Chương 19
Cả 2 đều là người bận rộn, đặc biệt là Thành Nam, anh đi công tác rất nhiều, thời gian dành cho Nhi rất ít, cách anh quan tâm đến người yêu cũng không phải nồng nhiệt như các chàng trai trẻ bây giờ, anh rất ít khi mua quà cáp hay nói những lời có cánh, chủ yếu là anh chia sẻ với cô công việc anh đang làm, địa điểm anh đến hay cảm nhận của anh về 1 miền đất mới, nhưng kỳ lạ, có vẻ “ yêu người yêu cả đường đi lối về” Nhi cảm thấy được chia sẻ với anh thật sự rất hạnh phúc, cô có thể hỏi anh về công việc để tìm phương án tốt nhất, có thể hỏi anh ở Hồng Công trên đường phố người ta thích ăn món gì nhất, yêu cầu anh chụp ảnh lại rồi gửi cho cô, có thể cuối tuần 2 người hẹn hò tại nhà anh, cô làm món gì đó cho anh ăn sau đó 2 người ngồi xem 1 bộ phim cô thích hoặc qua dì Ngân ăn trực 1 bữa. Họ không giống 2 người đang thời kỳ hẹn hò nồng nhiệt mà hệt như vợ chồng lâu năm, có sự sẻ chia, đồng cảm và gắn bó.
Vài lần Nhi đã cùng Thành Nam về quê thăm ông, ông nội không hỏi rõ, nhưng rõ ràng anh đã chiếm được tình cảm của ông, chẳng thế, 2 ông cháu có thể ngồi nói chuyện suốt buổi, lúc đó, rõ ràng Nhi thấy ở Thành Nam không phải là 1 chàng trai đi du học về, tinh thần thấm đẫm chủ nghĩa tư bản nữa mà hoàn toàn là 1 đứa cháu trai ở thành phố về quê, nhìn cái gì cũng thấy háo hức, muốn tìm hiểu, ưa khám phá. Chỉ có thím là thỉnh thoảng có hỏi, vậy 2 đứa dự tính bao giờ để thím còn được lên thành phố ăn cưới đây? Nhi cười còn Thành Nam trả lời rất dứt khoát “ thời điểm để Nhi quyết định ạ, còn cháu thì muốn cưới ngay ngày mai ” làm cả nhà cười ồ.
Thỉnh thoảng, khi không gian chỉ còn 2 người, Nhi lại nhắc Nam
- Anh đừng nói vậy, thím lại tưởng thật, mình còn chưa tính đến chuyện đó mà.
- Em chưa nghĩ đến chứ anh thì nghĩ đến chuyện kết hôn rồi, chỉ đợi em cho em lớn thêm chút nữa thôi
- Anh xem, gia đình anh như vậy, mình làm sao có thể tính đến chuyện đám cưới?
- Bố mẹ anh, anh sẽ về nói chuyện xin phép, nhưng với tính cách của mẹ, anh nghĩ, mẹ nhất định sẽ không đồng ý đâu nên em hãy chuẩn bị tinh thần nhé, anh biết không có sự đồng ý của mẹ, là 1 thiệt thòi cho em, nhưng chỉ cần mình hạnh phúc, anh tin dần dần mẹ sẽ chấp nhận.
- Anh không nghe lời mẹ để đến với em, như vậy gia đình anh sẽ bất hòa vì chuyện của 2 đứa mình?
- Gia đình anh hoàn toàn không giống những gia đình khác, mẹ anh đặc biệt quan tâm đến địa vị tiền tài, bà kỳ vọng quá nhiều ở anh, điều đó làm anh thật sự mệt mỏi, bây giờ anh đã chuyển ra ngoài sống 1 mình, cũng bởi anh không chịu được bầu không khí ngột ngạt đó, anh chỉ mong xây dựng 1 gia đình bình thường như bao gia đình khác thôi.
- Chẳng ai bỏ được cha mẹ mình cả
- Anh không bao giờ bỏ cha mẹ mình, chỉ là anh muốn có 1 gia đình của riêng mình thôi, ai không mưu cầu hạnh phúc, dì Ngân nói đúng, chỉ cần anh hạnh phúc, nhất định mẹ sẽ hiểu cho anh, chỉ là anh biết em sẽ chịu thiệt thòi nhiều vì việc này
- Em chưa nói với bố mẹ chuyện 2 đứa, bởi bố mẹ nào cũng mong con gái mình được danh chính ngôn thuận gả vào nhà người ta.
- Uh, em xem hôm nào anh có thể qua nhà em chính thức chào hỏi bố mẹ em.
- Sao anh gấp vậy? mình mới chính thức tìm hiểu nhau chưa lâu mà?
- Em nghĩ bao lâu là đủ? Mình biết nhau đã hơn 1 năm rồi mà
- Biết và tìm hiểu nhau là 2 khái niệm hoàn toàn khác
- Từ khi biết em, anh đã chính thức tìm hiểu em rồi
- Anh chuối thật đấy
- Cái này anh học từ em, sư phụ giỏi tất nhiên có đệ tử tài
“ chiều sau giờ tan ca tôi hẹn gặp cô ở quán café xxx, địa chỉ…, có chuyện muốn trao đổi, Hồng”.
Có ai nhận được tin nhắn khủng bố như vậy từ mẹ chồng tương lai giống như cô không? Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi bước vào quán café, bất giác Nhi rùng mình 1 cái, bước vào chiến trường 1 tấc sắt cũng không có, làm sao để thua không quá thê thảm đây.
- Cháu chào bác
- Chào cô, cô uống gì vậy để tôi gọi?
- Dạ, bác cứ để cháu tự nhiên
- Được, vậy chúng ta nói chuyện thẳng thắn nhé?
- Vâng
- Cô vẫn đang qua lại với Thành Nam?
- Bọn cháu đang trong quá trình tìm hiểu nhau
- Cô biết là tôi không đồng ý mối quan hệ này?
- Dạ
- Vậy mà cô còn vẫn dây dưa?
- Cháu nghĩ bọn cháu không làm gì sai trái cả
- Cô giỏi thật, nếu không nhận được sự đồng ý của người lớn, 2 đứa có thể hạnh phúc không? Cô đã nghĩ đến vấn đề này chưa? Hay cô đang cố lấy Thành Nam vì vẻ bề ngoài? Tiền bạc? vị trí?
- Cháu quý trọng nhất ở anh ấy là ở chính con người anh ấy và tình cảm anh ấy dành cho cháu
- Cô còn trẻ không hiểu, tình cảm sẽ phai nhạt dần, cái gốc rễ của 1 mối quan hệ chính là sự phù hợp, cô xem, giữa 2 đứa có sự phù hợp không? Ngoại hình? Gia cảnh? Trình độ? Bây giờ còn đang chìm đắm, lúc tỉnh ra, thấy sự khác biệt quá lớn, 2 người sẽ thế nào?
- Cháu… thật sự Nhi không biết đối đáp thế nào với những lời nói sắc bén của bà Hồng
- Tôi đẻ con ra chẳng nhẽ lại không hiểu con mình cần gì? Cô quen nó bao lâu? Hiểu nó được bao nhiêu?
- Cháu…
- Cô ngập ngừng tức là cô cũng chưa chắc chắn, đó là câu trả lời tôi cần rồi, cô tự lo đi
- Cháu chỉ xin hỏi bác 1 câu thôi ạ, bác đã bao giờ hỏi cảm nghĩ của anh Thành Nam chưa?
- Tôi lại không biết nó nghĩ gì? Chưa trải đời cứ muốn tự quyết theo ý mình vậy.
Buổi nói chuyện giữa 2 người làm Nhi suy nghĩ rất nhiều, ý đồ của bà Hồng cô cũng hiểu, cái bà nói cũng có lý của bà ấy, nhưng cô vẫn kiên trì suy nghĩ, chỉ cần nếu 2 người đến với nhau thật lòng thì vẫn có thể dung hòa được những khác biệt, cô sẵn lòng là bến để anh về khi những bươn chải bên ngoài xã hội làm anh mệt mỏi, anh cũng là lá chắn để cô nép phía sau. Họ, vẫn có những khác biệt nhưng sự khác biệt chính là 1 sự bổ sung, hỗ trợ, hòa hợp 1 cách tuyệt vời.
Đó là cô tự an ủi mình để tăng dũng khí, chứ khi 1 mình, cảm giác hoang mang lại ùa về, không thể tự chủ được thì nước mắt lại lặng lẽ rơi xuống, cô vội vàng lau đi, tranh thủ làm nhanh cho Thành Nam bữa tối, anh báo hôm nay sẽ về sớm nên muốn ăn bữa cơm do bạn gái nấu cho có “ không khí gia đình”.
1 vòng tay ấm áp ôm sau lưng Nhi, Thành Nam tựa đầu vào vai bạn gái, giọng nói rất dịu dàng:
- Anh về rồi, em làm món gì mà thơm thế?
- Khoai tây xào thịt bò, Anh đi tắm rồi ăn cơm
- Uh, cảm ơn em, bà xã
Thành Nam hôn nhẹ bên tai cô rồi dời đi, bà xã, anh vừa gọi cô như vậy đấy, rất tự nhiên mà cũng rất ngọt ngào, lòng Nhi dịu lại, lo lắng cũng dần tan biến, quan trọng là, cô có anh.
Thành Nam nhìn đôi mắt hồng hồng của cô, chắc là vừa khóc xong, thế mà vẫn cố nở nụ cười cho anh yên lòng, Nhi cứ vậy, giấu nỗi buồn lại phía trong, để anh yên tâm, nhưng cô bé ngốc, có biết làm như vậy, anh sẽ càng đau lòng hơn không chứ?
Cơm nước xong, 2 người ngồi trên sofa chuẩn bị xem trò chơi âm nhạc, đây là chương trình Nhi rất thích, 1 trong những lý do cô đưa ra là MC nam rất đẹp trai, có duyên, có lần Nam nghe đâu đó thông tin MC đó là gay, về nói lại với Nhi, khiến cô bị đả kích nặng nề, quả thật bây giờ không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
- Em ngồi lại đây, Thành Nam ngồi sát lại thành ghế, để 1 khoảng trống trong lòng để Nhi ngồi vào, đây là kiểu ấp gà con mà Thành Nam rất thích, nó làm anh cảm thấy mình được là chỗ dựa của Nhi, cảm thấy được che chở cho cô.
- Hôm nay em sao vậy? có chuyện gì ah?
- Không ạ, không có việc gì, Nhi thật sự không muốn làm Thành Nam bận lòng, cô biết anh cũng rất khó xử.
- Mẹ gặp em đúng không? Mẹ có lập trường của mẹ, mình phải bảo vệ tình cảm của 2 đứa chứ? Anh nhắc lại lần nữa, em mệt mỏi, hãy san sẻ với anh, như vậy 2 đứa mình mới thêm hiểu nhau chứ?
- Mẹ anh bảo mình khác biệt nhau nhiều thứ, nên sẽ không bền lâu?
- Ý em nói là ngoại hình? Trình độ? Tài chính? Địa vị?
- Vâng
- Anh đánh giá cho em xem nhé, về ngoại hình: tùy thẩm mỹ của mỗi người, trong mắt anh, em rất đẹp, trình độ: anh có bằng thạc sỹ, em học đại học ra, về tài chính: anh có nhà trả góp, xe cũng trả góp, đang là con nợ ngân hàng, mà anh chắc chắn, em hoàn toàn có thể lo được cho bản thân mà không cần dựa vào anh, về địa vị: anh đang đi làm thuê, em cũng vậy, chúng ta không có gì khác biệt cả, thật ra, em giàu có hơn anh rất nhiều, vì em có 1 gia đình tuyệt vời, đó mới là điều anh thiếu thốn nhất. Mẹ anh không hiểu điều này, mà trong mắt người mẹ, con bà luôn là nhất, em cũng hiểu mà.
- Anh lại an ủi em rồi, anh xem, em như quả dưa chuột này
- Quả dưa chuột mát lạnh mà anh chỉ muốn cắn ngay cho thỏa cơn khát, ngốc ạ, sao lại tự ti về bản thân mình thế chứ? em có biết em rất đáng yêu không?
- Anh đúng là giỏi an ủi người khác thật đấy.
- Em khen bà xã anh mà cũng bảo là nịnh, bó tay luôn
- Này, đừng gọi em bà xã
- Bà xã, bà xã, bà xã, anh thấy gọi vậy rất tình cảm mà
- Này, ai là bà xã của anh hả? đúng là đồ nhận vơ
- Nhận vơ đâu mà, em định không lấy anh ah?
Dù gì đó cũng là chuyện tương lai không gần. Nhi thầm nghĩ
Cả 2 đều là người bận rộn, đặc biệt là Thành Nam, anh đi công tác rất nhiều, thời gian dành cho Nhi rất ít, cách anh quan tâm đến người yêu cũng không phải nồng nhiệt như các chàng trai trẻ bây giờ, anh rất ít khi mua quà cáp hay nói những lời có cánh, chủ yếu là anh chia sẻ với cô công việc anh đang làm, địa điểm anh đến hay cảm nhận của anh về 1 miền đất mới, nhưng kỳ lạ, có vẻ “ yêu người yêu cả đường đi lối về” Nhi cảm thấy được chia sẻ với anh thật sự rất hạnh phúc, cô có thể hỏi anh về công việc để tìm phương án tốt nhất, có thể hỏi anh ở Hồng Công trên đường phố người ta thích ăn món gì nhất, yêu cầu anh chụp ảnh lại rồi gửi cho cô, có thể cuối tuần 2 người hẹn hò tại nhà anh, cô làm món gì đó cho anh ăn sau đó 2 người ngồi xem 1 bộ phim cô thích hoặc qua dì Ngân ăn trực 1 bữa. Họ không giống 2 người đang thời kỳ hẹn hò nồng nhiệt mà hệt như vợ chồng lâu năm, có sự sẻ chia, đồng cảm và gắn bó.
Vài lần Nhi đã cùng Thành Nam về quê thăm ông, ông nội không hỏi rõ, nhưng rõ ràng anh đã chiếm được tình cảm của ông, chẳng thế, 2 ông cháu có thể ngồi nói chuyện suốt buổi, lúc đó, rõ ràng Nhi thấy ở Thành Nam không phải là 1 chàng trai đi du học về, tinh thần thấm đẫm chủ nghĩa tư bản nữa mà hoàn toàn là 1 đứa cháu trai ở thành phố về quê, nhìn cái gì cũng thấy háo hức, muốn tìm hiểu, ưa khám phá. Chỉ có thím là thỉnh thoảng có hỏi, vậy 2 đứa dự tính bao giờ để thím còn được lên thành phố ăn cưới đây? Nhi cười còn Thành Nam trả lời rất dứt khoát “ thời điểm để Nhi quyết định ạ, còn cháu thì muốn cưới ngay ngày mai ” làm cả nhà cười ồ.
Thỉnh thoảng, khi không gian chỉ còn 2 người, Nhi lại nhắc Nam
- Anh đừng nói vậy, thím lại tưởng thật, mình còn chưa tính đến chuyện đó mà.
- Em chưa nghĩ đến chứ anh thì nghĩ đến chuyện kết hôn rồi, chỉ đợi em cho em lớn thêm chút nữa thôi
- Anh xem, gia đình anh như vậy, mình làm sao có thể tính đến chuyện đám cưới?
- Bố mẹ anh, anh sẽ về nói chuyện xin phép, nhưng với tính cách của mẹ, anh nghĩ, mẹ nhất định sẽ không đồng ý đâu nên em hãy chuẩn bị tinh thần nhé, anh biết không có sự đồng ý của mẹ, là 1 thiệt thòi cho em, nhưng chỉ cần mình hạnh phúc, anh tin dần dần mẹ sẽ chấp nhận.
- Anh không nghe lời mẹ để đến với em, như vậy gia đình anh sẽ bất hòa vì chuyện của 2 đứa mình?
- Gia đình anh hoàn toàn không giống những gia đình khác, mẹ anh đặc biệt quan tâm đến địa vị tiền tài, bà kỳ vọng quá nhiều ở anh, điều đó làm anh thật sự mệt mỏi, bây giờ anh đã chuyển ra ngoài sống 1 mình, cũng bởi anh không chịu được bầu không khí ngột ngạt đó, anh chỉ mong xây dựng 1 gia đình bình thường như bao gia đình khác thôi.
- Chẳng ai bỏ được cha mẹ mình cả
- Anh không bao giờ bỏ cha mẹ mình, chỉ là anh muốn có 1 gia đình của riêng mình thôi, ai không mưu cầu hạnh phúc, dì Ngân nói đúng, chỉ cần anh hạnh phúc, nhất định mẹ sẽ hiểu cho anh, chỉ là anh biết em sẽ chịu thiệt thòi nhiều vì việc này
- Em chưa nói với bố mẹ chuyện 2 đứa, bởi bố mẹ nào cũng mong con gái mình được danh chính ngôn thuận gả vào nhà người ta.
- Uh, em xem hôm nào anh có thể qua nhà em chính thức chào hỏi bố mẹ em.
- Sao anh gấp vậy? mình mới chính thức tìm hiểu nhau chưa lâu mà?
- Em nghĩ bao lâu là đủ? Mình biết nhau đã hơn 1 năm rồi mà
- Biết và tìm hiểu nhau là 2 khái niệm hoàn toàn khác
- Từ khi biết em, anh đã chính thức tìm hiểu em rồi
- Anh chuối thật đấy
- Cái này anh học từ em, sư phụ giỏi tất nhiên có đệ tử tài
“ chiều sau giờ tan ca tôi hẹn gặp cô ở quán café xxx, địa chỉ…, có chuyện muốn trao đổi, Hồng”.
Có ai nhận được tin nhắn khủng bố như vậy từ mẹ chồng tương lai giống như cô không? Dù đã chuẩn bị tinh thần, nhưng khi bước vào quán café, bất giác Nhi rùng mình 1 cái, bước vào chiến trường 1 tấc sắt cũng không có, làm sao để thua không quá thê thảm đây.
- Cháu chào bác
- Chào cô, cô uống gì vậy để tôi gọi?
- Dạ, bác cứ để cháu tự nhiên
- Được, vậy chúng ta nói chuyện thẳng thắn nhé?
- Vâng
- Cô vẫn đang qua lại với Thành Nam?
- Bọn cháu đang trong quá trình tìm hiểu nhau
- Cô biết là tôi không đồng ý mối quan hệ này?
- Dạ
- Vậy mà cô còn vẫn dây dưa?
- Cháu nghĩ bọn cháu không làm gì sai trái cả
- Cô giỏi thật, nếu không nhận được sự đồng ý của người lớn, 2 đứa có thể hạnh phúc không? Cô đã nghĩ đến vấn đề này chưa? Hay cô đang cố lấy Thành Nam vì vẻ bề ngoài? Tiền bạc? vị trí?
- Cháu quý trọng nhất ở anh ấy là ở chính con người anh ấy và tình cảm anh ấy dành cho cháu
- Cô còn trẻ không hiểu, tình cảm sẽ phai nhạt dần, cái gốc rễ của 1 mối quan hệ chính là sự phù hợp, cô xem, giữa 2 đứa có sự phù hợp không? Ngoại hình? Gia cảnh? Trình độ? Bây giờ còn đang chìm đắm, lúc tỉnh ra, thấy sự khác biệt quá lớn, 2 người sẽ thế nào?
- Cháu… thật sự Nhi không biết đối đáp thế nào với những lời nói sắc bén của bà Hồng
- Tôi đẻ con ra chẳng nhẽ lại không hiểu con mình cần gì? Cô quen nó bao lâu? Hiểu nó được bao nhiêu?
- Cháu…
- Cô ngập ngừng tức là cô cũng chưa chắc chắn, đó là câu trả lời tôi cần rồi, cô tự lo đi
- Cháu chỉ xin hỏi bác 1 câu thôi ạ, bác đã bao giờ hỏi cảm nghĩ của anh Thành Nam chưa?
- Tôi lại không biết nó nghĩ gì? Chưa trải đời cứ muốn tự quyết theo ý mình vậy.
Buổi nói chuyện giữa 2 người làm Nhi suy nghĩ rất nhiều, ý đồ của bà Hồng cô cũng hiểu, cái bà nói cũng có lý của bà ấy, nhưng cô vẫn kiên trì suy nghĩ, chỉ cần nếu 2 người đến với nhau thật lòng thì vẫn có thể dung hòa được những khác biệt, cô sẵn lòng là bến để anh về khi những bươn chải bên ngoài xã hội làm anh mệt mỏi, anh cũng là lá chắn để cô nép phía sau. Họ, vẫn có những khác biệt nhưng sự khác biệt chính là 1 sự bổ sung, hỗ trợ, hòa hợp 1 cách tuyệt vời.
Đó là cô tự an ủi mình để tăng dũng khí, chứ khi 1 mình, cảm giác hoang mang lại ùa về, không thể tự chủ được thì nước mắt lại lặng lẽ rơi xuống, cô vội vàng lau đi, tranh thủ làm nhanh cho Thành Nam bữa tối, anh báo hôm nay sẽ về sớm nên muốn ăn bữa cơm do bạn gái nấu cho có “ không khí gia đình”.
1 vòng tay ấm áp ôm sau lưng Nhi, Thành Nam tựa đầu vào vai bạn gái, giọng nói rất dịu dàng:
- Anh về rồi, em làm món gì mà thơm thế?
- Khoai tây xào thịt bò, Anh đi tắm rồi ăn cơm
- Uh, cảm ơn em, bà xã
Thành Nam hôn nhẹ bên tai cô rồi dời đi, bà xã, anh vừa gọi cô như vậy đấy, rất tự nhiên mà cũng rất ngọt ngào, lòng Nhi dịu lại, lo lắng cũng dần tan biến, quan trọng là, cô có anh.
Thành Nam nhìn đôi mắt hồng hồng của cô, chắc là vừa khóc xong, thế mà vẫn cố nở nụ cười cho anh yên lòng, Nhi cứ vậy, giấu nỗi buồn lại phía trong, để anh yên tâm, nhưng cô bé ngốc, có biết làm như vậy, anh sẽ càng đau lòng hơn không chứ?
Cơm nước xong, 2 người ngồi trên sofa chuẩn bị xem trò chơi âm nhạc, đây là chương trình Nhi rất thích, 1 trong những lý do cô đưa ra là MC nam rất đẹp trai, có duyên, có lần Nam nghe đâu đó thông tin MC đó là gay, về nói lại với Nhi, khiến cô bị đả kích nặng nề, quả thật bây giờ không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
- Em ngồi lại đây, Thành Nam ngồi sát lại thành ghế, để 1 khoảng trống trong lòng để Nhi ngồi vào, đây là kiểu ấp gà con mà Thành Nam rất thích, nó làm anh cảm thấy mình được là chỗ dựa của Nhi, cảm thấy được che chở cho cô.
- Hôm nay em sao vậy? có chuyện gì ah?
- Không ạ, không có việc gì, Nhi thật sự không muốn làm Thành Nam bận lòng, cô biết anh cũng rất khó xử.
- Mẹ gặp em đúng không? Mẹ có lập trường của mẹ, mình phải bảo vệ tình cảm của 2 đứa chứ? Anh nhắc lại lần nữa, em mệt mỏi, hãy san sẻ với anh, như vậy 2 đứa mình mới thêm hiểu nhau chứ?
- Mẹ anh bảo mình khác biệt nhau nhiều thứ, nên sẽ không bền lâu?
- Ý em nói là ngoại hình? Trình độ? Tài chính? Địa vị?
- Vâng
- Anh đánh giá cho em xem nhé, về ngoại hình: tùy thẩm mỹ của mỗi người, trong mắt anh, em rất đẹp, trình độ: anh có bằng thạc sỹ, em học đại học ra, về tài chính: anh có nhà trả góp, xe cũng trả góp, đang là con nợ ngân hàng, mà anh chắc chắn, em hoàn toàn có thể lo được cho bản thân mà không cần dựa vào anh, về địa vị: anh đang đi làm thuê, em cũng vậy, chúng ta không có gì khác biệt cả, thật ra, em giàu có hơn anh rất nhiều, vì em có 1 gia đình tuyệt vời, đó mới là điều anh thiếu thốn nhất. Mẹ anh không hiểu điều này, mà trong mắt người mẹ, con bà luôn là nhất, em cũng hiểu mà.
- Anh lại an ủi em rồi, anh xem, em như quả dưa chuột này
- Quả dưa chuột mát lạnh mà anh chỉ muốn cắn ngay cho thỏa cơn khát, ngốc ạ, sao lại tự ti về bản thân mình thế chứ? em có biết em rất đáng yêu không?
- Anh đúng là giỏi an ủi người khác thật đấy.
- Em khen bà xã anh mà cũng bảo là nịnh, bó tay luôn
- Này, đừng gọi em bà xã
- Bà xã, bà xã, bà xã, anh thấy gọi vậy rất tình cảm mà
- Này, ai là bà xã của anh hả? đúng là đồ nhận vơ
- Nhận vơ đâu mà, em định không lấy anh ah?
Dù gì đó cũng là chuyện tương lai không gần. Nhi thầm nghĩ