Cuộc Chiến Kiếm Thánh - Cập Nhật - Sora

Bánh cuốn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/2/17
Bài viết
209
Gạo
0,0
Cảm ơn nha. Mình không nghĩ truyện mình có yếu tố gây cười đó.3onion29
Hiện nay truyện việt nam dành cho lứa tuổi thiếu nhi quá hiếm hoi bởi hồn nhiên trong sáng không phải ai muốn là cũng viết được. Viết được như vậy trong gác mình chưa thấy ai làm ^_^.
Nói rộng hơn là cả việt nam số tác giả cho văn học thiếu nhi đếm trên đầu ngón tay.
 

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Hiện nay truyện việt nam dành cho lứa tuổi thiếu nhi quá hiếm hoi bởi hồn nhiên trong sáng không phải ai muốn là cũng viết được. Viết được như vậy trong gác mình chưa thấy ai làm ^_^.
Nói rộng hơn là cả việt nam số tác giả cho văn học thiếu nhi đếm trên đầu ngón tay.
Truyện thiếu nhi á!cuteonion24 Nó thực sự thiếu nhi hả bạn? Oh my god.
 

Bánh cuốn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
24/2/17
Bài viết
209
Gạo
0,0
Truyện thiếu nhi á!cuteonion24 Nó thực sự thiếu nhi hả bạn? Oh my god.
cuteonion53Bây giờ mình mới biết là mình vô duyên -_-.
Mình cứ nghĩ bạn tạo nhân vật có chủ đích bởi không có phe phái rõ ràng, ai chiến thắng trong cuộc chiến cũng vậy thay vào đó bạn nhắn tới người đọc theo dõi nhân vật mình thích tức hước tới độ tuổi của lớp độc giả trẻ.cuteonion56 Xin lỗi, ngàn lần xin lỗi.
 

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
cuteonion53Bây giờ mình mới biết là mình vô duyên -_-.
Mình cứ nghĩ bạn tạo nhân vật có chủ đích bởi không có phe phái rõ ràng, ai chiến thắng trong cuộc chiến cũng vậy thay vào đó bạn nhắn tới người đọc theo dõi nhân vật mình thích tức hước tới độ tuổi của lớp độc giả trẻ.cuteonion56 Xin lỗi, ngàn lần xin lỗi.
À. Mình hơi ngạc nhiên thôi. Bạn nói thiếu nhi làm mình liên tưởng đến mấy đứa con nít 11, 12 tuổi đọc nên hơi sốc.:D:D:D. Mình cữ đặt bút và viết thôi chứ cũng không có chủ đích sẵn gì. Có nhiều thứ đến tác giả không thể nhận ra. Nên bạn góp ý thật nhiều, thật nhiều nha. Dù sao cũng là truyện đầu tay, "sạn" đầy mình cũng bình thường. He he.2onion2.gif
 

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 17. Đột Phá.
"Moshi... moshi."

"Anh mày đây."

"Hở?"

"Ngày 15 quay về trường đi. Thời cơ sắp đến rồi."

"Không muốn."

"Không muốn cũng được. Nhưng mày hãy nhớ lời hứa của chúng ta."

"Anh!"

"Haiz. Hanki à. Anh chỉ muốn em được hưởng một chút quãng đời học sinh thôi. Vả lại..." Ánh mắt lóe lên một tia sáng như có như không, siết chặt điện thoại. Người đàn ông bí ẩn nói tiếp: “Ở đó có nhiều mối quan hệ tốt mà chúng ta cần phải kết thân."

Đầu dây bên kia thở dài một cái, miễn cưỡng thỏa hiệp: “Em biết rồi. Nhưng mà Xà Phu, đừng lún quá sâu… bụp... tút tút."

"Tút... tút..."Ơ! Con nhóc này.Xà Phu ngẩn người nhìn chiếc điện thoạt bỗng bị ngắt kết nối.Anh mày còn chưa nói xong.

*******
7 giờ sáng.

"Mọi người tập trung nào." Ma Kết hò hét dưới phòng khách.

"Có chuyện gì mà mới sáng sớm ra đã tập trung vậy. Oáp." Song Tử ngoáp một cái dài đi theo sau mọi người.

"Hôm qua, nói chuyện với thầy lâu và thấy các bạn luyện tập rất tập trung nên mình đợi đến sáng nay sắp xếp xong lịch trình và quy tắc giao lưu rồi nói một thể luôn."

"Ma Kết à, bữa sáng là rất quan trọng. Có thể để sau khi ăn nói được không?" Kim Ngưu lên tiếng đề nghị.

"Không được. Không kịp. Hôm qua mình và Thiên Yết đã lập lên lịch trình luyện tập nên mình muốn nói rõ để mọi người chuẩn bị tinh thần." Ma Kết nói liếng thoắn.

"Okay okay. Có gì thì nói đi Ma Kết." Thiên Bình buồn bực chỉnh lại lọn tóc bị vểnh. Hôm qua anh ngủ kiểu gì thế này?

"Cuộc so tài giao lưu với khoá trên nói cho hay thôi chứ thực ra đó là một cuộc so tài giữa tất cả các đội linh lực."

"What?" Song Tử kêu lên.

"Đúng vậy. Chính là cuộc so tài. Thua cũng không thiệt hại gì nhưng... các thầy cô sẽ đánh giá chúng ta qua cuộc đụng độ này. Đánh giá cá nhân và đánh giá cả đội."

"Nhưng chỉ có chưa đầy hai tuần, thời gian thì kíp mà chúng ta vẫn chưa được thực chiến gì nhiều. Kinh nghiệm và sự kết hợp ăn ý của đội cũng còn chưa được phối hợp bao giờ." Sư Tử kêu lên. Nếu vậy thì chả khác nào bảo bọn cô chịu thua à?

"Đúng vậy. Đó chính là sự thật khắc nghiệt. Nên mình mới nói là không còn thời gian nữa. Mọi người cần phải nâng cao điểm mạnh, che dấu điểm yếu." Ngừng một lát Ma Kết nói tiếp:
"Cuộc so tài chia làm 2 phần:
Phần 1: Cuộc so tài theo nhóm, mỗi đội sẽ chọn ra ba người tùy theo từng hoàn cảnh để chọn cho hợp nhất. Và phải đấu với mười một đội khác. Từ đó tìm ra đội chiến thắng.

Phần 2: Quan trọng nhất chính là hôm sau, sẽ tổ chức cuộc thi cá nhân. Để có một cuộc so tài thì phải có sự đồng ý của cả hai đối thủ mới được thi đấu. Ví dụ, cậu thách thức ai đó và người kia đồng ý thì mới được thi đấu. Quan trọng nhất là... thắng người cấp cao hơn vẫn sẽ... được lên cấp như thường."

Thấy không khí bỗng trầm xuống, cậu biết là mọi người nhận ra cuộc so tài này không phải là cuộc giao lưu bình thường.

"Và quan trọng nhất là… Bốn mươi bốn người xuất sắc nhất trong cuộc thi đấu cá nhân sẽ được vào Huyễn rừng rậm luyện tập."

"Khu rừng pháp thuật trong truyền thuyết hả?" Miệng của chín chòm sao há to đến mức đủ để nhét một quả trứng vịt.

Huyễn rừng rậm là khu rừng huyền bí của thế giới pháp thuật. Các pháp sư dù có đi thành đội, thành đoàn, nếu không cẩn thận thì vẫn gặp bất trắc như thường. Nhưng… những người có thể vượt qua đều trở thành những học viên xuất sắc và là pháp sư giỏi hiếm có của toàn thế giới pháp sư này. Quan trọng nhất là may mắn sẽ có pháp thuật mới.

"Ôi. Phấn khích quá. Chúng ta hãy đi luyện tập đi." Sư Tử reo lên.

"Đúng đó. Đúng đó." Nhân Mã hồ hởn đáp.

"Ăn sáng đã nào mấy bạn. Tui nấu nhiều đồ lắm. Lãng phí thức ăn là trời phạt." Kim Ngưu khóe miệng khẽ giần giật.

"Đúng vậy, mọi người vào ăn đi. Luyện tập rất khổ cực, cần phải có nhiều năng lượng để duy trì." Ma Kết đẩy gọng kính, nghiêm túc nói.

Cự Giải im lặng từ đầu đến giờ bỗng ngẩng lên gọi giật Ma Kết.

"Ma Kết."

"Có chuyện gì sao, Cự Giải?"

"Vậy còn... còn Bạch Dương thì sao?" Cự Giải lo lắng hỏi.

Ma Kết tháo cặp kính xuống, lau đi lau lại. Cự Giải khó hiểu nhìn theo hành động của cậu ta. Mỗi lần Ma Kết như vậy là lúc cậu cảm thấy bối rối, băn khoăn. Ma Kết lau kính một lúc lâu mà vẫn chưa xong khiến Cự Giải đứng bên cạnh buồn bực không thôi. Thấy mắt kính đã sáng bóng, cậu chậm rãi nói: “Chỉ có những người tham gia mới được chọn. Còn ngoại lệ...thì tôi cũng không thể chắc chắn được."

"..."

Ma Kết liếc nhìn Cự Giải qua khóe mắt, sau đó vào phòng ăn.Từ khi nào tình cảm của hai người đó lại tốt vậy?

*********
Thấy Cự Giải buồn bã từ lúc ăn đến bây giờ Bảo Bình không nhịn được mà hỏi: “Này, sao cậu lại lo lắng cho con bé đến vậy? Không phải là tớ có ý gì đâu. Chỉ là cũng chỉ tiếp xúc chưa đến tuần nên tớ thấy lạ lắm."

Cự Giải trầm tư suy nghĩ, sau đó cẩn thận trả lời: “Lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Dương chỗ này này…” Cự Giải chỉ chỉ vào ngực của mình “Rất vui. Đối với Bạch Dương tớ luôn có một cảm giác thật quen thuộc. Và… Cô nhóc đó thực sự rất đáng yêu nhé. Người nhỏ nhỏ bằng ngần này này." Cự Giải khoa chân múa tay diễn tả lại dáng hình của Bạch Dương khi trồng cây. “Cứ lúi húi giúp tớ mà không than một câu. Mặt non choẹt mà lúc nào cũng trầm tư, nhíu mày thật là đáng yêu.”

Thật vui vì có một người có thể khiến Cự Giải chỉ nghĩ đến thôi cũng đã vui vẻ như vậy. Mấy năm nay, Cự Giải... sống rất khó khăn.

"Cô độc, bướng bỉnh và mạnh mẽ. Tớ có cảm giác không gì có thể làm khó Bạch Dương. Nhưng mà mọi người... mọi người lại không thích cô nhóc. Tại sao vậy?"

Bảo Bình trầm tư lẩm bẩm: “Hình như tớ cũng không được yêu thích cho lắm?”

"Ai cũng đặt Bạch Dương ở nơi cao nhất vị trí thiên tài đó. Có biết là Bạch Dương cũng chỉ là một cô nhóc vì qúa giỏi từ khi còn nhỏ tuổi nên kiêu ngạo thôi không? Ai cũng ganh ghét tài năng đó của Bạch Dương mà cố tình không chịu hiểu. Lần trước và lần trước nữa Bạch Dương chỉ toàn nói sự thật. Cố gắng là được. Chỉ là... người bình thường phải cố gắng nhiều hơn thiên tài thôi. Chứ không phải là không thể. Tớ. Nhất định sẽ chứng minh cho mọi người trong buổi tập hôm nay." Ánh mắt Cự Giải kiên quyết. Cô sẽ không để cho buổi tập tối hôm đó Bạch Dương chỉ cho cô là phí công vô ích đâu.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 18. Đột Phá 2.
Tối hôm trước khi Bạch Dương mất tích.

"Vụt… xoạt." Cự Giải đang luyện võ. Cùng một chiêu thức nhưng lại khác nhau nhiều đến vậy. Mỗi nhát kiếm của cô nhìn thật vô lực, không có sự sắc bén nào cả. Hôm đó nhìn Bạch Dương trong lúc luyện tập. Cô thấy máu mình tăng vọt lên. Hầu như ngày nào cô cũng luyện.

Nhìn kiếm gỗ trong tay Cự Giải siết chặt lại, lẩm bẩm như thì thào với bản thân: “Tại sao, tại sao lại không giống?"

"Làm sao mà giống được."

"Tại sao chứ?"

"Vì cô không tôn trọng kiếm trên tay mình, cũng như tôn trọng đối thủ."

Cự Giải bỗng giật mình quay lại. Hóa ra là Bạch Dương.

"Ai cũng là đối thủ của cô, kể cả tôi. Vậy nên đừng có do dự và nương tay vì nghĩ chúng ta bây giờ đồng đội. Tâm không kiên định làm sao lưỡi kiếm dứt khoát đây."

Cự Giải chần chừ: "Nhưng..."

"Không nhưng nhị gì cả. Hãy hòa mình vào trận đấu. Biết dừng lại đúng lúc là được. Hãy tin tưởng bản thân là có thể làm chủ được thế trận." Bạch Dương đứng nhìn giàn vũ khí một lượt rồi rút ra một cây kiếm gỗ ý hệt của Cự Giải, nói: “Đến đây, đấu với tôi một trận. Từ kiếm thuật đến pháp thuật. Tôi sẽ không nương tay đâu."

Lời thì người lớn mà giọng nói là trẻ con. Nghe sao cũng thấy buồn cười. Nhưng Cự Giải không thể cười nổi. Cô đang rất nghiêm túc. Cô biết, Bạch Dương là đang muốn giúp cô thoát khỏi sự mềm yếu nhất trong trái tim cô.

Khẽ nhắm mắt tự thôi miên bản thân. Cô đang được đấu với thiên tài nhỏ tuổi nhất giới pháp sư. Cô đang được thiên tài đó chỉ dạy. Nghĩ đến đây. Máu trong Cự Giải bỗng tăng vọt, từng lỗ chân lông nở to ra, cả người run lên từng hồi vì hưng phấn.

Mở mắt ra, Cự Giải gần như biến thành một người khác. Ánh mắt chỉ tập trung vào người trước mặt. Cự Giải nhảy lên cao một kiếm chém xuống, nhanh gọn và dứt khoát. Tốc tộ nhanh hơn rất nhiều so với lúc trước.

Bạch Dương thấy vậy, khóe miệng nhếch lên đầy kiêu ngạo. Cô nhóc biết mình chính là liều thuốc tốt. Bạch Dương nhanh chóng lao vào cũng không né tránh nữa, chiêu thức tấn công cũng vì thế mà thay đổi liên tục.

Thấy vậy nhưng Cự Giải cũng không hề nao núng. Cô gặp chiêu phá chiêu. Mà còn rất nhanh gọn và dứt khoát.

Một lúc sau.

"Đến đây thôi." Bạch Dương bỗng ngừng lại vứt kiếm gỗ ra xa rồi ngồi bệt xuống. Độc vẫn chưa thải ra hết, cô không nên vận động quá nhiều.

Cự Giải nhanh chóng chạy đến đưa khăn và nước cho Bạch Dương, sau đó ngồi xuống bên cạnh.

"Hôm nào thi đấu, thì hãy cứ nghĩ đến hôm nay. Ta làm thương người khác nhưng họ không có làm họ chết là được rồi. Sức mạnh là không thể chỉ biết dựa vào pháp thuật. Dùng pháp thuật nhiều không bằng dùng kiếm thuật nhiều. Đừng để tâm cảnh bị chi phối bởi ngoại cảnh." Bạch Dương đứng dậy đi được mấy bước, ngoảnh lại nhìn Cự Giải mấp máy môi, thì thầm gì đó. Cự Giải cố gắng nghe nhưng vẫn không biết cô nhóc đã nói gì. Sau đó Bạch Dương đi thẳng không hề quay đầu một lần nào nữa.
*********
"Dùng pháp thuật nhiều không bằng dùng kiếm thuật nhiều đâu."Đúng vậy. Để dùng pháp thuật liên tục trong trận đấu hao tổn rất nhiều thể lực, đó chính là sự lựa chọn không khôn ngoan.Cự Giải giờ nghĩ lại càng thấy thấm.

"Cự Giải ra đấu trận một trận với Thiên Yết." Ma Kết lên tiếng.

"Hở. Chúng ta vừa mới nghỉ mà." Cự Giải ngơ ngác nói. Cô đâu có trầm tư nhiều đến mức mà hết giờ nghỉ đâu nhỉ?

"Tôi nghĩ là đã nghỉ đủ rồi. Thi đấu luôn mới biết rõ được thể lực của cậu thế nào."

Chạy 10 cây số, vác gỗ trên lưng nhảy ếch, luyện pháp thuật. Nghỉvỏn vẹn có vài phút vậy mà cậu ta bảo đã nghỉ đủ. Cơ hội. Trong đầu Cự Giải bỗng hiện ra 2 từ đó. Đúng vậy, đây chính là cơ hội của cô. Không thể phí công Bạch Dương chỉ bảo được. Mặc dù cô biết, Ma Kết là muốn nâng cao khả năng chiến đấu của Thiên Yết để chuẩn bị cho cuộc so tài.

"Ok." Cự Giải tự tin đi ra giữa sân, nơi mà Thiên Yết đang đợi cô.

"Ồ. Cậu bảo ai sẽ thắng?" Nhân Mã tò mò nói.

"Chắc chắn là Thiên Yết. Thiên Yết rất chăm chỉ luyện tập, không bỏ buổi nào cả và buổi tối còn luyện đến rất khuya nữa cơ." Sư Tử lên tiếng chắc chắn.

Cũng không thể trách Sư Tử khẳng định như vậy được. Cự Giải hầu như không biểu hiện gì trong lúc luyện tập cả.

"Cũng không chắc." Bảo Bình là người duy nhất biết sự thay đổi của Cự Giải.

Dù đứng ở giữa sân nhưng cô nghe được hết đoạn đối thoại đó. Cô - Cự Giải nhất định không thua. Nếu cô thua hẳn là sẽ phí công của Bạch Dương. Cự Giải nhắm mắt hít một ngụm khí to sau đó mở mắt ra, ánh mắt lóe lên một tia sáng kiên định và trấn tĩnh sau đó nhanh chóng vụt tắt.

Thiên Yết thấy vậy có hơi ngạc nhiên. Nhưng cô lại không quá coi trọng. Vì tâm lý có thay đổi nhưng sức mạnh cũng chỉ có vậy mà thôi.

Thiên Yết vận khí trong lòng bàn tay khiến cho mấy viên đá dưới đất bay lơ lửng, xoay tròn dần dần trở thành một cơn lốc nhỏ. Thiên Yết phất tay cơn lốc đá đó lao thẳng đến chỗ Cự Giải với tốc độ chóng mặt.

Sắc mặt Cự Giải cũng không thay đổi nhiều, nghiêng người tránh cơ lốc đá nhỏ ấy. Sau đó nhún chân phi thẳng đến về phía Thiên Yết.

Thiên Yết liên tiếp ra chiêu, lưỡi đao gió và cơn lốc hòng chặn Cự Giải. Cự Giải nhanh nhẹn lé tránh. Sau đó dùng súng nước bắn tan cơn lốc của Thiên Yết.

"Bong bóng nước."

Thiên Yết nhảy sang bên cạnh né tránh. Không kịp để ý Cự Giải đã ở đằng sau cô từ bao giờ. Sơ hở. Thiên Yết mở to mắt kinh hãi. Không thể di chuyển được. Sao cô ta có thể nhanh như vậy. Cô ta… Thiên Yết chỉ có thể trơ mắt nhìn Cự Giải với khuôn mặt vô cảm ra chiêu knock out.

"Súng nước." Bắn thẳng vào sau lưng Thiên Yết khiến cô bị bắn văng ra xa, thân thể đập vào thân cây gần đó sau đó rơi xuống đất như một con rối.

Phịch... phụt...

Thiên Yết phun khan một ngụm máu đỏ tươi. Cô chỉ có thể run rẩy ngồi dưới gốc cây mà không thể đứng dậy. Đủ biết là Cự Giải đánh mạnh thế nào.

"Thiên Yết..." Ma Kết cùng Xử Nữ nhanh chóng chạy đến.

"Khụ... khụ... tớ… không… sao." Thiên Yết thở hồng hộc.

Cự Giải khẽ ngửa lòng bàn tay ra trước, nước từ lòng bàn tay vẫn còn đang phun nhẹ lên, nói: “Xin lỗi. Do tớ tập trung quá." Mặt Cự Giải không một chút biểu cảm bối rối hay hối lỗi gì cả. Chỉ có vẻ mặt thản nhiên.

Bảo Bình đứng bật dậy sững sờ nhìn Cự Giải.
 
Chỉnh sửa lần cuối:

Tư Uẩn

Gà tích cực
Nhóm Tác giả
Tham gia
23/3/17
Bài viết
120
Gạo
0,0
Chương 19. Cuộc So Tài Bắt Đầu (1).
Chín chòm sao sững sờ trước biểu cảm đó của Cự Giải. Vẻ mặt lạnh nhạt đầy sát khí và có chút… điên rồ.

Bảo Bình sững sờ đứng ngẩn ngơ nhìn Cự Giải. Cự Giải sao cậu lại trở lên như vậy.

"Ma Kết. Cậu đưa Thiên Yết đến phòng y tế đi. Nhìn vậy nhưng cũng không quá nặng." Xử Nữ liếc nhìn con người trước mặt, chậm rãi nói: “Khống chế lực rất tốt. Không quá nặng mà cũng không quá nhẹ, đủ để đối thủ không thể trở mình trong tích tắc được."

"Quá khen".

"Ừ. Nhờ cậu nhé." Ma Kết nhanh chóng bế bổng Thiên Yết đến phòng y tế.

"Mọi người. Bây giờ là giờ tự luyện tập điểm mạnh pháp thuật của mỗi người. Hãy tự luyện tập đi."

Thấy mọi người đã đi hết, Bảo Bình kéo giật Cự Giải lại, cô khẽ rít lên: “Cự Giải, cậu sao vậy? Sao cậu lại như thế hả?”

Cự Giải đờ đẫn ngẩng mặt lên nhìn Bảo Bình bằng ánh mắt vô hồn: “Tớ sao vậy?”

Hai tay bưng mặt Cự Giải, Bảo Bình dùng sức vỗ hai má của cô ấy với khuôn mặt buồn bã xen lẫn chút sợ hãi: “Tỉnh lại đi Cự Giải, cậu không được như vậy. Không được giống ông ta.”

“Hức… hu hu hu.” Cự Giải bỗng khóc nức nở. Cô điên cuồng lau nước mắt, nghẹn ngào cố gắng nói thành câu: “Tớ không muốn… không muốn giống ông ta… hức…” Cự Giải dùng sức nắm chặt hai vai Bảo Bình, run rẩy nói: “Làm… làm… làm sao đây, Bảo Bình? Tớ… tớ… tớ không kiểm soát được… không thể kiểm soát được. Làm sao đây? Làm sao đây?”

Bảo Bình nhịn đau ôm chặt Cự Giải vỗ về, chắc nịch nói: “Cậu chắc chắn sẽ làm được. Cậu chắc chắn có thể kiểm soát được. Tin tớ.”

*********
Tại phòng y tế.

Thiên Yết từ từ tỉnh dậy. Đập vào mắt Thiên Yết là màu trắng xóa của tường và mùi sát trùng khiến cô cau mày.Mình đang ở phòng y tế?

"Tỉnh rồi à? Không sao chứ?" Ma Kết đưa cốc nước qua cho cô.

"Ừ." Uống một ngụm nước mà cô thấy vất vả quá. Một động tác nhỏ như vậy mà cũng khiến cô giống như mất nửa cái mạng vậy. Cơ thể rã rời như không còn thuộc về cô nữa.

"Nghỉ đi. Tớ xin thầy hộ cậu rồi." Ma Kết ngồi trên chiếc ghế cạnh giường Thiên Yết đang nằm.

"Ừ." Thiên Yết mở miệng khó nhọc nói. Môi cô ấy bây giờ nứt nẻ như đất bị hạn hán vậy.

Ma Kết im lặng một lúc rồi nói: “Thắng thua là chuyện thường tình. Ừm… Cậu không cần phải quá để ý. Nghỉ ngơi chút đi, tớ đi mua đồ ăn, cũng chiều rồi.”

Thiên Yết im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ. Trong lòng hạ quyết tâm.

***********
Cứ như vậy, cuối cùng cũng đến ngày hội so tài của các đội linh lực.

"Đây là lịch trình của chúng ta trong ngày hôm nay." Ma Kết dựng chiếc gương 8 inch lên bàn. Lướt tay qua mặt gương, một danh sách hiện ra.

// Trận 1 bắt đầu từ 8 giờ đến 8 giờ 30 phút.
Trận 2 bắt đầu từ 8 giờ 40 phút đến 9 giờ 10 phút.
Trận 3 bắt đầu từ 9 giờ 20 phút đến 9 giờ 50 phút.
Trận 4 bắt đầu từ 10 giờ đến 10 giờ 30 phút.
Trận 5 bắt đầu từ 10 giờ 40 phút đến 11 giờ 10 phút.
Trận 6 bắt đầu từ 11 giờ 20 phút đến 11 giờ 50 phút.

Nghỉ trưa 40 phút.


Trận 8 bắt đầu từ 13 giờ 40 phút đến 14 giờ 10 phút.
Trận 9 bắt đầu từ 14 giờ 20 phút đến 14 giờ 50 phút.
Trận 10 bắt đầu từ 15giờ đến 15 giờ 30 phút.
Trận 11 bắt đầu từ 15 giờ 40 phút đến 16 giờ 10 phút.


Kết thúc. Công bố trao giải thưởng cho 3 đội có thành tích xuất sắc nhất. //

"Mọi người chuẩn bị sẵn sàng chưa?" Ma Kết chỉnh lại găng tay nhìn mọi người hỏi.

"Xong rồi."

"Ok."

"Đầu tiên chúng ta sẽ đấu với đội linh lực 2 năm hai, ba. Sau đó là đến đội linh lực 3 năm một, hai, ba và đội linh lực 2 năm một. Buổi chiều sẽ đấu với đội linh lực 4 năm một, hai, ba và đội linh lực 1 năm hai, ba. Mỗi trận đấu chỉ kéo dài trong nửa giờ và nghỉ ngơi 10 phút. Lịch thi đấu rất dày nên mọi người hãy cố gắng giữ sức cho thật tốt." Thiên Yết nhìn vào tờ lịch trình trên tay, dặn dò.

"Vậy trận đầu tiên của chúng ta là với đội linh lực 2 năm hai." Ma Kết giơ tay trái xem giờ "Còn 10phút nữa. Vậy… Ai muốn đấu trận này?"

"Theo như số liệu mà tôi đã thu thập. Đội linh lực 2 năm hai thành tích không có gì nổi trội trong một năm vừa qua. Cấp cao thủ có một người, cấp B có hai người còn lại là cấp A. Nếu so cấp bậc thì bên ta rất có lợi. Nhưng..." Thiên Yết lật sang trang tiếp theo, nghiêm túc nói: “Nhưng các thành viên của họ hiểu nhau và hợp tác rất ăn ý trong chiến đấy. Đó chính là thứ chúng ta thiếu."

"Vậy chúng ta sẽ tùy cơ ứng biến." Song Tử nói.

"Đúng vậy. Khoảng thời gian chúng ta biết nhau cũng không phải quá ngắn. Cơ bản là hiểu nhau rồi." Kim Ngưu lên tiếng phụ họa.

"Hợp tác cũng không có vấn đề. Cậu có thể yên tâm." Song Ngư cười cười nhìn Thiên Yết.

"Nào, chiến thôi." Thiên Bình hừng hực khí thế, đứng lên tiến về võ đài.

"Okay."Song Ngư và Kim Ngưu nhanh chóng đi theo.

*******
Seoul, 7 giờ sáng. Tại Trường cao trung seoul.

Hmph. Lại mưa rồi.Bạch Dương đi bộ đến trường. Đây là lần đầu tiên cô đến thế giới loài người. Nghe nói, mọi thứ tươi đẹp nhất đều ở thời học sinh. Vô tư lự, bạn bè và quan trọng là không phải đối mặt với sinh tử. Giết người và bị người giết. Nhưng...

Bạch Dương dừng lại, lướt nhìn hành lang một cách cẩn thận. Không khí ở trường học này có mùi u uất. Cô cau mày, đây không phải là tử khí sao?

Bạch Dương giơ tay lên vẽ hình ngôi sao, sau đó niệm chú. Ánh sáng vàng nhạt bay ra từ pháp chú lan tỏa ra di chuyển khắp nơi trên hành lang. Đây là kiểm chú thuật, nó sẽ giúp ta kiểm tra mọi ngóc ngách có gì khả nghi không.

"Reng... Reng..." Vào lớp rồi.Bạch Dương thu hồi pháp chú mặc dù cô vẫn chưa kiểm tra xong.Không thể để học sinh khác nhìn thấy được. Ngôi trường này… ẩn chứa những gì đây?

Bạch Dương trừng mắt, cả người toát ra sát khí nhìn chằm chằm vào góc khuất cuối hàng lang mang ý cảnh cáo, sau đó cất bước về lớp.

Tiếng giày ngày càng nhỏ dần, nhỏ dần rồi tắt hẳn. Khoảng một lúc lâu sau, một bóng đen co rúm vo tròn thành một cục từ từ, từ từ nở ra bay ra khỏi bức tường ở góc khuất cuối hành lang.
 
Chỉnh sửa lần cuối:
Bên trên