Hoàn thành Hạnh phúc tìm lại - Hoàn thành - Thu Ngân

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Em cũng đồng ý về việc M hơi mờ nhạt, dù chương này anh ta có đỡ hơn 1 xíu, nhưng nếu chị không cho M và cuộc thì em cũng thấy nuối tiếc hì!
Haha cũng nhờ em lên tiếng mà M đã có nhiều đất diễn hơn chị dự định lúc đầu rồi đó. Em yên tâm, còn nhiều thứ lắt léo về sau. ;))
 

daonguyen90

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
8/10/16
Bài viết
29
Gạo
0,0
Không hiểu sao mỗi lần mình đọc lời văn của bạn đều thấy có cái gì đó lãng đãng buồn, lãng mạn nữa, rất là gợi hình. Bạn cứ phát huy điều đó nhé :x.
Mình cũng thích đọc các tiểu thuyết lãng mạn ngôn tình, thường khi đọc thì trong khoảng 3 4 chương đầu mình sẽ lập tức thích một anh chàng soái ca nào đó vì sự lạnh lùng, ấm áp hoặc lập dị.
Theo cảm nhận của riêng mình, nhân vật W vẫn chưa có một sự nổi trội rõ ràng về cá tính. W lạnh lùng đó rồi nóng giận, sau đó lại dịu dàng rồi lại lạnh lùng. Đây cũng là một liệu pháp hay được sử dụng để phác hoạ sự phức tạp trong nội tâm của nhân vật. Nhưng vấn đề ở đây có lẽ là do các tình huống bạn tạo ra, mình cảm thấy chưa đủ để W có thể phản ứng như vậy, nhịp hơi nhanh và làm mình khá là hoang mang.
M thì ít đất diễn quá, chắc là do đang là những chương dạo đầu. Mình đang hóng các chương sau, đợi M lên sàn và quậy tung lên. Nam phụ luôn là chất xúc tác để mọi thứ trở nên bung bét mà :D.
KA tương đối mờ nhạt, hầu như là KA chưa hề nổi giận hay nạt nộ bất kì ai cho tới chương này. Mình nghĩ chắc sau khi khám phá ra cái sự thật bí ẩn gì đó giữa W và KA, cô ấy sẽ có cơ hội bungg nổ và trở nên thú vị hơn sau khi đã nhớ lại mọi thứ.
Mà đây chỉ là cảm nhận cá nhân của mình thôi, đừng để mình làm mất hứng viết của bạn nhé:x.
 

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Không hiểu sao mỗi lần mình đọc lời văn của bạn đều thấy có cái gì đó lãng đãng buồn, lãng mạn nữa, rất là gợi hình. Bạn cứ phát huy điều đó nhé :x.
Mình cũng thích đọc các tiểu thuyết lãng mạn ngôn tình, thường khi đọc thì trong khoảng 3 4 chương đầu mình sẽ lập tức thích một anh chàng soái ca nào đó vì sự lạnh lùng, ấm áp hoặc lập dị.
Theo cảm nhận của riêng mình, nhân vật W vẫn chưa có một sự nổi trội rõ ràng về cá tính. W lạnh lùng đó rồi nóng giận, sau đó lại dịu dàng rồi lại lạnh lùng. Đây cũng là một liệu pháp hay được sử dụng để phác hoạ sự phức tạp trong nội tâm của nhân vật. Nhưng vấn đề ở đây có lẽ là do các tình huống bạn tạo ra, mình cảm thấy chưa đủ để W có thể phản ứng như vậy, nhịp hơi nhanh và làm mình khá là hoang mang.
M thì ít đất diễn quá, chắc là do đang là những chương dạo đầu. Mình đang hóng các chương sau, đợi M lên sàn và quậy tung lên. Nam phụ luôn là chất xúc tác để mọi thứ trở nên bung bét mà :D.
KA tương đối mờ nhạt, hầu như là KA chưa hề nổi giận hay nạt nộ bất kì ai cho tới chương này. Mình nghĩ chắc sau khi khám phá ra cái sự thật bí ẩn gì đó giữa W và KA, cô ấy sẽ có cơ hội bungg nổ và trở nên thú vị hơn sau khi đã nhớ lại mọi thứ.
Mà đây chỉ là cảm nhận cá nhân của mình thôi, đừng để mình làm mất hứng viết của bạn nhé:x.

Cám ơn góp ý của Dao rất nhiều nha :). Mình hay viết thẳng vào vấn đề chính, chưa biết cách dẫn dắt nhiều nên đúng là nhiều lúc hơi nhanh thật. Mình xin tiếp thu ý kiến, sẽ cố gắng học hỏi xem có làm chậm hơn được không.

Mình phải công nhận W nóng lạnh thất thường. Nhưng mà sau này anh ấy sẽ ổn định hơn. :D

Còn về M, mình vốn không định đầu tư quá nhiều. Mình chỉ định dùng M để cho KA và W có cơ hội bày tỏ tình cảm với nhau thôi. Nhưng mà sẽ có các diễn biến tình tiết khác, hi vọng sẽ giúp câu chuyện không bị nhạt.

Mình xây dựng nhân vật KA khá là nhẫn nhịn chịu đựng, nên có lẽ vì thế mà nhiều người cảm thấy cô ấy mờ nhạt. Cái mình muốn thể hiện là sự mạnh mẽ qua sự dịu dàng nhẫn nhịn. Nhưng có lẽ do tình huống đặt ra chưa thể hiện được hết điều này.

Một lần nữa cám ơn Dao nhận xét nha. Những lời góp ý thế này giúp mình rất nhiều trong việc suy nghĩ về mạch truyện và phát triển nhân vật. Hi vọng có thể viết tốt hơn. :):x
 
Chỉnh sửa lần cuối:

suongthuytinh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/6/14
Bài viết
423
Gạo
300,0
Chương này mối quan hệ của Khánh An và Wiliam có bước tiến triển. Tuy nhiên ta có cảm giác đoạn cao trào vẫn chưa đã lắm nàng ạ. Cái ta muốn là hành động gì đó của W để bộc lộ những cảm xúc của anh. Ví dụ như lao đi tìm kiếm điên cuồng trong đêm hoặc làm gì đó thay vì chỉ ngồi im ở nhà lo lắng, hoảng sợ và gọi điện thoại; có thể đẩy cao trào lên đỉnh điểm, dẫn đến câu nói của W ở cuối chương. Chỉ là ý kiến cá nhân thôi nha! :) Mà thấy nhiều người có ý kiến ngược lại với ta quá! :D
Sau đây là thói quen của ta:
Mà... bây giờ không biết anh ấy đang làm gì? Nhìn bộ dạng quần tây áo sơ mi cà vạt chỉnh tề mỗi ngày, Khánh An đoán anh là dân công sở ngồi gõ máy tính trong toà nhà kính cao tầng đâu đó. Mặt mày anh lúc nào cũng nghiêm túc vậy, chắc không có chuyện ngồi ngó ra ngoài cửa sổ suy nghĩ miên man như cô đâu nhỉ? Liệu... có đồng nghiệp nữ nào đi qua đi lại liếc mắt đưa tình không? Trông anh bắt mắt vậy mà, có ngồi gõ máy tính cũng thật là quyến rũ. Ai da... Lại nghĩ đi đâu rồi. Khánh An gõ vào đầu mình một cái nữa.
Quote là vì thích đoạn này thôi. Khánh An dễ thương quá! :x
nhằm vào đúng những chỗ còn thiếu xót.
Thiếu sót.
Tiếng dép bông lẹt quoẹt trên sàn nhà.
Loẹt quẹt.
dấu vết gì của sóng gió tối hôm
qua.
Lỗi đánh máy.
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Chị ơi. Cho anh ý tựa cằm lên đầu chị ý đi. Úi giời tựa lên đầu đi chị hihi. Hay lắm chị. Nhưng e thấy chị ý hiền lành tử tế quá. Hihi nhân vật của em chưa có cô nào như vậy cả. Chắc phải tạo một cô thôi. Hihi
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Cám ơn góp ý của Dao rất nhiều nha :). Mình hay viết thẳng vào vấn đề chính, chưa biết cách dẫn dắt nhiều nên đúng là nhiều lúc hơi nhanh thật. Mình xin tiếp thu ý kiến, sẽ cố gắng học hỏi xem có làm chậm hơn được không.

Mình phải công nhận W nóng lạnh thất thường. Nhưng mà sau này anh ấy sẽ ổn định hơn. :D

Còn về M, mình vốn không định đầu tư quá nhiều. Mình chỉ định dùng M để cho KA và W có cơ hội bày tỏ tình cảm với nhau thôi. Nhưng mà sẽ có các diễn biến tình tiết khác, hi vọng sẽ giúp câu chuyện không bị nhạt.

Mình xây dựng nhân vật KA khá là nhẫn nhịn chịu đựng, nên có lẽ vì thế mà nhiều người cảm thấy cô ấy mờ nhạt. Cái mình muốn thể hiện là sự mạnh mẽ qua sự dịu dàng nhẫn nhịn. Nhưng có lẽ do tình huống đặt ra chưa thể hiện được hết điều này.

Một lần nữa cám ơn Dao nhận xét nha. Những lời góp ý thế này giúp mình rất nhiều trong việc suy nghĩ về mạch truyện và phát triển nhân vật. Hi vọng có thể viết tốt hơn. :):x
Thực ra thì không biết có phải hơi ngược không. Nhưng thực sự là lúc đầu em vẫn thấy nhân vật KA khắc họa tốt hơn W, nhưng giờ thì thấy cả hai đều ổn rồi.
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Chương này mối quan hệ của Khánh An và Wiliam có bước tiến triển. Tuy nhiên ta có cảm giác đoạn cao trào vẫn chưa đã lắm nàng ạ. Cái ta muốn là hành động gì đó của W để bộc lộ những cảm xúc của anh. Ví dụ như lao đi tìm kiếm điên cuồng trong đêm hoặc làm gì đó thay vì chỉ ngồi im ở nhà lo lắng, hoảng sợ và gọi điện thoại; có thể đẩy cao trào lên đỉnh điểm, dẫn đến câu nói của W ở cuối chương. Chỉ là ý kiến cá nhân thôi nha! :) Mà thấy nhiều người có ý kiến ngược lại với ta quá! :D
Sau đây là thói quen của ta:

Quote là vì thích đoạn này thôi. Khánh An dễ thương quá! :x

Thiếu sót.

Loẹt quẹt.

Lỗi đánh máy.
E cũng thấy nên để W lao đi tìm, hoặc nếu không sẽ tức giận hơn nữa chị ạ.
 

A Thụy

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/10/16
Bài viết
358
Gạo
0,0
Chương 3:

- Em là sinh viên mới à? Anh là hướng dẫn viên cho các học sinh mới. Anh đặc biệt phụ trách học sinh quốc tế. Em là học sinh khoá nào? Em nói cho anh biết, anh có thể chỉ đường cho em.

Đoạn này hơi thừa chủ ngữ. Cậu lược bớt, viết thành câu ghép sẽ đỡ lặp anh anh em em. :">

=> "Em là sinh viên mới à? Anh là hướng dẫn viên cho các học sinh mới, đặc biệt phụ trách học sinh quốc tế. Em là học khóa nào, nói cho anh biết. Anh có thể chỉ đường cho em".

- Tốt! Tốt! Tốt! - Anh ta liếc xuống tờ giấy rồi cười lớn dẫn đường. - Vậy đi hướng này...

Tốt cái gì vậy cha? :))

Với mái tóc ngắn ôm sát gáy đầy cá tính và chiều cao lý tưởng Adele luôn nổi bật trong đám đông.

Nên thêm dấu phẩy.
=> Với mái tóc ngắn ôm sát gáy đầy cá tính và chiều cao lý tưởng, Adele luôn nổi bật trong đám đông.

Nạn nhân hiện đã được trở tới bệnh viện

=> chở.

Nhưng cả tuần nay Khánh An còn bận rộn bài vở làm quen với trường lớp, chưa có thời gian suy nghĩ thêm về việc vun đắp tình cảm vợ chồng.

Cô nhận ra mình phải cố gắng rất nhiều để theo kịp bài vở.

"Bài vở" ở câu sau cậu có thể thay thành "chương trình học" sẽ đỡ lặp.

Chương 4:

- Xin lỗi em... - William cất lời chậm rãi. - Tôi sẽ phụ đạo em học.

Chiêu này được! =))

Khi đã chắc chắn là không còn nguy hiểm gì, anh quay sang Khánh An gặng hỏi:

Từ "gặng" ở đây dùng bị thừa. Chỉ là lời hỏi han quan tâm thôi, không phải truy vấn ráo riết vấn đề gì, dùng từ "hỏi" là được rồi mà.

Michael bế Khánh An lên bờ rồi bước thẳng vào nhà thuyền giữa tiếng xôn xao bàn tán và ánh mắt lo lắng của các thành viên khác. Chứng kiến sự việc xảy ra ai cũng nín thở hồi hộp, có người còn thét lên hoảng hốt khi nhìn thấy bước chân loạng choạng của Khánh An. Phải đến khi Michael đặt Khánh An nằm xuống hàng ghế dài trong nhà thuyền, mọi người mới dám thở ra. Một thành viên nữ nhanh nhẹn lấy một chiếc gối kê đầu cho Khánh An. Một người khác nắn tay nắn chân lưu thông mạch máu.


Đoạn này "Khánh An" hơi lặp, phía sau thay thành "cô" cho suôn.

Khánh An chầm chậm ngồi dậy, gạt tấm chăn mỏng mà ai đó tốt bụng đã phủ qua người cô qua một bên.

Lặp từ "qua".
Dùng "phủ lên", hoặc nếu dùng "phủ qua" thì "qua" phía sau đổi thành "sang" cho ổn.

Chương 5:

Trời tối mịt. Bầu trời đen kịt không trăng không sao. Gió lồng lộng thổi. Đám lá khô lạo xạo tung mình lên không trung rồi lại hững hờ rơi xuống vệ đường.

Không phải chứ, cái từ "lồng lộn" khiến tôi thấy 'sát" cảnh quá. Đọc mà phì cười. =))

Không gian yên lặng như tờ. Ngay cả một tiếng động nhỏ cũng không thấy.

Tiếng động thì dùng "không có" hoặc "không nghe thấy" chứ cậu nhỉ?

Đọc ba chương xong thì để ý thấy cậu hay ngắt mạch truyện thành các đoạn. Mà giữa các đoạn hơi đột ngột. Có cảm giác như đang đọc kịch bản... :-?

Tình tiết truyện thì cũng có lúc lên cao, nhưng lại thấy chưa đủ. Không đủ mới, không đủ giằng co. Đặc biệt là chi tiết cuối, biết là W đã có chuyển biến tâm lý dần dần, lại qua một đêm có lẽ là suy nghĩ miên man. Nhưng lại hòa hảo nhanh quá cảm thấy hơi thất vọng. Tôi mong đợi Khánh An xảy ra chuyện gì đấy, khiến W cảm thấy sợ hãi mất cô mãi mãi mới gỡ bỏ rào cản của mình. Còn như hiện tại, lại có chút nhẹ nhàng quá.
 
Bên trên