Thơ Mù màu

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Mù màu
Cảm nhận khi đọc bài thơ này là em viết rất hay, đặc biệt là đoạn này:
Thầy giáo thấy vậy hay quở mắng
"Học thì đần độn chỉ ham chơi."
"Thầy ơi, dạy con thêm lần nữa
Cho con cơ hội gắng về sau"
Đứa bé bị thầy la mắng nhưng vẫn không oán trách thầy không hiểu cho tình cảnh của mình mà chỉ tự trách mình. Bằng cách này, bài thơ của em đã chạm tới trái tim chị. :x Tuy nhiên bài này em viết nhanh quá, cảm giác lúc kết bài thơ nó quá vội vàng, giá như em viết dài thêm chút nữa sẽ để lại cho người đọc cảm xúc sâu hơn nhiều.
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Mù màu
Người ta thường dễ dàng đưa ra một sự nhận xét và đánh giá nhưng lại hiếm người nhìn nhận hết được mọi vấn đề đằng sau nó. Thầy có thể phủ định mọi sự cố gắng của học sinh vì thầy không đứng trên vị trí của nó mà cảm nhận. Trò có thể nói với thầy, nhưng chính nó cũng sợ những sự chê cười, đánh giá của bạn bè. Người với người, họ dễ dàng tìm ra chỗ khuyết thiếu của nhau để bình luận. Nhưng chẳng ai hiểu, em bé kia có nỗ lực, cũng chẳng ai hiểu nó đang bất lực, người ta cứ chăm chăm vào những cái bề ngoài để nhận xét một ai đó. Cuộc sống là như thế.
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Mù màu
Nói rồi mà, cảm nhận của tôi chỉ là bề nổi trên câu chữ thôi nên có thể sẽ đúng hoặc sai. Mụ là tác giả, mụ hiểu được điều mình muốn gửi gắm - tôi đồng ý nên mới nói

Còn đứng trên khía cạnh độc giả thì tôi đã nói những điều tôi "muốn" được đọc ở đây. :3
Ầy. Vậy mới nói, tui đang bất lực mụ ạ. :v
 

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
Re: Mù màu
Người ta thường dễ dàng đưa ra một sự nhận xét và đánh giá nhưng lại hiếm người nhìn nhận hết được mọi vấn đề đằng sau nó. Thầy có thể phủ định mọi sự cố gắng của học sinh vì thầy không đứng trên vị trí của nó mà cảm nhận. Trò có thể nói với thầy, nhưng chính nó cũng sợ những sự chê cười, đánh giá của bạn bè. Người với người, họ dễ dàng tìm ra chỗ khuyết thiếu của nhau để bình luận. Nhưng chẳng ai hiểu, em bé kia có nỗ lực, cũng chẳng ai hiểu nó đang bất lực, người ta cứ chăm chăm vào những cái bề ngoài để nhận xét một ai đó. Cuộc sống là như thế.
Hẳn do mụ mang tâm trạng nặng nề quá. ^
Ầy. Vậy mới nói, tui đang bất lực mụ ạ. :v
 

ngocnungocnu

Gà trùm
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
11/9/14
Bài viết
5.250
Gạo
1.650,0
Re: Mù màu
Cảm nhận khi đọc bài thơ này là em viết rất hay, đặc biệt là đoạn này:


Đứa bé bị thầy la mắng nhưng vẫn không oán trách thầy không hiểu cho tình cảnh của mình mà chỉ tự trách mình. Bằng cách này, bài thơ của em đã chạm tới trái tim chị. :x Tuy nhiên bài này em viết nhanh quá, cảm giác lúc kết bài thơ nó quá vội vàng, giá như em viết dài thêm chút nữa sẽ để lại cho người đọc cảm xúc sâu hơn nhiều.
Hì hì. Em biết ạ. Nhưng thôi, cứ cho là em đang lảm nhảm linh tinh đi á chị. :)
 

ank2tv

Gà cận
Tham gia
17/6/15
Bài viết
720
Gạo
360,0
Re: Mù màu
Bất lực, từ đứa bé hay từ cái gì trong cuộc sống vậy ngocnungocnu ? Nhiều lúc cuộc sống đưa ta vào bế tắc dẫn đến cảm giác ta không làm gì được, nhưng đứng lại hoặc đi chậm lại quan sát xung quanh, "lợi dụng địa hình, địa vật" có lẽ sẽ thấy ánh sáng trong màn đêm đó =)).
 
Bên trên