Chào Tú!
Đầu tiên là một số góp ý, hi vọng sẽ không khiến bạn phiền lòng. Nếu không đồng ý chỗ nào, chúng ta sẽ cùng thảo luận lại nhé.
Chương 2
Bỏ chữ “muốn” đi. Câu tiếp theo và câu này không ăn nhập với nhau. Phải chăng Tú muốn thể hiện nhờ “anh” mà Bảo thay đổi. Nếu vậy thì :
Nhờ anh mà giờ đây giờ Bảo đã hoàn toàn là một người khác rồi.
Chương 2.1
=> Chỉ cần nghĩ tới tối nay là được gặp anh, mặc kệ là ai đó trêu đùa, mặc kệ là thật hay giả, trong lòng Bảo lại nhen lên một niềm hy vọng.
Ngoài ra, Ktmb nghĩ là với sự bí ẩn của Bình thì Tú không nên viết về những suy nghĩ của anh ta mà chỉ tập trung miêu tả nội tâm của Bảo là được. Những câu về Bình nghĩ như thế này hãy bỏ đi.
Bỏ đoạn này.
=> Người xung quanh bừng lên niềm vui khi thấy chàng trai nhỏ bé kia đã dần dần mở mắt, như một phép lạ. Đôi môi cậu run run nói điều gì đó với chàng trai kia, những giọt nước mắt ùa ra hòa cùng với tiếng nấc, lăn dài trên má rơi xuống vệt máu trên đường. (máu mới chảy còn lâu mới khô được nhé)
Nói thật là trong trường hợp người ta bị thương nặng thì thường buồn ngủ, rất dễ chết hoặc hôn mê sâu trong lúc cấp cứu, vì thế không ai dám nói với người bệnh là hãy ngủ đi hay để đó cho họ thiếp đi đâu.
Chương 3.
Chương này quá lộn xộn vởi những suy nghĩ nội tâm và những đấu tranh tư tưởng của Bình và Bảo. Tú hãy lựa chọn hoặc là Bình, hoặc là Bảo và viết lại. Nếu không chương này dù viết hay đến mấy cũng chỉ là đồ bỏ đi.
Chương 3.1
=> Sa đọa nhé. Nhưng mà dùng từ này nặng quá. Nên dùng từ khác và có vẻ nghịch ngợm một chút cho đỡ nặng nề nha.
Hôn lên má sao mà “sâu” được ông. Viết thế này được hông:
Cậu thầm tự nhủ mình rồi kiễng chân, chủ động hôn thật nhanh lên má Bình một cái thật kêu rồi lập tức quay mặt đi, vừa xấu hổ lại vừa hồi hộp, chân tay muốn xoắn cả vào nhau, cựa quậy như chú mèo con.
Bỏ câu này.
Gộp 3 câu này lại.
Gộp tiếp.
Gộp luôn.
Chương 3.2
Người làm "văn phòng và "công chức" là khác nhau nhé. Phải thống nhất cái nghề của anh này mới được.
Sai kìa.
=> nấc cụt nha.
Hơi sến.
Chương 3.3
tương tự như chương 3.
Tạm thời tới đây thôi, rồi mai tiếp tục.
Có điều, Ktmb nghĩ Tú nên để mỗi chương đó là một chương độc lập đi, không cần phải để 1.1 rồi 1.2 gì đâu. Nếu muốn thì gộp chung luôn, còn không thì thôi, đặt theo chương độc lập chứ để chấm nọ chấm kia đến lúc cho lên thư viện sẽ khó cho bên biên tập đó.
Còn nhận xét chung thì để sau ha.