Xin chào tác giả nhé!
Đọc truyện của bạn, mình có một vài nhận xét sau.
Thứ nhất, đoạn chia tay của Ngọc Di với Hoàng Minh. Bạn vẫn chưa làm lột tả được sự buồn bã khi chia tay của hai người.
Hoàng Minh, ngay khi Di nói không yêu anh ta, anh ta chỉ nói
Di, vì vài câu nói cô ấy liền vui vẻ trở lại. Lúc đầu, tớ nghĩ cô ấy là người mạnh mẽ, cũng có thể là người giả vờ mạnh mẽ trước mặt người khác để không bị gọi là yếu đuối. Nhưng ngay khi qua chương 5, bạn để Di khóc trên vai Quân, tớ lại không có ý nghĩ đó. Vậy thì cho là cô ấy là một người sống bằng lý trí nhiều hơn tình cảm, và là người thức thời đi nhưng tớ vẫn thấy cô ấy cũng không thực sự yêu Hoàng Minh.
Có lẽ là chủ ý của tác giả bởi vì bạn không định để hai người này là một nửa của nhau. Nhưng khi đọc, riêng bản thân tớ có một cảm giác không thực về tình yêu của hai người này. Tình yêu của hai người này, chỉ tồn tại trên lời nói chứ thực tế thì không có. Cảm nhận của tớ là như vậy.
Thứ hai, những đoạn bài hát, bạn nên trình bày theo kiểu chữ in nghiêng hay trình bày kiểu gì đó cho nó riêng biệt một chút để dễ phân biệt (tớ thì để đoạn bài hát in nghiêng), và nếu có thể thì bạn bên để đoạn nào phù hợp nhất cho truyện của bạn thôi, không nên bê hết nguyên bài vào. Thực sự thì khi thấy một văn bản dài của một bài hát, tớ không đủ kiên nhẫn để đọc hết lời bài hát.
Thứ ba, sau những dấu chấm lửng, cần phải có khoảng trống ví dụ: “Em biết... biết rằng anh yêu em nhiều lắm!”
Nhưng thực sự cô gái này làm anh có một cảm giác rất đặc biệt, là gì vậy? (sau này sẽ biết)
Tớ nghĩ không cần để (sau này sẽ biết), nó không giúp ích gì cho truyện của bạn hết. Nhé!
À, còn một vài lỗi chính tả rất nhỏ thôi, có lẽ là sai sót trong quá trình đánh máy . Bạn chỉnh lại nhé!
Tổng kết cho nhận xét của tớ.
Bạn dùng văn kể nhiều làm truyện rời rạc, chưa thực sự cuốn hút người đọc. Hơn nữa, hội thoại cũng nhiều quá, bạn nên bớt hội thoại lại, miêu tả tâm lý nhân vật nhiều hơn thì sẽ hay hơn. Xuyên suốt tác phẩm truyện của bạn, tức là 11 chương, tớ vẫn chưa thấy bạn lột tả được tâm lý của nhân vật một cách rõ ràng. Về nhân vật Di có nhỉnh hơn những nhân vật khác, nhưng chưa rõ ràng lắm.
Mong rằng tác giả sẽ cố gắng viết và trau chuốt ngôn từ của mình hơn để tạo ra một tác phẩm hoàn thiện, hấp dẫn.
Cốt truyện lạ và đặc sắc đấy, chỉ có điều mạch văn chưa hấp dẫn lắm thôi. Cố lên nhé tác giả. Chờ đón một điều gì đó như bước ngoạn mục vào những chương sau của tác giả.
Đọc truyện của bạn, mình có một vài nhận xét sau.
Thứ nhất, đoạn chia tay của Ngọc Di với Hoàng Minh. Bạn vẫn chưa làm lột tả được sự buồn bã khi chia tay của hai người.
Hoàng Minh, ngay khi Di nói không yêu anh ta, anh ta chỉ nói
Và ngay lập tức anh đem lòng hận Di. Nếu là yêu nhau thật lòng, tớ nghĩ Hoàng Minh không như thế đâu. Hoặc giả, anh ta là một công tử có lòng tự cao rất lớn thì mới như vậy, điều đó cũng chứng tỏ, anh ta không yêu Di.“Em không yêu anh? Được! Vậy anh cũng không níu kéo em làm gì, bây giờ em đi được rồi.”
Di, vì vài câu nói cô ấy liền vui vẻ trở lại. Lúc đầu, tớ nghĩ cô ấy là người mạnh mẽ, cũng có thể là người giả vờ mạnh mẽ trước mặt người khác để không bị gọi là yếu đuối. Nhưng ngay khi qua chương 5, bạn để Di khóc trên vai Quân, tớ lại không có ý nghĩ đó. Vậy thì cho là cô ấy là một người sống bằng lý trí nhiều hơn tình cảm, và là người thức thời đi nhưng tớ vẫn thấy cô ấy cũng không thực sự yêu Hoàng Minh.
Có lẽ là chủ ý của tác giả bởi vì bạn không định để hai người này là một nửa của nhau. Nhưng khi đọc, riêng bản thân tớ có một cảm giác không thực về tình yêu của hai người này. Tình yêu của hai người này, chỉ tồn tại trên lời nói chứ thực tế thì không có. Cảm nhận của tớ là như vậy.
Thứ hai, những đoạn bài hát, bạn nên trình bày theo kiểu chữ in nghiêng hay trình bày kiểu gì đó cho nó riêng biệt một chút để dễ phân biệt (tớ thì để đoạn bài hát in nghiêng), và nếu có thể thì bạn bên để đoạn nào phù hợp nhất cho truyện của bạn thôi, không nên bê hết nguyên bài vào. Thực sự thì khi thấy một văn bản dài của một bài hát, tớ không đủ kiên nhẫn để đọc hết lời bài hát.
Thứ ba, sau những dấu chấm lửng, cần phải có khoảng trống ví dụ: “Em biết... biết rằng anh yêu em nhiều lắm!”
“Trường cấp III Khánh Dương, ngôi trường được mệnh danh là tổ chức Ma Cà Rồng trẻ tuổi, nơi đây tỉ lệ giữa người và Ma Cà Rồng là 3: 7”Trường cấp III Khánh Dương, là một ngôi trường được mệnh danh là tổ chức Ma Cà Rồng trẻ tuổi, nơi đây tỉ lệ giữa người và Ma Cà Rồng là 3: 7,
Nhưng thực sự cô gái này làm anh có một cảm giác rất đặc biệt, là gì vậy? (sau này sẽ biết)
Tớ nghĩ không cần để (sau này sẽ biết), nó không giúp ích gì cho truyện của bạn hết. Nhé!
đoạn này, tớ thấy rất dễ thương ^_^.“Thịch! Thịch! Thịch!...” – Cậu mỉm cười, cậu… yêu rồi! Yêu Ngọc Di rồi!
Tớ nghĩ, chúng ta nên dùng là cô y tá lớn tuổi.Cô y tế già
À, còn một vài lỗi chính tả rất nhỏ thôi, có lẽ là sai sót trong quá trình đánh máy . Bạn chỉnh lại nhé!
Tổng kết cho nhận xét của tớ.
Bạn dùng văn kể nhiều làm truyện rời rạc, chưa thực sự cuốn hút người đọc. Hơn nữa, hội thoại cũng nhiều quá, bạn nên bớt hội thoại lại, miêu tả tâm lý nhân vật nhiều hơn thì sẽ hay hơn. Xuyên suốt tác phẩm truyện của bạn, tức là 11 chương, tớ vẫn chưa thấy bạn lột tả được tâm lý của nhân vật một cách rõ ràng. Về nhân vật Di có nhỉnh hơn những nhân vật khác, nhưng chưa rõ ràng lắm.
Mong rằng tác giả sẽ cố gắng viết và trau chuốt ngôn từ của mình hơn để tạo ra một tác phẩm hoàn thiện, hấp dẫn.
Cốt truyện lạ và đặc sắc đấy, chỉ có điều mạch văn chưa hấp dẫn lắm thôi. Cố lên nhé tác giả. Chờ đón một điều gì đó như bước ngoạn mục vào những chương sau của tác giả.