Ồ có sao đâu, có phải bài cảm nhận nào cũng bắt buộc phải tôn vinh, phải khen đâu chứ. Bạn không thích bạn có quyền nên lên cảm nhận của mình, tất nhiên trên một cơ sở lập luận hợp lí, hợp tình thì mình nghĩ không ai lại "đì" bạn cả. Một bạn trong kì thi học sinh giỏi cấp tỉnh khi nhận được đề yêu cầu phân tích hình ảnh người chiến sĩ trong Văn tế nghĩa sĩ Cần Giuộc đã mạnh dạn nêu quan điểm "chê" của mình đó thôi. Tất cả những điều bạn cảm nhận chỉ cần xây dựng trên cảm xúc văn học của bạn, trên cơ sở luận cứ, luận chứng xác thực thì đều được công nhận. Điều này bạn có thể tìm đọc cuốn "Chân dung và đối thoại" của Trần Đăng Khoa, đọc cuốn này bạn sẽ có cái nhìn mới về việc phân tích và cảm thụ tác phẩm văn học. Trong cuốn này Trần Đăng Khoa "chê" tính man rợ trong "Vang bóng một thời" (Nguyễn Tuân), so sánh Chị Dậu trong Tắt đèn với Phăng-tin trong Những người khốn khổ... Cách nhìn này rất "mới" lúc bấy giờ và thu hút rất nhiều ý kiến, bình luận của các học giả lẫn bạn đọc. Cuốn sách có khen có chê đủ cả, nhưng không ai phủ nhận hoàn toàn cách nhìn của Trần Đăng Khoa.
Nhưng sáng tạo trên khuôn khổ chứ không phải nói Rừng xà xu của Nguyễn Trung Thành là phản ánh nạn phá rừng, rồi viết đôi dòng thơ con cóc khi phân tích chị Dậu kiểu như: "Thương chồng thì thật thương chồng/ Bán con thì bán chứ không bán mình." thì đến tác giả có sống dậy cũng chịu thua.
Ngoài ra, bạn phải phân biệt được bạn viết cảm nhận bài thơ đó ở phương diện nào, nếu ở phương diện người đọc, địa điểm đăng bài viết là diễn đàn Gác sách thì bạn có quyền vô tư "ném đá" không thương tiếc, dùng bất kì cái "tôi" cao ngạo nào để "phê bình" cũng được (tất nhiên không làm ảnh hưởng đối với người khác); nhưng nếu bạn viết trên tư cách một học sinh trong khuôn khổ một bài kiểm tra thì bạn phải dùng một giọng văn khác. Một giọng văn từ tốn, điềm tĩnh từ đó phân tích hay chỗ nào, không hay ở chỗ nào, vì sao bạn không thích... cách viết đó là tôn trọng người đọc - giáo viên của bạn, tôn trọng tác phẩm bạn cảm nhận và đặc biệt là tạo phong thái học thuật cho bài viết của bạn tức là tôn trọng bản thân của bạn. "Chiếc áo không làm nên thầy tu" nhưng khi bạn mặc áo thầy tu ít nhất người ta sẽ dừng lại nghe bạn nói vài câu. ^_^
P/s: Bạn có thể cho mình biết tác phẩm mà bạn không thích là tác phẩm nào không, tự nhiên nghe bạn nói mình tò mò ghê. Hi hi.