Atlas Vươn Mình - Chương 04

Pop Harper ngẩng đầu nhìn Eddie Willers khi anh bước ra từ văn phòng chủ tịch. Đó là một cái liếc khôn ngoan, chậm rãi; nó như thể đang nói rằng ông biết việc Eddie ghé qua khu vực này đồng nghĩa với việc có chuyện không ổn xảy ra trên tuyến đường sắt, biết rằng chuyến viếng thăm chẳng đem lại kết quả gì, và hoàn toàn thờ ơ với sự thật đó. Đó là sự thờ ơ cợt nhả mà Eddie Willers từng thấy trong ánh mắt của gã lang thang ở góc phố.

“Này Eddie, cậu biết chỗ nào còn bán áo lót len không?” ông hỏi, “Tôi tìm khắp thành phố rồi mà chẳng ai còn cái nào.”

“Tôi không biết,” Eddie dừng lại nói. “Sao bác lại hỏi tôi?”

“Tôi hỏi tất cả mọi người thôi. Biết đâu có người chỉ cho.”

Eddie bối rối nhìn gương mặt gầy gò trơ xương và mái tóc trắng xóa.

“Trong cái chỗ chết tiệt này lạnh lắm,” Pop Harper nói. “Mùa đông năm nay chắc còn lạnh hơn nữa.”

“Bác đang làm gì thế?” Eddie hỏi, chỉ vào các mảnh máy đánh chữ.

“Cái đồ chết tiệt này lại hỏng nữa rồi. Gửi ra ngoài sửa cũng chẳng để làm gì, lần trước họ mất ba tháng mới sửa xong. Tôi nghĩ tự mình vá víu lại xem sao. Nhưng chắc cũng chẳng trụ được lâu.” Ông buông nắm tay nặng nề xuống bàn phím. “Cậu sắp phải lên giàn phế liệu rồi, bạn già. Ngày tàn của cậu sắp đến.”

Eddie giật mình. Đó chính là câu anh đã cố nhớ lại: Ngày tàn của cậu sắp đến. Nhưng anh đã quên mình từng cố nhớ nó trong hoàn cảnh nào.

“Vô ích thôi, Eddie,” Pop Harper nói.

“Cái gì vô ích?”

“Mọi thứ. Bất cứ thứ gì.”

“Có chuyện gì vậy, Pop?”

“Tôi sẽ không đề nghị cấp cái máy đánh chữ mới nữa đâu. Mấy cái máy mới làm bằng thiếc. Khi mấy cái máy cũ này hỏng, thì coi như thời đánh máy cũng chấm dứt. Sáng nay có vụ tai nạn trong tàu điện ngầm, phanh không ăn. Cậu nên về nhà, Eddie, mở radio lên nghe một ban nhạc nhảy nào đó. Quên hết đi, chàng trai. Vấn đề của cậu là cậu chẳng có thú vui nào. Có người lại ăn trộm bóng đèn điện nữa rồi, ở cầu thang chỗ tôi sống. Tôi bị đau ngực. Sáng nay không mua được viên ngậm ho nào, tiệm thuốc ở góc phố nhà tôi phá sản tuần trước rồi. Tuyến đường sắt Texas-Western phá sản tháng trước. Hôm qua họ đóng cầu Queensborough để sửa tạm thời. Ừ thì, có ích gì đâu? Ai là John Galt chứ?”

Báo cáo nội dung xấu