Chương 1: Giới thiệu
Tập 3: Vụ án đầu tiên sau khi bị cấm túc
Ai đó: Hình như lúc nãy mình có nghe có tiếng người trong này, phải kiểm tra mới được
* Ở một góc gần đó*
Wili: * nói nhỏ* tiêu rồi nếu không ra khỏi đây hắn sẽ tìm thấy chúng ta mất
Wai: Im nào để tôi tìm cách. Này ráng mà chạy nhanh vào đi nhé, Nao à có thấy lối ra khỏi đây chưa
Nao: Rồi ạ! Chỉ cần Nee ra khỏi phòng và rẽ trái sau đó vòng ra đầy sau căn phòng đó sẽ có đường thoát
Ai đó: Hình như có người ở trong góc này * mở cửa*
Wai: Chạy * tông vào tên đó*
Ai đó: Báo động có người đột nhập
* tiếng chuông báo động đỏ*
Wai: * dấp té* ha
Wili: 007!
Wai: Chạy mau lên, Nao đã mở khóa cánh cổng rồi đấy
Wili: * nắm tay, cõng* tôi sẽ không bao giờ bỏ đồng đội của mình mà đi đâu
Wai: * nhìn* hơ...!
Dù chỉ thoáng qua nhưng tôi đã thấy một cô gái có mái tóc dài màu trắng, tôi không nhìn rõ khuôn mặt lắm nhưng mà tôi đã thấy cái kẹp tóc cỏ bốn lá của chị Fury, đó là cái kẹp mà tôi tặng chị Fury lúc tôi mới năm tuổi
Wili: Bọn chúng muốn dí đến cùng sao? Định giết người bịt miệng à
Wai: Này 254 mau rẽ sang phải đi
Wili: Được rồi
May mắn là chúng tôi đã cắt đuôi được chúng, nhưng lúc tôi té cũng là lúc tôi đỡ một phát đạn cho Wili vì chịu quá lâu nên tôi đã ngất trên lưng Wili vì mất máu. Một lúc sau xe của trụ sở cũng đến đón chúng tôi về và tôi được đưa ngay đến bệnh viện của trụ sở trong tình trạng nguy hiểm
Trong cơn hôn mê tôi đã mơ hồ nhìn thấy Lushi và Lusha đang rất lo lắng cho tôi. Cũng may là tôi đã sống sau đợt đó, và tôi đã một mình đến báo cáo cho chỉ huy mà không có Wili. Tôi đã kể lại toàn bộ câu chuyện nhưng không có đoạn Wili cùng tôi tham gia phá nhiệm vụ hôm qua, vì có thu thập được thông tin quan trọng nên tôi chỉ bị cấm túc khoảng ba ngày.
Tối hôm đó Wili đã đột nhập vào chỗ tôi bị cấm túc, cậu ta tức giận khi tôi đi báo cáo một mình mà không nói cho cậu ta, hơn nữa tôi còn nhận mỗi lỗi là do tôi làm
Wili: Sao vậy 007 không phải cậu nói con trai dám làm dám chịu sao, vậy mà bây giờ cậu lại tự nhận tất cả là do cậu làm là sao vậy?
Wai: Bé bé cái mồm lại đi, cậu quên ngày mai là ngày gì sao 254, ngày mai học viện của chúng ta sẽ đón tiếp những người từ sở cảnh sát quốc tế và cậu là một trong ba người được chọn để đón tiếp họ, nếu để người của sở cảnh sát biết cậu là một trong những người ưu tú đi đón tiếp họ lại bị cấm túc thì không chỉ học viện bị đánh giá là tệ mà khu W này cậu cũng biết sẽ ra sao mà nhỉ, nên đừng có hỏi tại sao tôi lại làm vậy
Người canh gác: Ai đó
Wai: Tuy là tôi ghét mấy người trong khu W nhưng mà tôi không muốn khu W này bị đánh giá từ trụ sở cảnh sát hiểu chứ
Wili: * đỏ mặt* cảm ơn
* Ba ngày sau*
Cuối cùng thì tôi cũng đã thả ra, mà hôm nay cũng là ngày khu W và khu L học chung ở lớp kiếm thuật vậy là tôi sắp được giao đấu với người mạnh nhất lớp kiếm thuật rồi. Trong lúc tôi đang ngồi ăn sáng gần bờ hồ của học viện thì Lushi với Lusha đến và hỏi thăm tôi
Lushi: Cậu khỏe rồi sao Wai?
Wai: Ừm tớ khỏe rồi, cậu không cần lo đâu
Lusha: Đúng là người có năng lực đặc biệt có khác chỉ mới ba ngày mà đã khỏe rồi
Wai: Thôi vào lớp đi vô giờ rồi kìa
Ở lớp kiếm thuật hôm nay không có giáo viên chỉ có đội trưởng khu W và đội trưởng khu L quản lí, khi đội trưởng khu W vừa hỏi ai muốn thách đấu thì tôi không hề chần chừ mà nói lời thách đấu với 153 Subari Liki, cả khu W và khu L đều trầm trồ vì danh tiếng của Liki khá nổi nhưng mà tôi cũng chả hề quan tâm vì mục tiêu của tôi là đánh bại cậu ta
Tiếng súng vừa vang lên thì tôi lập tức lao lên tấn công Liki từ phía sau, nhưng cậu ta đã đỡ được và vung kiếm trúng vào mặt tôi lúc đó mọi thứ xung quanh tôi tối lại và tôi ngất đi. Nhưng khi nghe Lusha kể lại thì lại không giống tôi biết
Lusha nói lúc đó tôi như một người khác vậy, tôi ngẩn mặt lên nhìn Liki với đôi mắt đỏ như máu sau đó biến mất và xuất hiện ngay trên không đằng sau Liki chém một đòn từ trên xuống, nhưng Liki may mắn đỡ được rồi tôi bắt đầu chém liên tục về phía Liki làm cậu ta bị thương, đáng lẽ lúc đó tôi phải dừng lại nhưng không, tôi vẫn tiếp tục đưa kiếm về phía Liki cậu ta tí nữa đã mất mạng, may là đội trưởng khu W kịp thời ngăn cản nên trận chiến mới dừng lại. Khi trận đấu ngừng lại thì lúc đó tôi mới ngất đi và được Lushi và Lusha đưa về kí túc xá
Lusha: Đó là toàn bộ mọi chuyện khi cậu mất ý thức, nhưng cậu lúc đó trong đáng sợ lắm đấy Wai
Wai: Không biết lúc đó tớ làm gì ấy nhỉ nghe cậu kể mà tớ chả ấn tượng gì cả
Lushi: Chắc năng lực đặc biệt của cậu lại được thức tỉnh một kĩ năng mới thì sao?
Wai: Haha chắc không đâu
Lusha: Khoan đã cách đây vài ngày cậu có mơ thấy một giấc mơ kì lạ đúng không, cô gái đó có mái tóc trắng giống chị Fury vậy nhưng mà cậu vẫn chưa biết mặt cô gái đó
Wai: Phải cô gái đó hệt như người tớ vô tình thấy khi đột nhập vào trụ sở của tổ chức hắc ám, và trên đầu cô ấy còn có cái kẹp hình cỏ bốn là mà tớ đã từng tặng chị Fury khi mới năm tuổi
Lushi: Chị Lusha có khả năng nhìn thấy giấc mơ của người khác và đi vào giấc mơ đó, không biết chị có thể đi vào giấc mơ của cậu ấy để xem người đó là ai không nhỉ?
Lusha: Chị e là không đâu Lushi, nếu như Wai nhìn thấy cô gái đó ở một góc độ nhất định thì chị cũng vậy thôi không rõ hơn được đâu
Hệ thống: Mời 007, 264 và 265 đến phòng của chỉ huy có nhiệm vụ đặc biệt cho ba bạn
Lushi: Hơ, có nhiệm vụ
Lusha: Có ba chúng ta thôi sao
Wai: Cứ đến đó đi rồi sẽ biết thôi
* Đến phòng chỉ huy*
Wai: Có chuyện gì sao chỉ huy?
Chỉ huy: Có một vụ giết người vừa xảy ra các cậu hãy đến đó điều tra cùng với cảnh sát quốc tế, tôi thấy chuyện này hình như không phải do tổ chức hắc ám gây ra, nên nhờ cả vào ba người các cậu
Wai: Nhận nhiệm vụ, đã rõ
Nạn nhân là ông Hishino bốn mươi chín tuổi có vợ là Hiyiki hiện cả hai người đang là chủ bán hoa ở gần đường Ashaka, có đứa con gái tên là Amy nay được bảy tuổi. Người phát hiện ra nạn nhân đầu tiên là đứa con gái Amy, nghi phạm chỉ có thể là vợ ông Hishino và con gái ông ta Amy nhưng Amy không thể là thủ phạm vì cô bé mới có bảy tuổi
Nhưng tôi được biết cô con gái Amy mắc bệnh trầm cảm, thường xuyên có những hiện tượng kì lạ như cô bé vào bếp lấy con dao gọt trái cây và đem vào phòng, sau đó lấy con dao đó cắt một đường trên bụng con gấu bông rồi lấy gòn bên trong con gấu đó ra
Lushi: Cách làm của cô bé giống lúc ông Hishino chết thế, ông ta cũng bị cắt một đường trên bụng sau đó bị moi hết bộ phận bên trong ra ngoài
Wai: Đến đó xem tình hình trước đã, các cậu xem xét hiện trường nhé tớ sẽ gặp bé Amy
* Đến nơi*
Wai: Chào! Shamy với Aka hai cậu là người của cảnh sát quốc tế nhỉ?
Shamy: Học sinh học viện đặc vụ đến rồi sao, ba cậu hẳn là 265, 264 và 007 đúng không?
Wai: Hai người điều tra đến đâu rồi
Aka: Cậu không tin được đâu, lúc chúng tôi đến hiện trường thì Amy đứng ngay đó và cầm một cây dao còn vợ ông Hishino thì hốt hoảng và lo sợ
Lushi: Sao lại vậy Amy là hung thủ sao?
Shamy: Vẫn chưa chắc vì ở gần đây không có bất kì cái camera nào cả nên vẫn chưa biết có phải bé Amy làm hay không. Hiện bà Miyiki đang ở trụ sở cảnh sát để lấy lời khai còn cô bé Amy thì lúc chúng tôi đến cô bé rất hoảng sợ và đã chạy vào nhà rồi
Wai: Tôi sẽ vào trong nói chuyện với cô bé các cậu tiếp tục điều tra nhé
Tôi tin chắc Amy không thể giết người được, người có nguy cơ gây án nhất chính là bà Miyiki, mình phải hỏi Amy về mẹ cô bé mới được. Phòng của Amy nằm trên gác mái và nó rất tối không biết tại sao một cô bé mới bảy tuổi lại ở một nơi tối tâm và không đủ ấy sáng này nữa chứ. Lúc tôi vừa đến trước cửa phòng Amy tôi đã gõ cửa như Amy không trả lời tôi, chắc do cô bé sợ người lạ
Tuy là tôi biết tự tiện vào phòng người khác mà không có sự cho phép thì rất thô lỗ nhưng mà để cô bé một mình trong phòng tôi cũng không an tâm, nên tôi đã mở cửa và chào hỏi một cách nhẹ nhàng. Khi tôi nhìn thấy Amy tôi đã rất bất ngờ cô bé đang ngồi cạnh một con chó hình như nó đang rất yếu, chắc do bị bỏ đói nhiều ngày liền
Wai: Đừng sợ, chị tên là Wai con chó của em nó bị sao vậy, trong nó có vẻ gầy và yếu lắm
Amy: Nó bị bệnh
Wai: Chị đoán chắc là nó không được cho ăn đầy đủ, đây là túi đồ ăn nhanh giành cho thú cưng và có kèm theo nước em cho con chó của em ăn đi
Amy: * gật gật*
Wai: Em có thể kể chị nghe về quá khứ của gia đình em và cả em được không Amy?
Amy: * im lặng*
Wai: Này Lushi! Cậu lên phòng Amy đưa tớ về quá khứ của bé Amy nhé, tớ cần xác minh lời khai của bà Miyiki
Lushi: Tớ lên tới rồi này, mà bà Miyiki nói gì mà cậu cần xác minh?
Wai: Lúc nãy tớ có hỏi Aka về lời khai của bà Miyiki và bà ta nói rằng Amy hồi nhỏ từng ở căn phòng dưới lầu chứ không phải trên gác mái, lúc ông Hishino biết Amy bị bệnh trầm cảm cũng không hề ghét bỏ cô bé ngược lại còn cố gắng ở cạnh cô bé càng nhiều để Amy có thời gian vui vẻ lúc còn nhỏ. Bà Miyiki cũng rất yêu con gái và còn nữa cô bé bị dị ứng với hoa nên bà Miyiki rất cẩn thận khi vào phòng chung của bà ta với bé Amy.
Lushi: Hiểu rồi, chỉ cần đưa cậu về quá khứ để xác minh lời khai của bà ta có đúng không thôi là được. Hãy đưa Wai về quá khứ Amy, đi
Tôi được Lushi sử dụng kĩ năng đặc biệt của cậu ấy đưa tôi về quá khứ Amy để tìm hiểu, đúng là hồi đó Amy ở chung phòng với bà Miyiki. Quá khứ Amy trôi qua rất nhanh cho đến khoảng một tháng trước của hiện tại ba mẹ Amy cãi nhau và cô bé từ đó đã bắt đầu sống trên gác mái, cùng lúc đó cô bé còn phát hiện một con chó con trên gác mái không biết làm sao nó lên được đây nhưng trong thời gian đầu cô bé vẫn chăm sóc con chó rất tốt và cho nó ăn đầy đủ, nhưng ba hôm trước thì chú chó bị bỏ đói nên nó mới yếu đi
Ngay ngày hôm qua Amy đi xuống lầu và vào căn phòng hồi đó của mình cô bé ngồi cạnh cái cửa số và cạnh đó còn có một quyển sách với một chậu hoa, tôi nhớ bà ta nói là cô bé dị ứng với hoa nhưng Amy ngồi ngay cạnh đó mà chả có chuyện gì xảy với cô bé cả, một lúc ngồi đó ngấm nhìn ngoài cửa sổ Amy đi xuống bếp uống nước và thấy mẹ đi vào phòng nên cô bé cũng đi theo nhưng lúc bước vào phòng thì lại không thấy mẹ cô bé đâu. Bỗng mọi thứ xung quanh tôi tối sầm lại và tôi bị đánh bật ra khỏi quá khứ của Amy, chưa bao giờ Lushi đưa tôi ra khỏi quá khứ của một ai đó mà chưa có ám hiệu của tôi
Lushi cũng chẳng hiểu tại sao sức mạnh của cậu ấy lại mất tác dụng nữa. Dù chưa rõ mọi chuyện nhưng tôi cũng đã biết chút thêm về quá khứ Amy và bà Miyiki cố tình không kể thêm về chuyện của một tháng trước, tôi dám chắc bà ta là hung thủ giết ông Hishino và đang cố che giấu một bí mật ngay chính trong căn nhà này. Sau đó tôi nhờ Shamy và Aka tiếp tục điều tra, còn tôi cùng Lushi và Lusha đưa Amy về học viện vì cũng đã chín giờ đêm rồi tôi sợ Amy không thức khuya nổi nên để cô bé ngủ ở phòng tôi và sáng mai tôi sẽ quay lại nhà của Amy để điều tra
* Về tới học viện*
Lusha: Sao lúc nãy cậu lại bảo Shamy và Aka đừng hỏi mẹ Amy về chuyện của một tháng trước?
Wai: Tớ tin bà ta chính là hung thủ, nếu hỏi về chuyện một tháng trước có thể bà ta sẽ nói nhưng sẽ lại tìm cách biện hộ cho bản thân. Bây giờ tớ chỉ cần bằng chứng để kết tội bà ta và đưa mọi chuyện ra khỏi bóng tối
Còn tiếp...
Tập 3<
>> Tập 4