Cuối tuần - Tạm dừng - Lê La

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Chương 2

Con ngõ nơi cô sống khá nhỏ. Từ ban công phòng cô chỉ nhìn được một khoảng trời hẹp giữa những mái nhà. So với ở quê, bầu trời lúc nào cũng có vẻ xa vời và sáng sủa hơn. Một bầu trời hẹp trong một tầm mắt hẹp, nó không dễ chịu với cô chút nào.

Cô thu tầm mắt, hướng ánh nhìn xuống dưới con ngõ. Có mấy cậu sinh viên đang đi từ phía trong ngõ ra bên ngoài đường lớn. Vừa đi họ vừa nói chuyện, người xỏ tay túi quần, người khoanh tay trước ngực. Lẫn trong cuộc chuyện trò là những câu chửi thề được thốt ra một cách tự nhiên. Họ nói, họ thúc tay vào nhau, họ ôm vai bá cổ... Cô lắng nghe nhưng không hiểu họ đang tranh luận vấn đề gì.

Khi mấy người đã khuất khỏi tầm mắt, một chiếc xe máy từ ngoài rẽ vào con ngõ. Một người phụ nữ mặc váy công sở màu cam xen lẫn màu đen, ôm sát cơ thể ngồi trên chiếc xe Lead màu bạc. Gương mặt chị trang điểm nhẹ nhàng lúc này có phần mờ nhạt và thoáng chút mệt mỏi. Tiếng động cơ xe máy vang vọng giữa không gian chật hẹp, trong khoảnh khắc lại biến mất.

Dưới ngọn đèn đường trên cây cột điện, những con muỗi bay lượn vòng quanh, chơi đùa với thứ ánh sáng vàng vàng, nhợt nhợt. Mỗi lúc một dày đặc thêm, những con muỗi.

Cô quay người, nhìn vào khung cửa sổ. Tấm rèm màu xanh dương đang đung đưa theo gió. Gió mùa thu dịu dàng thổi.

Điện thoại đang phát bản nhạc River Flows In You ở khúc cuối, rồi tự động chuyển sang bản Before Dawn của Yuki Kajiura. Tâm trạng cô không trở nên tồi tệ nhưng mang một nỗi buồn nhè nhẹ. Có lẽ do tác động của bản nhạc. Cô đứng dựa vào ban công, tay cầm điện thoại, mắt nhìn tấm rèm cửa sổ nâng lên, hạ xuống theo nhịp gió. Gương mặt cô thoáng nét trầm tư, ánh mắt không còn chú ý vào một cái gì cụ thể. Mái tóc ướt dần được gió hong khô. Được một lúc, cô không nhìn tấm rèm nữa mà chuyển sang nhìn vùng ánh sáng từ ánh điện trong phòng hắt trên bậu cửa sổ. Vùng ánh sáng thay đổi, lúc rộng, lúc hẹp bởi sự chuyển động nhịp nhàng của tấm rèm.

Cảm thấy đôi chân muốn ngồi xuống, cô vào phòng lấy tấm giẻ, lau sạch nền ban công, ngồi bệt xuống đó, lưng dựa vào tường căn phòng, chân hướng về bức tường bên ngoài. Tay cô vẫn cầm điện thoại, đặt trên đầu gối. Lúc này, cô để chế độ lặp và điện thoại phát đi phát lại bản Before Dawn. Nhắm mắt, cô hít vào thật sâu rồi mở mắt ra, khẽ mỉm cười. Cô cảm thấy dễ chịu hơn.

Tự nhiên, cảm giác thân quen từ những ký ức khi cô còn nhỏ trở lại trong tâm trí. Cũng ngồi như lúc này, có bầu trời rộng lớn, có không gian rộng lớn, có gió thổi nhẹ, một mình cô trên sân thượng, một mình cô một thế giới. Nó khiến cô nhẹ nhõm.

Lặp lại hành động quen thuộc từ rất lâu, cô ghé đầu lên đầu gối, nhắm mắt lại và để tâm trí mình cuốn đi theo giai điệu của bản nhạc. Ranh giới giữa hồi tưởng và cảm giác trong hiện tại trở nên mờ nhạt. Lúc thì cô ngồi đây, trên ban công này, phía bên phải, một ban công khác tối om và không có người, phía bên trái không có ban công mà là một sân thượng với quần áo treo khắp mọi nơi, có cái còn ướt, có cái đã khô mà chủ nhân chưa mang xuống. Lúc thì cô ngồi trên sân thượng nhà cô, ở quê, cách đây gần chục năm, xung quanh là những sân thượng khác và cũng không có người. Hiện tại và quá khứ đan xen, hòa lẫn, chập chờn, chập chờn.

 
Chỉnh sửa lần cuối:

Kẹo Lạc

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/12/13
Bài viết
224
Gạo
0,0
Bỏ đoạn hồi tưởng kí ức xa xưa đi. Vu vơ nhìn đâu miêu tả đấy thôi. Hay là thêm đoạn hồi tưởng kỉ niệm đẹp lúc mới yêu nhau vào cuối chương rồi hẵng "chập chờn"./:).
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Bỏ đoạn hồi tưởng kí ức xa xưa đi. Vu vơ nhìn đâu miêu tả đấy thôi. Hay là thêm đoạn hồi tưởng kỉ niệm đẹp lúc mới yêu nhau vào cuối chương rồi hẵng "chập chờn"./:).
Ừa, từ cái ký ức xa xưa cho thêm cái kỉ niệm lúc mới yêu rồi chập chờn được đấy. :v
 

Kẹo Lạc

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/12/13
Bài viết
224
Gạo
0,0
Ừa, từ cái ký ức xa xưa cho thêm cái kỉ niệm lúc mới yêu rồi chập chờn được đấy. :v
Ừ tại đang liệt kê vu vơ hay thêm cái hồi tưởng lại liệt kê tiếp phá hỏng hết cả đoạn văn. Chỉ một kỉ niệm nhỏ thôi không cần xa xưa đâu. Nhìn thấy sao trên trời nhớ đống sao người yêu gấp tặng mà về sau phát hiện là nhờ người gấp hay mua chẳng hạn. Cười mỉm rồi chập chờn.:o).
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Ôi chương 2 rồi mà bà tác giả vẫn chưa cho anh ấy a lô à? ;))

Lặp lại hành động quen thuộc từ rất lâu, cô ghé đầu lên đầu gối, nhắm mắt lại và cảm nhận.
À, đoạn này em có thể thay từ cảm nhận bằng hồi tưởng không nhỉ? :-/ Vì hai đoạn sau hoàn toàn là thuần miêu tả, không có cảm xúc của cô.

mắt nhìn tấm rèm của sổ nâng lên
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
À, đoạn này em có thể thay từ cảm nhận bằng hồi tưởng không nhỉ? :-/ Vì hai đoạn sau hoàn toàn là thuần miêu tả, không có cảm xúc của cô.
Quên mất, còn chỗ này :">. Chị nói xong em mới thấy vậy, :P. Lỗi đánh máy em sửa rồi nhé :D. (Viết xong cái này sẽ đi sửa. :v)
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
Không biết có phải gọi là nhảy hố không nhỉ? Dạo này mình thích đọc những tác phẩm như vầy. :3
Chương 1
Mở cánh cửa gỗ nặng trịch, cô với tay bật điện
Ở đây mình thấy dùng từ "Đẩy" hợp hơn. :D
Chăn gối trên giường bị vứt thành một đống, lẫn với mấy cái áo phông và áo sơ mi của Nam.
=> "vứt lung tung" hoặc "nhét thành một đống" chứ nhỉ?
Ở góc phòng, cạnh giá đựng bát, có một cái bát bẩn, Nam ăn mì tôm xong chưa rửa mà vẫn để đấy, lớp mỡ vàng quạch đã đông cứng quanh thành bát từ lâu.
Thích câu miêu tả này quá đi mất. :))
Trước khi cắm phích nồi cơm, cô bỏ thêm vào nồi hai quả trứng gà. Em trai thích ăn trứng luộc.
"... hai quả trứng gà vì em trai cô..." nghe có vẻ ổn hơn. Tại câu sau hơi hẫng, đang cô cô mà xen một câu "Em trai...". :D
Cô đứng nhìn trân trân vào chảo rau đang sôi, vào nồi thịt bên cạnh đang bắt đầu kêu ùng ục.
Cái này là sao vậy? Nồi luộc rau và chảo rang thịt chứ nhỉ?
Cô đậy vung nồi, để lửa ở mức nhỏ nhất.
Chắc dùng bếp ga hen, vậy "lửa mở mức nhỏ nhất" là ở mức nào nhỉ? => "hạ lửa xuống" chắc ổn rồi.
Hình như nước rau dùng làm canh phải không ta? :-? Mình thích nêm chút muối, bột ngọt và vắt miếng chanh vào nước luộc rau ý (đặc biệt là rau muống). :D

Chương 2
Sai tên nè: Before Drawn => Before Dawn. :))
Tâm trạng cô không trở nên tồi tệ nhưng mang một nỗi buồn nhè nhẹ.
Mình không hiểu lắm. :/
Gương mặt cô thoáng nét trầm tư, ánh mắt dần trở nên vô định, không còn chú ý vào một cái gì cụ thể.
Vô định chính là không chú ý vào một cái cụ thể rồi mà? :-? có thể thay bằng "nhìn xa xăm" chẳng hạn.
Tự nhiên, cảm giác thân quen từ những ký ức khi cô còn nhỏ trở lại trong tâm trí. Nó khiến cô nhẹ nhõm. Cũng ngồi như lúc này, có bầu trời rộng lớn, có không gian rộng lớn, có gió thổi nhẹ, một mình cô trên sân thượng, một mình cô một thế giới.
Mình nghĩ là câu "Nó kiến cô nhẹ nhõm" nên đưa sau cậu "Cũng ngồi như lúc này,..." sẽ hợp logic hơn. Mà vì có đoạn này rồi, đoạn sau viết thêm có vẻ bị trùng. :-?

Hihi hóng chương sau. :3
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên