Hoàn thành Quà từ trong nhà, quà ra ngoài ngõ - Hoàn thành - Ki No

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Cảm ơn bạn vì đã dành thời gian cho những con chữ của mình. :3 Đọc còm của bạn mình rất vui vì truyện này cũng ế ẩm rất lâu rồi.
Thực ra chị cũng nghĩ như bạn này, có điều chưa có dịp nói ra ế. Sao mầy không cảm ơn chị?
Về cốt truyện, chị đọc sơ thấy cái này có cốt đấy, sao lại bảo không?
Hối lộ chị ly trà sữa chị chỉ ra cho, hế hế. :)
 

Mật Ngọt

Gà con
Tham gia
21/11/15
Bài viết
26
Gạo
0,0
Viết tiếp đi! Giải thích dài dòng, đọc mệt quá hà! x-((=)))
:tho1: Đúng rồi, đề nghị tác giả viết tiếp. Đây chỉ như màn giới thiệu nhân vật thôi, chưa vào phần chính. Gợi ý: đã giới thiệu từng người trong gia đình rồi, thì bây giờ nói về diễn biến hàng ngày đi. Như là kỉ niệm nào đó liên quan đến ai đó. Ví dụ: tôi học cấp 1, có thằng bạn A, thằng bạn b, nhỏ bạn C... Ngày đầu đi học bị thằng T lớp nào đó chặn, trấn lột cục kẹo... A với C cùng xóm với nhau nên ba mẹ ha đèo đi học chung, vò thế cngx hay đi chung, 2 đứa đnag ra căn tin mua bánh thì thấy, liền ra tay nghĩa hiệp. Bla bla, thế là tôi trở thành bạn bè với a va c. Mẹ hoặc ba đón tôi đi học về. Mẹ hỏi về chuyện trên lớp, hỏi có bị bắt nạt ko... Toii kể mẹ nghe.... Kiểu thế á. Có mà đầy rẫy tình tiết ra. Rồi xâu chuỗi tới khi tôi học đại học. Đảm bảo viết dài dài. :)) lồng tình cảm ấu thơ, lớp học, thầy cô, hàng xóm, các chuyện xảy ra trong xóm bla bla... Tạm thế, chi tiết thì inbox mình nha, nếu cần mình help về ý tưởng. Mình ngủ đây. :3
 

...nt

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/7/15
Bài viết
97
Gạo
0,0
:tho1: Đúng rồi, đề nghị tác giả viết tiếp. Đây chỉ như màn giới thiệu nhân vật thôi, chưa vào phần chính. Gợi ý: đã giới thiệu từng người trong gia đình rồi, thì bây giờ nói về diễn biến hàng ngày đi. Như là kỉ niệm nào đó liên quan đến ai đó. Ví dụ: tôi học cấp 1, có thằng bạn A, thằng bạn b, nhỏ bạn C... Ngày đầu đi học bị thằng T lớp nào đó chặn, trấn lột cục kẹo... A với C cùng xóm với nhau nên ba mẹ ha đèo đi học chung, vò thế cngx hay đi chung, 2 đứa đnag ra căn tin mua bánh thì thấy, liền ra tay nghĩa hiệp. Bla bla, thế là tôi trở thành bạn bè với a va c. Mẹ hoặc ba đón tôi đi học về. Mẹ hỏi về chuyện trên lớp, hỏi có bị bắt nạt ko... Toii kể mẹ nghe.... Kiểu thế á. Có mà đầy rẫy tình tiết ra. Rồi xâu chuỗi tới khi tôi học đại học. Đảm bảo viết dài dài. :)) lồng tình cảm ấu thơ, lớp học, thầy cô, hàng xóm, các chuyện xảy ra trong xóm bla bla... Tạm thế, chi tiết thì inbox mình nha, nếu cần mình help về ý tưởng. Mình ngủ đây. :3
Ha ha. Tui dám cá tác giả còn cả đống kỷ niệm để chắt lọc và kể lại. Tại dạo này tác giả bị thất tình í mà. Để tui điều tra cho. b-)
 

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
lồng tình cảm ấu thơ, lớp học, thầy cô, hàng xóm, các chuyện xảy ra trong xóm bla bla... Tạm thế, chi tiết thì inbox mình nha, nếu cần mình help về ý tưởng. Mình ngủ đây. :3
Ha ha. Tui dám cá tác giả còn cả đống kỷ niệm để chắt lọc và kể lại. Tại dạo này tác giả bị thất tình í mà. Để tui điều tra cho. b-)
Hai người ủng hộ như này chắc em phải đăng nốt mấy cái em viết rồi quá. =)) Ý tưởng của mình cũng giống như Mật nói á, mình cũng viết truyện về bạn bè, hàng xóm. =)) Cũng toàn là kỉ niệm, có cả tình yêu học trò. Vấn đề là nó không được trau chuốt lắm. Bắt đầu từ tuần sau chắc mình viết lại. Có người ủng hộ mà. Hi Hi. :3
 

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Hai người ủng hộ như này chắc em phải đăng nốt mấy cái em viết rồi quá. =)) Ý tưởng của mình cũng giống như Mật nói á, mình cũng viết truyện về bạn bè, hàng xóm. =)) Cũng toàn là kỉ niệm, có cả tình yêu học trò. Vấn đề là nó không được trau chuốt lắm. Bắt đầu từ tuần sau chắc mình viết lại. Có người ủng hộ mà. Hi Hi. :3
Viết đi. Chị hứa mầy ra chương mới nào chị cũng sẽ super soi và góp ý từng li từng tí. :)
Ps: cách đặt tên cho từng chương ngộ ngộ, đọc cứ buồn cười, nhưng không phải là kiểu dở, có chút gì đó vụng về mà lại tự nhiên, kiểu thô nhưng thật, thấy thích. Nên các chương sau cũng duy trì kiểu đặt tên chương thế này nhé!
 

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
Viết đi. Chị hứa mầy ra chương mới nào chị cũng sẽ super soi và góp ý từng li từng tí. :)
Ps: cách đặt tên cho từng chương ngộ ngộ, đọc cứ buồn cười, nhưng không phải là kiểu dở, có chút gì đó vụng về mà lại tự nhiên, kiểu thô nhưng thật, thấy thích. Nên các chương sau cũng duy trì kiểu đặt tên chương thế này nhé!
Chị còn chưa moi giùm em cái cốt ra đâu. Trà sữa cho em nợ. =)) Chị xếp lịch đi.
 

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Bạn phải hiểu lý do tại sao lại có người ghen tị với bạn.

Chính là vì họ không thể giữ lại tuổi xuân.”
Chị nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy giữ từ thanh xuân hay hơn.
ba đã phải lao động như những đứa trẻ chạc tuổi ông thời đó.
Trạc.
Lại kể, ông nội tôi đi lính và hi sinh khi tuổi đời còn quá trẻ.
Thay từ quá trẻ thành từ nào đó khác, từ này thô.
Thực ra tôi không gần gũi với ba tôi lắm. Tôi nghe người ta nói, con gái thường quấn ba, tôi cũng thấy bạn bè tôi thân thiết với ba nó như thế nào. Nhưng tôi không thể giống như họ. Ngày tôi còn bé, tôi đã sợ ba. Sợ đến mức không dám nói với ba câu nào cả. Trong ký ức của tôi, ba hay bảo tôi đi mua thuốc lá. Một ngày có khi mua đến hai hộp. Ba tôi hút rất nhiều, nên người ba rất gầy, còn trí nhớ tuổi thơ tôi thì gắn liền với mùi thuốc lá quấn quít quanh ba. Ba cũng từng cố cai thuốc, nhưng thói quen đó giống như đã ngấm vào máu thịt, rất khó cắt bỏ. May mắn biết bao khi mẹ tôi sinh bé thứ hai, là một đứa con trai bảo bối của ba mẹ. Vào năm tôi tám tuổi, ba tôi đã bỏ được thuốc. Lúc nghe mẹ tôi nói ba bỏ thuốc vì em trai, tôi đã rất buồn. Trong suy nghĩ của tôi, hóa ra tôi không quan trọng như vậy, ba sợ em trai bị bệnh từ khói thuốc, còn tôi thì không sao cả. Tôi đã rất tủi thân, hóa ra một đứa con gái lại có thể ít giá trị đến như vậy. Suy nghĩ ấy ám ảnh tôi đến suốt cả những tháng ngày cấp ba non dại.
=> Con gái thường hay quấn ba, nhưng không hiểu sao tôi không như vậy. Mặc cho những đứa con gái cùng trang lứa tỏ ra thân thiết với ba chúng, tôi không thể giống chúng. Tôi sợ ba.
Tôi sợ ba đến nỗi chỉ nghĩ đến phải nói gì với ông cũng khiến tôi rùng mình. Không phải vì ông không thương tôi hay quát nạt, mà chỉ là giữa hai cha con tôi luôn có một bức tường. Không biết là tôi hay ba, mỗi ngày bỏ thêm viên gạch khiến bức tường cao dần lên. Trên bức tường luôn lởn vởn khói trắng với mùi khét khó chịu.
Ba tôi nghiện thuốc lá.
Có ngày ông hút liền hai bao và dĩ nhiên người đi mua là tôi. Ba trong ký ức tôi hao gầy và sặc sụa mùi thuốc lá. Ba đã từng cố cai thuốc...
Đại khái thế, ý chị là em nên thêm hình ảnh vào thay vì chỉ kể tồng tộc ra thế.
Vì em đã có ám ảnh về việc ba em hút thuốc và bỏ thuốc vì em trai thôi, nên chị nghĩ em nên khắc họa sâu chi tiết này.
 

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
Chị nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy giữ từ thanh xuân hay hơn.
Em lại nghĩ là tuổi xuân hay hơn, đọc thanh xuân vào nó cứ lệch tông kiểu gì. @@
Thay từ quá trẻ thành từ nào đó khác, từ này thô.
> Thay bằng từ gì được? Nghèo vốn từ luôn. :v
Vì em đã có ám ảnh về việc ba em hút thuốc và bỏ thuốc vì em trai thôi, nên chị nghĩ em nên khắc họa sâu chi tiết này.
Oke. Em hiểu ý chị rồi. Đoạn này sẽ xem lại.

Cám ơn chị. :3
 

christie_hoang

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
17/6/15
Bài viết
327
Gạo
400,0
Hết rồi sao? Thiệt bó tay. -.-!!!
Phải nói thế nào nhỉ. Cảm xúc hiện tại của mình là sock. Mình không nghĩ truyện đã kết thúc, nó có vẻ hơi bất ngờ nhỉ. Giống như bạn sẽ còn kể nữa nhưng lại bỏ đi ấy, có một chút hụt hẫng.
Cá nhân mình lại thích truyện này, nhẹ nhàng và thân thuộc. Tuy nó không nhiều điểm nhấn nhưng mang lại cảm giác rất dễ chịu, có một chút bình yên trong tâm hồn. Cá nhân mình tìm thấy bản thân trong nhân vật, cũng vui vì sự ngây ngô ấy. Ai cũng có một tuổi thơ dữ dội mà, đúng không?
Mình thích cách kể chuyện của bạn, đôi lúc mình đã nghĩ bạn hoà làm một với nhân vật. Mặc dù có vài ý kiến nói bạn kể chuyện không điểm nhấn, nhạt nhoà nhưng đây không phải là hồi ức sao? Mình nghĩ chúng ta chỉ có cảm xúc thật mãnh liệt khi đang trải qua, còn những gì nằm trong ký ức, nó giống với một cơn gió thoảng qua. Có chút nhạt cũng là bình thường, đó mới tạo được tính chân thực. Mình ít thấy ai có thể nhớ về quá khứ đến từng chi tiết, chính xác đến từng cung bậc cảm xúc đâu. ^.^
Dù sao cũng chỉ là ý kiến của riêng mình thôi. Không giúp được gì nhiều...
 
Bên trên