Chương 12:
Trong phòng làm việc, Hải Đăng dán mắt vào màn hình laptop mặc kệ cậu bạn đang lảm nhảm không có dấu hiệu ngừng nghỉ. Người này nói nhiều làm anh hơi nhức đầu. Hải Đăng đưa tay day day hai huyệt thái dương, thở dài một hơi. Công việc đang chồng chất, một chút ít thời gian cho cô gái nhỏ cũng không có thế mà lại bị làm phiền.
- Lâm Hy, cậu ra ngoài đi. Ồn ào quá! – Hải Đăng cau mày.
Anh ghét nhất là bị người khác làm phiền trong những lúc như thế này, đã không giúp được gì thì thôi sao cứ thích chọc ngoáy người khác thế hả? Mặc dù Lâm Hy có là bạn thân cũng bị anh đuổi thẳng thừng.
- Thôi được rồi, mà nhớ cho tớ gặp cô bé đó nhá, tò mò chết được. Người mà Hải Đăng thích chắc chắn không phải người rồi, là siêu nhân đúng không? Haha, tiểu mỹ nhân đã sa bẫy...
Như thể hiện cho sự dài dòng của mình, Lâm Hy còn tự thưởng cho bản thân một cốc trà. Không phải có ý định làm thanh giọng rồi mở loa tiếp đó chứ?
- Biến.
Cuối cùng cũng đuổi được tên đại ma đầu kia đi. Hải Đăng tắt laptop, cầm lấy chìa khóa xe trên bàn rồi lao nhanh ra khỏi phòng. Bây giờ là 10 giờ rưỡi, Linh An sắp tan học rồi. Chiếc BMW lao nhanh trên mặt đường. Anh cho xe dừng lại cạnh vỉa hè rợp bóng cây chờ Linh An ra cổng.
Từ xa, bộ ba đã xuất hiện với hình ảnh chí chóe đấu võ mồm mà nạn nhân là Hà Phong. Hải Đăng mở điện thoại, bàn tay thon dài lướt nhanh trên màn hình di động. Bàn tay của dân IT có khác, thật linh hoạt.
- Anh đang ở trên xe, em nhìn thấy không? – Anh mở lời.
- Anh? Chờ em?
Không thể tin nổi, Linh An đưa mắt dò xét xung quanh. Đúng là có một chiếc xe màu đen gần cổng trường. Không lẽ là của anh?Linh An xốc balo trên lưng chạy về phía anh. Có lẽ phải đánh dấu đặc biệt, đây là lần đầu tiên anh chủ động đến trường tìm cô.
Mở cửa xe và ngồi vào ghế lái phụ, Linh An thở hồng hộc. Vì sợ mọi người biết quan hệ giữa anh và cô, Linh An đã hối thúc anh cho xe chạy. Chiếc BMW từ từ hòa vào dòng xe nhộn nhịp của thành phố hoa lệ.
Trong lúc chờ đèn đỏ, Linh An khẽ hỏi: “Hôm nay anh không làm việc?”
- Có chứ. Đang làm việc mà bị người khác làm phiền vậy thà anh đi làm phiền em còn hơn.
Anh nghiêng đầu về phía Linh An, nháy mắt và tủm tỉm cười. Thật rạng rỡ. Anh như vậy không làm diễn viên thật tiếc. Bắt đầu từ khi nào anh trở nên láu cá và phá phách Linh An vậy? Chẳng lẽ đây là phiên bản hai của tên giặc ngỗ ngược Hà Phong. Giương đôi mắt nâu to tròn Linh An cũng chớp chớp nhìn anh, cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Anh vỗ đầu cô, nói: “Nhìn em ngốc ngốc sao ấy.”
Cái gì đây? Hẹn Linh An ra đây để chế giễu cô đấy à. Cũng đâu có ngốc lắm đâu, ba nói Linh An có thừa sự lém lỉnh, dễ thương mà. Linh An bĩu môi nhìn anh, không thèm nói lại.
Anh đưa cô đến một ngọn đồi ở ngoại ô thành phố, tiếng côn trùng vo ve giữa bãi cỏ xanh mát rượi. Linh An đã kịp nhìn thấy bóng mát của hàng cây, cô la hét om, sòm.
- Ồn ào quá, em im lặng một chút được không? Em là lần đầu tiên đến đây đấy à.
Đây là lần đầu tiên đến chỗ này. Ở thành phố mà kiếm được một chỗ trong lành, mát mẻ như thế này thật hiếm thấy. Khi anh vừa mới dừng xe lại, Linh An đã mở cửa xe chạy đến bãi cỏ vứt balo qua một bên rồi nằm dài trên bãi cỏ. Qua kẽ lá của vòm cây bầu trời thật nhỏ bé. Nheo mắt nhìn lên bầu trời Linh An nở nụ cười thật tươi.
Anh cũng giống cô, nằm dài ra bãi cỏ, tay gác trán suy nghĩ mông lung. Liệu anh có phải thực sự yêu cô bé này hay không? Hay bởi vì không có em gái nên anh cưng chiều, dịu dàng với cô. Có phải hay không lời yêu nói ra quá sớm nên anh không cảm thấy chân thực, không biết suy nghĩ của Linh An có giống anh không nhở? Ngay từ đầu đoạn tình yêu này không được bình thường cho lắm. Cả hai đều quá rõ ràng. Anh thở dài một hơi, đau đầu quá. Những lúc ở bên Linh An thế này thật bình yên. Cho dù chỉ là hư vô cũng được, bản thân anh chỉ muốn sống trong những giây phút như thế này.
Trong một quán cafe tại thủ đô Paris nước Pháp, người phụ nữ Thụy Hằng lên tiếng:
- Tôi quyết định rồi, đợt này để tôi đi. Cũng lâu rồi tôi chưa về nước.
Tiếng vỗ tay của mọi người vang lên đi kèm với tiếng nâng ly chạm cốc. Đôi mắt của Thụy Hằng trở nên u tối.
Linh An nhí nhảnh, yêu đời là thế không hề biết rằng cuộc chiến tranh gia đình sau mười mấy năm li tán sắp xảy ra. Liệu Linh An có còn sống với ba?