Chương 8: Bóng tối ngự trị
Giọng đùa bỡn của ả lại vang lên trong đầu châm chọc, ta căm hận, đó là nỗi nhục nhã dày vò cả đời không thể vứt bỏ.
- Gin ngươi thật hư không còn nhớ ai là chủ nhân nữa, dám phanh thây ta ra ngàn mảnh. Ngày chúng ta gặp lại không còn xa, thú cưng của ta. Hãy cảm nhận tình yêu mãnh liệt của ta đi.
Sự dày xéo cơ thể cắt ra từng mảnh vỡ vụn, trên cả cơn đau đó là trái tim tổn thương của ta, một vết thương không bao giờ lành, nó khiến ta đau đớn hơn cái chết, lúc này ta ước mình có thể chết đi, thoát khỏi nỗi nhục nhã dày xéo này khi mình chỉ là một thứ đồ chơi nhạt nhẽo ngu ngốc, cái cảm giác đó buốt nhói đến từng tế bào. Ả là chủ nhân của ta đúng vậy, ta sinh ra không hề là nô lệ của ai cả, cái kẻ tự xưng là chủ nhân mà ta căm hận, oan trái chính ta tự hiến dâng bản thân mình cho ả, ta là kẻ ngu ngốc nhất trong cái dòng thuần quyền quý này. Ngu ngốc, mù quáng và điên dại ta đáng bị cười nhạo hơn bất kì kẻ ti tiện nào, đôi mắt ta soi sáng cả không gian tối tăm nhưng lại mù lòa quỳ gối trước ả, đáng hận, trái tim ngu si này, đã từng yêu ả hơn chính bản thân mình. Ta đã từng muốn hiến dâng tất cả giá trị sống của mình cho ả tiếng cười, đổi lại ả cười nhạo ta một thứ đồ chơi rẻ tiền.
Nhìn đứa em gái tội nghiệp, mà ta không có mặt mũi nào đối diện với nó, ta thật ích kỉ đáng hận, tình yêu ngu ngốc rẻ tiền của ta đã hại chết cha mẹ, khiến đứa em ngây thơ vô tội thành trẻ mồ côi và mất đi cả người anh trai dịu dàng ân cần đọc sách giúp nó dễ ngủ. Ta mang hai dòngmáu thuần danh giá nhất, sự ra đời của ta là để bảo vệ gia tộc và sự yên bình, cha mẹ ta là những người yêu hòa bình, hôn nhân tình yêu của họ là sự kết hợp giữa hai thuần Lanva và Hanna danh giá, ta lẽ ra đã là vị vua mạnh nhất của giới vampire này. Nhưng chính ta đã phá hoại như hòa hợp đó, ta đã hiến mình cho ả đàn bà lòng dạ tham lam độc ác, dù có mạnh đến đâu ta vẫn chỉ là con cờ ả điều khiển. Cái chết cuả cha mẹ ta chính là hậu quả của sự sỉ nhục đó và giờ đây ả muốn chiếm đoạt cả em gái, ta không thể cho phép điều đó. Nhưng chỉ dựa vào bản thân ta thì vô dụng.Ta đã lợi dụng hunter, một người con gái có trái tim thuần khiết bao dung.Ta không thể hiểu, cũng không thể tin cái cảm xúc nàng gọi là yêu đối với ta, một lần rắn cắn mà sợ dây thừng. Ta sợ một lần nữa bị vứt bỏ và lừa dối. Nó làm ta nghĩ đến ả, không ai nhìn bàn tay nhuốm máu tanh của ta mà nghĩ rằng,ta cũng từng là đứa trẻ ngoan yêu hòa bình, yêu cả con người không cùng thế giới tối tăm này, ta căm hận chính dòng máu dơ bẩn đang chảy trong người, nó không khiến ta mạnh mà chỉ khiến những dục vọng dơ bẩn thiếu nhân tính lấn át, lương tâm ta cắn dứt đau đớn về bản năng vampire đó. Ta đã từng ao ước ánh mặt trời ấm áp, thích thú nụ cười của trẻ con chơi đùa dưới nắng, ta ghen tị và ghê tởm chính mình phải nhốt ở nơi tăm tối, không một cách cửa. Sinh ra là một vampire đó là điều bất hạnh. Nhưng ả đã tới, mang cho ta những vui thú mới rằng vampire nhiều quyền năng tốt đẹp hơn ta nghĩ, cho ta thấy rằng không nên cảm nhận đau đớn dằn vặt, ta cũng có thể cảm nhận sự sung sướng khoái cảm đầy mê hoặc. Đôi mắt ngây thơ của ta thực sự đã bị đôi mắt ướt át động tình mê luyến thu hút.Ta thà rằng cứ tự ti và dằn vặt còn hơn gặp ả, đằng sau sự đắm chìm trong khoái lạc và dục vọng, chính là trái tim bị dày xéo trong nhục nhã và sự mất mát. Cái giá phải trả quá đắt cho cảm xúc ngu muội này, cảm xúc của ta thực sự không quan trọng đâu. Cho dù có quyết rũ bỏ và ghê tởm, ta vẫn không thể quên được ả, không thể quên màn đêm đen đặc không chút ánh sáng, ta ngồi trên thảm cỏ mềm mại liếc nhìn khao khát về những đốm lửa nhỏ phía xa tít từ những căn nhà nhỏ. Mùi thơm dạ lan hương thoảng trong gió, ta nhanh chóng bị cuốn hút bởi gương mặt tươi tắn đang mỉm cười, một người phụ nữ xinh đẹp quyền quý rực rỡ trong đêm vắng, mái tóc vàng óng ả như phát sáng dài mềm mại đến gói chân thướt tha, đôi mắt long lanh ướt át động tình, làn môi đỏ quyến rũ, thân hình nóng bỏng gợi cảm, đó là người phụ nữ đẹp nhất mà ta đã gặp, cảm xúc non nớt của ta nhanh chóng bị hấp dẫn.
- Cậu bé đáng yêu ta ngồi cùng được không?
Giọng nói mùi hương khuôn mặt đều quyến rũ, lúc đó ta đã không thể từ chối sự mê hoặc đó, những thứ đẹp đẽ tưởng chừng như chân thành đó. Cánh tay mềm mại như vũ nữ chạm trên bờ vai khiến ta rùng mình, hơi thở như thổi vào cánh tai nhột, đôi mắt đỏ sắc huyết cùng tiếng nuốt thèm khát gợi cảm, ta cảm nhận được mùi nguy hiểm, bàn tay ta non nớt nhanh chóng bóp chặt chiếc cổ nhỏ nhắn đó, khóe môi cô ta đã mỉm cười hứng thú, cô ta đã không hề run sợ trước ánh mắt sắc huyết của ta, giọng vẫn ngọt ngào nói.
- Qủa là cậu bé xinh đẹp, thế thì còn gì khiến cậu muộn phiền chứ? Gin.
Chỉ cần chạm mắt có thể đọc được tâm trí, cô ta cũng là dòng thuần quyền năng. Bàn tay ta đã không còn sức lực chống trả, ta tự hỏi điều gì khiến cô ta có thể vui vẻ khi mang dòng máu dơ bẩn này chảy. Thực sự tò mò, dòng máu thuần chính là thứ khao khát của không chỉ con người mà còn cả vampire mong muốn chiếm đoạt, họ đối với thuần như chủ nhân bằng sự kinh sợ nịnh nọt hoặc căm thù nhưng không có sự chân thành cần thiết. Dòng máu này chỉ khiến ta đắm chìm trong sự giả dối phục tùng không cảm xúc. Ngón tay cô thoảng hương dạ lan chạm trên khóe môi nhạt nhẽo của ta.
- Không, không, dòng máu không dơ bẩn như cậu nghĩ đâu. Nó không chỉ là trách nhiệm mà còn là sự kiêu hãnh. Không việc gì phải ghen tị với lũ người cả, vampire hoàn toàn có thể làm nhiều hơn thế!
Tay cô ta cầm nhành dạ lan hương trắng hồng phô bầy hương sắc mùi ngào ngạt, đôi môi nhếch cười, con mắt ướt át khẽ chớp, ngón tay trên môi khẽ chạm chiếc răng nanh ta tách ra. Lúc đó thực sự mê mẩn.
- Màn đêm cũng không hề tẻ nhạt như cậu nghĩ đâu, có những loài hoa tuyệt sắc nở về đêm mang hương vị quyến rũ động tình, những bông hoa bí mật giấu giếm vẻ đẹp vào ban ngày, nhưng đêm là thời điểm cảm xúc hoang dã nhất trỗi dậy.
Thân thể dường như bị mùi hương đó làm nghiêng ngả, cơ thể phụ nữ thật mềm mại, từng cái chạm bàn tay đó khiến ta run rẩy. Lẽ ra lúc đó ta nên bỏ chạy khỏi người phụ nữ đáng sợ này, ta đã không thoát khỏi sự tò mò bản năng, giọng nghẹn ngào kề sát bên tai như tiếng gió thoảng.
- Như cha mẹ cậu ban đêm là khoảng thời gian họ cuồng nhiệt trong tình yêu, không chỉ bằng lời yêu thương xáo rỗng, họ dùng thân thể để minh chứng cho cảm xúc mãnh liệt. Yêu và mong ước tan chảy vào nhau.
Lưỡi cô ta ướt át quét qua vành tai, cảm giác tê dại khiến ta rùng mình, ta thực sự tò mò.
- Gin cậu đã biết yêu chưa?
Yêu đó là gì? Thứ đó chỉ có trong sách vở, ta không hiểu, họ nói nó là thứ khiến người ta mạnh mẽ hoặc yếu đuối, khiến người ta hạnh phúc hoặc ăn mòn trong đau khổ, là cái hố đen sâu hun hút một khi đã rơi xuống chỉ còn cách vẫy vùng trong vô vọng. Thế nhưng ai cũng dấn thân vào thám hiểm.
- Ta không biết.
Trong đôi mắt bóng nước, ta thấy gương mặt ngây ngô của mình, một đứa trẻ không biết chút mùi đời.
- Vậy ta dạy cậu.
Đó là lần đầu tiên ta biết thế nào là hôn, làn môi mềm mại thoảng hương thơm dạ lan, chiếc lưỡi ướt át như con rắn chơi đùa trong khoang miệng như cố vơ vét hết chút lí trí sót lại, cảm giác lạ lùng đó khiến ta hứng thú. Có một thứ gì đó đang dần tan chảy trong ta, nó khiến ta sợ hãi và tội lỗi. Một chút lí trí cuối cùng ta rời làn môi đó nhưng thoát ra rồi trong ta lại có chút tiếc nuối. Ta là đứa trẻ hư hỏng. Cô ta vẫn cười, hương dạ lan vẫn nồng đượm, bàn tay nhỏ đó đan vào bàn tay hờ hững của ta.
- Ta thích cậu, Gin.
Thích một ai đó có thể dễ dàng đến vậy ư nhưng ta là đứa ngốc, khi đó ta thích có bàn tay ai đó hơn là khoảng trống lạnh lẽo. Đôi mắt ngây thơ ta tin vào nụ cười đầy thích thú kia, ở cô ta dường như thế giới thật tuyệt đầy bí mật cần thám hiểm, một khát khao chảy bỏng chinh phục và ta cũng nằm trong những thứ đó. Chỉ đơn giản chinh phục chiếm đoạt dày vò và vứt bỏ ta đã không nghĩ được nhiều như thế. Ta đã bị cuốn vào giọng nói ngọt ngào thấu hiểu đó.
- Đừng ngưỡng mộ con người, chúng rất hèn kém. Nhìn xem chúng tranh chấp đánh giết nhau mà thu được lợi lộc gì, chúng quá yếu ớt và chết dần trong thương tật, nghèo đói. Chúng cũng tham lam và độc ác khác gì quỷ, vẻ mặt chúng vô tội cầu xin nhưng phía sau ngầm gian xảo đâm kiếm. Chúng chỉ có một ưu điểm chính là bình máu di động để giải cơn khát của chúng ta. Thế giới này trung tâm không phải con người, mà là chúng ta kìa. Kẻ nào mạnh thì sẽ điều khiến thế giới theo ý mình và chúng ta sinh ra để làm sứ mạng đó.
Đêm đó ta về nhà rất muộn, khi mặt trời đã bắt đầu nhô khỏi núi. Rin đã ngủ trước khi được nghe những cuốn sách ta đọc. Lúc con người bắt đầu thức dậy lại là lúc vampire trong những căn nhà không cửa sổ đi ngủ, ánh nắng khiến vampire mệt mỏi. Ta đã nằm giường và suy nghĩ rất nhiều, tiếng cười đùa của đám trẻ con từ xa vọng lại khiến ta khó ngủ. Đứng nép bên cách cửa gỗ dày ra ban công tầng hai của phòng ta, tiếng cười trong trẻo vui đùa mới thích thú làm sao. Bên ngoài chắc đang rất nắng, ta đẩy cửa chút ánh nắng chiếu vào phòng, không khí lạnh lẽo như dần ấm lên. Mùi hoa dạ lan hương bay nhè nhẹ, bàn tay ta tự tin nắm lại rằng ta có thể là được. Bước vài bước hòa vào nắng, mắt ta chói lòa không thể tiếp nhận sự chói chang này, cảm giác nóng bỏng thiêu đốt da thịt, gió thổi mang hương cỏ cây. Cơ thể thật nóng như muốn tan chảy, đằng xa, những đôi mắt xoe tròn ngây thơ, chúng nhìn ta và mỉm cười vẫy tay. Khóe miệng đã bất giác nhếch lên, thì ra cảm giác này không khó chịu như ta nghĩ, da của ta bắt đầu đỏ hồng lên vì nhiệt. Giọng nói ngọt ngào lại vang lên, ta giật mình.
- Đau đớn cũng là một khoái cảm.
Dưới ánh nắng, cô ta thật xinh đẹp và chói chang hơn cả ánh mặt trời, làn da vì phơi nắng mà đỏ ửng gởi cảm, bàn tay ấm nóng khẽ chạm vào da mặt ta mang hương thơm quyến rũ. Thân thể đang thiêu đốt của ta bị ép chặt lên bức tường đá, bờ môi đỏ rực như máu kè sát gương mặt khẽ mở.
- Gin ta đang ghen tị đó, có nên giết đám trẻ đó không. Gin lại mỉm cười vì chúng.
Đôi môi cô ta nóng bỏng cuốn lấy ta, dưới cái nắng dày vò thân thể như đang bùng cháy, mùi da thịt khét bay thoang thoảng, bàn tay da đã bong chóc nứt ra, ta ngửi thấy cả mùi máu ngọt ngào thơm nức của chính mình. Cô vẫn có thể cuồng nhiệt hôn ta như vậy, không cảm thấy khó chịu sao, cái nóng đang thiêu đốt, ta sắp tan chảy rồi, mùi máu cô ta cũng thật mê hoặc. Dù sao ta vẫn còn khá trẻ, không thể chịu đựng thêm nữa, ta đành ngừng lại cầu xin.
- Ta xin ngươi, ta không chịu được nữa!
Cô ta nhếch môi cười có tia gian xảo, ánh nắng làm ta mệt mỏi.
- Vậy cậu phải trao tình yêu cho ta!
Cô ta không chỉ là người đàn bà tham lam, độc ác, thích đùa giỡn mà trước mặt ta còn rất dâm đãng. Ta thật sự không thể chịu đựng thêm nắng, cần lập tức trốn vào bóng tối. Nằm mệt mỏi trên giường, ta liếc nhìn làn da bong chóc đang liền dần, đầu óc đau buốt như búa bổ. Nơi tối tăm này thực sự thích hợp với ta hơn. Cảm giác bỏng rát vẫn còn, cảm giác bị đè nơi bụng, cô vẫn có thể cười tươi tắn như vậy ngồi trên ta.
- Yên tâm ta sẽ không cắn bằng răng nanh khi cậu chưa cho phép. Cậu đã hứng thú với con người như thế, chúng ta yêu đương giống chúng nhé!
Ta không hiểu kiểu yêu đương của cô ta thuộc dạng nào nữa, trói cổ tay ta lên đầu giường, cổ chân cũng bị cố định, miệng ta bị nhét đầy tóc cô ta, thân thể truyền đến cảm giác đau đớn, trên da thịt trắng toát hằn lên vết đỏ, ngón tay cô ta vẫn liên tục miết, tiếng “răng rắc” vỡ vụn khiến ta vô cùng khó chịu, ngón tay ta bị bẻ cong, chiếc lưỡi cô ta ướt át liếm da thịt, mắt trợn lên nhìn ta cười, vết thương của ta lành rất nhanh.
- Đúng là dòng thuần mạnh. Gin à đau đớn khiến tăng khoái cảm.Từ giờ Gin là của riêng ta thôi, ta cần cả trái tim cậu.
Sau khi 101 chiếc xương bị bẻ gãy cô ta vẫn có thể nói nhẹ nhàng như vậy, tình yêu đó thật sự là thứ lạ lùng. Rút đám tóc trong miệng ra, ghé tai ta thì thầm.
- Gin nhỏ tiếng thôi nha, người nhà nghe thấy ngượng lắm.
Mắt đã căng hết cỡ cố nhìn cho rõ gương mặt gần kề này, thứ mềm mại cọ trên ngực, làn môi mềm mại cuốn lấy, chiếc lưỡi như con rắn ngọ nguậy chơi đùa. Thân thể có dòng nước lạnh chạy dọc sống lưng xuyên qua từng tế bào khẽ co rút, tay giật cố dứt chiếc khăn đang trói buộc, ta đâu yếu đến thế nhưng chiếc khăn trở lên chắc chắn hơn bao giờ hay bản thân ta đã mất sức lực, ngón tay và ngón chân co lại chống lại cảm giác tê dại nhột đang lan tràn. Ta càng thêm xấu hổ khi thân thể trần trụi trước một phụ nữ, ta không thể tiếp tục nhìn cô ta mà cắn răng.
Bản năng ham muốn đó là thứ rất đáng sợ khiến ta không thể kiểm soát, tự phỉ nhổ bản thân hư hỏng. Bàn tay cô ta đúng là có yêu lực, chiếc lưỡi ướt át ma quái, khắp thân thể cô ta gặm nhấm, cảm giác khát khao trong ta cuộn trào sôi sục, nhìn thân thể gợi cảm đó mong muốn nhiều hơn nữa giải thoát cái cảm giác bức bối này, điều đó được biểu hiện thô thiển trong đôi mắt ta khiến cô bật cười khoái trá. Cô ta vẫn cười đùa thản nhiên nhảy nhót trên bụng ta vô tư mặc cảm giác cồn cào trong ta lúc này. Từng động tác di chuyển khiến ta xấu hổ.
- Hi hi Gin thật là đứa trẻ hư, sao đỏ mặt chứ, nét mặt Gin mới gợi cảm làm sao, cho ta thấy tình yêu của cậu, lại đây!
Tay chân ta đã tự do, thay bị ôm lấy thân thể nóng bỏng kia, ta đã trốn chạy khỏi chính căn phòng của mình, đôi mắt cô ta xoe tròn ngạc nhiên. Áp thân thể vào bức tường đá, ta thở hổn hển điều chỉnh nhịp tim nhảy loạn của mình, cái cảm giác nóng bỏng khắp tế bào. Khoái cảm vẫn còn, khiến bụng ta đau đớn, tựa thân vào tường khẽ tụt xuống, tự nhớ lại cảm giác mềm mại chặt chẽ co bóp đó. Ta đã làm những việc dơ bẩn trên cái tuổi cho phép của mình. Tắm mình thêm bao nhiêu lần cũng không thể gột rửa, khắp thân thể là dấu tích để lại. Cô ta đã rời khỏi phòng, vương trong không khí vẫn là mùi hương dạ lan nhàn nhạt, có một chút tiếc nuối. Cánh cửa ngay sau đó ta đã khép chặt không mở thêm, ban đêm cũng không ra ngoài, chỉ co ro một góc, cảm giác tê dại đó vẫn còn vương không dứt khiến bức bối. Đó là lần đầu ta đã phớt lờ không trả lời những câu hỏi ngây thơ của Rin, ta thật dơ bẩn trước con bé. Ta dường như không thể chú tâm đến việc gì.
- Ba mẹ yêu là gì?
Họ mỉm cười liếc nhìn ta mẹ xoa đầu, ta không bé bỏng thế đâu.
- Con trai ta muốn yêu rồi sao?
Ta vội lắc đầu. Cha liếc nhìn nói nghiêm nghị.
- Con không thể yêu linh tinh được, con được sắp đặt sẵn phải cưới Rin làm vợ để giữ dòng thuần.
Nhìn khuôn mặt non nớt của Rin đang cười, rồi nghĩ đến những gì đã làm với Sam, sao ta và em gái có thể làm chuyện đó chứ, ta đã không suy nghĩ mà từ chối.
- Con không thể yêu Rin.
Đây là việc giữ thuần ngớ ngẩn, làm sao hai anh em có thể coi nhau như vợ chồng được, đôi mắt Rin nhìn ta như buồn tủi, môi mếu máo, đứa trẻ này làm sao hiểu được yêu là ý gì chứ.
- Anh Gin không yêu em sao?
Ta không thể đối diện được với đôi mắt ngây thơ trong trắng đó. Tò mò chính là liều thuốc độc, ta đã lén nhìn cha mẹ yêu nhau, nó không hề giống Sam đã làm, cô ta đã lừa dối ta, ta đã vọt vào màn đêm mà chạy. Mùi dạ lan hương ngào ngạt dẫn lối, một cánh đồng toàn hương hoa khoe sắc, màn đêm đen đặc thế này hoa khoe sắc ai ngắm chứ, con người đã đi ngủ hết. Có lẽ cô ta đã đúng thế giới này không quay trung tâm con người. Cổ ta có vòng tay mềm mại ôm lấy, không chỉ hương hoa còn vương mùi huyết tanh quyến rũ. Trong bóng tối này không có kẻ nào mạnh hơn ta, ta đã bóp cổ ả ấn xuống nền cỏ non. Mái tóc vàng nhẹ bay chạm má ta man mác, môi cô ta vẫn cười vui vẻ, bàn tay ta run rẩy.
- Ngươi lừa dối ta!
Không trả lời, cô ta tặng ta những bông hoa dạ lan hương còn tươi thắm, mùi của nó thật nồng. Ta khẽ nắm lấy đóa hoa, cô ta nắm lấy cổ áo ta, giọng cười cợt.
- Nhận quà thì phải biết đáp trả chứ!
Tay cô ta kéo mạnh thân thể ta gần kề bên cạnh, ánh mắt long lanh bóng nước, giọng cô ta nghẹn ngào đã khiến kẻ ngu ngốc như ta tin tưởng.
- Ta đã rất nhớ cậu!
Chỉnh sửa lần cuối: