Re:
Khi tôi bé
2. Sắp có mẹ
Vào một buổi chiều mùa gió heo may, mình được ông nội dắt sang nhà bạn ông chơi. Cũng khá gần, băng qua con đường ngang là tới. Đường làng về chiều cũng ít người qua, mấy cành lau phất phơ cao vượt ngực con bé. Vừa đi vừa hát, ca từ bài này đến bài khác cũng chỉ vì cho xứng cái danh xưng "Hồng ca sĩ" của mình. Bạn ông là thầy cúng nên nhà cũng đúng chuẩn cổ kính, hương hoa bện lấy mùi hương trầm. Thật đặc biệt. Lần đó sang chơi mình gặp cô Tình - con gái ông. Cô đẹp và mình yêu cái đẹp nên cũng thích cô. Mình ngồi trên đùi cô và được cô gọt trái cây cho ăn. Cô khá chiều mình chắc do xinh, hơn nữa cô bảo cô thích đôi mắt to tròn đen láy của mình nữa cơ mà. Cô hôn vào đầu mình rồi hỏi:
"Con thích cô không? Cô làm mẹ con nhé."
Chẳng biết cô nói thật hay nói đùa nhưng mình thấy bối rối. Mình cười mà không nói gì, cô cũng không hỏi thêm nữa. Cái này có gọi là mua chuộc trẻ con hay không? Cũng vì câu nói đó mà mình chẳng còn thích cô như lúc trước mặc dù mình vẫn hay sang nhà cô chơi, cô vẫn yêu chiều mình như vậy. Thế rồi sau đó tớ gọi cô là mẹ Tình để phân biệt với mẹ ruột và bây giờ vẫn thế...
Trong nhà ngoại trừ mình là trẻ con ra thì đều là người lớn, ai cũng có công việc riêng của mình cả. Không có ai chơi, mình rất hay sang nhà bé Cà - người cô cùng tuổi, mỗi tội mẹ Cà tức là bà mình lại không thích mình. Phải nói thêm rằng mình lớn lên trong một gia đình phức tạp và có dòng họ như một đống bùi nhùi. Nhà đó có cái tiệm tạp hóa khá lớn bà ta ngồi trông hàng và nhìn thấy mình thì rất hay châm chọc:
"Hôm qua bà thấy ba chở cô nào ngồi sau xe đó."
Nghe lần đầu tiên thì tưởng thật, mếu máo chạy về nhà, tới lần thứ hai thì mạnh miệng bảo:
"Không phải, đó là dì con - em gái mẹ."
Rồi, bà ta cười cười, mình thì lặng lặng leo cầu thang tìm Cà. Mình biết, bà ta không thích mình nhưng chọc ngoáy một đứa trẻ không mẹ vậy chắc bà ta vui nhỉ. Những lời nói tưởng như vô thưởng vô phạt nhưng nó lại làm tổn thương một đứa trẻ xa mẹ mà. Có biết rằng như vậy là tàn nhẫn lắm không?
Vào một buổi chiều mùa gió heo may, mình được ông nội dắt sang nhà bạn ông chơi. Cũng khá gần, băng qua con đường ngang là tới. Đường làng về chiều cũng ít người qua, mấy cành lau phất phơ cao vượt ngực con bé. Vừa đi vừa hát, ca từ bài này đến bài khác cũng chỉ vì cho xứng cái danh xưng "Hồng ca sĩ" của mình. Bạn ông là thầy cúng nên nhà cũng đúng chuẩn cổ kính, hương hoa bện lấy mùi hương trầm. Thật đặc biệt. Lần đó sang chơi mình gặp cô Tình - con gái ông. Cô đẹp và mình yêu cái đẹp nên cũng thích cô. Mình ngồi trên đùi cô và được cô gọt trái cây cho ăn. Cô khá chiều mình chắc do xinh, hơn nữa cô bảo cô thích đôi mắt to tròn đen láy của mình nữa cơ mà. Cô hôn vào đầu mình rồi hỏi:
"Con thích cô không? Cô làm mẹ con nhé."
Chẳng biết cô nói thật hay nói đùa nhưng mình thấy bối rối. Mình cười mà không nói gì, cô cũng không hỏi thêm nữa. Cái này có gọi là mua chuộc trẻ con hay không? Cũng vì câu nói đó mà mình chẳng còn thích cô như lúc trước mặc dù mình vẫn hay sang nhà cô chơi, cô vẫn yêu chiều mình như vậy. Thế rồi sau đó tớ gọi cô là mẹ Tình để phân biệt với mẹ ruột và bây giờ vẫn thế...
Trong nhà ngoại trừ mình là trẻ con ra thì đều là người lớn, ai cũng có công việc riêng của mình cả. Không có ai chơi, mình rất hay sang nhà bé Cà - người cô cùng tuổi, mỗi tội mẹ Cà tức là bà mình lại không thích mình. Phải nói thêm rằng mình lớn lên trong một gia đình phức tạp và có dòng họ như một đống bùi nhùi. Nhà đó có cái tiệm tạp hóa khá lớn bà ta ngồi trông hàng và nhìn thấy mình thì rất hay châm chọc:
"Hôm qua bà thấy ba chở cô nào ngồi sau xe đó."
Nghe lần đầu tiên thì tưởng thật, mếu máo chạy về nhà, tới lần thứ hai thì mạnh miệng bảo:
"Không phải, đó là dì con - em gái mẹ."
Rồi, bà ta cười cười, mình thì lặng lặng leo cầu thang tìm Cà. Mình biết, bà ta không thích mình nhưng chọc ngoáy một đứa trẻ không mẹ vậy chắc bà ta vui nhỉ. Những lời nói tưởng như vô thưởng vô phạt nhưng nó lại làm tổn thương một đứa trẻ xa mẹ mà. Có biết rằng như vậy là tàn nhẫn lắm không?
Chỉnh sửa lần cuối: