Thảo luận Mỗi ngày một review

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
Re: Mỗi ngày một review
Ớ, thế là chị nhớ nhầm tên nữ chính à? :)) Xem ra cô nàng này bị người xem hắt hủi quá nhỉ, chả ai nhớ đúng tên. :))

Truyện tranh thì đúng cái kết cũng là nam chính đi nước ngoài phát triển sự nghiệp, nữ chính ở lại và trở thành người mẫu nổi tiếng. Sau đó nam chính mời nữ chính đến Broadway xem kịch mà cậu ta là người thiết kế trang phục. Chỉ là nữ chính không đi một mình, mà đi cùng... chồng sắp cưới. (Là anh chàng cô thích hồi còn đi học).

Tóm lại là trái tim non nớt của mình vẫn không chịu được cái kết này. =))

Xem live action của bọn Nhật được cái khoái nhất là tạo hình rất giống với nguyên mẫu, dù điều đó có khiến nhân vật trở nên... kỳ quặc chút đỉnh. :x
Ơ trong phim thì cái anh chàng mà nữ chính thích hồi cấp 3 ấy có bạn gái khác, hai người ko thành đôi.
Mà kết là tình cờ tìm được nhau ở Broadway cơ.
Túm cái váy lại là kết khác truyện để khán giả ko khỏi hụt hẫng như truyện.
Công nhận, phim Nhật và manga Nhật em cảm thấy nó chứa rất nhiều bài học sâu sắc cho chúng ta: như tình bạn, đoàn kết... không như Hàn hay Trung remake lại, không những bẻ cong nguyên tác lại còn nhảm ruồi không tả được (tiêu biểu nhất là Hana Kimi và Inuyasha).
Xem đi chị, zai xinh gái đẹp lắm, kết nhất cái váy xanh giống như một bông hoa hồng xanh đầy kiêu hãnh ấy, đẹp mê ly luôn.
 

Etsuchi Sakuramori

Gà cận
Tham gia
18/12/14
Bài viết
304
Gạo
250,0
Re: Mỗi ngày một review
Một truyện mà làm cho độc giả có nhiều góc nhìn quá nhỉ. ;))

Mình lại suy nghĩ ngược lại với bạn. Tình yêu và chinh phục là hai phạm trù hoàn toàn khác nhau. Thứ có giá trị vẫn sẽ luôn là thứ có giá trị, thứ không có giá trị vẫn sẽ luôn là thứ không có giá trị. Đó là bản chất, hoàn toàn không thay đổi. Sẽ không vì khó đạt được mà thứ vô giá trị trở nên đáng giá, cũng sẽ không vì dễ đạt được mà giá trị của nó giảm đi. Vấn đề trong truyện này chính là: chàng hiệp sĩ kia chẳng hề yêu công chúa. Cho dù vượt qua thử thách và có được nàng rồi cũng chẳng có ý nghĩa gì. Sẽ có những thử thách khác thỏa mãn ham muốn chinh phục của chàng hơn.

Phiêu lưu và chinh phục - hai từ này không nên xuất hiện trong tình yêu, mà chỉ nên xuất hiện trong phim ảnh sách truyện thôi. Vì nó không thực tế một chút nào. Tình yêu thực sự là phải dựa trên cơ sở chân thành, tôn trọng và hiểu biết lẫn nhau. Chứ nếu thích ai đó chỉ vì cảm thấy họ khó tán tỉnh, nhiều địch thủ... cốt chiếm được để coi như đó là một thành tích mà không để tâm lắm đến việc họ là ai, họ có hợp với mình không, thì sớm muộn gì cũng giải tán.
Ừm, phải nói gì đây nhỉ? :-?
Bạn quả là một người suy nghĩ sâu sắc. Nếu ai trên thế giới này cũng có những suy nghĩ ngay thẳng chính trực như bạn thì sẽ không có những mảnh đời bất hạnh được sinh ra và những bi kịch làm rối ren xã hội! :-bd
Tặng bạn 3 đóa hoa hồng. @};-@};-@};-
.
.
Mỗi người có một cách nhìn khác nhau, theo mình thì chàng hiệp sĩ kia hành động hoàn toàn chính xác. Bởi chẳng ai yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên và chuyện yêu một người mình chưa từng biết mặt là một việc hết sức điên rồ... Cho thấy chàng hiệp sĩ lúc đầu chỉ là một tên sở khanh sáo rỗng nhưng ngay sau đó đã nhận ra rằng chàng ta không có tình cảm với cô nàng, nên rời bỏ ngay khi bi kịch chưa bắt đầu... Quả là 1 hành động khôn ngoan!:)):))
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Mỗi ngày một review
Ơ trong phim thì cái anh chàng mà nữ chính thích hồi cấp 3 ấy có bạn gái khác, hai người ko thành đôi.
Mà kết là tình cờ tìm được nhau ở Broadway cơ.
Túm cái váy lại là kết khác truyện để khán giả ko khỏi hụt hẫng như truyện.
Công nhận, phim Nhật và manga Nhật em cảm thấy nó chứa rất nhiều bài học sâu sắc cho chúng ta: như tình bạn, đoàn kết... không như Hàn hay Trung remake lại, không những bẻ cong nguyên tác lại còn nhảm ruồi không tả được (tiêu biểu nhất là Hana Kimi và Inuyasha).
Xem đi chị, zai xinh gái đẹp lắm, kết nhất cái váy xanh giống như một bông hoa hồng xanh đầy kiêu hãnh ấy, đẹp mê ly luôn.

Live action thực ra chị chưa xem nhiều lắm. Lười mà. :)) Mà Hana Kimi vs cả Inu cũng "được" chuyển khẩu sang Hàn hay Trung gì đó á? @.@ Thực không tưởng tượng được cái truyện Inu kia mà dựng thành phim thì nó thành kiểu gì. Có khi còn hơn cả kinh dị. :))
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Mỗi ngày một review
Ừm, phải nói gì đây nhỉ? :-?
Bạn quả là một người suy nghĩ sâu sắc. Nếu ai trên thế giới này cũng có những suy nghĩ ngay thẳng chính trực như bạn thì sẽ không có những mảnh đời bất hạnh được sinh ra và những bi kịch làm rối ren xã hội! :-bd
Tặng bạn 3 đóa hoa hồng. @};-@};-@};-
.
.
Mỗi người có một cách nhìn khác nhau, theo mình thì chàng hiệp sĩ kia hành động hoàn toàn chính xác. Bởi chẳng ai yêu nhau ngay từ cái nhìn đầu tiên và chuyện yêu một người mình chưa từng biết mặt là một việc hết sức điên rồ... Cho thấy chàng hiệp sĩ lúc đầu chỉ là một tên sở khanh sáo rỗng nhưng ngay sau đó đã nhận ra rằng chàng ta không có tình cảm với cô nàng, nên rời bỏ ngay khi bi kịch chưa bắt đầu... Quả là 1 hành động khôn ngoan!:)):))

:)) :)) :)) Truyện này trào phúng là chủ yếu mà. Riêng vụ công chúa... tự rời khỏi lâu đài đã thấy hài rồi. Mình thích mấy thể loại kiểu như thế. Ai thích hiểu gì thì hiểu. Thậm chí chỉ... cười không thôi cũng được. :))
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Mỗi ngày một review
3. Review 3: Series Deep Love - Đặc biệt là truyện về chú chú Pao: Pao no monogatari)

(Mình phải để link sang trang truyện tranh của nước ngoài, ở Việt Nam, nó đang bị kiểm duyệt).

Đây là một series truyện, gồm bốn câu chuyện nhỏ của bốn nhân vật: Ayu, bạn thân của cô, người cô yêu, và chú chó Pao cô đã nuôi nấng. Truyện này rating 18+, không hẳn chỉ vì có những cảnh dành cho người trưởng thành, mà còn vì sự tàn nhẫn đến cùng cực của xã hội đã được phô bày một cách trần trụi, không che giấu. Tràn ngập câu chuyện là một cảm giác đau đớn đến nghẹt thở. Dù truyện này đề cập đến những tia sáng mong manh đã lọt xuống những nơi đen tối nhất, bẩn thỉu nhất. Nhưng chỉ vậy vẫn không đủ để soi sáng một kiếp người...

Mình không nhớ đã khóc hết bao nhiêu nước mắt vì series này, đặc biệt là chương truyện về chú chó Pao. Sinh ra đã là một điều đau khổ. Và để sống sót được, lại chính là một cuộc chiến. Cuộc đời thật quá khắc nghiệt với mọi chúng sinh. Nếu có kiếp sau, mong đừng phải quay lại cõi trần.

Với mình, "Deep love" chính là tragedy của mọi tragedy. Đọc xong mà thấy cuộc sống này vừa đáng sợ làm sao, nhưng cũng thật quý giá làm sao. Đến giờ, mình vẫn không có can đảm để đọc lại thêm một lần nào nữa.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Etsuchi Sakuramori

Gà cận
Tham gia
18/12/14
Bài viết
304
Gạo
250,0
Re: Mỗi ngày một review
3. Review 3: Series Deep Love - Đặc biệt là truyện về chú chú Pao: Pao no monogatari)

(Mình phải để link sang trang truyện tranh của nước ngoài, ở Việt Nam, nó đang bị kiểm duyệt).

Đây là một series truyện, gồm bốn câu chuyện nhỏ của bốn nhân vật: Ayu, bạn thân của cô, người cô yêu, và chú chó Pao cô đã nuôi nấng. Truyện này rating 18+, không hẳn chỉ vì có những cảnh dành cho người trưởng thành, mà còn vì sự tàn nhẫn đến cùng cực của xã hội đã được phô bày một cách trần trụi, không che giấu. Tràn ngập câu chuyện là một cảm giác đau đớn đến nghẹt thở. Dù truyện này đề cập đến những tia sáng mong manh đã lọt xuống những nơi đen tối nhất, bẩn thỉu nhất. Nhưng chỉ vậy vẫn không đủ để soi sáng một kiếp người...

Mình không nhớ đã khóc hết bao nhiêu nước mắt vì series này, đặc biệt là chương truyện về chú chó Pao. Sinh ra đã là một điều đau khổ. Và để sống sót được, lại chính là một cuộc chiến. Cuộc đời thật quá khắc nghiệt với mọi chúng sinh. Nếu có kiếp sau, mong đừng phải quay lại cõi trần.

Với mình, "Deep love" chính là tragedy của mọi tragedy. Đọc xong mà thấy cuộc sống này vừa đáng sợ làm sao, nhưng cũng thật quý giá làm sao. Đến giờ, mình vẫn không có can đảm để đọc lại thêm một lần nào nữa.
Mình không giỏi tiếng anh, đọc nhiều chỗ vẫn không hiểu nhưng tổng thể truyện này khiến một người mù anh văn như mình phải khóc đến sưng mắt, tức đến không kìm được phải hét lên chưởi lũ côn đồ, ác ôn đó một trận. Bọn con người đó nghĩ sao lại lấy súng bắn lũ cún như vậy được chứ? Đúng là ác hơn cả quỷ!x-(*phẫn nộ*
Mới đọc 3 chương, ... Đây quả là 1 bộ truyện hay và ý nghĩa! Hay nhất trong số những truyện tranh mình đã từng đọc.
Chúc Huyền Nhâm buổi tối tốt lành và có giấc mơ đẹp!@};-
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Mỗi ngày một review
Mình không giỏi tiếng anh, đọc nhiều chỗ vẫn không hiểu nhưng tổng thể truyện này khiến một người mù anh văn như mình phải khóc đến sưng mắt, tức đến không kìm được phải hét lên chưởi lũ côn đồ, ác ôn đó một trận. Bọn con người đó nghĩ sao lại lấy súng bắn lũ cún như vậy được chứ? Đúng là ác hơn cả quỷ!x-(*phẫn nộ*
Mới đọc 3 chương, ... Đây quả là 1 bộ truyện hay và ý nghĩa! Hay nhất trong số những truyện tranh mình đã từng đọc.
Chúc Huyền Nhâm buổi tối tốt lành và có giấc mơ đẹp!@};-

Hì, cảm ơn bạn.

Tiếc là truyện này rate 18+ nên những trang dịch truyện này sang tiếng Việt đã phải ẩn đi sau vụ kiểm duyệt vừa qua, giờ mình không dẫn link được. Series này gồm bốn câu chuyện về bốn nhân vật (3 người, 1 chó) như mình đã nói, nếu có điều kiện bạn nên đọc hết cả bốn để có cái nhìn đầy đủ nhất. Mỗi người đều có một nỗi đau riêng.

Mình bị ám ảnh nhất về chuyện chú chó Pao. Đọc đến đoạn chú chó theo chân hai ông bà đi nhặt rác kiếm sống, rồi tận mắt thấy xác chết của các anh chị mình, rồi bị cắt lưỡi... thật là kinh khủng. Trước mình cũng viết dở một bài cảm nhận về truyện này từ hồi đọc bản dịch. Nhưng sau đó vnsharing sập, mất nguồn nên lại thôi.

Mình là mọt truyện tranh, đọc không biết mệt mỏi. :D So với truyện chữ, truyện tranh cũng có nhiều siêu phẩm sâu sắc và ý nghĩa, ảnh hưởng lớn đến nhận thức người đọc đó bạn. Tiêu biểu nhất là truyện Đô-rê-mon chẳng hạn. Tiếc là giờ nhiều bạn trẻ chỉ chạy theo trào lưu, không biết chọn lọc hay coi truyện tranh là thứ dành cho con nít mà không nhận ra được giá trị thực sự của nó.
 

Etsuchi Sakuramori

Gà cận
Tham gia
18/12/14
Bài viết
304
Gạo
250,0
Re: Mỗi ngày một review
Hì, cảm ơn bạn.

Tiếc là truyện này rate 18+ nên những trang dịch truyện này sang tiếng Việt đã phải ẩn đi sau vụ kiểm duyệt vừa qua, giờ mình không dẫn link được. Series này gồm bốn câu chuyện về bốn nhân vật (3 người, 1 chó) như mình đã nói, nếu có điều kiện bạn nên đọc hết cả bốn để có cái nhìn đầy đủ nhất. Mỗi người đều có một nỗi đau riêng.

Mình bị ám ảnh nhất về chuyện chú chó Pao. Đọc đến đoạn chú chó theo chân hai ông bà đi nhặt rác kiếm sống, rồi tận mắt thấy xác chết của các anh chị mình, rồi bị cắt lưỡi... thật là kinh khủng. Trước mình cũng viết dở một bài cảm nhận về truyện này từ hồi đọc bản dịch. Nhưng sau đó vnsharing sập, mất nguồn nên lại thôi.

Mình là mọt truyện tranh, đọc không biết mệt mỏi. :D So với truyện chữ, truyện tranh cũng có nhiều siêu phẩm sâu sắc và ý nghĩa, ảnh hưởng lớn đến nhận thức người đọc đó bạn. Tiêu biểu nhất là truyện Đô-rê-mon chẳng hạn. Tiếc là giờ nhiều bạn trẻ chỉ chạy theo trào lưu, không biết chọn lọc hay coi truyện tranh là thứ dành cho con nít mà không nhận ra được giá trị thực sự của nó.
Mình cũng là một otaku nên đối với mình không có gì bằng được truyện tranh cả. Truyện tranh không thông thường là truyện nữa mà là nghệ thuật, nó kết hợp giữa tài năng của một tiểu thuyết gia và một họa sĩ thiên tài kiêm nhà tư tưởng, triết học. Đó là lý do mình yêu truyện tranh và trân trọng từng tác phẩm.
Mình đã đọc xong phần chú chó Pao, tự hỏi tại sao cái thằng đó lại ác như thế, nỡ lòng nào cắt lưỡi chú chó con tội nghiệp đó chứ?
Và cái chết của Ayu-chan nữa. Buồn quá đi mất!:((
Mình lại khóc đến sưng mắt luôn rồi đây.:((:((
Đây là bộ truyện hay nhất, lấy của mình nhiều nước mắt và khiến mình suy nghĩa nhiều đến thế. Ôi, đau đớn! Một gốc tối của xã hội! (mà cũng chính là sự thực ít ai chịu nhìn vào.)
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Mỗi ngày một review
Mình cũng là một otaku nên đối với mình không có gì bằng được truyện tranh cả. Truyện tranh không thông thường là truyện nữa mà là nghệ thuật, nó kết hợp giữa tài năng của một tiểu thuyết gia và một họa sĩ thiên tài kiêm nhà tư tưởng, triết học. Đó là lý do mình yêu truyện tranh và trân trọng từng tác phẩm.
Mình đã đọc xong phần chú chó Pao, tự hỏi tại sao cái thằng đó lại ác như thế, nỡ lòng nào cắt lưỡi chú chó con tội nghiệp đó chứ?
Và cái chết của Ayu-chan nữa. Buồn quá đi mất!:((
Mình lại khóc đến sưng mắt luôn rồi đây.:((:((
Đây là bộ truyện hay nhất, lấy của mình nhiều nước mắt và khiến mình suy nghĩa nhiều đến thế. Ôi, đau đớn! Một gốc tối của xã hội! (mà cũng chính là sự thực ít ai chịu nhìn vào.)

Hic, có khi nào khi lướt web tấp nập, ta vô tình vớ được tra-ge-dy. :'(

Bạn có bộ truyện nào hay không thì góp vào đây cho mình cùng đọc với nhé. :D
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.251
Gạo
1.500,0
Re: Mỗi ngày một review
Chị Huyền Nhâm cho em góp vui cái review 4 với nhá! ;)
4. Review 4: Truyện Tranh Spirit Of The Ocean
Spirit-Of-The-Ocean-4989.jpg

Ninh Hải Nhi là một tên cướp biển liều lĩnh, cô gái có cha là người lãnh đạo của Ninh Gia Bảo - nhóm cướp biển mạnh mẽ nhất Biển Nam. Một ngày nọ, Hải Nhi đã dẫn đầu một nhóm cướp biển và cướp một con tàu đại sứ Tây Ban Nha trong khi cha cô đi vắng. Tại đây, cô đã gặp một người đàn ông rất đẹp trai người Anh tên là Michael, một dịch giả rất tài năng và một thương gia cực kỳ thông minh trên tàu. Kinh ngạc bởi vẻ đẹp và tính cách Hải Nhi, Michael cố gắng chiếm trái tim của nàng nhưng không thành công. Tuy nhiên, cơ hội xuất hiện khi Hải Nhi đã bị một vị quan tuần vũ mới tên Triệu Chí Tuân bắt đi, người tuyên bố sẽ tiêu diệt hải tặc trên các vùng biển của Trung Quốc.
Ngày bé em mê truyện này lắm. Đọc đi đọc lại cả chục lần. Nhưng mà thiếu mất một tập chưa đọc được mà chả kiếm được ở đâu. Bây giờ trên mạng cũng chưa đủ hết nữa. Có ai cũng đọc truyện này rồi không ạ?

 
Bên trên