Đọc truyện của bạn, tớ có một vài góp ý nhỏ sau:
Chương 1:
1. "xé toan". => Là xé "toang".
2. "quì". => Là "quỳ".
3. "song bài" => "sòng bài". Nếu như là cô gái trẻ kể lại có thể tính không phải lỗi. Nhưng nhân vật Gió thuật lại chắc không phải là lỗi chính tả nữa.
4. "Tình huống đêm nay đưa thầy – người đứng đầu nhóm vào một thế chân vạc." => Mình không hiểu rõ câu này, và cái dấu "-" mang ý nghĩa gì???
5. "phát
sung chỉ thiên" => "súng".
6. "cắt
phăn ống quần jean" => "phăng".
7. "làn
xa đã tái xanh" => "da".
Chương 2:
1. "sáng
quắt". => "quắc".
2. "anh ta vẫn
chỉnh chu". => "chỉn chu".
3. "Rượu vẫn ngồi đấy, đầu hơi
cuối thấp, môi khẽ cười." => "cúi".
4. " Mặc kệ đối phương, cô nhàn nhã tận hưởng hương
cafe dịu dàng hòa quyện vào vị ngọt dịu, béo thanh của bánh." => "café".
5. "Không được thiếu
khoảng nào!" => "khoản".
Chương 3:
1. "cô hít một hơi thật
sau trước khi quyết định". => "sâu".
2. "tôi
khống thể không âu lo". => "không".
3. "Đôi mắt màu café
loang loang". => Có phải là "loang loáng" không?
Chương 4:
1. "Gió toan chối từ nhưng Sex đã kéo cô
đừng lên." => "đứng".
Chương 5:
1. "Cô hơi
cuối xuống". => "cúi". Có vẻ bạn rất hay gặp lỗi này.
Hiện tại là 2 lỗi.
2. "thuốc mem
". => "thuốc men".
Chương 6:
1.
"khiên tiếng còi xe vang lên không ngừng từ phía sau". => "khiến".
Chương 7:
1. "Tôi học ở C. ngay cạnh B. nhưng quê nhà tôi tận Van." => Lỗi chính tả cơ bản, không viết hoa sau dấu chấm.
2. "Ngồi
bệch dưới sàn nhà khá lâu". => Là "bệt" phải không?
Chương 8:
1. "nghiên cứu chuyên
sau". => "chuyên sâu".
2. "đớn đau đến
dường nào". => Mình nghĩ nên là "nhường".
3. "cà-phê". => Nếu từ đầu dùng "café" để miêu tả về ánh mắt, thì sau đó cũng chỉ nên dùng nó.
Chương 9:
1. "Tràn bình phẩm sống sượng
tuông ra". => "tuôn".
2. "Gió đặt cốc
cà-phê vào tay Rượu".
Chương 11:
1. "
Chúa Nhật!". => "Chủ Nhật".
2. "Gió
cuối chào Sex". => Lỗi thứ 3.
3. "ngồi
bệch trên nền đá cạnh hồ bơi". => Mình vẫn nghĩ là "bệt".
4. "Đôi mắt tròn xoe màu
cà-phê".
Chương 12:
1. "Sex không tin nhưng lửa vẫn cháy." => Hình như đây là Điên. Và tự dưng bạn đặt cái tên này ở đây khiến mình nghĩ bạn có ấn tượng "khá sâu sắc" với nhân vật chính.
2. "thủy tinh nhọn
hoắc". => "nhọn
hoắt".
Chương 13:
1. "im lặng
cuối đầu".
2. "Gió ngồi
bệch trên nền đất".
3. "nhiệt tình
hổ trợ". => "hỗ" trợ.
Một buổi chiều đọc hết truyện của bạn. Cảm nhận khi đọc những chương đầu là có chút gì đó ngông cuồng, trải đời. Mình nghĩ tác giả phải có những trải nghiệm rất sâu sắc mới có thể lột tả được những cảm xúc như vậy. Nó rất đời thường nhưng lại mang rất nhiều ý nghĩa.
Ban đầu mình nghĩ Gió lạnh lùng, ngông cuồng, rất giống với nhịp điệu của truyện. Nhưng cũng là một cô gái có trái tim đầy những vết xước. Có câu: "Thời gian sẽ xóa nhòa tất cả. Điều cần làm là chúng ta cho nó thời gian". Có những nỗi đau, quá khứ, không đơn thuần có thể muốn là xóa được.
Mình thích nhất chương 5:
Thượng Đế đã sinh ra chúng ta và Thượng Đế cũng sinh ra họ...
Khi đọc nó, mình nhớ tới một câu trong số những câu mà mình yêu thích.
" Không ai muốn làm tổn thương chính mình, tại sao người ta luôn nhẫn tâm làm tổn thương người khác".
Chúc cho bạn có những tác phẩm hay.
P/s: Thật ra lúc mới đọc, mình không hợp với thể loại này. Nhưng có lẽ càng đi sâu, bản thân lại càng dễ cảm nhận hơn.