Đơn phương - Cập nhật - Huyền Nhâm

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Mới vào đọc truyện và tất cả những gì cảm nhận được là cảm giác thân quen, luyến tiếc. Em cũng như Mai, cũng yêu thầm một người từ một cái hành động nhỏ nhặt nhất, ôm tình yêu nhỏ đó suốt 3 năm trời dài đằng đẳng. So với Mai không biết là may mắn hơn hay không vì em đã học chung lớp với người đó, còn chung bàn. Em thích người đó, lặng lẽ, không ai biết cả......tên khốn nạn đó cũng thích bạn thân em nhưng lại chia tay sau 2 tháng. Chị có hiểu cảm giác nhìn xuống học bàn thấy những món quà nhỏ ai đó nhờ đưa cho người thương, cảm giác khi phải làm cô bạn thân trong mối tình đó, cảm giác khi nhìn ai đó nhưng họ không bao giờ biết vì ánh mắt đã hướng đi nơi khác. Em lớp 11 rồi chị ạ, không chung lớp nhưng vẫn chung trường, em vẫn thích cậu ấy lắm chị ạ. Hãy cho Minh và Mai nhé, xem như là ước mơ tuổi thiếu thời của em

Cảm ơn em đã đọc, và để lại một bình luận nhiều cảm xúc thế này. :)

Có lẽ mỗi người trong chúng ta đều có một thời ngây ngô như thế. Thích ai đó chỉ vì một ánh mắt bâng quơ, một hành động vụn vặt, rồi lặng lẽ ôm ấp nó, nuôi dưỡng nó. Và tất nhiên, kết cục chẳng hề đẹp đẽ chút nào.

Mai trong truyện này là chị, là em, mà cũng có thể là bất cứ ai từng biết thế nào là yêu đơn phương, từng đau khổ, từng tuyệt vọng, từng ghen tuông, từng đố kị. Và từng khóc. Chị chỉ muốn viết cho nó một cái kết khác với đời, để mỗi khi đọc lại, có thể mỉm cười thay vì nước mắt trước những gì ngây thơ nhất mà mình đã trải qua.
...
Vậy là Minh - Việt là 5 - 2 rồi. :D

P/S: Em sửa lại, thêm dấu chấm vào cuối comment nha. Hi hi quy định diễn đàn phải viết hoa đầu câu và có dấu kết câu, không bị leo cột thì tiếc một bình luận tâm huyết quá. :x

P/S2: Nếu còn cơ hội, sao em không thử bày tỏ? Đằng nào mọi chuyện cũng chẳng tệ hơn được nữa đâu. Mà mình lại nhẹ lòng. Sau nghĩ lại cũng không hối tiếc nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Chị Huyền Nhâm , truyện này có kết thúc đau lòng không ạ? Hãy nói cho em đi, em không chịu đau lòng nổi đâu TT_TT.

Đau lòng hay không thì chị cũng không chắc, vấn đề là người đọc thuộc team Minh hay Việt thôi em. :) Vì nam phụ truyện này dù có là ai cũng sẽ phải chịu tổn thương cả. Hồi viết tới chương 4 chị còn định drop bộ này luôn vì... không muốn bạn nào phải đau khổ chứ. TT___TT

Hi hi, cơ mà có điều chắc chắn là sẽ chẳng có ai chết cả đâu. Vụ đó cũng hay, tiếc là mình đang ở Việt Nam chứ không phải Hàn Quốc. :D
 

Min Harukima

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
20/3/14
Bài viết
212
Gạo
1.800,0
Đau lòng hay không thì chị cũng không chắc, vấn đề là người đọc thuộc team Minh hay Việt thôi em. :) Vì nam phụ truyện này dù có là ai cũng sẽ phải chịu tổn thương cả. Hồi viết tới chương 4 chị còn định drop bộ này luôn vì... không muốn bạn nào phải đau khổ chứ. TT___TT

Hi hi, cơ mà có điều chắc chắn là sẽ chẳng có ai chết cả đâu. Vụ đó cũng hay, tiếc là mình đang ở Việt Nam chứ không phải Hàn Quốc. :D
Bạn có thể cho thêm việc ai cũng có đôi đi. Vẹn cả đôi đường. :)

Hãy cho Minh và Mai nhé, xem như là ước mơ tuổi thiếu thời của em.

Cậu giống tớ quá. Nhưng tớ giờ hết yêu rồi. Điều mong ước duy nhất là đọc truyện, các cô gái nữ chính yêu đơn phương đều đến được với người mình yêu.
 

Sơ Vũ

Gà con
Tham gia
24/7/15
Bài viết
2
Gạo
0,0
Cảm ơn em đã đọc, và để lại một bình luận nhiều cảm xúc thế này. :)
Có lẽ mỗi người trong chúng ta đều có một thời ngây ngô như thế. Thích ai đó chỉ vì một ánh mắt bâng quơ, một hành động vụn vặt, rồi lặng lẽ ôm ấp nó, nuôi dưỡng nó. Chị cũng từng có một thời như vậy. Và tất nhiên, kết cục chẳng hề đẹp đẽ chút nào.
Mai trong truyện này là chị, là em, mà cũng có thể là bất cứ ai từng biết thế nào là yêu đơn phương, từng đau khổ, từng tuyệt vọng, từng ghen tuông, từng đố kị. Và từng khóc. Chị chỉ muốn viết cho nó một cái kết khác với đời, để mỗi khi đọc lại, có thể mỉm cười thay vì nước mắt trước những gì ngây thơ nhất mà mình đã trải qua.
...
Vậy là Minh - Việt là 5 - 2 rồi. :D

P/S: Em sửa lại, thêm dấu chấm vào cuối comment nha. Hi hi quy định diễn đàn phải viết hoa đầu câu và có dấu kết câu, không bị leo cột thì tiếc một bình luận tâm huyết quá. :x

P/S2: Nếu còn cơ hội, sao em không thử bày tỏ? Đằng nào mọi chuyện cũng chẳng tệ hơn được nữa đâu. Mà mình lại nhẹ lòng. Sau nghĩ lại cũng không hối tiếc nữa.
Có lẽ vì em là một người kiêu ngạo chị ạ, em không muốn ai biết những tình cảm yếu đuối đó. Nói đúng hơn là sợ, cái gọi là thà đau vì bị từ chối còn hơn không cho người ta biết hay tất cả những thứ đó, chỉ khi không còn rung động ta mới thốt ra được. Em thích thích cậu ấy nhiều lắm nên sẽ không nói đâu, vụng trộm ngắm nhìn, cố tình đi qua, tình yêu đầu đời này em đã nuôi dưỡng nó bằng cả trái tim, nó lớn lên bằng nước mắt của em, hãy để nó héo tàn theo thời gian chị ạ.
P/s: Em nghĩ kĩ rồi, nhiều năm nữa khi em lớn lên, yêu người khác, em nhất định sẽ đến trước mặt cậu ấy nói Tôi từng thích người.
P/s2: Chị có nói cho người đó biết không vậy
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Bạn có thể cho thêm việc ai cũng có đôi đi. Vẹn cả đôi đường. :)

Hic, theo diễn biến của chương 6 thì điều này... bất khả thi rồi. :((

Hình như mấy nam phụ trong truyện của mình, sau khi bị đá đều... ở giá cả. Cái này mới gọi là tham nè. Tác giả tham, không muốn gả nam phụ cho nữ phụ nào khác. :D
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Có lẽ vì em là một người kiêu ngạo chị ạ, em không muốn ai biết những tình cảm yếu đuối đó. Nói đúng hơn là sợ, cái gọi là thà đau vì bị từ chối còn hơn không cho người ta biết hay tất cả những thứ đó, chỉ khi không còn rung động ta mới thốt ra được. Em thích thích cậu ấy nhiều lắm nên sẽ không nói đâu, vụng trộm ngắm nhìn, cố tình đi qua, tình yêu đầu đời này em đã nuôi dưỡng nó bằng cả trái tim, nó lớn lên bằng nước mắt của em, hãy để nó héo tàn theo thời gian chị ạ.
P/s: Em nghĩ kĩ rồi, nhiều năm nữa khi em lớn lên, yêu người khác, em nhất định sẽ đến trước mặt cậu ấy nói Tôi từng thích người.
P/s2: Chị có nói cho người đó biết không vậy

Cái này cũng là tâm lý chung đúng không? Em rất giống Mai trong truyện đấy. Bạn ấy cũng đã định: "ra trường không gặp nhau nữa, rồi từ từ quên đi". Nhưng không phải Mai kiêu ngạo, mà ngược lại, bạn ấy yếu đuối. Bạn ấy sợ bị từ chối, sợ bị tổn thương. (Tiếc là đã bị rồi).

Chị yêu đơn phương hai lần. Một lần hồi cấp hai. Một lần hồi đầu đại học. Lần đầu tiên chị không nói, mà... cô bạn thân cứ gán ghép hai đứa vui mồm nói ra. Kết quả, gã đó kêu muốn quen với bạn thân chị chứ không phải chị, y như trong truyện đó.
Còn lần hai, chị có nói. Can đảm lắm mới thốt ra được một câu: "Tôi thích ông. Ông có thích tôi không?". Nó phũ luôn: "Không!" Đau khổ mấy tháng trời. TT___TT

Nhưng không hiểu sao chị không hối tiếc vì đã nói ra, dù sau đó hai đứa chẳng thể làm bạn được nữa. Cậu bạn đó (hồi đầu đại học) từng chơi thân với chị lắm. Hay dỗ dành, cưng chiều, ngày nào cũng 11 giờ gọi điện buôn chuyện với chị cả đêm. Đâm ra mình tưởng bở. Sau có vài mâu thuẫn, tình cảm nhạt dần. Đến khi mình tỏ tình thì chấm dứt luôn. :)
 

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Đau lòng hay không thì chị cũng không chắc, vấn đề là người đọc thuộc team Minh hay Việt thôi em. :) Vì nam phụ truyện này dù có là ai cũng sẽ phải chịu tổn thương cả. Hồi viết tới chương 4 chị còn định drop bộ này luôn vì... không muốn bạn nào phải đau khổ chứ. TT___TT

Hi hi, cơ mà có điều chắc chắn là sẽ chẳng có ai chết cả đâu. Vụ đó cũng hay, tiếc là mình đang ở Việt Nam chứ không phải Hàn Quốc. :D
Không cần ai chết cả, sự lựa chọn cũng là một thứ khiến người khác đau lòng mà chị :(. Em sẽ đọc, để xem em thuộc bên nào đã :D.
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Không cần ai chết cả, sự lựa chọn cũng là một thứ khiến người khác đau lòng mà chị :(. Em sẽ đọc, để xem em thuộc bên nào đã :D.

Nếu vậy thì chị hy vọng em sẽ chọn đúng team nam chính. :) Dù đến giờ chị vẫn chưa chắc chắn được đó sẽ là bạn nào. :D
 
Bên trên