[Truyện dài - Đăng ký quyền Tác giả] Chú ý đọc kĩ quy định về chính tả

Tình trạng
Không mở trả lời sau này.

Cỏvensông

Gà con
Tham gia
31/10/18
Bài viết
1
Gạo
0,0
- Tên tác phẩm: Tuổi mười bảy
- Tên tác giả: Cỏ Ven Sông
- Thể loại: ngôn tình, hiện đại, lãng mạng
- Tình trạng: Đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt): kiết Băng, là cô gái khá lạnh lùng,theo đuổi thực hiện ước mơ của mình với người ba đã mất của cô.mới chuyển về việt nam thì mẹ cô đã không cho cô học trường mà cô mong muốn.trong một lần cãi nhau với mẹ, cô đã chạy ra khỏi nhà thì gặp chàng trai định mệnh. Hoàng kỳ nam, anh là con một của một ông trùm buôn bán bất động sản lớn nhất việt nam, và đã gặp được cô kiết Băng. Rồi từ đây liệu chuyện tình này sẽ ra sao
" Sao cô cứng đầu vậy."
" Anh làm gì được tôi."- cô nói
" Nếu cô chấp nhận bảng hợp đồng làm ô xin cho tôi thì tôi sẽ không truy cứu tội của cô nữa."
" Anh đúng là cái đồ lưu manh, nếu không phải anh chọc tôi thì tôi đâu có đạp xe anh xuống sông chứ, rồi còn cả cứu tôi làm gì, một tôi có thể xử hết nhóm côn đồ, kia ai mượn anh xía vào làm gì, để bọn nó đánh nhập viện luôn rồi bây giờ bắt tôi trả nợ."
- Tuy cô một thì làm ô xin trả nợ, hai tôi sẽ tung ảnh này lên cho m.n thấy."
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
- Tên tác phẩm: Tuổi mười bảy
- Tên tác giả: Cỏ Ven Sông
- Thể loại: ngôn tình, hiện đại, lãng mạng
- Tình trạng: Đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt): kiết Băng, là cô gái khá lạnh lùng,theo đuổi thực hiện ước mơ của mình với người ba đã mất của cô.mới chuyển về việt nam thì mẹ cô đã không cho cô học trường mà cô mong muốn.trong một lần cãi nhau với mẹ, cô đã chạy ra khỏi nhà thì gặp chàng trai định mệnh. Hoàng kỳ nam, anh là con một của một ông trùm buôn bán bất động sản lớn nhất việt nam, và đã gặp được cô kiết Băng. Rồi từ đây liệu chuyện tình này sẽ ra sao
" Sao cô cứng đầu vậy."
" Anh làm gì được tôi."- cô nói
" Nếu cô chấp nhận bảng hợp đồng làm ô xin cho tôi thì tôi sẽ không truy cứu tội của cô nữa."
" Anh đúng là cái đồ lưu manh, nếu không phải anh chọc tôi thì tôi đâu có đạp xe anh xuống sông chứ, rồi còn cả cứu tôi làm gì, một tôi có thể xử hết nhóm côn đồ, kia ai mượn anh xía vào làm gì, để bọn nó đánh nhập viện luôn rồi bây giờ bắt tôi trả nợ."
- Tuy cô một thì làm ô xin trả nợ, hai tôi sẽ tung ảnh này lên cho m.n thấy."

Chào bạn, thứ nhất là file đính kèm của bạn phải có tối thiểu 1500 từ. Về chính tả, bạn còn mắc những lỗi sau:
- Giới thiệu (tóm tắt): kiết Băng, là cô gái khá lạnh lùng,theo
người ba đã mất của cô.mới
" Anh làm gì được tôi."- cô nói
hai tôi sẽ tung ảnh này lên cho m.n thấy."
Mình chỉ ra vài lỗi sai tiêu biểu, còn lại bạn tự rà soát và sửa lại.
Thứ nhất, các dấu câu đi liền với kí tự đằng trước và cách kí tự đằng sau một khoảng. Riêng dấu gạch ngang thì phải cách cả trước lẫn sau. Và mong bạn hãy viết hoa tên riêng.
Thứ hai, xin bạn đừng viết tắt. Đây là một cấm kị khi đăng truyện.
Sửa:
kiết Băng --> Kiết Băng
cô.mới
--> cô. Mới
" Anh
làm gì được tôi."- nói --> "Anh làm gì được tôi." - Cô nói.

Bạn hãy sửa lại file cho nó dài tối thiểu 1500 từ, và mong bạn đọc kĩ quy định về chính tả tại ĐÂY để viết đúng.
 

juliadressshort1001

Gà cận
Nhóm Tác giả
Tham gia
1/6/18
Bài viết
503
Gạo
816,0
- (nói

Và còn cái lỗi sai trong ngoặc đơn kia, mình nhớ mình đã nói với bạn rằng trong ngoặc đơn không nên có bất cứ dấu câu nào cả và chúng phải nằm ngoài ngoặc mới đúng. Đây là lần thứ hai mình sửa lại các lỗi trên cho bạn.

Sửa:
(Thật là khiếm nhã quá đi mất)!
Hexagon Trường hợp này cháu không hiểu lắm. Cháu nghĩ là bạn tác giả viết đúng, và cháu cũng chưa bao giờ viết như cách chị Miu bảo cả :(.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Hexagon Trường hợp này cháu không hiểu lắm. Cháu nghĩ là bạn tác giả viết đúng, và cháu cũng chưa bao giờ viết như cách chị Miu bảo cả :(.
Nhưng khi ba dấu câu liên tiếp đứng cạnh nhau trông sẽ rất buồn cười, và quả thực Miu chưa gặp trường hợp nào trong ngoặc đơn có dấu câu cả.
 

anphadenta

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
19/3/18
Bài viết
219
Gạo
0,0
Nhưng khi ba dấu câu liên tiếp đứng cạnh nhau trông sẽ rất buồn cười, và quả thực Miu chưa gặp trường hợp nào trong ngoặc đơn có dấu câu cả.
Có lẽ Miu hơi nhầm giữa dấu câu và dấu dùng để kết câu rồi. Cứ không phải có nhiều dấu câu đứng liên tiếp là sai. Đôi khi về mặt thị giác có thể khiến người nhìn hơi rối (nên nhìn vào mới thấy buồn cười) nhưng về mặt ý nghĩa cũng như qui tắc ngữ pháp thì lại chẳng có gì sai.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Có lẽ Miu hơi nhầm giữa dấu câu và dấu dùng để kết câu rồi. Cứ không phải có nhiều dấu câu đứng liên tiếp là sai. Đôi khi về mặt thị giác có thể khiến người nhìn hơi rối (nên nhìn vào mới thấy buồn cười) nhưng về mặt ý nghĩa cũng như qui tắc ngữ pháp thì lại chẳng có gì sai.
Miu cũng không biết nữa. Chưa gặp trường hợp này bao giờ. :(
Thôi đợi hỏi chú Hex.
 

Kumaru_Doma

Gà con
Tham gia
1/11/18
Bài viết
1
Gạo
0,0
Dạ em đi đăng kí ạ, mới dung nên mọi người hướng dẫn :)

- Tên tác phẩm: Chúng ta đã tưng hạnh phúc
- Tác giả: Kumaru Doma
- Thể loại: Ngôn tình, SE, hiện đại.
- Tình trạng (đang sáng tác/hoàn): đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt) tác phẩm:Cô và anh đã từng yêu nhau nhiều năm như vậy mà chỉ vì một người mà vỡ tan tành đổ bể. Cô đã cố gắng níu kéo, cố gằng hàn gắn lại nhưng chẳng bao giờ lành lại. Mãi đến khi cái giá phải trả đánh thức cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cô mới ngỡ mình đã mất hết. Tưởng chừng vết thương không lành lại nhưng...




Thời cấp ba chính là khoảng thời gian đáng nhớ nhất trong cuộc đời người học sinh. Bạn đã từng mơ tưởng về một hạnh phúc viển vông chỉ có bạn và người kia? Nhưng tôi xin phép được dập tắt nó ngay lập tức. Cuộc đời không như một cuốn ngôn tình, nó sẽ gặp nhiều trắc trở mới có được hạnh phúc. Vậy bạn đã thực sự hạnh phúc bên người mà bạn coi là "Chân mệnh thiên tử" kia?


***

"A Cảm ơn" La Kỳ Kỳ bỏ mũ ra, đi có mất mấy phút, vừa đến trường thì vào lớp. Tóc của cô rối hết rồi, cộng thêm cái mặt đỏ nữa. Hủy hoại hình tượng quá!!!!!

"Ừm.." Anh mỉm cười đứng ở cổng trường nhìn cô bước vào.

"Này! Tên tôi là Triệu Hiển!!" Anh hét to.

La Kỳ Kỳ quay người, một nụ cười hiếm có trên môi cô rồi vội vàng thay vào bằng khuôn mặt lạnh băng, chạy vội vàng vào trong.


***


Cô bước trên lễ đường, cầm bó hoa tười thắm hướng về phía anh. Anh đang mỉm cười hạnh phúc như cô vậy.

Đợi cha sứ hỏi xong một lượt, ánh mắt cô chợt dừng tại một điểm. Là Lăng Phong, hắn đang buồn. Nhưng niềm vui hôn nay cô cũng không thể vì hắn mà buốn đước, vì vậy cô vẫn mỉm cười mà chao nụ hôn đàm thắn với Triệu Hiển.

Giờ thì cô cảm thấy, thế giới này chỉ có cô và anh, hai người chắc chắn sẽ hạnh phúc. Cô thật là may mắn khi dể hạnh phúc tìm tới mình!

Hai người ném hoa xong thì dắt tay nhau đi ra ngoài. Mọi thứ cứ như là một giấc mơ vậy! Một giấc mơ vô cùng đẹp trong trí nhớ của cô. Chắc chắn sẽ khắc ghi mãi rồi!


***


La kỳ Kỳ nhíu mày nhìn bóng dáng lướt lả của Ngọc Nhi cứ dí sát vào chồng mình. Cô cảm thấy khó chịu.

“Này tại sao em ấy lại ở đây?” Cô níu tay anh lại, vẻ mặt khó tin.

“Vợ tôi.” Anh hất tay cô, quay người bỏ đi.

Cuối cùng, cô vẫn là người đau, cô vẫn chỉ là một thứ đồ chơi mà anh chơi xong rồi ném. Cô ôm mặt khóc. Ngọc Nhi cong môi cười quyến rũ. “Chị họ, tạm biệt nha~”

La Kỳ Kỳ khóc, khóc đến mức cô đã ngất đi từ bao giờ…


***


Nhìn xuống dưới chân mình, mọi thứ thật đẹp, cũng như buổi tôi hôm mà cô với anh đi chợ đêm vậy. Lung linh, huyền ảo. Cô nhắm mắt lại chớt nghe thấy tiếng gọi. “ Đừng dại dột!!!”

La Kỳ Kỳ quay đầu, anh hắn - tên bạn tồi, tại sao hắn lại đến đây can ngăn cô?

“Đừng dại dột, đời cậu còn dài, còn có thể lấy chồng sinh con cơ mà, quay lại đi!”

Cô gào.”Đừng khuyên nhủ gì hết, đi đi, mấy người cũng như hắn mà thôi!!”

Cô bắt đầu khóc. Đau, rất đau. Giờ thì hết người này đến người khác phản bội cô, chẳng lẽ cô phải làm thánh mẫu đi tha thứ cho hết người này người kia? Bi kịch, đại bi kịch!

Lăng Phong cười, anh cô gắng hét với cô.”Tớ thích cậu!!!”

La Kỳ Kỳ quay đầu lại, ánh mắt khó tin. Nhưng đồng thời chân cô trượt xuống và…


***


“Tôi sẽ kiện mấy người vì tội ngoại tình! Tôi với anh chưa li hôn đâu!” La Kỳ Kỳ mỉm cười cầm tập hồ sơ. Rồi, sao? Có ý kiến gì không?

“Chị nghĩ mình là ai? Chị còn là vợ của giám đốc công ty này hay sao? Tôi giờ mới là vợ anh ấy!” Ngọc Nhi không chịu thua, gân cổ lên cãi, mắt hơi đỏ làm cho người ta cảm thấy đáng thương.

“Ồ. Nhưng mà giờ tôi là phó chủ tịch. Làm sao nữa?” La Kỳ Kỳ cười khiêu khích.

“Chị…”

“Ngọc Nhi!” Triệu Hiển im lặng nãy giờ mới chịu nói. “Im đi”

“Anh à…” Ngọc Nhi phẫn nộ nhìn La Kỳ Kỳ.

Cô nhún vai, chuyện mấy người, tôi không biết a. Vậy là cứ thế cô bỏ đi.


***


“Cảm ơn.” La Kỳ Kỳ cười

“Vì gì?” Lăng Phong dang rộng tay ôm lấy vai cô.

“Vì tất cả.”

“Oh, vậy cậu phải đền bù cho trái tim mỏng manh yếu đuối sắp đập vì cậu mà chết!”

La Kỳ Kỳ: “…” Chiêu này độc quyền của mị, của mị mà!!!!


***


Hạnh phúc là gì vậy? Có ăn được không? - Câu hỏi thời xưa mà cô hay true chúng nó.

Và …


Về sau cô mới hiểu. Có hạnh phúc nào tự tìm đến mình không nhỉ? Cô và anh đã từng yêu nhau nhiều năm như vậy mà chỉ vì một người mà vỡ tan tành đổ bể. Cô đã cố gắng níu kéo, cố gằng hàn gắn lại nhưng chẳng bao giờ lành lại. Mãi đến khi cái giá phải trả đánh thức cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cô mới ngỡ mình đã mất hết. Tưởng chừng vết thương không lành lại nhưng việc kì diệu tưởng chừng trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình sến súa mói có, ai ngờ chính bản thân cô đây lại có cuộc sống như vậy. Thường thì những người mà thầm thích từ thời học sinh sẽ không bao giờ kéo dài được quá lâu. Nhưng cô và anh đã kéo dài đến năm năm. Còn cô và hắn thì dài hơn bốn năm. Ừm.. Chợt cô nhận ra rằng, không phải hạnh phúc tìm đến mình mà chúng ta phải tự tìm lấy nó, tập cách chấp nhận và thứ tha sẽ là cách để mình sống ốt hơn trong tương lai. Và giờ, cô đã cs cuộc sống lí tưởng như bao ngường cùng với hắn - tên bạn thân đồng sinh cộng tử, sống chết có nhau.


_Chúng ta đã từng hanh phúc - Kumaru Doma_







***




Nhạt ghê?

Đây chỉ là phần giới thiệu ạ :)
Mong mọi sửa cho em, em mù quá trời lun :)
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Dạ em đi đăng kí ạ, mới dung nên mọi người hướng dẫn :)

- Tên tác phẩm: Chúng ta đã tưng hạnh phúc
- Tác giả: Kumaru Doma
- Thể loại: Ngôn tình, SE, hiện đại.
- Tình trạng (đang sáng tác/hoàn): đang sáng tác
- Giới thiệu (tóm tắt) tác phẩm:Cô và anh đã từng yêu nhau nhiều năm như vậy mà chỉ vì một người mà vỡ tan tành đổ bể. Cô đã cố gắng níu kéo, cố gằng hàn gắn lại nhưng chẳng bao giờ lành lại. Mãi đến khi cái giá phải trả đánh thức cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cô mới ngỡ mình đã mất hết. Tưởng chừng vết thương không lành lại nhưng...




Thời cấp ba chính là khoảng thời gian đáng nhớ nhất trong cuộc đời người học sinh. Bạn đã từng mơ tưởng về một hạnh phúc viển vông chỉ có bạn và người kia? Nhưng tôi xin phép được dập tắt nó ngay lập tức. Cuộc đời không như một cuốn ngôn tình, nó sẽ gặp nhiều trắc trở mới có được hạnh phúc. Vậy bạn đã thực sự hạnh phúc bên người mà bạn coi là "Chân mệnh thiên tử" kia?


***

"A Cảm ơn" La Kỳ Kỳ bỏ mũ ra, đi có mất mấy phút, vừa đến trường thì vào lớp. Tóc của cô rối hết rồi, cộng thêm cái mặt đỏ nữa. Hủy hoại hình tượng quá!!!!!

"Ừm.." Anh mỉm cười đứng ở cổng trường nhìn cô bước vào.

"Này! Tên tôi là Triệu Hiển!!" Anh hét to.

La Kỳ Kỳ quay người, một nụ cười hiếm có trên môi cô rồi vội vàng thay vào bằng khuôn mặt lạnh băng, chạy vội vàng vào trong.


***


Cô bước trên lễ đường, cầm bó hoa tười thắm hướng về phía anh. Anh đang mỉm cười hạnh phúc như cô vậy.

Đợi cha sứ hỏi xong một lượt, ánh mắt cô chợt dừng tại một điểm. Là Lăng Phong, hắn đang buồn. Nhưng niềm vui hôn nay cô cũng không thể vì hắn mà buốn đước, vì vậy cô vẫn mỉm cười mà chao nụ hôn đàm thắn với Triệu Hiển.

Giờ thì cô cảm thấy, thế giới này chỉ có cô và anh, hai người chắc chắn sẽ hạnh phúc. Cô thật là may mắn khi dể hạnh phúc tìm tới mình!

Hai người ném hoa xong thì dắt tay nhau đi ra ngoài. Mọi thứ cứ như là một giấc mơ vậy! Một giấc mơ vô cùng đẹp trong trí nhớ của cô. Chắc chắn sẽ khắc ghi mãi rồi!


***


La kỳ Kỳ nhíu mày nhìn bóng dáng lướt lả của Ngọc Nhi cứ dí sát vào chồng mình. Cô cảm thấy khó chịu.

“Này tại sao em ấy lại ở đây?” Cô níu tay anh lại, vẻ mặt khó tin.

“Vợ tôi.” Anh hất tay cô, quay người bỏ đi.

Cuối cùng, cô vẫn là người đau, cô vẫn chỉ là một thứ đồ chơi mà anh chơi xong rồi ném. Cô ôm mặt khóc. Ngọc Nhi cong môi cười quyến rũ. “Chị họ, tạm biệt nha~”

La Kỳ Kỳ khóc, khóc đến mức cô đã ngất đi từ bao giờ…


***


Nhìn xuống dưới chân mình, mọi thứ thật đẹp, cũng như buổi tôi hôm mà cô với anh đi chợ đêm vậy. Lung linh, huyền ảo. Cô nhắm mắt lại chớt nghe thấy tiếng gọi. “ Đừng dại dột!!!”

La Kỳ Kỳ quay đầu, anh hắn - tên bạn tồi, tại sao hắn lại đến đây can ngăn cô?

“Đừng dại dột, đời cậu còn dài, còn có thể lấy chồng sinh con cơ mà, quay lại đi!”

Cô gào.”Đừng khuyên nhủ gì hết, đi đi, mấy người cũng như hắn mà thôi!!”

Cô bắt đầu khóc. Đau, rất đau. Giờ thì hết người này đến người khác phản bội cô, chẳng lẽ cô phải làm thánh mẫu đi tha thứ cho hết người này người kia? Bi kịch, đại bi kịch!

Lăng Phong cười, anh cô gắng hét với cô.”Tớ thích cậu!!!”

La Kỳ Kỳ quay đầu lại, ánh mắt khó tin. Nhưng đồng thời chân cô trượt xuống và…


***


“Tôi sẽ kiện mấy người vì tội ngoại tình! Tôi với anh chưa li hôn đâu!” La Kỳ Kỳ mỉm cười cầm tập hồ sơ. Rồi, sao? Có ý kiến gì không?

“Chị nghĩ mình là ai? Chị còn là vợ của giám đốc công ty này hay sao? Tôi giờ mới là vợ anh ấy!” Ngọc Nhi không chịu thua, gân cổ lên cãi, mắt hơi đỏ làm cho người ta cảm thấy đáng thương.

“Ồ. Nhưng mà giờ tôi là phó chủ tịch. Làm sao nữa?” La Kỳ Kỳ cười khiêu khích.

“Chị…”

“Ngọc Nhi!” Triệu Hiển im lặng nãy giờ mới chịu nói. “Im đi”

“Anh à…” Ngọc Nhi phẫn nộ nhìn La Kỳ Kỳ.

Cô nhún vai, chuyện mấy người, tôi không biết a. Vậy là cứ thế cô bỏ đi.


***


“Cảm ơn.” La Kỳ Kỳ cười

“Vì gì?” Lăng Phong dang rộng tay ôm lấy vai cô.

“Vì tất cả.”

“Oh, vậy cậu phải đền bù cho trái tim mỏng manh yếu đuối sắp đập vì cậu mà chết!”

La Kỳ Kỳ: “…” Chiêu này độc quyền của mị, của mị mà!!!!


***


Hạnh phúc là gì vậy? Có ăn được không? - Câu hỏi thời xưa mà cô hay true chúng nó.

Và …


Về sau cô mới hiểu. Có hạnh phúc nào tự tìm đến mình không nhỉ? Cô và anh đã từng yêu nhau nhiều năm như vậy mà chỉ vì một người mà vỡ tan tành đổ bể. Cô đã cố gắng níu kéo, cố gằng hàn gắn lại nhưng chẳng bao giờ lành lại. Mãi đến khi cái giá phải trả đánh thức cô tỉnh dậy khỏi giấc mộng, cô mới ngỡ mình đã mất hết. Tưởng chừng vết thương không lành lại nhưng việc kì diệu tưởng chừng trong những cuốn tiểu thuyết ngôn tình sến súa mói có, ai ngờ chính bản thân cô đây lại có cuộc sống như vậy. Thường thì những người mà thầm thích từ thời học sinh sẽ không bao giờ kéo dài được quá lâu. Nhưng cô và anh đã kéo dài đến năm năm. Còn cô và hắn thì dài hơn bốn năm. Ừm.. Chợt cô nhận ra rằng, không phải hạnh phúc tìm đến mình mà chúng ta phải tự tìm lấy nó, tập cách chấp nhận và thứ tha sẽ là cách để mình sống ốt hơn trong tương lai. Và giờ, cô đã cs cuộc sống lí tưởng như bao ngường cùng với hắn - tên bạn thân đồng sinh cộng tử, sống chết có nhau.


_Chúng ta đã từng hanh phúc - Kumaru Doma_







***




Nhạt ghê?

Đây chỉ là phần giới thiệu ạ :)
Mong mọi sửa cho em, em mù quá trời lun :)
Chào bạn, bạn còn những lỗi sau:
Dạ em đi đăng kí ạ, mới dung nên mọi người hướng dẫn
Xin lỗi, trước đó cho mình hỏi ngu tí, dung là gì vậy bạn?
Mà mình nhắc này, bạn hãy tập làm quen có dấu chấm câu ở cuối các dòng chữ đi nhé. Nếu bạn xem lại bài đăng kí của mình sẽ thấy rất nhiều chỗ không có dấu chấm.
Đây là một ví dụ:
Chữ "A" đứng đầu dòng nên mới biết hoa, còn từ "Cảm" kia không có gì đặc biệt sao lại viết?

Còn nữa này, trong bài của bạn rất hay sử dụng liên tiếp các dấu chấm than:
Hủy hoại hình tượng quá!!!!!
Chỉ một dấu thôi bạn, một dấu mới là đúng chính tả. Bạn hãy bỏ tất cả các dấu kia đi nhé.

Bạn lưu ý cho mình, đã gọi là dấu ba chấm thì sẽ có ba chấm. Đừng lỡ tay xóa đi làm nó trơ trọi như vậy. Khổ thân nó lắm đó. :))

tác phẩm:Cô
Tất cả các dấu câu đều đi liền với kí tự đằng trước và cách kí tự đằng sau nó một khoảng. Ngoại trừ dấu gạch ngang, dấu gạch ngang là cách cả trước lẫn sau. Bạn hãy nhớ điều này khi viết, vì rất nhiều các tác giả mắc lỗi này.
Sửa:
tác phẩm: Cô

Và dưới đây là một số lỗi lặt vặt:

- Tên tác phẩm: Chúng ta đã tưng hạnh phúc

"Trao" mới là từ chính xác bạn nhé. Trao gửi, gửi gắm. Bạn sai chính tả rồi.
tạm biệt nha~
Như mình đã nói, hãy tập làm quen với việc đặt dấu chấm cuối mỗi câu, đừng sử dụng những kí tự đặc biệt không có trong bảng chữ cái Tiếng Việt kia.
Cô nhún vai, chuyện mấy người, tôi không biết a
Thú thực là mình hơi bị dị ứng với mấy từ kiểu lai Trung thế này. "A", "Nha", "ưm". Bạn nên ít sử dụng chúng thôi nhé.

Bài của bạn nói chung còn nhiều mấy lỗi lặt vặt lắm, mình chủ nhặt ra đây vài lỗi thôi. Bạn tự đọc lại và sửa chữa nhé.
 

Hexagon

-trong sáng-
Tham gia
6/12/13
Bài viết
4.042
Gạo
320,0
(Thật là khiếm nhã quá đi mất)!
Tuýt tuýt. Mọi dấu câu đều dùng ở trong ngoặc. Ngọc chỉ là dấu để đánh dấu nội dung, nếu nội dung trong ngoặc đã thành 1 câu hoàn chỉnh thì phải để dấu ở trong ngoặc.
 

Mashiro-miuna

Gà BT
Nhóm Tác giả
Tham gia
18/3/18
Bài viết
1.965
Gạo
908,0
Tuýt tuýt. Mọi dấu câu đều dùng ở trong ngoặc. Ngọc chỉ là dấu để đánh dấu nội dung, nếu nội dung trong ngoặc đã thành 1 câu hoàn chỉnh thì phải để dấu ở trong ngoặc.
À dạ, cháu hiểu rồi. :v
Chú ơi, sai chính tả kìa... =~=
 
Tình trạng
Không mở trả lời sau này.
Bên trên