Mưa Mùa Hạ Ý em là anh Bình không thể có đột phá được ạ. Đã có nhiều hành động có lỗi như vậy xem ra không thể quay đầu, mà cũng không hay nếu quay đầu. Em hóng lắm nha chị.
Sang tuần mới đi đi tu luyện được em ạ. Truyện cũng đã ba tháng rồi mà chưa xong nên có phần... mất hứng. Cố gắng nhanh hết sức có thể, còn bao giờ thì... híc híc... chả dám hứa trước với bạn đọc.Mưa Mùa Hạ Ý em là anh Bình không thể có đột phá được ạ. Đã có nhiều hành động có lỗi như vậy xem ra không thể quay đầu, mà cũng không hay nếu quay đầu. Em hóng lắm nha chị.
-> Cảnh này mới gọi điện thoại lần đầu, chị KL và anh Q chưa gặp nhau nhưng nói như thế giống như biết nhau từ trước rồi ấy. Có lẽ nên sửa câu này chị nhỉ?Tôi, con gái tôi hiện đang ngồi ngoài phòng khám số năm của bệnh viện
-> Câu này em cũng thấy tối nghĩa nốt. "Ở cùng phòng mới hợp lí" chứ nhỉ?Hôm nay bệnh nhân ở phòng chị ra viện rồi
-> Ít nhất lúc ấy "cô bé gái" này cũng trên 25 tuổi rồi chị nhỉ?Nên tôi chỉ thoáng thấy cô ấy bị một cô [S]bé[/S] gái khác kéo về
-> Lỗi type.Có phải là đồng nghiệp ở công ty Bình tốt bụng đưa về hay đơn giản hơn chỉ là một người bạn?Tôi nên làm gì lúc này?
-> Quán.Quân nhắc đến Bình khiến tôi cảm giác như mình là người có lỗi, tối nay tôi đã đến quá bar
-> Đàn ông.Và hiện tại lại đang ngồi trên ô tô của người đàn ấy để về nhà
Đằng trước sai mà đằng sau đúng.Tôi bị nhấm chìm trong nụ hôn ấy giống như đang bị nhấn chìm
-> Và.Chưa lần nào anh đi công tác tôi lại nhớ vào mong anh về
-> Đừng.- Phải đó, thôi ăn cơm đi, đứng có nói chuyện lung tung
-> Như không có chuyện gì xảy ra.Cũng [S]quen [/S]quen với cảnh này nên tôi chẳng phản ứng gì, tiếp tục ăn cơm như không chuyện gì xảy ra
-> Chở.- Không, khoảng hơn 10 giờ anh trở cô ấy về trước
-> Khách sạn.Đường Kim Mã tấp nập và nhìn được sang sảnh lơn của khách san Deawoo
-> Tín hiệu.Để ý đến dòng xe đông đúc kia vừa có tìn hiệu đèn xanh
-> Nới lỏng.Một lúc sau khi cảm thấy đôi tay của Quân hơi nói lỏng
-> Lại dám.Tại sao loại dám đối xử với tôi như thế
-> Nghĩa.Vì thế có nghĩ là em quan tâm đến anh
-> Đứa trẻ... đứng.Tôi đang ngơ ngác thì thấy cô gái và đừa trẻ xoay người lại... khi người đừng trước mặt tôi là Thúy
-> Chíp.Chip tỏ ra rất ngoan và biết ý, không
-> Thế nào mọi người cũng dò...Thế nào mọi người [S]lại [/S]dò hỏi này nọ
-> Du côn.Hai tên du con nhìn thấy vẻ mặt và ánh mắt
-> Nước mắt.Nước mặt đã dừng lại và tức giận trào ra
-> Vô hạn.Tôi nhớ Bông vo hạn. Tôi sẽ phải sống như thế nào
-> Nới lỏng.Với hy vọng anh nói lỏng vòng tay
Ôi, chị bất ngờ quá, lúc có thông báo Sâu vào xem bản giới thiệu truyện của chị không nghĩ em lại đọc nhanh và cho chị những lời nhận xét quý giá này. Chị cảm ơn em rất nhiều vì đã đọc và để lại cho chị những ý kiến của bản thân.Điều đầu tiên, em thật sự ngưỡng mộ sức viết của chị, rất ngưỡng mộ, chị viết một lúc vài truyện, ra chương đều đặn và đầy đủ - không phải người viết nào cũng có thể đảm đương điều này.
Thứ hai, trong quá trình đọc, em nhận thấy chị có khá nhiều lỗi, lỗi chính tả, lỗi dùng từ, lỗi đánh máy, mọi người đã giúp chị tìm và chị đã chỉnh sửa, sự chỉnh sửa này của mọi người mặc dù hơi cặn kẽ nhưng có lẽ sẽ giúp chị hoàn thiện hơn.
Về phần truyện:
Đây là một câu truyện có nội dung không cũ, nhưng cũng không mới về vấn đề ngoại tình - một vấn đề mà bất cứ cuộc hôn nhân nào đều có nguy cơ phải đối mặt nếu không may mắn. Tiết tấu truyện nhanh, nội dung hấp dẫn, những mối quan hệ được xây dựng vững chắc dưới ngòi bút của chị, từng người, từng tính cách, từng sự mâu thuẫn và từng chút một nội tâm dần dần được bóc lớp, hiện lên một cách rõ ràng, chân thực và đầy đủ.
Truyện đã khắc họa được Khánh Linh - một người phụ nữ đã có gia đình, hơi cực đoan và chênh chao trong mối quan hệ vợ chồng với Trần Bình và giằng xé với Huy Quân bằng lối kể chuyện bồng bềnh như trần thuật nhẹ nhàng nhưng lại sâu cay và đầy chân thực, phản ánh đúng bản chất xã hội hiện đại ngày nay.
Chuyện tình cảm, có mấy khi dùng được lí trí để quyết định. Chuyện vợ chồng, sống với nhau mà không tin tưởng và thẳng thắn sẽ khiến nghi ngờ dẫn đến đau thương.
Ngoại tình, đôi khi chỉ nằm ở ranh giới rất nhỏ giữa tin và hoài nghi; hơn hết nó còn khiến con người mịt mù đường về, hoảng loạn định hướng, và nhiều khi đã sai lại càng thêm sai. Truyện của chị, giá trị là ở chỗ đấy.
"Liệu có là ngoại tình"?
Viết xong lâu rồi em nhưng đợi 1 ngày đẹp trời may mắn chị sửa xong được ra sách hoặc là lên thư viện Gác đi em. Bây giờ mọi thứ xếp xó hết cả rồi, híc híc... Xin khất một thời gian chưa biết dài như thế nào với các bạn quan tâm truyện này của mình.Chương tiếp đâu rồi chị Mưa ơi...