Hình tự chụp về sách

hmaster0142

Gà tích cực
Tham gia
27/6/14
Bài viết
225
Gạo
7.788,0
Re: Hình tự chụp về sách
1.jpg
"Ta sẽ thong thả mặc quần áo, đi dạo trong vườn, vớ được trong đám lá ẩm một quả táo, ngẫu nhiên bị bỏ quên, đã ướt lạnh và không hiểu tại sao ta lại thấy quả táo này ngon khác thường, hoàn toàn không giống như những quả táo khác. Rồi sau ta xoay ra đọc sách, - những quyển sách do cha ông để lại, đóng bìa da dày cộp, có hình những ngôi sao nhỏ mạ vàng đóng ở gáy sách bằng da dê. Những quyển sách giống như những quyển kinh dâng lễ trong nhà thờ ấy với những trang giấy dày, ram ráp và đã ố vàng của chúng sao thơm một cách kỳ lạ! Đó là một mùi mốc meo chua chua dễ chịu nào đó, mùi nước hoa thời xưa..."

2.jpg

"Mười lăm tuổi rưỡi. Cơ thể mảnh mai, gần như gầy còm, bộ ngực vẫn còn trẻ thơ, thoa phấn hồng nhạt và bôi son đỏ. Và lại thêm cái kiểu trang phục có thể khiến mọi người phải bật cười, nhưng không ai cười hết ấy...Cô bé đội mũ phớt đứng trong ánh sáng phù sa của dòng sông, một mình trên boong phà, tay chống vào lan can. Chiếc mũ đàn ông nhuộm hồng toàn cảnh. Đó là màu duy nhất."

3.jpg
"Con người có thể nhắm mắt trước sự vĩ đại, trước sự khủng khiếp, trước cái đẹp và có thể bịt tai trước những tiếng du dương hay ầm ĩ. Nhưng người ta không thể trốn mùi thơm. Vì mùi thơm là anh em của hơi thở. Nó theo hơi thở vào người, không cưỡng lại được nếu họ muốn sống. Mùi thơm sẽ đi vào ngay trung tâm họ, vào thẳng trong tim để quyết định ở đó một cách dứt khoát về cảm tình hay khinh thường, ghê tởm hay thích thú, yêu hay ghét."
[Mùi hương - Patrick Süskind]
 
Chỉnh sửa lần cuối:

hmaster0142

Gà tích cực
Tham gia
27/6/14
Bài viết
225
Gạo
7.788,0
Re: Hình tự chụp về sách

Mắt nắng

Gà BT
Tham gia
5/8/14
Bài viết
1.252
Gạo
3.106,0
Re: Hình tự chụp về sách
IMG_0773.JPG
Ký ức có thể che giấu, nhưng lịch sử thì không thể xóa bỏ. Lời Kimoto Sara, người bạn gái hơn gã hai tuổi, đã đưa gã vào cuộc hành trình tìm gặp bốn người bạn cũ hòng xác định lại mệnh đề Tazaki Tsukuru không màu và trống rỗng cũng như cái lõi thật sự của vết thương. Để cuối cùng gã nhận ra một điều.
Lòng người và lòng người (...) gắn kết với nhau sâu sắc bởi tổn thương và tổn thương. Nối liền với nhau bởi niềm đau và niềm đau, bởi mong manh và mong manh.
---oo0oo---

IMG_0774.JPG

Bí ẩn và kì dị.​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
3.100,0
Re: Hình tự chụp về sách
Bên trên