Kim ngọc lương duyên - Cập nhật - Mèo béo ú

giovotinh_ji

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/11/14
Bài viết
362
Gạo
20,0
Chào nàng tác giả, thật ra thì truyện của nàng ta đọc xong lâu rồi, chẳng qua đường dây mạng có vấn đề nên mới không "bà tám" vài câu. (Thông cảm nha! ^^).
Đối với truyện này ta cũng đang hứng thú nên nàng cố gắng viết tiếp nhé, văn phong nàng ổn, nhưng có vẻ "trung đại hóa" nhỉ?
Haha, không sao, nàng tiếp tục chương mới, ta sẽ lại ghé!
Thân.
Oruyl.
 

Kem Dâu

...Cô hàng xóm...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
11/7/14
Bài viết
1.290
Gạo
0,0
Công nhận là truyện này chìm trong ngôn tình thật. :3
Mình có chút góp ý nho nhỏ là đối với những tên thành phố hay trường đại học, bạn nên đặt theo tên cụ thể thì độc giả sẽ có cảm giác chân thực hơn. Cá nhân mình thích những cái tên (dù không thật) chẳng hạn như thành phố Lung Linh, đại học Bôn Ba... bla bla hơn là những tên chỉ chung như đại học Y, thành phố Z.
À, cái này chỉ là quan điểm cá nhân của mình thôi nha. :D
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Công nhận là truyện này chìm trong ngôn tình thật. :3
Mình có chút góp ý nho nhỏ là đối với những tên thành phố hay trường đại học, bạn nên đặt theo tên cụ thể thì độc giả sẽ có cảm giác chân thực hơn. Cá nhân mình thích những cái tên (dù không thật) chẳng hạn như thành phố Lung Linh, đại học Bôn Ba... bla bla hơn là những tên chỉ chung như đại học Y, thành phố Z.
À, cái này chỉ là quan điểm cá nhân của mình thôi nha. :D
Cảm ơn bạn đã góp ý nhé. Ban đầu sợ đặt thực quá thì mọi người lại bảo sao ở ngoài không thấy, với đặt thế này cảm thấy sẽ dễ nhớ hơn. :))))
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Chào nàng tác giả, thật ra thì truyện của nàng ta đọc xong lâu rồi, chẳng qua đường dây mạng có vấn đề nên mới không "bà tám" vài câu. (Thông cảm nha! ^^).
Đối với truyện này ta cũng đang hứng thú nên nàng cố gắng viết tiếp nhé, văn phong nàng ổn, nhưng có vẻ "trung đại hóa" nhỉ?
Haha, không sao, nàng tiếp tục chương mới, ta sẽ lại ghé!
Thân.
Oruyl.
Đa tạ, đa tạ.
Mình sẽ cố gắng cho ra nhiều tập mới. :3
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Chương 6: Ăn cơm cùng mĩ nam, thực khó nuốt.

Không đầy mười lăm phút, một người đàn ông cao tầm 1m8, đẹp trai phong độ đẩy cửa phòng cô bước vào, điều này khiến bạn học Miêu Miêu đứng hình.

Trong lòng Tô Miêu không ngừng cắn khăn tay, nha~ mĩ nam a, còn đẹp trai hơn cả trong ấn tượng của thân thể này nha, thực lạnh lùng, thực tiêu sái, thực… ách, tại sao mặt anh ta lại có chút biểu hiện bất mãn nha. Tròng mắt Tô Miêu không ngừng đảo, cô nhớ là mình chưa có làm gì khiến anh ta khó chịu nha.

- Xong chưa, chúng ta đi.

Ách, gì chứ, cái này rõ ràng là mệnh lệnh chứ có phải một câu hỏi đâu. Tô Miêu trong lòng lật bàn, ngoài mặt cười nhu hòa bộ dạng chân chó mở miệng:

- Ân, chúng ta liền đi.


Bạn học Tô Miêu nhanh chóng đứng khỏi ghế, tay vơ vội chiếc túi xách xinh xắn, bộ dạng khép nép như vợ hiền dâu thảo đi kế bên tổng giám đốc mặt lạnh, trong lòng không ngừng lầm bầm: “Thực kinh khủng a, thực lạnh a…”

Trần Khang Húc tiêu sái đi, đôi khi như vô tình cố ý liếc mắt nhìn bạn học Miêu Miêu, trong lòng không ngừng đánh giá cô nàng có điểm kì lạ, bình thường mà nói cô ta đi cạnh anh sẽ biểu hiện thái độ kiêu căng ngạo nghễ, còn cố tình bước trước anh. Nhưng lần này lại đi sau anh, bộ dạng nhu mì như vậy, Khang Húc thầm suy tính xem cô nàng đang toan tính điều gì.

Hai người nhanh chóng đã đến được nhà hàng T, bạn học Tô Miêu trong lòng không ngừng hăng hái, nha~ nhà hàng cao cấp, đồ ăn ngon nhất thành phố C nha.

Chính vì quá mức hăng hái, bạn học Miêu Miêu đã phấn đấu dòm ngó thực đơn, nhanh chóng chỉ chỉ trỏ trỏ, không thèm quan tâm đến sắc mặt sớm đen thui của vị tổng tài soái ca đối diện.

Bộp, Miêu Miêu gấp thực đơn lại, không thèm ngắm người, trực tiếp dòm ngó thăm thú cảnh quan của nhà hàng, trong lòng không ngừng đập bàn phấn khích, nha, thực đẹp a, gian phòng nhã nhặn, trên tường treo những bức tranh thủy mặc hữu tình, còn đặt một chậu hoa bách hợp ngát hương nữa. Hưởng thụ a, bạn học Miêu Miêu không ngừng vừa đánh giá vừa tiếc hận số phận nghèo đói của một đứa sinh viên xa nhà như cô.

Đồ ăn được dọn lên, Miêu Miêu nhìn từng dĩa màu sắc đặc biệt hấp dẫn, không thèm quan tâm bất cứ điều gì, nhanh chóng cầm đũa lên, vơ vét về chén nhỏ, ăn một cách vô cùng hưởng thụ.

- Khụ...

Người nào đó nãy giờ là không khí cuối cùng cũng không thể chịu được mà ho khan báo động cho một cô nàng nào đó biết rằng mình vẫn đang ngồi đây.

Đôi đũa trong tay Miêu Miêu khựng lại, đôi mắt đảo vòng quanh, sau đó cười giả lả nói:
- Ha ha, sáng này em chưa ăn gì nên rất đói.

- Sáng nay em nói hẹn bạn ra ngoài ăn cơ mà.


Người nào đó không cho Miêu Miêu cơ hội lui binh, Miêu Miêu vờ bình tĩnh, gắp từng miếng một trong đầu không ngừng sắp xếp từ để nói:

- À, là uống cà phê, không có ăn. Hi hi…

- Em hẹn ai vậy? - Đôi mắt Khang Húc lóe sáng, không nhanh không chậm mở miệng, vờ như không quan tâm kì thực là đang chăm chú quan sát xem cô gái trước mặt sẽ ứng phó ra sao.


Miêu Miêu đồ ăn ngập não, lí trí cũng giảm sút đi phân nửa, đôi đũa trên nhanh chóng phi về phía con tôm đỏ rực, miệng nhanh nhảu nói:

- Thì chính là cái tên…


Phát hiện mình đã hố, Miêu Miêu nhanh chóng cười lấy lòng:

- À, bạn học cũ, bạn học cũ.


Khang Húc nghi hoặc nhìn Miêu Miêu, trong lòng có điểm suy tính. Cô nàng này rõ ràng là giấu đầu lòi đuôi, theo như tính cách trước đây, chắc chắn sẽ không sơ sẩy như vậy. Mặc khác nhìn cách ăn uống và nói chuyện có sự đối lập rõ ràng trước đây. Nếu như khuôn mặt này không phải Lan Dạ anh sẽ hoài nghi người này có phải là Lan Dạ hay không.

Tô Miêu nhìn ra Khang Húc đang trầm tư đánh giá cô, trong lòng liền lộp bộp mà rơi lệ, không phải là bị phát hiện chứ!

Bạn học Miêu Miêu liền ai oán, bữa Hồng Môn Yến* thực khó nuốt nha.

(* Một câu chuyện hư cấu dựa trên một giai đoạn lịch sử Hán - Sở tranh hùng. Bữa tiệc tại Hồng Môn đại điện có tính chất quyết định đối với vận mệnh cả dân tộc Trung Hoa. Tóm lược mối quan hệ ngang trái giữa Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ và Hán Cao Tổ Lưu Bang, bộ phim là cuộc đấu trí quyết liệt giữa các vị quân sự, cũng như những kế hoạch thâm sâu ẩn đằng sau bữa tiệc Hồng môn.)
Chương 5<< >>Chương 7
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Chương 7: Sống chung hài hòa, không màng chuyện giường chiếu

Có thể nói, đây là thời kì mà bạn học Miêu Miêu cảm thấy đau đầu nhất vì phải sống cuộc sống vợ chồng với mĩ nam nhà người ta.

Aizz, chính xác điều mà Miêu Miêu nhà chúng ta buồn bực chính là lúc nào cũng nhìn thấy bộ mặt lạnh như tiền của mĩ nam, còn phải chịu đựng ánh mắt như cô thiếu anh ta cả vạn tệ vậy. Đến đây Miêu Miêu chỉ biết than thầm mà không dám hó hé gì với mĩ nam.

Cuộc sống ngày một trôi qua, Miêu Miêu đảm đang vào mỗi buổi sáng đều chuẩn bị một bàn thức ăn ngon lành phong phú, buổi chiều đi làm về cũng sẽ không la cà bên ngoài mà liền về nhà chuẩn bị bữa tối. Có thể nói Miêu Miêu chính là hình ảnh đại diện cho những người vợ mẫu mực tại thành phố C này a.

Và chính vì thế, mà mĩ nam Khang Húc đối với Miêu Miêu ngày càng tò mò, ngày càng cảm thấy rất thỏa mãn với biểu hiện hiện giờ của cô, cũng không còn dùng ánh mắt không mấy hòa khí này để đối đãi cô. Nhưng trong lòng Khang Húc vẫn chất chứa những nghi vấn đi kèm băn khoăn làm chính anh cũng phải rối rắm.

Tuy rằng trước đây lấy cô vì vấn đề gia đình hai bên, vả lại cô lại là người chân đạp hai ván, nhưng biểu hiện của cô bây giờ cực kì khiến anh băn khoăn, mỗi lần khi cảm thấy cô rất đáng yêu cùng dễ thương, muốn tiến lên ôm cô một cái lại bị cô khéo léo mà tránh ra, hại anh cảm thấy bản thân như một tên ác nhân thú tính. Rõ ràng đã là vợ chồng với nhau, lại cảm thấy chuyện này cũng không hẳn là không thích hợp, nhưng vì sao hễ anh nhìn cô với ánh mắt hòa ái, cô lại chuyển động tròng mắt sau đó lém lỉnh rời đi, không đứng gần anh nữa cơ chứ.

Khang Húc một bên rối rắm lại không hề hay biết bạn học Miêu Miêu ngày một tiều tụy, luôn suy nghĩ rằng liệu như sau này, khi cô trở về hình hài ban đầu, có hay không Lan Dạ học tỷ được sủng ái sẽ làm hại anh. Mặt khác cô lại không ngừng lắc lắc đầu xua đi cảm giác rằng bản thân đang bắt đầu có hảo cảm với anh.

Còn nói rằng bạn học Tô Miêu cũng là một người lanh lợi nhưng không kém phần giảo hoạt, tên Từ Tử Kì soái ca thiệt nhưng lại tâm cơ khôn lường làm bạn học Miêu Miêu nhàm chán cùng không thích, bạn học ấy đã nghĩ ra một kế sách phá hắn ta.

Vào một ngày trời nắng đẹp trong xanh, bạn học Tô Miêu gọi điện thoại hẹn Từ Tử Kì ra một quán cà phê nhỏ, báo cáo về chiến lược mở dãy quán ăn nhanh. Phải biết, tình hình hiện tại của thành phố C mà nói chính là tràn ngập các quán ăn nhanh, đủ mọi loại hình thức, đủ mọi loại giá cả. Nhưng bạn học Miêu Miêu dùng những lí lẽ của một đứa sinh viên ham cái rẻ mà phân tích cho tên thương nhân ngu ngốc này, không quá một giờ đồng hồ, Từ Tử Kì tiêu sái rời đi, bộ mặt chính là hớn hở như bắt được vàng. Để lại là gương mặt cười tít mắt không kém như hồ ly của Tô Miêu.

Xa xa thấp thoáng chính là bộ dạng nghi hoặc cùng thỏa mãn của thương nhân soái ca Khang Húc. Chính Khang Húc cũng không nghĩ đến theo Lan Dạ mà xem được một màn đặc sắc như thế này, báo hại anh càng ngày lại càng yêu thích cô nàng quái chiêu này.
Thật bi ai a.
Chương 6<< >>Chương 8
 
Chỉnh sửa lần cuối:

giovotinh_ji

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/11/14
Bài viết
362
Gạo
20,0
Tác giả nàng ạ, chương của nàng ngắn hơn ta nghĩ nữa, diễn biến truyện cũng nhanh,... Nói chung là ta cũng háo hức. Chờ chương mới a! ^^
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Tác giả nàng ạ, chương của nàng ngắn hơn ta nghĩ nữa, diễn biến truyện cũng nhanh,... Nói chung là ta cũng háo hức. Chờ chương mới a! ^^
:3 Hè, cũng cảm thấy ngắn nhưng mà sẽ cố gắng chương sau.
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Chương 8: Tô Mêu trở lại

Thời gian thấm thoát trôi đi, thời hạn ba tuần cũng đến hồi kết. Đêm khuya thanh vắng, bạn học Miêu Miêu đang say giấc nồng, đột nhiên bạn học Miêu Miêu nhìn thấy bóng dáng lờ mờ của một lão nhân gia, gương mặt quen quen khiến cô giật mình, không phải là lão nhân gia khiến cô xuyên qua sao. Chỉ thấy lão nhìn cô một cái thật lâu, sau đó liền rời đi.

Tô Miêu rơi vào trạng thái ngất lịm. Trời đêm chuyển dời, ngôi sao sáng ẩn khuất sau đám mây cuối cùng cũng lộ diện, thời khắc gió nhẹ nhàng mơn trớn quanh quẩn, cũng là lúc số phận của những con người bắt đầu xoay chuyển.

Choàng tỉnh sau một giấc ngủ dài, Tô Miêu đảo mắt xung quanh phát hiện bản thân đang nằm trong căn phòng trọ quen thuộc, và kế bên còn có hai bạn học Bạch Miểu và Nhan Bạc, phía xa xa là hai cái bàn học chất đầy sách vở vẫn đang mở toanh, cùng chút ánh sáng le lói từ chiếc đèn bàn cũ kĩ, cảm giác vui vẻ trào dâng nhưng len lỏi trong đó là một chút tiếc nuối.

Cô biết rồi sẽ như vậy thôi, vì làm gì có chuyện hoang đường như vậy diễn ra, làm sao cô có thể xuyên vào một ai đó chứ, nhưng là bản thân vẫn không thể chấp nhận được cảm giác hụt hẫng ấy. Bất chợt cô nhớ đến Khang Húc, vừa lạnh lùng lại ấm áp. Nhớ đến một ngày có thể làm việc xong, ngồi trong chiếc xe hơi sang trọng, trở về mái ấm của cả hai người, cùng làm một bữa ăn ngon lành, đôi khi là cùng trò chuyện mà không có một chút toan tính hay giả tạo. Nhưng rồi,...

Tô Miêu thở dài, nhấc mình khỏi chăn, chuẩn bị tiến lại gần bàn học để chuẩn bị ôn thi tiếp. Nhẫn Bạc nằm cạnh bị đánh thức, mở đôi mắt kèm nhèm ra nhìn, thấy cảnh tượng siêng học của Miêu Miêu mà bị dọa cho hoảng sợ, nhanh chóng lấy mạnh Bạch Miểu bên cạnh, cả hai cô gái ai oán mà kêu lên:

- Miêu Miêu nhỏ bé, cậu không cần làm tan nát trái tim của chúng tớ chứ!


Tô Miêu kì quái nhìn hai người bạn học, cảm thấy trên trán như có vài vạch đen chảy xuống. Không nhầm chứ, cô chỉ là siêng học lên một chút thôi, làm sao lại biến thành dọa người như vậy chứ.

- Các cậu làm sao vậy?
- Miêu Miêu a, đã thi xong rồi, mỗi lần về cậu đều cho bọn tớ thấy rằng cậu làm bài rất tốt, sao lại còn siêng học như thế, không lẽ cậu định hè này học bù cho những lúc lười biếng trước kia a?


Tô Miêu choáng váng, thi xong rồi ư, nếu như vậy cô là thật sự đã xuyên vào thân thể của Lan Dạ học tỷ, là thật sự đã gặp gỡ Khang Húc sao. Tô Miêu rơi vào trầm mặc, đôi mắt lóe sáng, cô chạy nhanh ra chiếc điện thoại yêu quí, mở nhanh danh bạn và phát hiện ra một số điện thoại lạ lẫm được gọi từ máy cô vào ngày cô xuyên qua. Vậy là thật sao!

Nhan Bạc và Bạch Miểu nhìn thấy biểu tình cổ quái của Tô Miêu cũng không lên tiếng nữa, chỉ là cùng nhìn nhau cho rằng Tô Miêu trúng tà, siêng năng đột xuất, liền không quan tâm mà nằm lại giường đi ngủ.

Tô Miêu trong lòng cực kì vui vẻ, cầm chặt điện thoại trong tay, nhanh chóng lưu lại số điện thoại lạ này, ngoài miệng nở một nụ cười cực giảo hoạt. Cô là nảy ra một ý tưởng, nên hay không phá mấy người này tiếp a.
Chương 7<< >>Chương 9
 

Mèo béo ú

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/1/15
Bài viết
48
Gạo
0,0
Chương 9: Tô Miêu tìm việc

Từ ngày Tô Miêu trở về là Tô Miêu của ngày nào, bạn học ấy càng ngày càng quan tâm đến tình hình kinh tế hơn. Lâu lâu lại ngóng mắt theo dõi thông tin của ba nhà Trương gia, Từ thị, Trần thị. Không phụ lòng mong đợi, Từ thị hoành tráng thất thu từ nguồn đầu tư mới, nghe đồn rằng hội đồng quản trị rất giận dữ đã tống cổ Từ Tử Kỉ ra khỏi công ty. Lại nghe đồn rằng tiểu thư Trương gia vì đưa thông tin mật ra ngoài bị tổng giám đốc bắt gặp, đã khiến cho gia đình hai bên mất hết mặt mũi cùng tức giận, liền là ly hôn trả về. Trương gia khép nép tạ lỗi với Trần thị, hy vọng Lan Dạ vẫn có thể ở lại công ty. Vì nể mặt mũi đôi bên, Khang Húc sắp xếp Lan Dạ trở thành chân tạp dịch ở trong công ty. Tất cả chỉ là nghe đồn, chưa rõ thật hư.

Bên này Tô Miêu vừa hưng phấn vừa cảm thấy Khang Húc ra tay vừa nhanh vừa độc, liền một tay khiến cho Trương gia không dám làm dữ, lại có thể khiến cho Lan Dạ từ một phó tổng giám đốc nắm quyền trở thành chân lao công, này cũng đủ độc đi.

Nhưng thật không may, gia đình Miêu Miêu ở quê nhà gặp chuyện, kinh tế cũng dần eo hẹp, thái hậu chỉ đạo Miêu Miêu mau chóng đi làm thêm để trang trải, nếu không thật không biết phải như thế nào.

Miêu Miêu nhờ có mối quan hệ chim cò tá lả, được người khác giới thiệu đi làm thư kí cho một giám đốc nào đó. Kì thực mà nói, khi biết tin có người giới thiệu công việc thì Miêu Miêu bất chấp hình tượng nhảy nhót, không màng đến người sắp thành ông chủ của mình là ai. Cho đến khi ngửa mặt lên trời nhìn tòa nhà năm mươi tầng, Tô Miêu âm thầm cảm khái.

Thật sự là có duyên lớn đi, không nghĩ đến một vòng cô lại trở thành thư kí tổng giám đốc a, mối quan hệ cửa sau này thật kì diệu. Nhưng cũng quá kì diệu đi khi lại là thư kí tổng giám đốc Trần Thị. Trong lòng Miêu Miêu hung hăn cắn khăn tay, bên ngoài tỏ vẻ tiêu sái, tiêu chuẩn quy củ bước vào tòa nhà hoa lệ.

Sau một hồi vòng vèo, được rất nhiều người hướng dẫn, Tô Miêu chính thức tiến chân đến căn phòng thần thoại của tổng giám đốc để phỏng vấn trực tiếp.

Ách, chính xác là bạn học Miêu Miêu phải trải qua một khóa phỏng vấn nữa mới có thể trở thành thư kí, nên nói tất cả ở bên trên chỉ là phù vân. Ha ha.

Đối với vị giám đốc đáng kính này Miêu Miêu cũng có hiểu biết qua, nhưng là vẫn chưa nắm bắt được gì cả. Mặt khác, hiện tại không phải vẫn còn Lan Dạ biết được cô là ai và hẳn là phải thù hằn cô vì đã hại cô ta đến vậy sao. Trong lòng Miêu Miêu thầm than cho số phận đẩy đưa, quyết định phó thác cho số kiếp.
Chương 8<< >>Chương 10
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên