Hoàng Lan Trong Mưa - Cập nhật - Phong Nhi

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Đoạn cuối làm chị khá là lo cho hai người. Hình như mẹ Phong không hề biết chuyện Bảo Nhi ở với Phong nhỉ.

Vốn không định nghe lén câu chuyện nhưng vì cô Tâm Phương đang khóc nên tôi không dám bước luôn vào phòng, cửa phòng không đóng
Chị nghĩ chỗ này viết "không dám bước vào luôn" thì hay hơn, đỡ bị lặp chữ "phòng".
Bảo Nhi ăn hết bátcháo tôi mua thì cô Tâm Phương cũng về đến,
Bảo Nhi khẽ thở dài nhìn lên ánh đèn chan hòa đang tỏa sáng trong căn phòng.Hy vọng hiện
sắc mặt cũng đã trắng nhợt đi.Bảo Nhi cũng không
Hy vọng được sống căng tròn trong đôi mắt.
Chị nghĩ từ "ngập tràn" thích hợp hơn.
Sự mạnh mẽ gắng gượng của Bảo Nhi bị bẻ gãy, thế giới xunh quanh cô ấy bắt đầu xụp đổ.
Sụp.
Cô không dám khóc nữa, nước mắt cố nuốt vào lòng, cô sợ nếu cô khóc thì khoảng trời trước mặt Bảo Nhi sẽ xụp đổ.
Sụp.
“Mỗi tháng bố mẹ cậu cho cậu bào nhiêu tiền?”
còn vòng tay ôm lấy tôi.Tôi muốn cản nhưng cũng
 

An Di.

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/10/16
Bài viết
139
Gạo
0,0
Cái này gọi là sét đánh ngang tai. Khổ thân nam chính, hết tai ương này đến tai ương khác. :(

ắc mặt cũng đã trắng nhợt đi.Bảo Nhi cũng không khỏi chấn động nhưng vẫn cố tỏ ra mạnh mẽ hỏi vị bác s

nằm gần trung tâm bán cầu não phài. Khối u phát triển gây chèn ép nên các mô tế bào thần kinh.

thế giới xunh quanh cô ấy bắt đầu xụp đổ.

Bảo Nhi bắt đầu khóc, Hai tay

cũng chẳng thấy bóng Phương Thảo đâu.“Con bé này lại định giở trò gì nữa đây?”

Phương Thảo không trả lời, suốt đoạn đường hơn ba mươi cây số cô gái này chỉ nói ba cụm từ “rẽ phải” “rẽ trái”và “đi thẳng”.

Nửa tháng nay cái Bảo Nhi nó đến đây ở chắc cũng khiến cậy vất vả khôn

nhưng về sau tôi có nghiêm mặt hai ba lần cô ấy vẫn chỉ cười khúc khích, còn vòng tay ôm lấy tôi.Tôi muốn cản nhưng cũng chẳng biết phải nói thế nào, mỗi lúc như vậy là tôi lại phải cố nín thở mà ngủ tiếp.Dạo này tôi cũng nghỉ làm luôn thành thử đêm dường như cũng dài ra rất nhiều…

“Chiều nay anh thi nốt môn cuối. Từ mai được nghỉ học ở nhà chơi với em rồi!” Vừa ăn trưa tôi vùa báo tin mừng với Bảo Nhi.

Ăn cơm xong tôi dọn qua vài thứ phụ Bảo Nhi rồi xuống trường thi. Vẫn như mọi ngày cô ấy lại đột nhiên chay lại ôm chầm lấy lưng tôi thủ thỉ:
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
T_T anh ơi, Tết đến nơi rồi, anh lại viết đúng đoạn buồn thế này à!
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Tôi thấy chương này chính tả phải sửa nhiều đấy nhá. Buồn sầu quá rồi đấy. Ông hành nam chính hơi bị thảm đấy. Cho nam chính ngây ngô rồi tha hồ bắt nạt người ta.
 

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Đoạn cuối làm chị khá là lo cho hai người. Hình như mẹ Phong không hề biết chuyện Bảo Nhi ở với Phong nhỉ.


Chị nghĩ chỗ này viết "không dám bước vào luôn" thì hay hơn, đỡ bị lặp chữ "phòng".




Chị nghĩ từ "ngập tràn" thích hợp hơn.

Sụp.

Sụp.
Cảm ơn chị em bay đi xem đây!
Cái này gọi là sét đánh ngang tai. Khổ thân nam chính, hết tai ương này đến tai ương khác. :(
Mấy ngày không có mạng hức. Khổ tâm quá An Di ơi.
 

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Hình như mẹ Phong không hề biết chuyện Bảo Nhi ở với Phong nhỉ.
Hình như cô bé nữ phụ kể rồi chị ạ! Tại em cắt đoạn kể ra.
T_T anh ơi, Tết đến nơi rồi, anh lại viết đúng đoạn buồn thế này à!
Tến cũng có niềm vui và nỗi buồn mà Cừu.
Tôi thấy chương này chính tả phải sửa nhiều đấy nhá. Buồn sầu quá rồi đấy. Ông hành nam chính hơi bị thảm đấy. Cho nam chính ngây ngô rồi tha hồ bắt nạt người ta.
Còn chưa hết đâu bà. Còn chưa có 16+ mà hihi.
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Hình như cô bé nữ phụ kể rồi chị ạ! Tại em cắt đoạn kể ra.

Tến cũng có niềm vui và nỗi buồn mà Cừu.

Còn chưa hết đâu bà. Còn chưa có 16+ mà hihi.
Tôi thấy ông cố tình tạo ra nam chính hiền lành chịu khó. Để tha hồ hành hạ người ta. Ông hành người ta tơi tả quá rồi đấy.
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Hình như cô bé nữ phụ kể rồi chị ạ! Tại em cắt đoạn kể ra.

Tến cũng có niềm vui và nỗi buồn mà Cừu.

Còn chưa hết đâu bà. Còn chưa có 16+ mà hihi.
Tôi thấy ông cố tình tạo ra nam chính hiền lành chịu khó. Để tha hồ hành hạ người ta. Ông hành người ta tơi tả quá rồi
Đau quá rồi sẽ k biết đau là gì nữa! Thế chẳng phải tốt nhất sao.
thì cũng tùy ông thôi. ^^ tôi đợi chương tiếp
 

suongthuytinh

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/6/14
Bài viết
423
Gạo
300,0
Không thích cái kiểu giấu diếm của Bảo Nhi cho lắm, biết là cô ấy lo cho Phong nhưng cứ thấy tội nghiệp cậu ta. Ta nghĩ tốt nhất là nói sớm để cả hai còn tận hưởng khoảng thời gian còn lại, haizz..
Chậc, biết là huynh chương này cảm xúc dâng trào, nhưng mà vẫn nghiêm túc phê bình vì có quá nhiều lỗi chính tả. Ta thấy nàng Ngân và nàng An Di đã sửa một đống lỗi cho huynh mà ta vẫn lọc ra được bao nhiêu lỗi khác. [-X
Cưỡi chung một con ngựa trúc không có nghĩa là đi cũng nhau cả cuộc đời
Cùng nhau.
Anh luôn coi em như em gái mình chưa bao giờ có ý nghĩ gì khắc cả
Khác.
mấy lần gặp mẹ Phong bà luôn giữ thái độ ôn òa vừa chừng
Ta nghĩ chừng mực sẽ hay hơn.
chưa khi nào niềm nở như khi Phương Thảo xuất hiện
Lặp "khi", có thể thay bằng "lúc nào".
Hoàng Nam có chút ngán ngẩm lại có phần tắc
Bế tắc.
“Cháu còn bào nhiêu thời gian?”
Bao nhiêu.
Cháu có bao nhiêu cơ hội sống xót?” bảo Nhi
Sống sót. Bảo Nhi.
trường hợp này không hiếm khi xảy ra nhưng không phải là không thể
Câu này mâu thuẫn nha.
Không thể nào, cô mới mười chín tuổi, cô còn rất trẻ, cô còn bao nhiêu dự định chưa kịp thực.
Thực hiện.
phía trước mặt là con đường lát đá ríc rắc kéo dài
Cảm thấy từ ríc rắc hình như không đúng lắm. Nhưng cũng không biết thay bằng gì. :)
Tôi lầm bầm bước sải bước chân vô định về phía khoa…
Lặp từ.
Bảo Nhi và cô Tâm Phương vẫn đang ngòi trò chuyện vui vẻ
Ngồi.
hộ tống em đến bệnh viên là được chứ gì?”
Bệnh viện.
may mà cô mỉm cười ứng ý mới khiến tôi thở phào
Ưng.
Cô vừa ăn vùa nhìn quanh phòng hỏi một câu rất quan tâm
Vừa nhìn.
Cô ấy không muốn bị đối sử như một người bệnh
Đối xử.
Vẫn như mọi ngày cô ấy lại đột nhiên chạy lại ôm chầm lấy lưng tôi thủ thỉ
Thừa một từ "lại".
 
Bên trên