[Thần thoại] Những anh hùng Hy Lạp của Percy Jackson - Drop - Rick Riordan (Magic Purple dịch)

percy-jacksons-greek-heroes.png


NHỮNG ANH HÙNG HY LẠP CỦA PERCY JACKSON

Tác giả: Rick Riordan
Dịch và Hiệu đính: Magic Purple
Thể loại: Thần thoại, giả tưởng
Tình trạng: xuất bản, 305 trang
Cảnh báo: Không
Truyện dịch chưa được sự đồng ý của tác giả
Bản dịch chỉ đăng tải trên Gác Sách.
Xin đừng mang đi nơi khác.
Link đọc truyện trên thư viện: ĐÂY

***

Ai đã chặt đầu Medusa? Ai được nuôi dưỡng bởi một con gấu mẹ? Ai đã thuần hóa Pegasus? Một á thần cần phải biết điều đó, và Percy Jackson có thể làm thỏa mãn bạn bằng tất cả những chiến công mạo hiểm của Perseus, Atlanta, Bellerphon, và những anh hùng Hy Lạp chính còn lại. Được kể lại bằng phong cách khôi hài, thiếu tôn kính mà các độc giả đã mong chờ từ Percy.
(Theo rickriordan.com)
Mục lục
Giới thiệu
Perseus muốn một cái ôm: Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4
Psyche chôm một hộp kem làm đẹp: Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6
Phaethon rớt bài thi bằng lái: Phần 1 - Phần 2
Daedalus phát minh hầu như mọi thứ: Phần 1 - Phần 2 - Phần 3
Theseus chém quái vật: Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6
Atalanta vs. Ba trái táo: Phần 1 - Phần 2 - Phần 3
Dù cho nó là bất cứ điều gì, Bellerophon đã không làm điều đó: Phần 1 - Phần 2
Cyrene thụi một con sư tử
Orpheus độc tấu: Phần 1 - Phần 2
Hercules thực hiện mười hai điều ngu ngốc
Jason tìm thấy một chiếc chăn thực sự cột vương quốc lại với nhau
Lời bạt
---o0o---​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
Ai mà chẳng thế. Từ nữ thần đồng trinh cho đến nam thân siêu lăng nhăng.
Hehe, thấy đúng là các bác thần này bác nào cũng thù vặt nữa chứ, đâu riêng mình Percy đâu.
Ha ha ha... :))

Quay về câu chuyện này. Ta thấy mấy câu chuyện về nữ anh hùng Percy truyền tải đến nhiều vấn đề ý nghĩa hơn, có nhân tính hơn chứ không chỉ đơn thuần châm chọc mấy vị nam anh hùng. Ví dụ như mấy cái này:
Tuy nhiên… cô nhận ra điều gì đó của chính mình trong Iasus. Ông ta có cùng nụ cười hung dữ, cùng đôi mắt tàn nhẫn. Ông ta không quan tâm về tình cảm. Ông ta chỉ thích thú điều sẽ giúp ông ta sống sót. Atalanta hiểu điều đó, thậm chí nếu nó đau đớn. Cô bắt đầu tự hỏi liệu cô đã thừa kế sự hoang dã của cô từ Mẹ Gấu hay từ người cha hoàng gia của cô.

Hay cái này:
Atalanta tình cờ nghe được cuộc trao đổi. Cô giả vờ không nhìn, nhưng ngoài khóe mắt của cô đánh giá Hippomenes: tóc xoăn đen, đôi mắt xanh biển, mạnh mẽ, tay chân duyên dáng. Giọng nói của anh ta là thứ thực sự bắt được sự chú ý của cô. Nó ấm áp, dễ chịu và ngọt ngào (đây là lời khoác lác trong tuần của tôi; cảm ơn, lớp học dự bị SAT), như thác nước bên ngoài hang động cũ của Atalanta. Cô cảm thấy sự ấm áp kì lạ trong ngực mình – điều gì đó cô đã không trải qua từ khi Meleager đứng về phía cô trong suốt Cuộc Săn Lợn Kalydonian.
Tự dưng cảm thấy được sự cô đơn, trơ trọi của Atalanta. Cô sống trong rừng rậm nên không có trải nghiệm qua tình thân, tình yêu. Meleager đối tốt với cô một chút cô đã cảm động, cha cô đối xử tệ và lợi dụng cô cô vẫn chấp nhận số phận cũng như lời tiên tri về mình.

Tuy là bị biến thành sư tử cả nhưng có lẽ đó là sự giải thoát cho người phụ nữ mạnh mẽ. :))

Giống trong chuyện của Psyche á, hai bà chị chơi xấu cô hoài nhưng "gia đình là điều không thể vứt bỏ dễ dàng" chỉ đến phút cuối cùng cô đã bùng nổ và vĩnh biệt hai bà chị.

Cảm giác như thấy Percy trưởng thành. :))
 

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
DÙ CHO NÓ LÀ BẤT CỨ ĐIỀU GÌ, BELLEROPHON ĐÃ KHÔNG LÀM ĐIỀU ĐÓ
(Phần 1)

Người Hy Lạp Cổ gọi anh chàng này là Bellerophone Kẻ Vô Tội, điều này hài hước, bởi vì anh ta luôn gặp rắc rối.

Tên thật của anh ta không phải là Bellerophon. Anh ta có cái tên đó sau vụ giết người đầu tiên của anh ta … nhưng có lẽ tôi nên lùi lại.

Ngày xưa, mỗi thành phố Hy Lạp muốn có anh hùng của chính nó. Athens có Theseus. Argos có Perseus.

Thành phố Corinth không có con trai. Người con trai bản địa nổi tiếng nhất của họ là Sisyphus, ông ta đã từng trói Thần Chết và bị kết án một sự trừng phạt vĩnh viễn. Điều đó không khiến ông ta thành một tấm áp phích người con trai xuất sắc cho thành phố.

Sau khi Sisyphus bị kéo xuống Âm phủ, con trai ông ta Glaucus trở thành vua của thành phố. Ông ta làm hết sức mình để cải thiện danh tiếng của nó. Ông ta xây một cung điện mới. Ông ta tài trợ một đội bóng chuyên nghiệp. Ông ta treo những biểu ngữ nhiều màu sắc theo Đường Cái viết là CORINTH: CỬA NGÕ ĐẾN NIỀM VUI CHO BẠN!

Glaucus cũng cưới một công chúa xinh đẹp tên là Eurynome. Ông ta hy vọng có những đứa con trai quý tộc sẽ một ngày nào đó trở thành những anh hùng vĩ đại và đặt Corinth lên bản đồ.

Một vấn đề: các vị thần vẫn giận dữ về Sisyphus. Zeus ra lệnh rằng những đứa con của Sisyphus sẽ không bao giờ có con trai của chính họ để tiếp tục nối dõi. Zeus không muốn bất cứ Sisyphuses (Sisyphi?) nhỏ nào chạy quanh Hy Lạp và cố lừa Thần Chết.

Bởi vì điều đó, Glaucus không thể sinh được con trai. Eurynome và ông ta đã cố gắng suốt nhiều năm mà không có may mắn. Nhà vua luôn buồn phiền về điều đó.

Một đêm ông bước vào phòng ngủ hoàng gia, siết chặt hai tay. “Chúng ta có thể làm gì?” ông hỏi vợ mình. “Làm sao ta có một người thừa kế ngai vàng của mình?”

“Ừm, chúng ta có thể có một con gái,” vợ ông đề nghị. “Để con bé trở thành nữ hoàng.”

“Ôi, làm ơn,” Glaucus nói. “Ta đang không có tâm trạng cho những câu chuyện đùa.”

Eurynome đảo mắt. “Vậy thì, được rồi. Nếu chúng ta nhận nuôi một đứa con trai thì sao?”

“Ngươi dân sẽ không bao giờ chấp nhận một nhà vua được nhận nuôi!”

“Hmm.” Bà nhìn chằm chằm vào biển đầy ánh trăng ngoài cửa sổ phòng ngủ. “Trong trường hợp đó, có lẽ em nên tìm vài sự giúp đỡ thần thánh.”

“Ý nàng là gì?”

Erynome mỉm cười. “Để đó cho em, chồng yêu.”

Hoàng hậu luôn là một người hâm mộ của thần biển, Poseidon. Rõ ràng, bà ấy có khẩu vị tốt. Buổi tối tiếp theo, bà đi xuống bờ biển và cầu nguyện. “Ôi Poseidon vĩ đại! Tôi có một rắc rối! Chồng tôi không thể sinh con trai, nhưng ngài ấy thực sự muốn một người thừa kế. Tôi có thể dùng sự giúp đỡ của ngài, nếu ngài hiểu ý tôi…”

Poseidon nghe thấy hoàng hậu xinh đẹp đang yêu cầu sự giúp đỡ của ông. Ông dâng lên từ những ngọn sóng trong vầng hào quang của mình, chỉ mặc bộ đồ bơi của ông.

“Chào, Eurynome,” chúa tể biển cả nói. “Nàng muốn có một đứa con trai à? Chắc chắn. Ta có thể giúp nàng.”

Đó là cha tôi. Luôn nghĩ về điều tốt hơn.

Chín tháng sau, Eurnome sinh một đứa bé trai khỏe mạnh. Bà đặt tên anh ta là Hipponous, bởi vì chúng ta chưa có đủ người tên Hippo trong cuốn sách này.

Vua Glaucus mừng rỡ! Ông chắc chắn đứa bé là con ông. Hoàng hậu đã cầu nguyện một điều kì diệu. Các vị thần đã trả lời. Glaucus sẽ không thắc mắc vận may của mình. Sự thật là đứa con trai mới của ông trông chính xác như tấm chân dung khảm của Poseidon trong đền thờ địa phương chỉ đơn giản là một sự trùng hợp.

Khi Hipponous lớn lên, anh ta nổi tiếng vì thiếu thận trọng. Anh ta luôn ở sai nơi tại sai thời điểm. Một lần, anh ta và bạn bè đang nướng kẹo dẻo ở lò sưởi hoàng gia khi anh ta đổ quá nhiều dầu lên ngọn lửa và làm cháy xuống sảnh ăn.

“Nó là một tai nạn!” hoàng tử khóc thét.

Một lần khác anh ta tình cờ chọc một con bò hiến tế với con dao găm của mình và gây ra một cuộc xô đẩy đột ngột qua đền thờ.

“Đó không phải lỗi của ta!” anh ta kêu lên.

Vài tuần sau anh ta đang ngồi ở bến cảng hoàng gia, lơ đãng cắt một sợi dây bởi vì anh ta buồn chán, khi sợ dây bị đứt và chiếc thuyền tốt nhất của cha anh ta giong buồm ra biển mà không có thủy thủ.

“Ta đã không làm thế!” Anh ta nói.

Điều đáng tiếc nổi tiếng nhất của hoàng tử: một năm vào tiệc Giao thừa của cha mẹ mình anh ta và bạn bè đang ném dao găm vào một kiện cỏ, đang cố gắng để đánh trúng con mắt bò, khi ai đó hét lên, “Này, Hipponous!”

Hoàng tử xoay lại và ném con dao của mình cùng lúc, bởi vì anh ta không quá phối hợp. Con dao của anh ta đâm vào ngực một cậu bé tên là Belleros, giết cậu ta ngay lập tức.

“Đó là một vụ tai nạn!” Hipponous khóc nức nở.

Mọi người đồng ý cái chết không phải cố ý. Dù sao không ai thích Belleros lắm, vì vậy Hipponous không vướng vào rắc rối. Nhưng mọi người bắt đầu gọi hoàng tử là Bellerphon, nó có nghĩa là người giết Belleros. Biệt danh đi kèm .

Hãy tưởng tượng việc sống như thế. Bạn giết một gã tên là Joe. Suốt phần đời còn lại của bạn, bạn phải trả lời “Tôi Đã Giết Joe”. Sau đó bạn giành được tước hiệu như “Vô tội”, vậy tên bạn cơ bản là “Tôi Đã Giết Joe, Nhưng Đó Không Phải Lỗi Của Tôi”.

Điều nhỏ nhặt cuối cùng đến khi Bellerophon là một thiếu niên. Lúc đó anh ta có một em trai tên là Deliades. Sao cặp đôi hoàng gia có một đứa con trai khác? Có lẽ Zeus quyết định bỏ lời nguyền. Hoặc có lẽ Poseidon vẫn đến thăm hoàng hậu ngoài ý thức trách nhiệm công dân. Bất kể trường hợp nào, Bellerophon đang dạy Deliades học cách chiến đấu với một thanh kiếm vào một buổi chiều. (Tôi biết. Ý tưởng khủng khiếp.)

Giữa trận đấu, Bellerophon nói, “Được rồi, Deliades, anh sẽ tấn công bên phải em. Hãy chặn cú đánh!”

Deliades chặn bên phải. Bellerophon nhầm lẫn vung bên trái, bởi vì anh ta vẫn không rõ ràng mấy chuyện bên trái/bên phải. Anh ta giết em trai mình.

“Đó là một vụ tại nạn!” Bellerophon nói.

Ở điểm đó, cha mẹ anh ta can thiệp vào.

“Nhìn này, con trai,” Vua Glaucus nói, “con không thể tiếp tục gây tại nạn. Giết em trai con… điều đó không đúng.”

“Nhưng, Cha –”

“Ta biết con không có ý đó,” Hoàng hậu Eurynome nói. “Tuy nhiên, con yêu, cha con và ta đã quyết định gửi con đi một thời gian trước khi con tình cờ đưa chúng ta xuống mồ sớm.”

“Gửi con đi? Nhưng, Mẹ -”

“Bạn của ta, Vua Proitos đã đồng ý tiếp đón con,” nhà vua nói. “Con sẽ đến Argos và hoàn thành những lễ nghi rửa tội để chuộc lỗi cho cái chết của em trai con.”

“Những nghi lễ rửa tội?” Bellerophon sụt sịt. “Chúng có đau không?”

“Con sẽ dành ra vài tháng mặc đồ tang,” cha anh ta nói, “cầu nguyện các vị thần. Con sẽ ổn thôi.”

“Vài tháng? Sau đó con có thể về nhà?”

“Có lẽ. Chúng ta sẽ xem xét.”

Môi dưới của Bellerophon run run. Anh ta không muốn khóc, nhưng anh ta cảm thấy không ai cần đến. Chắc chắn, anh ta vô tình đốt trụi tòa nhà và vô tình giết em trai, nhưng cha mẹ anh ta thực sự phải gửi anh ta đi ư?

Ngày tiếp theo anh ta rời thị trấn một mình. Anh ta lên đường, mặc dù nó nguy hiểm. Anh ta quá chán nản và di chuyển quá chậm đến nỗi anh ta chỉ đi được vài dặm trước khi mặt trời lặn. Anh ta tìm thấy một điện thờ của Athena bên đường và quyết định qua đêm ở đó.

Trước khi Bellerophon đi ngủ, anh ta cầu nguyện nữ thần. “Athena, tôi có thể sử dụng sự thông thái nào đó của người không. Cha mẹ tôi nghĩ tôi vô dụng. Tôi phá hủy mọi thứ tôi chạm vào. Tôi nên từ bỏ, hay gì đó?”

Khóc lóc, anh ta trèo lên án thờ và đi ngủ.

Bình thường, ngủ trên án thờ của một vị thần không phải là một ý tưởng hay. Bạn như thể thức dậy biến thành một con chồn hay một cái cây trong chậu.

Nhưng Athena cảm thấy tồi tệ cho Bellerophon. Mặc dù anh ta là con trai của Poseidon, ông ấy không thực sự là bạn thân nhất của Athena, chàng trai trẻ có tiềm năng để trở nên hơn một thảm họa biết đi.

Trong khi anh ta ngủ, Athena xuất hiện trong giấc mơ của anh ta. Sương mù xám dâng lên cuồn cuộn quanh án thờ. Chớp lóe lên. “Bellerophon!”

Bellerophon mộng du ngã khỏi án thờ, gõ lên một bức tượng, nó vỡ tan tành trên sàn. Chúng bắn vào chân anh ta. “Ta không làm điều đó!”

Athena thở dài. “Được rồi. Đây chỉ là một giấc mơ. Ta đã nghe thấy lời cầu nguyện của ngươi, Bellerophon. Ngươi không vô dụng. Người cha thực sự của ngươi là Poseidon, thần của biển cả.”

Bellerophon há hốc. “Đó là tại sao tôi trông như những bức khảm đó ư?”

“Phải.”

“Và tại sao mẹ tôi tận hưởng bờ biển rất nhiều?”

“Phải. Vì vậy ngừng cảm thấy tiếc cho bản thân mình. Ngươi có thể trở thành một anh hùng nếu ngươi tìm được sự tự tin của mình.”

“Tôi sẽ - tôi sẽ cố gắng, Athena.”

“Để cho ngươi bắt đầu, ta có một món quà cho ngươi.” Nữ thần giơ ra một dụng cụ kì cục bằng những sợi dây vàng bện vào.

“Đó là một cái lưới à?” Bellerophon hỏi.

“Không.”

“Một cái áo lót?”

Athena cau mày. “Hãy nghĩ về nó. Tại sao ta lại đưa cho ngươi một cái áo lót bằng vàng?”

“Ừm…”

“Nó là một sợi dây cương! Cái mà người đặt quanh đầu ngựa!”

“Ồ, đúng.” Bellerophon chưa bao giờ chú ý nhiều đến những dây cương. Mỗi lần anh ta cố gắng cưỡi một con ngựa, anh ta hoặc chạy đè lên ai đó hoặc lái con ngựa qua phòng khác của ai đó. “Vậy… tôi nên tìm một con ngựa để đeo cái này lên ư?”

Athena bắt đầu tự hỏi liệu xuất hiện trong giấc mơ của chàng trai trẻ này thật là một ý kiến hay. Anh ta làm bà nhớ đến Poseidon trong những ngày bão nhất: thổi quanh không mục đích, phá hủy mọi thứ không vì lý do rõ ràng nào. Nhưng giờ bà ở đây rồi. Bà phải cố để lái đứa trẻ theo một đường tốt hơn.

“Gần điện thờ này,” bà nói, “ở một nơi gọi là Peirene, ngươi sẽ tìm thấy một dòng suối nước sạch. Ở chỗ này, Pegasus thường đến uống.”

“Ôi chao. Ngài Pegasus ư?”Bellerophon đã nghe những truyền thuyết về con ngựa có cánh. Được cho là nó nhảy ra từ máu của Medusa sau khi Perseus cắt đầu bà. Nhiều anh hùng đã cố gắng bắt Pegasus. Không ai từng thành công.

“Đúng vậy,” Athena nói. “Ngươi sẽ muốn cưỡi một con ngựa có cánh bất tử chứ?”

Bellerophon gãi cằm. “Đợi đã… Nếu cha tôi là Poseidon, và cha của Pegasus là Poseidon, không phải con ngựa là anh em với tôi à?”

“Tốt nhất là không nghĩ về điều đó,” Athena khuyên. “Chỉ theo sự hướng dẫn của ta. Ngay khi ngươi thức dậy, hãy hiến tế thích hợp cho ta và cho cha của ngươi, Poseidon. Điều đó sẽ bảo đảm sự ban phước của chúng ta. Sau đó tìm dòng suối của Peirene, và đợi đến khi Pegasus hạ cánh. Khi nó xếp đôi cánh của mình lại để uống nước, ngươi sẽ phải lẻn ra phía sau nó và thả dây cương lên đầu nó.”

“Ừm, lén lút không thực sự là việc của tôi.”

“Hãy làm hết sức của ngươi. Cố gắng đừng tự giết mình. Nếu ngươi có thể thành công đưa vào miệng Pegasus một chút, phép thuật của dây cương sẽ làm nó bình tĩnh ngay lập tức. Nó sẽ chấp nhận tình bạn của ngươi và mang ngươi đến bất cứ nơi nào ngươi muốn đi.”

“Tuyệt vời!”

“Chỉ là đừng đẩy may mắn của mình đi,” Athena cảnh báo. “Các anh hùng luôn đẩy may mắn của chúng khi chúng nhận được món quà nào đó tuyệt vời như một con ngựa bay. ĐỪNG LÀM THẾ.”

“Dĩ nhiên không. Cảm ơn, Athena!”

Nữ thần mờ đi vào màn sương. Bellerophon thức dậy từ giấc mơ của mình, nhanh chóng lật đổ án thờ, và gõ vào bức tượng, nó vỡ tan tành trên sàn.

Anh ta nhìn lên trời. “Xin lỗi. Đó là một tai nạn.”

Gió tạo một âm thanh như một tiếng thở dài bực tức.

Bellerophon bước đến trang trại gần nhất và tiêu tất cả tiền đi lại của mình vào một con bò. Anh ta hiến tế con bò – nửa cho Athena, nửa cho Poseidon.

Sau đó anh ta lên đường đến bắt Pegasus với chiếc áo lót vàng phép thuật của mình.


Dòng suối Peirence phun ra từ một kẻ hở đá vôi và tràn ra thành một cái hồ điểm xuyết hoa sen và hoa súng.

Bellerophon núp phía sau một bụi cây không xa và đợi suốt dường như vài giờ. Có lẽ bởi vì nó vài giờ. Anh ta biết điều hầu hết những á thần ADHD biết: chúng tôi có thể dễ dàng bị sao lãng, nhưng nếu chúng tôi thực sự thích thú vào điều gì đó chúng tôi có thể tập trung như một tia laze. Bellerophon thực sự thích thú việc bắt Pegasus.

Cuối cùng một hình dáng đen bay theo hình trôn ốc khỏi những đám mây. Bellerophon nghĩ nó là một con đại bàng, bởi vì nó có cùng bộ lông vàng nâu. Nhưng, khi nó hạ xuống, Bellerophon nhận ra sinh vật đó lớn hơn nhiều: một con ngựa đực rám nắng với một cái mõm lốm đốm đỏ và một sải cánh dài sáu mét.

Bellerophon không dám thở khi con ngựa hạ cánh. Pegasus cào vào bãi cỏ. Nó xếp đôi cánh của mình lại, tiến đến dòng suối và cúi đầu xuống để uống nước.

Bellerophon rón rén tới trước với sợi dây cương vàng. Nửa đường qua bãi cỏ, anh ta bước lên một cành cây.

Bellerophon đông cứng. Pegasus nhìn qua. Con ngựa chú ý thấy sợi dây cương vàng, và là một con vật thông minh, nó biết điều gì tiếp theo.

Pegasus hí lên. Bellerophon có thể thề là con ngựa đang nói, Anh bạn, ngươi thật là một kẻ thua cuộc. Được rồi, tốt. Lại đây.

o0o
Đọc đầy đủ phần này ở ĐÂY.​
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
DÙ CHO NÓ LÀ BẤT CỨ ĐIỀU GÌ, BELLEROPHON ĐÃ KHÔNG LÀM ĐIỀU ĐÓ
(Phần 2)


Họ thấy Chimera phun lửa như đèn hàn lên một ngôi làng khoảng hai mươi dặm về phía nam của thủ đô. Bay trên đầu, Bellerophon có thể hiểu tại sao không ai có thể miêu tả tốt về con quái vật. Bất cứ ai ở trong vòng ba mươi mét sẽ bị làm nổ tung thành tro.

(Sự thật là, tôi đã gặp Chimera. Lúc đó, nó không trông giống như Bellerophon đã thấy nó. Những con quái vật thường thay đổi hình dáng, vì vậy điều đó không phải là một sự ngạc nhiên. Ngoài ra khi tôi gặp Chimera nó đang cải trang như một con Chihuahua tên là Sonny, điều này mang chúng ta vào một mức độ kinh hãi hoàn toàn mới. Nhưng mà tiếp tục thôi…)

Bellerophon thấy một sinh vật có kích thước khoảng một con voi ma mút có phủ lông. Phía trước, nó có một cái đầu và hai chân trước của một con sư tử. Nửa phía sau cơ thể nó có vảy và thuộc loài bò sát, với hai chân rồng và một cái đuôi rắn mà vì lí do nào đó có một cái đầu của một con rắn đuôi chuông ở chóp đuôi. Cái đầu rắn đánh tới đánh lui, giận dữ đớp vào không khí. Dĩ nhiên, nếu tôi bị dính vào phần hậu của một con quái vật, tôi cũng sẽ gàn dở thôi.

Phần lạ nhất của con quái vật là cái đầu dê mọc thẳng từ lưng của nó như một cái kính viễn vọng. Nó gần như xoay được một vòng tròn, phun ra một cột lửa dài ba mươi mét.

“Ôi chao,” Bellerophon lẩm bẩm. “Ngài nghĩ gì, Pegasus? Chúng ta có thể ném bom sau khi bổ nhào xuống thứ đó không?”

Pegasus khụt khịt như thể nói, Không biết, nhóc. Ta bất tử, nhưng ngươi? Không quá nhiều.

Như bất cứ anh hùng tài giỏi nào, Bellerophon đã mang theo một thanh kiếm và một ngọn giáo. Anh ta chuẩn bị sẵn ngọn giáo, bởi vì nó hơi dài hơn, và thúc Pegasus lao xuống. Họ xuống khoảng sáu mét bên trên Chimera trước khi cái đầu dê thấy họ và bắn lửa.

Pegasus nghiêng dữ đến nỗi Bellerophon suýt thì ngã. Sức nóng từ ngọn lửa làm cháy xém lông tay anh ta. Cái đầu rắn khạc ra một đám mây độc làm phổi Bellerophon đau đớn. Tiếng gầm của con sư tử kinh khủng đến nỗi anh ta suýt nữa ngất đi.

Chỉ con ngựa bay của anh ta cứu anh ta. Pegasus phóng lên, lao khỏi nguy hiểm, để lại một vòng lông ngựa bị đốt hình xoắn ốc theo chân nó.

Bellerophon phun ra chất độc và khói khỏi phổi mình. “Suýt nữa thì tiêu.”

Pegasus khụt khịt, Ngươi nghĩ vậy à?

Khi họ bay vòng vòng bên trên, Chimera quan sát họ. Cái đầu rắn đuôi chuông rít lên ở cuối đuôi. Con sư tử nhe hàm răng nanh của nó và gầm gừ. Nhưng cái đầu dê làm Bellerophon sợ nhất. Cái thứ đó là một con vật nuôi của sự hủy diệt khủng bố.

“Chúng ta cần dập tắt những ngọn lửa đó,” Bellerophon nói. “Tôi có thể ném ngọn giáo của mình xuống cổ nó, nhưng nó chỉ tan chảy mũi…”

Đột nhiên Bellerphon có một ý tưởng. Anh ta nhớ việc vướng vào rắc rối khi làm một cậu bé vì đốt sảnh ăn. Trước khi anh ta làm tràn dầu, anh ta đang nướng kẹo dẻo, thưởng thức cách chúng được nướng và chảy ra trên cây gậy, biến thành món hổ lốn ngọt ngọt dính dính.

Đừng có mà để hóc chúng, mẹ anh ta luôn nói. Chúng sẽ làm tắc cổ họng con và giết con đấy.

“Hơ,” Bellerophon nói với bản thân mình. “Cảm ơn, Mẹ…”

Anh ta lướt qua đống đổ nát của làng. Ở rìa của Đường Cái, anh ta nhận ra một cửa hàng thợ rèn bị bỏ hoang. Anh ta thúc Pegasus lao xuống lần nữa. Ngay khi họ hạ cánh ở cửa hàng, Bellerophon nhảy xuống và bắt đầu tìm qua đống gạch vụn.

Chimera thấy họ hạ cánh. Nó gầm lên và xông xuống Đường Cái nhanh như những đôi chân không phối hợp của nó có thể làm.

“Thôi nào, thôi nào,” Bellerophon lẩm bẩm. Anh ta kéo mạnh mấy thanh gỗ rơi khỏi xưởng rèn. “A ha!”

Cạnh ống bể là một cục chì có kích thước của một cái gối. Bellerophon vừa vặn có thể nhặt nó lên, nhưng anh ta lảo đảo tới chỗ Pegasus và bằng cách nào đó xoay sở để trèo lên lại. Họ phóng vào bầu trời ngay khi Chimera bắn tung cửa hàng với lửa.

Pegasus càu nhàu, ráng sức để bay với trọng lượng mới. Cái quái gì với cái gối chì đấy?

“Ngài sẽ thấy.” Bellerophon khoan mũi giáo và tảng kim loại. May mắn, chì nhẹ. Anh ta có thể đâm xuyên qua nó chắc chắn như một viên kẹo dẻo khổng lồ trên một cây gậy. “Pegasus, hãy đưa tôi đến đủ gần để cho con dê ăn cái này.”

Rất vui lòng, Pegasus khụt khịt. Nó lao xuống một lần nữa.

“Này, Chimera!” Bellerophon hét lên. “Ngươi muốn một viên kẹo dẻo chứ?”

Ba cái đầu của con quái vật nhìn lên. Chimera chưa bao giờ ăn viên kẹo dẻo nào trước đây. Chúng cực kì khó kiếm ở Tartarus. Chắc chắn, gã anh hùng phàm trần có vẻ có một viên kẹo dẻo khổng lồ màu xám trên một cây gậy.

Ba bộ não nhỏ bé của Chimera có một cuộc tranh luận ngắn qua những ưu điểm và khuyết điểm về việc chấp nhận kẹo dẻo từ những người lạ. Bellerophon chỉ còn cách ba mét khi đầu con dê quyết định đây là trò lừa đảo nào đó. Miệng của nó mở ra để làm tan chảy mặt của Bellerephon, nhưng người anh hùng ném chì-trên-một-cây-gậy của mình thẳng xuống cổ họng đang bốc cháy của con dê.

Pegasus nghiêng qua một bên khi đầu dê bị nghẹn, chì nấu chảy lấp đầy những lá phổi của nó. Chimera lảo đảo. Đầu sư tử và rắn quằn quại trong đau đớn.

Bellerophon nhảy khỏi lưng Pegasus và rút kiếm ra. Một cách ngạc nhiên, anh ta xoay sở để làm điều này mà không tự đâm chính mình.

Lần đầu tiên, Bellerophon cảm thấy như một anh hùng đích thực với hoạt động phản xạ cùng vận động phối hợp và mọi thứ. Khi Chimera nghiêng trên đôi chân sau của nó, chuẩn bị để vồ, Bellerophon bất ngờ lao xuống bên dưới và đâm mạnh thanh kiếm của mình qua bụng con quái vật. Chimera đổ sụp, cái đầu rắn đuôi chuông ở cuối của nó vẫn đang quẫy đập.

“Boo-yah!” Bellerophon hét lên. Anh ta giơ tay lên để đập tay với Pegasus. Con ngựa nhìn anh ta như thể, Làm ơn.

Về phần một món quà lưu niệm, Bellerophon cắt cái đầu dê của Chimera với cái miệng bọc chì đang bốc hơi của nó. Anh ta chụp vài tấm hình tự sướng với xác của con quái vật. Sau đó anh ta cưỡi lên Pegasus trở lại Lycia để báo cho Vua Iobates tin tốt lành.


Nhà vua vui mừng rằng Chimera đã chết, nhưng ông bị sốc khi Bellerophon còn sống trở về.

“Bây giờ ta nên làm gì?” Iobates tự hỏi lớn.

Bellerophon cau mày. “Bệ hạ?”

“Ý ta là… sao ta có thể cảm ơn cậu cho đủ? Làm tốt lắm!”

Đêm đó, nhà vua tổ chức một bữa tiệc lớn để tỏ lòng tôn trọng Bellerophon. Họ có bánh, kem, những anh hề và những pháp sư, mặc dù nhà vua hủy bỏ những người nuốt lửa vì trải nghiệm tệ hại sau vụ tai nạn Chimera.

Iobates và Bellerophon nói chuyện suốt đêm. Nhà vua quyết định ông thực sự thích người anh hùng trẻ tuổi này. Iobates không muốn thấy anh ta chết, nhưng ông cũng không muốn không thực sự muốn bỏ qua lá thư của con gái Anteia của ông yêu cầu hành hình Bellerophon.

Tại sao? Có lẽ Iobates lo lắng rằng Bellerophon có thể trở thành một mối đe dọa với vương quốc. Hoặc có lẽ Iobates chỉ là một người cha ghét nói không với con cái ông, thậm chí nếu những đứa con của ông bị tâm thần. Bất kể trường hợp nào, nhà vua quyết định giao cho Bellerophon một thử thách khác, chỉ để chắc chắn các nữ thần Số mệnh thực sự muốn anh hùng này sống sót.

“Cậu biết đấy, Bellerophon,” ông nói qua món tráng miệng, “Ta không có quyền để yêu cầu cậu bất cứ đặc ân nào hơn nữa, nhưng…”

“Bất cứ điều gì, chúa tể!”

Bellerophon cũng có ý đó. Anh ta chưa bao giờ có cảm giác như một anh hùng trước đó, và anh ta hưởng thụ nó. Người dân yêu mến anh ta. Cô con gái nhỏ nhất xinh đẹp của nhà vua, Philonoe, đã tán tỉnh anh ta không biết xấu hổ, và anh ta cũng thích điều đó. Quan trong nhất, Iobates tin anh ta. Nhà vua đã giao cho Bellerophon một cơ hội để chứng minh bản thận. Một ông vua vĩ đại làm sao!

“Nếu tôi có thể giúp ngài trong bất cứ cách nào,” Bellerophon nói, “tôi sẽ làm điều đó. Chỉ cần nói tên nó ra!”

Đám đông hoan nghênh và nâng ly của mình với Bellerophon.

Iobates cảm thấy như là một kẻ ngốc thực sự, nhưng ông cố mỉm cười. “Ừm, bộ lạc hàng xóm này, người Solymoi – chúng đang gây ra mọi loại rắc rối ở biên giới phía đông của chúng ta. Chimera giết những người tài giỏi nhất của ta – ngoại trừ cậu, dĩ nhiên – vì vậy quân lính của ta không nhiều lắm. Ta e là người Solymoi sẽ tràn qua khắp toàn bộ đất nước nếu chúng không bị ngăn chặn.”

“Không cần nói thêm nữa!” Bellerophon nói. “Tôi sẽ bay tới đó vào ngày mai và dàn xếp mọi thứ.”

Đám đông reo hò. Công chúa Philonoe nháy lông mi của mình.

Iobates tán dương anh hùng trẻ tuổi không ngừng, nhưng bên trong nhà vua cảm thấy tệ.

Người Solymoi không bao giờ bị chế ngự. Họ được vị thần chiến tranh, Ares ban phước. Trong chiến trận, họ hoàn toàn chẳng sợ gì cả. Gửi một người đến dàn xếp với họ… đó là tự tử.

Ngày tiếp theo, Bellerophon hy vọng vào Pegasus và bay khỏi để đi chiến đấu với đám hàng xóm. Có lẽ anh ta làm họ ngạc nhiên từ không trung. Có lẽ anh ta đã tìm được sự tự tin của mình, cái cách mà Athena đã khuyên anh ta. Iobates tin vào anh ta, vì vậy anh ta tin vào bản thân mình. Dù sao, Bellerophon hạ cánh ở giữa chỗ cắm trại của người Solymoi và tàn sát họ. Sau khi Bellerophon giết khoảng một nửa bộ lạc và ném phần còn lại vào một sự kinh hoàng, tù trưởng cầu xin hòa bình. Ông ta hứa không bao giờ tấn công Lycia một lần nữa. Ông ta và Bellerophon ký một hiệp ước hòa bình và chụp vài tấm hình tự sướng để cho con cháu. Sau đó Bellerophon bay trở lại cung điện.

Một lần nữa, Vua Iobates ngạc nhiên. Người Lycia phát điên lên với niềm vui mừng. Đêm đó họ tổ chức một lễ hội chiến thắng khác. Công chúa Philone tán tỉnh chàng trai Conrinth trẻ và xin cha cô sắp xếp một đám cưới cho họ.

Iobates bị giằng xé. Bellerophon hóa ra là sự giúp đỡ tuyệt vời. Anh ta dũng cảm, mạnh mẽ và thực sự vô tội. Anh ta đã không gây ra một vụ tai nạn nào từ khi anh ta đến Lycia – không họ hàng bị giết, không sảnh ăn bị đốt, không có con thuyền trống nào phóng đi.

Tuy nhiên… Anteia đã yêu cầu chàng trai trẻ chết, và Iobates không thể từ chối đứa con gái lớn thích giết người của ông bất cứ điều gì. Ông quyết định cho Bellerophon một thử thách nguy hiểm hơn chỉ để chắc chắn, một trăm phần trăm chắc chắn người anh hùng có các nữ thần Số mệnh về phe anh ta.

“Người bạn tuyệt vời của ta Bellerophon,” nhà vua nói, “Ta ghét phải hỏi, nhưng còn có một mối đe dọa với vương quốc của ta… Không, nó quá nguy hiểm, thậm chí đối với một anh hùng như cậu.”

“Hãy nói đi!” Bellerophon nói.

Đám đông reo hò dữ dội và nên mấy cái ly của họ lên bàn.

“Ừm,” Iobates nói, “quốc gia đặc biệt này đang gây chiến với tất cả những thành phố khác của Antolia. Có lẽ cậu đã nghe về người Amazon?”

Tiếng reo hò chết lặng. Bellerophon nuốt ực. Được rồi, anh ta đã nghe những truyền thuyết về người Amazon. Cái tên không chỉ khiến những đứa trẻ Hy Lạp gặp ác mộng.

“Ngài – ngài muốn tôi chiến đấu với họ?”

“Ta sẽ không tin tưởng bất cứ ai khác với nhiệm vụ này,” Iobates nói, điều này đúng. “Nếu cậu có thể khiến họ lui binh, như cậu đã làm với người Solymoi, điều đó thật tuyệt vời.”

Ngày tiếp theo Bellerophon bay đi đánh nhau. Anh ta không thể tin mình sẽ đối mặt với người Amazon, nhưng Iobates tin tưởng anh ta, và Bellerophon không thể để ông ấy thất vọng.

Bellerophon bay thẳng đến chỗ người Amazon cắm trại. Anh ta tàn phá quân đội của họ. Người Amazon đờ người ra vì sốc. Họ đơn giản không thể tin một người đàn ông ngu ngốc có thể dũng cảm đến thế. Trước khi nữ hoàng Amazon có thể lập lại mệnh lệnh, Bellerophon đã giết vài trăm chiến binh giỏi nhất của bà.

Nữ hoàng yêu cầu một sự ngừng bắn. Bellerophon đồng ý để yên cho người Amazon nếu họ ngừng đột kích Lycia. Người Amazon ký vào một hiệp ước hòa bình, điều mà họ hiếm khi làm, nhưng họ tôn trọng sự dũng cảm, và Bellerophon Vô tội rõ ràng có nó. Người Amazon sẽ không chụp bất cứ tấm hình nào với họ cả, nhưng điều đó không sao. Bellerophon cao hứng bay trở lại cung điện.

Khi anh ta quỳ trước nhà vua và thông báo chiến thắng của mình, Iobates làm điều không tưởng được.

Ông lão òa lên khóc. Ông rời khỏi ngai vàng của mình, ôm chặt lại hai mắt cá của Bellerophon, và thổn thức, “Hãy ta thứ cho ta, con trai. Hãy tha thứ cho ta.”

“Ừm… chắc chắn,” Bellerophon nói. “Ngài đã làm điều gì?”

Iobates thú nhận toàn bộ chuyện về lịch xử tử của Proitos. Ông cho Bellerophon xem bức thư. Ông giải thích những cuộc tìm kiếm thực sự là vì mong muốn làm hài lòng những mong muốn của con gái ông và để Bellerophon bị giết.

Người anh hùng có thể đã giận dữ. Thay vào đó, anh ta kéo nhà vua đứng dậy.

“Tôi tha thứ cho ngài,” Bellerophon nói. “Hơn cả giết tôi ngay lập tức, ngài đã cho tôi những cơ hội để chứng minh bản thân. Ngài đã khiến tôi thành một anh hùng đích thực. Sao tôi có thể phát điên vì điều đó?”

“Con trai yêu quý của ta!” Iobates biết ơn đến nỗi ông sắp xếp cho Bellerophon cưới con gái Philonoe của ông. Bellerophon được chỉ định là người thừa kế ngai vàng. Vài năm sau, Bellerophon trở thành vua của Lycia.

Về phần Anteia, bà không bao giờ trả thù được. Khi bà nghe thấy rằng Bellerophon đã cưới em gái mình và tiếp quản vương quốc của cha mình, bà ta buồn bã đến nỗi đi tự tử.

Và họ sống hạnh phúc mãi sau đó.

Ha ha ha. Không hẳn.

o0o
Đọc đầy đủ phần này ở ĐÂY.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
“Sao ta có một người thừa kế ngai vàng của mình?”
=> Làm sao ta có...
“Tuy nhiên, con yêu, cha con và ta đã quyết định gửi con đi một thời gian trước khi con tình cờ us đưa chúng ta xuống mồ sớm.”

Bạn của ta Vua Proitos đã đồng ý tiếp đón con,
=> Bạn của ta, Vua Proitos đã đồng ý tiếp đón con (hoặc gạch ngang). Còn một số câu như thế nữa, chị nên tách ra cho rõ nghĩa hơn.
Bạn như thể thức dậy biến thành một con chồn hay một cái cây trong chậu.
=> Bạn có thể thức dậy và biến thành...

Bellerophon mộng dụ ngã khỏi án thờ,

Nếu cha tôi là Poseidon, và cha của Pegasus là Poseidon, không phải con ngựa là anh em với tôi?”
=> không phải con ngựa là anh em với tôi ư/à?
Gió tạo một âm thành như một tiếng thở dài bực tức.

Sau đó anh ta lên đường đến bắt Pegasus với chiếc áo lót vàng phép thuật của mình.
=> Không biết câu này là bác Rick cố ý hay chị sai
Con ngựa chú ý thấy sợi dây cương vàng, và là một con vật thông minh, biết điều gì tiếp theo.
=> nó biết điều gì tiếp theo
Chương này dịch nhiều lỗi và không được mượt lắm.
Poseidon đúng là cha của loài ngựa có khác. Nói như ngôn tình là ngựa giống, đi đến đâu lăng nhăng đến đấy.
Thằng Belleero này ăn hại nhỉ, có vẻ giống Heracles hồi nhỏ trong phim hoạt hình Disney. Không biết về sau như thế nào.
 

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
Sao phần 2 kiểu gì vậy chị, đã bay đến Argos đâu mà đã từ Argos đến Lycia rồi.
 

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
:tho7::tho7:
Đã sửa.

=> Không biết câu này là bác Rick cố ý hay chị sai
Bác Rick cố ý đấy em. :))
Hết quần sịp rồi áo lót.:tho8:

Ừ Poseidon là ngựa giống về nghĩa đen luôn đấy. :)) Ổng tạo ra loài ngựa để mê hoặc dân Athens nhưng dân Athens chọn câu ô-liu của Athena. Ổng với Medusa sinh ra Pegasus (con ngựa có cánh), với Demeter sinh ra Arion (con ngựa chạy nhanh nhất/ nhanh như bay - trong Các anh hùng Olympus, Hazel đã thuần phục con ngựa này đấy).
Sao phần 2 kiểu gì vậy chị, đã bay đến Argos đâu mà đã từ Argos đến Lycia rồi.
Uầy, tại ban đầu tính chia làm ba phần mới nên bị lung tung á. Đã sửa rồi đó em. :tho23:
 

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
Ta chỉ đang nghỉ ngơi đôi mắt mình.”
=> Ta chỉ đang cho đôi mắt mình nghỉ ngơi
Bạn của ta, chúng mừng cho sắp hoàn thành việc rửa tội!
=> chúc mừng cho cậu
sau đó bay đến Lycia để chuyến giấy chứng nhận tử thần của chính mình.

Cơn giận dữ tạo thành một cục cứng ngắt trong cổ họng Iobates.
=> ngắc
Chúng sẽ làm tắt cổ họng con và giết con đấy.
=> tắc
Chỉ nói tên nó ra!”
=> chỉ cần nói tên nó ra
và Iobates không thể từ chối đứa con gái lớn nhất giết người của ông bất cứ điều gì
=> không thể từ chối đứa con gái lớn thích giết người
Hãy ta thứ cho ta, con tra.

Vết cắn của con mòng là điều tệ nhất nó từng trải nghiệm từ khi bị cháy xém con siêu-dê thở ra lửa.
=> bị cháy xém bởi con siêu dê
Cái con Chimera này, Percy đấu với nó ở tập nào ấy chị nhỉ. Em lúc đầu còn nhầm với con Hydra.
Không yên ổn làm anh hùng, cứ thích bày đặt ngâu si. Chết là đáng.
 

Magic Purple

Gà BT
Nhóm Chuyển ngữ
Tham gia
25/7/14
Bài viết
1.259
Gạo
7.000,0
=> không thể từ chối đứa con gái lớn thích giết người
Ha ha cái chỗ này lúc dịch không biết làm sao cho thuận nữa.
Cảm ơn em nhá.
Cái con Chimera này, Percy đấu với nó ở tập nào ấy chị nhỉ. Em lúc đầu còn nhầm với con Hydra.
Quên mất rồi. :-?
Không yên ổn làm anh hùng, cứ thích bày đặt ngâu si. Chết là đáng.
Ai mà chẳng thích nhớ về thời đại hoàng kim chứ. Bài học của tên này là "cát bụi về với cát bụi". =))=))
 

bupbecaumua

gà luộc
Nhóm Biên tập
Tham gia
9/12/13
Bài viết
3.401
Gạo
2.000,0
Em thấy hầu như con của Podeidon nhắc đến trong này, trừ Perseus ra, thằng nào cũng ngâu si cả.
 
Bên trên