Hoàn thành Định mệnh - Hoàn thành - Lâm Diệu Anh

Đinh Ngọc Diệp

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/8/14
Bài viết
579
Gạo
0,0
Chúc mừng chị Anh đã hoàn truyện. Kết thúc này mọi người dự đoán được từ mấy chương trước rồi nên không gây bất ngờ nhiều, có điều dù em không ghét SE nhưng cũng chẳng thấy vui vẻ gì khi nhìn thấy cặp nhân vật chính mình theo dõi từ đầu truyện tới giờ âm dương cách biệt, hơn nữa dù có NP có không chết hai người cũng chẳng thể bên nhau.
...
"Ngày gió ngừng thổi, muội sẽ quên."
 

Annin

Wings...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
17/8/14
Bài viết
1.119
Gạo
1.200,0
Chúc mừng nàng đã hoàn truyện nhé! Bao nhiêu nỗ lực bỏ ra đã gặt được thành quả rồi. Bây giờ chúc mừng trước, khi có thời gian ta sẽ comt góp ý.
Congratulation for the first ever work!
 

Quân Phất

Gà con
Tham gia
21/5/15
Bài viết
14
Gạo
0,0
Hi chị!
Có lẽ đây là bộ truyện dài nhất trên Gác mà em đọc cho đến giờ. ^^
Truyện chị xây dựng nhân vật rất hay. Chính, tà đều không thể phân rõ yêu ghét. Lúc ghét đấy, lúc lại yêu đấy... Buồn vui theo diễn tiến của truyện.
Mạch văn rõ ràng, hành văn trôi chảy, từ ngữ trau chuốt... Có điều, không hiểu vì lí do gì, đọc xong toàn bộ truyện, em lại cảm thấy rất mệt mỏi.
Em không hiểu thông điệp cuối cùng mà chị muốn truyền tải qua truyện là gì. Nhưng đọc xong em đúng là phải đập bàn rồi thốt lên bốn chữ: Đúng là định mệnh!
Ba chương cuối, em vẫn thấy có gì đó không thoả đáng lắm. Như là kiểu "tác giả bảo kết" nên phải kết ấy. Vội vã và dồn ép tình tiết kinh khủng.
P/s: đây chỉ là cảm nhận của em thôi, xin lỗi nếu em hiểu sai và khiến chị không vui.
 

hyoyoung97

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/14
Bài viết
753
Gạo
2.500,0
Em đã chờ chị lấp hố xong. Chúc mừng chị nhé, chị yêu. ^^ *Ấm ức*, thế mà không tag người ta vào. Hứ. :3
 

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
Muốn quẳng gạch vào nhà mụ tác giả. Có cần máu chó đến thế không??? Hả? Hả?
Ngược lên ngược xuống cuối cùng thì thằng nam chính ngỏm, nữ chính thương nhớ đến điếc... Móa. Còn không cho người ta thương nhớ tử tế nữa chứ.
Đứa khốn nạn âm mưu nhất truyện thường đến giờ chót là chết mà truyện này còn sống nguây nguẩy thế này.
Tốt nhất cho chết hết để đỡ phải nhỡ với nhung, đau với chả thương.
Cuối cùng chúc mừng tác giả đã lấp xong hố. Dự là sẽ có nhiều gạch để dồn thành đống.
Chương cuối hay gần cuối chữ to mà sai nhiều lỗi quá.
 
  • Like
Reactions: h.y

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Ngoại truyện đâu chị? em không tin cái kết nó thảm đến vậy đâu!

:tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1:
 

Lâm Diệu Anh

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.705
Gạo
600,0
Thanks và yêu mọi người đã ủng hộ theo dõi đến cùng. Dù thật là nó khá dài hơi và gần 1 năm rồi.
:D

Trước hết, chúc mừng bà hoàn thành bộ truyện. He he, 62 chương truyện, qua mỗi chương lại thấy bà lên tay thêm một chút. Công sức bỏ ra vậy cũng đáng.

Về truyện, tổng quan thì bà đã làm tốt, xây dựng được tuyến nhân vật và các tình tiết, âm mưu khá logic. (Ngoại trừ chục chương đầu nhé :v) Tóm gọn thì đây là một truyện không tồi.

Tui chỉ tiếc một điều: tui cảm giác tui chưa thực kết nối được với truyện khi đọc. Có lẽ vì gu đọc của tui khác. :D
Òa òa òa òa òa. =((((((((((((((( Ta không biết, bắt đền tác giả, ngược chết ta rồi. T_____T Ta thà chuyện cứ kéo dài dài dài dài dài dài dài mãi không kết còn hơn à. =(((((((((((( Nhưng thôi dù sao cũng chúc mừng nàng nha, nàng mau hoàn thiện bản word rồi gửi đăng thư viện đi, ta hóng a. ^O^
Chúc mừng chị Anh đã hoàn truyện. Kết thúc này mọi người dự đoán được từ mấy chương trước rồi nên không gây bất ngờ nhiều, có điều dù em không ghét SE nhưng cũng chẳng thấy vui vẻ gì khi nhìn thấy cặp nhân vật chính mình theo dõi từ đầu truyện tới giờ âm dương cách biệt, hơn nữa dù có NP có không chết hai người cũng chẳng thể bên nhau.
...
"Ngày gió ngừng thổi, muội sẽ quên."

Nếu mỗi một giây phút phải đối mặt, ngay cả nhớ cũng không thể vậy thì chết. đi cũng là một cách giải thoát. Nói đúng hơn là trốn chạy.
Muốn quẳng gạch vào nhà mụ tác giả. Có cần máu chó đến thế không??? Hả? Hả?
Ngược lên ngược xuống cuối cùng thì thằng nam chính ngỏm, nữ chính thương nhớ đến điếc... Móa. Còn không cho người ta thương nhớ tử tế nữa chứ.
Đứa khốn nạn âm mưu nhất truyện thường đến giờ chót là chết mà truyện này còn sống nguây nguẩy thế này.
Tốt nhất cho chết hết để đỡ phải nhỡ với nhung, đau với chả thương.
Cuối cùng chúc mừng tác giả đã lấp xong hố. Dự là sẽ có nhiều gạch để dồn thành đống.
Chương cuối hay gần cuối chữ to mà sai nhiều lỗi quá.

Bé búp thương chị nhất mừ! ^^ Chị có biến thái lắm đâu, ngược tí mà cô đã la toáng lên rồi. Mà nữ chính điếc lúc nào cô, tui rõ ràng chỉ miêu tả là mất thính giác tạm thời thôi mừ.=_=
Ngoại truyện đâu chị? em không tin cái kết nó thảm đến vậy đâu!

:tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1::tho1:

Từ từ nào, đừng gấp, chị sẽ viết mà,,nhaast định tag em mừ.^^
 

Lâm Diệu Anh

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
2/8/14
Bài viết
1.705
Gạo
600,0
Quân Phất Chị vui không hết sao giận em được. Chỉ riêng chuyện em lội hết 63 chương ttruyện một mạch là chị muốn ôm rồi.
Tiếc là trình chị chưa đủ để chuyển tải thông điệp của mình đến độc giả (thất bại to lớn =_=). Bi kịch đều vì một phút noing nổi của đời trước để lại đau thương cho đời sau. Với tình trạng ngày càng nhiều trẻ sơ sinh bị bỏ rơi như hiện nay thì chị không nghĩ sẽ không có chuyện anh em ruột vô tình đến với nhau. Không ai biết cũng không ai chắc chắn, vì thế chị hy vọng mọi người sẽ có cân nhắc với quyết định của mình và có trách nhiệm với bản thân dù là nam hay nữ. Định mệnh không hẳn là thiên ý mà vẫn có một phần bàn tay con người.
Về 3 chương cuối, ý tứ của chị chính là dồn dập và vội vã, chính là không để bất kì ai kịp thích ứng với hiện tại. Bên cạnh chính là chị cảm thấy nếu kéo thêm nữa sẽ thành lan man và dễ nản. Nhưng em cảm thấy gượng vậy để chị xem xét một số chỗ, chỉnh sửa lại đôi chút thử coi. Túm lại là cảm ơn em đã theo dõi và nhận xét những điểm bất cập. ^^
 

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Định mệnh đã sắp sẵn cho họ một kết cục, rồi cho họ gặp nhau, đẩy họ qua bao cuộc bể dâu, sau đó ngả bài, để cho họ phải âm dương cách biệt.

Đọc đến đây, thật chẳng biết phải trách thiên mệnh đã an bài, hay trách lỗi lầm trong quá khứ của người trần mắt thịt.

Sau cùng, nếu có thể, thật muốn mài dao rượt mụ tác giả. Mụ chính là nguồn cơn của mối tình "chỉ nghĩ đến thôi cũng đã là tội nhân" này.

Mụ khiến người đọc lên xuống cảm xúc xuyên suốt 63 chương truyện, và kết lại bằng một hình ảnh đẹp (một cách tang thương) + vô cùng bt, đúng bản chất của mụ tác giả.

À vì sự nài nỉ của tui mà mụ tác giả đã để cho TT sống, mà theo nhiều người thì việc này tức... trào máu. Cơ mà, đây chính là một trong những thành công của truyện đấy. Thứ nhất không bị mô típ ác giả ác báo. Bởi vì cũng chẳng có gieo thiện gặp thiện mà. Thứ hai, lối kết truyện bi phẫn la lối kết truyện khá mới mẻ, gieo được ấn tượng hơn và cũng tạo được "dư luận" hơn. (Bằng chứng là đọc xong tức lộn máu vì người đáng chết thì không chết, còn kẻ đáng sống thì bị mụ tác giả chôn xuống ba tấc đất, và đứa đáng được hạnh phúc thì sống gượng như một cái bóng).

Ps: sau này muốn mụ tác giả không ngoắt sang cho hai kẻ yêu nhau làm anh em, đề nghị đạo chích tivi để mụ không có tivi xem nữa. :v

Ps2: tui muốn lương thiện mà hổng được, gạch đá bên tường mụ, mụ "bắt" mang qua đây, hu hu.

Đây, ý kiến của tui đây:

Đề nghị mụ tác giả xem xét mấy chương cuối. Thêm vài trường đoạn lột tả nội tâm của Y Y, như bà đã làm với NP ấy. Bớt "mắm" giai mà cho nhỏ bánh bèo chút đất diễn trong cái tình huống đẫm nước mắt, nước mũi này.
Và cũng sửa luôn mấy chương đầu lại cho mượt và bớt dàn trải chút.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Starlight

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/5/14
Bài viết
3.149
Gạo
300,0
Định mệnh đã sắp sẵn cho họ một kết cục, rồi cho họ gặp nhau, đẩy họ qua bao cuộc bể dâu, sau đó ngả bài, để cho họ phải âm dương cách biệt.

Đọc đến đây, thật chẳng biết phải trách thiên mệnh đã an bài, hay trách lỗi lầm trong quá khứ của người trần mắt thịt.

Sau cùng, nếu có thể, thật muốn mài dao rượt mụ tác giả. Mụ chính là nguồn cơn của mối tình "chỉ nghĩ đến thôi cũng đã là tội nhân" này.

Mụ khiến người đọc lên xuống cảm xúc xuyên suốt 63 chương truyện, và kết lại bằng một hình ảnh đẹp (một cách tang thương) + vô cùng bt, đúng bản chất của mụ tác giả.

À vì sự nài nỉ của tui mà mụ tác giả đã để cho TT sống, mà theo nhiều người thì việc này tức... trào máu. Cơ mà, đây chính là một trong những thành công của truyện đấy. Thứ nhất không bị mô típ ác giả ác báo. Bởi vì cũng chẳng có gieo thiện gặp thiện mà. Thứ hai, lối kết truyện bi phẫn la lối kết truyện khá mới mẻ, gieo được ấn tượng hơn và cũng tạo được "dư luận" hơn. (Bằng chứng là đọc xong tức lộn máu vì người đáng chết thì không chết, còn kẻ đáng sống thì bị mụ tác giả chôn xuống ba tấc đất, và đứa đáng được hạnh phúc thì sống gượng như một cái bóng).

Ps: sau này muốn mụ tác giả không ngoắt sang cho hai kẻ yêu nhau làm anh em, đề nghị đạo chích tivi để mụ không có tivi xem nữa. :v

Ps2: tui muốn lương thiện mà hổng được, gạch đá bên tường mụ, mụ "bắt" mang qua đây, hu hu.

Đây, ý kiến của tui đây:

Đề nghị mụ tác giả xem xét mấy chương cuối. Thêm vài trường đoạn lột tả nội tâm của Y Y, như bà đã làm với NP ấy. Bớt "mắm" giai mà cho nhỏ bánh bèo chút đất diễn trong cái tình huống đẫm nước mắt, nước mũi này.
Và cũng sửa luôn mấy chương đầu lại cho mượt và bớt dàn trải chút.
Trời ơi em quá đồng tình với chị luôn đó.
 
Bên trên