Tam Kiếp Xuyên Không - Cập nhật - Tử Y

Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 20.
“Tàm Thái, ý ngươi là thế nào đây?” Trầm Minh nhàn nhạt hỏi, không giận tự uy.

“Các ngươi... các ngươi đang làm gì vậy?” Tàm Thái cuống quýt đứng lên từ chổ ngồi “Đế Quân, lão thần không biết chuyện gì đang xảy ra...xin hãy tin lão thần”.

“Đế Quân, Trường Tây binh đối với ngài chổ nào đắt tội, mà ngài khinh nhờn chúng tôi, năm lần bảy lượt muốn khước từ hôn ước?” Một khôi giáp binh lính lớn giọng chất vấn.

“Bổn Đế Quân khước từ hôn ước lúc nào?” mày kiếm nhướng lên đầy nghi hoặc.

“Nếu không thì sao mãi mà Đế Quân vẫn không lập Nhã Linh Công Chúa làm phi? Đế Quân, Nhã Linh Công Chúa đã rất bất mãn người, người hiểu không? Chúng tôi chỉ thay Công Chúa đòi lại công đạo!” Khôi giáp binh lính đó vẫn cương quyết.

“Diệp Công Chúa bất mãn bổn Đế Quân?” Trầm Minh nghi hoặc nhìn sang Diệp Nhã Linh sắp chực khóc.

“Đế Quân, bổn Công Chúa đến Long Diên Quốc đến nay đã ba tháng, Đế Quân ân sủng không hết, bổn Công Chúa nào đâu dám bất mãn với người”.

“Công Chúa, nếu Công Chúa không bất mãn với Đế Quân, vì sao bảo chúng tôi trong dạ yến đêm nay phải bức cung Đế Quân cho Công Chúa một danh phận?”

Lập tức, hai đội khôi giáp binh sĩ phi thân lao lên long đài, khí thế hừng hực. Trầm Minh ngà ngà say nghiêng ngã tránh né
“Diệp Công Chúa! Uổng công bổn Đế Quân tin tưởng ngươi!”
Diệp Nhã Linh đôi mắt đầy hoảng sợ, che mặt khóc nức nở “Đế Quân! Ta không có...”

Một thanh kiếm bén nhọn chèn vào yết hầu Trầm Minh, tên cầm kiếm lên tiếng “Đế Quân, mau chọn cho Công Chúa một danh phận thoả đáng đi!”

“Khoan đã!” Diệp Nhã Linh ngừng khóc, khôi phục lại bộ dáng công chúa Tây Cương uy quyền “Ta biết đây là chủ ý của Phụ Hoàng Bệ Hạ, ta không dám chống đối, nhưng ta vẫn có ý riêng của ta. Ta đã vì đêm dạ yến này mà dày công chuẩn bị một vũ khúc, ta mong Đế Quân có thể vì vũ khíc ấy mà thật tâm thích ta. Thế nên nếu các ngươi còn xem ta là công chúa, có thể để ta hiến một vũ khúc vì Đế Quân trước khi bức ép ngài ấy được không?”

“Nếu Công Chúa chỉ có một tâm nguyện nhỏ như vậy thì dĩ nhiên là được. Mời Công Chúa!”
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 21.
Diệp Nhã Linh uyển chuyển bước lên đài, cúi mình thi lễ với Trầm Minh một cái, thân mình xoay một vòng, tà váy tung bay tựa tiên nữ giáng trần. Đôi tay trắng nõn ngọc ngà vung lên không, dải lụa từ ống tay áo bay ra rồi uốn lượn một cách thần kỳ theo nhịp nhảy xoay vòng tựa như không hồi kết.
Tất cả trầm trồ khen ngợi, mãi xem đến quên mất bầu không khí căn thẳng trên long đài nãy giờ.
Cánh chim hạc dập dìu bay. Cánh tay ngọc thoăn thoắt đưa lên hạ xuống. Thân ảnh bé nhỏ tiến ngày càng gần long đài. Hàng khuy ngọc bên tà váy bung dần từng nút.

Khi dải lụa lần nữa vung lên, toáng lính đầu tiên ngã xuống. Diệp Nhã Linh vẫn xoay tròn trong vũ khúc của riêng mình, binh lính xung quanh biến sắc, lảo đảo lùi lại. Đến khi tên cầm kiếm kề vào cổ Trầm Minh nhận ra bất thường thì đã thấy Diệp Nhã Linh áp sát, dải lụa mềm được thay bằng thanh chuỷ thuỷ bén ngót.
“Nhục mạ bổn Công Chúa! Chết!” Ra tay mạnh mẽ chuẩn xác, tên lính ngã xuống theo dòng máu tươi phún ra từ cổ.

Mỗi một nhịp xoay vòng, mỗi một cái giơ tay nhấc chân, từng tên từng tên một ngã xuống không tin nỗi vào mắt mình. Tây Cương Công Chúa dịu dàng đến yếu đuối quanh năm chỉ biết cầm kỳ thi hoạ không ngờ lại dũng mãnh thế này.

Tên cuối cùng ngã xuống, Diệp Nhã Linh cũng ưu nhã kết thúc điệu múa, chậm rãi quỳ xuống chân Trầm Minh
“Tây Trường binh vô pháp vô thiên nhục mạ bổn cung, nay bổn cung đã lấy cái chết của họ để rửa oan, đồng thời xin dâng Đế Quân ba ngàn Tây Trường binh ngoại thành cùng năm trăm quân hộ vệ hồi môn sung vào quân ngũ để bồi tội, mong Đế Quân minh xét”.

Trầm Minh mỉm cười đỡ lên Diệp Nhã Linh
“Diệp Công Chúa bỏ cái riêng vì đại cuộc thật đáng khâm phục, nào đâu có gì trách tội. Nếu đã là hiểu lầm, Diệp Công Chúa hà tất phải thỉnh tội với ta. Chân tình của Công Chúa ta xin nhận, bình thân!”

“Tạ Đế Quân thấu hiểu!”

“Không được!Đế Quân” Tàm Thái bây giờ mới bước ra “Diệp Công Chúa dù sao cũng là ái nữ của Tây Cương Vương, nay chúng ta sung quân toàn bộ binh lính hồi môn của Tây Cương Công Chúa mà không có lời giải thích rõ ràng e là không thoả đáng!”

“Lời nói của bổn Công Chúa nãy giờ vẫn chưa phải là lời giải thích rõ ràng nhất hay sao Tàm Thừa Tướng? Ông muốn Đế Quân hiểu lầm ta hay ông còn có ý gì khác mà vẫn cố chấp như vậy?” Diệp Nhã Linh ra oai, hình ảnh uy vũ ban nãy lại hiện về trong tâm trí mọi người.

“Không...Không phải như vậy...” Tàm Thái hoảng sợ đến ấp úng không nói thành lời.

“Chuyện hôm nay đến đây thôi, bổn Đế Quân không muốn nghe ai nhắc gì về chuyện này nữa! Bãi giá hồi cung”
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 22.
Tẩm cung hoàng thất.
“Diệp Công Chúa, không có lệnh của bổn Đế Quân, nàng dám vào đây?”

“Ai nha Đế Quân, người thật là vô tình nha, bổn công chúa đã có công hộ giá, Đế Quân ngài còn không tuyên người ta vào thị tẩm sao...?”

“Diệp Công Chúa kêu người bức cung bổn Đế Quân, tính sao đây?”

“Đế Quân! Người thừa biết rồi mà... Thật oan cho ta quá!”

“Nếu không biết trước, ta còn tưởng là thật đấy!”

“Đế Quân! Người ta chỉ muốn Người thật lòng thương người ta thôi.”

“Thôi đừng đùa nữa đi, nửa đêm nửa hôm lại lén lút đến đây làm gì?” Trầm Minh khôi phục vẻ lạnh nhạt cố hữu.

“Xem thầy thôi” Diệp Nhã Linh tinh nghịch nhúng vai “Thầy thấy hôm nay em múa thế nào? Đẹp chứ”

“Ừa!”

“Ừa là sao cơ! Người ta múa hay như vậy mà!” Diệp Nhã Linh dịu dàng đêm dạ yến biến mất, thay vào là một Diệp Nhã Linh tinh nghịch túm váy dậm chân phản đối.

“Hôm nay phỗng tay trên Trường Tây binh lại chẳng định được hôn lễ, hẳn là Tàm Thái tức lắm, sắp tới lão lại bày mưu gì nữa đây, phải cẩn thận đó!” Trầm Minh nghiêm túc.

Diệp Nhã Linh điềm nhiên ngồi xuống tràng kỷ bên cạnh, thuận tay rót cho mình một chén trà “Hẳn là hắn tức rồi, nhưng mà thầy đừng lo, em là nhị đẳng taekwondo mà!”

Uống xong chén trà, Diệp Nhã Linh chủ động rời đi vì đêm đã khuya, để lại Trầm Minh ngồi ưu tư nhớ lại khỏanh khắc Diệp Nhã Linh lã chả khóc khi mình nói không tin tưởng nàng. Lúc ấy, nếu không phải vì đang diễn kịch vì đại cuộc, ắt hẳn Trầm Minh đã nhào lại ôm Diệp Nhã Linh mà vỗ về.
Có một hạt mầm nho nhỏ đã nảy lên.
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 23.
Ngọc Dương Cung.
"Công Chúa an hảo! " Doanh Dao từ ngoài bước vào thi lễ, trên tay bưng một khay bánh nhỏ xinh. Từng khối bánh mềm mại màu hồng nhạt vô cùng hấp dẫn.
"Công Chúa, bánh từ Tây Cương đưa tới, Công Chúa ăn cho đỡ nhớ hương vị quê nhà".

"Ừm, ngươi lấy một ít để ta dâng lên Đế Quân" Diệp Nhã Linh nhón lấy một miếng bánh tinh xảo, mân mê "Hoàng Thượng có nhắn nhủ gì không? "

Doanh Dao vội quỳ sụp xuống.
"Công Chúa, Công Chúa tha tội nô tì mới dám nói..."

"Ừm. " Diệp Nhã Linh hờ hững.

"Công Chúa, Hoàng Thượng có chỉ...Công Chúa đến Long Diên Quốc đã nửa năm, mà hôn sự vẫn chưa thành, Hoàng Thượng cho Công Chúa thời hạn 2 tháng, nếu Công Chúa vẫn chưa mê hoặc được Long Diên Đế Quân, Hoàng Thượng sẽ...sẽ tiến cống Linh Lung Công Chúa cho Long Diên Đế Quân! " Doanh Dao quỳ sát tận đất một cách hoảng sợ.

"Linh Lung? Du Linh Lung? " Trái với suy nghĩ của Doanh Dao, Diệp Nhã Linh chẳng những không tức giận mà còn khá hờ hững.

"Không phải đâu, là Diệp Linh Lung, Linh Lung Công Chúa là biểu muội của Người mà, Người không nhớ sao? " Doanh Dao bình tĩnh trở lại.

"À, bổn cung nhớ rồi" Diệp Nhã Linh phẩy tay "Ngươi lui xuống chọn những khối bánh hoàn mĩ nhất để ta dâng lên Đế Quân"
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 24.
Thanh Loan Điện.
Trầm Minh yên tĩnh bên án thư phê tấu sớ, một thái giám cung kính bước vào.
"Bẩm Đế Quân, Tây Cương Công Chúa cầu kiến".

Trầm Minh nhẹ giọng
"Cho vào".

Diệp Nhã Linh vén rèm châu nhẹ bước tiến vào, uyển chuyển nghiêng mình thi lễ
"Tham kiến Đế Quân, hôm nay Tây Cương Quốc có gửi đến cho Bổn Công Chúa ít bánh Hồng Liên, bổn Công Chúa liền nghĩ muốn mang cho Đế Quân cùng thưởng thức".

Trầm Minh cười đáp lễ
"Diệp Công Chúa có lòng! Bổn Đế Quân đa tạ".

"Đế Quân thích thì tốt". Giọng Diệp Nhã Linh thánh thót vang lên "Tất cả lui ra, Bổn Cung muốn cùng Đế Quân đây bồi đắp tình cảm".

Tất cả đồng thanh "Tuân lệnh! " sau đó toàn bộ thoái lui. Để lại Diệp Nhã Linh dịu dàng hiền thục đứng giữa thư phòng.

"Sao nào? Có chuyện gì mà mới sáng sớm đã chạy đến đây?" Trầm Minh khôi phục dáng vẻ thầy Minh mà nói chuyện.

Chỉ chờ có vậy, Diệp Nhã Linh lập tức túm váy chạy đến bên án thư
"Thầy Minh, tiểu tam sắp lên đài rồi! "

"Du Linh Lung? " Trầm Minh ra vẻ hiểu chuyện.

"Đúng Đúng! Nhưng vì chúng ta xuyên qua nên chắc cả hoàng tộc đều đổi họ luôn rồi! Tiểu tam tên Diệp Linh Lung cơ! " Diệp Nhã Linh liến thoắng nói.

"Thì có sao đâu, em sợ gì chứ? " Trầm Minh lại tiếp tục với lấy một quyển tấu chương.

"Không không thầy Minh! Thầy không được thích tiểu tam đó đâu nha! " Diệp Nhã Linh chặn lại quyển tấu chương đó.

"Vì sao? " Trầm Minh nghi hoặc nhìn sang?

"Thì thì...như vậy sẽ không đúng nguyên tác..."Diệp Nhã Linh ấp úng.

"Thì có làm sao đâu chứ? " Trầm Minh lại ra vẻ khó hiểu.

"Không! Dứt khoát không được! Thầy cũng hiểu con người của tiểu tam đó mà, thầy phải hứa là không được thích tiểu tam đó cơ! " Diệp Nhã Linh gấp đến sắp khóc

Trầm Minh phì cười "Được rồi, ta hứa, trở về đi".

Diệp Nhã Linh lúc này mới nhoẻn miệng cười tinh nghịch, sau đó khôi phục lại bộ dáng thục nữ
"Bổn Cung đa tạ Đế Quân thấu hiểu, Bổn Cung xin phép cáo lui, chúc Đế Quân ngon miệng".
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 25.
Để Hoàng Đế Tây Cương khỏi nghi ngờ, ngày ngày Diệp Nhã Linh theo kế hoạch đã bàn với Trầm Minh, luôn luôn quấn theo Long Diên Đế Quân, luôn cố tình tạo ra những cái chạm mặt tình cờ rồi đôi ba câu trò chuyện.
Diệp Nhã Linh rất vui, tuy đây là kế hoạch đã được định sẵn, nhưng nhiều hơn một lần gặp Trầm Minh, Diệp Nhã Linh lại vui thêm một phần.
Về phần Trầm Minh, vì đây là kế hoạch đã được định sẵn nên Trầm Minh không còn thấy phiền toái như lúc Diệp Nhã Linh theo đuổi mình khi còn ở trường nữa. Mà thay vào đó là sự vui vẻ, tận hưởng chút ngọt ngào mà Diệp Nhã Linh mang lại.
Triều thần đều cảm thấy tình cảm giữa Đế Quân và Tây Cương Công Chúa có phần tốt lên, dù Đế Quân không nói ngày định hôn lễ nhưng cũng chẳng ai có can đảm nhắc đến Dạ Hồng Yến nữa.
Tàm Thái bức rứt không yên nhưng vẫn cắn răng ngậm bồ hòn làm ngọt, binh không có, quyền có cũng như không, chức quan này hắn vẫn còn chưa có muốn mất đâu.
Hôn sự của hai vị này khi nào tới thì tới, triều thần chẳng dám bàn tán nữa. Trước mắt là Đại Hội Triều Đường ba năm một lần mới có nên ai nấy đều rất háo hức và chuyên tâm chuẩn bị để không phải thất lễ với quan khách các nước.
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 26.
Đại Hội Triều Đường ở Long Diên Quốc trước nay là một dịp vô cùng quan trọng. Vừa để kết giao tình hữu nghị giữa các nước lân bang, vừa để thị uy, phô trương thanh thế.
Vì thế, tất cả mọi thứ từ y phục phải được may bằng loại gấm thượng hạng nhất, phục sức phải tinh xảo, trang trí phải diễm lệ cầu kì, vật dụng trong yến tiệc phải được lựa chọn tỉ mỉ, tất cả phải tạo nên một tổng thể hoàn hảo.

Diệp Nhã Linh xem qua đoạn miêu tả yến tiệc này trong sách đã thầm xuýt xoa ao ước, tưởng tượng không dưới trăm lần khung cảnh xa hoa lộng lẫy này, nay được tận mắt chứng kiến, tự mình được tham dự liền không khỏi phấn khích đến điên lên.

"Công Chúa, cẩm phục đưa đến lần này, Công Chúa xem có ưng ý không?"

Doanh Giao vén rèm bước vào, theo sau là mười hai cung nữ cung kính hai tay bưng những khay quần áo, trang sức, mũ miện lấp lánh.

Diệp Nhã Linh nheo mắt thở dài:
"Doanh Giao à, ta biết nói sao với ngươi đây? Cứ mỗi lần ta bảo ưng rồi, ngươi lại mang thêm một kiện y phục mới đến. Đây là lần thứ tám rồi đó! Ngươi muốn ta thử đến mệt chết sao?"

Doanh Giao bối rối:
"Nhưng mà Công Chúa, chẳng phải lần nào Công Chúa cũng nói y phục lúc sau đẹp hơn lúc trước sao... Huống hồ đây là dịp quan trọng, không qua loa được đâu Công Chúa!"

Diệp Nhã Linh thích những y phục cổ trang, không sai, khi nhìn lần đầu nhìn thấy những bộ y phục được thêu bằng chỉ vàng óng ánh quả thật rất phấn khích. Nhưng cách mặc vào rất phức tạp, lại nhiều lớp đến nặng chịch. Doanh Giao lại quá nhiệt tình mang y phục mới đến cho cô vui, kết quả hào hứng đến lần thứ năm, Diệp Nhã Linh đã thở không ra hơi.

"Công Chúa, Đế Quân truyền lệnh, y phục Đế Quân chuẩn bị cho Công Chúa còn nhiều, Công Chúa cứ từ từ thử."
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 27.
Đại Hội Triều Đường.
Đại hội mà con dân Long Diên mong chờ cuối cùng cũng đến. Ân xá của Đế Quân len lỏi khắp các ngõ ngách vương quốc, từ những con hẻm nhỏ nhất đến cung điện nguy nga, ai ai cũng khấp khởi vui mừng.
Sứ giả các nước tề tựu nhiệt liệt chúc rượu nhau, nữ tỳ nối nhau từng hàng vào ra dâng rượu bày yến liên tiếp, bên ngoài là từng nhóm tuỳ tùng của các sứ giả nghiêm chỉnh đứng cạnh những rương cống vật chờ truyền gọi vào trong.

Tám hồi trống dứt khoát vang lên, tất cả mọi hoạt động ngừng lại, bá quan văn võ cùng các sứ giả đồng loạt buông xuống chun rượu cung kính đứng lên, âm thanh vang vọng:
"Cung nghênh Đế Quân thượng tiệc!"

Tiếng hô vừa dứt, Hiên Viên Trầm Minh khoác long bào đỏ rực uy vũ tiến vào, cạnh bên là Diệp Nhã Linh cũng một thân đỏ rực diễm lệ đến chói mắt. Nếu ai để ý kỹ đều sẽ thấy, những vân mây lấp lánh được thêu bằng chỉ bạc trên tà váy Diệp Nhã Linh cũng cùng một phong cách thêu rồng bạc uy mãnh trên ngực áo Hiên Viên Trầm Minh.

Trước ánh mắt kính nễ xen lẫn ngạc nhiên của mọi người, Hiên Viên Trầm Minh điềm tĩnh bước lên long ngai, tiêu sái phất tay:
"Mọi người bình thân! Đây là hôn thê của ta, Tây Cương Công Chúa, Diệp Nhã Linh!"

"Cung nghênh Công Chúa thượng tiệc!"

Diệp Nhã Linh thân là hôn thê của Long Diên Đế Quân nên được sắp xếp ngồi bên cạnh ngài, tùy ý hưởng dụng tiện nghi của bậc mẫu nghi thiên hạ.

"Tâu Đế Quân, tâu Công Chúa Điện hạ! Thần là sứ giả Bắc Mạn Quốc, xin kính dâng lên Long Diên Đế Quân tinh tuý của Bắc Mạn, một cặp áo choàng lông hồ ly đuôi đỏ."

"Tâu Đế Quân, tâu Công Chúa Điện hạ! Thần là sứ giả Điện Lương Quốc, phụng mệnh quốc vương xin dâng lên một cặp bảo bình được tạc bằng bích ngọc nguyên khối."

"Tâu Đế Quân, tâu Công Chúa Điện hạ! Người Sa Vực chúng tôi quanh năm rong ruổi trên thảo nguyên không có gì quý giá, xin dâng đến Long Diên năm cặp ngựa chiến thuần chủng."
 
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 28.
Các lượt sứ giả tiến đến chúc rượu dâng lễ vật cứ tràn lên không ngớt, cho đến khi một nữ tử phục sức đặt biệt tiến lên đã khiến cho Diệp Nhã Linh nghiêng mắt ngắm nhìn.

Nữ tử một thân sa y màu xanh ngọc tôn lên vẻ mong manh của thiếu nữ. Chiếc váy sa y nhiều lớp đan xen quấn quanh vòng eo mảnh khảnh, một chiếc đai lưng kết bằng những khuyên vàng đính bạch ngọc lấp lánh vô cùng tinh xảo khiến người đối diện luôn muốn chú mục vào vòng bụng trắng nỏn mềm mại. Một lớp vải quây cố định khuôn ngực đầy đặn cùng món trang sức trước ngực áo lấp lánh đầy thu hút. Bờ vai mịn màng như ẩn như hiện bên trong làn tóc đen óng buông xoã tự nhiên được tết thêm những sợi vàng quyến rũ. Thiếu nữ uyễn chuyển bước lên phía trước, đôi cánh tay đeo món trang sức đặc biệt đưa lên tai tháo xuống chiếc mạng che mặt mỏng manh.

Diệp Nhã Linh đang say mê chiêm ngưỡng nhan sắc khuynh thành của cô gái chợt rùng mình đánh rơi cả đôi đũa khi thiếu nữ cất tiếng, giọng trong trẻo như pha lê:
"Thần nữ Diệp Linh Lung đến từ Tây Cương Quốc, xin dâng lên Long Diên Đế Quân tấm lòng thành kết mối bang giao cùng một đôi gấm Phụng Hoàng Triều Nhật được dệt từ hai vạn lạng tơ vàng thượng hạng của Tây Cương bởi những tay thợ lành nghề bậc nhất."

Đến lúc này mọi người mới bừng tỉnh, tấm tắc xuýt xoa khen ngợi món cống phẩm giá trị liên thành của mỹ nhân mang đến.

Trái với vẻ ngẩn ngơ của mọi người, Trầm Minh điềm nhiên nhấp một ngụm rượu:
"Thì ra là Tây Cương Nhị Công Chúa, Quý Quốc đã ưu ái tặng ta một Nhã Linh Công Chúa như hoa như ngọc, nay lại hào phóng đưa đến một bảo vật thế gian hiếm có. Thật đa tạ!"

Thấy Trầm Minh từ đầu đến cuối không một chữ nói đến mình lại như không nặng không nhẹ nhắc đến Diệp Nhã Linh, Diệp Linh Lung không hài lòng nhưng lại vô cùng khéo léo che dấu điều đó trong một cái nhún người:
"Nhã Linh tỷ gả đến Long Diên được Đế Quân thương yêu là phúc phận của Tây Cương. Thần nữ thay mặt con dân Tây Cương đa tạ Đế Quân."

Thấy Trầm Minh gật đầu, đoán chừng không còn muốn nói nữa, Diệp Linh Lung khéo léo cáo lui về chổ.
Kể từ lúc biết được đệ nhất tiểu tam Du Linh Lung hãm hại nữ chính, luôn cậy thế ái nữ của hoàng thất Tây Cương để chèn ép, bức chết nữ chính lại là thiếu nữ dịu dàng như mật trước mắt mình, Diệp Nhã Linh có chút không tin vào mắt mình. Suốt từ lúc đó, Diệp Nhã Linh cứ vô tình đưa ánh nhìn tới chổ ngồi của vị hoàng muội bất đắc dĩ này, nhưng lần nào cũng nhận lại nụ cười thân thiện cùng cái gật đầu hữu lễ khiến Diệp Nhã Linh cũng bối rối trong lòng.

Nhưng sẽ rất nhanh thôi, Diệp Nhã Linh sẽ mau chóng được thấy cảnh tiểu tam lên đài đúng như trong sách đã viết.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Tham gia
17/9/19
Bài viết
61
Gạo
0,0
Chương 29.
Nhu đình bên hành cung là một lâu đình nho nhỏ khá đơn sơ với bộ bàn đá, làm thành nơi hóng gió cho những ai muốn nghỉ ngơi trong khi tản bộ nhằm vơi bớt hơi rượu trong người khi đang dự yến tiệc để không làm mất mặt trước thánh giá.
Buổi tiệc ra mắt sứ giả đến yết kiến đã kết thúc, Diệp Nhã Linh nhàn nhã ngồi gõ gõ những ngón tay xinh xắn xuống mặt bàn đá lạnh lẽo kiên nhẫn chờ tình tiết sách viết xuất hiện. Quả nhiên không lâu sau đó, thiếu nữ nhu mì vận y phục xanh ngọc xuất hiện.

"Thỉnh an Biểu tỷ, sương khuya đã lạnh vậy mà Biểu tỷ vẫn có nhã hứng hóng gió ở đây."

Diệp Nhã Linh ngẩng đầu lên bắt gặp nụ cười như có như không của thiếu nữ trước mặt, nụ cười dường như luôn hiện hữu ở đó chứ không hề pha lẫn niềm vui thật sự của một muội muội trông thấy tỷ tỷ của mình.

"Linh Lung muội muội vội vàng đến đây, là phụ hoàng bệ hạ người gấp hay là do Linh Lung muội muội nóng lòng?"

Tức khắc, Du Linh Lung thu lại nụ cười trên môi, không quên hung hăng trừng Diệp Nhã Linh một cái rồi bước hẳn vào trong đình.

"Nhã Linh ngươi, đừng tự cho mình là thông minh. Bao năm qua ngươi trông thấy ta thì luôn là bộ dáng sợ sệt. Mới nửa tháng không gặp, nghe nói ngươi được Long Diên Đế Quân sủng ái, gan cũng to lên rồi sao? Nghe ta gọi một tiếng tỷ tỷ, ngươi liền nghĩ mình là tỷ tỷ thật chắc?"

Diệp Nhã Linh không tỏ ra bất ngờ, chỉ ôn hoà cười một cái
"Linh Lung muội muội, đây không phải hoàng cung Tây Cương, cũng không phải vương thất của ta. Muội muội nên cẩn trọng lời nói."

Du Linh Lung hừ một tiếng khinh thường
"Đừng tưởng mình sẽ thành phụng hoàng bay lên cành cao mà lên giọng dạy ta Biểu tỷ à. Nếu Long Diên Đế Quân thật sự hứng thú với ngươi thì vì sao nửa năm nay không có động tĩnh gì thế?"

"Đế Quân trăm công ngàn việc, người có an bài riêng..."

"Thôi ngươi im đi!" Du Linh Lung hung hăng ngắt lời "Phụ hoàng đã quá bất mãn với phế vật như ngươi rồi! Hậu cung bỏ trống, ngươi thì được đưa đến tận cửa. Vậy mà có mỗi việc dâng tấm thân lên đổi lấy Hậu vị, ngươi cũng không làm được. Thế thì đến bao giờ Tây Cương ta chờ được ngươi tiếp ứng lật đổ Long Diên?"

Diệp Nhã Linh nghe đến câu dâng tấm thân lên đổi lấy Hậu vị, dù đã biết trước vẫn không khỏi ngượng ngùng
"Việc này... không gấp được..."

Du Linh Lung khinh thường đứng lên xoay người có ý bỏ đi
"Sớm biết ngươi vô dụng, ta mới phải đến đây!"
 
Bên trên