Thảo luận Văn học Việt Nam.

Lạc Tâm Vũ An

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/2/14
Bài viết
762
Gạo
80,0
Re: Văn học Việt Nam.
Quên Truyện Kiều đi, em ngồi đọc Lục Vân Tiên, à mà khi đọc Lục Vân Tiên em lại chẳng thể quên được truyện Kiều, cách thể hiện giống nhau, mô típ cũng khá giống nhau. Họ lượm lặt của nhau?
Đây là câu em nói trước đó. Cách thể hiện giống nhau, motif giống nhau? Đặt trong lời nói của em chị thấy là em đang nói là Truyện Kiều và Lục Vân Tiên giống nhau.
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Văn học Việt Nam.
Nhưng cái em muốn nói đến là việc các anh chị thay vì bỏ thời gian đọc mấy truyện của nước ngoài, vậy sao không đọc truyện của tụi em. Các anh chị nói văn học Việt xuống dốc, vậy sao các anh chị không dành thời gian chỉnh sửa, đào tạo lớp trẻ mà chỉ đi chỉ trích.
Bọn trẻ tụi em dễ bảo lắm, không bảo thủ đâu, học nhanh, nhớ lâu. Nhưng lại toàn những lời ca thán, những văn chương đầu độc, có ai bỏ công bỏ sức ra để chỉ bảo không, hay chỉ nói rằng nó mô típ, nó giống nhau.
Cái này thì không thể trách được ai em nhé, nếu em đăng tác phẩm, mọi người sẽ giúp em mổ xẻ sửa chữa, nếu không thì ai dám nhận xét hay góp ý chứ. :)
Còn khi em đăng, em nói muốn nhận góp ý, có ai không giúp em đâu. Ví như... chị này, chị cũng phân tích truyện của em rồi còn gì. :v
 

cuquayngoc

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
29/8/14
Bài viết
359
Gạo
250,0
Re: Văn học Việt Nam.
Chị thấy chị không sai khi nhận xét điều này. Việc chị nói y chang nhau là hoàn toàn có căn cứ. Nhiều tác giả teen, có bao gồm cả em hay không? Chị không biết. Chị thấy nhân vật của họ không thực tế. Là ý kiến của chị. Cách xây dựng nhân vật của họ nhàm chán với chị, chị không thích vì chi muốn tìm cái mới. Tất nhiên, không thể đánh đồng mọi thứ. Đấy, chị bày tỏ quan điểm của mình như thế.
Tiếp nữa, em nói rằng em đưa Truyện Kiều và Lục Vân Tiên ra, không hề cho nó giống nhau mà nó khác nhau. Vậy em đọc lại comt của em xem nó có mâu thuẫn không hay chị hiểu sai.
Chị cương quyết là nó y chang. Chị có thể cho em một vài dẫn chứng được không? Và nó y chang về nhân vật? về cốt truyện? về hành văn? hay y chang tất cả?
Em đã cmt mâu thuẫn? Cmt trước chị đọc đi, em vẫn để trong dấu chấm hỏi, đó là cách em hiểu về hai từ y chang của chị (có thể em sai, nhưng chị vui lòng chỉ bảo em một xíu). Em để ? để chờ chị chỉ bảo, giải thích về hai từ y chang thôi. Còn về quan điểm của em thì không có bất cứ thứ gì gọi là y chang cả, kể cả anh em sinh đôi vẫn có điểm khác biệt.
 

cuquayngoc

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
29/8/14
Bài viết
359
Gạo
250,0
Re: Văn học Việt Nam.
Cái này thì không thể trách được ai em nhé, nếu em đăng tác phẩm, mọi người sẽ giúp em mổ xẻ sửa chữa, nếu không thì ai dám nhận xét hay góp ý chứ. :)
Còn khi em đăng, em nói muốn nhận góp ý, có ai không giúp em đâu. Ví như... chị này, chị cũng phân tích truyện của em rồi còn gì. :v
Em cảm ơn vì chị đã giúp em chỉnh sửa lỗi.
Em không trách ai cả, em chỉ có hơi bất đồng về mấy quan điểm sính ngoại bây giờ thôi. Điện tử sài hàng Mĩ mới ngon, Cổ trang phim Trung Quốc mới hay, Truyện Anh Pháp Đức mới đáng để đọc.
 

vivian.nguyen

Iron Maiden
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
☆☆☆
Tham gia
10/12/14
Bài viết
1.134
Gạo
6.000,0
Re: Văn học Việt Nam.
Chị cương quyết là nó y chang. Chị có thể cho em một vài dẫn chứng được không? Và nó y chang về nhân vật? về cốt truyện? về hành văn? hay y chang tất cả?
Em đã cmt mâu thuẫn? Cmt trước chị đọc đi, em vẫn để trong dấu chấm hỏi, đó là cách em hiểu về hai từ y chang của chị (có thể em sai, nhưng chị vui lòng chỉ bảo em một xíu). Em để ? để chờ chị chỉ bảo, giải thích về hai từ y chang thôi. Còn về quan điểm của em thì không có bất cứ thứ gì gọi là y chang cả, kể cả anh em sinh đôi vẫn có điểm khác biệ
Về vấn đề này thì em đang sa đà vào bắt bẻ câu chữ. Chúng ta đang thảo luận, tránh sa vào tranh luận tủn mủn kiểu này nhé.
 

cuquayngoc

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
29/8/14
Bài viết
359
Gạo
250,0
Re: Văn học Việt Nam.
Em bắt bẻ câu chữ? Vậy chie giảng cho em một chút về những gì chị muốn nói đi. Tại vì đúng là em bắt bẻ câu chữ thì thực sự em đã hiểu quá sai về những gì chị nói rồi.
 

Sâu

Gà BT
Nhóm Tác giả
☆☆☆
Tham gia
9/12/13
Bài viết
2.969
Gạo
3.600,0
Re: Văn học Việt Nam.
Topic này có nói mọi người có thể thẳng thắn chủ quan nhưng cái gì cũng có giới hạn, cần đặt nó vào cái chung là Văn học Việt Nam, để mọi người có thể hiểu và thảo luận bất kì lúc nào, không phải là nơi tranh luận riêng và làm vấn đề ra lẽ để giải quyết mâu thuẫn.
Mọi người chú ý nhé, sai là Sâu xóa bài đó.
 

Lạc Tâm Vũ An

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/2/14
Bài viết
762
Gạo
80,0
Re: Văn học Việt Nam.
Một ý kiến khác của người học văn là: Cái phần lí luận văn học rất khó nuốt. Rất cao siêu...
 

Huyền Nhâm

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
22/9/14
Bài viết
1.902
Gạo
1.800,0
Re: Văn học Việt Nam.
Tớ đọc truyện ngắn của Thạch Lam ấy, tớ chẳng thấy đẹp ở điểm gì luôn. Tớ không bắt được cái hồn của nó. Nên với tớ, truyện của Thạch Lam là một điều rất xa xôi mà đặc biệt là Hai đứa trẻ.

He he, nếu bạn có nhu cầu tìm hiểu nét đẹp trong văn Thạch Lam, bạn nên... tìm đọc các bài bình luận của những nhà chuyên môn về chúng. :D Hay đơn giản nhất, là hỏi cụ google. Tất nhiên, đó là khi bạn "có nhu cầu".

Như mình đã nói, các tác phẩm nhất là ở thời đại trước, chứa đựng nhiều giá trị mà thế hệ đi sau khó cảm nhận được chỉ sau vài lần đọc. Muốn hiểu nó, phải "học". Có nhiều tác phẩm, mình chỉ thực sự thấy rung động sau khi đọc qua những bài bình giảng. Những nhà phê bình bằng góc nhìn của họ đã chỉ ra những cái hay trong tác phẩm, mà với tầm hiểu biết của mình thực sự không thể cảm thụ được hết.

Trong truyện ngắn của Thạch Lam, mình thích không gian văn nền nã và tinh khiết ông vẽ ra, rất đặc trưng cho những miền quê đồng bằng Bắc Bộ. Văn của ông tinh tế, đậm chất thơ, đầy ắp giá trị hiện thực và nhân đạo. Ví dụ như truyện "Hai đứa trẻ": Rõ ràng, đây không hẳn là một câu chuyện. Không có mở đầu, chẳng có cao trào, cũng không có kết thúc. Từ đầu đến cuối chỉ miêu tả một nửa cảnh sinh hoạt của hai chị em Liên ở một phố huyện nghèo. Truyện có tiết tấu chậm, buồn, không gian truyện buồn chán đến nghẹt thở. Hồi đọc xong, mình bị ám ảnh bởi sự tăm tối ấy. Tăm tối từ cách ông miêu tả trời về chiều, với đèn dầu leo lét và cái bức bối nóng nực. Tăm tối đến từng mảnh đời không tên, có thể thấy được ở bất cứ đâu như nhà chị Tý, bà Thi, người hát xẩm. Quanh đi quẩn lại chỉ với cuộc sống mưu sinh lê thê, đến lay lắt. Nhưng chính "chuyến tàu" cuối ngày lại là điểm sáng duy nhất, níu kéo lại sự vui mừng còn sót lại trong những tâm hồn đang dần tàn lụi.

Thực sự, mình không phải tác giả nên không rõ ông chính xác đã gửi gắm gì qua hình ảnh "đoàn tàu". Nhưng theo cảm nhận của mình, đó chính là hy vọng. Hy vọng về những tháng ngày tươi đẹp hơn sẽ tới. Dù có là những mảnh đời nhỏ bé đang bị chôn vùi trong chuỗi ngày ngột ngạt ở phố huyện, họ vẫn cố gắng thức đợi tàu, ngày nào cũng như ngày nào, như chờ đợi một tia sáng cuối cùng trong đêm đen. Đó chính là giá trị nhân văn của truyện.

Nói chung, mình thích văn học Việt Nam xưa cũng vì một điểm, nó không hề có chút xíu gì tính câu khách. Nghệ thuật, hoàn toàn là nghệ thuật. Và quan trọng hơn cả, đó là nghệ thuật vị nhân sinh. Văn chương có tác dụng gì nếu như không làm cho độc giả cảm nhận được hơi thở của cuộc sống, khơi gợi cho họ những tình cảm tốt đẹp chứ nhỉ?!
 

Lạc Tâm Vũ An

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
4/2/14
Bài viết
762
Gạo
80,0
Re: Văn học Việt Nam.
He he, nếu bạn có nhu cầu tìm hiểu nét đẹp trong văn Thạch Lam, bạn nên... tìm đọc các bài bình luận của những nhà chuyên môn về chúng. :D Hay đơn giản nhất, là hỏi cụ google. Tất nhiên, đó là khi bạn "có nhu cầu".

Như mình đã nói, các tác phẩm nhất là ở thời đại trước, chứa đựng nhiều giá trị mà thế hệ đi sau khó cảm nhận được chỉ sau vài lần đọc. Muốn hiểu nó, phải "học". Có nhiều tác phẩm, mình chỉ thực sự thấy rung động sau khi đọc qua những bài bình giảng. Những nhà phê bình bằng góc nhìn của họ đã chỉ ra những cái hay trong tác phẩm, mà với tầm hiểu biết của mình thực sự không thể cảm thụ được hết.

Trong truyện ngắn của Thạch Lam, mình thích không gian văn nền nã và tinh khiết ông vẽ ra, rất đặc trưng cho những miền quê đồng bằng Bắc Bộ. Văn của ông tinh tế, đậm chất thơ, đầy ắp giá trị hiện thực và nhân đạo. Ví dụ như truyện "Hai đứa trẻ": Rõ ràng, đây không hẳn là một câu chuyện. Không có mở đầu, chẳng có cao trào, cũng không có kết thúc. Từ đầu đến cuối chỉ miêu tả một nửa cảnh sinh hoạt của hai chị em Liên ở một phố huyện nghèo. Truyện có tiết tấu chậm, buồn, không gian truyện buồn chán đến nghẹt thở. Hồi đọc xong, mình bị ám ảnh bởi sự tăm tối ấy. Tăm tối từ cách ông miêu tả trời về chiều, với đèn dầu leo lét và cái bức bối nóng nực. Tăm tối đến từng mảnh đời không tên, có thể thấy được ở bất cứ đâu như nhà chị Tý, bà Thi, người hát xẩm. Quanh đi quẩn lại chỉ với cuộc sống mưu sinh lê thê, đến lay lắt. Nhưng chính "chuyến tàu" cuối ngày lại là điểm sáng duy nhất, níu kéo lại sự vui mừng còn sót lại trong những tâm hồn đang dần tàn lụi.

Thực sự, mình không phải tác giả nên không rõ ông chính xác đã gửi gắm gì qua hình ảnh "đoàn tàu". Nhưng theo cảm nhận của mình, đó chính là hy vọng. Hy vọng về những tháng ngày tươi đẹp hơn sẽ tới. Dù có là những mảnh đời nhỏ bé đang bị chôn vùi trong chuỗi ngày ngột ngạt ở phố huyện, họ vẫn cố gắng thức đợi tàu, ngày nào cũng như ngày nào, như chờ đợi một tia sáng cuối cùng trong đêm đen. Đó chính là giá trị nhân văn của truyện.

Nói chung, mình thích văn học Việt Nam xưa cũng vì một điểm, nó không hề có chút xíu gì tính câu khách. Nghệ thuật, hoàn toàn là nghệ thuật. Và quan trọng hơn cả, đó là nghệ thuật vị nhân sinh. Văn chương có tác dụng gì nếu như không làm cho độc giả cảm nhận được hơi thở của cuộc sống, khơi gợi cho họ những tình cảm tốt đẹp chứ nhỉ?!
Biết thế, bạn ạ. Cô giáo cũng đã cho rất nhiều tài liệu. Nhưng với tớ thì vô tác dụng. Chắc là do cảm nhận mỗi người mỗi khác thôi. Vẫn có thể viết bài Hai đứa trẻ khi cô giáo ra đề nhưng thực chất viết là viết thế thôi, cái căn bản thì vẫn không nhắm trúng. :v Chịu rồi.
 
Bên trên