Dakar Vinarvora và Ngũ bảo vật - Cập nhật - Mua_Phun

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
Chương 5
(II)

Sau màn “Đáp đất” thường lệ. Họ xuất hiện ở một vùng đất giống như chỗ cũ. Chỉ khác là có một cái chòi gỗ nhỏ đang nghi ngút khói trên một con dốc cách họ không xa. Bác Warble đi lên con dốc. Và Dakar cũng ráng bước theo. Giờ nó mới nhận ra là sức khỏe nó chưa hồi phục hoàn toàn. Tay chân bắt đầu tê dại đi, đầu óc quay cuồng. Và…

- Thằng nhóc… dậy đi!

Dakar uể oải trở mình, mắt mở ti hí. Không gian xung quanh có màu nâu sậm, mùi ám khói. Và nó giật mình khi thấy một nhân mã đang cúi xuống quan sát. Nhưng nó khá an tâm khi nhận thấy bác Warble cũng đang ở bên cạnh chiếc giường nó đang nằm. Bác Warble tới hỏi han:

- Cậu thấy thế nào, Dakar? Khi ở đầu dốc, cậu xỉu đi.

Mình mẩy nó vẫn còn ê nhức, nhưng nó chối:

- Không sao đâu bác! Nhưng mà… ở đây là đâu?

- Nhà của Nekza, bạn hữu nhân mã thân thiết nhất của tôi. Ổng đang đứng cạnh tôi.

Dakar nhìn sang, đó là anh nhân mã hồi nãy làm nó giật mình. Nhân mã này nhìn trẻ hơn so với Slam, dáng vóc cũng nhỏ hơn nhiều. Không biết đối với nhân mã như thế nào, nhưng nó thấy anh chàng này ốm teo tóp. Nhưng ngược lại, đôi mắt màu xanh ngọc của anh ta có sức sống lạ thường. Nó không có kinh nghiệm đánh giá nhân mã lắm, nhưng có thể khẳng định anh ta khá là ưu tú.

Anh chàng nhân mã tiến gần lại Dakar. Dakar hơi hồi hộp một chút, chưa bao giờ nó được tiếp xúc với một sinh vật huyền bí gần đến như vậy. Nhưng anh ta vẫn tỉnh bơ, bắt tay với Dakar và giới thiệu:

- Chào, tôi là Ozo Smizth Nekza, con của cố đại tướng nhân mã Ruglus Abrbick Nekza. Chào mừng đến với mái ấm thân thương của tôi!

Cái định nghĩa “mái ấm thân thương” hơi bị khó nuốt với Dakar. Ngôi nhà – hay cái chòi gỗ này có vẻ rất bừa bộn. Rơm và rạ được lót lung tung, những đống hổ lốn toàn đồ đạc được đặt bừa bãi trên những góc tường. Những mạng nhện dày đặc trên mái. Và một đống những giấy – có lẽ là báo – bị vứt rải rác trong chòi. Nó bỗng nhớ câu nói: “những thiên tài những kẻ bị thần kinh”. Nó hỏi bâng quơ, ra vẻ có kinh nghiệm:

- Chú chưa có vợ à?

Anh nhân mã liền phì cười, nghe tiếng hao hao như ngựa hí.

- Gọi tôi là anh Nekza nhé! Thật ra tôi vẫn chưa nghỉ tới chuyện lập gia đình. Năm nay tôi chỉ mới tám mươi chín tuổi. Ai lại lấy vợ vào cái tuổi này.

Dakar phì cười. Thật đúng đối với con người, cái tuổi đó hiếm ai lập gia đình, nhưng mà là do già quá, không phải là “mới” chứng đó tuổi. Mà không biết “anh” có nói thật không nữa.

- Thôi, dẹp chuyện đó đi! Bây giờ bàn chuyện chính nè! – Anh Nekza đập tan suy nghĩ của nó. – Cậu có muốn học Cung Thuật hay không?

Câu hỏi bất ngờ làm Dakar chưng hửng. Bác Warble giải thích:

- Tôi đã kể hoàn cảnh của chúng ta cho Nekza đây và anh ta tỏ ý muốn giúp. Cung thuật nhân mã không đòi hỏi có đũa phép. Chắc nó sẽ vô cùng hữu dụng đối với cậu.

Cái đề tài này quả là không đúng lúc. Nó có cảm giác như bác Warble muốn lờ chuyện cũ đi. Dù sao đi nữa, nó có quyền được biết mà!

- Nhưng, bác à… Con thật sự không hiểu… rốt cuộc chúng ta đang làm gì. Tại sao Portart và lũ báo… còn cái khe nứt nữa…

Bác trầm ngâm một lúc rồi trả lời:

- Có rất nhiều điều thật sự tôi cũng chưa biết rõ. Những mối nghi ngờ, những sợi liên kết tương quan. Điều duy nhất chắc chắn lúc này là cậu, hay tất cả chúng ta đang gặp nguy hiểm.

- Vậy tại sao chúng ta phải ở đây? Sao không quay lại rừng Helwood?

Dakar biết rõ việc hỏi dồn dập như vậy là không lễ phép lắm. Nó hơi thấy kì kì giống như nó đang lợi dụng sự dễ dãi của bác. Nhưng tính nó mà, đã muốn biết thì phải làm ra lẽ. Dù bác Warble có vẻ không hài lòng lắm, nhưng vẫn tiếp tục giải đáp:

- Cánh cổng dịch chuyển hai thế giới Thứ nguyên và Nhân gian chỉ mở ra vào đúng mỗi tuần một lần. Và cánh cổng đang bị quân đội Nhân mã do Slam toàn quyền quản lý. Cậu biết đấy, cái tên đó không được tử tế cho lắm. Tôi không nghĩ hắn sẽ để yên cho chúng ta đi qua đâu.

- Lý tưởng của hắn là đưa dân nhân mã bọn tôi lên thống trị. – Anh Nekza thêm vào. – Thằng ranh đó thua tôi vài tuổi. Tuy sức vóc cường tráng nhưng đầu óc lại hạn hẹp. Hắn bị đám hậu duệ của Moa làm cho mê muội rồi.

Dakar định ngồi dậy để nghe rõ hơn, nhưng cơ thể nó, không biết có phải do quá cố gắng nhổm dậy mà đau nhức kinh khủng. Đau hơn bất cứ những gì từng trải trong đời. Nó đột ngột ngã cái rầm xuống, toàn thân co giật, nhưng không gì bằng cái lạnh tê người đang chạy dần qua cơ thể của nó.

- Nó bị gì vậy?

- Di… di chứng của lời nguyền. Ôi, tôi quên mất! Nekza à, giúp tôi!

- Lời nguyền gì?

- Tôi… tôi không biết. Làm ơn, hãy cứu nó!

- Lời nguyền nào? – Có tiếng hét.

Dakar bị lay mạnh.

- Lời nguyền đó như thế nào?

Dakar gắng sức thốt ra từng từ một, như trong một cơn mê sảng:

- Amafi… Kodavo…

<< Chương V(I) - Chương V(III) >>
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
Chương 5
(III)

- Lời nguyền Bòn rút! – Có tiếng kêu sững sờ.

Cảm giác lạnh lẽo lan khắp cơ thể. Không khác gì mấy việc bị đặt trong một thùng đá: tay chân tê buốt, đầu óc dần như bị đóng băng. Từng mảnh nhỏ của kí ức hiện lên trong đầu nó. Bác Warble bắt lấy tay nó trong ánh sáng chập chờn của cột đèn công viên… Má nó dọn bữa ăn sáng với một nụ cười… Dakar cùng ba má đang ngắm một con hổ trong vườn bách thú…

Một phần kí ức lạ lẫm hiện lên.

Dưới ngọn nến mờ mờ, một căn phòng tối tăm hiện ra. Một căn phòng nhỏ nhưng ấm cúng. Những nét vẽ xinh xắn trên tường. Một chiếc nôi nhỏ nằm ở giữa phòng. Tất cả đều lặng thinh, ngoại trừ tiếng quấy khóc của đứa trẻ bé bỏng nằm trong nôi. Và gần đó, cũng nhờ ánh sáng mập mờ, một người đàn ông da xanh và người phụ nữ phúc hậu đang đăm chiêu suy tính điều gì đó.

Người đàn ông là người chủ động lên tiếng trước:

- Caroline! Anh thật là chẳng xứng làm một người đàn ông.

Người phụ nữ xúc động mạnh. Nhưng bà cố kìm nén, mỉm cười. Đôi mắt nâu sậm của bà dịu dàng nhìn người đàn ông, và nhẹ nhàng nói, giọng nói nghe thân thuộc lạ kì:

- Ôi! Anh à! Em không trách anh đâu! Em hiểu rõ anh đã làm hết sức mình rồi. Chỉ do Richard…

Người đàn ông sầu não vò đám tóc đã rối mù của mình, đáp lại:

- Không đâu Caroline! Nếu anh khôn ngoan hơn thì chúng ta đã không phải lâm vào tình cảnh này. Dakar của chúng ta không đáng phải sống trong cảnh bị truy lùng như thế này.

Có tiếng đổ vỡ từ xa. Và đứa bé càng khóc dữ dội hơn nữa. Cả hai người cùng đứng bật dậy. Người đàn ông la lớn:

- Chúng tới rồi! Hãy dẫn thằng bé đi thật xa đi. Hãy sống lẫn trong dân Norm, và nhớ lời anh, hãy để nó tách biệt với thế giới pháp thuật.

Người phụ nữ đã vội vàng bồng đứa bé đang khóc nức nở. Nhưng bà vẫn còn chần chừ, nhìn người đàn ông:

- Nhưng còn anh…

- Đừng lo cho anh! Chúng sắp đến rồi! Hãy đi đi…

- Nhưng…

- Porta Kulista.

Cánh cổng dịch chuyển mở ra ngay trên sàn gỗ của căn phòng. Tiếng bước chân rất gần, có tiếng gọi lớn bằng giọng khan khàn:

- Bọn bây ở đâu hả? Đừng hòng trốn!

Người phụ nữ, tuy còn chút do dự, nhưng vì đứa con trên tay, đành đau đớn tạm biệt, nhảy xuống miệng hố. Mọi thứ lại tiếp tục chìm vào đêm tối.

Rồi đầu óc trống rỗng. Chẳng còn một kí ức tồn tại nữa. Dakar được nằm trong giấc ngủ yên bình. Không còn phải lo lắng bất cứ điều gì.

Không, đừng chết vào lúc này. Một giọng nói vang lên trong tiềm thức.

Nhưng ở đây ngươi được nghỉ ngơi. Giọng nói khác thì thầm với nó.

Không, còn nhiều việc ngươi cần phải làm.

Đừng lo lắng nữa, hãy nghỉ ngơi.

Những điều ngươi phải làm chưa được hoàn thành. Những điều chỉ có ngươi mới làm được.

Vậy thì bằng cách nào cơ chứ?

Hãy quay về! Ngay lập tức!

Đôi mắt mở trừng trừng, xé tan bóng đêm. Mở ra một thế giới khác, ngay tại điểm mà nó tưởng đã phải dừng lại. Bác Warble và chàng nhân mã Nekza đang vui mừng xen lẫn lo lắng nhìn nó. Và không ai nói với ai, Dakar và bác Warble ôm chầm lấy nhau. Nước mắt ấm làm tan đi sự lạnh lẽo.

- Bác… bác ơi, con sợ lắm!

- Không sao rồi Dakar à! Cậu đã chiến thắng, chiến thắng cái chết!

Lời nói của bác vừa hạnh phúc lại còn có vẻ rất tự hào.

Đến lúc cái ôm đã được nới lỏng, bác Warble và anh Nekza đỡ nó nằm xuống. Dù nó đã cam đoan là mọi đau nhức, mệt mỏi đã không còn nhưng anh Nekza vẫn ép nó uống một thứ thuốc sệt mùi hương thảo.

- Uống đi nhóc! Chỉ có những pháp sư hạnh phúc nhất mới được uống linh dược của nhân mã đấy! Tôi không phải là kẻ hào phóng đâu.

Dakar cố nuốt hết thuốc. Vị dở tệ! Cứ như giấm trộn với hột gà sống. Nó mém chút là ộc ra hết, nhưng may là kìm được. Vì thế, nó nhận ly nước của bác Warble với vẻ biết ơn vô cùng. Đâu đó xong xuôi, nó ra khỏi giường, anh Nekza hờ hởi nói:

- Đó thấy chưa? Linh dược nhân mã là nhất!

Dakar mỉm cười. Dù thật ra lúc tỉnh dậy, nó đã khỏe re rồi.

- Không biết có còn di chứng nữa không? – Bác Warble sốt sắng hỏi.

- Không phải lo lắng! Dakar đã chiến thắng, lời nguyền đó chẳng còn có thể đe dọa được cậu ta nữa.

<< Chương 5(II) - Chương 5(IV) >>
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
Chương 5
(IV)
Bác thở phào nhẹ nhỏm. Dakar cảm thấy nhẹ nhàng hơn. Như đã đợi từ lâu, chàng nhân mã hỏi:

- Bây giờ có chịu học Cung Thuật không?

- Không phải hôm nay, Nekza à! – Bác Warble phản đối.

Anh Nekza hụt hẫn thấy rõ.

- Chúng ta đi dạo vòng quanh đây nhé, Dakar! – Bác Warble ngỏ ý.

Dakar gật đầu đồng ý và bước xuống giường, xỏ dép vào. Nó chán cảnh bị tù túng trong một căn phòng lắm rồi. Anh Nekza thầm thì:

- Nếu nhóc mà gặp bọn Slam một lần nữa thì ta sẽ kí lủng sọ thằng bạn già của nhóc.

Dakar cười khì. Hai người này có vẻ chẳng hợp nhau lắm.

Trước khi rời khỏi cái chòi gỗ, anh Nekza còn dặn hai người phải về thật sớm. Anh có nói sẽ đãi họ ăn một bữa thịnh soạn.

Và thế, Dakar cùng bác Warble dạo vòng quanh chòi. Mặt trời tím ở đây vẫn sáng. Mái tóc ánh bạc của bác Warble nhờ đó mà trở nên rất nổi bật.

- Bao giờ mới là hoàng hôn vậy bác?

- Không bao giờ! Vùng đất này luôn luôn ở giữa ranh giới ánh sáng và bóng tối. Không có đêm và ngày. – Bác chỉ tay lên mặt trời tím. – Tôi tin rằng cái thứ quái đản đó là do Moa tạo ra. Có một truyền thuyết rằng vùng đất này từng là lãnh địa của Moa. Nhưng chưa ai kiểm chứng được điều ấy cả. Người đời gọi nó là “vùng đất đã đến thì không về”. Nhưng cái thời đại ấy đã qua từ lâu lắm rồi.

Rồi bác lặng thinh, chân vẫn đều nhịp chầm chậm đi vòng quanh. Nhân thời cơ này, Dakar hỏi:

- Thưa bác! Con vẫn không hiểu.

- Về điều gì, Dakar?

- Về những gì đã xảy ra ngày hôm nay.

Bác chậm rãi trả lời:

- Tôi thật ra cũng chưa hiểu rõ hết mọi chuyện. Nhưng chắc cậu cũng biết, không ai khác ngoài Portart đứng sau những chuyện này. Hắn đã đột nhập vào căn cứ. Điều này là bất khả thi theo lý thuyết vì lực lượng bảo vệ rất chắc chắn, khó mà xuyên thủng được. Tôi cũng đã kiểm tra sau đó, các lính gác không hề bị tấn công hay phát hiện bất kì ai lạ mặt, Portart lại càng không. Theo tôi đoán, hắn đã sử dụng Giả Hình Tạo Tượng, một pháp thuật cấp cao để đội lốt một người trong căn cứ để ra vào. Nhưng chừng ấy cũng chưa đủ thuyết phục cho lắm. Có thể trong căn cứ có nội gián. Chớ nếu không thì hắn sẽ không biết mật khẩu ra vào. Một mớ hỗn độn những điều chưa được giải mã.

Dakar hồi tưởng lại cơn đau buốt lạnh lẽo khi mà nó bị Portart nã tia sáng màu đỏ vào. Đến giờ nó vẫn còn sởn gai ốc. Khi đã chắc chắn bác Warble đã nói xong, nó tiếp tục:

- Theo con, có lẽ Portart đã đánh lạc hướng bác và tấn công con. Nhưng mà hắn đã nguyền con bằng thứ gì vậy? Nó… thật ra… làm con rất đau đớn và trống trải.

Có lẽ cái cảm giác của nó đã lan sang bác. Khuôn mặt ngăm đen của bác như trắng bệch ra. Nhưng đôi mắt của bác, rất kỳ lạ, vẫn luôn giữ được sự rắn rỏi vốn có. Và đôi mắt đó, nhẹ nhàng nhìn Dakar, nửa như nghi vấn, nửa như tự hào:

- Lời nguyền Bòn rút! Theo những gì tôi được biết, nó sẽ hút ra hết kí ức vui buồn của nạn nhân, đưa họ đến nơi được gọi là Cõi Phán Xét. Hầu hết nạn nhân đều sẽ chết. Nhưng cậu, một trong số ít còn lại, đã sống và hồi phục. Người được như vậy phải dũng cảm, dám đương đầu với cái chết và chống lại nó.

Rồi bác rời mắt nó ra, ngắm mặt trời tím một cách thích thú. Vẻ mặt của bác bây giờ hình như vừa chắc chắn một điều từng khúc mắc. Nhưng Dakar thì vẫn còn rất nhiều câu hỏi.

- Hắn đã âm mưu giết con một lần nữa, với hình dáng của bác.Nhưng tại sao hắn lại không ra tay ngay khi đã lừa mọi người ra khỏi phòng mà lại đem con ra giữa rừng?

Bác lưỡng lự:

- Tôi… nghĩ là chúng ta nên bàn về chuyện nay mai!

- Nhưng…

Dakar định hỏi thêm vài điều nữa, nhưng chưa nói được gì đã bị ánh mắt nghiêm nghị của bác làm những câu chữ đóng băng hết. Nó đành quyết định nghe lời bác Warble.

- Vậy thì con sẽ làm gì?

Bác có vẻ hài lòng với thái độ đó. Với giọng dịu dàng ít được dùng tới, bác nói:

- Chúng ta phải ở đây ít nhất hơn sáu ngày nữa. Trong thời gian đó, cậu sẽ được Nekza dạy Cung Thuật.

- Ơ! Nhưng mà… cái đó ra sao?

- Như tôi đã nói, hết sức hữu dụng. Cung Thuật Bahma là một thứ Pháp thuật tinh tế. Tiểu đội ra chào đón chúng ta là một ví dụ.

- Con thấy bác đánh bật mấy mũi tên dễ òm.

Bác Warble thú vị nhìn nó, hạ giọng xuống:

- Chà! Cậu đánh giá bằng quá ít bằng chứng. Đó chỉ là đợt cảnh cáo. Chứ tôi dám chắc rằng, nếu lân la thêm ở đó thì hai chúng ta sẽ trở thành 2 con nhím đấy! Bây giờ mà có mũi tên nào xẹt qua đây, tôi sẽ cho cậu thấy!

Không biết bác có phải là nhà tiên tri hay không, mà nói linh cực kỳ. Vừa nói xong, một mũi tên sáng lóa đã phóng vút qua mặt của hai bác cháu.

<< Chương 5(III) - Chương 5(V) >>
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
Chương 5
(V)
Nhưng chưa hết, nó thấy xa xa một bóng dáng cái gì đó to lớn. Dakar hốt hoảng định chạy đi, nhưng bác Warble đã kịp giữ nó lại, bình tĩnh nói:

- Đừng chạy!

Chà, phải nói như thế nào đây. Nó toàn gặp bất ngờ này sang bất ngờ khác mấy ngày qua, mà khi nào cũng chẳng có thời gian để mà chạy đi. Cảm giác ấy chẳng dễ chịu chút nào, cái cảm giác ngay cả bất ngờ cũng là điều sai trái. Giờ nó phải làm gì đây, ngoài việc phó mặc.

Thứ to lớn ấy di chuyển đến chỗ nó bằng tốc độ của bão. Có chạy bằng trời mới thoát nổi thứ quỷ này! Và rồi, khi bóng hình thứ to lớn đó được hiện rõ, thì mặt của Dakar mới thật sự đúng chuẩn hoảng hốt.

Thứ đó có hình dạng của một con voi, nhưng được thêm bớt vài chi tiết khá quan trọng. Da nó trắng tinh, vành tai rộng hơn bình thường. Đôi mắt trắng bạc như chim ưng. Hơn nữa, nó có một một cặp ngà dẹp và sắc nhọn như những thanh kiếm khổng lồ. Điểm khác thường nhất, nằm gọn trong cái vòi dài của nó, là những mũi tên bạc sắc cạnh.

Nó giật bắn cả mình khi nhận ra có một bàn tay đặt lên vai. Đó là bác Warble. Bác nói nhỏ đến mức nó phải cố lắng nghe:

- Đừng tạo ra bất kì tiếng động gì! Bạch tượng Sworbow không ưa thích ồn ào đâu!

Rồi bác dúi vào tay nó một cây gì đó lớn và dài dài. Chẳng thể là cái gì khác ngoài cây gậy phép. Chẳng hiểu bác cất nó ở đâu mà Dakar không thấy. Nhưng nó sẽ làm gì, khi mà nó chưa biết dùng Pháp thuật.

Trong khi đó, con bạch tượng đang giảm tốc độ và chầm chậm tiến đến. Đôi mắt của nó quét qua gương mặt của Dakar và bác Warble. Chắc nó đang thắc mắc một bác già cao lêu nghêu và một thằng nhóc tì đang làm cái quái gì ở đây. Không có bất kỳ biểu hiện nào của việc khiêu chiến.

Lúc con bạch tượng chỉ cách Dakar vài bước chân, cảm nhận được hơi thở ấm của con vật, Dakar vẫn không di chuyển. Thật ra Dakar đang run như cầy sấy, xanh mặt khi thấy lưỡi bén ngót của ngà voi.

Vút!

Có tiếng xé gió. Dakar giật mình quay lại.

Phập!

Con bạch tượng rú lên. Bốn mũi tên cắm ngay vào giữa trán nó. Tiếng kêu chói tai đến mức gần như lủng cả màng nhĩ. Rồi con vật lồng lộn, dộng lên hồi hai chân trước xuống đất. Cơn địa chấn nhỏ làm Dakar và bác Warble trụ không vững ngã xuống đất. Nhưng xem ra, đó là một điều may mắn.

Con bạch tượng giận dữ lồng lộn. Từ cái vòi của nó tên phóng ra như vũ bão, hai bác cháu đang ở dưới thấp nên tránh được. Một tràn leng keng những tiếng va chạm kim loại. Lại màn cũ, từ một đám sương mờ mờ, đám quân nhân mã xuất hiện. Trên những chiếc khiên của chúng là những mũi tên cắm sâu vào.

Sự xuất hiện của bọn đó làm con vật phẫn nộ hơn, hùng hổ phóng như điên xuống. Dakar và bác Warble hoảng hồn nhưng may là kịp tránh qua dọn đường cho bạch tượng xuất chiến. Phía bên nhân mã, chúng đã lắp sẵn tên vào cung với vẻ sẵn sàng kết liễu con vật điên cuồng.

Bảy chọi một. Dù là bất cứ trường hợp nào đều không công bằng. Một con vật dù to lớn thế nào cũng không thể cùng lúc hạ được bảy nhân mã cường tráng và giáp sắt đầy đủ.

Trước khi bọn nhân mã kịp bắn tên, bác Warble đã nhanh nhẹn đứng dậy. Bác lấy cây đũa phép dậy, hô thần chú:

- Shieldon.

Tấm khiên ánh sáng xuất hiện, ngăn cách giữa hai bên: nhân mã và con bạch tượng. Con bạch tượng điên cuồng tông liên tục vào khiên. Dakar nghe thấy những tiếng quát của nhân mã:

- Thằng pháp sư bẩn thỉu kia, lo chuyện của mình đi!

- Mau mà phá cái thứ này và cút xéo đi. Hay bọn mi muốn chết?

Nhiều lời rủa xả, miệt thị cứ tràn ra lênh láng. Nhưng không sánh nổi so với máu của con vật đã đổ ra. Con bạch tượng đã ngã sõng soài xuống. Dòng máu đỏ ấm của nó cứ trào ra từ trán. Nhưng con vật vẫn điên cuồng.

Tấm khiên đang mờ dần, nứt như kính vỡ. Phải nhanh lên, hết thời gian rồi!

Nhưng mà, sự thật là Dakar chẳng biết một chút gì về Pháp thuật.

Bùm!

Tấm khiên bị những mũi tên phát nổ của nhân mã tấn công dồn dập. Bác Warble vẫn cố gắng dùng hết sức để chống đỡ, nhưng vẻ mặt mệt mỏi của bác đã cho nó biết rõ. Bác không còn đủ sức lực để giữ được lâu nữa.

Lần đầu tiên, nhưng cũng không phải lần cuối cùng, Dakar nhận ra sự vô dụng của mình. Bác Warble và chính nó đang gặp nguy hiểm, nhưng nó vẫn chẳng thể giúp được gì.

Đùng!

Tấm khiên vỡ ra sau lượt tấn công của nhân mã. Bác Warble ngã quỵ xuống. Nhưng những mũi tên phát nổ vẫn cứ ào ào vút tới.

Trong khoảnh khắc, Dakar nghe như có ai đó đang thỏ thẻ bên tai mình:

- Cầm chắc lấy cây gậy! Hãy hô lớn “Fresh Shieldon”.

Dakar nghe theo lời mách bảo ấy, và hô:

- Fresh Shieldon.

<< Chương 5(IV)
 

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
** PHỤ LỤC 1 **
Đây là phần phụ lục đầu tiên của truyện. Những phần phụ lục tiếp theo sẽ xuất hiện trong tương lai.
Những phần phụ lục chủ yếu giải thích về một số thông tin của Thế giới Pháp thuật hay một số điểm riêng về Pháp thuật trong truyện.
* Trong truyện có nhắc đến cấp độ pháp sư ("Chân pháp sư"). Những cấp độ này do Hội đồng Pháp thuật Thế giới (hay còn gọi là Magi's Temple) quy định dựa trên cấp độ về sức mạnh pháp thuật của từng pháp sư.
Chiếc mũ ngai sao của pháp sư chính là phương tiện theo dõi sức mạnh pháp thuật. Nó được xem là một công cụ đo lường về sức mạnh, kĩ thuật và tiềm năng pháp thuật của một pháp sư.
Năng lực pháp thuật của mỗi pháp sư đều thông qua chiếc mũ ngai sao của họ gửi thông tin về Trung tâm Số liệu Pháp thuật (hay gọi là Magi's Center) rồi được xử lý trong một hệ thống máy móc riêng biệt. Những thông tin này sẽ thông qua một thuật toán để đánh giá về sức mạnh pháp thuật bằng một cách cụ thể là quy đổi ra một đơn vị đo lường. Đơn vị này được gọi là Magi's Power (MaP)
Cấp độ Pháp sư được quy định cụ thể theo mức độ từ thấp đến cao như sau:
1. Tân pháp sư: Cấp độ Pháp sư thấp nhất (1 sao), có chỉ số sức mạnh không vượt quá 1000 MaP
2. Sơ Tập pháp sư (2 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 1000 MaP đến không quá 2500 MaP
3. Trung Tập pháp sư (3 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 2500 MaP đến không quá 3400 MaP
4. Cao Tập pháp sư (4 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 3400 MaP đến không quá 6000 MaP
5. Chân pháp sư (5 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 6000 MaP đến không quá 8000 MaP
6. Thiên sư (6 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 8000 MaP đến không quá 12000 MaP
7. Thánh sư (7 sao): có chỉ số sức mạnh nằm trong khoảng từ 12000 MaP đến không quá 20000 MaP
8. Thần sư (8 sao): Cấp độ Pháp sư cao nhất trong hiện tại, có chỉ số sức mạnh từ 20000 MaP trở lên
Cấp độ Pháp sư được xem như một thước đo mức độ tinh thông pháp thuật nên được sử dụng nhiều trong tuyển dụng pháp sư vào những công việc nhất định. Ví dụ như một pháp sư muốn làm một việc X nào đó thì pháp sư đó phải đạt được mức độ Y sao.
Nhưng thuật toán dùng để đánh giá cấp độ này không hoàn toàn đánh giá chính xác thực lực của pháp sư. Vì thế có nhiều pháp sư tuy bị đánh giá cấp thấp nhưng vẫn có thể tinh thông pháp thuật hơn một số pháp sư ở cấp cao hơn.

Một số thông tin về chỉ số MaP của các nhân vật trong hiện tại (tới chương Chương 5(V))
- Rabidskible Warble: 11253 MaP (6 sao)
- Koppin Koppin: 7532 MaP (5 sao)
- Ork: ? MaP (? sao)
- Dakar White Vinarvora (Đăng Khanh): ? MaP (? sao)
- Sauk: 13042 MaP (7 sao)
Xuyên suốt truyện sẽ có những đánh giá năng lực cho những nhân vật mới.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Mua_Phun

Gà con
Nhóm Tác giả
Tham gia
27/9/14
Bài viết
44
Gạo
0,0
Lâu lắc mới tới hè, được lên Gác thường xuyên :D:D!
Sẽ cố gắng work-hard để cải thiện lại văn phong cho các bạn đọc nhé!
Yêu các bạn lắm! :x:x
 
Bên trên