Chương 06. Chuyến du lịch nghỉ lễ
Về đến nhà, tôi bấm ngay số điện thoại gọi cho cô giáo xin lỗi vì đau đầu quá nên về trước. Sau đó tôi bấm luôn số cho Tiến, giận dữ hỏi:
- Cậu biết chuyện đi Sầm Sơn chứ? Là như thế nào?
- A! Cậu biết rồi. – Tiến ngạc nhiên. – Tôi mới nghe Lâm nói hôm qua, đang định gọi điện hỏi cậu đây.
- Hỏi cái gì? Ai cho cậu quyết định thay tôi.
- Anh ta nói cả bạn gái anh ta đi cùng. Nên tôi nghĩ anh ta mời nhiệt tình như vậy thì đồng ý. Hơn nữa, anh ta năn nỉ tôi thuyết phục cậu đi cùng vì muốn cảm ơn “sư phụ” trong ba tháng qua đã nhiệt tình truyền đạt dạy bảo anh ta yêu thích môn Karate. Hết tháng này anh ta xin nghỉ học.
- Nghỉ học? Chuyện này cũng nói với cậu mà không nói với tôi. Ai mới là sư phụ của anh ta đây?
Tôi cay cú. Thì ra là Lâm muốn nghỉ học, muốn tôi đi cùng để cảm ơn. Có lẽ gã quyết định sẽ yêu thương Thi nên muốn dành nhiều thời gian cho con bé và không muốn bị phân tâm khi học võ cùng tôi. Lẽ nào gã lưỡng tính - Thích cả con trai lẫn con gái? Cái gã này thật là khó đoán. Tất cả chỉ vì Lâm, gã đã làm tôi ghét gã và ghét bản thân mình. Được, đã thế tôi đồng ý đi cùng. Để xem rốt cuộc Lâm là còn người như thế nào đây.
Lâm có vẻ không ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện ở điểm hẹn cùng Tiến. Gã ung dung lái xe con lại gần chỗ chúng tôi đứng, hạ kính xe, tháo cặp kính râm ra và cười:
- Sư phụ, vào xe thôi. Rất vui vì sư phụ cùng bạn trai nể tình đi cùng.
- Cái gì mà bạn trai? Nói nữa là tôi quay về đấy. – Tôi cáu.
- Thì rõ là bạn trai, chẳng nhẽ Tiến là con gái. – Gã cười lớn tiếng hơn.
Tôi hầm hầm mở cửa xe bước vào ngồi trước rồi đến lượt Tiến. Thi ngồi sẵn ở ghế trên, ngoái đầu lại sau nói chuyện với tôi:
- Anh Hùng, lâu quá không gặp anh.
- Chào em. Cô bé đanh đá.
- Em hết đanh đá rồi, giờ chúng ta là bạn bè vì anh còn là sư phụ của anh Lâm. Có lẽ em cũng nên gọi anh một tiếng sư phụ.
- Không cần. Anh không để ý chuyện đó.
- À, đáng ra em rủ một chị bạn đi cùng giới thiệu cho anh. Chị ấy xinh lắm, tên là Nhung, tiếc là chị ấy từ chối. Nếu không, gặp là anh sẽ rất thích đó.
- Ồ, cảm ơn em. Anh có bạn gái rồi. Chuyện này anh Lâm cũng biết, còn giới thiệu làm gì cho mất công.
Thi nhíu máy, tỏ vẻ tiếc cho cái sự mai mối nhiệt tình của mình. Lâm không nói gì. Gã đang chuyên tâm lái xe. Thỉnh thoảng lại nhìn trộm tôi qua kính gương chiếu hậu. Hừm, gã này chắc chắn có vấn đề nghiêm trọng về giới tính rồi. Tôi sẽ lật mặt gã.
Xe đang lăn bánh thì tôi nhìn thấy một cô gái đang bị một nhóm thanh niêm bốn người ép vào lề đường. Ba chiếc xe máy dựng bên cạnh còn cô gái thì có vẻ đang rất hoảng sợ. Đoạn đường này khá vắng vẻ, không có nhà dân và vào mùa đông nên ít người qua lại. Không biết Lâm có nhìn thấy không nhưng gã vẫn cho xe lướt qua. Tôi vội hét lên khiến Thi đang ngủ cũng phải giật mình bừng tỉnh.
- Dừng lại, cho xe dừng lại.
- Có chuyện gì? - Cả ba người trên xe đồng loạt hỏi.
Tôi gắt:
- Đã bảo là dừng xe lại, nhanh, nhanh lên!
Lâm vội vàng phanh xe, chúng tôi bất ngờ chúi đầu về phía trước. Tôi mở cửa nhảy vội xuống, chạy về phía bốn tên thanh niên và cô gái kia.
- Mấy người đang làm trò gì vậy? Bốn người bắt nạt một cô gái không xấu hổ à?
Thấy có người, mặt cô gái lộ rõ vẻ cầu xin sự giúp đỡ. Một trong bốn tên thanh niên nhìn tôi hằm hè:
- Công tử bột! Mày đừng có xen vào chuyện của người khác. Khôn hồn thì về xe của mày mà đi hưởng kì nghỉ lễ vui vẻ đi.
- Buông cô gái đấy ra. – Tôi vẫn rất đàng hoàng nhỏ nhẹ.
- Giỏi thì vào đây mà cướp con bé này. – Tên thứ hai lên tiếng.
Một tên đang giữ chặt tay cô gái chỉ nhìn tôi rồi hất hàm cho ba tên còn lại tự xử lí. Nhìn thái độ nghênh ngang của chúng, tôi ngứa ngáy tay chân.
- Chúng mày thách đấy nhé!
Tôi xoay người đá tên đang đứng trước mặt rồi đấm tên thứ hai ở phía sau hai cú liên tiếp. Hạ gục được hai tên trong chớp mắt khiến tên còn lại sợ sệt, lùi về phía sau mấy bước phòng thủ. Lợi dụng sơ hở, cô gái vùng ra được khỏi tay tên đầu sỏ, chạy về phía tôi và vội vàng túm áo núp sau lưng. Tên đầu sỏ lúc này mới lên tiếng:
- Nhóc con, cậu khá đấy. Tốt nhất là không hiểu chuyện thì nên đi đi, trước khi quá muộn.
- Giữa đường không nên bắt nạn con gái thế này. Anh là đàn ông thì nên hành xử cho đẹp mắt. – Tôi gằn giọng.
Vừa lúc ấy Lâm cho xe lùi tới, Tiến và Lâm nhảy xuống xe đi lại phía tôi.
- Có chuyện gì vậy? Sao lại gây sự ở đây? – Tiến lo lắng hỏi.
Tôi không trả lời Tiến, quay đầu lại nói với cô gái:
- Cô có thể đi, chuyện ở đây chúng tôi giải quyết.
Cô gái vui mừng cảm ơn tôi rối rít rồi rút chìa khóa, leo lên một chiếc xe máy gần đấy phóng đi. Ba tên còn lại hoảng hốt:
- Anh Sơn. Sao lại để con bé đi dễ dàng như vậy? Khó khăn lắm chúng ta mới tìm được con bé đó.
Tên cầm đầu nhìn ba người chúng tôi rồi hất hàm với bọn đàn em.
- Thôi kệ, xem như chúng ta đen đủi. Đi thôi. Cậu nhóc này mong là không gặp lại.
Bọn chúng đi rồi, Lâm nhìn tôi có vẻ giận dữ:
- Đến đây du lịch. Sư phụ xen vào chuyện của mấy người này làm gì? Cô gái đó xem ra không bình thường đâu. Bọn chúng liệu có để yên cho chúng ta không?
- Anh sợ à? - Tôi cao giọng. – Sợ cái gì chứ. Ai lại để bốn tên con trai bắt nạt một cô con gái. Anh chẳng bảo tôi không được bắt nạt con gái ngoài đường còn gì? Lúc trước chẳng phải vì Thi mà anh đấm tôi hay sao?
Lâm cứng họng không nói thêm. Chúng tôi lên xe đi tiếp. Thi giơ một ngón tay cái lên xoay xoay tay tỏ vẻ tán thành việc làm của tôi và luôn miệng khen Đại ca Hùng thật oai phong, không còn vẻ kiêu căng hống hách như lần đầu gặp mặt. Tôi cười trừ. Sực nhớ đến lời Tiến nói hôm qua, tôi hắng giọng hỏi Lâm:
- Anh mời tôi đi chơi chuyến này để cảm ơn và từ biệt tôi. Anh muốn nghỉ học Karate ở Câu lạc bộ?
Lâm vừa lái xe, mắt vừa liếc gương chiếu hậu trả lời:
- Sắp tới cuối năm, đệ tử phải dành thời gian để thiết kế những mặt hàng mới nên sợ không có thời gian theo sư phụ được. Ra tết rảnh rỗi lại tiếp tục học, sư phụ đừng lo, đệ tử không bỏ học giữa chừng đâu.
- Anh muốn học tiếp hay bỏ là việc của anh. Tôi chỉ hỏi cho biết để sắp xếp kế hoạch mà thôi.
- Được rồi. Sư phụ cứ sắp xếp. Sau chuyến đi chơi này có khi có khối việc cần sắp xếp lại.
Nói xong câu này, tôi thấy khóe môi Lâm khẽ nhếch lên như muốn cười. Gã đang âm mưu chuyện gì trong chuyến đi này? Nếu tôi ở cùng mọi người ba ngày ba đêm thì sẽ phải hóa trang liên tục, nếu rửa mặt hay đụng nước sẽ lộ hết. Chắc chắn tôi sẽ phải ở riêng một phòng, dù sao tôi cũng đâu có phải nam nhi thật mà ở cùng với Tiến và Lâm. Nhưng đó chỉ là dự tính, Lâm không cho tôi có cơ hội đó khi lớn tiếng yêu cầu lễ tân hai phòng. Một phòng đơn cho Thi và một phòng đôi cho ba người con trai. Tôi lên tiếng phản đối:
- Phòng đôi thì chỉ có hai người thôi, tôi muốn có một phòng đơn.
- Sư phụ. Sao phải làm vậy? Tiết kiệm tiền cho đệ tử chút đi. Phòng đôi có hai giường mà, sư phụ lo gì? Chỉ là một chỗ để ngủ, có cần chơi sang thế không?
- Tôi sẽ tự trả tiền phòng, cho tôi thêm một phòng đơn. – Không thèm để ý lời nói của Lâm, tôi đưa ra yêu cầu với cô bé lễ tân.
Gã tiếp tục chặn ngay yêu cầu của tôi lại.
- Không cần thêm phòng đâu. Em cứ cho hai phòng như anh yêu cầu. Sư phụ anh không đủ tiền trả tiền phòng ba ngày, ba đêm ở khách sạn King bốn sao này đâu.
- Cái gì mà không đủ tiền. Giá phòng ở đây một ngày là bao nhiêu?
Tôi không chịu thua. Trước khi đi du lịch bố đã cho tôi hai triệu để đi lại, mua sắm đồ. Chẳng lẽ bằng ấy tiền không đủ?
- Dạ, một triệu một trăm nghìn cả thuế trong một ngày.
- Hả, sao đắt vậy? Đến chiều chủ nhật là mấy ngày?
- Tính đến chủ nhật là ba ngày. Quý khách có thuê phòng riêng nữa không? – Cô lễ tân lịch sự hỏi lại.
Thi nhìn tôi nén cười còn Tiến vội lên tiếng cứu nguy.
- Nếu cậu không thích thì tôi với Lâm ngủ chung một giường, mình cậu một giường được không?
- Đúng, ý đệ tử cũng chính là như vậy. Khác gì sư phụ ở phòng riêng đâu. – Lâm hùa theo.
Thật là bực mình với Tiến mà. Cậu ta chẳng hiểu ý tứ của tôi gì cả. Đâu phải chỉ sợ chung giường với hai tên con trai, mà tôi sợ chung phòng Lâm sẽ phát hiện ra bí mật của tôi, tôi sẽ không được rửa mặt mũi, thác tóc giả mỗi khi đi ngủ. Tiến thật là chẳng còn gì để nói nữa. Tôi đành mang nỗi ấm ức, xách đồ theo sau Tiến và Lâm lên nhận phòng. Biết thế này tôi ở nhà cho rồi. Ra biển cái gì trời này, gió lạnh tê tái.
Đưa lên mắt chiếc kính đen, mặc áo phao dày cộm, tôi ung dung bước ra ngoài khách sạn để ngắm biển. Mùa đông nên bãi biển thưa thớt người qua lại. Sóng cuộn trào từng đợt vỗ vào bờ cát dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ.
Thi đi đoạn đường dài, cơ thể mệt nên đi ngủ sớm. Lâm và Tiến đi taxi vào sâu trong chợ làng để mua hải sản về thuê khách sạn chế biến món ăn. Lâm nói mua hải sản của những người dân mới đánh lưới về ở trong làng thơm ngon hơn các đồ được đưa vào khách sạn. Gã có vẻ rất am hiểu về đồ ăn và khá quen thuộc với mọi con đường ở Sầm Sơn này.
Ra đến biển có khác, gió mát lạnh, cả bãi cát vàng trải dài trong ánh nắng nhợt nhạt, hanh hao của mùa đông. Suýt nữa tôi quên mất mình đang trong bộ dạng của một cậu con trai, định dang hai tay ra ngửa mặt lên trời và đón bầu không khí trong lành, mát rượi.
Tự nhiên cảm thấy có người đang đi lại gần phía mình, bước chân khá gấp gáp và vội vàng. Chưa kịp xoay lại xem người đó là ai thì phía sau tai tôi đã truyền đến câu hỏi:
- Nhung? Là em đúng không? Em có hóa trang thế nào anh cũng nhận ra em?
chương 05 << >> Chương 07
Về đến nhà, tôi bấm ngay số điện thoại gọi cho cô giáo xin lỗi vì đau đầu quá nên về trước. Sau đó tôi bấm luôn số cho Tiến, giận dữ hỏi:
- Cậu biết chuyện đi Sầm Sơn chứ? Là như thế nào?
- A! Cậu biết rồi. – Tiến ngạc nhiên. – Tôi mới nghe Lâm nói hôm qua, đang định gọi điện hỏi cậu đây.
- Hỏi cái gì? Ai cho cậu quyết định thay tôi.
- Anh ta nói cả bạn gái anh ta đi cùng. Nên tôi nghĩ anh ta mời nhiệt tình như vậy thì đồng ý. Hơn nữa, anh ta năn nỉ tôi thuyết phục cậu đi cùng vì muốn cảm ơn “sư phụ” trong ba tháng qua đã nhiệt tình truyền đạt dạy bảo anh ta yêu thích môn Karate. Hết tháng này anh ta xin nghỉ học.
- Nghỉ học? Chuyện này cũng nói với cậu mà không nói với tôi. Ai mới là sư phụ của anh ta đây?
Tôi cay cú. Thì ra là Lâm muốn nghỉ học, muốn tôi đi cùng để cảm ơn. Có lẽ gã quyết định sẽ yêu thương Thi nên muốn dành nhiều thời gian cho con bé và không muốn bị phân tâm khi học võ cùng tôi. Lẽ nào gã lưỡng tính - Thích cả con trai lẫn con gái? Cái gã này thật là khó đoán. Tất cả chỉ vì Lâm, gã đã làm tôi ghét gã và ghét bản thân mình. Được, đã thế tôi đồng ý đi cùng. Để xem rốt cuộc Lâm là còn người như thế nào đây.
--------------
Lâm có vẻ không ngạc nhiên khi thấy tôi xuất hiện ở điểm hẹn cùng Tiến. Gã ung dung lái xe con lại gần chỗ chúng tôi đứng, hạ kính xe, tháo cặp kính râm ra và cười:
- Sư phụ, vào xe thôi. Rất vui vì sư phụ cùng bạn trai nể tình đi cùng.
- Cái gì mà bạn trai? Nói nữa là tôi quay về đấy. – Tôi cáu.
- Thì rõ là bạn trai, chẳng nhẽ Tiến là con gái. – Gã cười lớn tiếng hơn.
Tôi hầm hầm mở cửa xe bước vào ngồi trước rồi đến lượt Tiến. Thi ngồi sẵn ở ghế trên, ngoái đầu lại sau nói chuyện với tôi:
- Anh Hùng, lâu quá không gặp anh.
- Chào em. Cô bé đanh đá.
- Em hết đanh đá rồi, giờ chúng ta là bạn bè vì anh còn là sư phụ của anh Lâm. Có lẽ em cũng nên gọi anh một tiếng sư phụ.
- Không cần. Anh không để ý chuyện đó.
- À, đáng ra em rủ một chị bạn đi cùng giới thiệu cho anh. Chị ấy xinh lắm, tên là Nhung, tiếc là chị ấy từ chối. Nếu không, gặp là anh sẽ rất thích đó.
- Ồ, cảm ơn em. Anh có bạn gái rồi. Chuyện này anh Lâm cũng biết, còn giới thiệu làm gì cho mất công.
Thi nhíu máy, tỏ vẻ tiếc cho cái sự mai mối nhiệt tình của mình. Lâm không nói gì. Gã đang chuyên tâm lái xe. Thỉnh thoảng lại nhìn trộm tôi qua kính gương chiếu hậu. Hừm, gã này chắc chắn có vấn đề nghiêm trọng về giới tính rồi. Tôi sẽ lật mặt gã.
Xe đang lăn bánh thì tôi nhìn thấy một cô gái đang bị một nhóm thanh niêm bốn người ép vào lề đường. Ba chiếc xe máy dựng bên cạnh còn cô gái thì có vẻ đang rất hoảng sợ. Đoạn đường này khá vắng vẻ, không có nhà dân và vào mùa đông nên ít người qua lại. Không biết Lâm có nhìn thấy không nhưng gã vẫn cho xe lướt qua. Tôi vội hét lên khiến Thi đang ngủ cũng phải giật mình bừng tỉnh.
- Dừng lại, cho xe dừng lại.
- Có chuyện gì? - Cả ba người trên xe đồng loạt hỏi.
Tôi gắt:
- Đã bảo là dừng xe lại, nhanh, nhanh lên!
Lâm vội vàng phanh xe, chúng tôi bất ngờ chúi đầu về phía trước. Tôi mở cửa nhảy vội xuống, chạy về phía bốn tên thanh niên và cô gái kia.
- Mấy người đang làm trò gì vậy? Bốn người bắt nạt một cô gái không xấu hổ à?
Thấy có người, mặt cô gái lộ rõ vẻ cầu xin sự giúp đỡ. Một trong bốn tên thanh niên nhìn tôi hằm hè:
- Công tử bột! Mày đừng có xen vào chuyện của người khác. Khôn hồn thì về xe của mày mà đi hưởng kì nghỉ lễ vui vẻ đi.
- Buông cô gái đấy ra. – Tôi vẫn rất đàng hoàng nhỏ nhẹ.
- Giỏi thì vào đây mà cướp con bé này. – Tên thứ hai lên tiếng.
Một tên đang giữ chặt tay cô gái chỉ nhìn tôi rồi hất hàm cho ba tên còn lại tự xử lí. Nhìn thái độ nghênh ngang của chúng, tôi ngứa ngáy tay chân.
- Chúng mày thách đấy nhé!
Tôi xoay người đá tên đang đứng trước mặt rồi đấm tên thứ hai ở phía sau hai cú liên tiếp. Hạ gục được hai tên trong chớp mắt khiến tên còn lại sợ sệt, lùi về phía sau mấy bước phòng thủ. Lợi dụng sơ hở, cô gái vùng ra được khỏi tay tên đầu sỏ, chạy về phía tôi và vội vàng túm áo núp sau lưng. Tên đầu sỏ lúc này mới lên tiếng:
- Nhóc con, cậu khá đấy. Tốt nhất là không hiểu chuyện thì nên đi đi, trước khi quá muộn.
- Giữa đường không nên bắt nạn con gái thế này. Anh là đàn ông thì nên hành xử cho đẹp mắt. – Tôi gằn giọng.
Vừa lúc ấy Lâm cho xe lùi tới, Tiến và Lâm nhảy xuống xe đi lại phía tôi.
- Có chuyện gì vậy? Sao lại gây sự ở đây? – Tiến lo lắng hỏi.
Tôi không trả lời Tiến, quay đầu lại nói với cô gái:
- Cô có thể đi, chuyện ở đây chúng tôi giải quyết.
Cô gái vui mừng cảm ơn tôi rối rít rồi rút chìa khóa, leo lên một chiếc xe máy gần đấy phóng đi. Ba tên còn lại hoảng hốt:
- Anh Sơn. Sao lại để con bé đi dễ dàng như vậy? Khó khăn lắm chúng ta mới tìm được con bé đó.
Tên cầm đầu nhìn ba người chúng tôi rồi hất hàm với bọn đàn em.
- Thôi kệ, xem như chúng ta đen đủi. Đi thôi. Cậu nhóc này mong là không gặp lại.
Bọn chúng đi rồi, Lâm nhìn tôi có vẻ giận dữ:
- Đến đây du lịch. Sư phụ xen vào chuyện của mấy người này làm gì? Cô gái đó xem ra không bình thường đâu. Bọn chúng liệu có để yên cho chúng ta không?
- Anh sợ à? - Tôi cao giọng. – Sợ cái gì chứ. Ai lại để bốn tên con trai bắt nạt một cô con gái. Anh chẳng bảo tôi không được bắt nạt con gái ngoài đường còn gì? Lúc trước chẳng phải vì Thi mà anh đấm tôi hay sao?
Lâm cứng họng không nói thêm. Chúng tôi lên xe đi tiếp. Thi giơ một ngón tay cái lên xoay xoay tay tỏ vẻ tán thành việc làm của tôi và luôn miệng khen Đại ca Hùng thật oai phong, không còn vẻ kiêu căng hống hách như lần đầu gặp mặt. Tôi cười trừ. Sực nhớ đến lời Tiến nói hôm qua, tôi hắng giọng hỏi Lâm:
- Anh mời tôi đi chơi chuyến này để cảm ơn và từ biệt tôi. Anh muốn nghỉ học Karate ở Câu lạc bộ?
Lâm vừa lái xe, mắt vừa liếc gương chiếu hậu trả lời:
- Sắp tới cuối năm, đệ tử phải dành thời gian để thiết kế những mặt hàng mới nên sợ không có thời gian theo sư phụ được. Ra tết rảnh rỗi lại tiếp tục học, sư phụ đừng lo, đệ tử không bỏ học giữa chừng đâu.
- Anh muốn học tiếp hay bỏ là việc của anh. Tôi chỉ hỏi cho biết để sắp xếp kế hoạch mà thôi.
- Được rồi. Sư phụ cứ sắp xếp. Sau chuyến đi chơi này có khi có khối việc cần sắp xếp lại.
Nói xong câu này, tôi thấy khóe môi Lâm khẽ nhếch lên như muốn cười. Gã đang âm mưu chuyện gì trong chuyến đi này? Nếu tôi ở cùng mọi người ba ngày ba đêm thì sẽ phải hóa trang liên tục, nếu rửa mặt hay đụng nước sẽ lộ hết. Chắc chắn tôi sẽ phải ở riêng một phòng, dù sao tôi cũng đâu có phải nam nhi thật mà ở cùng với Tiến và Lâm. Nhưng đó chỉ là dự tính, Lâm không cho tôi có cơ hội đó khi lớn tiếng yêu cầu lễ tân hai phòng. Một phòng đơn cho Thi và một phòng đôi cho ba người con trai. Tôi lên tiếng phản đối:
- Phòng đôi thì chỉ có hai người thôi, tôi muốn có một phòng đơn.
- Sư phụ. Sao phải làm vậy? Tiết kiệm tiền cho đệ tử chút đi. Phòng đôi có hai giường mà, sư phụ lo gì? Chỉ là một chỗ để ngủ, có cần chơi sang thế không?
- Tôi sẽ tự trả tiền phòng, cho tôi thêm một phòng đơn. – Không thèm để ý lời nói của Lâm, tôi đưa ra yêu cầu với cô bé lễ tân.
Gã tiếp tục chặn ngay yêu cầu của tôi lại.
- Không cần thêm phòng đâu. Em cứ cho hai phòng như anh yêu cầu. Sư phụ anh không đủ tiền trả tiền phòng ba ngày, ba đêm ở khách sạn King bốn sao này đâu.
- Cái gì mà không đủ tiền. Giá phòng ở đây một ngày là bao nhiêu?
Tôi không chịu thua. Trước khi đi du lịch bố đã cho tôi hai triệu để đi lại, mua sắm đồ. Chẳng lẽ bằng ấy tiền không đủ?
- Dạ, một triệu một trăm nghìn cả thuế trong một ngày.
- Hả, sao đắt vậy? Đến chiều chủ nhật là mấy ngày?
- Tính đến chủ nhật là ba ngày. Quý khách có thuê phòng riêng nữa không? – Cô lễ tân lịch sự hỏi lại.
Thi nhìn tôi nén cười còn Tiến vội lên tiếng cứu nguy.
- Nếu cậu không thích thì tôi với Lâm ngủ chung một giường, mình cậu một giường được không?
- Đúng, ý đệ tử cũng chính là như vậy. Khác gì sư phụ ở phòng riêng đâu. – Lâm hùa theo.
Thật là bực mình với Tiến mà. Cậu ta chẳng hiểu ý tứ của tôi gì cả. Đâu phải chỉ sợ chung giường với hai tên con trai, mà tôi sợ chung phòng Lâm sẽ phát hiện ra bí mật của tôi, tôi sẽ không được rửa mặt mũi, thác tóc giả mỗi khi đi ngủ. Tiến thật là chẳng còn gì để nói nữa. Tôi đành mang nỗi ấm ức, xách đồ theo sau Tiến và Lâm lên nhận phòng. Biết thế này tôi ở nhà cho rồi. Ra biển cái gì trời này, gió lạnh tê tái.
Đưa lên mắt chiếc kính đen, mặc áo phao dày cộm, tôi ung dung bước ra ngoài khách sạn để ngắm biển. Mùa đông nên bãi biển thưa thớt người qua lại. Sóng cuộn trào từng đợt vỗ vào bờ cát dịu dàng nhưng không kém phần mạnh mẽ.
Thi đi đoạn đường dài, cơ thể mệt nên đi ngủ sớm. Lâm và Tiến đi taxi vào sâu trong chợ làng để mua hải sản về thuê khách sạn chế biến món ăn. Lâm nói mua hải sản của những người dân mới đánh lưới về ở trong làng thơm ngon hơn các đồ được đưa vào khách sạn. Gã có vẻ rất am hiểu về đồ ăn và khá quen thuộc với mọi con đường ở Sầm Sơn này.
Ra đến biển có khác, gió mát lạnh, cả bãi cát vàng trải dài trong ánh nắng nhợt nhạt, hanh hao của mùa đông. Suýt nữa tôi quên mất mình đang trong bộ dạng của một cậu con trai, định dang hai tay ra ngửa mặt lên trời và đón bầu không khí trong lành, mát rượi.
Tự nhiên cảm thấy có người đang đi lại gần phía mình, bước chân khá gấp gáp và vội vàng. Chưa kịp xoay lại xem người đó là ai thì phía sau tai tôi đã truyền đến câu hỏi:
- Nhung? Là em đúng không? Em có hóa trang thế nào anh cũng nhận ra em?
chương 05 << >> Chương 07
Chỉnh sửa lần cuối: