Truyện ngắn Truyện siêu ngắn

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Truyện siêu ngắn
Mấy mẩu chuyện bữa trước đây hả. :v
Cơ mà có cái này tui góp ý thẳng nha, bà viết mấy tản văn gần đây đều mang nặng đặc trưng văn nói và kể. Khi đặt riêng ở Góc tâm sự thì Ok, nhưng khi bê sang Tản văn thì lại không ổn. Nó thiếu phần "văn".

Hơn nữa, bài viết này lại có một cái tên quá rộng so với nội dung.
Có mục thứ 2 bê từ góc tâm tự thôi, vì thấy cùng chủ đề. ^^
Chính xác là lười chỉnh sửa và chau chuốt nên mới để nó là tản văn đó bà. Nghĩ thế nào viết một mạch ra, chỉ đọc lại một lần để check chính tả. Túm lại là vì... lười. :v
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Truyện siêu ngắn
:)
Tui vẫn cảm thấy nó chỉ là các mẩu ngắn chứ không phải tản văn.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Truyện siêu ngắn
:)
Tui vẫn cảm thấy nó chỉ là các mẩu ngắn chứ không phải tản văn.
Vậy bà định nghĩa sao về tản văn? Với tui tản văn là vụn vặt, miễn là nó bộc lộ trọn vẹn được điều mình muốn nói là được. Tui đọc định nghĩa tản văn ở Đây.
Nhưng mà cũng không phủ nhận là hai truyện trên kia giống hai mẩu truyện cười loại hay được đăng trên báo ngày xưa. Nếu chỉ có 1 truyện chắc tui đăng vô list truyện siêu ngắn, nhưng vì hai truyện cùng chủ đề nên cân nhắc một hồi mới cho ra topic riêng. ^^
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Truyện siêu ngắn
:v
Thì đó, ngay như trong bài bà trích cũng nói đó. Cái cụm "là một mỹ văn..." đó.

Tản văn, dù ngắn, viết thế nào cũng xong, nhưng nhất định phải có phần "mỹ", phải truyền đạt tâm tình/cảm nhận/suy nghĩ của người viết.

Những mẩu truyện trên tui thấy hai điều này đều chưa đạt tới.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Re: Truyện siêu ngắn
:v
Thì đó, ngay như trong bài bà trích cũng nói đó. Cái cụm "là một mỹ văn..." đó.

Tản văn, dù ngắn, viết thế nào cũng xong, nhưng nhất định phải có phần "mỹ", phải truyền đạt tâm tình/cảm nhận/suy nghĩ của người viết.

Những mẩu truyện trên tui thấy hai điều này đều chưa đạt tới.
Uhm, có thể tại thói quen cứ vụn vặn không đầu cuối tui nhét hết là tản văn của tui. Tụi gộp chủ đề rồi đó. ^^
 

Trịnh Vương HQ

Gà cận
Tham gia
13/3/15
Bài viết
279
Gạo
200,0
Re: Truyện siêu ngắn
Tên truyện: Tình yêu bọ xít
- Anh ơi em lạnh. - Mai quay sang nói với Long.
- Lần sau thì nhớ mặc nhiều áo vào. - Long cằn nhằn.
- Chả lãng mạng gì cả, nói lạnh nhưng không phải là lạnh.
- Khó hiểu nhỉ? Lạnh nhưng không phải là lạnh? Muốn anh cởi áo ra mặc cho chứ gì? - Long vừa nói vừa kéo khoá của chiếc áo phao xuống.
- Giời, cái gì cũng phải nói toạc móng heo ra anh mới hiểu sao? Khỏi cần luôn.
- Lại dỗi! Anh chỉnh lại khoá thôi chứ có cởi ra đâu. Ha ha.
- Muốn chết đây, chở em đi ăn kem.
- Dở à, lạnh thế này kem cọt cái gì.
- Vịt nướng, đi ăn vịt nướng.
- Cái này thì được.
Long chở Mai đến quán vịt nướng mà hai đứa vẫn thường đến ăn, đang đi Long bỗng phanh xe đột ngột làm Mai giật mình ôm chầm lấy Long.
- Đừng hỏi em là phanh có ăn không nhé? - Mai nhe răng cười hỏi Long.
- Vịt nướng xuống xe.
- Vì sao?
- Anh phải đi xem đá bóng, hẹn vịt nướng hai tiếng nữa.
- Xem là anh yêu bóng hơn hay là yêu em hơn. - Mai giận dỗi rồi lững thững bỏ đi nhưng vừa bước được mấy bước đã thấy Long quay lại.
- Nhầm, mai mới có em ạ. - Long cười hề hề.
Mai không thèm nói gì với Long, cô bước nhanh hơn.
- Cổ cánh, phao câu là của đằng ấy.
- Nhớ đấy, tí đừng có mà tranh của em. - Mai phì cười rồi nhảy tót lên ngồi đằng sau xe của Long.

P/s: Góp vui với mấy chị một tí. :D
 

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Re: Truyện siêu ngắn
Tên truyện: Đợi cửa

Nó đi chơi về, thấy má vẫn đang ngồi xem tivi bèn ngồi kế bên nói chuyện. Má nó hỏi sao về trễ vậy, nó qua quýt trả lời.
- Con bận lắm má ơi...
Má nó cười, vuốt tóc nó.
- Bay có bận cũng ráng má kiếm tấm chồng, chứ thân con gái mà cứ đi sớm về khuya vầy hoài má hông yên tâm.
- Dạ. Má hối hoài. Con biết rồi mà.
Bẵng đi hơn hai chục năm, nó đi làm lên như diều gặp gió, được cử đi học nước ngoài, gặp người thương. Nó làm đám cưới, sinh sống ở bên đó. Mấy lần nó cũng định đón má qua nhưng bà đều từ chối. Ngày nghỉ, nó về nhà, má nó vẫn ngồi xem tivi trong phòng khách. Thấy nó về, má vuốt vuốt mái tóc muối tiêu của mình, rơm rớm nước mắt.
- Hôm bữa mới làm lại ổ khoá mới, má sợ bay hông mở được cửa rồi đi nữa.
Nó thả vali ngoài cửa, rúc vô lòng má ríu rít kể chuyện như hồi xưa lúc còn ở nhà.

K.M
 

libra83

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/12/14
Bài viết
226
Gạo
500,0
Re: Truyện siêu ngắn
Tên truyện: Điểm cuối

Con sâu nhỏ đem lòng yêu hoa trắng. Ngày ngày lân la nói lời ngon ngọt.
Bông hoa nhìn thấy sâu và hoa rốt cuộc không có kết quả nên buông lời từ chối.
Con sâu nhỏ buồn bã nhả sợi tơ trắng lập kén hóa kiếp.
Một con bướm lớn mang đôi cánh xinh đẹp bay lên trời cao.
Bông hoa có chút tiếc nuối, nhưng vốn dĩ khác biệt, sớm muộn cũng phải rời đi.

Sâu nhỏ thành bướm, cuối cùng tìm ra bản thân yêu bầu trời.
Kết thúc lúc này chưa hẳn là kết thúc.

Bông hoa từ chối, bởi nghĩ thế gian hữu hạn.
Ai biết mình, đâu bằng chính ta biết mình.

SAN
 

Linhduahau

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/5/14
Bài viết
754
Gạo
500,0
Re: Truyện siêu ngắn
CHUYỆN VĂN PHÒNG
5.
Tối thức khuya đến gần sáng mới đi ngủ thành ra hôm sau tôi bị muộn giờ làm. Đến lúc ngồi vào bàn thì đồng hồ đã chuẩn bị qua chín giờ, tôi khẽ mỉm cười, trong lòng thầm nhủ: may mà cũng chưa trễ lắm. Chưa tới năm phút sau, một bóng đen đi đến chỗ tôi ngồi, khuôn mặt mỉm cười như bồ tát:
- Linh, đi làm sớm quá nhỉ!
Tôi đơ mặt nhìn sếp trong khoảng năm giây, đại loại thế, ngay sau đó trưng ra nụ cười mềm mỏng:
- Sếp cứ đá đểu em.
Hì hì là tiếng cười của tôi. Hà hà tiếp theo là tiếng cười của sếp. Tôi khẽ nuốt nước miếng, sếp liếc mắt một phát rồi bỏ đi. Hú hồn!

6.
Sáng thì bận tối mặt, trưa thì chuồn về sớm, đến khi chiều lề mề lên tới văn phòng thì mới phát hiện cái không khí nhộn nhạo, sắc xuân phơi phới ẩn ẩn hiện hiện khắp nơi là thế nào ấy nhỉ? Nhìn các chị em đang tụ thành từng nhóm vài ba người, trên mặt đều tươi roi rói, tôi nheo mắt tỏ vẻ khó hiều. Chị A vừa thấy tôi thì lao vào ôm cổ thủ thỉ:
- Sao sáng giờ mới thấy em nhỉ. Tầng dưới đang nhao nhao lên vì trai đẹp đấy, mau xuống xem đi.
Bạn B cười híp cả mắt:
- Muốn chuyển xuống tầng dưới ngồi quá!
Chị C trêu bạn B:
- Không phải muốn là được đâu, tầng dưới nó đuổi cho chạy té khói ấy.
Chị D, em E, cô H... một người góp một câu, văn phòng lại ồn ào cả một góc. Tôi nhanh chóng rút ra điểm mấu chốt: cuộc họp cấp quản lý các tỉnh trong khu vực diễn ra ở tầng dưới và người đi họp thì toàn là trai đẹp. Được sự khuyến khích của chị em và với lí do cơ hội này không phải lúc nào cũng có, nhiều năm mới được vài lần thế này thôi... à khoan, lí do chính vẫn là tôi không cưỡng lại được sự tò mò mà thôi.

7.
Ting! Thang máy tầng dưới mở ra, tôi đoan trang, nhấn mạnh, vô cùng đoan trang trong bộ đồ công sở, nhẹ nhàng đẩy cửa kính bước vào bên trong.
Ực!
Soái nha. Đập vào mắt tôi là một anh chân dài mang veston đóng giày da bóng lộn, tóc chải gọn gàng với gương mặt điển trai đang ngồi quan sát bản vẽ gì đó trên bàn lớn.
Ực!
Vẫn là chân dài đẹp trai mặc veston đi giày da nhưng vừa rồi đi ngang qua tôi, phảng phất hương nước hoa gì gì đó vô cùng dễ chịu.
Cửa phòng họp mở rộng hơn, từ bên trong đi ra khoảng năm người, cũng toàn chân dài đẹp trai mặc veston. Lại thêm vài người nữa tương tự đi ra, khu vực bàn lớn bắt đầu đông đúc trai đẹp lượn qua lượn về, hương thơm gì gì đó đủ loại ngây ngất.
Ực! Ực! Ực!
Tôi vừa nuốt nước miếng khan vừa tiến về phía dãy bàn làm việc của đồng nghiệp, nhỏ tiếng cười hi hi:
- Ngồi ở đây ngắm sướng mắt quá nha.
Đáp lại tôi là tiếng cười hi hi và ánh mắt lấp lánh, một đồng nghiệp kéo tôi xuống chiếc ghế trống bên cạnh:
- Ngồi đi.
Tôi chính thức gia nhập hội tầng dưới cùng ngồi ngắm các soái ca đang đi lui đi tới trong phòng.

8.
Hai phút sau, tầm nhìn của tôi bỗng nhiên bị hạn chế bởi một màu đen của áo vest của ai đó chắn trước mặt. Ngẩng mặt lên nhìn thì phát hiện gương mặt cười như không cười của sếp:
- A, chào sếp. - Tôi nịnh nọt.
- Làm gì ở đây? Đi ngắm trai à? - Sếp cười hà hà.
- Ơ, làm gì có. - Tôi chột dạ. - Em xuống có việc thôi.
- Lên làm việc! - Sếp dứt khoát không cười nữa.
Tôi không dám kì kèo, vội đứng dậy đi về phía cửa, ngay cả khi xuyên qua các soái ca cũng không dám nhìn trái nhìn phải. Đến khi lên tầng trên, ngồi vào bàn của mình rồi vẫn còn chút tiếc nuối.
Chị A quay qua hỏi tôi:
- Thế nào? Sao đi nhanh thế?
- Cũng được! - Tôi vờ vịt.
Hàng loạt các chị em quay qua liếc tôi không thương tiếc. Biết sao được, trước cái đẹp, tình nghĩa bỗng hư hao đi ít nhiều. Tôi quyết định làm lơ, chúi mặt vào máy tính, trong lòng thầm khóc lớn: sếp ơi là sếp!

P/s: Tự dưng muốn tường thuật lại câu chuyện trong ngày, chỉ là không biết đăng ở đâu. Vì không phải truyện siêu ngắn nên tớ cố ý giả bộ tách nó ra thành nhiều phần cho siêu ngắn. :v
 

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Re: Truyện siêu ngắn
P/s: Tự dưng muốn tường thuật lại câu chuyện trong ngày, chỉ là không biết đăng ở đâu. Vì không phải truyện siêu ngắn nên tớ cố ý giả bộ tách nó ra thành nhiều phần cho siêu ngắn. :v
Thật là gian trá. :))
 
Bên trên