Vườn nhà lộng gió - Cập nhật - Lá

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Bia Vuon nha long gio 1.jpg


Tác phẩm: VƯỜN NHÀ LỘNG GIÓ.
Tác giả: .
Thể loại: Thiếu nhi.
Độ dài: 10 chương.
Tình trạng: Đã hoàn thành.
Giới hạn độ tuổi: 6+ ;)
Tốc độ đăng: 01 chương/tuần.
Thiết kế bìa: Kira Killer.

Tóm tắt nội dung:
"Vườn nhà lộng gió" là câu chuyện về sự trưởng thành của chú chó nhỏ có cái tên rất "kiêu" là Thủ Lĩnh.

Câu chuyện diễn ra tại một khu vườn miền sông nước Tây Nam Bộ. Trong khu vườn, ngoài Thủ Lĩnh còn có Bác Gà Trống, mẹ con Cô Gà Mái, mẹ con Cô Bò Nâu, đàn vịt trắng và những người bạn cùng xóm của Thủ Lĩnh.

Tất cả những con vật quen thuộc sẽ cùng nhau tạo nên một "Vườn nhà lộng gió" ấm áp và tràn đầy tình yêu thương.

---o0o---
Vì là tác phẩm "đầu tay" nên không tránh khỏi nhiều sai sót và thiếu kinh nghiệm trong xây dựng nhân vật, câu chuyện và xử lý tình huống.
Tác giả rất mong nhận được sự góp ý của các bạn.
@};-@};- Trân trọng @};-@};-


---o0o---
MỤC LỤC
1 - Tên tôi là Thủ Lĩnh
2 - Tối muốn thách đấu với Chó Phèn
3 - Lần đầu gặp Chó Phèn

4 -
5 -
6 -
7 -
8 -
9 -
10 -
-Hết-
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Sienna

đứa trẻ bốc đồng
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
4.122
Gạo
3.600,0
Xong em bài giới thiệu của chị là em liên tưởng ngay đến Cô gà mái xổng chuồng và Chúc một ngày tốt lành!
Em đặt gạch hóng hớt trước! Chờ truyện của chị Diệp ạ! :D
 

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Xong em bài giới thiệu của chị là em liên tưởng ngay đến Cô gà mái xuổng chuồng và Chúc một ngày tốt lành!
Em đặt gạch hóng hớt trước! Chờ truyện của chị Diệp ạ! :D
Truyện này chị viết cách đây hơn 2 năm rồi, trước khi đọc "Cô gà mái xổng chuồng" và "Chúc một ngày tốt lành" nhưng viết xong rồi để đó tự coi.

Sau đó, 02 tác phẩm "hoành tráng" trên xuất bản, thế là chị "ngâm" truyện này luôn.

Nhưng nay thì ... thôi kệ, đem ra nhờ mọi người góp ý giúp. ;)
 

Sienna

đứa trẻ bốc đồng
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
4.122
Gạo
3.600,0
Truyện này chị viết cách đây hơn 2 năm rồi, trước khi đọc "Cô gà mái xổng chuồng" và "Chúc một ngày tốt lành" nhưng viết xong rồi để đó tự coi.

Sau đó, 02 tác phẩm "hoành tráng" trên xuất bản, thế là chị "ngâm" truyện này luôn.

Nhưng nay thì ... thôi kệ, đem ra nhờ mọi người góp ý giúp. ;)
Em thấy thể loại truyện thiếu nhi như này rất vui và ý nghĩa, cốt ở nội dung chị ơi, hình thức chỉ là bề ngoài hà! :))
Truyện hay vậy mà chị chỉ để mình "ngâm" thôi thì thật tiếc quá đi! :P
 
  • Like
Reactions:

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
Em thấy thể loại truyện thiếu nhi như này rất vui và ý nghĩa, cốt ở nội dung chị ơi, hình thức chỉ là bề ngoài hà! :))
Truyện hay vậy mà chị chỉ để mình "ngâm" thôi thì thật tiếc quá đi! :P
Chưa đăng chương nào mà em biết truyện hay? :D

Nói chứ, cảm ơn những lời động viên của em. :x

Lần này, lôi nó ra đăng chắc chị sẽ phải chỉnh sửa nhiều.
 

Gà BT
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
8/12/13
Bài viết
1.413
Gạo
250,0
1
:o3 TÊN TÔI LÀ THỦ LĨNH :o3

Ò... ó... o... o... Bác Gà Trống cất cao giọng đầy oai phong báo hiệu một ngày mới đã bắt đầu.

Trời vẫn còn tờ mờ chưa sáng hẳn.

Xa xa, những cánh đồng lúa trải rộng như một tấm thảm nhung mềm.

Sương sớm vẫn còn lãng đãng quanh những luống ớt chín đỏ. Màu xanh của thân và lá, màu đỏ của trái, màu trắng của hoa kết hợp hài hòa trên nền sương mờ buổi sớm như một bức tranh đầy màu sắc và sống động.

Không khí tràn ngập mùi bùn đất pha lẫn hương thơm thoang thoảng của lúa đang trong thời kỳ phát triển mạnh mẽ để chuẩn bị trổ bông, tạo nên hương vị đồng quê thanh bình.

Cô Gà Mái lục tục đánh thức đàn con. Đàn vịt trắng bắt đầu trở mình. Mẹ con Cô Bò Nâu cũng đã thức giấc. Nơi cuối vườn, những chú lợn con đang giành nhau vú mẹ để lấp đầy cái bụng trống rỗng và cái miệng háu đói sau một đêm dài thẳng giấc.

Dưới sự chỉ huy của nhạc trưởng là Bác Gà Trống, tiếng chíp chíp của đàn gà con, tiếng quạc quạc của đàn vịt trắng, tiếng ục ịt của những chú lợn con hòa với tiếng ụm bò của mẹ con Cô Bò Nâu như một khúc nhạc rộn ràng đón chào buổi bình minh.

Một ngày hè tươi đẹp lại đến với các thành viên vườn nhà.

Khi còn là một chú chó con yếu ớt được cậu chủ mang về nhà, mỗi ngày, Thủ Lĩnh chỉ loanh quanh chơi đùa trong sân. Chú chưa bao giờ dám ra vườn vì ngoài đó đầy cỏ, dây leo, rắn rít và côn trùng. Thủ Lĩnh thường tỏ ra lo ngại mỗi khi nghĩ đến việc xông vào những đám cỏ đầy nguy hiểm ấy.

Khi khu vườn trở nên rậm rạp, cậu chủ quyết định dọn dẹp để tiêu diệt lũ muỗi gây bệnh.

Cỏ và dây leo được cắt dọn sạch sẽ. Những cây mận già cỗi đầy sâu bị đốn hạ để dành chỗ cho vài cây chùm ruột non xanh mơn mởn. Xa xa về phía cuối vườn là những bụi chuối tươi tốt với những tàu lá xanh thẫm, vươn dài như những chiếc xuồng ngày ngày vẫn đi lại trên con kênh trước nhà.

Một cái ao cá nhỏ được nạo vét để đàn vịt có chỗ thoải mái tung tăng bơi lội bất cứ lúc nào chúng muốn. Trên mặt hồ, cậu chủ thả những lọn hoa súng màu hồng tim tím thật đẹp mắt.

Giữa khu vườn là một giàn bầu bí và mướp cũng được cậu chủ chăm chút cẩn thận, nhanh chóng ra hoa và sai trĩu quả. Những quả mướp xanh non, lủng lẳng trên giàn lẫn trong đám lá xon xót lông tơ và những bông hoa mướp vàng ươm như một điểm nhấn độc đáo cho cả khu vườn thêm sinh động.

Bao bọc quanh vườn là hàng dâm bụt được cắt ngọn và trồng san sát nhau, trông như một bức tường thành ngăn cách thế giới bên trong khu vườn với những cánh đồng lúa bát ngát, xanh mướt phía bên ngoài.

Kể từ ngày khu vườn trở nên đẹp đẽ và khoáng đãng, các thành viên vườn nhà rất lấy làm thích thú. Không gian hoạt động của chúng đã được mở rộng đến cuối vườn thay vì chỉ loanh quanh trong cái sân nhỏ chật hẹp phía trước nhà và chái bếp bên mái hiên. Các thành viên vườn nhà có thể chơi đùa thoải mái trong khu vườn rộng lớn cả ngày mà không biết chán.

Cũng kể từ khi được sửa sang lại, Thủ Lĩnh đã không còn sợ khu vườn như trước nữa. Mỗi ngày, chú đều tung tăng chơi đùa khắp vườn. Thỉnh thoảng, chú còn cao hứng chui qua hàng dâm bụt rồi chạy thẳng ra những cánh đồng thơm mùi lúa chín đang vào mùa gặt.

Thế nhưng, có một điều khiến Thủ Lĩnh cảm thấy không vui chút nào kể từ khi về nhà cùng cậu chủ. Đó chính là, các thành viên vườn nhà dường như không thích chú.

Có lần, khi Thủ Lĩnh đang tung tăng trong vườn và mải mê đuổi theo những cô bướm với đôi cánh sặc sỡ nên đã không chú ý đến đàn gà con nhỏ xíu vừa mới nở của Cô Gà Mái. Thế là, Cô Gà Mái đã thét toáng lên:

- Cục tác... cục tác... này, cậu phải cẩn thận chứ. Coi chừng đụng vào đàn con bé nhỏ của tôi.

Cô Gà Mái tỏ ra rất bực mình với Thủ Lĩnh rồi ngay lập tức ríu rít dẫn đàn con sang gốc cây dong gần đó để bới đất, bỏ lại chú đứng ngơ ngác một mình nơi giàn mướp.

Một buổi chiều muộn, trong khi Thủ Lĩnh đang nằm dài trong chái bếp và thiêm thiếp vì đói thì đàn vịt trắng nối đuôi nhau trở về chuồng sau một ngày no bụng bằng những hạt lúa múp sữa rơi vãi ngoài đồng sau mùa thu hoạch. Nhìn thấy vẻ mặt ủ ê vì đói của Thủ Lĩnh, đàn vịt trắng nhìn nhau cười cợt rồi không ngừng bàn tán.

- Đúng là một kẻ vô dụng. Suốt ngày chỉ biết rong chơi rồi chờ cậu chủ cho ăn và chăm sóc.

- Ui trời, quan tâm làm gì đến một đứa lười biếng như vậy.

- Hừ, nuôi nó chỉ tổ tốn cơm chứ chẳng làm được trò trống gì.

Cả đàn vịt nhao nhao, mặc sức cười nhạo Thủ Lĩnh rồi đủng đỉnh kéo nhau đi thẳng về chuồng.

Trước giờ, Thủ Lĩnh không thèm quan tâm đến những thành viên ồn ào này. Thế nhưng, khi bụng đang đói cồn cào lại nghe những lời nói khinh thường của đàn vịt khiến chú bỗng chốc nổi giận. Ngay lập tức, Thủ Lĩnh bật chồm thẳng dậy và bước từng bước về phía đàn vịt trắng. Chú hạ thấp đầu, cặp mắt vằn lên những tia nhìn giận dữ, miệng gầm gừ đe dọa rồi cất tiếng sủa gâu gâu đầy dứt khoát và mạnh mẽ.

Với tư thế như sẵn sàng tấn công, Thủ Lĩnh nghĩ rằng có thể dọa cho đàn vịt trắng một trận sợ chết khiếp.

Vài chú vịt con khi nhìn thấy dáng vẻ có phần hung tợn của Thủ Lĩnh lập tức tỏ ra sợ sệt, lạch bạch chạy nhanh về phía cuối đàn và nấp sau đôi cánh của những chú vịt lớn hơn nhưng mắt vẫn tò mò quan sát những chuyện đang xảy ra.

Thủ Lĩnh tỏ vẻ rất hài lòng.

Trái với dáng vẻ sợ sệt của đám vịt con, Vịt Cả lại vô cùng nghênh ngang đi đến trước mặt Thủ Lĩnh, hất hất cái đầu trắng hếu và cái mỏ vàng cứng cáp về phía Thủ Lĩnh, cất giọng thách thức.

- Quạc... quạc... sao nào? Cậu muốn đánh nhau với chúng tôi à? Nếu cậu có giỏi thì hãy thử xem sao, chúng tôi không sợ cậu đâu nhé.

Trước khí thế vững vàng của Vịt Cả, đàn vịt phía sau lập tức xòe cánh, vươn những cái mỏ dài về phía Thủ Lĩnh như sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào.

Bầu không khí căng thẳng trong một buổi chiều hè nóng bức và ngột ngạt tựa như dây cung đã bị kéo căng, chỉ cần một cơn gió nhẹ thoảng qua cũng có thể khiến cho mũi tên vọt thẳng về phía đối phương.

Hai bên cứ thế gầm gừ và nhìn nhau nhưng không bên nào dám chủ động tấn công trước.

Bỗng dưng, Thủ Lĩnh cảm thấy hơi chột dạ. Thật ra, chú chỉ muốn dọa đàn vịt trắng một chút cho thỏa cơn giận chứ không hề có ý định đánh nhau thật sự vì chú biết với sức lực của chú bây giờ thật khó mà tấn công một đàn vịt đông đảo như thế.

Thêm nữa, chỉ cần Thủ Lĩnh tấn công đàn vịt dù bất cứ lý do gì thì cậu chủ chắc chắn sẽ phạt chú. Cậu chủ đã từng nói với Thủ Lĩnh rằng, đàn vịt trắng, Cô Gà Mái cùng đàn con nhỏ xinh của cô là những sinh vật yếu ớt nhất trong khu vườn và luôn cần được bảo vệ. Thủ Lĩnh còn nhớ, có lần cậu chủ đã nhắc đến việc trao trách nhiệm bảo vệ đám thành viên khu vườn đông đúc và ồn ào này cho chú. Như vậy, chẳng phải là trong suy nghĩ của cậu chủ, Thủ Lĩnh là “kẻ mạnh” còn đàn vịt trắng là những “kẻ yếu” hay sao? Mà “kẻ mạnh” thì phải có hành xử phù hợp với kẻ mạnh, đặc biệt là sẽ không tấn công những “kẻ yếu” mà mình có trách nhiệm bảo vệ.

Nghĩ vậy, Thủ Lĩnh từ từ đứng thẳng dậy, cố gắng kiềm chế cơn tức giận đang ngùn ngụt bốc cao trong đầu. Chú thu lại ánh mắt giận dữ, những tiếng gầm gừ im bặt rồi lặng lẽ đi về phía chái bếp.

Đàn vịt trắng có phần bất ngờ trước hành động của Thủ Lĩnh. Cả đàn đang chuẩn bị cho một trận đánh nhau ra trò nhưng rốt cuộc điều đó đã không xảy ra khiến chúng cảm thấy có gì đó khó chịu. Cứ thế, cả đàn vịt nhao nhao bước chậm từng bước theo những bước chân liêu xiêu vì đói của Thủ Lĩnh.

Thế nhưng, không ai nhận ra Vịt Cảvừa thở phào nhẹ nhõm vì đã trút bỏ được sự căng thẳng mà Vịt Cả cố gắng giấu diếm trong lòng. Chú ta quay đầu nhìn đàn vịt đang tràn đầy khí thế phía sau, tỏ vẻ kiêu hãnh của một “kẻ chiến thắng”. Đàn vịt lập tức kêu lên những tiếng kêu quan quác như đang hợp ca một khúc ca khải hoàn sau một cuộc chiến khốc liệt.

Trong khí thế hừng hực chiến thắng ấy, bỗng dưng Vịt Cả lại muốn khẳng định vị trí đầu đàn của mình trong đàn vịt. Do đó, thay vì kéo đàn vịt về chuồng, Vịt Cả lại tiếp tục lên tiếng chế nhạo Thủ Lĩnh.

- Này Lu Lu, cậu là kẻ mạnh đúng không? Cậu có trách nhiệm bảo vệ chúng tôi đúng không?

Thủ Lĩnh vẫn tiếp tục bước chậm chạp về chái bếp, mặc kệ lời nói đầy vẻ châm chọc của Vịt Cả.

Vịt Cả càng bước nhanh hơn và khi đã đứng trước mặt Thủ Lĩnh, chú ta cố vênh cái cổ dài lên thật cao với vẻ đắc thắng.

- Bảo vệ cho chúng tôi sao? Bản thân cậu còn không tự bảo vệ cho mình được thì đừng nghĩ đến việc bảo vệ người khác. Một kẻ lười biếng như cậu... chậc... chậc... chắc chả làm được tích sự gì.

Nói xong, Vịt Cả hả hê đi một vòng quanh Thủ Lĩnh rồi dẫn đàn vịt trắng đi thẳng về chuồng mà không hề hay biết cơn giận chưa kịp nguôi ngoai của Thủ Lĩnh lại một lần nữa bùng lên.

- Tôi không phải là Lu Lu. Tên tôi là Thủ Lĩnh.

Đàn vịt trắng bất chợt dừng lại rồi ngay sau đó là một tràng cười rộ, náo động cả một góc sân. Tiếng cười càng lúc càng lớn lẫn trong những lời châm chọc.

- Quạc... quạc... quạc... Thủ Lĩnh sao? Quạc quạc...

- Nó nghĩ gì trong đầu thế nhỉ? Thật là không biết xấu hổ.

- Quạc... quạc... quạc... đúng là một kẻ vừa vô dụng vừa hoang tưởng. Quạc... quạc...

Thủ Lĩnh quay ngoắt đầu lại, miệng gầm gừ rồi nhảy chồm về phía đàn vịt.

Đàn vịt trắng chẳng những không tỏ vẻ sợ hãi mà còn tiếp tục cười lớn hơn. Thủ Lĩnh không thể nhịn được nữa liền phóng thẳng về phía đàn vịt đáng ghét. Cái đầu nhỏ nhắn của chú húc thẳng vào một chú vịt đứng gần nhất.

Cú húc đầu đầy mạnh mẽ của Thủ Lĩnh khiến chú vịt trắng bật lên cao rồi rơi phịch xuống đất cách một khoảng khá xa. Chú vịt trúng đòn khiếp vía, miệng kêu quan quác đầy vẻ đau đớn.

Đàn vịt phút chốc hỗn loạn, chạy tứ tán khắp nơi. Mỗi chú vịt cố tìm một nơi an toàn để ẩn nấp nhằm tránh cơn giận dữ của Thủ Lĩnh có thể ập đến bất cứ lúc nào.

Vịt Cả cũng hết sức bất ngờ trước sự tấn công đầy dứt khoát của Thủ Lĩnh. Chú ta cũng định tìm chỗ để trốn như những chú vịt khác. Thế nhưng, niềm kiêu hãnh của một con vịt đầu đàn đã ngăn không cho chú ta làm như vậy. Do đó, Vịt Cả cố gắng áp chế cơn sợ hãi đang trào dâng trong lòng, vẻ mặt cố tỏ ra bình tĩnh nhìn Thủ Lĩnh cất giọng run run.

- Quạc... quạc... quạc... tại sao cậu lại ức hiếp chúng tôi? Nếu cậu là kẻ mạnh thì hãy đi mà đánh nhau với kẻ mạnh ấy chứ không phải ở đây thể hiện sức mạnh với chúng tôi.

Sau khi hất ngã một chú vịt, cơn giận dữ của Thủ Lĩnh đã giảm đi đôi chút. Chú không tiếp tục tấn công chú vịt nào khác mà chỉ đứng nhìn đàn vịt chạy tán loạn, miệng gầm gừ đe dọa.

Nhận thấy Thủ Lĩnh không có ý định tiếp tục tấn công, Vịt Cả bèn nghĩ cách chuyển mục tiêu nhằm giải vây cho cả đàn vịt và bản thân mình.

- Này, nếu cậu muốn chúng tôi gọi cậu là Thủ Lĩnh thay vì Lu Lu thì hãy chứng minh cho chúng tôi thấy cậu xứng đáng với cái tên ấy. Chúng tôi sẽ xem cậu là thủ lĩnh vườn nhà và sẽ nghe theo lời cậu nếu cậu có thể đánh thắng chó Phèn ở xóm trên.

Lời vừa nói ra, bỗng dưng Vịt Cả cảm thấy bản thân thật thông minh khi chỉ ra một đối thủ nổi tiếng gan lì là chó Phèn.

Chó Phèn là chú chó rất hung bạo ở xóm bên kia bờ kênh. Tất cả các thành viên khu vườn cùng các chú chó ở khắp khu xóm đều sợ hãi mỗi khi nhắc đến hắn ta. Nếu Thủ Lĩnh có thể đánh thắng chó Phèn thì chẳng phải đã giúp các thành viên khu vườn dẹp bớt một kẻ hung tợn, còn ngược lại thì chó Phèn cũng giúp khu vườn này bớt đi một kẻ vô dụng suốt ngày chỉ biết rong chơi và nịnh bợ cậu chủ.

Vịt Cả không phủ nhận mình có chút ác ý khi muốn mượn tay chó Phèn dạy cho chú chó non nớt này một bài học nhớ đời.

- Đánh thắng chó Phèn sao?

- Phải, nếu cậu đánh thắng chó Phèn chúng tôi sẽ xem cậu là thủ lĩnh vườn nhà.

Thủ Lĩnh vô cùng phân vân, không biết phải trả lời ra sao trước thách thức của Vịt Cả. Thủ Lĩnh biết chó Phèn là một chú chó rất hung tợn mà bất cứ chú chó nào trong xóm cũng e ngại không dám đụng chạm đến. Huống chi, chú chưa hề biết đánh nhau với ai bao giờ.

Nếu Thủ Lĩnh đồng ý với thách thức của Vịt Cả, chẳng phải là tự chú sẽ rước họa vào thân hay sao? Còn nếu chú không đồng ý cũng đồng nghĩa với việc trong mắt đàn vịt trắng yếu ớt nhưng ồn ào này, chú mãi mãi cũng chỉ là một kẻ vô dụng chỉ biết rong chơi và nịnh bợ cậu chủ.

- Làm sao đây, mình phải làm sao mới được đây.

Thủ Lĩnh bối rối tự hỏi.

Trong khi Thủ Lĩnh còn đang chần chừ suy nghĩ thì mấy chú vịt đang ẩn nấp quanh sân lập tức chạy nhanh về chuồng. Vịt Cả thấy vậy cũng lập tức rút êm. Chú ta chả thèm quan tâm việc Thủ Lĩnh đồng ý hay không đồng ý với lời thách thức mà chú ta vừa đưa ra. Trong lúc này, mục đích giải vây cho bản thân và đàn vịt là điều mà Vịt Cả quan tâm hơn cả.

[ ... Còn tiếp ... ]

---Tiếp theo ---
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Sienna

đứa trẻ bốc đồng
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
4.122
Gạo
3.600,0
Hông biết Thủ Lĩnh có nhận lời thách oánh nhau với chó Phèn không chị Diệp nhỉ?! :))
 
  • Like
Reactions:

Mèo Lam

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
6/5/14
Bài viết
1.159
Gạo
500,0
Tự nguyện rớt hố, chị Lam Diệp mau ra chương 2 đi chị, hóng quá không biết Thủ Lĩnh có đồng ý với yêu cầu của Vịt Cả không? Mà con vịt này ghét quá đi.
 
  • Like
Reactions:

Mèo Lam

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
6/5/14
Bài viết
1.159
Gạo
500,0
Ủa. Vịt Cả đáng yêu mà. Nó chính là nhân tố thúc đẩy Thủ Lĩnh lăn xả với Phèn á, nếu có cuộc giao đấu thật. :D
Nói vậy Vịt Cả cũng là một nhân tố quan trọng trong cuộc đời nhẹ nhàng của Thủ Lĩnh a~ giúp Thủ Lĩnh có thêm muôn màu trong cuộc sống, chị Chim Cụt đúng là nhìn xa trông rộng.
 
Bên trên