Chương 50.
Doanh Dao vén nhẹ rèm châu, tiến vào cung kính:
"Công Chúa, Đế Quân tuyên đêm nay Công Chúa tiến cung thị tẩm."
"Cái gì? Ngươi... ngươi nói lại!"
Diệp Nhã Linh đang trầm tư suy nghĩ kế hoạch hành động ngày mai, hai chữ "thị tẩm" lọt vào tai không khác gì sấm động.
Doanh Dao vẫn cung kính, không khỏi vui mừng dùm chủ tử:
"Công Chúa, người không nghe lầm đâu, Đế Quân tuyên đêm nay Công Chúa tiến cung thị tẩm."
"Không đúng, sao có thể thế được!" Diệp Nhã Linh thầm nghĩ, hai ngày nay mình không đến Cửu Lương Điện quậy phá, chắc có lẽ Trầm Minh có gì cần nói, chứ không lý nào thị tẩm được.
"Doanh Dao, bổn cung có lời này muốn nói, ngày mai, bổn cung hộ tống Linh Lung Công Chúa một đoạn đến biên thành, sẽ dẫn theo một ít tùy tùng, ngươi... không cần đi theo!"
"Công Chúa, Doanh Dao lúc nào cũng phải ở bên cạnh Công Chúa, làm gì có chuyện ở lại tẩm cung được chứ!"
"Doanh Dao, ngươi nghe ta, ngày mai ta có chuyện cần xử lý, không thể đưa theo ngươi được, sẽ rất vướng tay chân."
"Công Chúa, người cần đánh nhau sao? Sao đưa tiễn Nhị Công Chúa lại thành đánh nhau? Người đánh nhau với ai vậy? Nhị Công Chúa sao?"
Diệp Nhã Linh vội đưa tay chặn Doanh Dao:
"Sụyt... Bổn cung cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ, đảm bảo đánh nhanh rút nhanh, ngươi không cần lo. Nhưng mà... ngươi không được nói chuyện này cho ai biết, kể cả Đế Quân, hiểu không?"
Doanh Dao có chút bị thuyết phục:
"Nhưng mà, Công Chúa, sẽ nguy hiểm..."
"Được rồi, ta biết rồi, ta sẽ sớm trở về. Mau chuẩn bị y phục để bổn cung đến Cửu Lương Điện thôi."
Doanh Dao vén nhẹ rèm châu, tiến vào cung kính:
"Công Chúa, Đế Quân tuyên đêm nay Công Chúa tiến cung thị tẩm."
"Cái gì? Ngươi... ngươi nói lại!"
Diệp Nhã Linh đang trầm tư suy nghĩ kế hoạch hành động ngày mai, hai chữ "thị tẩm" lọt vào tai không khác gì sấm động.
Doanh Dao vẫn cung kính, không khỏi vui mừng dùm chủ tử:
"Công Chúa, người không nghe lầm đâu, Đế Quân tuyên đêm nay Công Chúa tiến cung thị tẩm."
"Không đúng, sao có thể thế được!" Diệp Nhã Linh thầm nghĩ, hai ngày nay mình không đến Cửu Lương Điện quậy phá, chắc có lẽ Trầm Minh có gì cần nói, chứ không lý nào thị tẩm được.
"Doanh Dao, bổn cung có lời này muốn nói, ngày mai, bổn cung hộ tống Linh Lung Công Chúa một đoạn đến biên thành, sẽ dẫn theo một ít tùy tùng, ngươi... không cần đi theo!"
"Công Chúa, Doanh Dao lúc nào cũng phải ở bên cạnh Công Chúa, làm gì có chuyện ở lại tẩm cung được chứ!"
"Doanh Dao, ngươi nghe ta, ngày mai ta có chuyện cần xử lý, không thể đưa theo ngươi được, sẽ rất vướng tay chân."
"Công Chúa, người cần đánh nhau sao? Sao đưa tiễn Nhị Công Chúa lại thành đánh nhau? Người đánh nhau với ai vậy? Nhị Công Chúa sao?"
Diệp Nhã Linh vội đưa tay chặn Doanh Dao:
"Sụyt... Bổn cung cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ, đảm bảo đánh nhanh rút nhanh, ngươi không cần lo. Nhưng mà... ngươi không được nói chuyện này cho ai biết, kể cả Đế Quân, hiểu không?"
Doanh Dao có chút bị thuyết phục:
"Nhưng mà, Công Chúa, sẽ nguy hiểm..."
"Được rồi, ta biết rồi, ta sẽ sớm trở về. Mau chuẩn bị y phục để bổn cung đến Cửu Lương Điện thôi."