=> Và không được nói cho mẹ biết đâu nghe chưa?Và không được nói mẹ đâu biết chưa?
???- Nhưng sư phụ không nhận người ngoài, tóm lại là em nhận em được đâu cậu bé.
Ghép hai câu này lại mới thành một câu hoàn chỉnh.Tiểu Ất dẫn Tiểu Quý ra sân bên hông xưởng, đó là một bãi đất khá rộng. Được lát xi măng trơn láng, đã bắc sẵn các giàn để gác tre lên.
=> Cũng không hẳn như thế... À, Hoàng sư phụ với các sư phụ khác vừa làm xong lồng đèn kéo quân loại to, to thế này này... - Tiểu Ất dang tay ví von - còn cao thì gấp mấy lần em đó. Đi xem thử không?- Cũng không hẳn như thế... À, Hoàng sư phụ với các sư phụ khác vừa làm xong lồng đèn kéo quân loại to, to thế này này... - Tiểu Ất dang tay ví von, còn cao thì gấp mấy lần em đó. Đi xem thử không?
Quên viết hoa?Phần thân đèn khắc hoạ khung cảnh đêm trung thu yên bình,
=> Để em thử xin phép mẹ ạ!- Thật ạ? Woaaaa... Để em xin mẹ thử ạ!
Bạn nên chú thích một số từ đặc biệt ở cuối chương, ví dụ như từ này, mình không hiểu đâu.Lúc này bác Hoàng đang căng vải bọc lồng đèn quá bòn bót.
=> Xung quanh lồng đèn chất thành đống, đủ hình dáng, nào là hình quả bí ngô, quả trứng, bánh ú, quả trám... được bọc các loại vải xanh đỏ tím hồng trông rất bắt mắt.Xung quanh lồng đèn chất thành đống, đủ hình dáng, nào là hình quả bí ngô, quả trứng, bánh ú, quả trám... Được bọc các loại vải xanh đỏ tím hồng... Trông rất bắt mắt.
=> Không được... không được đâu... Tiểu Quý lắc đầu. Còn Tiểu An thì sao?Không được, không được đâu, Tiểu Quý lắc đầu, Còn Tiểu An thì sao?
=> khua khoắngThi thoảng lại khua khoẳng cho đỡ buồn.
Tên Tiểu+ nó làm sao hả bạn?Mình thích truyện này. Song không thích cái tên Tiểu+...
Ngôn từ rất quen thuộc và câu chuyện khiến bản thân hoài niệm ghê.
Nhớ ngày xưa, hình như mẹ chỉ mua đèn ông sao có một năm thôi. Mình tự làm đèn để chơi Trung Thu: chặt cây ở bờ ao, vót, rồi buộc, rồi cũng cắm nến. Trang trí thì chỉ dùng giấy báo bọc lại. Giấy màu thì để học, chỉ có mỗi 1 tập có dùng cũng không đủ.
Nhớ ngày xưa đi rước đèn, người ta lồng đèn đầy màu sắc, rồi cả lồng đèn chạy pin nữa. Cho tới tận bây giờ, mình cũng chưa từng mua 1 cái lồng đèn chạy pin bao giờ.
Có khi Trung Thu năm nay lại làm lồng đèn chơi. Làm ra vậy thôi chứ chẳng đi rước đèn.
Chào bạn!
1. Nhặt lỗi tí ti đã.
Phần II
=> Và không được nói cho mẹ biết đâu nghe chưa?
???
Ghép hai câu này lại mới thành một câu hoàn chỉnh.
=> Cũng không hẳn như thế... À, Hoàng sư phụ với các sư phụ khác vừa làm xong lồng đèn kéo quân loại to, to thế này này... - Tiểu Ất dang tay ví von - còn cao thì gấp mấy lần em đó. Đi xem thử không?
Quên viết hoa?
=> Để em thử xin phép mẹ ạ!
Bạn nên chú thích một số từ đặc biệt ở cuối chương, ví dụ như từ này, mình không hiểu đâu.
=> Xung quanh lồng đèn chất thành đống, đủ hình dáng, nào là hình quả bí ngô, quả trứng, bánh ú, quả trám... được bọc các loại vải xanh đỏ tím hồng trông rất bắt mắt.
Phần III
=> Không được... không được đâu... Tiểu Quý lắc đầu. Còn Tiểu An thì sao?
=> khua khoắng
2. Nhận xét chung
Truyện của bạn thực sự cảm động, văn phong giản dị nhưng chân thực, sống động về tình yêu thương gia đình, tình người... Truyện cũng làm lay động những cảm xúc thật sâu trong lòng người đọc, đồng thời khơi dậy kí ức về thời thơ ấu của nhiều người, trong đó có mình. Cảm ơn bạn rất nhiều!
Điều đáng tiếc nhất là bạn chỉ dừng câu chuyện ở đây. Mình rất muốn bạn có thể kể thêm nữa những câu chuyện xung quanh gia đình Tiểu Quý, Tiểu An, câu chuyện về xưởng lồng đèn, về xóm người Hoa giữa lòng thành phố, về những kí ức tuổi thơ như vậy, như một cách nào đó, chúng ta tưởng niệm và ghi lại những hồi ức quý giá mà đời người không bao giờ có thể trải nghiệm lần thứ hai. Liệu như thế có tham lam quá không nhỉ?
Mình nghĩ phần 2 có hai chỗ lỗi 1 và 6 bạn không cần sửa cũng được. Vì đó là văn nói, dùng cách diễn đạt theo địa phương. Tuy làm những người khác hơi khó hiểu nhưng lại là đặc trưng riêng, giống như người gốc Hoa ở miền Nam vẫn thường dùng cách nói chuyện như vậy.1. Híc, lỗi nhiều quá ạ, không ít đâu, mình sẽ sửa liền đây. Kì lạ là dù đọc đi đọc lại, cái lỗi có nằm chình ình ra đó, nhưng mình cũng không phát hiện ra. Lần nào cũng vậy hết. =.=
2. Bạn không tham lam đâu ạ, vì mình cũng dự định thế. Truyện có phần 2 và 3 nữa. Mình chưa viết, nhưng có thể spoil một ít như sau: Xóm người Hoa, xưởng lồng đèn, một vật quý bị mất, một nhóm bạn bắt tay vào tìm... Cuối cùng, sự thật lộ ra khiến người ta phải ngẫm nghĩ. (Híc, sao giống tóm tắt hết nội dung luôn quá).
3. Cảm ơn bạn đã đọc, nhặt lỗi và góp ý về truyện cho mình nhé! ^^
Mình nghĩ phần 2 có hai chỗ lỗi 1 và 6 bạn không cần sửa cũng được. Vì đó là văn nói, dùng cách diễn đạt theo địa phương. Tuy làm những người khác hơi khó hiểu nhưng lại là đặc trưng riêng, giống như người gốc Hoa ở miền Nam vẫn thường dùng cách nói chuyện như vậy.
Không có gì đâu. Truyện bạn viết rất hay mà.Hi, cảm ơn bạn đã góp ý cho mình nhé! ^^
Do là bình thường mình vẫn nói kiểu như thế, nên khi viết, không để ý là cứ như vậy bưng luôn vào thôi.