Hoàng tử Tí - Cập nhật - Nhatlienhoan

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
CHƯƠNG 13: PHỤ HUYNH HÀI LÒNG
Cha Mẹ Cà Chua hôm nay rất lấy làm hài lòng với đám bạn của con trai. Cà Chua thường xuyên trốn đi chơi với tụi nhỏ này nên hai người tương đối không có thiện cảm với chúng lắm. Lúc tụi nhỏ xuất hiện trước sân vườn, nếu không phải chúng lễ phép thưa gửi đàng hoàng chắc Cha của Cà Chua đã vác gậy ra đuổi rồi.

Cha Cà Chua rất hài lòng với việc tụi nhỏ biết phụ giúp ông trồng cây. Thứ nhất, điều đó chứng tỏ rằng tuy vẫn chỉ là một tụi nhóc nhưng chúng thật sự biết việc và năng nổ phụ giúp người lớn. Thứ hai, ngoài Bí Luộc, Khoai Lang và Nấm Rơm ông vốn đã biết mặt từ trước thì những đứa còn lại trông rất lạ mắt. Tuy nhiên điều đó không thay đổi được việc chúng rất hiếu kì, và sẵn sàng bắt tay vào giúp ông. Các luống cây được trồng bởi tay bọn trẻ tuy không thẳng hàng như mong muốn và sau cùng thì ông vẫn phải sửa lại, nhưng điều đó cho thấy chúng không phải là đám trẻ chỉ biết chơi đùa quậy phá. Với ông, biết việc và chịu khó làm là đức tính quan trọng nhất. Bọn trẻ đã có được điểm cộng trong lòng ông.

Mẹ của Cà Chua thì ưng ý với đám Chuối Chiên về việc khác. Vẫn hài lòng với việc phụ giúp của chúng nhưng bà ấn tượng nhất với việc làm của một cậu nhóc tên Chuối Hột. Cậu bé và hai người bạn khác theo bước Nấm Rơm tới trước sân vườn của bà, nhưng cậu lại là người đầu tiên lên tiếng chào cả bà và Cha Cà Chua. Tuy có hơi rụt rè một chút, nhưng bà nhận ra được sự rõ ràng khi cậu trình bày việc xin vào trong vườn tìm thứ được gọi là kho báu mà Cà Chua đã giấu ở đó. Bà còn vô tình nghe được cậu quay sang khẽ nói với ba người bạn rằng phải cẩn thận không giẫm đạp trúng cây và khi tìm kho báu không làm gãy đổ cây. Bà đánh giá cao cậu nhóc này lắm.

Mẹ Cà Chua cũng hơi ngạc nhiên khi bọn nhỏ chỉ tìm kiếm ở một phần tư mảnh vườn, ở rìa phải mà thôi. Bà vừa định lên tiếng hỏi thì một cậu bé la lên. Theo đó thì trên tay cậu là một chiếc hộp nhỏ trông rất quen mắt. Ngẫm nghĩ một chút, bà nhớ ra rằng sáng nay Cà Chua có cầm chiếc hộp này vuốt ve, khuôn mặt vừa hí hửng vừa luyến tiếc. Hóa ra đây là kho báu mà bọn trẻ đã nói lúc trước.
chest-free-images-at-clker-com-vector-clip-art-online-royalty-IqVwqg-clipart.jpg

(Nguồn: Internet)​
Không chần chừ nhiều, cả bọn vây quanh rồi mở chiếc hộp ra, bên trong có rất nhiều viên sỏi mà bọn chúng đã quen mắt. Chính là những viên sỏi để chơi trò Bắn Sỏi. Tuy nhiên, Chuối Chiên chộp lấy một viên sỏi, cầm lên cao cho cả bọn xem xét.

- Viên sỏi này cực kì tròn nè các cậu. – Chuối Chiên xuýt xoa.
- Đúng là tròn thiệt nha! – Nấm Rơm mắt chớp chớp hưởng ứng.
- Đây là viên sỏi tròn và đều nhất mà tớ từng được thấy. – Sau một hồi hết quay trái quay phải ngó trên ngó dưới, Cải Thìa đưa ra nhận xét.
- Không nghĩ là Cà Chua có được viên sỏi tuyệt như thế này. Thảo nào cậu ấy gọi nó là kho báu. – Lá Thơm cũng lên tiếng.
- Ừ. Theo tớ thấy, viên sỏi này cũng có thể đổi với mười hay thậm chí là hai mươi viên sỏi bình thường khác. – Đang đưa ra nhận xét bỗng Chuối Chiên chìm vào im lặng. Cả bọn ngạc nhiên nhìn cậu, nhận thấy rõ nét suy nghĩ trên khuôn mặt cậu.
- Sao thế Chuối Hột? – Cải Thìa đặt tay lên vai Chuối Chiên hỏi.
Lắc lắc đầu cười nhẹ một cái, Chuối Chiên nói:
- Chỉ là tớ không biết tại sao Cà Chua lại đem viên sỏi quý như thế này làm kho báu. Viên sỏi này đúng là một báu vật nhưng như vậy chẳng khác nào cậu ấy mất đi viên sỏi này sao?
Câu hỏi của Chuối Chiên làm cả bọn như bừng tỉnh, chúng cũng rơi vào trầm tư như Chuối Chiên. Bỗng Nấm Rơm lên tiếng:
- Nếu tớ là Cà Chua, chắc tớ sẽ buồn lắm nếu không còn có nó nữa.

Lần này thì tụi nhỏ càng suy nghĩ tợn. Cả bốn đứa đang đấu tranh giữa việc cực kì thích viên sỏi và mong muốn có được nó với việc thấu hiểu cho nỗi buồn của Cà Chua. Trong lúc cả bọn vẫn đang ngẩn ngơ thì một giọng nói vang lên khiến cả bọn choàng tỉnh:
- Này! Các cậu đang làm gì đấy?
Đó là giọng của Bí Luộc. Cả đám Bí Luộc sau khi lục tìm mệt bở hơi tai thì cũng quyết định quay lại gốc Cổ Thụ. Vô tình đi ngang qua vườn nhà Cà Chua thì thấy cảnh tượng kì lạ, bốn đứa bạn của chúng đang đứng vòng quanh và có vẻ như đang mất hồn ấy.
- Bọn tớ tìm được báu vật rồi. – Nấm Rơm lên tiếng.
- Đâu đâu để tớ coi nữa. – Nói là làm, Bí Luộc vội chào Cha Mẹ Cà Chua rồi lẻn thật nhanh vào mảnh vườn. Những đứa còn lại tuy hơi bất ngờ một chút, rụt rè chào hai người lớn tuổi, nhẹ nhàng bước qua họ rồi cũng vọt chạy nhanh tới chỗ đám bạn. Cả đám trầm trồ khen ngợi viên sỏi hoàn hảo kia. Những lời có cánh cứ thế mà tuôn ra, nào là “tớ chưa bao giờ thấy viên sỏi nào tuyệt như này,” “đây phải là một viên ngọc mới đúng,” “tuyệt thật đấy!” tới “đây đúng là một báu vật.” Cả bọn suýt xoa đã đời rồi mới nhận ra sự kì lạ của đám Chuối Chiên. Viên sỏi hoàn hảo thế mà sao mặt đứa nào đứa nấy trông khó coi như vậy chứ. Khoai Lang lên tiếng hỏi:
- Này. Các cậu bị gì thế?
- Bọn tớ đang nghĩ là nếu Cà Chua mất viên sỏi này chắc cậu ấy buồn và tiếc nhiều lắm nhỉ. – Nấm Rơm đáp lại bạn mình.
- Xì! Lo gì. Nếu tiếc thì cậu ấy chẳng đem nó ra làm báu vật để chúng ta cùng tìm rồi. – Bó Xôi đáp.
- Như vậy không phải càng khẳng định viên sỏi này chính là báu vật với Cà Chua hay sao? – Cải Thìa tiếp lời.
- Ừ thì…
- Giả sử cậu cũng có một viên sỏi như thế này, rồi cậu không còn nó nữa, liệu cậu có buồn hay không? – Chuối Chiên hỏi.
- Tớ… chắc là buồn. – Khế Chua đáp. Sau khi cậu nói xong thì những lời tán thành cũng kèm theo.
- Nhưng nó là giải thưởng, và chúng ta đã tìm được nó, chẳng phải chúng ta xứng đáng có được nó sao? – Bí Luộc hỏi.
- Ừ. Chỉ một trong số chúng ta được sở hữu nó. Vậy cậu thấy nên chia thế nào đây? – Chuối Chiên khoanh tay hỏi ngược lại.
- Ừ thì… bốn người các cậu tới trước, các cậu tự phân chia đi chứ sao hỏi tớ. – Bí Luộc nhún vai né tránh câu trả lời.
- Được. Theo như cậu nói, chỉ có tớ, Cải Thìa, Nấm Rơm và Lá Thơm có quyền phân chia đúng không? Các cậu không được có ý kiến gì đó. – Chuối Chiên mỉm cười lém lỉnh, như thể cậu đoạt được ý định của mình vậy.
- Ừ. Cậu muốn sao cũng được, tớ không quan tâm. – Bí Luộc khoanh tay quay qua chỗ khác.
- Vậy Cải Thìa, Nấm Rơm và Lá Thơm nè, tớ nghĩ rằng không ai trong chúng ta xứng đáng là chủ nhân của viên sỏi này cả. Chúng ta ai cũng có công để tìm ra nó, nên không biết phân chia như thế nào. Tớ nghĩ hay là chúng ta vẫn cứ để Cà Chua giữ nó đi, được không?
- Ý cậu là sao? – Cải Thìa hỏi.
- Ý tớ là chúng ta sẽ để lại viên sỏi này vào hộp và để chiếc hộp này về vị trí nơi chúng ta tìm ra nó và làm ra vẻ chúng ta không thể tìm được báu vật. Chẳng phải chúng ta không quyết định được ai giữ nó hay sao? Vả lại Cà Chua cũng rất buồn nếu mất nó. – Chuối Chiên giải thích.
- Vậy tại sao chúng ta không mang chiếc hộp này đưa lại cho Cà Chua chứ? – Nấm Rơm thắc mắc.
- Vậy là cậu không hiểu Cà Chua rồi. Cậu ấy đã mang viên sỏi này ra làm phần thưởng, thử hỏi cậu ấy sẽ đồng ý để chúng ta trả lại cho cậu ấy sao? Chỉ có cách là chúng ta không thể tìm được nó thì đó mới là lí do để Cà Chua vẫn giữ nó. – Chuối Chiên vẫn từ tốn giải thích.
- Và thêm nữa, Cà Chua nói rằng ai tìm được báu vật thì người đó có quyền giữ báu vật hay sao. Chúng ta chỉ việc để Cà Chua tìm ra nó thôi, cậu ấy lại là người có quyền giữ nó, không phải sao? – Lá Thơm bổ sung thêm.
- Đúng rồi! Cậu giỏi thật, Lá Thơm! – Cải Thìa reo lên.
- Hì hì. Đâu có đâu. – Lá Thơm ngại ngùng đáp.

Rồi thì cả bọn cũng đồng ý với cách Chuối Chiên nêu ra. Lúc đầu, Bí Luộc vẫn còn phản đối trong lòng nhưng qua quá trình nghe đám bạn trao đổi, cậu đã hiểu ra và cũng đồng tình với cách làm này. Cải Thìa cất chiếc hộp về lại nơi cậu đã tìm ra nó. Chuối Chiên lúc này mới thấy Cha của Cà Chua đang trồng cây, thế là cậu xin bác ấy cho cả bọn cùng phụ. Cả đám từ việc tìm kho báu lại thành ra trồng cây giúp nhà Cà Chua.

Đó là quá trình mà cả đám Chuối Chiên đã để lại ấn tượng tốt cho Mẹ Cà Chua. Bà nghe được cuộc trao đổi giữa chúng và rất cảm động với cách xử lí của tụi nhỏ. Hơn ai hết, bà biết viên sỏi đó Cà Chua yêu quý như thế nào. Nhiều lần bà tình cờ trông thấy Cà Chua cứ đem viên sỏi ra lau lau chùi chùi, rồi còn cất trong một hộp gỗ nữa, xưa nay Cà Chua không hề có tính cẩn thận như vậy.

“Xem ra con trai mình đã kết bạn được với những người bạn tốt rồi!” – Mẹ Cà Chua mỉm cười hài lòng về biểu hiện của đám Chuối Chiên. Bà cũng kể lại với chồng chuyện bọn trẻ trao đổi về việc giữ lại kho báu cho Cà Chua. Ông tỏ ra ngạc nhiên bởi sự hiểu chuyện của đám nhỏ này rồi cũng gật gù tán đồng với nhận định của vợ.

Câu chuyện trên đương nhiên là Cà Chua không biết. Vì thế mà sau khi ngơ ngác với đám bạn, cậu lại cực kì hào hứng hí hửng nhảy nhót reo hò. Điều đó khẳng định là trò chơi của cậu không dễ dàng gì giải được phải không? Bốn người Chuối Chiên đã được gợi ý tới mức ấy rồi mà còn không tìm được kho báu cơ mà. Cà Chua ôm hộp kho báu vào lòng, niềm vui nhân lên gấp đôi. Nụ cười của cậu tỏa nắng cùng tiếng cười trong trẻo vang lên giữa vườn Cà Chua.

Và đúng là tiếng lành đồn xa, từ việc có hảo cảm với đám Chuối Chiên, Cha Mẹ Cà Chua thỉnh thoảng vẫn mời cả bọn về nhà dùng cơm, lại còn trong làng nói tốt không ít về bọn chúng khiến cho Cha Mẹ anh em Bí Luộc Khoai Lang và Cha Mẹ của Nấm Rơm cũng mời bọn trẻ về nhà ăn cơm. Đương nhiên Chuối Chiên và các bạn rất vui mừng hớn hở đến nhà bạn mình. Chúng cũng không quên phụ giúp người lớn làm việc, tuy không nhiều nhưng rất được lòng họ. Chuối Chiên và các bạn cũng học được nhiều bài học và những câu chuyện hay, ý nghĩa trong những chuyến thăm này. Chuối Chiên còn hăm hở kể lại cho Vua Cha và Mẫu Hậu cùng Anh Hard Chị Wing về những câu chuyện cậu được nghe nữa. Mọi người trong gia đình Hoàng Gia đều thấy rõ Tí đã lớn hơn, cả về ngoại hình, tính cách và suy nghĩ nữa. Quả là điều đáng mừng mà!
…oOo…​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Diên Vỹ Tâm Khiết

Gà tích cực
Tham gia
7/7/16
Bài viết
84
Gạo
0,0
Chương 12: Cả chương này đều làm nổi bật được nét hồn nhiên, vui tươi của trẻ con. Không như những chương trước, về chuyện học tập của CC, cậu bé dường như có vẻ thông minh và suy luận nhiều về các cuộc chiến trong lịch sử, nhưng ở chương này thì hoàn toàn là về trò chơi của con trẻ, cách hướng dẫn, từng cái cử chỉ của mỗi nhân vật trong truyện là đã bộc lộ được hết vẻ hồn nhiên rồi.

Chương 13: Chương này mình cực kì thích rồi nên hầu như không có gì "lấn cấn" cả nhưng có một số chỗ bạn lặp từ làm câu văn ko được gãy gọn.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
CHƯƠNG 14: TRUY TÌM KHO BÁU PHIÊN BẢN MỚI​
Các bạn trong nhóm cũng thay phiên nhau đưa ra kho báu của mình cùng những lời gợi ý oái ăm để tìm ra kho báu ấy. Hài hước và kinh dị nhất phải kể đến kho báu của Khoai Lang, nó chính là một rổ khoai lang nướng, hột mít luộc. Khi tìm được kho báu này thì cả bọn chạy ùa ra cho Khoai Lang một trận khiến cậu chạy bở hơi tai. Biết rằng đánh rắm là sở trường của Khoai Lang nhưng không ai ngờ nó cũng chính là kho báu của cậu. Mặc kệ hai cô bạn gái trong nhóm đang đỏ mặt và đám con trai vừa lườm lườm vừa gừ gừ trong cuống họng, Khoai Lang vẫn cười hề hề rồi ngồi xuống ăn ngon lành, không quên gửi kèm vài trái bom khiến cả bọn bịt mũi chạy tản ra xa rồi buông lời chửi rủa.

Thú vị và trân quý nhất có lẽ là kho báu của Cải Thìa. Kho báu của cậu là một viên đá nhìn rất lạ mắt, đặc biệt, nó còn phát ra ánh sáng vào buổi tối nữa. Chính nhờ đặc điểm này mà Chuối Chiên mới tìm được viên đá khi nó được giấu trong một cái hốc tối thui. Chuối Chiên sau đó đã tặng viên đá cho Nấm Rơm khi cậu trông thấy ánh mắt long lanh của cô bé. Chuối Chiên đương nhiên quý viên đá nhưng cậu có kho báu khác quý giá hơn, vả lại bạn bè thì càng quan trọng hơn với cậu, nên Chuối Chiên chỉ hơi tiêng tiếc lúc đầu còn qua ngày hôm sau thì quên béng mất. Nấm Rơm rất thích viên đá này, cô bé nói rằng luôn để nó ở nhà vệ sinh để mỗi tối mà có đi vệ sinh cũng không còn sợ sệt co giò chạy thật nhanh nữa.

Tìm Kho Báu xoay vòng rồi cũng tới lượt Chuối Chiên. Cậu đã thức rất khuya đêm hôm qua để cho ra một kế hoạch truy tìm kho báu. “Chắc chắn lần chơi này sẽ thật đặc biệt và cũng rất đáng mong chờ cho coi.” – Chuối Chiên tự nhủ như vậy rồi chìm vào giấc mộng.

Hôm sau, Chuối Chiên mang một cuốn sách đã đóng bìa cẩn thận cũng như đã xin phép thư viện Hoàng gia đem bỏ vào chiếc hộp nhỏ mang ra ngoài thành. Chuối Chiên còn mang theo vài “bộ đồ nghề” cho trò chơi của mình nữa. Như đã hẹn trước, Cà Chua có mặt ở gốc Cổ Thụ đợi Chuối Chiên. Chuối Chiên đã nhờ Cà Chua giúp đỡ cho trò chơi này vì nhiều lí do mà chút nữa cậu sẽ bật mí. Thấy Cà Chua ở điểm hẹn, Chuối Chiên lên tiếng trước:

- Cậu đợi tớ có lâu không Cà Chua?
- À. Tớ cũng vừa mới tới thôi. Cậu làm tớ tò mò quá khiến đêm qua tớ không ngủ ngon giấc được.
- Xin lỗi cậu. – Chuối Chiên tỏ ra áy náy với bạn mình.
- Tờ đùa đấy, lâu lâu mất ngủ cũng vui. Cậu nhờ tớ giúp gì, nói đi? – Cà Chua cười ha ha rồi không giấu nổi vẻ tò mò nữa, hỏi thẳng Chuối Chiên.
- Đây là kho báu của tớ, tớ sẽ nhờ một trong hai chú kia đem giấu tại nơi tớ đã chọn. Cậu không được biết đâu. – Nhìn thấy vẻ mặt háo hức của Cà Chua, Chuối Chiên liền chọc cậu bạn.

Cà Chua sụ mặt, chun mũi đáp:
- Rồi. Không biết thì thôi. Mà cậu vẫn chưa nói cho tớ biết tớ giúp cậu như thế nào đấy.
- Như thế này, cậu nghe cho kĩ nhé, tớ sẽ trình bày toàn bộ kế hoạch của tớ cho cậu. Nhớ là nghe kĩ đó!
- Được rồi mà. Lẹ đi, muốn tớ tò mò chết à!
- He he. Khác với các lần truy tìm kho báu trước, lần này tớ muốn mọi người có nhiều thử thách hơn là chỉ đặt câu hỏi và đi tìm thôi. Tớ sẽ là người đặt câu hỏi và mọi người sẽ trả lời để tìm kho báu.
- Cái gì mà ngược đời thế? Cậu hỏi làm gì chứ? Cậu biết rõ kho báu ở đâu cơ mà. – Cà Chua nhăn mặt khó hiểu hỏi.
- Tớ đã nói cậu nghe cho kĩ mà. Nghe tiếp nà. Cậu còn nhớ lần trước tớ có kể cho các cậu nghe câu chuyện việc cách nói bí mật và có chỉ các cậu về mật mã Mỏ Sẻ* không?
- Ừ. Thì sao?
- Hôm nay sẽ cho mọi người thực hành giải mật mã Mỏ Sẻ này. Tớ sẽ ra mật mã còn mọi người sẽ giải nó thì sẽ tìm được kho báu. Chưa hết, tớ sẽ đặt tất cả là bốn chặng để đưa ra thử thách, chặn đầu sẽ do tớ trấn giữ, tớ cũng sẽ ra thử thách cho các cậu ấy. Chặn hai sẽ do cậu trấn giữ và cậu cũng sẽ thử thách và đưa mật mã cho các cậu ấy tới chặng tiếp theo. Cứ như thế tới chặng cuối cùng nếu các cậu ấy vượt qua thử thách trước thì sẽ có được kho báu.
- Nghe có vẻ thú vị đấy nhưng tớ đưa ra mật mã cùng thử thách như thế nào? Tớ chưa có chuẩn bị gì cả. – Cà Chua hơi bối rối vì Chuối Chiên không nói trước với mình để có thêm thời gian chuẩn bị.
- Không cần lo. Tớ đã chuẩn bị mật mã cùng thử thách cho cậu rồi. Đây là mật mã mà cậu sẽ trao cho các cậu ấy sau khi các cậu ấy vượt qua thử thách. – Nói rồi Chuối Chiên giao cho Cà Chua hai mảnh giấy có ghi loằng ngoằng mấy chữ gì đó. Cà Chua còn chưa kịp đưa mắt nhìn xem mấy chữ đó là gì thì đã nghe Chuối Chiên nói tiếp:
- Cậu sẽ trấn giữ ở vườn của Dì Súp Lơ. Tớ cũng muốn cậu bây giờ chạy về đó hỏi Dì ấy xem là có cho phép chúng ta hôm nay giúp Dì ấy thu hoạch mười bắp súp lơ hay không? Tớ hi vọng Dì ấy sẽ cho phép. Cậu đi nhanh lên rồi tớ sẽ giải thích sau. Lẹ đi Cà Chua. – Thấy Cà Chua vẫn chần chừ, Chuối Chiên đẩy bạn đi rồi chờ cho đến khi Cà Chua chạy đi một khoảng, cậu mới gọi hai chú hộ vệ lại. Cậu lên tiếng:
- Chú Điều**, (chú hộ vệ đang đứng bên trái) con muốn nhờ chú đem chiếc hộp này tới cánh đồng gần con suối phía Bắc lần trước bọn con chơi đó, chú có nhớ không?
- Thần nhớ thưa Hoàng tử. – Chú Điều trả lời.
- Ấy suỵt. Chú nhỏ tiếng chứ. Lỡ có ai nghe được thì sao? – Chuối Chiên đưa tay lên miệng ý bảo chú Điều nhỏ tiếng lại. Rồi cậu lại tiếp tục:
- Con muốn chú ở đó canh chiếc hộp giùm con. Chú khỏi lo đi, có chú Đào** ở đây với con rồi. – Thấy chú Điều như kiểu muốn phản bác thì Chuối Chiên đã lên tiếng chặn đứng trước. Rồi cậu lại tiếp tục:
- Ở đó, con muốn chú sau khi các bạn con đã có mặt đầy đủ, chú cho họ thử thách, chính là Chèo Thuyền Trên Cạn, chú biết trò đó mà đúng không? – Nhận được cái gật đầu chắc nịch của chú Điều, Chuối Chiên lúc này mới nói:
- Bây giờ chú đi luôn đi, kẻo các bạn con tới thì lộ tẩy hết. Đi đi chú. – Chuối Chiên sau khi giao nhiệm vụ cho chú Điều xong cũng nhanh chóng đẩy chú đi mặc kệ chú Điều vẫn quay lại dặn dò chú Đào hết sức chú ý sự an toàn của Chuối Chiên rồi mới rời bước.
- Hì hì. Cảm ơn chú Điều! – Chuối Chiên nói vừa đủ lớn để chú Điều nghe được xong cậu quay qua nói với chú Đào:
- Chú thì vẫn như mọi lần thôi, hì hì.

** Hai người hộ vệ tên là Điều và Đào, là hai anh em sinh đôi. Chuối Chiên nhiều lần nhầm lẫn giữa họ cho đến khi cậu nhận ra đặc điểm khác biệt giữa họ là chiếc mũi.

Chú Điều đi được một khoảng thì Cà Chua quay lại. Cà Chua hớn hở khoe:
- Dì Súp Lơ đồng ý cho chúng ta phụ dì ấy thu hoạch mười bắp súp lơ, nhưng để làm gì vậy?
- Ừ thì tớ muốn đó vừa là thử thách vừa giúp đỡ dì ấy một chút ấy mà. Bây giờ tớ sẽ nói nhiệm vụ của cậu.
- Ừ. Tớ nghe này. – Lạ lùng là lúc này Cà Chua bỗng nhiên “dễ bảo” như vậy. Thông thường thì việc giao nhiệm vụ là việc của cậu nhưng không biết từ lúc nào cậu đã chấp nhận việc nhận nhiệm vụ từ Chuối Chiên.
- Cậu sẽ ở sẵn ở vườn dì Súp Lơ chờ mọi người. Sau khi các cậu ấy giải được mật mã ở chỗ tớ thì sẽ đến chỗ cậu. Lúc đó cậu sẽ đưa ra thử thách là mỗi đội phải thu hoạch được năm bắp súp lơ đem cho dì Súp Lơ thì mới được nhận mật mã tới chặng tiếp theo.
- Ơ. Lần nay chúng ta chơi theo đội sao? Không phải là chơi cá nhân à? – Cà Chua thắc mắc.
- Ừ. Tớ nghĩ lần này chơi đồng đội sẽ hợp lí và dễ dàng hơn.
- Được rồi. À mà cái chú giống giống chú đằng sau cậu đi đâu rồi? Vừa nãy tớ còn thấy có hai người kia mà? – Cà Chua cuối cùng cũng chú ý đến sự khác thường này.
- Chú ấy đem kho báu đi giấu rồi. – Chuối Chiên nháy mắt trả lời. Cậu biết rõ khi nói như vậy Cà Chua sẽ nóng máu vì không được biết kho báu ở đâu nhưng biết sao được, như vậy thì mới thú vị chứ.
- Được rồi. À lúc nãy trên đường tớ có nhìn lén tờ mật mã này nhưng tớ không hiểu gì cả. Cậu có chắc là các cậu ấy sẽ giải được chứ?
- Sẽ được mà. Với lại lát nữa tớ cũng sẽ giải thích một chút với các cậu ấy. Các cậu ấy cũng gần tới rồi đấy, cậu còn hỏi gì nữa không? Nếu không thì tới vườn dì Súp Lơ đi, không lại hỏng việc bây giờ.
- Được rồi. Tớ đi đây. – Cà Chua lơ ngơ quay người bỏ đi nhưng đi được vài bước cậu lại quay lại gãi đầu hỏi:
- Quên mất, làm sao tớ biết các cậu ấy đã trả lời đúng mật mã chứ?
- À quên mất! – Chuối Chiên vỗ tay vào trán rồi nói tiếp. – Đáp án là “con suối.”
- Được rồi. Tớ đi đây. Đừng để tớ chờ lâu quá đó.
- Cảm ơn cậu!

oOo
Cà Chua đi chưa lâu thì các bạn của Chuối Chiên đã xuất hiện và nhanh chóng đông đủ. Như thường lệ, Bí Luộc và Khoai Lang vẫn là cái loa phát thanh và làm không khí náo nhiệt hơn hẳn. Hai cậu chàng để ý ngay sự khác biệt khi không thấy Cà Chua đâu cả.
- Cà Chua vẫn chưa tới hả Chuối Hột? – Bí Luộc hỏi.
- Cậu ấy tới rồi, nhưng cậu ấy đang chờ các cậu ở chỗ khác. – Chuối Chiên tỏ vẻ thần bí.
- Hả? Tới rồi thì tập trung lại. Việc gì phải chờ với đợi? Hôm nay giở chứng hả trời! – Khoai Lang thẳng tính nói luôn.
- Hì hì. Hôm nay chúng ta sẽ chơi trò Tìm Kho Báu và tớ sẽ chủ trì trò chơi hôm nay. Tớ đã nhờ Cà Chua giúp đỡ trong trò chơi hôm nay nên cậu ấy mới chờ các cậu. Các cậu nên nhanh lên một chút, tớ không biết nếu chờ quá lâu thì Cà Chua sẽ trở nên như thế nào đâu.

Khoai Lang là người đầu tiên rùng mình. Cậu chơi thân với Cà Chua đã lâu nên hiểu rõ tính khí cậu bạn của mình. Với lại lúc nãy lỡ miệng nói ra nên bây giờ Khoai Lang cũng chột dạ rồi. Những người còn lại thì nhớ lại những hình phạt kinh dị mà Cà Chua đã đưa ra cho cả nhóm nên cũng bất giác rùng mình. Nhận thấy lời hù dọa của mình đạt được hiệu ứng, Chuối Chiên mỉm cười thỏa mãn rồi nói:
- Được rồi. Chúng ta bắt đầu trò chơi nha.
- Tớ hỏi trước. – Khoai Lang nhanh nhảu.
- Không không. Trò chơi hôm nay sẽ khác mọi lần và tớ sẽ phổ biến cho các cậu.
- Hả? – Cả đám tròn mắt nhìn Chuối Chiên. Nhưng chúng cũng khá hứng thú với luật chơi mới vì luật chơi cũ cũng tương đối trở nên nhàm chán rồi.
- Các cậu còn nhớ tớ có chỉ cho mọi người mật mã Mỏ Sẻ không? Hôm nay mọi người sẽ có cơ hội để sử dụng nó. Cụ thể, tớ đã giấu kho báu ở một nơi mà các cậu phải giải mã Mỏ Sẻ thì mới tìm được đường tới đó. Và trò chơi này sẽ chơi theo đội. Mọi người tự chia làm hai đội đi.

Bí Luộc và Khoai Lang khá lúng túng với tình huống hiện tại, vì thông thường cả đám sẽ chia thành nhóm Cà Chua và nhóm Cải Thìa nhưng hôm nay Cà Chua đã không có còn Chuối Chiên cũng không luôn. Cải Thìa nhận thấy tình hình bèn lên tiếng:
- Tớ thấy như thế này, chúng ta sẽ chơi Oẳn Tù Tì để xem ai về đội nào. Lá Thơm và Nấm Rơm một cặp đấu, Bí Luộc Khoai Lang một cặp, Bó Xôi và Khế Chua một cặp, tớ và Rau Mầm một cặp.
- Tớ muốn chung đội với Bí Luộc. – Khoai Lang phản bác.
- Các cậu luôn chung đội mà, hôm nay thử khác đội xem sao. – Cải Thìa nháy mắt.
- Được thôi. Khác thì khác. – Khoai Lang ủ rũ. – Hãy đợi đấy Bí Luộc – Vừa ủ rũ là thế nhưng Khoai Lang nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi ra dấu thách thức với Bí Luộc. Thật là hết biết với Khoai Lang.

Phân chia đâu đấy xong thì danh sách hai đội như thế này: Đội Cải Thìa gồm Nấm Rơm, Bí Luộc, Bó Xôi và Cải Thìa. Đội Khoai Lang gồm những người còn lại. Nhận thấy vấn đề chia đội đã xong, Chuối Chiên lại lên tiếng:
- Tớ sẽ giải thích thêm. Sẽ có tất cả bốn chặng chờ đón các cậu. Trước mặt các cậu chính là chặng một và để vượt qua một chặng, các cậu cần vượt qua một thử thách của người trấn giữ chặng đó. Sau khi vượt qua thử thách thì các cậu sẽ nhận được mật mã và trả lời đúng mật mã, các cậu sẽ biết chặng tiếp theo ở đâu và các cậu có quyền tới chặng đó. Ở chặng cuối, nếu mọi người vượt qua thử thách cuối sẽ được kho báu. Vì đây là lần đầu chúng ta chơi theo luật mới, tớ sẽ gợi ý cho các cậu một chút. – Nói rồi Chuối Chiên đưa cho mỗi đội một tờ giấy gợi ý. Trong đó có các hình vẽ và chữ cái như sau:
TÌM KHO BÁU.png

Sau khi hai đội đã cầm tờ gợi ý, lúc này Chuối Chiên mới tiếp tục giải thích:
- Các cậu vẫn cần phải hoàn thành tờ gợi ý chưa hoàn chỉnh này. Tớ đoán nó sẽ dễ dàng với các cậu thôi đúng không? – Nói rồi Chuối Chiên lại gửi mỗi đội một cây bút. Sau đó cậu nhận thấy đội Cải Thìa nhanh chóng điền các chữ cái vào chỗ trống. Đội Khoai Lang loay hoay một hồi thì cũng hoàn thành với kết quả giống như vậy. Hài lòng với các bạn, Chuối Chiên tiếp tục:
- Mọi người cần giữ kĩ tờ gợi ý này vì sẽ cần nó cho trò chơi hôm nay. Được rồi. Trò chơi bắt đầu! – Chuối Chiên đưa cao tay lên trời tuyên bố. Cả đám cũng đưa tay lên trời hưởng ứng mặc dù vẫn lơ tơ mơ chưa hiểu lắm, chỉ là chúng cảm thấy thật hào hứng ngay từ khi bắt đầu, và mặc dù hơi rối một xíu nhưng sự mới lạ này làm chúng muốn lao vào cuộc chơi ngay lập tức.
* Mật mã Mỏ Sẻ được biên dịch lại từ mật mã Morse.
…oOo…​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

LinnxD

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
26/7/16
Bài viết
196
Gạo
180,0
Có mật mã kìa. Chưa gì em đã rối ren. :v
Nói chung là động đến mấy vấn đề này nếu không biết mềm mỏng thì sẽ rất khô khan.
Nhiều chỗ anh không đặt dấu hỏi trong khi đó là câu hỏi nha. ^^

Biết rằng đánh rắm là sở trường của Khoai Lang nhưng không ai ngờ nó cũng chính là kho báu của cậu. Mặc kệ hai cô bạn gái trong nhóm đang đỏ mặt và đám con trai lườm lườm gừ gừ trong cuống họng

"Lườm lườm" bằng măt, không phải cuống họng. Nên câu này bị sai.
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Có mật mã kìa. Chưa gì em đã rối ren. :v
Nói chung là động đến mấy vấn đề này nếu không biết mềm mỏng thì sẽ rất khô khan.
Nhiều chỗ anh không đặt dấu hỏi trong khi đó là câu hỏi nha. ^^



"Lườm lườm" bằng măt, không phải cuống họng. Nên câu này bị sai.
Đã sửa. :3
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Vì vào học rồi bận rộn nên mình xin mỗi hai tuần cho ra một chương nhé. Mong mọi người vẫn ủng hộ truyện. :D
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
CHƯƠNG 15: TRÒ CHƠI BẮT ĐẦU
Lá Thơm là người đầu tiên lên tiếng. Cô bé hỏi Chuối Chiên:
- Thử thách của cậu là gì?
- Thử thách của tớ là các cậu hãy tìm mật thư đã được tớ giấu xung quanh đây. – Vừa trả lời, Chuối Chiên còn cố tình hướng ngón tay lên trên ý chỉ rằng mật mã đang được giấu trên cây. Cậu đã nhờ chú Đào giấu trên đó.
Tất nhiên là với chiều cao của chú Đào thì không đứa nào trong bọn có thể một mình với tới nơi cất giấu mật thư và phải tìm cách nâng chiều cao của đội. Đó là lí do Chuối Chiên muốn mọi người chơi theo đội. Sau một hồi lục tìm xung quanh không có manh mối gì, Khế Chua mới ngẩng đầu nhìn trời than thở:
- Tại sao mới chặng một mà đã khó khăn như vậy.
Bất chợt cậu nhìn thấy cái gì đó nên vẫn giữ nguyên tư thế. Rau Mầm thấy thế liền hỏi:
- Cậu bị gì thế Khế Chua? Trật cổ rồi hả? Cần tớ bẻ lại cho không?
- Không phải. Cậu nhìn kìa.

Thế là một cảnh tượng kì lạ xảy ra: có hai con người ngẩng mặt nhìn trời rồi cười hề hề. Mặt chúng trông rất thỏa mãn và nhẹ nhõm. Một cảnh tượng khác còn kì lạ hơn nữa là tám con người ngẩng mặt lên nhìn trời háo hức và cùng cười hề hề. Tất nhiên không phải cả bọn bị khùng tập thể mà là do chúng đã tìm thấy mật thư rồi. Việc còn lại chỉ là tìm cách lấy được nó thôi.

Đội Cải Thìa dùng cách cõng để lấy nhưng không thành công. Chúng đổi lại để một người cưỡi lên vai một người nhưng lại loạng choạng để nhận lấy hậu quả là Bó Xôi và Bí Luộc ngồi xoa mông dưới đất. Đội Khoai Lang thì lém lỉnh hơn: Khế Chua đưa thẳng tay phải ra trước mặt, tay trái nắm lấy khuỷu tay phải, Rau Mầm thì làm y như vậy nhưng hai đứa đứng ngược chiều nhau và tay phải người này nắm khuỷu tay trái người nọ tạo thành một chiếc kiệu. Lá Thơm đương nhiên được kiệu lên. Cô bé cho hai chân vào hai khoảng trống được tạo ra hai bên rồi ngồi xuống chễm chệ. Khế Chua và Rau Mầm lúc này cắn răng nhăn mặt đồng thời đứng dậy kiệu cô bạn của mình tới vị trí mật thư và chúng nhanh chóng lấy được nó. Đội Cải Thìa nhanh chóng học hỏi đội bạn và cũng lấy được mật thư ngay sau đó.

Cả hai đội mở mật thư thì liền lập tức há hốc mồm, trợn mắt rồi đồng thời quay ngoắt lại nhìn Chuối Chiên như thể đang hỏi cái quái gì đây vậy. Chuối Chiên chỉ lặng yên mỉm cười, đưa tay chỉ lên đầu ra dấu ráng động não suy nghĩ đi. Nội dung bức mật thư như sau:
chuồng bò.png
Cả bọn đều biết chuồng bò trông như thế nào nhưng chưa đứa nào thấy chuồng bò kiểu kì dị như trong mật thư cả. Loay hoay một hồi thì Cải Thìa mới “à” một tiếng rồi nhanh chóng mở tờ giấy gợi ý ra. Phỏng theo tờ giấy gợi ý, đáp án của các kí tự rườm rà là: sups low. Ráng nhớ lại cách biến đổi trong mật mã Mỏ Sẻ, Cải Thìa cho ra kết quả là súp lơ. Tìm ra đáp án thì đội Cải Thìa cũng nhanh chóng lên đường chạy về phía mảnh vườn của dì Súp Lơ.
Ở chặng một này hầu như hai đội đã xuất phát cùng lúc khi đội Khoai Lang cũng chỉ cần một chút thời gian sau đó để giải mật thư và chạy về phía mảnh vườn của dì Súp Lơ. Chuối Chiên cười thật tươi và háo hức với những gì các bạn của mình làm được. Mọi người giải được mật thư nhanh hơn cậu dự đoán. Khi cả hai đội đã mất dạng thì Chuối Chiên cùng chú hộ vệ Đào cũng nhanh chân rời khỏi gốc Cổ Thụ để đi đến con suối, cũng chính là chặng thứ ba.

oOo
Ở chặng thứ hai tức vườn rau nhà dì Súp Lơ, Cà Chua lúc này vẫn đứng dưới nắng nóng chờ đợi các bạn của mình. Cậu nóng nảy giẫm đạp xung quanh. Tuy rằng đang rất bực mình nhưng Cà Chua vẫn khôn ngoan lựa chọn vị trí trút giận kẻo hậu quả cậu lãnh nhận sẽ cực kì kinh khủng. Thế nên mới có cảnh tượng khá hài hước là giữa vườn rau, trưa nắng, một cậu nhóc với khuôn mặt khó chịu đang tung chân liên tục giẫm mạnh xuống đất. Ánh mắt chăm chú xác định địa điểm giẫm đạp không có rau mới mạnh mẽ tung chân xuống.

Hai đội chơi xuất hiện sau khi Cà Chua thay dì Súp Lơ dằn cho chắc đất xung quanh khu vực mình đang đứng. Cũng như Cà Chua, hai đội khá cẩn thận khi đi vào vườn rau. Tuy nghịch ngợm và hiếu động nhưng bọn chúng rất biết tôn trọng tài sản của người khác. Cũng bởi vì điều đó mà tụi nhỏ ít khi bị rầy la dẫu cho chúng có chơi bời gần nơi người lớn làm việc. Bí Luộc chạy tới nơi trước, quay trái quay phải tìm kiếm gì đó rồi lại Cà Chua:
- Cà Chua! Sao cậu lại đứng ở đây chỗ vườn của dì Súp Lơ vậy hả?
- Tớ đâu biết, Chuối Hột nhờ tớ ở đây chờ các cậu mà. – Cà Chua nhún vai trả lời. Đoạn, như sực nhớ ra điều gì đó, cậu phát tiết:
- Mà làm gì các cậu chậm chạp thế hả? Biết tớ chờ ở đây lâu như thế nào không?
- Hì hì. Xin lỗi cậu mà. Chúng tớ cũng là lần đầu tham gia nên hơi lúng túng xíu. – Khoai Lang gãi gãi đầu đáp.
Lườm lườm tám người rồi Cà Chua cũng tằng hắng giọng, nói:
- Được rồi. Thử thách của các cậu là mỗi đội phải thu hoạch năm bắp súp lơ đem vào cho dì Súp Lơ. Nên nhớ, chỉ được cắt những bắp nào đã chín chứ không phải bốc lựa tùm lum.
- Tụi tớ làm sao biết bắp nào được bắp nào không hả Cà Chua? – Nấm Rơm hỏi.
- Cái đó các cậu phải đi hỏi dì Súp Lơ, hỏi tớ cũng vô dụng, tớ không biết đâu. Đội nào xong trước sẽ được mật thư này. Ê! Ê! Ê! – Cà Chua còn chưa nói xong thì tám người đã chạy tới nhà dì Súp Lơ ở phía bên kia vườn, mặc kệ Cà Chua đứng đó la hét. Cà Chua tự nhủ lần này phải tìm cách hành mọi người thì mới hả dạ được.

Xui cho Cà Chua là dì Súp Lơ đã chỉ định khu vực nào được phép thu hoạch và do đó hai đội chỉ việc tới đó rồi cắt lấy mỗi đội năm bắp thôi. Cà Chua trề môi đưa ra hai tờ mật thư rồi khoanh tay khoái trá nhìn tám người đang nhăn mày gãi đầu gãi tai. Trong lúc chờ mọi người thì Cà Chua có xem qua và cũng cố thử giải mật thư này nhưng không sao giải được. Đó cũng là một phần lí do khiến cậu bực mình như vậy. Mật thư như sau:
tọa độ tung hoành.png
Tất nhiên tờ bí kíp nhanh chóng được cả hai đội đưa ra và giải quyết nhanh chóng. Đội Khoai Lang cho ra kết quả là: kwr sewsq. Cả đội lại tiếp tục gãi đầu gãi tai. Cà Chua cũng cúi đầu xem cả hai đội giải, khi thấy đội Khoai Lang dù có tờ gợi ý của Chuối Chiên vẫn không giải được liền cười ha ha. Đội Khoai Lang mặc kệ Cà Chua đang chọc quê, vẫn kiên trì suy nghĩ tìm ý nghĩa của dãy kí hiệu này.

Trong khi đó, đội của Cải Thìa thì cho ra kết quả là con suoosi mà cả bọn sau khi quy đổi qua mật mã Mỏ Sẻ đạt được kết quả con suối. Chúng reo hò rồi nhanh chóng chạy đi tới chặng ba bỏ lại đội Khoai Lang vẫn vò đầu bứt tóc, vừa sốt ruột vừa tức giận. Như đổ thêm dầu vào lửa, Bí Luộc không quên quay lại lêu lêu đội bạn trước khi né chiếc dép Khoai Lang ném ra. Khoai Lang thậm chí còn không thèm đi nhặt lại dép. Lúc này cả bọn mồ hôi mồ kê đổ ra lũ lượt, Khoai Lang lầm bầm:
- Dãy kí tự này nghĩa là gì nhỉ? Chúng chả có nghĩa gì cả. Chúng ta bị Chuối Hột chơi khăm rồi. – Cậu tức giận quăng tờ mật thư xuống đất.
Lá Thơm hơi giật mình nhưng vội vàng nhặt tờ giấy lên, cô bé nói:
- Tớ không nghĩ Chuối Hột chơi khăm chúng ta đâu. Có thể là chúng ta giải sai chỗ nào đó, mọi người bình tĩnh giải lại từ đầu đi.
- Đúng vậy. Hai tờ mật thư Chuối Hột đưa cho tớ hoàn toàn giống nhau, tớ không biết tờ gợi ý có giống nhau hay không nhưng với việc các cậu tới được đây, tớ nghĩ chúng cũng không khác nhau đâu. – Cà Chua nhanh chóng thanh minh cho Chuối Chiên.
Khoai Lang lúc này mới dịu dịu bớt, như để lấy lại tinh thần, cậu chàng “đánh bom” một phát khiến cả bọn bịt mũi chạy thật xa ra để mình cậu cười hề hề ngồi giữa “bãi mìn”. Chờ cho “ám khí” tan hết, cả bọn mới dám lại gần Khoai Lang. Khế Chua quát:
- Chúng ta thua tới nơi rồi mà cậu còn ngồi đó đánh rắm được.
- Cậu phải biết tớ vừa cho ra những cặn khí trong cơ thể. Lúc này tớ là sáng suốt nhất. – Khoai Lang chống chế.
- Được rồi. Vậy cậu giải thử mật thư này coi. – Khế Chua nghênh mặt thách thức.
- Đây nè. Lúc các cậu chạy đi thì tớ tìm được chỗ sai của tụi mình rồi. Thay vì số 1 là hàng ngang thì nó phải là hàng dọc và số 3 là hàng ngang. Cho ra chữ khác hồi nãy nè. Chữ… c.
- Ừ nhỉ? Chúng ta thử tiếp xem sao. – Khế Chua nhanh chóng hào hứng trở lại.
Thế là đội của Khoai Lang cũng giải được mật thư và nhanh chóng chạy tới chặng ba là con suối như trong mật thư đã nói. Khế Chua không quên khen Khoai Lang một tiếng để được đáp trả lại một cái rắm và tiếng cười hề hề kinh điển của Khoai Lang.

oOo
Cà Chua rời khỏi vườn rau nhà dì Súp Lơ sau khi hai đội bỏ đi. Điểm đến của cậu chính là cánh đồng gần con suối. Tại sao Cà Chua lại biết chặng cuối? Quay lại thời điểm Chuối Chiên sau khi bàn giao nhiệm vụ cho Cà Chua đã đuổi cậu tới vị trí trấn giữ của mình. Tuy nhiên ngay sau đó, Chuối Chiên sực nhớ ra, chạy lại chỗ Cà Chua và nói cho bạn mình biết chặng cuối của trò chơi. Lí do bởi vì Chuối Chiên không muốn Cà Chua bỏ công đứng chờ mọi người rồi sau đó cậu lại không có đóng góp gì thêm cho trò chơi cả. Chuối Chiên muốn Cà Chua cùng cậu chứng kiến khoảnh khắc cuối cùng của trò chơi.

Chuối Chiên đã ổn định vị trí của mình ở chặng ba. Cậu cùng chú hộ vệ đang đứng chờ sự xuất hiện của hai đội chơi. Tất nhiên Chuối Chiên không nôn nóng như Cà Chua. Thứ nhất, cậu không đứng chờ một mình. Thứ hai, ở gần con suối nên cũng không nóng nực như trong vườn rau. Thứ ba, cậu biết rằng hai đội cần một khoảng thời gian kha khá lâu để đến được chặng này và cậu mong rằng sẽ không thấy hai đội đến cùng lúc.

Đúng như mong muốn của Chuối Chiên, đội Cải Thìa đến trước và cũng nhanh chóng bắt tay vào thử thách chứ không hỏi han gì nhiều nữa. Cả đội bây giờ cũng đã dần quen với trò chơi mới này rồi. Thử thách lần này là bắt cá. Mỗi đội cần bắt ba con cá và cho vào cái rá mà Chuối Chiên đã chuẩn bị sẵn.
Đội của Cải Thìa lao xuống con suối một cách hưng phấn vì cả đội đã chạy vòng vòng nãy giờ rồi, nắng nóng quá, xuống nước thật là sảng khoái! Đội Cải Thìa tranh thủ lúc đội Khoai Lang chưa xuất hiện đã đùa giỡn một chút nhưng nhanh chóng giật mình lo đi bắt cá khi tiếng la oai oái của Khoai Lang vang lên.

Đội của Khoai Lang và đội của Cải Thìa có một cuộc thi bắt cá hấp dẫn nhất từ trước đến nay. Con suối này không hiếm cá và đây cũng không phải lần đầu cả bọn bắt cá nhưng có thể nói chưa lần nào hỗn loạn và náo nhiệt như hôm nay. Nấm Rơm và Lá Thơm cầm hai chiếc rá vừa cổ vũ vừa chỉ hướng cho đồng đội. Khoai Lang và Bí Luộc chú tâm bắt cá thì ít mà tập trung phá hoại đội đối phương thì nhiều. Trong khi bốn con người còn lại cặm cụi tìm bắt cá thì hai con người này lại vật nhau xuống nước đến nỗi nước bắn tung tóe làm cá hoảng sợ bơi đi mất. Cải Thìa và Rau Mầm cùng la ầm lên thì cả hai mới chịu buông ra nhưng vẫn gầm gừ nhau.

Hai đội hoàn thành thử thách gần như cùng lúc và đang háo hức nhận lấy mật thư từ Chuối Chiên. Tuy nhiên Chuối Chiên chỉ đưa hai rá cá cho chú Đào ôm lấy rồi la to: “Chạy đua tới cánh đồng phía trước các cậu ơi!” Hai đội hơi bất ngờ nhưng nhanh chóng chạy đuổi theo Chuối Chiên. Khung cảnh thật đẹp với hình ảnh chín đứa trẻ chạy đua về hướng mặt trời cùng nụ cười thật tươi trên những khuôn mặt rạng ngời. Còn có hình ảnh của một người trẻ lớn vừa chạy vừa dáo diếc ngó nghiêng hai bên nách lo sợ đánh rơi những con cá kia.
…oOo…​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Diên Vỹ Tâm Khiết

Gà tích cực
Tham gia
7/7/16
Bài viết
84
Gạo
0,0
Chương này bạn viết rất tốt!
Mình chỉ góp ý chút là bạn có thể giải thích thêm cách giải không? Kiểu đọc chỉ biết mở và kết chứ không biết diễn biến như thế nào, cách giải ra làm sao. Hiểu được cách giải sẽ thú vị hơn, như thế đấy!
 

Diên Vỹ Tâm Khiết

Gà tích cực
Tham gia
7/7/16
Bài viết
84
Gạo
0,0
Phỏng theo tờ giấy gợi ý, đáp án của các kí tự rườm rà là: sups low
Trong khi đó, đội của Cải Thìa thì cho ra kết quả là: con suoosi mà cả bọn sau khi quy đổi qua mật mã Mỏ Sẻ đạt được kết quả con suối


bạn chọn 1 là "là", 2 là ":" chứ không nên dùng cả hai ở trường hợp này. Bạn thiếu dấu " " cho cả 4 câu trên. "sups low" , "Ê!Ê!Ê!", "c", "con suoosi"
 

nhatlienhoan

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
9/6/16
Bài viết
334
Gạo
1.500,0
Chương này bạn viết rất tốt!
Mình chỉ góp ý chút là bạn có thể giải thích thêm cách giải không? Kiểu đọc chỉ biết mở và kết chứ không biết diễn biến như thế nào, cách giải ra làm sao. Hiểu được cách giải sẽ thú vị hơn, như thế đấy!
Bạn có thể cùng giải với các bạn của Chuối Chiên mà? Bạn cũng có "tờ hướng dẫn" và" mật thư" như họ. Tại sao không thử tự mình giải xem kết quả như thế nào? Lí do mình để mật thư là để các bạn tự giải đấy, nó sẽ thú vị hơn, như thế đấy!
Vấn đề "..." thì trong bài mình để in nghiêng nhưng paste qua đây lại mất định dạng đi. =.=
Mình đã sửa những lỗi bạn đề cập.
 
Bên trên