Nói một cách nghiêm túc, lần một, bạn Chim cực thích bài này.
- "
Cảm xúc đôi khi cũng như cái ví tiền: Cạn .. Ta luôn cố gắng lấp đầy nó rồi cũng như cố gắng vứt bớt đi ở xó xỉnh nào đấy thậm chí không nhớ nổi. Điều quan trọng nhất là đối mặt với những lúc cạn tiền, ta thấy tiếc, tiếc thời gian, tiếc tiền bạc. Nhưng những lúc như vậy khiến mình trưởng thành hơn. Nhưng là để sẵn sàng cho những lần ngu ngốc mới. Ta chỉ khôn hơn so với những cái ngu ngốc cũ mà thôi. Phải không ?"
Đoạn này quá hay. Bạn nói quá đúng cảm xúc về cái ví tiền.

Và suy nghĩ giữa trưởng thành và ngu ngốc của bạn thì khá giống Chim. Chim từng có câu như thế này: "Một con người mãi vẫn dại ở mỗi một mốc trong suốt cuộc đời.".
conruoinho: Chim mắc bệnh cuồng câu này của bản thân.
- "
... một vài thứ không hoàn hảo làm cho cả bức tranh hoàn hảo."
Câu này làm Chim nghĩ đến đánh giá của bản thân về một khuôn mặt đẹp. Có những khuôn mặt, từng đường nét không thực sự đẹp, nếu so với một khuôn mặt khác. Nhưng tổng thể lại rất hài hòa, cái mà người ta gọi là khuôn mặt đẹp. Ngược lại, có những khuôn mặt không thật sự thu hút, nhưng nếu che đôi môi đi để nhìn đôi mắt (và tương tự thế với những bộ phận khác trên khuôn mặt) thì chúng ta sẽ phải thốt lên rằng đôi mắt ấy quá đẹp.
- "Dù rằng người ta sẽ chẳng thế tỉnh dậy với một cái chân đau nếu như trong mơ họ bị ngã từ tầng năm xuống, người ta cũng thể bị ám ảnh ngày này qua ngày khác với chỉ một cơn ác mộng, nhưng người ta có thể rất buồn nếu như đang mơ mà nhận được một cuộc điện thoại nhầm số."
Chim cũng thích câu này, nhất là ý đầu tiên.
Nói chung là Chim thích cách dùng từ, văn phong và cảm xúc lẫn suy nghĩ trong bài này. Tuy nhiên, cái tinh thần chung của bài, hay gọi là cái hồn văn, hồn thơ gì gì ấy

thì Chim không thích lắm. Có cái gì đó vẻ như bất cần đời, à không, buông xuôi thì đúng hơn, mà cũng không phải, có lẽ là tiêu cực. Thái độ chung nhất của bài viết dễ kéo tinh thần người ta xuống vực.
Lại lảm nhảm đấy.
Nói một cách nghiêm túc, lần hai, bài của bạn sẽ hoàn hảo hơn về mặt trình bày, nếu:
- bạn viết chữ, thay vì viết số;
- không có dấu cách trước dấu hỏi;
- hoặc là bạn dùng dấu chấm (.)/chấm lửng(...); hoặc là bạn chú thích thêm về cách dùng dấu hai-chấm-ngang (Chim tạm gọi vậy nhé, vì dấu hai chấm là dấu này [:] cơ

). Chim nghĩ, về văn thơ, tác giả được quyền sáng tác, sáng tác thoải mái, trong khuôn khổ và cả ngoài khuôn khổ, NHƯNG cái gì không nằm trong khuôn khổ thì cần giải thích để tránh bị độc giả hiểu lầm là tác giả dùng sai, để độc giả hiểu rằng đó là chủ ý của tác giả. Cũng như từ ngữ, khi tác giả dùng một từ mới không-có-trong-từ-điển thì sẽ có chú thích riêng cho từ ấy để độc giả hiểu hơn về cách viết cũng như cách dùng từ của tác giả. Riêng về dấu hai-chấm-ngang của bạn, Chim không chắc là nó sẽ tạo được một-cuộc-cách-mạng về dấu câu, trong văn học viết, NHƯNG Chim nghĩ, nó đã tạo ra phong cách viết của bạn, trong văn học mạng. Thấy nó, là thấy bạn, là thấy Nhật Kí Lạ?!
Chúc dự án của các bạn trên Gác Sách nói riêng và ở những nơi khác nói chung tiến hành suôn sẻ và gặt hái được nhiều thành công!
