Thanh xuân là ánh dương rực rỡ - Cập nhật - Chói Chang

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Ngày thứ tư.
Buổi chiều hè đầu tháng bảy chói chang nhất trong trí nhớ của tôi. Nắng gay gắt, cuộn thành từng bó vàng ươm và lăn dài trên những con đường nhựa lúc một giờ rưỡi chiều. Bến xe bus vắng tanh không một bóng người qua lại, tôi nhíu mày, đứng nép vào mái che của một tiệm tạp hóa đang giờ nghỉ trưa. Là lần thứ hai chúng ta gặp nhau đấy, nhưng cậu chả biết đâu. Một bóng cao gầy đi giữa trời nắng nhưng vẫn vô cùng ung dung, không mũ nón, chẳng khẩu trang, cậu cứ thế tiến tới khoảng trống bên cạnh nơi tôi đang đứng. Chính là cậu, mọt sách mà tôi đã gặp lần trước ở tiệm ăn. Chẳng thể nào tôi quên được.

Chúng ta đều là những đứa trẻ sống ở ngoại ô, hè đến lặn lội hơn mười cây số đến lớp luyện thi ở thành phố. Phải thức đến giữa đêm để nhắn tin đăng kí chọn lớp, tôi mới may mắn sắp xếp được một suất học ưng ý và không kẹt giờ. Thế là, vào những ngày nắng chang chang tháng bảy ấy, tôi phát hiện bên cạnh tôi còn có một cậu trai giống hệt như tôi vậy, vất vả đi xe bus, rồi lại cuốc bộ từng đoạn để đến trung tâm học.

Vài tháng trước khi vào học chung lớp chính khóa, chúng ta đã quen biết nhau theo những cách tình cờ nhất như vậy đấy. Cả tôi và cậu đều chảnh chọe như nhau, nên cùng đường mà chẳng ai chịu mở lời trước. Thế là cùng bước đi như vậy, suốt mấy tháng trời trong sự lặng im.

Tôi chợt nghĩ, nếu lúc ấy, tôi chịu mở lời trước, có lẽ chúng ta đã gần nhau thêm một ít.

Và nếu chúng ta gần nhau thêm một ít, có lẽ bây giờ tôi đã không phải hối tiếc như thế này.

_______________________
Ở trước này << >> Ở sau này
 
Chỉnh sửa lần cuối:

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Ngày thứ năm.
Hôm ấy Trà Xanh hẹn tôi đi uống nước. Cũng đã khá lâu rồi, kể từ ngày tôi, cậu, và cậu ấy gặp nhau nhỉ. Giá mà có mặt đông đủ như ngày đó, chắc chắn tôi sẽ đi giữa hai người, choàng tay lên vai các cậu như những người anh em thực thụ, cười nói vui vẻ làm huyên náo cả góc phố đông người. Trà Xanh nói cậu ấy muốn đánh bóng rổ cùng cậu, vì đó là thứ duy nhất cậu ta thắng cậu. Cậu ta kể rất nhiều thứ, nhưng tuyệt nhiên không nhắc đến Kẹo Bông. Ừ, cậu ấy đột nhiên giữ khoảng cách với tôi sau cái lần Kẹo Bông đến kí túc của tôi quậy phá. Chắc cậu cũng biết, Kẹo Bông với Trà Xanh là anh em họ.

Lại nói đến cái chuyện Kẹo Bông sang kí túc xá của tôi làm loạn. Vì cậu đấy. Tròn một tuần sau khi cậu đi, Kẹo bông sang chỗ tôi, đập cửa thật to và hét loạn lên trong làn nước mắt.

"Giá mà cậu nghe theo sự sắp đặt của số phận, đồ xấu xa..."

Ít khi tôi thấy cậu ấy nổi nóng như vậy. Hình ảnh thô lỗ đó có lẽ không hợp với Kẹo Bông - cô gái ngọt ngào mà cả tôi và cậu từng quen biết. Cậu đừng lo, cô ấy chỉ làm loạn vài giờ, sau đó bị Trà Xanh lôi về.

Tôi cùng Trà Xanh huyên thuyên vài câu, nhưng không được vui vẻ và tự nhiên như trước nữa.

"Cà Phê đi rồi, liệu tim cậu có chỗ trống nào dành cho tớ không?"

Trà Xanh đã hỏi vậy đấy. Có chết tôi cũng không nói cho cậu biết, tôi đã trả lời thế nào đâu.

Nếu tôi yêu người khác, cậu có tiếc không?
_______________________
Ở trước này << >> Ở sau này
 
Chỉnh sửa lần cuối:

hyoyoung97

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/14
Bài viết
753
Gạo
2.500,0
Tui thấy bà viết cái này ổn hơn cái truyện kia á bà. Đọc chân thật và tự nhiên nhiều lắm. Cố lên. ^^
 

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Tui thấy bà viết cái này ổn hơn cái truyện kia á bà. Đọc chân thật và tự nhiên nhiều lắm. Cố lên. ^^
Thế hả bà, vậy tui đầu tư cho truyện này là đúng rồi :P. Tui không hiểu mình sẽ viết tới ngày thứ 100 bằng cách nào nữa TT_TT. Vì có vẻ là nó rất nhiều. Còn ngoại truyện vân vân và vân vân nữa.
Nhưng mà, cám ơn vì bà đã động viên. Tui sẽ cố gắng hoàn thành nó.
 

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Ngày thứ sáu.
Tôi sang Nga học rồi. Cậu đi, nên tôi cũng đi cho cậu biết mặt. Tôi có thua kém gì cậu đâu? Nói về mức độ tuyệt tình, chúng ta cũng được gọi là bốn chín năm mươi đấy.

Hai mấy tuổi đầu, một mình vác cái vali to oạch đến sân bay ngồi đợi, tôi thấy tim mình như lạnh đi. Tại sao tôi lại như vậy? Tôi cũng chẳng biết. Chỉ là muốn đi, cho khuây khỏa.

Những ngày đông lạnh đến âm hai mươi tám độ ở xứ sở bạch dương, tôi tưởng chừng mình đã gục ngã. Một mình, không người thân, không cậu, không một dáng hình thân thuộc. Một mình tôi thôi, giữa băng ghế xe bus lạnh lẽo đến ghê người, giữa những người xa lạ mắt xanh, tóc vàng, da trắng...
Có những ngày, cô gái lười biếng như tôi đã buộc phải dậy từ bốn rưỡi sáng để ra chợ phụ hàng trước làn tuyết lạnh. Tôi muốn kiếm tiền mà. Tôi đâu thể cứ ngồi không ăn tiền bố mẹ được cậu nhỉ?
Có những ngày, tôi run cầm cập trong chiếc taxi chạy trốn khỏi bọn cướp tiền đang đuổi ngay phía sau.
Có những ngày, tôi nằm im, tay cầm chặt con dao găm nhỏ giấu dưới gối, sợ trắng bệch người vì có kẻ lạ mặt đang gõ cửa ốp vào lúc nửa đêm.

Tôi đã nghĩ mình không chịu được đấy. Nhưng không. Tôi kiên cường hơn tôi nghĩ, cậu nghĩ, và tất cả mọi người nghĩ.

Tuyết dày lắm. Tôi chưa nhìn thấy tuyết dày như thế bao giờ. Sao tôi chẳng thấy vui như lúc tôi ở bên cậu?

Tôi tự cười mình. Thôi thì cho qua, tất cả đã qua rồi.


________________________
Ở trước này << >> Ở sau này
 
Chỉnh sửa lần cuối:

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Hự! Chị à, kéo dài chữ của "từng ngày" ra. Ngắn thế!! >_<
Mỗi ngày cổ phải nghĩ ít ít thôi em. Cổ nghĩ nhiều cổ điên, chị cũng điên đó :v. Một trăm ngày lận mà ^_^. Cho chị nhận xét đi ~~.
 

makkun97

Gà con
Tham gia
2/5/15
Bài viết
3
Gạo
0,0
Cách đặt tên rất dễ thương.
Đọc từng ngày thấy rất nhẹ nhàng, đáng yêu. (cơ mà đến ngày thứ 5 thì Trà Rang đã "ngửi" được mùi bi thương đâu đây rồi, đừng nói với Trà Rang là S.E nhé, không được đâu đấy Kem Cuộn). Tôi thích cách viết này. Nó làm tôi nhớ đến bài "Nàng" của cậu. Ấn tượng rất tốt. Cá nhân Trà Rang cũng thích hố này hơn hố bên kia của cậu.
Tôi hóng những ngày tiếp theo đấy. Cậu mà bỏ hố thì chết với tôi.
"Cậu bảo chúng ta không có điểm chung mà lại ở bên nhau. Tôi bảo hai mảnh ghép như nhau ghép lại được bao giờ?" Rất thích câu này. >:)
 

booniesummer

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/4/15
Bài viết
626
Gạo
20,0
Cách đặt tên rất dễ thương.
Đọc từng ngày thấy rất nhẹ nhàng, đáng yêu. (cơ mà đến ngày thứ 5 thì Trà Rang đã "ngửi" được mùi bi thương đâu đây rồi, đừng nói với Trà Rang là S.E nhé, không được đâu đấy Kem Cuộn). Tôi thích cách viết này. Nó làm tôi nhớ đến bài "Nàng" của cậu. Ấn tượng rất tốt. Cá nhân Trà Rang cũng thích hố này hơn hố bên kia của cậu.
Tôi hóng những ngày tiếp theo đấy. Cậu mà bỏ hố thì chết với tôi.
"Cậu bảo chúng ta không có điểm chung mà lại ở bên nhau. Tôi bảo hai mảnh ghép như nhau ghép lại được bao giờ?" Rất thích câu này. >:)
Má ơi, tui thích cái bình luận này quá :)). Tui đang tính đổi tên truyện vì nghĩ nó hơi nhạt TT^TT. Cám ơn vì đã đọc truyện nha, tui chắc chắn hông bỏ hố này, hứa xịn. :v
 
Bên trên