Hoàn thành Cô hàng xóm (Phần 1) - Hoàn thành - Ivy_Nguyen

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Truyện mụ này viết hay, mượt nhưng chưa bao giờ tui ưa được mấy cô nữ chính. :v
Chỉ tội mấy anh nam.
Thiệt hở, em ấy mới ngấp nghé chưa được nói tí nội tâm nào mà đã bị ghét, tội nghiệp. :)):)):))
Truyện này tui đang tụt cảm xúc, có một đoạn viết xong rồi mà nhấn nhá mãi chả sửa được. Hic...
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Chương 4: Say

Sau sự kiện hai cuốn tạp chí Playboy, Hùng xấu hổ tới mức không dám đụng mặt cô hàng xóm, thậm chí thay băng cắt chỉ hắn cũng tới phòng y tế nhỏ trong khu chung cư chứ không dám gọi Ring. Hắn cứ tránh đụng mặt như thế cũng được một tuần rồi đấy. Chân được cắt chỉ và tay phải hết sưng tấy thì Hùng bù đầu trong công việc bị dồn lại do trước đóbị thương cộng thêm cái mặt bầm tím không đi gặp khách hàng được. Mấy ngày nay toàn gần mười giờ Hùng mới về tới nhà.

Chung cư lắp hệ thống đèn thông minh nên cửa thang máy vừa mở, nhìn thấy hành lang tối om om của tầng ba thì Hùng rất yên tâm là sẽ không bất ngờ đụng mặt cô hàng xóm. Chẳng ngờ lúc gần tới phòng mình, đèn hành lang vừa sáng thì Hùng nhìn thấy có người nằm gục ở cửa phòng cô hàng xóm khiến hắn giật mình lùi lại phía sau vài bước. Từ xa quan sát kĩ thì hình như chính là Ring, cô ta mặc một bộ váy liền thân màu cánh sen cùng màu với son môi, tóc búi rất kiểu cách nhưng đã bị rối, khuôn mặt vùi trong cánh tay và cả người nằm co quắp ngay trước cửa ra vào. Hệ thống đèn cảm ứng rất nhạy, một con chim bay vào thôi cũng đủ làm đèn bật sáng vậy nên không hiểu cô nàng kia đã nằm bất động trong bao lâu rồi mà đèn lại tắt ngóm như thế.

Hùng đắn đo mất một lúc mới quyết định tiến tới lay gọi.

- Này, em… Ring ơi! Ring!

Hùng khẽ đẩy tay. Khuôn mặt Ring lộ ra bên ngoài nhòe nhoẹt nước mắt trộn phấn son. Mùi rượu xộc lên rất khó chịu. Xem ra say bí tỉ rồi. Lay gọi một hồi không có phản ứng, Hùng đánh liều móc túi của Ring tìm chìa khóa, nhưng bới loạn cả túi mà không thấy. Hùng đành phải gọi điện cho ban quản lý chung cư kêu bảo vệ lên mở cửa thì họ nói qua 10 giờ trực ban đã nghỉ, chờ họ từ nhà đến phải hơn một tiếng nữa. Đồng hồ điện thoại đang là mười giờ năm, Hùng không còn cách nào khác là phải kéo Ring về phòng. Cả người cô nàng mềm nhũn, say không biết trời đất gì, không biết đã uống bao nhiêu đây?

Đi tới phòng ngủ, Hùng bị vấp phải đôi giày không biết làm cách nào mà nằm ngay giữa phòng, hai tay đang bồng Ring theo tư thế bồng công chúa nên không chống được, vì thế cả người ngã đánh rầm. Cô nàng coi như may mắn bay từ tay Hùng xuống giường còn mặt hắn thì trực tiếp hôn đất.

Hùng ngồi dậy, xoa xoa mặt kêu ai ui. Mãi hai cú đấm của ông anh Ring mới hết thâm tím thì lại bị giập mặt. Dính dáng với cô hàng xóm này lần nào hắn cũng đen đủi thế không biết. Có lẽ vì bị ném lên giường khá mạnh nên Ring tỉnh rượu. Cô nàng ngồi dậy, dụi dụi mắt nhìn người đang ngồi bệt dưới đất thì bất ngờ trườn từ giường xuống, ôm cổ Hùng, ngực hai người áp sát nhau. Toàn thân Hùng đông cứng lại, trong đầu chỉ có mấy chữ: cỡ C đó, cỡ C đó… Bánh bao 15 nghìn một chiếc, hai chiếc 30 nghìn đang dán chặt vào lồng ngực hắn đó… Người đẹp hàng xóm chẳng hay biết gì phản ứng của người mình đang ôm, cô nàng vẫn ôm chặt lấy Hùng, mặt dụi dụi vào cổ Hùng, ai oán thút thít.

- Sao anh lại lấy vợ? Anh muốn lấy vợ rồi còn hỏi sao em bỏ đi? Làm sao mà em dám gặp anh? Gặp anh rồi thể nào em cũng thét lên kêu anh bỏ vợ… Hic, hic… Anh đừng làm đám cưới mà, anh bỏ chị ta đi… Hic… Anh không bỏ chị ta thì em chết cho anh coi…

Hùng ngẩn người ra, cúi đầu nhìn cô nàng đang nức nở trong lòng.

- Em không muốn làm em gái anh nữa, em không muốn, đừng lấy vợ…

Nghe tới đây thì Hùng trợn mắt, đẩy Ring ra.

- Khỉ gì thế? Loạn luân à? - Mấy vụ này hắn mới nghe trong phim thôi, ai ngờ ngoài đời mà cũng gặp phải sao?

Ring ngơ ngác vì bất ngờ bị đẩy ra, cô lấy tay dụi dụi mắt nhìn nhìn người đối diện rồi đột nhiên thẳng tay bạt tai Hùng.

- Tên biến thái lấy đồ lót của mình thủ dâm. Phải bảo anh trai thiến hắn.

Hùng nghe xong sợ chết khiếp muốn đứng bật dậy thì Ring gục đầu xuống, cả người ngả nghiêng như muốn ngã đến nơi nên hắn phải đưa tay ra đỡ. Ring ôm chặt lấy cánh tay Hùng, vùi mặt vào ngực Hùng, nỉ non:

- Ai bảo là loạn luân, em với anh có phải anh em ruột đâu, anh đừng tưởng là em không biết. Em biết lâu rồi, từ trước khi anh quen chị dâu ấy. Nên làm sao em là người thứ ba được?

Ring vòng tay ôm lấy lưng Hùng, cọ cọ mặt vào lồng ngực hắn, thủ thỉ.

- Bao lâu rồi anh không để em ôm anh thế này? Anh biết em thích anh rồi đúng không? Anh cố tình tỏ ra không biết đúng không? Sao anh ác thế?

Đang ngọt ngào âu yếm thế, cô nàng say sỉn lại bất ngờ đẩy ngực Hùng ra, dùng hết sức đấm thùm thụp vào ngực hắn.

- Anh quá đáng lắm! Không thích em sao còn cứ quan tâm tới em? Em ghét cái mác em gái lắm, em không muốn gặp anh!

Hùng đau tới méo mặt, vội tóm tay Ring lại, dùng sức ôm cô lên và thả xuống giường. Ring nhoài người ôm cổ Hùng không cho hắn nhỏm dậy, thì thầm vào tai hắn.

- Không cho anh đi, ngủ với em! Em còn chưa có nụ hôn đầu, ngủ với em rồi anh sẽ phải chịu trách nhiệm cả đời em!

Hùng ngây cả người, vội gỡ tay Ring ra, đẩy cô nàng nằm xuống, lầm bầm:

- Anh muốn chịu trách nhiệm lắm, nhưng sợ em dậy em sẽ hối hận đấy!

Ring chồm lên ôm chặt cánh tay của Hùng, khóc lóc:

- Không, em không hối hận!

Nhìn cánh tay trắng muốt, cần cổ vươn dài và đôi môi xinh đẹp kia Hùng chỉ cần cúi xuống là hôn được, hai cái bánh bao mười lăm nghìn mềm ơi là mềm dính sát vào tay hắn, Hùng vừa nuốt nước bọt vừa âm thầm chửi rủa cái tính hà tiện của mình. Đáng lí vứt hết đống hào đông lạnh đi thì hắn lại tiếc rẻ đi làm mì hải sản ăn hết sáng nay thành ra đụng chạm có một chút mà “thằng cu em” nó lại thức dậy rồi. Hùng đẩy Ring nằm xuống, vuốt ve gò má của cô, thì thầm với giọng đầy... tiếc nuối:

- Thôi, ngủ đi. Tha cho anh, anh chưa muốn đi tù.

Ring ngơ ngác nhìn Hùng, chớp chớp mắt, rồi bất ngờ túm áo Hùng giáng cho một cái bạt tai nữa.

- Anh trai tôi đâu? Sao lại là cái đồ biến thái nhà anh?

Hùng tức giận ôm một bên má sưng vù vì liên tiếp ăn hai cái bạt tai và đứng lùi ra xa Ring hai bước chân. Thấy cô nàng đưa ánh mắt mông lung nhìn về phía mình, có vẻ như chuẩn bị “biến thân” trở lại làm cô em gái si tình mà nhào vào ôm hắn, Hùng vội kéo hai tay Ring cho vào chăn, cuộn cả người cô vào chăn rồi giật lấy thắt lưng trói lại. Chết tiệt, hắn làm ơn mắc oán, không chỉ ngã giập mặt còn ăn hai cái bạt tai, lại còn có nguy cơ vào tù vì con nhỏ kia cứ không ngừng dụ dỗ hắn. Gái đẹp thật nguy hiểm. Hùng đóng cửa đánh rầm một cái rồi đi ra ngoài với vẻ bực tức.

Ring mơ màng, nửa tỉnh nửa mê. Cô nhận ra người ôm cô vào phòng vừa nãy là gã hàng xóm biến thái, nhưng lồng ngực rộng rãi, cánh tay tay rắn chắc và phong vị của đàn ông trưởng thành tỏa ra từ người hắn khiến cô cứ ngỡ đó là anh trai. Đầu Ring nặng dần, gã biến thái hàng xóm quay trở lại, lau mặt cho Ring bằng khăn ấm, vuốt ve gò má Ring, lẩm bẩm chẳng biết là nói cho cô hay cho ai nghe nữa:

- Ngốc thật, sao lại đi yêu người không nên yêu. Biết là không có kết quả mà vẫn cứ đâm đầu vào?

Mí mắt Ring nằng nặng, cô cố gắng mà chẳng mở ra được, chỉ có đôi tai nghe thấy tiếng thở dài, tiếng bước chân thật khẽ rời phòng và tiếng khép cửa. Vì sao gã biến thái kia lại thở dài nhỉ? Ring muốn biết đấy nhưng đầu cô nặng dần… nặng dần…


2866383121_c04e6dc158.jpg

Gần sáng, Hùng tỉnh dậy vì nghe thấy tiếng động, hắn mơ màng nhìn quanh phòng và ánh mắt dừng ở cửa phòng ngủ. Một khúc gỗ thẳng đuỗn như thân cây chuối đứng ngay trước cửa. Hùng nhỏm dậy, đưa tay dụi mắt thì hình như khúc gỗ phát hiện ra hắn, nó nhún người nhảy tới. Động tác y hệt cách di chuyển của cương thi chỉ thiếu mỗi hai tay giơ ra đằng trước, Hùng kinh hoàng bật dậy khỏi sofa, muốn chạy ra cửa nhưng con cương thi kia còn gần cửa hơn, hắn lập cập chạy theo hướng ngược lại ra ban công, nhìn xuống thảm cỏ bên dưới mà nuốt nước bọt. Tầng ba đấy, nhảy xuống không nát xương cũng chấn thương sọ não, thế nên hắn đành đưa mắt nhìn về phía cương thi đang càng lúc càng áp sát hắn.

Cương thi đi tới cửa ra ban công thì cúi đầu, dùng đầu chạm vào công tắc ban công.

Ơ! Cương thi biết bật đèn?

Hùng đưa tay che mặt, nheo nheo mắt để quen với ánh sáng và nhìn lại. Hic! Sao hắn quên mất cô em hàng xóm bị hắn quấn vào chăn và buộc lại bằng thắt lưng nhỉ?

- Tôi không nghĩ anh lại biến thái tới mức này!

Ring đang run rẩy vùng vẫy trong chăn, mắt đỏ hoe như sắp khóc nhưng nhìn điệu bộ như sắp nhảy khỏi ban công của Hùng thì lại muốn cười phá lên. Hùng nhận ra là Ring thì vội vã giải thích.

- Cô… cô hù chết tôi. Không phải tôi cố ý như vậy đâu, cô say rượu cứ quấn lấy tôi, tôi sợ… nên với…

- Im mồm!

Ring bị cột chặt vào chăn, thò mỗi cái đầu tóc tai bù rù ra bên ngoài, gân cổ lên quát. Cô vẫn còn nhớ chút ít, nhưng bị người khác nói thẳng ra như vậy vẫn rất xấu hổ.

- Có cởi thắt lưng ra không thì bảo?

Hùng nhìn điệu bộ thẹn quá hóa giận của cô nàng thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô ta mà cứ khăng khăng vu cho Hùng biến thái, trói cô ta vào chăn định giở trò đồi bại thì hắn có nhảy xuống sông Hồng mùa lũ cũng không rửa được tội. Hắn lại gần kéo thắt lưng ra tháo, mắt vụng trộm liếc cô nàng một cái. Tóc tai rũ rượi, mặt mũi còn lem nhem vết trang điểm mà tối qua Hùng lau mãi không hết, hai cánh môi mím chặt ra điều uất ức lắm. Vẻ nhếch nhác này quả thực luôn trái ngược với bộ dáng tự tin, thờ ơ, bất cần của cô nàng, rõ ràng nhìn cô ta thế này rất thảm hại vậy mà chả hiểu sao Hùng lại thấy… dễ thương. Nghĩ tới đây Hùng không khỏi cười xì một tiếng khiến cô nàng ngẩng phắt đầu, vì đột ngột nên trán nàng đập vào cằm Hùng. Hùng đang cười nên răng cắn vào lưỡi, đau thấy ông bà ông vải. Nếu không phải đau tới mức không mở được miệng thì hắn nhất định sẽ nói: Mẹ nó nữa chứ, em đúng là sao chổi quét qua đời tôi. Bởi, không lần nào gặp nàng mà hắn không bị đau. ^^
---
Chương 3 << >> Chương 5
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Lẩn lẩn trốn trốn tránh đụng mặt như thế cũng được một tuần rồi đấy.
Lẩn, trốn, lẩn trốn, tránh... Mụ xài chi thêm từ tránh thế?
Ví dụ: muốn buồn nôn => dư từ thấy chưa? ^^
Chân được cắt chỉ và tay phải khỏi thì Hùng bù đầu trong công việc bị dồn lại do tay đau không làm được và chân đau cộng thêm cái mặt bầm tím không đi gặp khách hàng được.
Tay phải khỏi gì? Câu này dài quá, lủng củng nữa mụ. Đọc thấy thế này: chân đau-tay đau-tay đau-chân đau...
Chung cư chỗ Hùng lắp hệ thống bóng đèn cảm ứng,
Chung cư Hùng ở có sử dụng hệ thống đèn thông minh...
Chung cư chỗ Hùng có lắp hệ thống đèn cảm ứng
Hoặc như vầy hay hơn nè: Hùng dựa vào hệ thống đèn cảm ứng dưới chân để tránh đụng mặt cúp C... (gọn hơn, bà diễn đạt vụ bóng đèn và tránh mặt này dài không cần thiết).
và phòng 317 vừa bật sáng
Bỏ từ bật đi mụ ạ.
Từ xa quan sát kĩ thì hình như chính là Ring,
Đèn cảm ứng nó có sáng trước cả khúc xa vậy hả mụ? Nên là dòm kĩ do tối hay gì đó vì thường để bóng cảm ưng tứck o có sẵn đèn hành lang rồi. Vậy tui thấyh ợp lí hơn.
Mùi rượu xông lên rất khó chịu
Xộc, bốc...
Xem ra say không biết gì rồi.
say không biết trời đất gì, không biết đã uống bao nhiêu đây?
2 câu này trong cùng 1 đoạn nhỏ. Tui biết nhỏ say ko biết mô tê gì rồi. Ok? =))
Gợi ý: say bí tỉ, say mèm, say...
Bởi, không lần nào gặp nàng mà hắn không bị đau. ^^
Dư kí tự: "^^"
Nãy đọc rồi mà không ngờ giờ on lap để còm thì vẫn được là người còm đầu.
Trên là góp ý của tui về 1/4 truyện.
Còn đây là cảm nhận đầu tiên: má ôi, sao dạo này truyện bà mông zú cứ gọi là xuất hiện lồng lộng luôn vậy, đã thế cái nào cái nấy đều thuộc hàng ối anh phải nhỏ dãi thèm nữa... (trong đó có tui). Giọng truyện này khiến tui nhớ tới Bí mật của tổng giám đốc của mụ bên TD ấy.
Điểm cộng cho mụ là đề cập tới mấy vấn đề ấy ấy rất là tự nhiên, và còn khá hài nữa. Dù không thích mấy đoạn có ấy ấy lắm nhưng tui miễn cưỡng chấp nhận vì nó khá nhẹ nhàng. :)
 

mEothMeoth

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/10/14
Bài viết
278
Gạo
0,0
Haha, truyện này có đúng là 16+ không đây?
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Chương 5: Mẹ già và cô hàng xóm

Mẹ già: Sao giờ này còn chưa về?

Hùng liếc nhìn màn hình facebook đọc được tin nhắn thì trả lời.

Hùng Đô: Con bảo tuần này không về mà.

Mẹ già: Mày đi đâu mà đến điện thoại cũng không nghe máy thế?

Hùng Đô: Con ở nhà chứ đâu. Mẹ không tin đến mà kiểm tra. Tuần này con nhiều việc quá, tuần sau con về.

Mẹ già: Cha bố nhà anh, anh không đi kiếm vợ cho tôi còn có cháu bế, suốt ngày đâm đầu vào làm. Con bé Hân nó về nước rồi đấy, dắt theo một thằng bạn học cùng bên kia, nhìn thế nào cũng trừ trẻ hơn mày ra thì chả cái gì hơn được. Nó ngoan hiền, lại hàng xóm láng giếng. Ngày trước mày nghe mẹ thì có phải bây giờ…

Hùng ngán ngẩm rời mắt khỏi màn hình máy tính, suốt ngày điệp khúc lấy vợ, nghe tới nhức cả đầu. Chuông cửa đúng lúc đó reo, Hùng tưởng ai hóa ra là cô hàng xóm. Lưỡi vẫn còn đau rát không mở miệng để nói được nên vừa nhìn thấy Ring là Hùng không thể nào kiềm chế được mà lườm cho cô ta một cái. Ring le le lưỡi cười, đưa cho Hùng túi giấy bóng.

- Cái này là nước muối sinh lí, anh chịu khó súc miệng liên tục cho sạch, ăn cháo vài ba hôm là đỡ. Em coi cái lưỡi rồi, cắn cũng không quá mạnh, mà vị trí ấy bôi thuốc rất khó. Giữ vệ sinh thật tốt là cách hay nhất anh ạ.

Điệu bộ hiền lành của cô nàng này Hùng thấy không quen nhưng hắn vẫn gật đầu đón lấy túi giấy. Cô nàng không về ngay mà đi cùng Hùng vào phòng khiến hắn cau mày nghĩ ngợi: Hắn với con nhỏ này có gì để nói nữa sao? Hùng ra dấu mời ngồi rồi vào bếp lấy nước. Khi quay lại thấy Ring đang nhìn màn hình máy tính, Hùng kéo máy về phía mình, mở khung soạn thảo văn bản, gõ vào đó mấy chữ: Có chuyện gì sao? Rồi chìa cho Ring. Cô nàng đắn đo một chút rồi mới thẳng thắn hỏi:

- À, cuối tuần sau anh có rảnh không?

Hai đầu lông mày trên trán Hùng hơi chau lại. Hỏi thời gian cuối tuần của đàn ông độc thân thì lí do chỉ có một, bộ muốn hẹn hò với hắn? Hắn còn chưa quên bộ dáng em gái si tình tối hôm qua đâu, nhanh như thế đã quên anh trai rồi sao? Nghĩ vậy nhưng Hùng vẫn lắc đầu coi như câu trả lời.

- Vậy cuối tuần sau anh tới đám cưới anh trai tôi với tôi được không?

Hùng nghe rõ lời đề nghị thì đưa mắt nhìn Ring một cái, cô nàng không có vẻ gì là nói đùa. Dù không có vụ hiểu lầm ăn hai đấm vào mặt thì chỉ với việc hắn là hàng xóm mới quen như thế này, đi có tiện không? Hùng bỗng nghĩ tới một khả năng, hắn bực mình, xoay lại màn hình máy tính gõ xuống: Sao tôi phải đi cùng cô?

Ring đọc xong thì cười khẩy, nhẹ nhàng không chịu lại muốn cô phải ép buộc sao. Ring dựa lưng vào ghế sofa, nheo nheo mắt nhìn Hùng.

- Chiều nào cũng thấy anh ra ban công nghe điện thoại của mẹ. Bà ấy có vẻ sốt ruột về việc mãi anh chưa có bạn gái.

Hùng chột dạ, nhưng rồi lại nghĩ, hắn chưa có bạn gái chứ ăn trộm ăn cắp gì đâu mà sợ nên vênh cái mặt sưng một bên má lên nghe tiếp xem con nhỏ định làm gì.

Ring vẫn cái giọng điệu thong thả, chẳng ấm chẳng lạnh:

- Hôm rồi còn nghe được, hình như mẹ anh dọa nếu anh không có bạn gái thì sẽ bắt về sống chung hả?

Thấy Hùng vẫn chẳng có phản ứng gì, Ring lại nói tiếp.

- Anh giả làm bạn trai tôi đến đám cưới anh trai, ra mắt để anh trai tôi yên tâm. Còn tôi thì giả làm bạn gái anh để mẹ anh không làm phiền anh nữa. Thấy sao? Cả đôi bên cùng có lợi đúng không?

Không để Ring cười khẩy thêm cái nữa, Hùng búng một ngón tay vào trán Ring khiến cô nàng phải kêu ai ui và nhăn tít mặt vì đau. Ngay từ lúc cô nàng muốn hắn tới đám cưới anh trai cô ta thì Hùng đã đoán được phần nào kế hoạch rồi. Lời đề nghị cũng hấp dẫn đấy, nhưng hắn qua cái tuổi chơi mấy trò này rồi, mẹ già vì việc kết hôn của hắn mà lo đứng lo ngồi hắn sao lỡ lừa bà. Thêm nữa, tiếp xúc mấy ngày nay, duy tâm một tí cũng đủ thấy cô nàng hàng xóm này chỉ toàn đem rắc rối đen đủi tới cho hắn thôi. Hùng gần như tạo thành phản xạ muốn tránh xa cô nàng rồi, bởi thế hắn gõ rất nhanh xuống máy tính:

Em xem phim Hàn Quốc nhiều quá rồi hả?

Tôi ba mươi rồi, tôi thực sự nghiêm túc tìm đối tượng kết hôn thế nên không có thời gian rảnh mà chơi trò đóng kịch với em.

Ring mím môi đọc dòng chữ, ngẫm nghĩ một hồi, ánh mắt đảo qua đảo lại vài vòng rồi mới gật đầu. Sau đó cô nàng lôi chai nước muối sinh lí ra đưa cho Hùng.

- Em hiểu rồi, không làm khó anh nữa. Nhưng cái lưỡi của anh là em làm đau, anh vào ngậm nước độ 5 phút, súc miệng sạch, dùng gạc thấm rồi ra đây em kiểm tra lại. Ổn rồi em sẽ về.

Hùng nghi hoặc nhìn Ring, cô nàng này dễ dàng bỏ cuộc thế sao? Rồi lại tự cho là mình đúng vì nghĩ chuyện này hắn không muốn đi thì cô ta cũng làm gì có cách nào ép? Hùng gật đầu, cầm chai nước muối đi vào phòng vệ sinh.

Lúc Hùng quay ra chỉ thấy cô nàng ngoan ngoãn ngồi trên sofa nghịch ngón tay. Hiền tới đáng nghi.



Hùng đang ngủ trưa thì chuông cửa kêu ầm ĩ, hắn đang mắt nhắm mắt mở mặc dở quần dài vào để chạy ra đã thấy có tiếng mở cửa. Mẹ già đến à? Vì chỉ có mẹ mới có chìa khóa phòng hắn thôi. Hùng ló đầu ra khỏi cửa, muốn nói: Mẹ đợi con tí, con mặc cái quần. Nhưng vừa uốn lưỡi đã đau muốn khóc đành nhăn nhó gật đầu với mẹ già một cái rồi thụt đầu vào phòng.

Mẹ già không vì thái độ đó của Hùng mà giận, còn toe toét cười và gật đầu liên tục. Lúc Hùng đi ra, bà cứ nhìn vào cửa phòng ngủ, rồi lại nhìn vào Hùng, mắt hấp háy khiến hắn sởn cả gai ốc.

- Đâu?

Hùng nghệt mặt ra nghe câu hỏi không đầu không cuối của mẹ già. Bà thấy Hùng như thế thì vỗ vai hắn bồm bộp khích lệ:

- Mẹ tư tưởng thoáng thế nào mày lại còn không biết, nhanh nhanh dẫn con dâu ra đây cho mẹ xem mặt.

Mặt Hùng thộn ra, nghi hoặc nhìn mẹ. Rõ ràng hai mẹ con đang nói với nhau bằng tiếng Việt mà soa hắn không hiểu được mẹ già đang nói gì?

Hỏi mãi mà chẳng thấy phản ứng gì, mẹ già sốt ruột đứng dậy vào phòng ngủ mở cửa, nhưng ngó ngược ngó xuôi chỉ thấy đống quần áo bẩn chưa giặt đã bắt đầu bốc mùi ở trên giường con trai. Giường này chó nó chả thèm nhảy lên ngủ thì làm gì có đứa con gái nào trèo lên? Bà thất vọng đi ra phòng khách, cất giọng xa xả mắng.

- Mày lại lừa mẹ, mẹ già rồi, tất tả đón hai chuyến xe bus đến đây, nắng nôi thế này. Mày… mày… cái thằng bất hiếu. Anh con Hân kém mày ba tuổi mà cũng lấy vợ rồi, bố mày mỗi lần sang hàng xóm thấy bố con Hân ôm cháu nội thì đều mang bực mình về trách mẹ. Hôm nay bên nhà con Hân mời cơm, thấy nó hớn hở bên cạnh bạn trai mẹ đau nẫu cả ruột. Vốn tưởng nó vẫn thương mày thì nó đi học về, kiểu gì mẹ cũng ép mày lấy nó. Đấy, giờ nó cũng chả thèm mày nữa rồi, mày còn lừa mẹ là có bạn gái. Cái thằng mất dạy này, mày có lương tâm không hả, hả hả?

Hùng vẫn đứng hình, không hiểu được mình đang rơi vào hoàn cảnh gì và vì sao mẹ già tự dưng lại nóng tính như thế. Hắn vội rót cốc nước đem tới đưa cho mẹ nhanh hạ hỏa nhưng bà uống xong lại tiếp tục mắng:

- Sao?Tao nói nhiều thế mà mày không trả lời? Bị cắt lưỡi rồi à? Còn cái má trái sao lại sưng to thế kia?

Đang tính gật vì tình trạng hắn bây giờ có khác gì bị cắt lưỡi đâu thì chuông cửa kêu. Mẹ già mắt sáng lên quay sang Hùng.

- Nó ra ngoài à? Khổ thế, sao không nói sớm, làm mẹ mắng oan!

Nói rồi mẹ già gạt phắt Hùng sang một bên, phăm phăm ra mở cửa. Đứng ngoài cửa không ai khác là cô hàng xóm, hai tay đang bưng tô cháo nghi ngút khói. Cô nàng mở to mắt ngạc nhiên nhìn mẹ Hùng.

- Ơ, bác là?

- Bác là mẹ Hùng, cháu vào đi!

Mẹ già vừa nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp, dáng dấp ưa nhìn của Ring thì mắt cười híp lại, thân thiết kéo cô nàng vào phòng.

- Cháu mua cháo tận đâu thế?

- Ơ, dạ? Cháu ở kế bên, phòng 317. Cháo là cháu nấu ạ.

Mẹ Hùng ngẩn người, quay lại nhìn Hùng bằng ánh mắt “ra là thế”, rồi cười còn tươi hơn ban nãy với Ring.

- Thế chắc cháu mới chuyển tới à? Cả nhà hay ở với ai?

Cô nàng Ring hoàn toàn phớt lờ vẻ mặt khó hiểu của Hùng, ngoan ngoãn trả lời câu hỏi của mẹ hắn.

- Dạ, được hơn một tháng rồi ạ. Cháu đang ở một mình ạ.

Mẹ già kéo Ring ngồi xuống sofa, nhìn cô nhiều tới mức cô phải cúi đầu lảng tránh. Lúc này bà mới giật mình nhận ra mình nhìn nhiều khiến Ring sợ nên quay sang cẩn thận quan sát bát cháo. Cháo thịt băm nấu chín nhừ, mùi thơm nức, trang trí hành hoa và rau thơm rất đẹp mắt. Vừa nhìn là biết tự nấu và tay nghề không tồi.

Hùng đứng bên cạnh hết trợn mắt nhìn Ring, lại trợn mắt nhìn bát cháo, không khỏi nghĩ tới cái bếp bị phá tan hoang của mình rồi đi đến kết luận: Con ranh này bữa đó chơi hắn, nó rõ ràng biết nấu ăn. Thôi, thôi, vứt cái bếp sang một bên, quan trọng là tại sao tự dưng cô ta lại mang cháo sang đây, và không phải mẹ già đang hiểu lầm cái gì đấy chứ?

- Thằng kia, sao cứ đứng đực ở đấy? Nãy giờ không nói câu nào là sao?

Hùng đang miên man nghĩ thì giật mình vì bị quát. Ring vội vàng níu tay mẹ già.

- Bác ơi, lưỡi anh ấy bị đau, không ăn không nói được nên cháu nấu cháo đem sang.

Mẹ già quay ngay sang Hùng, lo lắng hỏi:

- Làm sao mà đau lưỡi? Thảo nào mẹ gọi điện mày không bắt máy. Làm sao hả?

Hùng sao mà trả lời được đành phải lôi điện thoại ra bấm, mẹ già mất kiên nhẫn quay sang hỏi Ring. Chuyện say rượu của Ring mà kể ra thì cô nàng xấu hổ chứ ai nên Hùng không sợ, nhưng vẫn đề phòng vừa bấm điện thoại vừa liếc nhìn Ring.

Ơ hay, cái điệu bộ thẹn thùng, ngượng nghịu kia là như thế nào? Con ranh kia nhìn Hùng “làm chuyện đó” ngoài ban công mà mặt không biến sắc còn bình tĩnh mắng hắn một câu “biến thái” rồi mới quay người đi, không mặc đồ lót mà còn dám chui vào phòng toàn đàn ông thì người như thế làm gì có tí liên quan tới cái bộ dạng ngượng ngùng kia. Mẹ già nào có biết, thấy thế thì càng tò mò hỏi dồn. Ring che mặt, lí nhí nói nhưng lời nghe được khiến Hùng giật mình, đánh rơi cả điện thoại.

- Tại… tại anh ấy… bất ngờ quá… cháu… cháu không cố ý.

Nói xong Ring còn làm bộ xấu hổ, chạy vội về phòng. Mẹ già cười ha hả một trận rồi quay sang trừng mắt với Hùng.

- Bảo mày bao nhiêu lần rồi với đàn bà con gái phải nhẹ nhàng, mới quen đã đè ra hôn mà nó chả cắn cho đứt lưỡi. Cái mặt sưng kia cũng là nó tát hả? Đáng đời chưa?

Hùng méo mặt, khổ không để đâu cho hết, oan không há miệng ra mà cãi được. Hắn bực tới đỏ phừng cả mặt mà chỉ biết xua xua tay phản đối. Mẹ già lại còn vỗ vai hắn:

- Gớm, mẹ chứ ai mà còn thẹn? Nhưng mà mẹ thấy, nó nấu cháo đem sang thế này, chứng tỏ có quan tâm, có vẻ thích mày đấy. Thôi mày ăn cháo đi, mẹ sang thăm nhà nó, rồi hỏi han tí chuyện.

Hùng cuống lên giữ tay mẹ, hắn mặc dù chưa hiểu rõ tình huống nhưng chắc chắn vụ hiểu lầm này có liên quan tới con nhỏ hàng xóm, giờ mẹ sang đó không biết con bé kia còn giở trò gì nữa. Mẹ già thấy điệu bộ của Hùng như thế thì lườm cho hắn một cái.

- Chưa gì đã sợ mẹ bắt nạt nó hả? Mẹ sang thăm hỏi bình thường thôi. Cái ngữ mày bây giờ chỉ cần giống cái hỏi là mẹ cho cưới ngay, chứ được đứa đẹp người đẹp nết như thế kia để ý thì làm sao mà mẹ dọa chạy mất được. Mày yên tâm ngồi ăn cháo, mẹ đi tí về.

Nói rồi mẹ già đẩy Hùng ngồi xuống bàn với bát cháo còn nghi ngút khói. Hùng ngăn mẹ không thành công thì thở dài đánh thượt. Mẹ già có nghe hắn giải thích hắn cũng chẳng biết phải giải thích thế nào, mà lộ ra bị một con bé kém mình tới gần chục tuổi xỏ mũi thì còn xấu hổ hơn nữa. Xem như cô ta giỏi, ngắn ngủi như thế đã lừa được mẹ già và cho hắn vào tròng. Nhưng làm sao con nhỏ lừa được mẹ già tới đây nhỉ? Mắt Hùng dừng lại ở màn hình laptop. Hắn chợt nhớ ra vẻ ngoan hiền của Ring lúc bảo hắn vào nhà vệ sinh súc miệng bèn vội vàng mở lại đoạn chat với mẹ già. Sau khi lướt một loạt tin nhắn than vãn của mẹ già thì dừng lại ở hai tin mới nhất.

Mẹ già: Mày còn đó không con?

Hùng Đô: Bạn gái con tới chơi, nói chuyện với mẹ sau.

Ba từ “bạn gái con” đúng là đủ sức kích thích mẹ già chạy thẳng từ nhà, đổi hai lần xe bus, giữa trưa nắng nôi mà tới chỗ Hùng. Có điều tin cuối cùng, hắn không hề viết.
----
Chương 4 << >> Chương 6
 
Chỉnh sửa lần cuối:

tennycin

Homo sapiens
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
18/7/14
Bài viết
2.823
Gạo
700,0
Cha mạ ôi, mới sáng vô đọc cái truyện này của bà cười cho lộn ruột lên, tỉnh cả ngủ. Bao giờ thành truyện dài thì tag để tui cười phát nhé.
Truyện còn lỗi đánh máy và chính tả + lỗi dấu chấm hay hai chấm trước câu thoại khá nhiều. Hôm nào onl máy tui sửa cho.
 
Bên trên