Chương 3
(III)
Sáng hôm sau, Dakar bị đánh thức bởi một tiếng la:(III)
- Tên tiểu tử kia! Dậy mau lên!
Nó ngồi dậy, ngáp một cái sái cả quai hàm. Nhìn quanh quất nó cũng chỉ thấy bức tranh trong phòng là có nhúc nhích. Ông hiệp sĩ nhìn nó nói:
- Thằng nhóc Rabid nhờ ta báo cho nhóc là lên sảnh ăn sáng kìa!
Rồi tiếng hí vang khắp phòng, ông hiệp sĩ đã phi ngựa đi mất tiêu. Nó ra khỏi giường, lục va-li lấy bàn chải và rồi lết chân đi lên nhà vệ sinh.
Nhà vệ sinh ở đây rất sạch sẽ và rộng rãi. Sau khi vệ sinh cá nhân xong, nó về phòng tròng áo chùng và đội mũ vô rồi đi lên sảnh.
Hôm nay ở trên sảnh rất vắng người. Nó chỉ thấy ông Sauk, bác Warble, chú Koppin và thầy Ork ngồi trên bàn tiệc. Thầy Ork hôm nay cũng đã bỏ bộ áo lông ra mà mặc lên người một bộ áo chùng màu xanh lam. Cái mũ ngai sao của thầy có tới mười ngôi sao nếu Dakar không đếm sót. Kể cả chú Koppin hôm nay cũng tươm tất trong trang phục pháp sư. Nó để ý thấy mũ của chú Koppin có sáu ngôi sao.
Ông Sauk đã đứng lên và bắt tay nó thân tình.
- Chào buổi sáng! Đúng là cậu sinh ra để làm pháp sư, Khanh à! Trông cậu bảnh thiệt.
- Dakar, thưa ngài! – Bác Warble nhắc.
- Vâng… Tất nhiên Dakar à! Tôi hi vọng giáo sư Ork đây có thể dạy cậu tất cả những gì có thể. Còn bây giờ, chén nào.
Một bàn đầy thức ăn hiện ra. Dakar hăng hái ăn liền ba chén súp bắp cải.
Ăn xong, sau khi tạm biệt mọi người, hai thầy trò đi xuống núi, mang theo cây đũa phép và cây gậy phép. Hôm nay bầu trời khá trong lành và nắng đẹp. Nhưng chỉ vài tia nắng lọt qua được những tán lá rậm rạp ở trong khu rừng. Giáo sư Ork dẫn Dakar đi đến chỗ cũ. Không biết ở đâu ra hai bộ bàn ghế được sắp xếp gọn gàng trên thảm cây rừng, đối diện với nhau. Sau khi hai thầy trò đã an tọa trên ghế, giáo sư Ork hỏi:
- Hôm nay trò muốn học gì, Kha… à không, hả Dakar?
- Con không biết thưa thầy. Bất cứ điều gì thấy muốn.
- Vậy thì theo ta nghĩ, ta sẽ giải thích cho trò những vũ khí pháp thuật này. – Thầy Ork chỉ tay vào cây đũa và Cây gậy của Quyền lực. – Được không?
Dakar gật đầu. Giáo sư Ork đứng dậy, cầm lấy cây đũa của Dakar giơ lên cao. Tay phải lấy ra từ túi áo chùng của thầy một cây đũa phép dài hơn, màu gỗ ván.
- Bên tay trái của ta là đũa phép của trò. Năng lượng của nó được tích tụ ở trong lõi bằng các yếu tố bí mật. Cây đũa của trò nếu ta không nhầm là có lõi là sợi tim đá của Golem. Nếu xét theo mảng này, cây đũa của trò hoàn toàn có khả năng hơn cây đũa của ta. Tuy nhiên… - Thầy ngừng một lát. – Theo ta cảm nhận thì cây đũa của trò rất khó điều khiển. Có thể tự thực hành pháp thuật dù trò không muốn, và ngược lại, sẽ phản bội trò dội ngược thần chú vào một số trường hợp nhất định.
Dakar chăm chú nghe. Quả là giáo sư nói trúng phóc, bằng chứng là tai nạn tối hôm qua. Nó lo lắng hỏi:
- Con phải làm gì thưa thầy?
Thầy Ork nghiêm trang trả lời:
- Ta rất tiếc là không có cách nào khác! Nhưng theo ta trò đừng đổi cây đũa khác, nó rất mạnh và rất khó tìm kiếm. – Thầy đưa lại cây đũa phép cho nó, nhấc cây gậy lên. – Và đây, gậy phép, tất nhiên.
Thầy mân mê cây gậy một hồi, từ tốn trả lời:
- Một vũ khí phép thuật tuyệt vời! Những pháp sư xài gậy phép hầu như đều vĩ đại. Khác với đũa phép, năng lượng từ gậy phép xuất phát từ bên ngoài, tức viên ngọc được gắn trên đó. Theo những tìm hiểu của ta, đó có thể là hồng ngọc, ngọc lục bảo, thạch anh tím… Nhưng chưa có viên đá nào ta từng thấy giống như viên ngọc của cây gậy này. Vô địch, bất suy chuyển! Quả đúng là bảo vật.
Thầy ngừng lại một lúc, chắc là để Dakar nắm rõ.
- Và chắc trò đang suy nghĩ, tại sao trò đã còn cây gậy phép mà vẫn cần đũa phép? Một trả lời đơn giản, hai thứ này không thể thay thế cho nhau.
- Tại sao vậy thưa thầy?
- Đũa phép rất gọn gàng, dễ sử dụng còn gậy phép thì rườm rà, khó đánh lén được. Tất nhiên, đánh lén không phải là một nghệ thuật được khuyến khích, nhưng nó bảo đảm cho tính mạng ta lúc cần thiết. Và cái khác nhau thứ hai, chính là ở năng lượng. Trò đã thấy, gậy phép lấy năng lượng từ thiên nhiên, tức năng lượng vốn có còn đũa phép thì lấy năng lượng của bản thân. Một pháp sư thành danh có thể sử dụng cả hai cùng lúc, và đó là một sự kết hợp tuyệt vời. Vì thế, ta sẽ dạy trò cách sử dụng cả hai, mặc dù ta không rành gậy phép lắm.
Giáo sư lấy một cuốn sách từ trong cái cặp táp bằng da cũ của thầy và đưa nó cho Dakar. Cuốn sách mới tinh, bìa sách như vừa mới in xong. Điều mà Dakar lo lắng là cuốn sách này nó không đọc được. Có vẻ như được ghi bằng tiếng Anh, mà nó đâu biết hơn vài từ.
- Lật trang thứ ba đi Dakar! Ta sẽ dạy cho trò bài đầu tiên. – Giáo sư Ork yêu cầu.
Dakar giơ tay thật cao lên.
- Nhưng thưa thầy, con không thể đọc được ạ!
- Ừ nhỉ! Vậy thì… bài đầu tiên sẽ là phép Chuyển ngữ nhé!
Dakar đặt sách xuống. Giáo sư Ork cầm cây đũa của mình và bắt nó làm theo. Thầy vẫy đũa một cách điêu luyện và cầu kỳ, sau đó thì chĩa vào con mắt của mình.
- Sau đó nhớ đọc thần chú Googluco Eyored. Tập trung chĩa vào con mắt của trò. Đúng rồi đó, giỏi lắm! Giờ trò thấy thế nào?
Loay hoay một hồi cuối cùng nó cũng làm đúng động tác và câu thần chú đã linh nghiệm. Những dòng chữ tiếng Anh khó hiểu đã dần dần được thay thế bởi tiếng mẹ đẻ quen thuộc. Tên cuốn sách là Pháp thuật học dành cho người nhập môn của John Karry. John Karry hả? Cái tên này hình như nó đã nghe ở đâu đó! John Karry à! Phải chăng là…
- Tuyệt lắm thầy à! – Dakar trả lời. – Nhưng cho con hỏi ông John Karry – tác giả sách này ấy ạ - có phải là giáo sư John Karry mà báo đài – báo đài của dân Norm đó – đưa tin không?
Giáo sư Ork nhíu mày suy nghĩ một lát.
- Ta không phải là người hay xem báo đài của dân Norm, Dakar à! Nhưng theo những gì trò nói thì có vẻ giống ổng. Phải nói ổng là người của cả hai thế giới, pháp thuật và vô pháp thuật. Ổng giỏi lắm, giỏi cả hai mặt. Chắc là do dòng máu lai phù thủy của ổng. Sở thích kỳ lạ của tên Karry đó là hay thích cho người đời biết về thế giới phù thủy của chúng ta. Phải nói là ta khá khâm phục khi ổng có thể biên soạn ra cuốn sách này, để dành cho những người trưởng thành chưa biết một chút gì về pháp thuật.
Dakar cảm thấy tự hào vì nó đã tin vào ông Karry đó. Ổng là phù thủy chính cống mà!
- Được rồi nhé! Chúng ta hãy bắt đầu bài học nào! Lật sách sang trang ba. Làm ơn đọc dùm ta cái tựa để bài học được không? Sau đó tự đọc nhẩm cả bài khoảng năm phút nhé!
Dakar mau mắn lật sách ra, đọc to:
- Cách cầm đũa phép và một số mẹo cơ bản.
“Những người lần đầu tiên tiếp cận cây đũa phép luôn gặp khó khăn khi sử dụng chúng. Vì thế, hãy làm theo những hướng dẫn sau đây:
1. Cầm đũa phép bằng bàn tay thuận của bạn, sao cho bạn chỉ còn thấy được một đầu đũa.
2. Hãy hướng đầu đũa ấy về phía trước, chú ý không nên cầm quá chặt hoặc quá lỏng.
3. Vẫy đũa theo một hình tròn tưởng tượng trước mặt bạn.
4. Khi bạn muốn dùng thần chú, hãy để cây đũa hướng lên trời khoảng một vài giây rồi tùy theo mức độ và tác dụng của thần chú đó mà vẫy đũa phép cho đúng cách.”
- Rồi trò hãy thực hành cho ta xem thử nào!
Dakar cầm cây đũa lên, thực hành theo các bước một cách bài bản.
- Á!
Một tia chớp màu xanh từ đầu đũa vọt ra sau khi nó làm xong bước bốn. Nó hoảng hốt đứng bật dậy. Tia chớp mém chút nữa là trúng thẳng mặt của giáo sư Ork. May mà thầy né kịp, chỉ bị cháy sém một vài sợi tóc.
Đùng!
Tia chớp đánh trúng vào một cây gỗ lớn chết khô ở ngay sau lưng giáo sư, làm cái cây bốc cháy. Giáo sư phải ngay lập tức hóa ra một dòng nước từ cây đũa của thầy để dập tắt ngọn lửa.
Ngọn lửa cuối cùng cũng đã tắt. Mặt Dakar lại tái xanh, một chút nữa là nó đã trở thành sát nhân rồi. Giáo sư phải vỗ về:
- Không sao con trai á! Không phải lỗi của con. Nào, về lại chỗ ngồi đi.
Giáo sư đưa nó về lại bạn. Mặt nó giờ thành trắng bệch. Cây đũa trên tay nó đã rớt xuống đất từ lúc nào mà nó vẫn không hay. Giáo sư nhặt lên, chăm chú nhìn một lúc lâu. Rồi giáo sư nói với nó, giọng hoài nghi:
- Ta nghĩ nên đưa cho Trung tâm bảo trì đũa xem xét. Không thể để cho trò một cây đũa nguy hiểm như vậy được. Chiều nay chúng ta sẽ tiếp tục. Theo ta lên căn cứ nào!
<< Chương 3(II) - Chương 4(I) >>
Chỉnh sửa lần cuối: