Truyện ngắn Truyện siêu ngắn

Tham gia
7/8/14
Bài viết
70
Gạo
0,0
Re: Truyện siêu ngắn
Tác giả: Leila Muller
Tên truyện: Thực tại
Hình như có mỗi em viết kiểu này, lúc post hơi ngường ngượng... Và nó cũng không hay cho lắm... *che mặt xấu hổ*


Tôi sống trong một căn nhà có ba phòng.

Mẹ tôi, bà mãi trầm tư trong căn phòng của quá khứ. Căn phòng đó, phủ một màu xám ngoét đến buồn tẻ.
Bà yêu em trai tôi, yêu một cách mù quáng, vì thằng bé là sợi dây duy nhất nối bà với bố tôi. Và ngày mà sợi dây đó đứt, cũng chính là ngày bà quyết định giam mình mãi mãi trong căn phòng đó. Giam mình trong những kỷ niệm; giam mình trong quá khứ. Mọi người bảo bà bị trầm cảm. Với tôi, bà chẳng khác gì người đã khuất.

Bố tôi, ông luôn ở lỳ trong căn phòng tương lai. Tất cả những gì ông bận tâm đến là công việc: những cuộc họp tưởng chừng như vô tận, vài ba thương vụ làm ăn, và hàng trăm những trận nhậu nhẹt, bù khú thâu đêm suốt sáng với khách hàng. Ông chẳng hề quan tâm đến mẹ con tôi sống chết thế nào, hay tình trạng cái "gia đình" này ra sao. Ông chẳng phải một người chồng, càng không phải một người cha. Ông, chỉ đơn giản là người dưng nước lã.

Và họ, cứ mãi đắm chìm trong thế giới của mình.

Cuối cùng, chỉ còn mình tôi, cô đơn, lạc lõng giữa thực tại tàn nhẫn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Re: Truyện siêu ngắn
Leila Bianca Muller không phải ngượng gì đâu, truyện này có hướng người ta đến một ý nghĩa nhất định, chỉ có điều hơi "lộ" vì tác giả lại nói ra ý nghĩa mình muốn hướng đến.
Họ quá đắm chìm vào những hồi tưởng, những mộng mơ mà quên đi hiện tại, quên đi cuộc sống của mình, quên luôn cả bản thân mình là ai.
Nếu bỏ câu này đi thì sẽ hay hơn, vì người đọc sẽ phải tự mình nhận ra điều đó. :v
 
Tham gia
7/8/14
Bài viết
70
Gạo
0,0
Re: Truyện siêu ngắn
Leila Bianca Muller không phải ngượng gì đâu, truyện này có hướng người ta đến một ý nghĩa nhất định, chỉ có điều hơi "lộ" vì tác giả lại nói ra ý nghĩa mình muốn hướng đến.

Nếu bỏ câu này đi thì sẽ hay hơn, vì người đọc sẽ phải tự mình nhận ra điều đó. :v
Vâng ạ, em cảm ơn :3. Nhưng em nghĩ cần một câu dẫn, nên thay vào chỗ đấy bằng một câu đỡ lộ hơn :v.

P.s: Tên em thỉnh thoảng bị chế thành Lê La :)).
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Re: Truyện siêu ngắn
Vâng ạ, em cảm ơn :3. Nhưng em nghĩ cần một câu dẫn, nên thay vào chỗ đấy bằng một câu đỡ lộ hơn :v.

P.s: Tên em thỉnh thoảng bị chế thành Lê La :)).
Hi hi, thay như vậy hay hơn đấy.
P.s: Tên chị là Lê, ở nhà mọi người gọi là Lê La. :3
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Re: Truyện siêu ngắn
Chuyện thường ngày (7)
- Hôm nay bà chở con đi học một bữa nhé, mẹ đau bụng quá. - Mặt mẹ nhăn nhó rất khó coi.
- Nhưng mẹ chở bằng tay chứ có phải bằng bụng đâu? - Zing ngạc nhiên hỏi.
- Mẹ đau bụng đâu có ngồi dậy nổi mà dắt xe chở con đi. Con đi học với bà nhé.
- Ủa, vậy hả mẹ? Vậy để bà chở Zing cũng được.
 

Sienna

đứa trẻ bốc đồng
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
4.122
Gạo
3.600,0
Re: Truyện siêu ngắn
Giận

“Jaejoong à, mở cửa đi em!”

“…”

“Jaejoong, em muốn thì cứ trút giận lên người anh đi, đừng tự hành hạ mình như thế!” Yunho đau lòng nói.

Đã hai hôm nay Jaejoong không hề bước ra khỏi phòng, cậu khóa trái cửa, cứ như vậy bó gối ngồi một mình, không ăn không uống.

Đau… đau quá… Lúc này cậu chỉ muốn chết đi cho xong, không ngờ Yunho đã thay lòng đổi dạ, không ngờ Yunho đã phản bội cậu.

“Jaejoong à, em nghe anh giải thích đi, anh thật sự không có làm chuyện đó! Anh thề với em, anh chỉ yêu có mình em thôi, người con trai kia, anh thực sự không biết, lúc đó anh say như chết, không hề biết gì cả.” Giọng Yunho đầy thành khẩn.

“Chính mắt tôi đã nhìn thấy. Anh đi đi! Tôi không muốn nhìn thấy anh, cũng không muốn tiếp tục nghe những lời giả dối của anh nữa.” Jaejoong tức giận hét lên.

Kính coong, kính coong, tiếng chuông cửa vang lên.

Yunho mệt mỏi lê từng bước chậm chạp ra mở cửa. Bất ngờ, cậu thanh niên đang đứng trước mặt chính là người đã quấn lấy anh trên giường mà Jaejoong đã bắt gặp tại trận hôm trước.

Tức giận cùng phẫn nộ, Yunho giương nắm đấm lên, định đấm thẳng vào mặt kẻ khốn nạn này, kẻ đã phá hoại hạnh phúc gia đình anh, khiến Jaejoong của anh đau lòng. Nhưng lúc cánh tay của anh mới vừa vung ra thì rất nhanh đã bị một cánh tay khác giữ lại, “Anh, xin anh bình tĩnh một chút, tôi đưa vợ đến đây là muốn xin lỗi anh chuyện hôm đó.” Một thanh niên khác từ phía sau tiến lên nói.

Lúc này Yunho mới thu tay về, bình tĩnh quan sát người trước mặt, vẻ trầm ổn của cậu ta khiến anh có chút tin cậy. “Thế các người giải thích cho tôi xem đêm đó đã xảy ra chuyện quái quỷ gì vậy?”

“Anh để chúng tôi vào nhà, vợ tôi sẽ tự mình giải thích với vợ anh. Còn tôi sẽ kể cho anh nghe chuyện hôm đó.”

***

Trong phòng của vợ chồng Yunho và Jaejoong.



“Tại sao không chọn người khác, mà lại chọn Yunho nhà tôi?” Jaejoong hỏi.

“Vì lúc đó anh ấy đã say mèm… nên tôi “mượn” anh ấy để diễn luôn.” Cậu thanh niên vừa cắn cắn môi, vừa trả lời.

“Thế ai là người đã điện thoại bảo tôi đến đó?”

“Là chồng tôi… Sau khi anh ấy nhìn thấy hai chúng tôi như vậy, tức giận đánh ngất tôi, rồi gọi điện thoại cho anh.”

“Tại sao cậu lại làm như vậy?” Jaejoong tiếp tục chất vấn.

“Tôi ghen… nên nhất thời hồ đồ, chỉ muốn trả thù, thế nhưng qua chuyện này tôi mới nhận ra, anh ấy là người yêu thương tôi nhất… Chuyện thành ra như vậy mà anh ấy còn điện thoại cho anh để anh rời bỏ Yunho, để thành toàn cho tôi và Yunho. Chồng tôi thực sự nghĩ là tôi yêu anh Yunho. Anh Jaejoong, thực xin lỗi đã khiến vợ chồng anh hiểu lầm nhau…”

***

Trong phòng bếp, ai đó đang ăn ngấu nghiến.

“Yunho à, lấy thêm cơm cho em đi.” Jaejoong nũng nịu nói.

“Em ăn từ từ thôi kẻo nghẹn đấy, em đã ăn 6 bát rồi, bụng còn chứa nổi không đó?” Yunho vừa bới cơm vừa nói, giọng anh đầy chiều chuộng.

“Anh thử nhịn đói hai ngày đi rồi biết!” Jaejoong lườm.

“…”

Rốt cuộc thì ai đó cũng giải quyết sạch sành sanh tất cả thức ăn với vận tốc ánh sáng.

“No quá!” Jaejoong vừa nói vừa xoa xoa bụng.

“Em no rồi bây giờ tới lượt anh chứ. Anh cũng muốn ăn…” Yunho cọ cọ người vào Jaejoong, thứ “gì đó” đã cứng lên từ lúc nào.

“A! Tên háo sắc này! Hai ngày nay em chưa tắm đấy! Buông em ra mau!” Jaejoong giãy giụa.

“Càng tốt, anh sẽ tắm cho em.”

“…”

Không biết qua bao lâu mà hai người vẫn chưa bước ra khỏi phòng tắm, chỉ loáng thoáng nghe được tiếng rên rỉ kiều mị vang lên từng hồi.

- End -
Vô tình em đọc được ngoại truyện! Tèng téng teng... :))
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Re: Truyện siêu ngắn

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Truyện siêu ngắn
Tác giả: Lê La
Truyện: Lang thang trên Gác


Anh: Em đang làm gì vậy?
Em: Em đang nằm, chuẩn bị ngủ. (Thực ra là đang lang thang trên Gác.)
Anh: Tốt, em ngủ ngon nhé!
Em: Vâng, anh ngủ sớm đi nhé. (Tiếp tục lang thang trên Gác).

P/s: Lần đầu em viết truyện tình yêu ạ. :)) (Thể theo yêu cầu viết đề tài khác của Starlight. =)))
Ấu trời, sao giống chị thế... :)):))
 

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Re: Truyện siêu ngắn
Mấy cái ngăn ngắn này chị viết trong đây cũng nhiều nhiều em á. :">
Bên box tự sáng tác cũng có vài truyện ngắn của hai bạn. :3
Vé máy bay đến đó đây:
1. Khoảng cách
2. Kiss the rain
3. Kết hôn
4. Tiểu hồ ly
;))
Phát hiện Gác nhà mềnh cũng lắm hủ đấy chị ạ. Em cũng hay đọc đam mỹ nhưng chủ yếu là manga thui >:)>:)>:) (giờ mới công khai trên Gác). Em cũng là hủ nhưng ngại nhảy hố vì mắc nhiều thứ quá. Em khá thích mấy cái đam mỹ chị viết, nó vui và nhẹ nhàng chứ không thô thiển. ;))
 
Bên trên