Chương 1: Khởi nguồn
Ba giờ sáng cứ nằm trằn trọc không biết mình sẽ tiếp tục cuộc sống như thế này hay khám phá những thứ mới mẻ mà không ai biết hoặc chẳng ai làm.
Dashi mười bảy tuổi lớn lên cùng bà Quoka trong ngôi nhà cũ nát nằm cuối dãy phố nghèo Livia. Bạn có thể thấy mọi thứ ở đây lên mốc và được tận dụng một cách tối đa nhất.
Những bức tường đổ nát nằm kề nhau, rác cả thành phố được chở đến đây hằng ngày và cái mùi khủng khiếp đó từ khi nào trở nên quen thuộc và dễ chịu đến thế.
Mỗi lần xe rác tới là hàng tá người từ các ngóc ngách chui ra để kiếm đồ ăn hoặc ít vật dụng lung tung.
Quốc gia gồm tòa tháp trung tâm Illuminum nơi tập trung những người đứng đầu có thể coi họ như những công thần lập quốc mỗi người đều có hình con rồng riêng tượng trưng cho địa vị và sức mạnh của họ.
Hắn đọc báo biết được người đứng đầu là ngài Bashu với con rồng "Tam sắc" trên tay. Ngoài ra còn có hai mươi bốn thành phố lớn nhỏ mỗi thành phố được chia thành ba khu vực, khu người cấp cao quyền thế có địa vị được gọi là Angela và được in một cánh chim trắng trên tay. Tiếp theo là những người có chức vụ thấp hơn, thương nhân, dân thường gọi là Biro tay họ xăm hình bông hoa. Còn như hắn họ gọi là Cynto "những thứ vứt đi" hắn có mùi đặc trưng của rác. Ngoài ra còn có các khu tự trị các bộ tộc cổ xưa họ sống khép kín và không tiếp xúc với ai.
Hắn ở một nơi chỉ toàn mấy bà già và những đứa trẻ bị bỏ rơi, những gã đàn ông bần cùng và bệnh hoạn. Tuần trước khi cặm cụi nhặt hắn gặp Melina cô bé mới mười lăm tuổi việc ít giao tiếp khiến nó lầm lỳ nhưng rất gan dạ. Nó sẵn sàng chui vào cái thùng in mặt đầu lâu chỉ để cứu một con mèo sắp chết. Hay đánh nhau tay đôi với mấy thằng con trai muốn trộm đồ hay bắt nạt những đứa nhỏ hơn.
Nhưng hai ngày nay hắn không thấy bóng dáng Melina, thỉnh thoảng những cái xác được gói gọn trong những cái bao bốc mùi tử khí nồng nặc hoặc có người khóc vì lạc mất con, người thân. Hắn không quan tâm lắm vì chuyện đó diễn ra như cơm bữa, còn hắn vốn là thằng lạc mất người thân từ nhỏ.
Chưa bao giờ Dashi được một món quà đúng nghĩa như những thằng bụng bự mặt trắng hay khoe trên những trang báo. Bà già vẫn hay đi kiếm ăn từ những thùng rác sang trọng và dĩ nhiên món ưa thích của hắn là chân gà phết bơ. Vì dù chỉ còn ít thịt nhưng mùi bơ kem lưu lại rất lâu và nó át đi mùi hỗn hợp khó nuốt.
Dashi hay gặng hỏi bà về nguồn gốc của mình, nhận lại chỉ một câu trả lời ngắn gọn "trong thùng rác". Những gì còn sót lại trong trí nhớ với khuôn mặt đồi mồi và cái khăn trùm kín đầu bà là một sợi dây chuyền ký hiệu "con chim lợn" mà bà dùng để đổi hai mươi pilo mua thức ăn.
Dù vậy hắn vẫn luôn cảm ơn bà vì cuộc sống thứ hai này. Hắn đã thấy rất nhiều trẻ sơ sinh được gói gém cẩn thận và vứt vào thùng rác không khác gì những cái chân gà thường ăn. Có những đứa may mắn được cứu sống trước khi chuột hoặc cái lạnh cái đói kéo tới.
Công việc mới của Dashi là đi giao báo, chạy hết con phố để giao báo cho bọn nhà giàu. Hắn được ông Xeon giao công việc vì tình cờ lượm được giấy tờ của ông trong đống rác.
Dashi thầm nghĩ giá như là tiền thì hắn đã thủ tiêu từ lâu rồi. Đây chỉ là giấy chấp nhận khám chữa bệnh của con gái ông ở bệnh viện Nildar dành cho giới thượng lưu Angela.
Nếu không có nó con gái ông sẽ chết. Rất hiếm khi có ai thuộc hai tầng lớp trên giao công việc cho những người như hắn. Ông hứa sẽ trả mười pilo mỗi tháng và cho hắn hết báo cũ.
Con gái Lisha ông năm nay mười hai tuổi nhìn em gầy gò nhưng đôi mắt lúc nào cũng mạnh mẽ và đầy cuốn hút. Em hay lén dạy Dashi đọc chữ, bị căn bệnh về hô hấp khiến em không nhận ra mùi chuột chết của hắn.
Dashi nghĩ dù sao cái lũ "mọi rợ" này vẫn có người tử tế.
Việc đọc báo giúp hắn biến thành một con người mới chứ không chỉ có giòi bọ và mùi rác nồng nặc. Khi nhận được tháng lương đầu hắn nghĩ đến việc thoát khỏi nơi này và làm việc chăm chỉ để có cuộc sống tốt hơn.
Kế hoạch sẽ không có gì thay đổi nếu hắn không thấy xác của thằng Nacho, lanh lẹ hoạt bát vui tính nó hợp với hắn vì cũng muốn hòa nhập vào thế giới kia. Kết quả nhận lại của nó làm hắn lạnh người. Và đêm nay Dashi sẽ bắt đầu kế hoạch mới đi tìm lại nguồn gốc của mình việc mà những đứa trẻ ở đây chẳng ai nghĩ đến.
Reng!
Đã đến giờ làm việc. Công việc sáng nay thuận lợi vì trời không mưa. Hắn phải đi thật sớm đế tránh ánh mắt của lũ "mọi rợ". Chạy băng qua con phố ở đây về đêm vẫn còn những quán rượu xập xình, chó mèo hoạt động hết công sức và những tay buôn người cùng nội tạng.
Hắn biết những tuyến đường tụi nó hay đứng và đặc điểm nhờ những tờ báo. Có lẽ bọn chính quyền cũng chẳng quan tâm nếu hắn bi bắt hay mổ xẽ ra từng mảnh, tốt nhất vẫn không nên dây vào chúng.
Năm rưỡi sáng hắn lục lọi được ít bơ cũ trong cái chai đã hết hạn. Đúng lúc bà già Quoka tìm được ổ bánh mì mà chuột gặm chi chít khắp nơi. Hắn thầm nghĩ lũ "mọi rợ" kia có khi cũng không được thoải mái như thế này.
"Quoka bà có nhớ bán cái dây chuyền ở đâu không?" Hắn hỏi.
Quoka: "Ai mà nhớ lâu lắm rồi mày hỏi làm gì?"
Dashi hơi cáu: "Muốn tìm về nhà chứ gì!"
Quoka cười mỉa: "Mày mà có nhà thì chắc chỉ có cái thùng rác kia thôi!"
Hắn xị mặt biết có hỏi cũng chả được gì hắn liền đổi chủ đề khác: "ngoài mặt dây chuyền thì còn gì khác không?".
Quoka đáp: "Chẳng còn gì ngoài cái khăn bông rất đẹp cũng có hình "con chim lợn" ấy."
Chương 2: Ấn rồng
Thật chán vì không có thêm bất cứ thông tin gì từ Quoka ngoài việc chỉ chỗ cái chăn bông bị vùi trong đám cháy cách đây hai năm.
Lisha dường như thấy tất cả điếu đó bằng đôi mắt tinh tường của mình. Em đưa Hắn cuốn sách viết về dòng máu rồng.
“Chúc mừng sinh nhật Dashi!” Lisha mỉm cười nói.
Hắn cảm động muốn khóc sực nhớ có nói với Lisha về ngày hội tuyển người có dòng máu rồng của ngài Bashu. Bà già Quoka đánh dấu ngày đó là sinh nhật của hắn vì thành phố lúc đó rực rỡ và đẹp nhất trong năm.
Khi không có việc làm thì việc đi đào bới rác là thú vui thường ngày. Nhưng giờ hắn chỉ nằm ườn ra nơi ghế sô pha rách nát để đọc sách.
Quoka: "Mày bị gì vậy Dashi không đi kiếm đồ ăn thì nhịn đói nhé".
Hắn giả vờ như không nghe thấy, vì cuốn sách có quá nhiều điều thú vị mà những người ở tận cùng Livia này không thể tưởng tượng ra được.
Quốc gia Vahagh có tòa tháp Illuminum là nơi huấn luyện và cư ngụ của những người mang dòng máu rồng cao quý và được biết từ trước đến nay.
Trong sách có sáu loại máu rồng được xem là tìm thấy trong quốc gia gồm: Đất, nước, gió, lửa, sấm sét, băng. Ngoài ra còn những loại máu rồng khác chưa tìm thấy hoặc nằm ở lãnh thổ khác.
Một người mang dòng máu rồng sẽ được huấn luyện để điều khiển được năng lượng từ dòng máu đó gọi là Zota.
Zota mạnh hay yếu sẽ quyết định cấp độ kỹ năng mà dòng máu rồng đó đạt được.
Zota có thể do di truyền hoặc tập luyện, một người có thể sử dụng một, hai, ba hoặc nhiều hơn nữa Zota cùng lúc, theo ghi chép thì ngài Bashu là người duy nhất cho đến nay sử dụng được cả ba Zota rồng đất, lửa và gió.
Cấp bậc Zota gồm: Trắng, xanh, tím, cam, đỏ
Kỹ năng của một loài rồng sẽ tùy vào Zota của người đó mà phát triển, nếu Zota màu trắng tương ứng với kỹ năng cấp một của loài rồng đó. Tiếp theo tương ứng màu Zota là kỹ năng tương ứng. Cuối cùng là Zota đỏ hay còn gọi là bí thuật của rồng, hiện chỉ có ngài Bashu là sử dụng được bí thuật của rồng đất, cấp bốn rồng gió và cấp hai rồng lửa. Nên ấn rồng của ngài có ba màu.
Ngoài ra trong tầng lớp Angela cũng xuất hiện kỳ tích Hỏa Phượng Hoàng, chỉ biết cách đây ba trăm năm đã xuất hiện một dị nhân như thế. Sau trận chiến với tộc Khổng lồ không còn nghe nói nữa cho đến nay không có người thứ hai. Nên ghi chép về nó rất ít. Chỉ biết sức mạnh của nó ngang với Rồng Thượng Cổ.
Rồng thượng cổ sách viết "chưa có ghi chép, chưa ai từng nhìn thấy" trong trận chiến người khổng lồ cả Hỏa Phượng Hoàng cùng Rồng Thượng Cổ vĩnh viễn biến mất.
Cuốn sách còn nói rất nhiều về những cuộc tuyển chọn dòng máu phù hợp trong Angela và Biro. Không hề nhắc đến Cyton của chúng hắn. Nên hy vọng gia nhập thượng tầng là không thể nào.
Trong đầu hắn lại lóe lên "con chim lợn" của bà già có khi nào hắn thuộc về nơi đó…
Suy nghĩ miên man rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Ha ha nó gọi lão già đó là "con chim lợn" giọng nói hiện ra trong đầu Dashi lúc mơ ngủ.
Sáng nay sau khi giao báo xong, vừa uể oải ra bãi rác hắn liền thấy ba thằng nhóc Dawin, Arton, Joe đứng khóc thút thít.
"Thật kỳ lạ ngày nào tụi nhóc này không lấy chân tay mấy cái xác này ra chơi sao hôm nay lương tâm trỗi dậy ghê vậy" hắn nghĩ.
Một cái xác khô, mắt chỉ còn hai cái hốc đen hòm, miệng mở to để lộ hàm răng trắng ngần xen lẫn đau đớn và sợ hãi đến tột cùng, nhưng…
Lần đầu tiên một cảm giác nghẹn đắng trong cổ họng. Cái mũ màu xám tro ôm gọn mái tóc, bộ quần áo rộng thùng thình bây giờ còn rộng hơn, nó luôn tỏ vẻ giống một đứa con trai, nó từng đánh nhau đến phù cả mặt vì tụi nhóc.
Trong cái xó khổ đau này, chỉ thấy nó thôi là có thêm một chút hy vọng về cuộc sống.
Nó nằm đấy máu dường như bị rút cạn khỏi cơ thể, chân tay co quắp, "Melina dậy đi, dậy chơi với tụi em" tụi nhỏ khóc thút thít.
Bỗng sống lưng lạnh toát, chợt nhớ đến những cái chết bất thường trong những tờ báo gần đây. Ngài PinYin người có ấn con "Đại bàng tuyết" đang điều tra về ba cái xác khô héo, một trong số đó là của bọn Angela, còn lại là Biro.
Việc một người mang dòng máu rồng trong giới thượng lưu bị giết chết gây chấn động rất mạnh đến những người đứng đầu quốc gia.
Ngài PinYin nói trên báo: "những ma pháp sư đang tìm máu rồng để thực hiện âm mưu của chúng, các bạn trẻ ai có hoặc nghi ngờ mình là một Zota thì đến học viện Lightwake nơi đó có ngài Warlak một Zota rồng nước cấp bốn để được kiểm chứng và thức tỉnh."
Trong sách Lisha đưa có viết: "để nâng cao Zota bản thân ngoài tập luyện hoặc di truyền thì bọn ma pháp sư đã sáng tạo ra cách tàn nhẫn nhất đó là luyện hóa máu người mang ấn rồng. Việc luyện hóa máu những ấn rồng cấp cao là rất mạo hiểm. Nên chúng nhắm vào những người trẻ khi Zota còn chưa thức tỉnh".
Nhìn xác Melina hắn giật mình: "Melina mang dòng máu rồng!".
Đang suy nghĩ miên man bỗng nhiên trong đầu có tiếng nói "chạy đi". Việc giao báo cho lũ "mọi rợ" cùng với lũ giết người và buôn bán nội tạng làm hắn rất nhạy cảm với nguy hiểm. Một áp lực vô hình làm mồ hôi tay chảy ướt đẫm.
Bỏ qua nỗi đau mất Melina hắn phóng về nhà khóa chặt cái cửa chấp vá giữa gỗ và nhựa.
Ban ngày tụi ma pháp sư không dám lộ mặt vì ngài Pinyin là một Zota đại bàng cấp ba có khả năng nhìn thấu mọi thứ từ rất xa.
Nỗi buồn cộng sợ hãi khiến những cái chân gà Quoka đem về không còn hấp dẫn. Hắn nằm đó với bao nhiêu suy nghĩ nhảy trong đầu rồi thiếp đi.
Này lão Wyren ra mặt giúp thằng nhóc đi, gọi là lão nhưng trước mặt là cột nước uốn éo không có hình dạng cố định chỉ thấy hai con mắt.
Wyren đáp: "để lão Quaker là được rồi, Quaker dậy đi thằng nhóc chuẩn bị đi giao báo hôm nay có trò vui rồi, ngủ bao nhiêu năm còn gì nữa" một con rồng đất đứng dậy nó nhìn đáng yêu với cái đuôi ngoe nguẩy hình dáng nó không khác gì tê giác với cái sừng trước mũi.
Reng!
Một giấc mơ kỳ lạ, hắn uể oải đứng dậy chuẩn bị cho công việc. Hình ảnh Melina lóe qua. Hắn thầm nghĩ nếu không có tiền của lão già Xeon thì việc tìm lại nguồn gốc cũng giống như giấc mơ đêm qua.
Tự trấn an mình: "nghĩ nhiều làm gì, có khi được giải thoát như Melina lại là điều tốt".