Hoàn thành Hạnh phúc tìm lại - Hoàn thành - Thu Ngân

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Tình huống thật thú vị và hồi hộp, vậy là nam chính cũng đã vượt qua được rào cản tâm lý.
Tuy nhiên theo em thì đoạn nam phụ (em đoán anh ta có lẽ là nam phụ) có vẻ hơi lướt quá.
Nhưng có lẽ làm Khánh An chói mắt nhất chính là nụ cười rạng ngời như ánh sáng mặt trời.
Câu này em nghe nhiều ở trong nước, nhưng lần đầu tiên nghe chị ở Luân Đôn cũng nói. Ahihi
 

_Kirin_

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
13/10/16
Bài viết
24
Gạo
180,0
Khánh An ngẩn người ra, tí nữa thì tuột tay đánh rơi cả ấm trà.
Em thấy từ ''tuột'' nó không được hay cho lắm, đọc thấy sao sao đấy ạ! Thay bằng từ ''trượt'' nghe có vẻ thuận miệng hơn chị ơi!
Vậy có gì lạ nhỉ? Chẳng lẽ là có ghèn rửa chưa sạch sáng nay?
Đọc đoạn này hài ghê chị! :))
Thật là một lúc nghịch như giặc.
Một lũ nghịch như giặc?
 

Cừu Xanh

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
30/6/16
Bài viết
209
Gạo
0,0
Truyện hay quá chị ui! Cơ mà đoạn Khánh An ngạc nhiên mắt chữ O mồm chữ A hình như sai chính tả a. "Chữ" nhưng chị viết nhầm là "chứ".
 

An Di.

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/10/16
Bài viết
139
Gạo
0,0
Em xin mạn phép nêu một vài cảm nhận về câu chuyện này. :)
Lời văn rất ngọt ngào, mềm mại. Những đoạn tả cảnh, tâm trạng của Khánh An rất cuốn hút làm em phải đọc lại vài lần không thôi. Đặc biệt đoạn miêu tả sân trường buổi đêm và cảm xúc khi Khánh An biết William không phải nạn nhân rất hiện thực, phảng phất nỗi buồn man mác.

Ngoài ra, em thấy có một vài điểm lưu ý nhỏ tí sau đây.

Tiếng William vang lên bên cạnh đưa Khánh An về thực tại. Cô lúng túng che giấu suy nghĩ thực của mình:
Em thấy chỗ này hơi lặp từ thực, nếu bỏ từ thực thứ hai người đọc vẫn hiểu được ý.

anh chỉ nói vài dăm ba câu.
Thường mọi người hay dùng vài ba câu hoặc dăm ba câu.

đầy rẫy các khu phố với kiến trúc cổ kính, nhưng cũng không thiếu các toà nhà kính hiện đại cao chọc trời.
cổ kính -> cổ điển.

Luân Đôn lộn nhộn,
Luân Đôn vốn là thành phố xa hoa thuộc hàng bậc nhất thế giới, em thấy từ lộn nhộn nghe hơi dân dã.
-> Luân Đôn nhộn nhịp.

Đôi mắt xanh biếc cẩn thận di chuyển dọc khắp các đường nét trên khuôn mặt của Khánh An như đang nghiên cứu rất kỹ càng.
Từ "là" em thấy có vẻ hơi thừa.

Thật là một lúc nghịch như giặc.

Gần mười năm lăn lội trong thương trường, ngay cả khi đối mặt với các dự án đáng giá cả tỉ đô la, cũng chưa bao giờ anh thấy nôn nóng như bây giờ.
Dấu phẩy xuất hiện làm tính gấp gáp của câu văn giảm đáng kể.

Khánh An nhìn chăm chú vào trang sách, chốc chốc chân mày cau lại như đang suy nghĩ gì đó.
Cái này giống cái trên.

Sau vụ chết hụt, William bắt đầu về nhà sớm hơn vào buổi tối và cũng đã chịu ngồi cùng bàn ăn với Khánh An. Nhưng cả tuần nay Khánh An còn bận rộn bài vở làm quen với trường lớp, chưa có thời gian suy nghĩ thêm về việc vun đắp tình cảm vợ chồng.
Thú thực đọc xong đoạn này em cười xém té ghế. :D:D:D

Trên đây là cảm nhận chủ quan của em, vì là cá nhân nên không hoàn toàn đúng. Ngay bản thân em cũng thường xuyên mắc phải. Hì. :D
Em sẽ luôn theo dõi và ủng hộ truyện. :x Chúc chị thành công. :)
 

gumiho_lanh_lung

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/11/14
Bài viết
488
Gạo
0,0
Mới đang viết hả chị. Nhanh hơn đi. Cho nam chính thêm đất diễn đi chị. Hihi
 

phongnhi2183

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/8/16
Bài viết
530
Gạo
0,0
Em xin mạn phép nêu một vài cảm nhận về câu chuyện này. :)
Lời văn rất ngọt ngào, mềm mại. Những đoạn tả cảnh, tâm trạng của Khánh An rất cuốn hút làm em phải đọc lại vài lần không thôi. Đặc biệt đoạn miêu tả sân trường buổi đêm và cảm xúc khi Khánh An biết William không phải nạn nhân rất hiện thực, phảng phất nỗi buồn man mác.

Ngoài ra, em thấy có một vài điểm lưu ý nhỏ tí sau đây.


Em thấy chỗ này hơi lặp từ thực, nếu bỏ từ thực thứ hai người đọc vẫn hiểu được ý.


Thường mọi người hay dùng vài ba câu hoặc dăm ba câu.


cổ kính -> cổ điển.


Luân Đôn vốn là thành phố xa hoa thuộc hàng bậc nhất thế giới, em thấy từ lộn nhộn nghe hơi dân dã.
-> Luân Đôn nhộn nhịp.


Từ "là" em thấy có vẻ hơi thừa.




Dấu phẩy xuất hiện làm tính gấp gáp của câu văn giảm đáng kể.


Cái này giống cái trên.


Thú thực đọc xong đoạn này em cười xém té ghế. :D:D:D

Trên đây là cảm nhận chủ quan của em, vì là cá nhân nên không hoàn toàn đúng. Ngay bản thân em cũng thường xuyên mắc phải. Hì. :D
Em sẽ luôn theo dõi và ủng hộ truyện. :x Chúc chị thành công. :)
Ahihi. bắt tay cái, bạn thật tinh tế a.
 

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Bạn đọc với bình luận truyện của mình nhiều thế mà mình chưa một lần bình luận truyện của bạn. Cơ mà tại vì truyện của bạn không có gì để mình phải bình luận cả ngoài việc các viết của bạn và của mình có chăng cùng trường phái :v thật sự cáo lỗi!
Cám ơn Lưu Hương ghé qua hố mình nhé. Bạn qua ghé thăm thế này là mình vui lắm rồi. (Nếu bạn rảnh soi lỗi cho mình thì mình cũng rất cảm tạ;))).
Haha đúng là mình cũng thấy là cách viết của bạn với mình có hơi chút giống nhau thật.
Tình huống thật thú vị và hồi hộp, vậy là nam chính cũng đã vượt qua được rào cản tâm lý.
Tuy nhiên theo em thì đoạn nam phụ (em đoán anh ta có lẽ là nam phụ) có vẻ hơi lướt quá.
Câu này em nghe nhiều ở trong nước, nhưng lần đầu tiên nghe chị ở Luân Đôn cũng nói. Ahihi
Em yên tâm, các chương sau nam phụ sẽ xuất hiện thêm :).
Câu đó chắc là do chị đọc nhiều truyện Việt Nam. Dù ở nước ngoài nhưng mà vốn tiếng Việt của chị đều là từ Việt Nam mà ra cả ấy mà.
Cám ơn em chỉ ra cho chị. Em trích ngắn quá làm chị phải đọc đi đọc lại mấy lần mới tìm ra chỗ nào#:-s. Phew... cuối cùng cũng tìm ra. Giờ đã sửa, đã sửa!\:D/
 

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Truyện hay quá chị ui! Cơ mà đoạn Khánh An ngạc nhiên mắt chữ O mồm chữ A hình như sai chính tả a. "Chữ" nhưng chị viết nhầm là "chứ".
Hihi cám ơn bé Cừu nhé :). Chỗ em chỉ ra chị cũng đã sửa.
Em thấy từ ''tuột'' nó không được hay cho lắm, đọc thấy sao sao đấy ạ! Thay bằng từ ''trượt'' nghe có vẻ thuận miệng hơn chị ơi!
Đọc đoạn này hài ghê chị! :))
Một lũ nghịch như giặc?
Cám ơn K đã mò lỗi cho chị nha. Chắc do là chỗ chị ở người ta hay dùng từ "tuột tay" hơn là "trượt tay" nên chị nghe quen hơn. Chị xin giữ lại từ "tuột" cho đoạn này. Những chỗ kia thì đã sửa.
Hihi đoạn đó chị cũng tính viết cho nó vui vui chút. Em thấy hài là chị đạt được chủ ý rồi. \:D/
Mới đang viết hả chị. Nhanh hơn đi. Cho nam chính thêm đất diễn đi chị. Hihi
Cứ bình tĩnh nào nàng ơi. Rồi đâu sẽ có đó. Yên tâm đi, nam chính lúc nào cũng có nhiều đất diễn. ;)
Truyện này chị đang phải sửa chữa nhiều nên chắc phải post từ từ thôi.
 

chuyencuangan

Duyệt quyền tác giả
Nhóm Tác giả
Tham gia
15/3/16
Bài viết
1.202
Gạo
0,0
Em xin mạn phép nêu một vài cảm nhận về câu chuyện này. :)
Lời văn rất ngọt ngào, mềm mại. Những đoạn tả cảnh, tâm trạng của Khánh An rất cuốn hút làm em phải đọc lại vài lần không thôi. Đặc biệt đoạn miêu tả sân trường buổi đêm và cảm xúc khi Khánh An biết William không phải nạn nhân rất hiện thực, phảng phất nỗi buồn man mác.
Cám ơn An Di đã vào thăm hố của chị nha. Đọc lời nhận xét của em mà chị cảm động quá xá. Chị thực sự rất vui là em thích đoạn tả tâm trạng. Chị khá thiên về nội tâm cảm xúc, nên có người thích những đoạn thế này chị cảm thấy như là đạt được mục đích viết của mình.
Luân Đôn vốn là thành phố xa hoa thuộc hàng bậc nhất thế giới, em thấy từ lộn nhộn nghe hơi dân dã.
-> Luân Đôn nhộn nhịp.
Chị rất cám ơn những góp ý của em nha. Chị đặc biệt thích nghe ý kiến của mọi người về câu từ và lỗi sai để hoàn thiện truyện hơn. Các đoạn khác em chỉ ra chị thấy rất có lý, tẹo nữa có thời gian chị sẽ sửa hết. Duy chỉ có cái này chị xin giữ lại câu gốc của chị. Chị muốn nhấn mạnh cái khía cạnh xô bồ của thủ đô để thể hiện nỗi lo lắng của nhân vật.
Thú thực đọc xong đoạn này em cười xém té ghế. :D:D:D
Haha đến chị viết mà chị còn thấy buồn cười. :))
Trên đây là cảm nhận chủ quan của em, vì là cá nhân nên không hoàn toàn đúng. Ngay bản thân em cũng thường xuyên mắc phải. Hì. :D
Em sẽ luôn theo dõi và ủng hộ truyện. :x Chúc chị thành công. :)
Một lần nữa chị rất cám ơn em. Lần sau chị xin được mạn phép tag em vào nha.:x
 

Tử Ngọc Lan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/6/16
Bài viết
280
Gạo
0,0
Cám ơn em chỉ ra cho chị. Em trích ngắn quá làm chị phải đọc đi đọc lại mấy lần mới tìm ra chỗ nào#:-s. Phew... cuối cùng cũng tìm ra. Giờ đã sửa, đã sửa!\:D/
Haha. Em thấy chị sai chính tả ít, nhưng cách diễn đạt bị lỗi nhiều. Khi nào rảnh em sẽ lôi ra soát kỹ cho chị. Bây giờ em khá bận, nên cũng không có thời gian soát lỗi một cách chi ly. Truyện chị rất hay, chị cố gắng sửa lỗi diễn đạt là ổn. Còn gợn 1 chút về nội dung thì em inbox nhận xét nhé :)
Chị em mình đúng là đồng hương, em thấy cách diễn đạt của chị và em mắc lỗi khá giống nhau :D
 
Bên trên