Cuộc Chiến Kiếm Thánh - Cập Nhật - Sora

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 25. Trở Về.
"Đây là những tài liệu liên quan đến Huyễn rừng rậm." Thầy Rod soát lại đống tài liệu rồi đưa cho Ma Kết, ra hiệu cho cậu đi phát cho các bạn.

"Các trò hãy về chuẩn bị đồ trước và tăng cường luyện tập. Đây mới chỉ là đủ điều kiện để vào, chứ phép thuật của các em chưa đủ xài để bảo vệ tính mạng đâu."

Nghe đến đây, Nhân Mã ỉu xìu nằm bò ra bàn. Phép thuật của họ còn chưa đủ để bảo vệ tính mạng. Vậy... phép thuật của mình thì đủ để làm gì? Ôi! Nhân Mã rầu rĩ, than thở trong lòng.

"Vì tạo điều kiện thêm cho các trò nên nhà trường quyết định thời điểm xuất phát là một tuần sau." Thầy ngừng một chút, rồi nói tiếp: “Một phần vì lo lắng cho tính mạng các em. Một phần cũng là vì đảm bảo cho danh dự nhà trường và gia tộc."

Thầy nói đến đây là các chòm sao cũng ngầm hiểu. Việc đi Huyễn rừng rậm không còn là việc của riêng bọn họ.

"Trong một tuần này các em sẽ phải tăng cường luyện tập nhiều hơn cả hôm thi tài. Tất nhiên là tất cả các trò sẽ luyện tập cùng nhau. Còn các trò ở lại, thầy đã có một chế độ luyện tập mới và một huấn luyện viên… "mới". Cuộc huấn luyện đó tuần sau bắt đầu, cùng thời điểm với các bạn kia xuất phát. Còn ai có câu hỏi nào không?"

"Thưa thầy, bọn em luyện tập ở một nơi khác sao ạ?" Trái tim Kim Ngưu bỗng lỡ một nhịp. Cậu có linh cảm, buổi luyện tập này là bắt đầu cho "nhiệm vụ" của cậu.

"Đúng vậy, một chế độ luyện tập mới, một nơi luyện tập mới và… một huấn luyện viên mới. Như vậy, thì mới có thể đột phá được. Các em cũng nên chuẩn bị hành trang từ bây giờ đi." Thầy Rod cười như không cười, hành động thì ám muội, thêm vào đó là kiểu nói mập mờ khiến cho mọi người không khỏi cảm thấy bứt rứt.

"Thầy, huấn luyện viên đó… Có thể cho bọn em gặp mặt trước không ạ?" Song Tử tò mò lên tiếng. Kể cả mấy người kia cũng vậy.

Nghe giọng thầy rất hưng phấn. Có vẻ như, đối với thầy cuộc huấn luyện này còn thú vị hơn việc bọn họ được đi Huyễn rừng rậm nhiều.

Thiên Bình không khỏi thở dài, gần đây sức "quyễn rũ" của Huyễn rừng rậm có vẻ sụt giảm đáng kể. Kim Ngưu thì "không thèm" tham gia, Cự Giải được đi nhưng cũng không được vui vẻ cho lắm. Còn thầy lại hứng thú với buổi huấn luyện vớ vẩn cho mấy kẻ yếu hơn (mặc dù cậu là một trong số đó). Có vẻ thời thế ngày càng loạn lạc rồi.

"E hèm. Cũng không phải là không thể." Thầy Rod gãi gãi mũi, nhằm cố che đi sự bối rối cùng vẻ mặt hưng phấn như sắp được xem kịch hay vậy: “Người này các em cũng quen đó. Có vẻ sắp đến rồi!"

Thầy vừa dứt lời thì cổng dịch chuyển mang ánh sáng màu xanh lập lòe như lửa ma ập xuống bục giảng. Ánh sáng mờ dần, thấp thoáng hiện lên bóng người nhỏ bé.

"Đây chính là huấn luyện viên mới của các em."

"BẠCH DƯƠNG." Sau khi luồng sáng mờ dần rồi hết hẳn. Mọi người đồng thanh kêu to tên một người.

"Tại sao, tại sao cô ta lại là huấn luyện viên hả thầy?" Sư Tử bật dậy chất vấn thầy Rod.

Thầy Rod nheo mắt nhìn Sư Tử, chậm rãi nói: "Theo em, tại sao lại không được?"

"Bởi vì, bởi vì…" Sư Tử ngập ngừng, cắn môi tìm lý do.

Thiên Yết: "Bởi vì trên thế giới này không phải ai giỏi là cũng giỏi trong việc truyền thụ và dạy dỗ người khác. Tại sao thầy lại tin tưởng vào cậu ấy như vậy?"

Chuyện gì đang xảy ra vậy? Sáu chòm sao – nhân vật chính trong câu chuyện kia khó hiểu nhìn nhau. Rõ ràng là huấn luyện bọn họ. Bọn họ còn chưa kêu mà hai người kia đã lên tiếng phản bác kịch kiệt.

Thay vì giải thích như mọi ngày, thầy Rod lờ đi, rồi quay sang hỏi mấy trò đi huấn luyện: “Các trò có ý kiến gì không?"

Bị thầy hỏi, mấy người lâm vào trầm tư. Bạch Dương huấn luyện? Hình như là cũng không có vấn đề gì cả.

Thấy mấy người kia im lặng, Sư Tử nóng lòng lên tiếng: “Nè, các cậu bị sao vậy? Sao không ý kiến với thầy đi. Cô ta kiêu ngạo như vậy, trẻ con như vậy thì các cậu sẽ bị thiệt đấy."Cô không thích con nhỏ đó. Sao nó không biến mất hỏi tầm mắt của cô, của Xử Nữ và tất cả mọi người đi chứ!

Bạch Dương mặc dù không nói gì nhưng đã sớm không còn kiên nhẫn. "Mấy đứa" ở dưới xét nét đủ điều mà không thèm quan tâm cảm xúc của cô ra sao, lại còn có cái tên Xử Nữ gì đó cứ nhìn chằm chằm cô khiến cô gai cả người.

Bạch Dương hung hăng trừng mắt cảnh cáo Xử Nữ, sau đó lên tiếng khinh bỉ: “Không lên tiếng chính là không ý kiến. Tôi cũng không huấn luyện cô, cô ở đây kêu la cái gì!"

"Cô..." Sư Tử nghẹn họng nhìn Bạch Dương, sau đó quay sang lắc Nhân Mã: “Nhân Mã à, cậu không đồng ý phải không?"

Nhân Mã thành thật đáp: “Thực ra thì… cũng không có vấn đề gì cả. Bạch Dương huấn luyện cũng... được... đó." Nhân Mã nói nhỏ dần rồi im bặt khi thấy ánh mắt con bạn đầy bực bội cùng kinh ngạc.

Song Ngư: "Được rồi. Không phải bàn thêm gì nữa. Chúng tôi quyết định để Bạch Dương làm huấn luyện viên. Những ai không liên quan, không cần phải thêm ý kiến gì cả." Liếc nhìn vẻ mặt tức giận đến méo mó của Sư Tử, Song Ngư thất vọng vô cùng. Cậu không ngờ vì tình yêu mà Sư Tử trở lên ích kỉ như vậy. Giờ đây cô ấy đâu còn là người con gái đã làm con tim của cậu rung động.

“Em xin phép ra ngoài." Song Ngư cảm thấy rất khó thở và ngột ngạt, nếu cứ tiếp tục ở đây và bị người con gái kia nhìn chằm chằm vì khó tin.

"Được. Em ra ngoài đi."

"Cậu." Ngạc nhiên nhìn Song Ngư lướt qua mình. Sư Tử bỗng thấy hụt hẫng và khó chịu trong lòng.

"Quyết định vậy đi. Các em hãy về nghỉ ngơi rồi chiều bắt đầu tập luyện."

"Bạch Dương, Bạch Dương."

Bạch Dương dừng lại, khó chịu ngoảnh lại nhìn con người phiền nhiễu kia: “Có chuyện gì?" Trên lớp trừng cho như thế mà không biết lui à.

Nhìn Bạch Dương gần trong gang tấc Xử Nữ bỗng đỏ mặt, ấp úng nói không thành câu: “À, à..."
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 26. Tỏ Tình.
"Bạch Dương, Bạch Dương."

Bạch Dương khó chịu xoay người nhìn con người phiền nhiễu kia: “Có chuyện gì?" Trên lớp trừng cho như thế mà không biết lui à.

Nhìn Bạch Dương gần trong gang tấc Xử Nữ bỗng đỏ mặt, ấp úng nói không thành câu: “À, à…" Giây phút ấy, Bạch Dương quay đầu lại nhìn cậu, cậu bỗng quên khuấy chẳng biết mình định nói gì với cô. Dường như chỉ muốn gọi tên cô một lần, chỉ muốn nhìn ánh mắt cô hướng sang mình mà thôi.

Cậu ngượng nghịu thật lâu vẫn không thể nói được câu nào. Chỉ có thể đứng trơ mắt nhìn Bạch Dương quay đầu đi tiếp.Haiz. Lần sau nhất định sẽ nói được.

Sư Tử chứng kiến một màn chói mắt này. Càng hận không thể xé rách cái mặt cao ngạo đang ngự trị trên khuôn mặt non nớt kia.

Không được. Không được. Cứ như vậy đối với cậu ấy là vô cùng không tốt.Mình phải nhanh chóng thổ lộ tình cảm trước khi Xử Nữ quá thích Bạch Dương.Sư Tử cắn móng tay trong lòng bồn chồn, tính toán.

Trong lúc đó ở một chỗ khác.

Là… lá…la Bạch Dương về rồi, phải đi tìm em ấy thôi.Cự Giải hứng khởi đuổi theo Bạch Dương.

"Dương Dương."

Bạch Dương rùng mình một cái. Có thể gọi tởm hơn nữa được không?

"Dương Dương, để chị bê đồ hộ cho. Em đi đường chắc cũng mệt rồi." Cự Giải cười tươi như hoa tiến lên giành cái valy từ tay Bạch Dương, ngọt ngào nói.

"Đừng gọi tôi bằng cái tên ý. Và tôi không có người chị nào cả." Bạch Dương trợn mắt nói. Mới không gặp mấy tuần mà cô ta mặt lại dày đến như vậy rồi.

"Vậy gọi là Bạch Bạch nhé! Bạch Bạch hay Dương dương chị đều thích. Dù sao chị cũng hơn Bạch Bạch 2 tuổi mà. Lớn hơn tất nhiên là phải xưng là chị rồi." Cự Giải cười híp mắt, nhìn có vài phần phúc hắc.

Bạch Dương lạnh lùng hừ một tiếng, quay đầu đi. Chính vì vậy mà Cự Giải không nhìn thấy được khóe miệng Bạch Dương hơi nhếch lên một đường cong nhẹ.

Hai người, một trước một sau im lặng đi về kí túc xá. Dù không hề nói chuyện nhưng bầu không khí giữa hai người thật hài hòa và ấm áp. Đến nơi, Bạch Dương nhìn một lượt căn phòng. Mọi thứ vẫn như trước lúc cô đi, phòng rất sạch sẽ. Có lẽ luôn có người thường xuyên vào dọn dẹp căn phòng này.

Cự Giải để valy giữa phòng rồi quay sang Bạch Dương, nói: "Dương Dương. Chị để đồ ở đây nhé! Em nghỉ ngơi đi rồi chiều chúng ta luyện tập."

Thấy Bạch Dương hơi gật đầu, Cự Giải nhanh chóng đi ra ngoài còn cẩn thận đóng cửa hộ cô.

Bạch Dương thở dài một hơi, nhìn bầu trời xanh qua ô cửa sổ. Thật không ngờ khi quay lại, vẫn còn có người chào đón mình.

*************

Nhìn Xử Nữ một lòng hướng về Bạch Dương như vậy thì Sư Tử lại càng hận Bạch Dương. Tập luyện mệt mỏi thì nhanh chóng đưa nước và khăn cho Bạch Dương, xuống núi có gì hay hay đều mua về cho Bạch Dương. Anh ấy còn tự hạ thấp bản thân nhờ Bạch Dương chỉ giáo chỉ vì muốn được ở cạnh bên cô ta nhiều hơn. Thậm chí, còn vì bảo vệ cô ta mà bị thương trong lúc thực chiến. Bạch Dương là ai chứ, không có anh ấy bảo hộ thì vẫn có thể tránh thoát như thường.

Sư Tử càng nghĩ càng thấy hận, nhiều hơn là đau xót cho bản thân. Cô đã thổ lộ nhưng lại bị từ chối một cách phũ phàng. Vậy mà vẫn không nhịn được mà hướng mắt về phía Xử Nữ. Sư Tử cười khổ, đúng là khi yêu ai cũng trở nên yếu đuối và mù quáng. Cô cũng vậy mà anh cũng thế. Ngày hôm đó… Có lẽ cả đời này cô không thể nào quên được.

Giờ nghỉ giải lao.

"Xử Nữ à, cậu có thể nói chuyện với tớ một lát được không?"

Xử Nữ khẽ ngước mắt lên nhìn Sư Tử trầm ngâm trong giây lát rồi gật đầu đi theo sau Sư Tử.

"Có chuyện gì vậy?" Sau khi đến một góc khuất ít người qua lại. Xử Nữ cất giọng trầm trầm hỏi người trước mặt cậu.

Sư Tử siết chặt góc áo, nhắm nghiền mắt lại, dùng hết sức bình sinh để nói: “Em thích anh, Xử Nữ! Ngay từ lần đầu gặp mặt, em đã thích anh rồi. Từng cử chỉ, lời nói, hàng động của anh em... em đều nhớ mãi không quên. Anh… anh có thể hẹn hò với em... được không?" Nói được rồi, cuối cùng cô cũng có thể nói ra rồi. Sư Tử thở phào một hơi.

Một giây, hai giây rồi mười giây trôi qua, cô hồi hộp muốn chết rồi mà vẫn không thấy Xử Nữ trả lời. Cuối cùng Sư Tử không nhịn được nữa ngẩng đầu lên đang định hỏi Xử Nữ thì nghe thấy tiếng của anh.

"Thật xin lỗi."

"Tại sao vậy?" Sư Tử cúi gằm mặt, cố gắng mở to hai mắt để những giọt nước mắt kia không rơi xuống. Tất nhiên cô biết tại sao, nhưng vẫn không nhịn được muốn biết đáp án từ chính miệng của Xử Nữ. Mặc dù… Cô biết nó có thể khiến cô rất đau, rất đau.

"Bởi vì tôi đã có người để thích rồi. Và… Có lẽ, tôi không phải là... người thích hợp đối với cậu." Xử Nữ bối rối gãi đầu, không biết phải nói sao để cô nàng không bị tổn thương. Nhưng Xử Nữ lại không biết, khi cậu mở miệng từ chối thì đã làm tổn thương Sư Tử sâu sắc rồi. Dù cậu có nói gì đi nữa cũng không thể an ủi được Sư Tử lúc này.

"Không phải là người thích hợp ư? Ha ha ha. Thế nào mới gọi là thích hợp cơ chứ!" Siết chặt góc áo, Sư Tử lẩm bẩm đầy tuyệt vọng.

"À, ừm, nếu không có gì thì tôi đi trước đây. Nếu cô cảm thấy không khỏe thì tôi sẽ xin Ma Kết cho cô nghỉ hôm nay. Thế nhé." Xử Nữ lạnh nhạt nói, nếu nghe kĩ có thể nhận ra trong lời nói của Xử Nữ có vài phần áy náy cùng khó xử.

Sư Tử vẫn đứng im lìm như vậy, không biết qua bao lâu thì thấy có một đôi giày xuất hiện trước mặt cô, đưa cho cô khăn tay.

"Lau đi rồi trả tôi. Mặt mũi đã xấu rồi mà giờ lại còn lem nhem hơn mèo."

Sư Tử bỗng ngồi bệt xuống đất khóc hu hu:" “Tôi... Tôi thật ngốc phải không? Biết người ta thích ai rồi, biết người ta không thích mình rồi nhưng vẫn không biết thân biết phận mà đi thổ lộ. Hu hu. Nhưng tôi… tôi không cam lòng, tôi vẫn muốn để anh ấy biết. Ít ra như thế thì anh ấy thấy tôi còn có cảm giác áy náy chứ không phải thờ ơ như xưa. Hức… Hu hu."

"Cậu làm tốt lắm. Không phải ai cũng thẳng thắn được như cậu đâu." Song Ngư vò đầu Sư Tử động viên. Ít ra là cô ấy hơn cậu rồi. Hai người, một người khóc một người nghe cứ như vậy ngồi cạnh nhau đến hết buổi chiều.

****************

Đến bây giờ nghĩ lại chuyện ngày hôm đó mà Sư Tử vẫn đau lòng không thôi. Ngẩng đầu cố nuốt nước mắt vào trong thì thấy Bạch Dương đi về phía phòng WC. Sư Tử bỗng đứng dậy, đi theo trong vô thức.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 27. Đồng Đội.
Humph. Dạo này Xử Nữ có vẻ "bám" mình quá. À cả Ma Kết cũng thỉnh thoảng như vậy nữa. Bạch Dương rửa tay thở dài. Cô có cảm giác mình đã nắm bắt được cái gì đó nhưng lại không rõ là cái gì nữa.

"Bạch Dương!"

Bạch Dương ngước lên nhìn cái người kia qua gương ra hiệu cô ta nói tiếp.

Sư Tử khẽ cắn môi, nói: "Nếu cô không thích Xử Nữ thì đừng bên cạnh anh ấy nữa!"

Bạch Dương như bừng tỉnh, giờ cô hiểu rõ hành động của mấy người kia là có ý gì. Bạch Dương ngẩng đầu nhìn thẳng vào Sư Tử: "Cậu không có quyền nói như thế."

Bạch Dương thấp hơn Sư Tử cả nửa cái đầu nhưng không vì vậy mà khí thế của cô bị sụt giảm. Phải nói là, khí thế của Bạch Dương mà đứng thứ hai thì không ai dám nhận đứng thứ nhất.

Nhìn Sư Tử sững sờ, Bạch Dương bình thản nói tiếp bằng chất giọng trong trẻo, lanh lảnh: "Tránh xa ai đó chỉ vì mình không đáp trả tình cảm của họ… Đó là một sai lầm ngạo mạn. Chỉ cần Xử Nữ không từ chối, tôi vẫn sẽ là bạn của cậu ta. Thậm chí…"

"Thậm chí nếu là cậu, cậu cũng đâu muốn Xử Nữ nói mấy câu như..."Tớ không thể thích cậu, nên hãy tránh xa tớ ra" đâu phải không?" Bạch Dương khẽ nghiêng mặt nhìn Sư Tử.

Khuôn mặt cao ngạo, ánh mắt như nhìn xuống kẻ bề tôi đó khiến cho Sư Tử sây sẩm mặt mày. Có thứ gì đó nghèn nghẹn trong cổ cô. Sư Tử trừng mắt nhìn Bạch Dương, hét: "QUỶ TÓC TRẮNG. Đừng nghĩ mình cái gì cũng đúng." Sau đó đạp cửa bỏ chạy.

Bạch Dương nói đúng, cô ta nói gì cũng đúng. Chính vì vậy mà khiến cô càng cảm thấy khó chịu hơn. Nhưng cô sẽ không bỏ cuộc một cách dễ dàng như vậy đâu.

Bạch Dương chậm rãi lau tay. Quỷ tóc trắng ư? Hừ. Một lúc lâu sau Bạch Dương mới ra khỏi nhà vệ sinh thì thấy có người đang đứng sẵn trước cửa đợi mình.

"Kể cả như vậy, Tôi cũng sẽ không từ bỏ dễ dàng như vậy đâu?" Sư Tử kiên định nhìn Bạch Dương như đang muốn tuyên chiến. Sau đó lại quay đầu bỏ đi một lần nữa.

Bạch Dương trố mắt nhìn về hướng Sư Tử đang bỏ chạy. Chả lẽ quay lại chỉ để nói câu này với cô thôi sao.

"Bạch Dương, nên quay về thôi." Thiên Bình không biết từ lúc nào đã đứng sau lưng Bạch Dương, lên tiếng nhắc nhở. Nói xong Thiên bình còn cảm thán thêm một câu: “Ây da. Hình như anh đã biết một việc không nên biết thì phải?"

"Nếu đã biết thì đừng có bép xép gì đấy!" Khẽ liếc nhìn Thiên Bình một cái cảnh cáo rồi lướt qua anh đi thẳng về hướng khu luyện tập.

"Khụ khụ. Tất... nhiên… rồi. Anh là ai cơ chứ." Thiên Bình mím môi cười. Hôm nay thu hoạch không nhỏ ha.

"Là tên ba hoa."

"Gì chứ? Em nói vậy có biết là rất làm tổn thương đến trái tim của người khác không? Nếu ai yếu đuối họ sẽ bị tự ti đó! Thật may cho em là anh ý chí rất mạnh..." Thiên Bình lải nhải bên tai Bạch Dương suốt dọc đường đi từ phòng vệ sinh đến khu luyện tập.

Vì trong đội giờ Thiên Bình là người lớn tuổi nhất. Mặc dù hơi ba hoa, hơi dại gái, hơi đa nghi nhưng được cái lại rất công bằng và quan tâm đến đồng đội. Và điều quan trọng nhất mà Bạch Dương chọn Thiên Bình làm đội trưởng chính là sự đa nghi và giả tạo. Hai điều đó trong mắt cô là rất hợp đối với một người làm đội trưởng.

"Rốt cuộc là trong phòng vệ sinh xảy ra chuyện gì vậy?" Thiên Bình sau một hồi liên thiên vẫn không nhịn được mà hỏi Bạch Dương. Anh rất tò mò nha. Không biết Sư Tử nói câu gì để khiêu chiến và giành giật Xử Nữ từ tay Bạch Dương đây.

"Người đâu là nói nhiều, lải nhải còn hơn con gái vậy?" Bạch Dương dừng lại quay đầu nhìn Thiên Bình nhíu mày nói.

"Không nói nữa là được chư gì! Thật không đáng yêu chút nào." Thiên Bình lẩm bẩm.

Hai người, mỗi người đốp chát nhau vài câu chả mấy chốc đã về đến chỗ tập.

"A. Các cậu về rồi hả?" Thấy hai người từ xa Nhân Mã vui vẻ reo lên. Sau đó cùng Kim Ngưu tiến lên trước đón hai người.

Từ khi tập luyện chung với nhau cô cảm thấy rất quý Bạch Dương và mọi người. Hồi trước không tiếp xúc nhiều nên không hiểu được tính cách của Bạch Dương, giờ thấy cũng không đến nỗi nào. Đôi khi ngây thơ và đáng yêu không chịu nổi. Chỉ là quá thẳng thắn khiến người khác hiểu lầm mà thôi.

"Có chuyện gì sao?"

"Tớ và mọi người có một thắc mắc mong cậu có thể giải đáp. Đến đây ngồi trước đã." Nhân Mã kéo Bạch Dương ngồi xuống, mọi người nhanh chóng ngồi xung quanh hai người.

"Được rồi, nói đi."

Song Tử: "Hôm nay đã là ngày thứ ba rồi. Nhưng tại sao bọn tôi vẫn chỉ tập mấy bài nâng cao sức khỏe vậy?"

"Đúng vậy a. Không phải bọn tôi có ý nghi ngờ gì cách dạy của cậu đâu, nhưng mà ít ra có thể nói cho bọn tôi lí do cậu lại huấn luyện như vậy không?" Kim Ngưu lên tiếng giải thích.

“Tôi thấy chúng ta là nên tập trung một chút vào khả năng phép thuật của từng người. Chúng tôi cảm thấy vẫn còn thiếu xót nhiều lắm cậu có thể ở một bên chỉ điểm không?" Song Ngư nghiêng đầu nhìn Bạch Dương, chờ đợi cô trả lời

Bạch Dương trầm ngâm nhìn Song Tử, Kim Ngưu, Song Ngư rồi quay sang nhìn Nhân Mã và Thiên Bình.

"Được thôi."

"Hả?" Năm chòm sao há hốc mồm nhìn Bạch Dương. Được cái gì cơ?

"Hả cái gì! Bắt đầu từ chiều nay sẽ luyện tập phép thuật."

"Vậy em có thể nói cho tụi anh biết vì sao em huấn luyện như vậy không?" Thiên Bình quay trở lại câu hỏi trước đó. Anh tin Bạch Dương không làm việc gì mà không có lí do cả.

Bạch Dương: "Chính là để nâng cao khả năng phép thuật của mấy người

Kim Ngưu mơ hồ hỏi: "Có thể giải thích kĩ hơn không?"
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 28. Đồng Đội 2.
"Phép thuật có hai chiêu thức tấn công gọi là tuyệt chiêu và tuyệt kĩ. Tuyệt kĩ là các chiêu thức có lợi thế về hệ. Chính là kỹ năng thông thường trong hệ thôi. Còn tuyệt chiêu… ừm... gọi là pow đi. Pow là chiêu thức đặc biệt của mỗi người, có thể nói là chính bản thân họ sáng tạo ra. Pow có thể phát huy tối đa năng lực của một người để lock out đối thủ. Một chiêu thức rất là mạnh và dùng nhiều đến năng lượng của người sử dụng."

Song Tử là một người hay chơi game nên thấy hơi buồn cười vì một người như Bạch Dương lại dùng ngôn ngữ game trong này.

"Vậy thì liên quan gì đến bài tập luyện của cậu đâu, Bạch Dương?"

Bạch Dương quay đầu trợn tròn mắt nhìn Nhân Mã. Cô nói đến vậy rồi mà cũng không hiểu á!

"Khụ… Khụ… Kệ cô ta đi, đầu cô ta thiếu mấy dây thần kinh đó mà." Song Tử nín cười khi nhìn khuôn mặt thốn đến tận rốn của Bạch Dương. Đại khái là cậu ta không biết có một người chậm tiêu như vậy trong đội đi.

"Cậu... im đi." Nhân Mã mặt đỏ ửng, thẹn quá hóa giận nhảy lên quát.

Thiên Bình vỗ vỗ đầu Nhân Mã nhằm thu hút sự chú ý của cô về phía mình. Thấy đã thành công, anh mới bắt đầu giải thích: "Tuyệt chiêu ý. À, mà thôi gọi là pow đi." Thiên Bình nháy mắt nhìn mọi người. “Coi như đây là cách thức gọi tuyệt chiêu riêng của đội mình nha! Em có để ý là pow chỉ sử dụng được một lần trong trận đấu thôi không và rất là mạnh nữa?"

"Đúng a." Nhân Mã gật gù đồng ý.

"Vì sao lại như vậy?"

"Vì khi e dùng pow ý, em thấy có một luồng sức mạnh rất lớn chảy trong cơ thể em. Sau đó thì em giải phóng sức mạnh đó nhưng chỉ sử dụng được một thời gian ngắn thôi và cơ thể sẽ mềm nhũn ra không còn sức lực. Nhiều lúc em cảm thấy không thể nào chứa sức... A, em hiểu rồi." Nhân Mã bỗng bừng tỉnh.

"Vì cơ thể quá yếu đuối không chịu được áp lực lớn nên nhiều khi không thể chứa được sức mạnh cực đại đó, hay là không thể phát huy tối đa sức mạnh của nó. Chính vì vậy, các bài luyện tập đó là để rèn luyện cơ thể chúng ta cho giống như một cái bình chứa cỡ lớn vậy. Có thể chứa và kiểm soát sức mạnh lớn đó."

"Nói hay lắm." Thiên Bình cười cười.

"Minh họa được đó!" Song Ngư giơ ngón cái lên, cho Nhân Mã một like.

"Còn có thể tăng số lần dùng pow trong một trận chiến nữa cơ."Bạch Dương ngồi một bên gật gù nghe mọi người giải thích rồi cười đùa thì thấy mọi người quay sang nhìn chằm chằm mình: “Sao vậy?"

"Tại sao lần này em lại dành thời gian giải thích cho bọn anh vậy?" Thiên Bình nói xong cảm thấy Bạch Dương có thể hiểu lầm câu hỏi của mình, anh lúng túng nói thêm: "À, ý anh là...à...không giống tính cách của em lắm. Ha ha ha."

Bạch Dương nhướn mi: “Là đồng đội. Sao! Mấy người muốn tôi giống như trước kia?”

“Không, không có.”

“Chiều tôi sẽ xem mọi người luyện tập. Sáng mai chúng ta sẽ xuất phát.”

"Nhanh như vậy?"

"Có ý kiến?"

Các chòm sao đồng thanh "Không có."

"Vậy thì tập tiếp đi." Bạch Dương bỏ lại một câu rồi đi mất hút.

"Lại đi chơi rồi." Nhân Mã ganh tị nhìn Bạch Dương đi xa. Lâu lắm rồi cô không được đi chơi. Hu hu.

"Ngoan ngoan." Thiên Bình đi qua vỗ vỗ đầu Nhân Mã ra chiều an ủi, phần nhiều là cười trên nỗi đau của người khác.

“Này, đừng coi em chư con cún của anh được không?” Nhân Mã hất tay Thiên Bình càu nhàu.

"Ai. Thật hiếm khi Bạch Dương lại nói ra những lời khiến người ta cảm động như vậy a." Song Tử cảm thán.

Song Ngư: "Làm đồng đội của Bạch Dương- thiên tài nhỏ tuổi nhất trong thế giới pháp sư. Nghe thật hưng phấn."

"Bạch Dương ơi Bạch Dương. Nếu cứ tiếp tục thế này tôi sẽ phục tùng mọi mệnh lệnh của cậu mất." Kim Ngưu lẩm bẩm một mình, rồi thở dài. Đồng đội ư?

*********

"Ma Kết, cậu thấy thế này được không? Ma Kết, Ma Kết. MA KẾT."

"Hả à… ừm… Xin lỗi nhưng cậu có thể nhắc lại được không?" Ma Kết bối rối xin lỗi, thật không ngờ cậu lại thất lễ như vậy.

"Không sao. Tớ muốn hỏi là đây là những đồ dùng cần thiết nên chuẩn bị cho mỗi thành viên trong chuyến đi Huyễn rừng rậm đó. Cậu xem thế này có ổn không, có cần thêm cái gì nữa hay không?" Thiên Yết mỉm cười nhợt nhạt.

"Ừ. Đủ rồi. Cậu làm tốt lắm. Nếu có gì thì cứ nói với tớ nhé. Giờ tớ lên phòng thầy Rod có chút việc đây. Tạm biệt."

"Ừ. Tạm biệt." Ma Kết vừa đi khỏi thì nụ cười trên môi Thiên Yết cũng tắt hẳn. Mặc dù từ khi Bạch Dương quay về, Ma Kết cũng không có động tĩnh gì lớn, chỉ thỉnh thoảng đến bàn vấn đề huấn luyện cho mấy người kia nhưng tần suất ngẩn người trên một ngày thì dùng cả hai bàn tay cũng đếm không hết. Thiên Yết thở dài. Một người là bạn thân của cô, một người là cô thích giờ đây đều thích cùng một người. Không có từ ngữ nào có thể hình dung cảm xúc của cô lúc này. Cứ ngỡ hợp lực với Sư Tử phản đối việc Bạch Dương trở thành huấn luyện viên thì sẽ khiến cô ta phải rời khỏi đây lần nữa. Ha ha, cô đúng là ngây thơ mà.

"Này, ở đây thơ thẩn cái gì vậy?" Một giọng nói bỗng xuất hiện bên tai cô. Sau đó có ý bỡn cợn mà thổi nhẹ một cái bên tai Thiên Yết.

Thiên Yết giật mình vì bỗng có một giọng nói vang lên bên tai, sau đó lại còn thổi nhẹ vào tai cô khiến cô cảm thấy ngưa ngứa mà có phần ái muội. Thiên Yết bỗng đỏ mặt quay lại trừng cái người kia.

"Ây da, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt âu yếm đó, tôi sẽ không nhịn được đâu?" Song Tử nhìn lại Thiên Yết bằng ánh mắt “âu yếm" nhất có thể.

"Cậu… Im đi." Sao lại có con người trơ tráo, mặt dày như vậy cơ chứ. “Sao cậu lại ở đây?"

"À. Tình cờ thôi… Làm gì mà nhìn tôi như vậy? Vừa luyện tập xong vừa vặn lại gặp hai người ở đây như vậy được chưa?"

"Mà nè, thổ lộ chưa vậy?" Song Tử khẽ huých nhẹ vào tay Thiên Yết.

"Đấy không phải là việc mà cậu có thể quan tâm đâu, Song Tử." Thiên Yết lạnh lẽo nhìn Song Tử cảnh cáo.

"Chậc Chậc. Thiên Yết cậu cũng thật vô tình. Dù sao trước kia chúng ta cũng là…"
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 29. Hành Trình Bắt Đầu.

Thiên Yết nắm lấy cổ áo Song Tử kéo lại gần, gằn giọng cảnh cáo: “Cẩn thận với cái miệng của cậu đấy."

Song Tử thản nhiên gỡ tay Thiên Yết ra, khiêu khích nhìn cô: “Không cần gấp gáp phủi sạch quan hệ với tôi như vậy đâu?"

Xốc lại cổ áo, Song Tử lạnh nhạt nói: "Tôi cũng không hề muốn có quan hệ gì với cậu cả. Mặt lúc nào cũng như đá thật khiến người khác phát chán." Nói xong cậu ta hừ một tiếng rồi bỏ đi để mặc Thiên Yết vẫn còn đứng sững sờ trong gió.

"Mai bọn tôi sẽ xuất phát nè, vậy mà chiều vẫn phải luyện tập. Làm sao kịp mua gì cơ chứ! Bạch Dương thật dã man." Nhân Mã vừa ăn vừa càu nhàu.

"Cái gì, mai xuất phát?" Cự Giải ngạc nhiên.

"Ừ. Bạch Dương bảo luyện tập đủ rồi nên mai xuất phát đi luôn."

"Rốt cuộc là bọn cậu đi đâu vậy và luyện tập cái gì?" Bảo Bình thắc mắc nói. Nếu thực chiến thì ở đây cũng được nha.

"Ưm… Hành trình thế nào thì chưa rõ...oạp. Nhưng nghe nói.... có i ến (đi đến)... thế giới con người chắc là đến Nhật Bản ì ó… (gì đó). Hơn nữa, không phải chỉ luyện tập đâu mà còn phải làm nhiệm vụ nữa cơ." Nhân Mã vừa ăn vừa nói làm mấy người kia nghe câu được câu không. Cô biết, nhưng mà đói quá rồi, không ăn nhiều chiều sẽ không còn sức luyện tập nữa.

"Này, nói xong thì ăn. Làm gì mà phải như hổ đói vậy?" Thiên Yết nhíu mày nhắc nhở.

Nhân Mã ngạc nhiên nhìn Thiên Yết. Lần đầu tiên thấy Thiên Yết ngồi ăn cùng bọn họ a.

"Tớ cố gắng ăn nhiều để chiều có sức luyện tập. Phải xuất hết sức mạnh để cho Bạch Dương thấy." Nhân Mã uống sạch cốc nước, nói.

"Thấy…" Cự Giải tò mò hỏi.

"Thấy trình độ của tớ đến đâu, rồi có khi sẽ được chỉ điểm và khắc phục đó mà." Nhân Mã thu dọn bát rồi phóng nhanh ra ngoài cửa: "Hehe, đi trước để chuẩn bị đồ mai xuất phát đây. Sợ tối đi mua không kịp. Thế nha. Pi pi."

"Nghe nói Nhật Bản có hoa anh đào, đẹp ơi là đẹp. Và con người cũng rất là... là… à… Kawaii nha. Tớ thích nhất là anime. Haiz. Thật muốn có một lần được đến đó, xin chữ kí và học tập cách họ làm phim hoạt hình nha!" Bảo Bình mơ màng nói, sau đó lại ảo não than thở. Vì là hai thế giới song song nên thỉnh thoảng Bảo Bình có tò mò quan sát thế giới đó qua bình nhân sinh của mình.

Cự Giải vân vê bánh bao trong tay suy nghĩ xem mình có nên từ chối đi Huyễn rừng rậm không, biết đâu lại được đi cùng họ thì vui quá.

Như chợt nhận ra điều gì, Bảo Bình đứng phắt dậy chạy theo hướng mà Nhân Mã vừa chạy, chỉ để lại một câu: "Đúng rồi, tớ phải đi nhờ Bạch Dương xin chữ kí cho đây. Tớ thấy nó lúc rảnh cũng hay xem anime lắm."

************

12 giờ đêm.

"Tít… Tít." Thiên Bình chượt tay lên sứa chi âm* đang quấn chặt ở tay mình, chờ đợi hình ảnh 3D của Bạch Dương xuất hiện nhưng chẳng thấy gì ngoài góc phòng tối thui của Bạch Dương cả.

***Sứa chi âm: là một loại cỏ có thể dùng trong truyền âm và lưu trữ bản đồ, khảo sát địa hình.

"Tập trung mọi người, chuẩn bị xuất phát."

"Ok." Thiên Bình cũng không hỏi nhiều, đáp ứng một câu rồi nhanh chóng liên lạc mọi người.

10 phút sau. Tại vườn hoa kí túc xá đã giăng kết giới.

Nhân Mã rụi mắt vì chưa tỉnh ngủ hẳn, ngoáp một cái thật dài hỏi: “Không phải là mai chúng ta mới xuất phát sao, Bạch Dương?"

"Hiện tại đã sang ngày mai."

Nhân Mã khóc không ra nước mắt khi nhìn đồng hồ điện thoại đang hiển thị 0 giờ 12 phút. Bạch Dương… đồ lừa đảo.

Song Tử hỏi, trong giọng nói mang theo bực bội vì bị gọi dậy lúc nửa đêm: "Có việc gì gấp đến mức phải đi trong đêm sao? Hay là một nhiệm vụ bí mật."

Bạch Dương: "Giờ đẹp nên xuất hành.”

Song Tử: “…”

Mọi người: “…”

"Và có một vài chuyện quan trọng mấy người cần chú ý."

"Đã là mấy thứ quan trọng.Vậy tại sao chúng ta lại đứng ở vườn hoa sau kí túc xá rồi đàm đạo về nó?" Kim Ngưu khó hiểu.

"Không sao cả, tôi đã giăng kết giới xung quanh rồi. Không ai nhìn thấy chúng ta ở đây và cũng không nghe thấy chúng ta nói gì cả."

Đây là kết giới gì vậy? Pháp thuật của kẻ mạnh! Mấy người kia cả kinh hít một hơi lạnh.

Thấy vẻ mặt ngạc nhiên cả kinh của mấy người đó, Bạch Dương cười trộm trong lòng. Một bọn ngốc nghếch nói gì cũng tin. Kết giới chỉ là kết giới mà thôi, lấy đâu ra nhiều chức năng như thế cơ chứ. Cùng lắm là có khả năng tẩy mùi của mấy người đứng trong đó mà thôi.

***Kết giới: là tạo ra một màng chắn, cứng và bền. Có chức năng bảo vệ người đứng trong nó hoặc khi chiến đấu tạo kết giới xung quanh để bên ngoài không bị ảnh hưởng. Và còn một số chức năng khác nữa.

"E hèm.Tôi có một vài nhiệm vụ dành cho mấy người khi đến đó. Trong số đó có vụ hơi liên quan đến vụ ở nông trại.” Bạch Dương mơ màng ngồi bàn đá, một tay rụi mắt một tay thì chống cằm, nhìn thật giống động vật nhỏ đáng yêu đang thèm ngủ vậy.

"À. Vụ đó không phải do dịch bệnh sao? Và người bị thương đều là do thử thách của các thầy cô khi muốn xem cách xử lý của họ khi gặp tình huống bất ngờ sẽ thế nào?" Nhân Mã khó hiểu hỏi.

"Haiz. Ngốc hết thuốc chữa. Nghĩ lại đi, đây là thế giới pháp thuật không phải thế giới loài người. Có loại dịch bệnh gì có thể xâm nhập vào đây cơ chứ." Song Tử chán nản, Nhân Mã này thật đúng là hết thuốc chữa.

"Cậu mới ngốc. Mấy người đó không phải ngay hôm sau đã khỏi và đi học sao? Nếu là kẻ thù thì làm sao vết thương nặng như vậy mà có thể đi học ngay được chứ?" Nhân Mã cãi lại.

"Cô có chắc chắn chính bọn họ đi học trở lại mà không phải là một đám người khác thay thế?"

Nhân Mã há miệng muốn nói nhưng không biết phải nói gì. Cô chỉ là nghe nói cũng chưa từng tìm hiểu đó có thực sự là họ hay không. Giờ đây bị Song Tử chất vấn, cô bỗng thấy hoang mang.

Song Ngư: "Được rồi. Dù biết thì các cậu cũng không thể đánh lại bọn họ mà chỉ tổn gây rắc rối mà thôi."

"Vậy chuyến đi lần này chủ yếu là vì bọn chúng?" Thiên Bình trầm ngâm.

"Đại khái là vậy."

Kim Ngưu ngạc nhiên: "Chả phải cậu nói bọn tôi không đấu lại được bọn chúng sao?"

Bạch Dương cười nham hiểm nói: "Đâu nhất thiết phải đánh bại, chỉ cần "thăm hỏi" bọn họ một chút là được."

Mấy người kia rùng mình một cái. Nhìn Bạch Dương bây giờ vô cùng… nham hiểm. Thật chỉ là thăm hỏi một chút thôi sao?
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 30. Cuộc Chiến Ngầm.

"Đấy chỉ là một phần cho chuyến đi này thôi. Sau khi xong việc tôi sẽ đưa mấy người đi vào Huyễn rừng rậm "dạo một vòng" rồi về."

"Đi Huyễn rừng rậm, chỉ chúng ta? Lại còn "dạo một vòng"?" Thiên Bình nhíu mày.

"Như vậy có quá nguy hiểm không?" Song Ngư lo lắng.

"Một mình cậu không thể bảo vệ bọn tôi được đâu." Kim Ngưu nghiêm túc nói.

Bạch Dương nhướn mi: "Sau đợt nhiệm vụ này thì các cậu có đủ khả năng và sự khôn khéo để bảo vệ bản thân khi đi vào Huyễn rừng rậm. Không cần tôi bảo vệ."

"Thật sự hiệu quả như vậy sao?" Song Tử nghi hoặc.

"Nói dối đấy." Bạch Dương thản nhiên đáp lại khiến Song Tử bốc khói. Thật ngu ngốc khi tin lời con nhóc quái vật đó.

"Ha ha. Không ngờ Bạch Dương cũng biết đùa nha." Nhân Mã cười to hai tiếng vụng trộm liếc nhìn con người kia bằng ánh mắt khiêu khích.

"Mọi người sẽ biết sau. Chuẩn bị xong chưa, chúng ta xuất phát." Bạch Dương khoác áo choàng đen xong rồi hỏi mọi người.

"Em mang thế này thôi á?" Thiên Bình kinh ngạc chỉ vào túi đeo chéo bằng vải trên người Bạch Dương.

"Ngần này đủ rồi!"

Sau đó nhìn mọi người mang hành lý từ sau lưng ra, Bạch Dương trố mắt ra nhìn: “Mấy người mang gì mà nhiều đồ vậy? Tưởng đi du lịch hả?"

Từ vừa nãy người nào người nấy ngồi trên chiếc valy của mình nên cô cũng không có để ý kĩ. Nhân Mã khoa trương nhất mang đến tận 2 cái valy liền.

"Mấy valy này đựng gì đây?" Cô chỉ vào một trong hai cái valy bên cạnh Nhân Mã.

"Cái hồng đựng quần áo. Cái màu xanh đựng dụng cụ và sách."

"Vứt cặp hồng ở lại. Mấy người nắm tay nhau thành vòng tròn rồi để đồ ở giữa đi." Bạch Dương vừa nói vừa rút bùa chú dịch chuyển ra. Ở thời này, còn rất ít pháp sư sử dụng bùa chú - cách sử dụng pháp thuật xa xưa. Vì phải truyền pháp thuật vào bùa chú, viết bùa chú mất rất nhiều sức mạnh, nguy hiểm hơn là kẻ thù của mình nếu lấy trộm thì cũng sử dụng được. Nên cần bảo quản bùa chú thật kĩ.

Nhưng cô lại thấy bùa chú khá tiện lợi. Ví dụ như dịch chuyển tức thời. Có thể di chuyển nhiều người cùng một lúc tốn ít thời gian hơn. Tuy nhiên, sẽ cần một lượng pháp thuật khá lớn.

Bạch Dương mân mê chiếc răng nanh đeo trên cổ, ngước nhìn bầu trời tăm tối, như thì thầm với một người ai đó: “Bắt đầu thực hiện kế hoạch."

Bạch Dương ném bùa chú lên, văn tự trên bùa chú sáng lên màu xanh lập lòe, bay nhanh ra tạo thành từng lớp từng lớp một. Vòng ma chú hoàn chỉnh, xoay tròn thật nhanh từ trên trời ập xuống xuyên qua người họ, trong nháy mắt cả sáu người biến mất chỉ còn cái valy hồng trơ chọi ở sau vườn.

Sau khi họ vừa biến mất thì một bóng đen trồi lên từ mặt đất, giống như vật không xương trườn nhẹ nhàng đến bên valy hồng, một đạo ánh sáng xuất hiện khi bóng đen chạm nhẹ tay vào chiếc valy. Như đã có được thứ mình muốn, bóng đen nhanh chóng biến mất vào cánh rừng sau kí túc xá. Xung quanh tĩnh lặng đến lạ thường tưởng chừng sự việc vừa nãy chỉ là ảo giác mà thôi.

*************

"Từ giờ chúng ta sẽ học ở đây." Bạch Dương mặc bộ đồng phục thủy thủ, chỉ tay vào ngôi trường trước mặt không che giấu sự hưng phấn, nói.

Nơi bọn họ đang đứng là thành phố Osaka của Nhật Bản.

Một làn gió nhẹ thổi qua khiến cánh anh đào bay lả tả ở cổng trường, một vài cánh hoa lượn vài vòng trên không trung rồi nhẹ nhàng đáp xuống chỗ bọn họ. Ngôi trường nhìn thật đẹp, học sinh tấp nập đến trường, tiếng cười, tiếng nói chuyện hòa vào nhau ồn ảo cả một góc phố.

"Đây là cuộc sống bình thường của mọi học sinh ư?" Nhân Mã reo lên bước vội trên con đường lát bằng đá. Cuộc sống vô tư không phải nơm nớp lo sợ một ngày sẽ không còn nhìn thấy ánh mặt trời.

"Đây chính xác là trường học loài người. Không có nửa điểm khả nghi." Bỗng đến một nơi xa lạ, tính cảnh giác của Kim Ngưu được bật ở mức cao độ nhất. “Vậy, chúng ta sẽ làm gì ở đây?"

"Chúng ta có sáu người tất cả nên rất khó để xếp vào cùng một lớp vì số lượng quá đông và tuổi thì đa dạng." Thiên Bình lẩm bẩm tính toán. Sau một hồi thảo luận với Bạch Dương anh đã đưa ra được quyết định.

"Mọi người thế này đi. Anh và Song Ngư sẽ học ở lớp 3, Song Tử, Nhân Mã sẽ học ở lớp 2. Còn lại Bạch Dương, Kim Ngưu sẽ học ở lớp 1."

"Đại ca, sao em lại phải chịu số phận học lại chứ. Em 16, 16 tuổi nhé." Nghe Thiên Bình sắp xếp mà Kim Ngưu kêu oai oái.

"Tớ không muốn học chung với cô ta/ anh ta." Hai người nào đó đồng thanh nói.

"Cậu /Cô đừng có nói theo tôi." Hai người nào đó nhìn nhau rồi lại đồng thanh quát.

"Vậy chú có tự tin theo kịp chương trình lớp 3 hay không? Huống chi ở đây nếu kiểm tra không đạt thì sẽ phải kiểm tra lại đến khi nào đạt thì thôi. Chú mà rơi vào trường hợp ý làm mất thời gian của cả đội thì… chú tính sao?" Thiên Bình khoác vai Kim Ngưu nửa đùa nửa uy hiếp, sau đó quay sang nhìn Song Tử và Nhân Mã cười yêu mị nói: “Hai cô cậu hợp nhau ghê."

"CHÍNH BẠCH DƯƠNG LÀ NGƯỜI SẮP XẾP." Thiên Bình nhấn mạnh từng một chữ một đặc biệt muốn cho họ biết đây là quyết định của Bạch Dương không thể thay đổi. "Vậy ai có ý kiến gì không?"

Thấy mọi người ỉu xìu im lặng không nói anh mới thấy lấy Bạch Dương ra thật hiệu quả. Vả lại, thầy cũng đã dặn mọi việc phải nghe theo Bạch Dương: “Được rồi mọi người đi nhận lớp đi. Sau tiết hai chúng ta sẽ tụ họp ở lớp Bạch Dương."

"Reng... Reng..."

Tại lớp 1 năm nhất.

"Bạch Dương này, màu tóc này của cậu là thật ư?"

Bạch Dương lạnh nhạt: "Ừ."

Một cô nữ sinh tóc ngắn reo lên. “Màu bạch kim đẹp quá. Thích thật."

"Thật... Thật ư?" Bạch Dương hơi ngượng ngùng cào mái tóc ngắn của mình. Từ trước tới giờ chưa có ai khen cô có màu tóc đẹp cả. Thế giới loài người... thật khác.

"Đúng vậy." Một đám nữ sinh nhanh chóng phụ họa. “Tớ ước còn không được đó."

“(Gật gật). Đây này, cậu này nhuộm tóc màu bạch kim nhưng đâu có thể đẹp bằng của cậu. Nhìn màu thật xấu." Nữ sinh tóc ngắn đó đưa điện thoại cho Bạch Dương xem hình.

Chuông vừa reo mấy nữ sinh này nhanh chóng chạy vây quanh Bạch Dương, thậm chí còn đẩy hẳn Kim Ngưu ra khỏi chỗ rồi ngồi - bên cạnh Bạch Dương nhưng cậu không hề để ý vì cậu còn đang mải sững sờ trước mọi thứ đang diễn ra trước mắt mình.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 31. Người Hướng Dẫn.

"Cúc cu... Bạch Dương ơiiiiiiiii." Thiên Bình vừa đến cửa đã hò hét gọi người nào đó.

"Này, đứng thẫn thờ ở đây làm gì vậy, Kim Ngưu?" Song Ngư đã từ bao giờ đứng cạnh Kim Ngưu vỗ vai cậu.

"À… à… Không… Không có gì"

"Mấy cậu đợi tôi một chút." Bạch Dương nói với mấy cô gái, sau đó đứng dậy đi về phía cửa lớp.

"Nhanh lên nhé, chúng mình cùng nhau ăn cơm trưa." Cô bạn tóc ngắn nhiệt tình vẫy tay.

Bạch Dương: "..."

******************

Sân thể dục sau trường học.

Bạch Dương nhìn mọi người im lặng chờ đợi.

"Sao nhìn chúng tôi chằm chằm vậy?" Song Tử gãi ót rì rì lên tiếng.

"Báo cáo đi."

Mấy người kia ngớ người. Thấy vậy, Thiên Bình ho nhẹ một tiếng, thu hút sự chú ý của Bạch Dương: "Khụ khụ, theo như anh quan sát thì đây là một trong số trường mà các vong sư theo học. Hiện tại khối năm 3 thì có khoảng 50 người. Nhưng đó chỉ là số liệu mà anh có thể tìm hiểu." Sau đó anh liếc nhìn mấy người kia như muốn nói “Mấy người thực sự tưởng đây là đi chơi à?”

Bạch Dương gật đầu hài lòng. Tính cảnh giác tốt đấy, cô đúng là không nhìn nhầm người. Ngay từ đầu đã thấy tên này không hề đơn giản như bề ngoài của hắn.

"Nhiệm vụ của mấy người chính là hợp tác với mấy vong sư đó đi làm nhiệm vụ."

Kim Ngưu khó hiểu: "Tại sao chúng ta phải đến đây và hợp tác với vong sư?"

Bạch Dương không trả lời, thay vào đó là trầm tư nhìn Kim Ngưu như nghiên cứu gì đó. Thật lâu sau, đến khi Kim Ngưu nghĩ cô sẽ không trả lời thì Bạch Dương lại lên tiếng nhưng tầm mắt vẫn không rời khỏi mặt cậu.

"Tất nhiên là để thực hiện những gì tôi đã nói với mấy người vào tối hôm qua." Xoẹt. Như có một luồng điện bỗng chạy xoẹt qua trong não bộ Bạch Dương khiến cô hiểu ra những bí ẩn từ trước đến nay vẫn luôn không có lời giải đáp: “Kim Ngưu tôi sẽ giao một nhiệm vụ khác cho cậu. Ở lớp chờ lệnh. Tôi đi trước." Giờ thì đi ăn chưa thôi.

"Vong sư là gì vậy?" Đợi Bạch Dương khuất bóng, Song Ngư lúc này mới lên tiếng.

Thiên Bình: "Trong truyền thuyết vong sư là tộc pháp sư thông minh nhất, đoàn kết nhất và trung thành nhất với Ngài*. Sau khi Ngài biến mất, các tộc khác sợ tộc vong sư sẽ bá quyền ở thế giới pháp thuật nên đã liên minh với nhau đuổi vong sư ra khỏi lãnh thổ phép thuật. Chuyện xảy ra cũng lâu rồi nên mấy em không biết đến cũng phải thôi."

* Ngài: là người sáng lập ra hội đồng các bô lão và hội đồng pháp sư gồm mười hai thượng linh.

"Thực ra em rất khâm phục các vong sư. Giờ không biết đời sau của họ có giỏi không?" Kim Ngưu cảm thán.

Nhân Mã: "Cậu biết họ à?"

"À. Biết sơ sơ. Phép thuật của họ rất đa dạng, sức chiến đấu thì bền bỉ."

***************

Cùng lúc ở một nơi khác - Trường Hoàng Đạo.

Họ đi rồi. Đi từ tối qua sao? Cự Giải thờ dài, thẫn thờ đứng giữa phòng sinh hoạt.

"Cự Giải nhanh lên. Thầy Rod có một chuyện quan trọng muốn thông báo với chúng ta." Bảo Bình nói vọng vào.

"Đến đây."

=============

"Nếu các trò đã đến đông đủ rồi thì thầy sẽ thông báo luôn. Trong chuyến đi vào Huyễn rừng rậm thầy sẽ đi với vai trò là người trị thương."

"Vậy ai sẽ là người hướng dẫn cho chúng em?" Ma Kết lên tiếng.

"Đó chính là mục đích mà hôm nay tôi gọi các trò đến." Nói xong thầy Rod quay ra cửa nói vọng: “Vào đi Xà Phu."

"Đây là Xà Phu là người hướng dẫn các em trong chuyến đi..." Thầy Rod như có như không nhìn phản ứng của từng người, ngừng một chút rồi nói tiếp: “Nhà trường đã phê chuẩn. Các trò có ý kiến gì không?"

Sư Tử vui vẻ: “Không ạ."

"Ồ?" Thầy Rod ồ một tiếng.

Mà không khí này là sao ta? Từ khi nhóm Bạch Dương đi chúng trở nên vậy thì phải. Theo tin tức nhóm Bạch Dương ngày càng đoàn kết, tâm ý tương thông còn nhóm này... kẻ vui người buồn. Hài. Thầy Rod lắc đầu chỉ bỏ một câu rồi đi: “Các trò làm quen với huấn luyện viên mới đi."

"Chào thầy, thầy sẽ là người huấn luyện của bọn em từ bây giờ ạ?" Thiên Yết hỏi.

"Tôi chỉ là người hướng dẫn các em trong chuyến đi Huyễn rừng rậm này thôi. Các em có thể gọi là anh hoặc gọi thẳng tên tôi." Xà Phu méo miệng trả lời. Thật không hiểu con bé Bạch Dương này định làm cái gì mà bảo anh ra mặt làm người hướng dẫn cho bọn này trong chuyến đi.

Giọng nói trầm thấp bay bổng đầy mị hoặc rót vào tai Cự Giải khiến cô ngẩng phắt đầu lên nhìn đối phương. Giọng nói này nghe quen quá.

Xà Phu dường như cũng cảm nhận được ánh nhìn mãnh liệt của Cự Giải, thản nhiên nhìn lại cô: “Em có gì muốn hỏi sao?"

Cự Giải đỏ bừng mặt vì bị bắt gặp, lúng túng nói: “À… À… Em muốn hỏi thầy bao nhiêu tuổi?" Hay lắm Cự Giải. Cự Giải tự khen mình nhanh trí.

Xà Phu nửa cười nửa không: “Tôi 20. Vì vậy không cần gọi tôi là thầy đâu."

"Dù sao cũng chỉ còn một ngày rưỡi nữa sẽ bắt đầu chuyến đi, mọi người cứ luyện tập bình thường, cường độ giảm đi một nửa. Có gì thắc mắc thì đến gặp tôi." Xà Phu nói xong thì nhanh chóng đi ra cửa, trong lòng thầm nguyền rủa Bạch Dương.

######Dải phân cách quay ngược thời gian#####

9 giờ tối hôm qua.

"Alo, Xà Phu."

"Mọi chuyện ở đấy ổn chứ?"

"Ổn. Nhiệm vụ của anh bây giờ chính là làm người hướng dẫn cho nhóm Ma Kết, cùng nhau đi vào Huyễn..."

"Chết tiệt. Em rốt cuộc muốn làm gì. Chả phải chúng ta đã thỏa thuận..." Xà Phu tức giận chỉ muốn ném vỡ cái điện thoại để không muốn nghe cái giọng lạnh nhạt, nghe tưởng chừng như đề nghị nhưng lại mang tính chất ra lệnh.

"Em có một việc cần phải xác nhận lại. Để xác nhận được thì điều kiện cần là anh phải ở cùng họ. Em đã nhờ Rod rồi, anh ta sẽ sắp xếp cho anh. Sáng mai anh chỉ việc đến và giới thiệu thôi."

Xà Phu bỗng dịu giọng, nhỏ nhẹ dụ dỗ Bạch Dương: "Bạch Dương, nói cho anh đi. Bây giờ em muốn làm gì?"

Bạch Dương ở đầu bên kia im lặng một chút rồi nhẫn tâm nói: “Chuyện này một mình em biết là đủ rồi."

"Bạch Dương!" Xà Phu gầm lên.

"Anh ngốc nghếch như vậy nói cũng chả để làm gì. Anh chỉ cần biết là giờ đó không còn là trận chiến "giận dỗi" của anh và gia tộc Python nữa rồi. Tút...tút…"

"Chết tiệt. Cái gì mà trận chiến "giận dỗi" chứ." Xà Phu thẳng ném ném điện thoại xuống sôpha.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 32. Lâm Tử.

Huyễn rừng rậm, là một khu rừng sâu với diện tích rộng, chiếm cứ vị trí trung tâm thế giới pháp thuật. Thuận lợi cho các trường ở bốn gia tộc đến đây thực chiến, luyện tập.

Bên ngoài Huyễn rừng rậm cũng nguy hiểm không kém. Lâm Tử là một rừng cây chết, hàng năm sương mù vây quanh tử khí tràn lan. Đi xuyên qua Lâm Tử là có thể đến rìa ngoài của Huyễn rừng rậm.

Đối với các pháp sư cấp cao thủ mới nổi mà nói, Lâm Tử rất nguy hiểm từ mọi yếu tố ví dụ như thường xuyên có nhiều binh đoàn dong sư binh* xuất hiện tìm kiếm dược liệu điều chế thuốc ở khu vực này. Một vùng đất chết mà có thể kiếm được nhiều thành phần dược liệu quý hiếm như vậy thì đủ biết Huyễn rừng rậm có sức hút lớn như thế nào. Dù vậy vẫn chưa có ai dám mạo hiểm vào đó một mình.

*binh đoàn dong sư binh: là các tổ chức pháp sư rất hống hách và hiếu chiến. Ai cũng có thể thuê họ làm việc, nhưng cái giá cho việc đó là rất cao. Hiện tại trên thế giới pháp thuật có ba binh đoàn dong sư binh lớn nhất.

Năm nay, trường Hoàng Đạo sẽ dẫn hơn 100 học viên đi vào Huyễn rừng rậm. Huyễn rừng rậm rất nguy hiểm, hiệu trưởng và các thầy cô đã chia đều các học viên làm 4 đội. Mỗi đội có 1 giáo viên hướng dẫn, 2 lão sư kèm cặp và 6 học viên đội linh lực để bảo vệ những học viên bình thường.

Hiện tại, trước mặt họ là Lâm Tử. Tên giống như vật là một khu rừng chết. Nhiều học viên không chịu nổi được mùi tử khí ở đây đã bắt đầu có dấu hiệu chóng mặt và nôn mửa mặc dù trước đó đã được uống một viên thuốc thược dược*.

*thuốc thược dược: ngăn khí độc và thanh lọc cơ thể.

Xà phu: “Hiệu trưởng thông báo, tối nay chúng ta sẽ hạ trại ở đây - rìa ngoài cạnh Lâm Tử. Mai chúng ta sẽ xuất phát đi xuyên qua Lâm Tử thẳng tiến đến Huyễn rừng rậm. Mấy người kia sao vậy?" Xà Phu thông báo xong mới để ý thấy nhiều học viên mặt mày tái nhợt đến kì lạ.

Ma Kết: "Thưa thầy, mấy bạn đó đã được cho uống thược dược nhưng vẫn có dấu hiệu trúng tử khí của Lâm Tử."

Xà Phu nhíu mày không biết là vì một tiếng kêu thầy kia hay là do mấy học viên đó.

"Mới rìa ngoài Lâm Tử đã không chịu nổi. Yếu ớt như vậy mà cũng được lựa chọn đi Huyễn rừng rậm sao? Trường Hoàng Đạo không ngờ bây giờ lại sa sút như vậy."

"Mấy bạn đó là học viên lớp thường." Thiên Yết nhịn không được mà lên tiếng bênh vực.

Xà Phu khó hiểu nhìn cô: "Lớp thường? Thời của tôi, lớp thường còn giỏi hơn đội linh lực bọn em bây giờ đấy." Xà Phu xem thường nói nhưng vẫn nhanh chóng ra lệnh: “Xếp họ vào cùng mấy trại. Tôi sẽ thanh lọc cho họ. Còn những người khác, nhanh chóng hạ trại đi."

"Vâng." Ma Kết đáp nắm chặt tay Thiên Yết nhanh chóng kéo đi trước khi cô nói điều gì không hợp quy củ.

"Hừ. Cái gì mà 'thời của tôi, lớp thường còn giỏi hơn đội linh lực bọn em bây giờ đấy.' Anh ta nghĩ sao vậy, anh ta mới 20 tuổi cùng lắm lớn hơn chúng ta 3 khóa chứ nhiêu." Thiên Yết bực bội.

Xử Nữ thấy Thiên Yết đang bực bội nói một tràng dài, ngạc nhiên nhìn Ma Kết hỏi: “Cậu ấy sao vậy?"

"Cậu ấy nhắc đến Xà Phu ấy mà. Còn đoạn sau cậu nghe rồi đó."

Xử Nữ ngạc nhiên nhìn Thiên Yết: "Thiên Yết cậu thực không biết Xà Phu?"

Thiên Yết bực bội: “Sao tớ phải biết con người kiêu ngạo đó."

"Anh ta nhập học không phải là lúc bằng tuổi bọn Cự Giải đâu! Anh ta học năm nhất khi anh ta mới 10 tuổi. Còn nhỏ hơn Bạch Dương 2 tuổi cơ. Mà thời đó đúng là đến học viên các lớp thường cũng phải mạnh ngang ngửa chúng ta bây giờ. Học viên khóa sau gọi họ là quân đội thép. Họ mạnh mẽ và... tàn nhẫn." Xử Nữ thấy cổ họng hơi khô. Tìm chai nước, uống một ngụm rồi nói tiếp: “Mười hai người mạnh nhất được chọn lập thành một đội gọi là đội cảm tử. Người đứng đầu chính là Xà Phu đó.”

Ma Kết cảm khái: “Tính ra cũng 10 năm rồi nhỉ?”

"Thật sự?" Thiên Yết trợn mắt nhìn Xử Nữ.

Xử Nữ nhíu mày: "Thật. Cậu không có tìm hiểu qua lịch sử về trường sao? Ít ra phải hiểu sơ sơ để biết người biết ra chứ!"

Thiên Yết câm nín. Cô thực sự đúng là đã quên tìm hiểu chuyện quan trọng này nếu không cũng không tỏ thái độ bất mãn với Xà Phu- người "siêu" cường đại kia.

Ma Kết cố gắng nhịn cười trước biểu cảm nín lặng này của Thiên Yết. Lần đầu tiên thấy Thiên Yết sơ suất như vậy: "Khụ, được rồi. Giờ chúng ta phải nhanh chóng xếp mấy học viên trúng tử khí một chỗ, giám sát mấy bạn hạ trại và còn phải có một đội tìm hiểu tình hình."

Xử Nữ: "Vậy chia làm 3 đội đi 2-2-2 vừa đẹp. Tôi sẽ gọi Cự Giải cùng di chuyển mấy bạn học viên trúng tử khí và giúp Xà Phu thanh lọc cho họ. Còn Thiên Yết và một bạn nữa giám sát và giúp đỡ hạ trại. Ma kết tìm hiểu tình hình. Ok?"

"Vậy tôi sẽ gọi Bảo Bình đi cùng. Tính cảnh giác của cậu ấy rất cao, quan trọng hơn là có nhiều "dược khí" bí mật. Nhỉ?" Ma Kết nháy mắt với Xử Nữ ra chiều đã hiểu.

Xử Nữ lườm nguýt Ma Kết một cái, sau đó nhìn Thiên Yết dặn: "Khụ. Vậy cậu hãy đi gọi Sư Tử rồi nhanh chóng bảo mọi người làm việc đi."

"Ừ. Ừ. Đi đây."

Nhìn Thiên Yết tiến về chỗ Sư Tử, không biết đã nói những gì mà Sư Tử nhìn về phía này với ánh mắt buồn bã, rồi đi theo sau Thiên Yết.

Ma Kết cảm thán: “Thiên Yết sẽ không nói thật đi? Rằng cậu chính là người sắp xếp như vậy."

Thấy Xử Nữ vẫn không thèm đáp lại, cậu lại bồi thêm một câu: “Cậu cũng thật tàn nhẫn, nếu không thích được thì vẫn làm bạn được mà. Sao lại chơi trò né tránh như vậy chứ! Cái đó chẳng giải quyết được gì còn làm tổn thương tâm hồn thiếu nữ của người ta nữa. Haiz."

Xử Nữ mất kiên nhẫn đuổi Ma Kết: "Sao hôm nay cậu lắm điều vậy?"

"Tớ chỉ cảm thán một chút thôi mà."

"Cậu biết mà. Hiện giờ tớ không biết phải đối mặt với cô ấy như thế nào. Giờ mà còn chạm mặt làm việc chung với nhau thì rất khó xử."
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 33. Lâm Tử (2).

"Ok ok. Cậu đúng. Cậu suy nghĩ thấu đáo. Tớ đi trước đây."

"Bye."

Xử Nữ nhanh chóng đi về phía Cự Giải: "Cự Giải, cậu cùng tôi nhanh chóng thu xếp cho mấy bạn trúng tử khí ở một chỗ."

“…”

Chờ đợi mãi mà vẫn không thấy Cự Giải phản ứng lại, cậu nhíu mày gọi tiếp: "Cự Giải!"

"Hả?" Cự Giải hoàn hồn đáp.

"Cậu nên nhớ chúng ta là đang ở Huyễn rừng rậm. Từng thời khắc cần phải tỉnh táo không sẽ rất nguy hiểm."

Cự Giải cau mày: "Tôi tự biết chừng mực." Cự Giải đứng dậy phủi lớp cỏ đang dính trên áo choàng: "Đi thôi."

Xử Nữ cùng Cự Giải bận rộn nửa ngày, nào là dựng hai trại sau đó di chuyển mọi người đến lập màng bảo vệ sau đó thanh lọc. Từng quy trình được thực hiện một cách cẩn trọng theo sự hướng dẫn của Xà Phu. Thanh lọc xong thì hai người cũng mềm nhũn như cọng bún, không đủ sức để đi lại vì đã tiêu tốn quá nhiều pháp thuật.

Bên Thiên Yết và Sư Tử cũng mệt mỏi không kém. Chỉ họ cách dựng trại, sau đó đi kiếm nguồn nước rửa sạch thực phẩm, bận rộn chuẩn bị làm đồ ăn.

Rắc... Rắc... A… A…

Bỗng nhiên mặt đất rung chuyển ầm ầm, như có hàng ngàn hàng vạn con thú đang chạy mà… quả thực thì đúng... là như vậy.

Ma Kết: "Có chuyện gì xảy ra vậy?"

Bảo Bình chỉ tay về phía Huyễn rừng rậm nói: "Cậu nhìn kìa."

Bên phía Huyễn rừng rậm bụi bay mịt mù, cao hơn cây tận mấy tầng. Nên hai người họ từ xa cũng nhìn rõ. Có thể thấy, Huyễn rừng rậm đang hỗn loạn đến mức nào. Ngay sau đó hàng loạt các linh thú đang chạy về phía họ.

Ma Kết thu dọn đồ: "Nhanh lên Bảo Bình, chúng ta phải nhanh chóng quay về."

"Từ từ đã." Bảo Bình vừa né tránh những con thú đầu tiên đang xông về phía họ, vừa cố rướn người nhìn về phía xa xa kia: "Cậu thực sự không tò mò vì sao bọn linh thú này lại chạy toán loạn ư? Mấy linh thú kia, còn có mấy con bị trúng tử khí lăn quay rồi mà con trước vẫn giẫm đạp lên con sau chạy tiếp. Có thứ gì lại kinh khủng như vậy?"

"Cậu nói đúng. Nhưng mà ở đây không an toàn. Chúng ta về nơi tập trung cũng có thể nhìn thấy mà. Không biết mấy người kia có giữ được ổn định trong đội hay không nữa." Ma Kết sốt ruột.

Bảo Bình khinh bỉ nhìn Ma Kết: "Cậu thật giống bà mẹ già nhiều chuyện và lo đủ mọi thứ. Sống vậy không thấy mệt à? Ở đấy còn có mấy lão sư và người hướng dẫn, thiếu cậu họ không chết được đâu."

"Cậu..."

"Cậu tớ gì. Qua đây." Bảo Bình kéo tay áo Ma Kết chui tọt vào sau những tảng đá lớn.

Ma Kết hết cách, đành phải theo sau Bảo Bình, cô nàng này đúng là không sợ cái gì cả. Đến mức này tính tò mò còn mạnh hơn cả tính mạng. Chả lẽ... Là thể loại chưa thấy quan tài chưa đổ lệ ư?

Bảo Bình khều khều tay Ma Kết, thì thầm: "Nhìn kìa, cậu có thấy mấy người kia đang xông ra không? Mà lại cùng hướng xông ra với bọn linh thú. Thật kì quái."

Ma Kết híp mắt nhìn, quả nhiên có một đám mấy chục người đang chạy ra: "Dong sư binh."

"Dong sư binh?"

"Chính xác là dong sư binh. Cậu nhìn có nhìn thấy họ đang mặc đồng phục của tổ chức shark kia không?"

"Có nghe qua. Nhưng tại sao họ lại ở đây?"

"Tớ không biết. Nhưng có thể họ là người đứng sau vụ bạo loạn của bọn linh thú."

"Đi thôi. Đi về thôi." Bảo Bình ngoắc ngoắc Ma Kết ra hiệu cậu đi theo cô.

"Về luôn sao?"

Bảo Bình lại được một trận cảm thán: "Bạn học Kết. Bạn có hiểu thế nào là biết co biết dãn không vậy? Họ ra khỏi Lâm Tử rồi kiểu gì cũng phát hiện sự tồn tại của chúng ta." Sau đó cô chỉ chỉ vào mấy cái trại to nhiều màu sắc phía sau lưng: "Kiểu gì cũng sẽ "thăm hỏi" đôi chút. Tính ra giờ về chúng ta sẽ thu được nhiều tin tức hơn. Quan trọng là thông báo cho họ biết trước để chuẩn bị."

"Tôi biết, ở thêm đây có lẽ chúng ta sẽ tra thêm được nhiều tin tức quan trọng hơn. Nhưng hiện tại mấy tin tức quan trọng đó hiện giờ lại không liên quan đến chúng ta. Mà chúng ta về sau vẫn có thể tìm hiểu được. Are you ok?" Bảo Bình nghẹo đầu chờ Ma Kết lên tiếng.

Ma Kết ngượng ngùng: "Cậu nói rất có lý. Chúng ta nên về thôi."

Bảo Bình hài lòng nhìn Ma Kết. Đúng là "trẻ nhỏ dễ dạy".

"Cậu sống quá sung túc lại chưa từng tiếp xúc thế giới bên ngoài nhiều nên mấy thứ này có thể cậu không biết. Nhưng sau này nhất định sẽ thông thạo."

"Tôi biết. Cảm ơn cậu, Bảo Bình." Ma Kết mỉm cười thật lòng nhìn Bảo Bình. Cậu ta rất vui vì Bảo Bình có thể góp ý thẳng thắn như vậy. Mặc dù hai người họ không hay qua lại với nhau.

"Chói quá." Bảo Bình lẩm bẩm, che mắt trước nụ cười đầy chân thành của Ma Kết. Thế này cậu ta mà cười toe toét thì có mà đui mù con mắt của mình mất. "Không có gì. Chúng ta là đồng đội mà."

"Đồng đội." Câu nói này không khỏi khiến Ma Kết nhớ đến người con gái mà hàng đêm vẫn dày vò trong tâm trí cậu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên