Đóa sen bên hồ Tả Vọng - Cập nhật - Dưa Hấu

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Chương 11

mắt ông hướng đến anh chàng gầy gò đang ngồi bên bàn rồi nói là thầy dạy tôi học chữ Nôm có tên Đặng Hinh
=> mắt ông hướng đến anh chàng gầy gò đang ngồi bên bàn rồi nói đây là thầy dạy tôi học chữ Nôm, tên Đặng Hinh.

- Đúng. – Trả lời hết sức ngắn gọn.
=> Tôi trả lời hết sức ngắn gọn.

Anh ta nói anh ta đỗ Hoàng giáp nên dạy học không dạy chữ
=> Anh ta nói anh ta đỗ Hoàng giáp nên dạy học, không dạy chữ.

Anh ta nhìn tôi ngơ ngác ngồi đó thì nhìn tôi bằng con mắt coi thường.
=> Anh ta thấy tôi ngơ ngác ngồi đó thì nhìn tôi bằng ánh mắt coi thường.

còn nói Đặng Hinh tài giỏi, tài phú thơ văn này nọ.
=> còn nói Đặng Hinh tài giỏi, văn chương thi phú đều tinh thông.

nếu có bắt gặp bà ngồi ở gian phòng khách thì mới mở lời xin phép ra ngoài.
=> từ bắt gặp không hợp, nếu như gặp phải bà đang ngồi ở gian phòng khách thì mới mở lời xin phép ra ngoài.

đòi theo cho (bằng) được

Tôi nghe Gạo nói mà cảm thấy mặt mình muốn đỏ bừng.

tôi quay (qua) cười với Gạo:

Gạo quay trở lại, cười:
=> Gạo quay trở lại, mỉm cười nói/vừa cười vừa nói:

tôi thỉnh thoảng chêm (vào) vài câu

Anh ta mở hai cánh cửa cổng rộng ra rồi dẫn đường tôi (bước) vào gian phòng khách.

- Tiểu thư, tôi có thể nhìn chiếc khăn tay đó (không/được không/hay không)?

Tiểu thư, tôi tên Hòa là thân tín của công tử.
=> Tiểu thư, tôi tên Hòa, là thân tín của công tử.

- Vậy tôi phải đến đó để gặp công tử (sao/à)?
=> hoặc Vậy tôi phải đến đó mới gặp được công tử sao/à?

- Công tử có dặn, nếu tiểu thư đến sẽ sắp đặt nơi ăn nghỉ của tiểu thư
=> Công tử có dặn, nếu tiểu thư đến sẽ sắp đặt nơi ăn chỗ nghỉ cho tiểu thư.

Lúc nàylà buổi chiều
=> dấu cách.

Sáng tỉnh giấc, lưng áo của tôi bị ướt đẫm mồ hôi.
=> Sáng tỉnh giấc, lưng áo của tôi đã ướt đẫm mồ hôi.

Ở xa tôi đã nhìn thấy nhà Thủy Tạ hai tầng rất lớn nằm bên bờ hồ, mái nhà có rồng uốn lượn bốn phía.
=> Từ đằng xa, tôi đã nhìn thấy nhà Thủy Tạ hai tầng rất lớn nằm bên bờ hồ, mái nhà được chạm trổ hình rồng uốn lượn bốn phía.

Là Trịnh Khải, anh đang mặc bộ [S]đồ[/S] áo dài xanh vát chéo đen

(trong/ánh) mắt thấp thoáng ý cười

Tôi ngồi xuống ghế, cầm ly trà pha sẵn nhấp một ngụm nước. Vì vội vàng, tôi bị sặc.
=> Tôi ngồi xuống ghế, cầm ly trà pha sẵn nhấp một ngụm. Vì quá vội vàng nên tôi bị sặc.

Những trước mặt người khác thì không nên.
=> Nhưng.

mang theo một khay mứt và bánh trái có đủ loại
=> mang theo một khay mứt và đủ loại bánh trái.
 

Linhduahau

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/5/14
Bài viết
754
Gạo
500,0
Chương 11


=> mắt ông hướng đến anh chàng gầy gò đang ngồi bên bàn rồi nói đây là thầy dạy tôi học chữ Nôm, tên Đặng Hinh.


=> Tôi trả lời hết sức ngắn gọn.


=> Anh ta nói anh ta đỗ Hoàng giáp nên dạy học, không dạy chữ.


=> Anh ta thấy tôi ngơ ngác ngồi đó thì nhìn tôi bằng ánh mắt coi thường.


=> còn nói Đặng Hinh tài giỏi, văn chương thi phú đều tinh thông.


=> từ bắt gặp không hợp, nếu như gặp phải bà đang ngồi ở gian phòng khách thì mới mở lời xin phép ra ngoài.








=> Gạo quay trở lại, mỉm cười nói/vừa cười vừa nói:








=> Tiểu thư, tôi tên Hòa, là thân tín của công tử.


=> hoặc Vậy tôi phải đến đó mới gặp được công tử sao/à?


=> Công tử có dặn, nếu tiểu thư đến sẽ sắp đặt nơi ăn chỗ nghỉ cho tiểu thư.


=> dấu cách.


=> Sáng tỉnh giấc, lưng áo của tôi đã ướt đẫm mồ hôi.


=> Từ đằng xa, tôi đã nhìn thấy nhà Thủy Tạ hai tầng rất lớn nằm bên bờ hồ, mái nhà được chạm trổ hình rồng uốn lượn bốn phía.






=> Tôi ngồi xuống ghế, cầm ly trà pha sẵn nhấp một ngụm. Vì quá vội vàng nên tôi bị sặc.


=> Nhưng.


=> mang theo một khay mứt và đủ loại bánh trái.
Gửi chị một nụ hôn nồng thắm ạ. :x
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Chương 12

đưa miếng bánh lên miệng cắn, quả nhiên rất thơm, (có vị) ngọt thanh thanh

=> hủ.

Lạ là những người đi lại trong nhà Thủy Tạ cũng không ai thèm để ý tôi.
=> Nhưng lạ một điều, những người đi lại trong nhà Thủy Tạ cũng không ai thèm để ý đến tôi.

Gạo (nhìn) thấy tôi, (liền) chạy đến (hỏi):

Tôi đưa túi bánh cho Gạo cầm mới ói:
=> nói:

hình như tôi [S]là[/S] đang phải lòng một người.

Tôi lại càng không biết được (hiện) giờ Trịnh Khải đang ở đâu.

- Tiểu thư Đinh Thanh, không biết (nàng) đang tìm ai?

Đúng là trong (cái) rủi có cái may

- Trong phủ có người tên Hòa thật sao? Sao em không biết.
=> Sao em không biết?

Tôi đi qua đi về trước cổng phủ, Gạo nhìn thấy không nỡ mới nói:
=> chỗ này em có thể diễn đạt cách khác, không nỡ hơi mờ nghĩa.

Chưa đến một lát
=> Không lâu sau.

- Này, tôi vẫn rất thắc mắc. Tiểu thư Đinh Thanh của phủ Huy quận công có việc gì mà phải nhờ vả đến một người bên ngoài phủ?
=> Chỗ này chị đề xuất em bỏ từ này vì thật ra họ chưa thân thiết với nhau lắm, chị nghĩ nói chuyện cần nên giữ lễ.

đang chưa biết trả lời sao thì thấy Huy quận công đã đến bên cạnh tôi từ lúc nào.
=> vẫn chưa biết trả lời ra sao thì Huy quận công đã đến bên cạnh tôi từ lúc nào.

- Thưa quận công, tiểu thư Đinh Thanh và chúng tôi cũng là tình cờ gặp nhau ngoài đường (nên) mới quen biết.

Quận công nghe thấy thì nói:
=> Quận công nghe vậy thì nói:

- Đinh Thanh, con cũng nên mời công tử nhà Hân quận công vào nhà uống trà (mới phải).

- Mau vào nhà. Ta phải đi công việc.
=> Chỗ này giống ra lệnh quá, em có thể thay bằng cách diễn đạt khác cho mềm hơn một chút.

Tôi nghe thấy, cười vui vẻ quay lưng vào phủ.
=> Tôi nghe thấy, cười tủm tỉm rồi quay lưng bước vào phủ. (do ở trên đã cười vui vẻ rồi)

P/s: Do Huy quận công về nhà đột xuất làm gián đoạn câu chuyện, nhưng em có thể cho Đinh Thanh sực nhớ ra rồi cám ơn hai vị công tử đã đưa tin ở khúc cuối chứ nhỉ? Tất nhiên, không chèn ở cuối thì phải bố trí ở đoạn đầu cám ơn người ta ngay. :3
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Chương 13

Hì, lết đến chương 13 mới thấy tim hồng bay tá lả, rất sợ độ dại trai của Đinh Thanh nhá :)).
Tôi bất ngờ, có lẽ là vì hai lần tôi gặp Trịnh Khải đều tại ao sen nên anh nghĩ tôi thích hoa sen. Tôi cảm thấy ngọt ngào từ tận đáy lòng. Tôi quyết định, từ nay sẽ thích hoa sen. =))

Chương này vì thoại nhiều nên mắc cùng một lỗi ", nói:". Em có thể chèn thêm một số từ đệm hoặc miêu tả hành động hay tâm trạng rồi đến thoại, không cần trước mỗi câu thoại là từ nói này.

quận công chỉ dặn chúng tôi (đi) nhớ về sớm.

Có mặt nạ, lồng đèn giấy, thuyền (giấy) thả sông… đủ các kiểu dáng và màu sắc.

một người hầu của Nguyễn Cảnh đứng trước cửa, (nhìn) thấy chúng tôi thì chạy đến nói:

Nguyễn Hoàn phẩy phẩy quạt, (anh) nói:

- Đinh Thanh, nàng [S]là[/S] đang làm gì vậy?

Tôi lại đưa ngón tay cái trước mũi Nguyễn Hoàn, cười:

Nguyễn Cảnh đẩy đĩa bánh đậu xanh nướng đến trước mặt tôi và Đinh Ngọc, nói:

Nguyễn Hoàn nhìn tôi, nói:

bốc một miếng bánh đưa lên miệng, nói:

Anh ta tức giận, đỏ mặt, chỉ tôi nói:
=> Anh ta tức giận, đỏ mặt, chỉ tay vào người tôi:

Nguyễn Hoàn nhăn mi tâm, tỏ ra nghi ngờ:
=> Nguyễn Hoàn nhíu mày, tỏ ra nghi ngờ:

lát mẹ đi chùa về không thấy xong việc lại la mắng.
=> lát mẹ đi chùa về thấy việc chưa xong lại la mắng.

- Nàng có phải cũng về cùng Đinh Thanh luôn không?

Tôi xua tay, cười:

Mặt anh lạnh nhạt, hỏi:
=> Thay vì diễn đạt như vậy, em có thể thay đổi cách diễn đạt. Ví dụ: Anh hỏi tôi, vẻ mặt vô cùng lạnh nhạt:

Bọn họ? Là ám chỉ Nguyễn Hoàn và Nguyễn Cảnh sao.
=> Là ám chỉ Nguyễn Hoàn và Nguyễn Cảnh sao?

Trịnh Khải hừ một tiếng, nói:
=> Ví dụ câu này, Trịnh khải hừ một tiếng: (em có thể lược bỏ từ nói).

Trịnh Khải mặt lạnh hơn, nói tiếp:
=> Trịnh Khải nói tiếp, vẻ mặt càng lạnh hơn:

Tôi quay người, đi trở lại trước mặt Trịnh Khải, nói:

Trịnh Khải đầu tiên là ngạc nhiên khi thấy tôi quay lại, sau đó lại tỏ vẻ mặt nhẫn nhịn, nói:

Tôi cắn môi, cúi đầu, tức giận bị bay biến mất, thay vào đó là xấu hổ.
=> Tôi cắn môi, cúi đầu, tức giận bay biến đâu mất, thay vào đó là xấu hổ.

Trịnh Khải nhìn mặt tôi, thở dài, nói:
=> Trịnh Khải nhìn mặt tôi, thở dài nói:

Trịnh Khải không thả tay tôi ra, (anh) chỉ cười:

Ánh trăng sáng rọi xuống mặt ao, lấp lánh ánh nước, chiếu sáng những bông hoa sen đang nở, hương thơm ngát.
=> Ánh trăng sáng rọi xuống mặt ao lấp lánh ánh nước, chiếu sáng những bông hoa sen đang tỏa hương thơm ngát.

Tôi quay qua cười với Trịnh Khải (đang) đứng bên cạnh:

Nhìn đến mức tôi thấy máu dồn lên mặt, (đành) ngại ngùng nhìn ra xa ao sen.

Lần này là tôi nhìn Trịnh Khải không rời mắt.
=> Lần này đến lượt tôi nhìn Trịnh Khải không rời mắt.

Tà áo dài của anh và cả dây vải buộc ngang đầu [S]của anh[/S] bay nhè nhẹ theo làn gió.

- Công tử có thường xuyên thổi sáo (không/hay không)?

Tôi ngượng, nói:
=> Tôi ngượng ngùng nói:

Nói xong, tôi cũng giật mình. Tôi vừa gọi Trịnh Khải là chàng a?
=> Từ a này nghe giống văn phong Tàu quá. :3

Trịnh Khải nghe thấy, cười rất nhỏ.
=> cười rất khẽ.

Tôi định tụt xuống thì Trịnh Khải đã đưa bàn tay ra trước mặt tôi, nói:

Trịnh Khải nhìn cánh cổng, nói:

quay lại nhìn tôi, (mỉm) cười rồi rẽ qua đường khác, khuất bóng.

Tôi quay lưng đi vào. Tôi đẩy cửa. Cửa đã khóa. Tôi gõ cửa. Một anh chàng người hầu rất nhanh mở cửa cho tôi, nói:

Tôi làm mặt tội nghiệp, cầm lấy cánh tay Đinh Ngọc, nói:

Đinh Ngọc hừ một tiếng, đẩy tay tôi ra, nói:

Tôi nằm lăn qua lăn về. Lăn đến khi mệt thì ngủ lúc nào không hay.
=> Tôi nằm lăn qua lăn về, lăn đến khi mệt rồi ngủ lúc nào không hay.
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Chị timbuondoncoi mới khỏi ốm hay sao mà chăm chỉ thế :v. Đọc lại cái đoạn Đinh Thanh quyết định thích hoa sen chị trích ở đây em mới thấy buồn cười kinh khủng, quả là nàng ta dại trai, và công nhận tâm hồn quá ư là sến của bà tác giả. :))
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
Chị timbuondoncoi mới khỏi ốm hay sao mà chăm chỉ thế :v. Đọc lại cái đoạn Đinh Thanh quyết định thích hoa sen chị trích ở đây em mới thấy buồn cười kinh khủng, quả là nàng ta dại trai, và công nhận tâm hồn quá ư là sến của bà tác giả. :))
Chưa khỏi ốm hoàn toàn, nhưng đã hứa với gái Dưa nên phải lê thân tàn vào beta, đầu óc chị lúc này cũng còn loạn lắm.
Bà tác giả bựa lắm em gái ạ, để chị trích lại cái câu chương này, hôm bữa lo beta mà quên trích: "Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, nhưng khi nhìn khay bánh thì tôi nghĩ lại, muốn ôm của bỏ chạy." ^:)^^:)^^:)^
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Chưa khỏi ốm hoàn toàn, nhưng đã hứa với gái Dưa nên phải lê thân tàn vào beta, đầu óc chị lúc này cũng còn loạn lắm.
Bà tác giả bựa lắm em gái ạ, để chị trích lại cái câu chương này, hôm bữa lo beta mà quên trích: "Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, nhưng khi nhìn khay bánh thì tôi nghĩ lại, muốn ôm của bỏ chạy." ^:)^^:)^^:)^
=)) Nhiều chỗ cũng hơi choáng. Thấy chị chăm chỉ thế này em lại thấy xấu hổ, chắc em cũng phải tiếp tục biên tập các chương tiếp thôi, bỏ bê lâu quá rồi. :x
 

timbuondoncoi

Gà BT
Nhóm Tác giả
Nhóm Chuyển ngữ
☆☆☆
Tham gia
14/9/14
Bài viết
2.125
Gạo
300,0
=)) Nhiều chỗ cũng hơi choáng. Thấy chị chăm chỉ thế này em lại thấy xấu hổ, chắc em cũng phải tiếp tục biên tập các chương tiếp thôi, bỏ bê lâu quá rồi. :x
Hình như em bắt đầu beta từ chương 22 nhỉ? Vậy chị chỉ còn 8 chương thôi. >:D<
Các chương sau em beta rồi chắc chị chỉ rung đùi ngồi đọc thôi, ôi tương lai tươi sáng đang chờ phía trước.
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Hình như em bắt đầu beta từ chương 22 nhỉ? Vậy chị chỉ còn 8 chương thôi. >:D<
Các chương sau em beta rồi chắc chị chỉ rung đùi ngồi đọc thôi, ôi tương lai tươi sáng đang chờ phía trước.
Hi vọng thế chị ợ, không biết em có để sót lỗi nào không ấy. :D
 

Lê La

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
26/7/14
Bài viết
2.511
Gạo
2.620,0
Học tập tinh thần làm việc của chị Tim, em cũng lò dò đọc tiếp chương 27. :v

Tôi thì ra chưa từng hiểu cho nỗi lòng của anh
Thì ra tôi chưa từng hiểu cho nỗi lòng của anh.
Nếu số phận đã để tôi gặp anh[S], vậy[/S] thì tôi sẽ không trốn tránh nữa.
Tôi ôm túi vải từng bước chậm chạp đi ra ngoài.
Tôi ôm túi vải, bước từng bước chậm chạp đi ra ngoài.
Sao chưa vào trong?
Thiếu chủ ngữ -> Sao em chưa vào trong?
Tại sao lại đến nhà chúng ta?
Thiếu chủ ngữ -> Tại sao ông ấy đến nhà chúng ta?
Bà đưa Đinh Thanh đến đó, xem một chút nhà nào phù hợp để gả đi.
Em thấy từ này dùng không hợp lắm.
từ ngoài cổng đã thấy [S]đã thấy[/S] thấp thoáng bóng các lầu cao sơn đỏ thiếp vàng
Tuyên phi không thể dùng từ xinh đẹp mà phải là nhan sắc chim sa cá lặn, còn đẹp hơn rất nhiều so với các hoa hậu ở thời hiện đại mà tôi từng xem trên tivi.
Kết cấu đúng ở đây là: không thể dùng từ này mà phải dùng từ kia để mô tả cái gì. Câu chị viết thiếu hẳn vế "để mô tả". -> Không thể dùng từ xinh đẹp mà phải là chim sa cá lặn mới lột tả hết nhan sắc của Tuyên Phi. (Đại khái thế, chị xem viết thế nào hay hơn thì viết nhá. :D)
Tôi cũng ngồi xuống, nhìn thẳng vào mắt cậu bé[S], hỏi[/S]:
Trịnh Cán ý còn muốn nói thêm nhưng vị cung nữ đó đã nhanh chóng bế thế tử lên
Lúc này Trịnh Cán là vương tử chứ đã là thế tử đâu chị. :eek:
Nói xong thì quay người bỏ đi, Trịnh Cán được bế trên tay vùng vẫy, cung nữ càng luống cuống đi nhanh hơn.
Thiếu chủ ngữ.
Mọi người lập tức [S]đồng loạt[/S] quỳ xuống
tôi sau một phút bất ngờ cũng nhanh chân quỳ xuống.
sau một phút bất ngờ tôi cũng nhanh chân quỳ xuống
một vị thái giám mới đứng ra nói, giọng the thé
một vị thái giám đứng ra, cất giọng the thé
Tuyên phi [S]chỉ [/S]đứng dậy đi theo chúa thượng ra kiệu, mọi người lại đồng loạt đứng dậy, quỳ xuống cúi đầu chào.
Nguyên một đêm trằn trọc, sáng mở mắt ra thì đã muộn. Tôi vừa thức dậy liền đi tìm Đình Duệ, người hầu trong phủ nói anh đã đi từ sớm.
Nguyên một đêm trằn trọc, sáng mở mắt ra thì đã muộn, tôi liền đi tìm Đình Duệ...
tôi dù không muốn liên quan đến cuộc chiến này nhưng tôi lại có liên quan đến những người trong cuộc.
dù tôi không muốn liên quan đến cuộc chiến này nhưng tôi lại liên quan đến những người trong cuộc.
 
Bên trên