Vuốt nhẹ bộ lông mềm mại, Haru hôn nhẹ lên đỉnh mũi của con mèo.
Bé mèo được cưng kìa!
Rai láo cá đã trở lại, và không chừng lợi hại hơn xưa.
Chạm nhẹ vào cổ mình, Haru nhớ cảm xúc ấy. Cô nghiêng đầu ngắm nhìn bầu trời xanh qua cửa kính. Một bầu trời rộng lớn, bao la, nhưng sao đơn độc đến như vậy. Bất giác Haru mỉm cười. Không biết tự bao giờ, Haru luôn cười thản nhiên như vậy. Như là nỗi buồn, niềm vui hay khổ đau, tất cả đều gói gọn trong nụ cười.
Đoạn này hay nè, với lại càng làm mình nhớ nữ chính của mình, hức hức.
Shin đắm chìm trong cảm xúc của chính mình, cho đến khi Pad đẩy nhẹ vai cậu.
Mình muốn Nor thay Pad cơ, ha ha ha.
Ơ, nhìn chung lại thì chương này lại êm êm, chỉ có điều là có cảm giác bạn tả tình thấy được nội tâm của nhân vật mượt mà hơn. Còn lại thì tình tiết hơi dây một chút.
Bé mèo được cưng kìa!
Rai láo cá đã trở lại, và không chừng lợi hại hơn xưa.
Chạm nhẹ vào cổ mình, Haru nhớ cảm xúc ấy. Cô nghiêng đầu ngắm nhìn bầu trời xanh qua cửa kính. Một bầu trời rộng lớn, bao la, nhưng sao đơn độc đến như vậy. Bất giác Haru mỉm cười. Không biết tự bao giờ, Haru luôn cười thản nhiên như vậy. Như là nỗi buồn, niềm vui hay khổ đau, tất cả đều gói gọn trong nụ cười.
Đoạn này hay nè, với lại càng làm mình nhớ nữ chính của mình, hức hức.
Shin đắm chìm trong cảm xúc của chính mình, cho đến khi Pad đẩy nhẹ vai cậu.
Mình muốn Nor thay Pad cơ, ha ha ha.
Ơ, nhìn chung lại thì chương này lại êm êm, chỉ có điều là có cảm giác bạn tả tình thấy được nội tâm của nhân vật mượt mà hơn. Còn lại thì tình tiết hơi dây một chút.