Chương 7: Bái kiến chị dâu
Xe Vu Chính Nam đừng trước một nhà hàng Tứ Xuyên. Khi Diệp Tử Tinh nhìn thấy nhà hàng trước mặt thì trên trán liền nổi ba vạch đen. Có giỡn không vậy, Trương Gia Vĩ biết Diệp Tử Tinh không ăn được đồ cay mà còn hẹn cô ở đây, rõ ràng là chơi xỏ cô mà.
Đợi Vu Chính Nam đậu xe xong, Diệp Tử Tinh cùng anh đi vào nhà hàng, nói với nhân viên lễ tân rồi lại bàn mà Trương Gia Vĩ hẹn trước. Từ đằng xa, Diệp Tử Tinh đã nhìn thấy Trương Gia Vĩ đang ngồi nói chuyện với một mỹ nữ nha. Diệp Tử Tinh tưởng Trương Gia Vĩ là yêu nghiệt miễn dịch với mỹ nữ thì ra cũng chết trên tay người đẹp.
Diệp Tử Tinh sau khi ngồi vào bàn rồi thì quay qua đánh giá mỹ nữ trước mặt. Tóc mượt dài ngang vai ôm lấy khuông mặt trái xoan càng làm tôn lên làn da trắng hồng tự nhiên. Mỹ nữ trước mặt thấy được ánh mắt dò hỏi của Diệp Tử Tinh thì trên mặt hiện lên hai rặng mây hồng. A! Thì ra là mỹ nữ e thẹn nha, Diệp Tử Tinh không ngờ Trương Gia Vĩ lại thích dạng con gái thục nữ, cứ tưỡng anh ta thích cường nữ chứ. Diệp Tử Tinh thu lại ánh mắt của mình nháy mắt với Trương Gia Vĩ ngồi đối diện giới thiệu người. Trương Gia Vĩ liếc xéo Diệp Tử Tinh rồi mở miệng giới thiệu với cô: "Đây là Lý Hiểu Nhi, bạn gái anh."
Diệp Tử Tinh cũng chào hỏi mỹ nữ, cô cũng không có bài xích với cái đẹp nha: "Chị dâu, xin chào. Em tên là Diệp Tử Tinh, là thanh mai trúc mã của học trưởng Trương đây. Nếu chị muốn biết chuyện từ nhỏ đến lớn của anh ấy, có thể liên lạc với em. Em hứa với chị, sẽ thành thật khai báo."
Vu Chính Nam ngồi kế nghe Diệp Tử Tinh nói vậy thì khẽ cười. Lý Hiểu Nhi xấu hổ cúi đầu, Trương Gia Vĩ liền liếc xéo Diệp Tử Tinh, ánh mắt cảnh cáo còn Diệp Tử Tinh chỉ nhún vai tỏ vẻ vô tội.
Sau màn chào hỏi, Trương Gia Vĩ vẫy tay gọi vài món. Trong lúc chờ đồ ăn được mang lên, Diệp Tử Tinh lại khẽ đưa ánh mắt nhìn Lý Hiểu Nhi ở trước mặt, cô nhìn sao cũng thấy mỹ nữ này quen quen nhưng không nhớ đã gặp ở đâu.
Vu Chính Nam thấy ánh mắt Diệp Tử Tinh cứ nhìn chằm chằm Lý Hiểu Nhi thì khẽ lấy chân ở dưới bàn đá vào chân của cô. Diệp Tử Tinh bị đá đau quay qua trừng mắt với 'thủ phạm' thì chỉ thấy 'thủ phạm' đẩy ánh mắt qua Lý Hiểu Nhi. Diệp Tử Tinh giờ mới để ý, vì ánh mắt của mình mà làm Lý Hiểu Nhi ngượng ngùng. Thu Diệp Tử TInh thu hồi lại ánh mắt dò xét, nở nụ cười rạng rỡ với Lý Hiểu Nhi. Thấy Diệp Tử Tinh nhìn mình cười , Lý Hiểu Nhi cũng mím môi cười lại. Diệp Tử Tinh mắt lóe sáng một cái, cô nhớ ra đã gặp mỹ nữ này ở đâu rồi. Diệp Tử Tinh nhìn qua Trương Gia Vĩ, cùng anh trao đổi ánh mắt. Diệp Tử Tinh mắt cười cười: Anh nhanh tay thật đấy! Trương Gia Vĩ nhàn nhạt đáp trả cô: Không phải chuyện của em. Diệp Tử Tinh thấy vẻ mặt của Trương Gia Vĩ bất giác bỉu môi. Thức ăn cũng được đem lên, một bàn bốn người ăn uống nói chuyện vui vẻ.
Ăn uống no say xong, đợi Trương Gia Vĩ tính tiền xong, Diệp Tử TInh kéo anh qua một bên nói chuyện. Diệp Tử Tinh dò xét hỏi: "Anh đã nói chuyện của hai người cho dì biết chưa?"
Trương Gia Vĩ hai tay đút tay vào túi quần, trả lời Diệp Tử Tinh nhưng ánh mắt không tự chủ nhìn về phía Lý Hiểu Nhi: "Vẫn chưa."
Diệp Tử Tinh thấy Trương Gia Vĩ cứ nhìn ai kia thì cười cười, vẻ mặt gian xảo nói: "Em thì thông qua rồi đó, còn dì thì đợi hôm nào dẫn chị ấy về cho dì xem mặt, em đi theo làm thuyết khách hỗ trợ hai người."
Trương Gia Vĩ nhìn cô em gái nhỏ của mình, yêu chiều xoa đầu cô. Diệp Tử Tinh bất mãn làu bàu: "Đừng có xoa đầu em nữa, rối hết cả tóc em. Thôi anh đưa chị ấy về đi, cũng muộn rồi."
Trương Gia Vĩ đột nhiên mờ ám nói nhỏ với cô: "Anh thấy Vu Chính Nam cũng được đó, nãy giờ cứ nhìn em suốt."
Diệp Tử Tinh thẹn đỏ mặt, hét: "Cút!"
--------------------------------------------------------
Diệp Tử Tinh lại ngồi cùng xe với Vu Chính Nam nhờ anh chở về. Khi nãy do ăn niều đồ cay quá mà giờ môi của Diệp Tử Tinh hơi sưng lên. Diệp Tử Tinh bây giờ thật muốn một cốc trà sữa để hạ hỏa bớt, đành nhìn qua Vu Chính Nam nói: "Anh Chính Nam, em mời anh uống trà sữa, được không?"
Vu Chính Nam : "Ừm. Em muốn uống ở quán nào?"
Diệp Tử Tinh thấy anh đã đồng ý, thỏa mãn nói: "Gần trường có quán trà Tiên Hưởng, trà sữa ở đó rất ngon nha."
Cuối cùng, Diệp Tử Tinh thỏa mãn ý nguyện, cùng Vu Chính Nam mỗi người cầm một ly trà sữa đi bộ về trường. Trên đường đi , Diệp Tử Tinh luyên thuyên về rất nhiều chuyện xảy ra trong ngày, rồi lại nhớ về chuyện của Lý Hiểu Nhi cùng Trương Gia Vĩ, thắc mắc hỏi: "Anh Chính Nam, anh có biết chuyện anh Gia Vĩ cùng chị Hiểu Nhi làm sao mà quen nhau không?". Cô thật rất tò mò về chuyện này nha.
Vu Chính Nam nhìn Diệp Tử Tinh, trong mắt hiện lên ý cười: "Là Lý Hiểu Nhi chủ động tỏ tình với Gia Vĩ trước."
"Phụt!"
Diệp Tử Tinh phun luôn ngụm trà sữa vừa mới uống ra ngoài. Vu Chính Nam thấy vậy, hơi mím khóe miệng nhịn cười, ân cần rút trong túi một cái khăn tay đưa cho cô. Diệp Tử Tinh cầm khăn tay của anh lau miệng, mặt đỏ ửng lên vì hành đồng thất thố của mình khi nãy.
Nghĩ tới chuyện Lý Hiểu Nhi 'động thủ' trước, Diệp Tử Tinh lắc đầu, tên Trương Gia Vĩ này quả thật cao tay, rõ ràng thằng chả thích người ta từ lâu mà còn ra vẻ quân tử. Diệp Tử Tinh nhớ lúc mình nghịch máy ảnh của Trương Gia Vĩ, thấy cả đống hình của Lý Hiểu Nhi, biết ngay anh chàng đã sa vào lưới tình, ai ngờ 'con cá' Hiểu Nhi tự chui mình vào lưới.
Diệp Tử Tinh thấy đã về tới kí túc xá của mình thì chào tạm biệt Vu Chính Nam: "Anh Chính Nam, hôm nay cảm ơn anh rất nhiều. Cái khăn tay khi nãy anh cho em mượn, đợi em giặt sạch sẽ trả lại cho anh."
Vu Chính Nam mỉm cười dịu dàng, khẽ xoa đầu Diệp Tử Tinh: "Ừm, khi nào trả cũng được. Tử Tinh, ngủ ngon."
Diệp Tử Tinh hơi đỏ mặt nói: "Ừm, anh cũng ngủ ngon."
Nói xong cũng không nhìn vẻ mặt của Vu Chính Nam, quay mặt chạy lên lầu. Vu Chính Nam nhìn theo bóng dáng mất hút, miệng khẽ cong, tay đút vào túi quần sờ bịch khăn giấy. Diệp Tử Tinh không biết mình đã bị tính kế, việc anh cho cô mượn khăn tay cũng là để duy trì cho lần gặp tiếp theo thôi. Diệp Tử Tinh đúng là không nghĩ kĩ, người có thể chơi chung với tên cáo Trương Gia Vĩ thì đương nhiên cũng không phải người bình thường.
Sáng ngày hôm sau, lại thê thảm với mấy tiết học chán ngắt. Khó khăn lắm mới chịu đựng tới trưa, Diệp Tử Tinh định cho mình một bữa ăn no nê. Diệp Tử Tinh vòng qua đi cầu thang phụ, bởi vì cầu thang này dẫn đến bên hông khu căn tin, cũng ít người biết điều này ngoãi trừ cô. Không ngờ đi đến ngã rẻ ở cầu thang phụ thì thấy Lý Hiếu Nhi, định kêu tiếng chị dâu thì thấy ngoài Lý Hiểu Nhi còn có thêm ba, bốn cô gái đứng đối diện Lý Hiểu Nhi. Dùng ngón chân cũng biết chuyện gì xảy ra. Chuyện hội trưởng hội học sinh có bạn gái chỉ trong mấy ngày cả trường ai cũng đều biết, chỉ có Diệp Tử Tinh hồi hôm qua mới biết, mà chuyện Lý Hiểu Nhi chủ động trước cũng được bà tám rầm rộ. Đương nhiên đông đảo nữ sinh sẽ đau khổ than sao không phải là mình. Một số người sẽ an phận than trong lòng nhưng cũng có một số người như mấy cô gái kia, tỏ ra không cam tâm nên tìm nữ chính 'tính sổ'.
Thấy Lý Hiểu Nhi rụt rè cúi đầu trước đám con gái kia, Diệp Tử Tinh cười lạnh một cái, bay ra ôm Lý Hiểu Nhi la to: "Chị dâu!"
Diệp Tử Tinh chính là coi đám không vừa mắt kia là không khí. Đám con gái kia hình như cũng hết hồn với hoàn cảnh trước mặt, rõ ràng đang dạy cho con nhỏ Hiểu nhi một bài học thì ở đâu nhảy ra một Trình Giảo Kim thế này. Một đứa trong đám đó tên là Hàm Ngọc lên tiếng trước; "NÈ! Con nhỏ này, mày ở đâu ra hả? Không thấy tụi tao đang dạy dỗ người khác hả?! Biến đi!"
Trên đời này, Diệp Tử Tinh ghét nhất là mấy đứa ăn nói kiểu chợ búa kiểu này, chán ghét nói: "Mấy bà cô này, ai cũng là người học đại học hết rồi, lôi kiểu đó để nói chuyện, tôi thật nghi ngờ khả năng giáo dục của gia đình mấy cô đó nha."
Đám con gái đó nghe Diệp Tử Tinh nói vậy tức giận, mặt ai cũng đen lại. Lý Hiểu Nhi thấy tình huống này thì khẽ kéo tay Diệp Tử Tinh. Diệp Tử Tinh thấy Lý HIểu Nhi nhìn mình lắc đầu, biết ngay chị dâu không muốn làm to chuyện này nhưng Diệp Tử Tinh là ai chứ? Thấy chị dâu mình mình bị ức hiếp thì sao không tức chứ. Trương Gia Vĩ dạo này bận nên không có thể ngày nào cũng đi theo chị dâu, thừa cơ hội cho người khác ăn hiếp chị dâu. Thấy người nhà mình bị ủy khuất, Diệp Tử Tinh đương nhiên phải thay mặt anh Gia Vĩ xử lí mấy người này chứ.
Hàm Ngọc thấy bộ dạng rụt rè của Lý Hiểu Nhi thì thêm bạo dạn chỉ Diệp Tử TInh chửi: "A! Thì ra cũng là đám mặt dày giống nhau. Lý Hiểu Nhi không ngờ cô không biết xấu hổ câu dẫn anh Vĩ mà còn dám kêu người đến trợ giúp!"
Diệp Tử Tinh càng nghe càng thấy ngứa tai, lời vậy mà cũng nói được, không kiềm được khinh bỉ nói: "Cũng đỡ hơn các người, ghen tị quá mà giở trò sau lưng. Không có bản lĩnh thì thôi lại còn bày ra trò này, chực chực, đúng là loại con gái thấp kém!"
Hàm Ngọc tức quá giơ tay định tát cho Diệp Tử Tinh một bạt tay, ai ngờ Diệp Tử Tinh nhanh tay hơn tóm lấy bàn tay đang giơ lên của cô ta. Bàn tay của Diệp Tử Tinh hơi dùng sức một cái đã nghe Hàm Ngọc la lên ai ái. Diệp Tử Tinh chán ghét hất tay Hàm Ngọc ra làm cô ta loạng choạng ngã xuống đất.
Diệp Tử Tinh liếc ánh mắt lạnh lùng nhìn Hàm Ngọc làm cô ta rét run, sợ Diệp Tử Tinh đánh cô ta. Nhưng không ngờ Diệp Tử Tinh tực tiếu phi tiếu nói: "Chuyện này cho dù Lý Hiểu Nhi không nói cho học trưởng Trương biết nhưng tôi không phải cô ấy, không vừa mắt ai thì sẽ nói cho anh ấy biết. Cho nên mấy người nên biết điều một chút biến đi."
Biết mình không phải đối thủ của Diệp Tử Tinh, đám con gái thức thời chạy biến, không còn một ai gan dạ ở lại. Thấy mấy người đó đi mất, Diệp Tử Tinh quay qua cười ha hả với Lý Hiểu Nhi: "Chị dâu! Bọn họ sợ quá bỏ chạy hết rồi. Dáng vẻ chạy của cái cô bị em đẩy ngã nhìn thật mắc cười. Ha ha!"
Lý Hiểu Nhi nhìn dáng vẻ cười tự nhiên của Diệp Tử Tinh thì càng quý cô bé này hơn, mỉm cười nói: "Tử Tinh, cảm ơn em nha!"
Diệp Tử Tinh: "Không cần khách sáo, dù sao cũng là người một nhà mà."
Lý Hiểu Nhi nghe cụm từ 'người một nhà' của Diệp Tử Tinh thì mặt đỏ lên. Diệp Tử Tinh biết ngay da mặt chị dâu mình rất mỏng cho nên nói qua chuyện khác: "Chị cho em mượn điện thoại của chi đi."
Lý Hiểu Nhi mặc dù thắc mắc nhưng vẫn đưa điện thoại của mình cho Diệp Tử Tinh. DIệp Tử Tinh lưu một dãy số sau đó đưa lại điện thoại nói: "Đây là số điện thoại của em. Nếu như ai làm phiền chị kiểu như vậy, cứ gọi cho em. Đương nhiên cũng có thể liên lạc em đễ nói chuyện cũng được."
"Rột... Rột..."
Diệp Tử Tinh giờ mới để ý đến cái bụng đói của mình liền kéo theo Lý Hiểu Nhi cuống căn tin kiếm cơm ăn. Về chuyện Diệp Tử Tinh cho Lý Hiểu Nhi số điện thoại có nói lại cho Trương Gia Vĩ nghe. Trương Gia Vĩ nghe vậy thì cười nói với Lý Hiểu Nhi: "Em cứ gọi làm phiền, con nhóc đó nó không ngại phiền đâu."
Chuyện chị dâu bị ăn hiếp, Diệp Tử Tinh nói là làm, kể hết mọi chuyện cho Trương Gia Vĩ nghe. Thế là mấy hôm sau trong trường xuất hiện tin đồn là một nhóm con gái nào đó đắc tội với bạn gái hội trưởng hội học sinh bị anh ấy chỉnh không toàn thây. Chuyện này làm cho mấy phần tử không cam tâm nào đó cũng không dám hăm he gì nữa.