“An Bình, ngủ?”
Giọng nói nhàn nhạt chứa ý cười vang lên bên tai, thật ra cô không hề buồn ngủ nhưng sau khi nghe câu nói này, mắt cô lại lim dim, cảm giác lời nói cho cô rất dễ chịu. Cô lười biếng động đậy.
Aiz, thật muốn phụ thuộc vào chủ nhân giọng nói đó.
“Ưm... ngoan, đừng động.”
Xung quanh lại trở về yên tĩnh. Cô tưởng rằng hắn sẽ không nói thêm gì nhưng giọng nói ấy lần nữa đều đều vang lên, hơi thở ấm áp phà cạnh tai.
“Muốn nghe ta kể sao?”
Cô không trả lời, chỉ nhẹ gật đầu. Lại một tiếng thở dài vang lên, nhẹ rất nhẹ.
“Rất lâu trước kia, có một tiểu cô nương vì để lấy lòng ta ngày ngày líu ríu bên tai, đến khi ta chê phiền liền trở nên yên tĩnh ngồi cạnh, thay ta mài mực, châm trà. Thời gian trôi, đến năm nàng tròn mười, gia ta bị cừu nhân hại chết, gia đình nàng cũng tìm đến đưa nàng rời đi...”
Hình ảnh lờ mờ ngang qua não An Bình. Cô nhíu mày khó tin.
Tiểu cô nương trong mỗi giấc mơ vẫn còn nhỏ nay cao lên trông thấy đang mỉm cười, đôi mắt tròn nheo lại đáng yêu ôm lấy một dáng người anh tuấn. Chiếc răng trắng nhỏ nhắn lộ ra như chú thỏ vui vẻ vì có củ cải ăn.
Rồi hình ảnh khác lại vụt qua, dừng lại trước mắt cô.
Tiểu cô nương mặt mũi lèm nhèm nhìn bóng dáng màu trắng nhòa đi, vươn tay muốn níu giữ nhưng cuối cùng vẫn không thể. Rồi một giọng nói lạnh lẽo nhưng cho nàng dũng khí vang lên, nước mắt nàng ngưng lại, chỉ một câu nói thôi, thế mà còn hơn cả những chiếc khăn mềm mại “Ngoan, Bình nhi nghe lời, trở về trước, sau đó ta sẽ đến tìm sau, được chứ?”
Tất cả ngừng lại, hình ảnh trở về tối đen một mảng, cô hé hàng mi dài, giọng nói xót lại cũng xa xôi khó bắt.
“Hứa với ta, không được làm những việc từng làm cho ta với nam tử khác, cũng không được khiến nam tử khác yêu quý nàng, được chứ?”
Khuôn mặt cô bị nâng lên, đôi mắt đờ đẫn được cánh môi bạc lạnh lẽo phủ lấp “Bình nhi, nàng lãng quên ta.”
Câu nói ngắn ngủi nhưng lại như bản tình ca buồn chất chứa bao chua xót, vừa như muốn lên án lại như không đành lòng lên án.
An Bình thẫn thờ, trái tim cô siết lại, cảm giác xa lạ xâm nhập vào tim.
Điềm Điềm nàng đang đau lòng sao?