Truyện ngắn [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa

Chim Cụt

đang cố gắng dài ra
Gà về hưu
Tham gia
4/12/13
Bài viết
14.361
Gạo
1.000,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa
Thơ quá!

Mình đọc truyện mà tưởng đọc thơ. Không phải vì ấn tượng phóng tác từ thơ mà vì bạn dành rất nhiều đất cho các câu tả và ngôn từ cũng được thơ hóa không ít. Điều này đồng thời khiến độc giả dễ vẽ ra khung cảnh trong trí tưởng tượng của mỗi người. Mình nghĩ bạn đã biết phát huy thế mạnh để át đi được cốt truyện vốn kinh điển. Cho dù tác phẩm phóng tác này của bạn có nội dung thế nào và kết ra sao thì hẳn là sẽ nhanh chóng bị quên đi nếu không có những vần thơ xuôi dịu buồn của bạn.

Mình khá yếu về văn cổ đại nên không dám nhận xét soi lỗi chỉ xin phép chia sẻ chút cảm nhận về Kim - Vân.

Bạn rất tập trung vào cặp này. Đương nhiên rồi, vì bạn đang viết về Vân mà nhưng để làm được thì không dễ. Ví như chi tiết Vân chợt nhớ đến giấc mơ về Kiều thì bạn có hồi tưởng lại giúp độc giả. Ví như chi tiết Kiều nói về chiếc thoa mắc trên cành cây năm ấy thì bạn chỉ dừng lại ở đó. Theo mạch đọc thì cứ năm ấy, ngày xưa ấy... là mình lại nghĩ đoạn tiếp theo tác giả sẽ kể chuyện cũ nhưng bạn đã giúp mình không bị lan man sang Kim - Kiều.

Xuyên suốt truyện gần như không thấy nhắc gì đến tư tình của Vân. Đây rõ ràng là một nút thắt dành cho độc giả, ai muốn tháo kiểu nào thì tháo. Nhưng như truyện Sơn Tinh - Thủy Tinh vậy đó, thoạt tưởng công bằng, thực tế phân tích sâu một xíu là thấy ngay vua Hùng đã thiên vị Sơn Tinh. Ở đây cũng tương tự, tuy đây chỉ là ý kiến của mình.

Nếu muốn khơi lại lửa tình với Kiều, Kim đã chẳng lạnh mặt khi Vân ngỏ ý nối lại duyên xưa cho chị và chàng. Có thể nhìn chi tiết này ở một khía cạnh khác là Kim không muốn ai xía vào chuyện của mình hay là tự tôn đàn ông không muốn tình cảm của mình là thứ người khác trao qua tráo lại nhưng với những dẫn chứng dưới đây, mình muốn nhìn theo cách đầu hơn.

Nếu không để ý đến Vân, Kim sẽ không tự hỏi có khi nào nàng không nguyện ý gả cho chàng. Nếu chàng hoàn toàn còn vương vấn tơ tình với Kiều, chàng đã chẳng cần để ý đến điều đó. Có ý nghĩa gì đâu khi chàng chỉ nhìn về Kiều?

Nếu không từng ngoảnh mặt nhìn Vân, làm sao Kim biết nàng luôn theo mình như hình với bóng rồi dần thành thói quen? Với những người sớm tối bên nhau thì thói quen có người kia ở bên thực sự rất đáng sợ. Đây là mình tự ngẫm được từ cuộc sống gia đình chứ hông phải qua đọc ngôn tình gì đâu.

Nếu không để lời của Vân trong lòng, Kim chắc đã đem nét mặt uy nghiêm từ triều về nhà. Điều này thì chỉ cần là những người yêu nhau đều biết, đã có lòng yêu thì sẽ có lòng nhớ, mà đã hay quên tức là chẳng chứa trong tim.

Cuối cùng, đã có Kiều cùng gia nhân chăm sóc cho Vân nhưng Kim vẫn từ quan. Lòng chàng ở đâu đây? Dĩ nhiên, tình cảm với Kiều một sớm một chiều không thể dứt (thật ra chỉ là cố nhân thôi, không dứt được cũng chưa chắc nối lại nổi) nhưng đã đầu gối tay ấp với Vân thì rõ là lòng Kim đã lung lay.

Bàn về Kim là để nói, thật ra mảnh tờ thừa chỉ là nhận định của Vân thôi. Đây đúng phải là mảnh tơ muộn.

Ừm, chuyện trò với bạn được nhiêu đó thôi.

À, có hai lưu ý nhỏ. (1) Bạn cứ sai chính tả vương - vấn - vít lung tung xèng thôi. (2) Đánh dấu chú thích với một sao thì bạn nên dùng ngoặc vuông như này [*] thay vì ngoặc tròn tránh để khi đăng bài thì biến thành biểu tượng sao nhấp nháy như kia.

Chim Cụt
Thành viên BGK cuộc thi Phóng tác số 1/20126
 
Chỉnh sửa lần cuối:

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa
Đây là bài dự thi khiến mình cảm thấy hơi khó khi nhận xét. Trước hết, mình thấy bạn là một người có kĩ năng viết. Điều này thể hiện rất rõ trong cách bạn dùng từ hay sử dụng hình ảnh. Lời dẫn truyện mượt, gợi, và có nhịp điệu - đó là lí do khiến truyện của bạn dễ thu hút độc giả, dễ lôi cuốn độc giả vào không gian truyện. Nếu nói lời dẫn truyện thể hiện tính thẩm mỹ, thì bạn đã làm được điều này.

Vậy nhưng, khi đọc truyện ngắn của bạn mình luôn thấy chưa thỏa mãn. Đây là truyện ngắn thứ hai mình đọc của bạn, và cảm giác gợn gợn khi đọc vẫn còn nguyên. Thật khó để chỉ đích danh, nhưng mình cảm thấy cách xây dựng mạch cảm xúc, cách xử lý tình huống, cách lột tả diễn biến nội tâm nhân vật của bạn có ảnh hưởng rất lớn từ các tác giả ngôn tình Trung Quốc. Có lẽ bởi bạn đi theo một format sẵn có như vậy nên mình không nhìn ra sự độc đáo riêng biệt của chính bạn. Bạn có kỹ năng viết, nhưng mình cho rằng bên cạnh đó bạn còn cần một tư duy viết để tạo nên dấu ấn của riêng mình.

vivian.nguyen
Thành viên BGK cuộc thi Phóng tác số 1/20126
 

Linhoang

Gà ngẫn
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
3/1/14
Bài viết
1.566
Gạo
2.508,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa
Mình có vài nhận xét về bài dự thi của bạn nhé.
1. Nội dung:
Truyện ngắn phóng tác từ một tác phẩm thơ vốn rất nổi tiếng với nhân vật chính Kiều. Ở tác phẩm của mình, bạn đã cho người đọc thấy một góc nhìn khác về Vân, em gái của nữ chính Kiều. Bạn đã thành công trong việc dẫn dắt người đọc hướng về tình cảm của Thúy Vân theo một cách hoàn toàn mới.
2. Hình thức:
Truyện có nhiều lỗi sai về chính tả mà các bạn khác đã chỉ ra, mình không nhắc lại nữa.
3. Hành văn:
Truyện ngắn có nét thơ, có sự mềm mại, luyến tiếc trong tình cảm của người em. Truyện mang lại một không gian của những năm tháng xưa cũ. Cách bạn miêu tả khiến cho người đọc dễ dàng thả hồn vào cành lê, vào ngọn gió xuân và vào cả mấy cành sen cuối hạ. Không gian lãng mạn mà bạn tạo nên khiến lòng người cũng chùng xuống cùng nỗi lòng của nàng Vân. Bạn đã thành công trong việc thu hút sự chú ý của người đọc, nhất là những người có tâm hồn lãng mạn như mình. Tuy nhiên, sau khi Vân thoát khỏi bóng lưng ấy, sau khi mình thoát ra khỏi không gian ấy, mình cảm giác như mình vừa trở về từ một khung cảnh quen thuộc trong một tác phẩm cổ đại nào đó của Trung Quốc. Có lẽ đó là điều đáng tiếc mà mình thấy ở truyện ngắn này của bạn.

Linhoang
Thành viên BGK cuộc thi Phóng tác số 1/20126
 

Ai_Sherry

Gà cận
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
11/8/15
Bài viết
692
Gạo
3.000,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa
Tuy nhiên, sau khi Vân thoát khỏi bóng lưng ấy, sau khi mình thoát ra khỏi không gian ấy, mình cảm giác như mình vừa trở về từ một khung cảnh quen thuộc trong một tác phẩm cổ đại nào đó của Trung Quốc. Có lẽ đó là điều đáng tiếc mà mình thấy ở truyện ngắn này của bạn.

Theo mình hiểu thì Truyện Kiều của Nguyễn Du dựa trên "Kim Vân Kiều truyện" của Trung Quốc, và ông cũng giữ nguyên bối cảnh gốc của KVKT, như vậy theo thiển ý của mình thì việc bạn tác giả giữ nguyên bối cảnh TQ là đúng, chứ miêu tả nhà tranh, cây tre, áo yếm, váy đụp, Kiều Vân nhuộm răng đen thì lại hơi khập khiễng.
 

Linhoang

Gà ngẫn
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
3/1/14
Bài viết
1.566
Gạo
2.508,0
Re: [PHÓNG TÁC: Truyện Kiều] - Mảnh tơ thừa
Theo mình hiểu thì Truyện Kiều của Nguyễn Du dựa trên "Kim Vân Kiều truyện" của Trung Quốc, và ông cũng giữ nguyên bối cảnh gốc của KVKT, như vậy theo thiển ý của mình thì việc bạn tác giả giữ nguyên bối cảnh TQ là đúng, chứ miêu tả nhà tranh, cây tre, áo yếm, váy đụp, Kiều Vân nhuộm răng đen thì lại hơi khập khiễng.
Ý của mình ở đây là giọng văn và mình đang nhận xét ở phần hành văn của tác giả.
 
Bên trên