Trước hết mình rất cám ơn Nhâm đã dành thời gian đọc và bình luận như vậy. Mình phải thừa nhận đọc những bình luận đao to búa lớn quá, cảm giác đầu tiên luôn là nặng nề, nhưng mình biết là mình sẽ học hỏi được nhiều thứ nên vẫn luôn cố gắng hết sức mình để tiếp nhận những góp ý của mọi người. Vì mình biết mọi người có ý tốt và quan tâm nên mới dành thời gian như vậy.
Mình xin trả lời một số điều đã nêu ở trên như sau:
Về việc H giữa Huy và KA thì là do mình cố tình tạo ra để gây tình huống hiểu lầm. Nếu hai người hoàn toàn chưa động vào nhau thì sẽ không thể tạo ra tình huống hiểu lầm được. Có thể nói, đây là một trong những điểm Nhâm đã nêu ra ở phía dưới, đó là tính kịch của tác phẩm này. Mình hoàn toàn thừa nhận điều đó.
Về tính cách lẳng lơ của KA, mình không phủ nhận cô ấy lẳng lơ khi say. Tất cả các lần cô ấy say cô ấy đều muốn làm tình. Có một số người có tật như vậy. Con người luôn làm điều sai, và theo mình thì cái quan trọng là cô ấy biết mình sai. Cô ấy không bao giờ chủ ý làm mình say để mà chút họa vào thân. Thông suốt trong truyện mình có đã nhắc tới điều này trong một số tình huống rồi.
Thêm nữa, mình nghĩ rằng những cái một người cho là tốt chưa hẳn là người khác sẽ cho là xấu. Vì có quá nhiều thứ không rõ ràng trắng đen. Ví dụ: Việc quan hệ tình dục trước hôn nhân. Có thể Nhâm cho đó là điều bình thường, và yêu thì phải hết mình. Nhưng mình thì không nghĩ đó là điều tốt. Mình không kỳ thị và vẫn thoải mái đọc các tác phẩm khác có đề cập tới việc này mà hoàn toàn không có suy nghĩ phán xét gì. Nhưng mình sẽ không cổ xuý trong truyện của mình. Tức là truyện của mình có thể cũng sẽ có tình huống QHTD trước hôn nhân, nhưng nhân vật của mình sẽ không cảm thấy đó là một quyết định đúng đắn. Mà trong truyện này khi KA lên giường với Huy, cô ấy hoàn toàn không nghĩ đấy là chuyện hay ho gì. (Xin lỗi Nhâm, mình không có ý chỉ trích cá nhân gì, mà chỉ muốn nêu ra một ví dụ cụ thể).
Thế nên là tùy theo suy nghĩ và quan điểm sống của mỗi người, mà những tình tiết trong truyện có thể hiểu là đúng và sai, hay hay không hay. Mình tất nhiên là đồng ý với Nhâm là mình không muốn đem vào cổ xúy những cái sai rành rành về mặt đạo đức và pháp luật.
Tóm lại
Mình thừa nhận là truyện này còn rất nhiều thiếu xót trong phần kịch bản và khai thác tâm lý nhân vật. Mình xử lý tình huống còn dở tệ, đào sâu tâm lý nhân vật chưa tốt, nên mới dẫn đến việc người đọc cảm thấy nhân vật nhẫn tâm, nông cạn, hay ngu ngốc.
Tuy nhiên nếu có điều gì mình không đồng ý với Nhâm thì đó là mình không nghĩ truyện này tồi tệ phản lại luân lý đạo đức tới mức không thể chia sẻ được.
Mình hoàn toàn không có ý biến KA trở thành người thánh thiện nhất hành tinh (mặc dù đúng là có ý biến W thành soái ca tuyệt vời nhất trong mắt mình). KA cũng là người, cô ấy phạm vô khối các lỗi lầm, cô ấy bánh bèo, cô ấy ngu ngốc, cô ấy làm tổn thương người khác. Nhưng cũng như bao người khác, cô ấy chỉ muốn yêu người mình yêu hết lòng. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Một lần nữa mình vô cùng cám ơn Nhâm đã dành thời gian góp ý cho truyện của mình. Mình hoàn toàn trân trọng chúng và chắc chắn sẽ suy nghĩ kỹ càng, hi vọng sẽ tiến bộ trong các truyện sau.
Mình xin trả lời một số điều đã nêu ở trên như sau:
Hai người đã làm giấy đăng ký kết hôn. Cái này là do thiếu sót của mình không suy nghĩ kỹ càng tới những điều Nhâm đã đề cập.Mình muốn hỏi Ngân một câu, là William với Khánh An đã làm giấy đăng kí kết hôn chưa? Ý mình là cuộc hôn nhân này của họ có được pháp luật bảo hộ không?
Mình biết có thể nhiều người sẽ nghĩ giống Nhâm về điểm này. Nhưng thực ra là bởi vì mình không đặt KA ở hoàn cảnh chưa có đàn ông bên cạnh đủ lâu để mọi người có suy nghĩ khác. Thực tế khi KA để Huy đi Mỹ, cô ấy đã sống một mình. Chẳng qua là may mắn gặp W ngay nên mới lúc nào cũng có đàn ông bên cạnh.Vô dụng, bởi vì cô ấy không thể tồn tại nếu không có đàn ông.
Điều này là do lỗi của mình không thể hiện rõ, KA yêu Huy như kiểu thần tượng, thích, chứ không hẳn là sâu sắc hẳn. Cô ấy phần lớn coi Huy là một người anh, và cảm mến rất nhiều. Khi Huy đi thì cô ấy tự bảo mình phải quên Huy đi. Vì kể qua cái nhìn của H, mình cố tình để H hiểu lầm tất cả và cho rằng KA yêu mình. Trên thực tế W mới là người đầu tiên cô ấy yêu.Cô ấy yêu Trần Huy, nhưng lại có thể quên ngay và sà vào vòng tay William.
Một lần nữa là do sự vắn tắt nên không thể hiện được hết nội tâm và suy nghĩ của nhân vật. Lời "đe dọa" của mẹ W có thể nói là làm cô ấy sợ mình sẽ đi vào bước xe đổ nên cô ấy nghĩ mình làm thế là vì W. Việc đến tìm TH chỉ là giải pháp tạm thời.Cô ấy yêu William, nhưng lại có thể bỏ ngay William và đến tìm Trần Huy.
Có thể nói vì W là chỗ dựa tinh thần cho cô ấy. Điểm này mình muốn thể hiện là chỉ W có thể giúp cô ấy vượt qua nỗi đau này. Thêm nữa, đối mặt với việc mất mát trong hiện tại, tất nhiên là cô ấy sẽ cuống quít muốn níu kéo hiện tại.Giả tạo, bởi vì cô ấy ngay một phút trước còn ngất lên ngất xuống, "khóc hết nước mắt" vì nhớ ra mình đã làm mất con, nhưng một phút sau đã quên tiệt như nó chưa từng tồn tại mà chạy đi tìm William thề thốt yêu đương.
Và bởi vì cô ấy có thể vô tâm nói rằng, "vui quá, vậy là em không phản bội William" trước mặt một người đàn ông đã yêu thương cô ấy suốt 18 năm trời, đã che chở cho cô ấy khi cô ấy bỏ William mà đi, ngay sau khi ngây thơ hưởng thụ chán chê tình cảm và lòng tốt của họ.
Hai điểm Nhâm nêu trên là do lỗi của mình không nghĩ cho nhân vật Trần Huy đủ. Nên đã để anh ấy phải chịu thiệt nhiều.Lúc Khánh An khóc như cha chết vì nhớ ra mình từng lên giường với Trần Huy, mình cảm thấy rất buồn cười. Cô ấy đau khổ vì đã phản bội William. Thế cô ấy không hề cảm thấy có tội vì đã phản bội Trần Huy sao? Biết đâu Trần Huy khi xưa mới là người yêu thực sự của mình? Cô ấy không nghĩ một chút nào cho anh sao? Hành động này của Khánh An làm mình cảm thấy thương thay cho Trần Huy khi phải chịu một cái tát nảy đom đóm mắt như thế. Chưa kể những chuyện sau đó nữa khiến mình cảm giác trong mắt Khánh An chỉ có William mới xứng làm người, còn lại đều chỉ như cỏ rác không đáng bận tâm. Vui thì ban phước cho một tí, mà buồn thì chà đạp sao cũng được.
Không biết Nhâm đã đọc hết tất cả đoạn H mình viết chưa. Khi mình nói mình thích H, là mình nói về việc giữa KA và W thôi. Tất cả những cái mình đưa vào là mình thích, nhưng mà theo mình là vô cùng hợp lý, không có thừa, và không có chỗ nào là hạ thấp giá trị tác phẩm.Nói thật là mình cảm thấy khá... sốc khi đọc phản hồi của Ngân ở trên về vụ "tôi yêu H, tôi thích H, tôi không thể sống thiếu H", và nó - được - viết - hoa. Tựa như bạn đang cố ý thách thức lại dư luận bằng việc nhấn mạnh "mình thích thì mình làm thôi" ấy. Đứng trên góc nhìn của người viết, mình thực sự cảm thấy lời này của bạn hơi... khó chấp nhận. Ngân thích cài H vào truyện, nhưng nếu khúc H đó dư thừa (không cần thiết cho mạch), lại được viết một cách chưa đủ khéo léo khiến cho giá trị của nhân vật vì thế mà bị giảm đi đáng kể thì Ngân sẽ tính sao? Nói thẳng ra, đoạn Khánh An say rượu rồi hồn nhiên cởi đồ chẳng hạn. Cách viết đó khiến nhân vật trở nên lẳng lơ, cứ như thể đó mới là bản chất của cô ấy thay vì hình tượng e thẹn, dễ xấu hổ, ngây thơ, trong trắng đang được xây dựng. Lại thêm cô ấy mới chỉ ở với chồng có một đêm chứ chẳng phải phụ nữ lão luyện gì cho cam chứ! Nếu đổ tại cho rượu nên Khánh An mới vậy (tức là không có dụng ý gì chính đáng) thì rõ ràng tình tiết này (cởi áo uốn éo) càng không nên đưa vào, vừa phá vỡ hình tượng nhân vật lại gây mất thiện cảm với người đọc. Tóm lại, không được ích lợi gì ngoài việc... thỏa mãn ý thích H của cá nhân cả.
Về việc H giữa Huy và KA thì là do mình cố tình tạo ra để gây tình huống hiểu lầm. Nếu hai người hoàn toàn chưa động vào nhau thì sẽ không thể tạo ra tình huống hiểu lầm được. Có thể nói, đây là một trong những điểm Nhâm đã nêu ra ở phía dưới, đó là tính kịch của tác phẩm này. Mình hoàn toàn thừa nhận điều đó.
Về tính cách lẳng lơ của KA, mình không phủ nhận cô ấy lẳng lơ khi say. Tất cả các lần cô ấy say cô ấy đều muốn làm tình. Có một số người có tật như vậy. Con người luôn làm điều sai, và theo mình thì cái quan trọng là cô ấy biết mình sai. Cô ấy không bao giờ chủ ý làm mình say để mà chút họa vào thân. Thông suốt trong truyện mình có đã nhắc tới điều này trong một số tình huống rồi.
Mình có nói là mình viết vì mình thích. Nhưng mà đấy là để trả lời cho việc cho vào cảnh H và tính "kịch" trong câu chuyện của mình, chứ không có ý là mình muốn cổ xúy những cái không hay. Thực lòng thì mình nghĩ truyện này của mình không đến nỗi loạn luân hay kinh khủng tới mức không thể chia sẻ được. Tùy theo mỗi người cảm nhận thôi.Còn cái lý lẽ "tôi thích thì tôi viết", viết chỉ để thỏa mãn khẩu vị của bản thân không thôi, còn lại bất chấp hết ấy, tất nhiên nó thuộc về tự do suy nghĩ cá nhân. Không ai cấm được mình viết, cũng như không ai ép được mình phải viết cả. Nhưng nếu cái "sở thích" đó đi quá xa khuôn khổ "trách nhiệm" mình vừa phân tích ở trên thì thiết nghĩ, chỉ nên tự viết tự vui thôi, đừng đăng công khai làm gì. Bởi đăng công khai đồng nghĩa với việc đang cầm loa hét to lên cho mọi người chú ý đến nó. Mà xã hội bây giờ đã đủ loạn lắm rồi. Chúng ta đã rất đau lòng khi chưa tìm ra cách chống lại cái xấu thì ít nhất cũng đừng nên cổ vũ cho cái xấu. Đừng đem những thứ như ngoại tình, cướp hiếp giết, hạ thấp phụ nữ, rẻ rúng đàn ông, coi thường tình yêu, kì thị giới tính v.v... ngang nhiên bày ra trên truyện và coi nó là mốt, là cá tính, là hay ho, là tuyệt vời nữa.
Thêm nữa, mình nghĩ rằng những cái một người cho là tốt chưa hẳn là người khác sẽ cho là xấu. Vì có quá nhiều thứ không rõ ràng trắng đen. Ví dụ: Việc quan hệ tình dục trước hôn nhân. Có thể Nhâm cho đó là điều bình thường, và yêu thì phải hết mình. Nhưng mình thì không nghĩ đó là điều tốt. Mình không kỳ thị và vẫn thoải mái đọc các tác phẩm khác có đề cập tới việc này mà hoàn toàn không có suy nghĩ phán xét gì. Nhưng mình sẽ không cổ xuý trong truyện của mình. Tức là truyện của mình có thể cũng sẽ có tình huống QHTD trước hôn nhân, nhưng nhân vật của mình sẽ không cảm thấy đó là một quyết định đúng đắn. Mà trong truyện này khi KA lên giường với Huy, cô ấy hoàn toàn không nghĩ đấy là chuyện hay ho gì. (Xin lỗi Nhâm, mình không có ý chỉ trích cá nhân gì, mà chỉ muốn nêu ra một ví dụ cụ thể).
Thế nên là tùy theo suy nghĩ và quan điểm sống của mỗi người, mà những tình tiết trong truyện có thể hiểu là đúng và sai, hay hay không hay. Mình tất nhiên là đồng ý với Nhâm là mình không muốn đem vào cổ xúy những cái sai rành rành về mặt đạo đức và pháp luật.
Mọi người sẽ thấy là có nhân vật thừa nếu mọi người chỉ chăm chăm nhìn vào cái bắt đầu và cái kết thúc. Truyện này đọc không phải là để theo dõi như kiểu A xảy ra, thì B sẽ xảy ra tiếp và tất cả phải hướng về một hướng mà thôi. Vì cách đọc như thế mà mới thấy là có nhân vật thừa. Những người đọc mà thích truyện này chủ yếu là học thích cảm nhận sự quan tâm và yêu thương giữa hai nhân vật.Truyện có rất nhiều nhân vật cũng như tình tiết thừa mà mình không hiểu Ngân đưa vào để làm cái gì. Ví dụ Trần Huy, mục đích anh đến với thế giới này có phải để dọn rác cho Khánh An không? Hay làm thân trâu ngựa nhằm khắc họa rõ nét hơn thứ tình yêu vị kỉ không cần biết đúng sai của hai nhân vật chính? Rồi bà mẹ của William bỏ con hơn hai chục năm không ngó ngàng gì, đùng một cái xuất hiện đúng thời điểm để diễn cảnh thương xót (mà thực ra là che đậy cho nhiệm vụ lợi dụng sự nhu nhược của Khánh An để tạo cớ cẩu huyết thôi). Rồi sau đó? Là biến mất trong vòng một nốt nhạc, như chưa từng xuất hiện. Cả lý do Khánh An "muốn trả anh về với bầu trời" cũng vô giá trị khi mà nó nảy ra quá chóng vánh, kết thúc thì lãng xẹt. Nữ chính sau khi bày ra đủ mọi trò lố như bỏ chồng, làm tổn thương Trần Huy, đánh hỏng đứa nhỏ mà vẫn có thể hi hi cười về với hoàng tử, không nghĩ ngợi gì. Cứ như là tình huống cô dâu bỏ trốn đó, lý do bỏ trốn, suy nghĩ của Khánh An... chỉ được gán vào cho có thôi chứ thực chất không có ý nghĩa gì.
Điều này là do mình nóng vội, đốt cháy giai đoạn để kết thúc nên mới làm mọi người cảm thấy như vậy.Có lẽ, điều duy nhất khiến mình bất ngờ đến mức sốc ở đây chỉ là... thái độ của Khánh An và William với đứa con đã mất. Khánh An còn nhỏ được vài giọt nước mắt lấy lệ, nhưng William thậm chí còn không có lấy một phản ứng đau khổ nào. Và rồi họ lại chỉ biết sà vào nhau, hôn hít, ôm ấp, xxx...
Tóm lại
Mình thừa nhận là truyện này còn rất nhiều thiếu xót trong phần kịch bản và khai thác tâm lý nhân vật. Mình xử lý tình huống còn dở tệ, đào sâu tâm lý nhân vật chưa tốt, nên mới dẫn đến việc người đọc cảm thấy nhân vật nhẫn tâm, nông cạn, hay ngu ngốc.
Tuy nhiên nếu có điều gì mình không đồng ý với Nhâm thì đó là mình không nghĩ truyện này tồi tệ phản lại luân lý đạo đức tới mức không thể chia sẻ được.
Mình hoàn toàn không có ý biến KA trở thành người thánh thiện nhất hành tinh (mặc dù đúng là có ý biến W thành soái ca tuyệt vời nhất trong mắt mình). KA cũng là người, cô ấy phạm vô khối các lỗi lầm, cô ấy bánh bèo, cô ấy ngu ngốc, cô ấy làm tổn thương người khác. Nhưng cũng như bao người khác, cô ấy chỉ muốn yêu người mình yêu hết lòng. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Một lần nữa mình vô cùng cám ơn Nhâm đã dành thời gian góp ý cho truyện của mình. Mình hoàn toàn trân trọng chúng và chắc chắn sẽ suy nghĩ kỹ càng, hi vọng sẽ tiến bộ trong các truyện sau.
Chỉnh sửa lần cuối: