Chuyện chưa kể của Tuyên Phi - Cập nhật - Ivy_Nguyen

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
Trịnh Sâm tiến sát lại gần, giam Huệ trong khoảng không tạo ra giữa hai cánh tay và bức tường sau nàng.
> Kabe-don thần thánh. @@
Nước lạnh dội vào người khiến Huệ tỉnh táo hơn nhưng không thể khiến cô bình tĩnh được khi đôi mắt Chúa cứ nhìn chằm chằm vào nàng bộc lộ những ham muốn trần trụi nhất.
> vừa cô, vừa nàng, câu này rất rối. Đề xuất: nhìn chằm chằm vào những đường cong mê hồn... bala bala...

Đoạn đầu chương, không được trôi chảy. Theo em thì nếu mới vô chương này, thay vì mô tả cách mà các chủ cung dâng người cho chủ thượng, chỉ bắt đầu bằng một cuộc hội thoại giữa Huệ và bà Thị Vịnh thì sẽ hay hơn. Ví dụ: Ngày hôm đó thời tiết oi nóng như thế nào đó, sẽ miêu tả không gian ở đoạn này, sau đó bà Vịnh cho gọi, hỏi Huệ về ý nghĩa những loài hoa, gợi ý Huệ chọn một loại đặc sắc nhất. Lúc này Huệ mới âm thầm ngộ ra, đến lúc rồi, vì Huệ đã từng nghe nói đến những chuyện này. Sau đó, tiếp tục giải thích về việc dâng hoa, cũng phần nào nói luôn sự hoang mang của Huệ. Đoạn tiếp sẽ thể hiện được sự tinh tế của Huệ khi chọn hoa sen vào mùa hè (cái đoạn phía sau của chị đã có), cũng thể hiện được hàm ý của bà Vịnh một cách thông minh hơn (giống như khảo nghiệm Huệ, cũng là nhắc khéo Huệ một lần nữa), mạch truyện cũng tự nhiên hơn.

Ở đoạn cuối chương, ở cảnh nóng đấy ạ, em nghĩ cần có thêm một chút cảm xúc của Huệ, ít ra cô ấy cũng phải cảm thấy ghê tởm chứ ạ (cứ tưởng tượng một thằng trời ơi ở đâu đó, mới nhìn thấy có mấy giây, đã bị nó đè, ọe.) Em nghĩ đoạn này thêm nhẫn nhịn một chút, cay đắng một chút nữa, vì sao cũng là lần đầu tiên của Huệ. Nước mắt có thể không rơi thành dòng, nhưng môi chắc cũng phải bật máu vì bị nghiến, lòng cũng phải chua xót như bị cào xé. Aizz, giống hệt bị hiếp mà.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Đoạn đầu chương, không được trôi chảy. Theo em thì nếu mới vô chương này, thay vì mô tả cách mà các chủ cung dâng người cho chủ thượng, chỉ bắt đầu bằng một cuộc hội thoại giữa Huệ và bà Thị Vịnh thì sẽ hay hơn. Ví dụ: Ngày hôm đó thời tiết oi nóng như thế nào đó, sẽ miêu tả không gian ở đoạn này, sau đó bà Vịnh cho gọi, hỏi Huệ về ý nghĩa những loài hoa, gợi ý Huệ chọn một loại đặc sắc nhất. Lúc này Huệ mới âm thầm ngộ ra, đến lúc rồi, vì Huệ đã từng nghe nói đến những chuyện này. Sau đó, tiếp tục giải thích về việc dâng hoa, cũng phần nào nói luôn sự hoang mang của Huệ. Đoạn tiếp sẽ thể hiện được sự tinh tế của Huệ khi chọn hoa sen vào mùa hè (cái đoạn phía sau của chị đã có), cũng thể hiện được hàm ý của bà Vịnh một cách thông minh hơn (giống như khảo nghiệm Huệ, cũng là nhắc khéo Huệ một lần nữa), mạch truyện cũng tự nhiên hơn.
Đoạn này ok, chị sẽ xem lại cho mềm mạch văn. Cám ơn em vì góp ý rất chi tiết.
Ở đoạn cuối chương, ở cảnh nóng đấy ạ, em nghĩ cần có thêm một chút cảm xúc của Huệ, ít ra cô ấy cũng phải cảm thấy ghê tởm chứ ạ (cứ tưởng tượng một thằng trời ơi ở đâu đó, mới nhìn thấy có mấy giây, đã bị nó đè, ọe.) Em nghĩ đoạn này thêm nhẫn nhịn một chút, cay đắng một chút nữa, vì sao cũng là lần đầu tiên của Huệ. Nước mắt có thể không rơi thành dòng, nhưng môi chắc cũng phải bật máu vì bị nghiến, lòng cũng phải chua xót như bị cào xé. Aizz, giống hệt bị hiếp mà.
Nhưng đoạn cuối này chị chắc giữ nguyên em ạ, chị thích cái đau đớn nhẹ nhàng này thôi. Cảm xúc khi viết đoạn này chị vẫn nhớ, nó trôi tuột ra bàn phím và chị chỉ sửa một vài lỗi chính tả. Đúng là đọc nó có vẻ nhàn nhạt không khắc sâu, nhưng chị lại mê cái sự nhàn nhạt ấy. Thực ra về tâm lý, Huệ đã chuẩn bị rất kĩ rồi, và trong lịch sử cũng nói rõ Huệ đối xử với Trịnh Sâm cũng rất có tình có nghĩa, thành ra chị không định xây dựng Huệ quá bài xích ông ấy. Cái tình của Huệ chị giữ cho Bảo, nhưng cái nghĩa chị vẫn giữ cho Sâm. Nhưng có viết được như ý mình muốn hay không thì... híc, đợi chị rặn đã. :((:((:((
 

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
Nhưng đoạn cuối này chị chắc giữ nguyên em ạ, chị thích cái đau đớn nhẹ nhàng này thôi. Cảm xúc khi viết đoạn này chị vẫn nhớ, nó trôi tuột ra bàn phím và chị chỉ sửa một vài lỗi chính tả. Đúng là đọc nó có vẻ nhàn nhạt không khắc sâu, nhưng chị lại mê cái sự nhàn nhạt ấy. Thực ra về tâm lý, Huệ đã chuẩn bị rất kĩ rồi, và trong lịch sử cũng nói rõ Huệ đối xử với Trịnh Sâm cũng rất có tình có nghĩa, thành ra chị không định xây dựng Huệ quá bài xích ông ấy. Cái tình của Huệ chị giữ cho Bảo, nhưng cái nghĩa chị vẫn giữ cho Sâm. Nhưng có viết được như ý mình muốn hay không thì... híc, đợi chị rặn đã. :((:((:((
Nếu vậy em nghĩ đoạn đầu càng phải thêm vào sự chuẩn bị tâm lý của Huệ. Với cả cũng phải thêm một cái gì đó để khiến Huệ giữ nghĩa với Sâm. Ví dụ như vừa gặp Sâm để lại ấn tượng tốt cho Huệ đi (kiểu nàng sexy vậy nhưng chàng chỉ kiếm áo che cho, khiến Huệ hơi bất ngờ về hành động này, còn tối gọi đến thị tẩm sau là chuyện tí nữa :v), chứ vừa gặp đã như kẻ chết đói lâu này thế này thực sự là khó mà chấp nhận nổi (dễ xúc động, không điều chỉnh được hành vi của bản thân). Thật chứ, mất lần đầu cho người mình yêu còn rơi nước mắt nữa là. :((
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Nếu vậy em nghĩ đoạn đầu càng phải thêm vào sự chuẩn bị tâm lý của Huệ. Với cả cũng phải thêm một cái gì đó để khiến Huệ giữ nghĩa với Sâm. Ví dụ như vừa gặp Sâm để lại ấn tượng tốt cho Huệ đi (kiểu nàng sexy vậy nhưng chàng chỉ kiếm áo che cho, khiến Huệ hơi bất ngờ về hành động này, còn tối gọi đến thị tẩm sau là chuyện tí nữa :v), chứ vừa gặp đã như kẻ chết đói lâu này thế này thực sự là khó mà chấp nhận nổi (dễ xúc động, không điều chỉnh được hành vi của bản thân). Thật chứ, mất lần đầu cho người mình yêu còn rơi nước mắt nữa là. :((
Cái vụ tình của anh Sâm, thì theo như dự định của chị, em còn ức chế chán, tới tận cuối truyện nữ chính mới rõ cái tình chân thực của ảnh, nên người đọc còn chửi ảnh chán. ^^. Dù sao anh Sâm cũng là đế vương mà, gái đưa tận miệng, sao chê? Hơn nữa Huệ ban đầu cũng chỉ sắc hấp dẫn ảnh, về sau còn cái tài làm ảnh mê nữa, nên mới càng nâng niu trân trọng. Chị định là thế. Đôi này về sau đất diễn còn nhiều em ạ. ^^
 

Ki No

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
7/6/15
Bài viết
599
Gạo
1.200,0
Cái vụ tình của anh Sâm, thì theo như dự định của chị, em còn ức chế chán, tới tận cuối truyện nữ chính mới rõ cái tình chân thực của ảnh, nên người đọc còn chửi ảnh chán. ^^. Dù sao anh Sâm cũng là đế vương mà, gái đưa tận miệng, sao chê? Hơn nữa Huệ ban đầu cũng chỉ sắc hấp dẫn ảnh, về sau còn cái tài làm ảnh mê nữa, nên mới càng nâng niu trân trọng. Chị định là thế. Đôi này về sau đất diễn còn nhiều em ạ. ^^
-_- Ây da, chị định xây dựng anh Sâm làm người xấu, sau đó mới giải tỏa hiểu lầm cho ảnh hả? Cá nhân em vẫn cảm thấy chương này hơi vội. :v Thôi thì hóng anh Sâm, cơ mà anh Sâm mới làm nam chính à? :v Bẻ lái, bẻ lái.
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
-_- Ây da, chị định xây dựng anh Sâm làm người xấu, sau đó mới giải tỏa hiểu lầm cho ảnh hả? Cá nhân em vẫn cảm thấy chương này hơi vội. :v Thôi thì hóng anh Sâm, cơ mà anh Sâm mới làm nam chính à? :v Bẻ lái, bẻ lái.
Nam phụ em ạ, nhưng... nói thiệt chị đang hơi rối rắm xây dựng những phần sau. =.=
 

Ô ăn quan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
14/4/15
Bài viết
677
Gạo
400,0
Ê mụ ơi. Tui có thắc mắc nhỏ, nếu không giải đáp thì đừng nói lời cay đắng nhé. :((
Chính xác thì tiền tệ thời bà đang viết tính bằng quan hay lạng?
Quan với lạng có giống nhau hông?
 

Ivy_Nguyen

...quy ẩn...
Nhóm Tác giả
Gà về hưu
Tham gia
29/8/14
Bài viết
5.515
Gạo
1.500,0
Chính xác thì tiền tệ thời bà đang viết tính bằng quan hay lạng?
Quan với lạng có giống nhau hông?
Tui trích từ Wiki tiền tệ thời nhà Trần nhé, còn các thời sau thì nó viết phức tạp hơn:
Theo truyền thống, 1 lạng bạc = 1 quan = 1000 đồng.
Nhưng theo tôi hiểu, giá trị của kim loại mỗi thời kì có khác nhau nên thang quy đổi trên có thể chênh lệch lên xuống một chút.
 

mEothMeoth

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
21/10/14
Bài viết
278
Gạo
0,0
Chị ơi, "xa lại" -> xa lạ. Lâu lắm mới được chị tag đấy.
 
Bên trên