Re:
Gác Sách yêu tiếng Việt
Ừm nói sao nhỉ? Những từ mà em nêu ở trên, là những từ đồng nghĩa hoặc từ địa phương. Nhưng từ "Nghe phong phanh" này là vừa không đồng nghĩa, vừa không là từ địa phương, nó sai nghĩa hoàn toàn. Thì làm sao khi dùng trong văn viết trong những trường hợp đặc biệt như em nói được. Trường hợp từ này khác hoàn toàn với những từ em nêu ra trong ví dụ. Những từ em nêu trong ví dụ, nó tương tự như từ: Răng, ri, ni, nớ, chính (chín), năm Thình (năm Thìn),... Nếu như vẫn muốn dùng thì Ca nghĩ khi viết từ "nghe phong phanh", tác giả nên chú thích bên dưới là từ này đọc nhầm từ "nghe phong thanh" thì người đọc sẽ không bị hiểu lầm và sai theo tác giả.Rất nhiều từ do đọc trại mà thành từ địa phương chị ơi. Ví như từ "thuở" có nơi nói thành "thủa", từ "vậy" đọc thành "vầy"... rõ là sai, nhưng cả vùng sai thì nó sẽ thành đặc trưng của vùng. Như quê ngoại em là ví dụ ạ, từ "cô dì" bị đọc thành "cô rì" hết, về nói "dì" còn bị chỉnh ấy.
Vậy nên em nghĩ trong văn bản chính thống thì không nói làm gì, nhưng trong những văn cảnh thực sự đặc biệt thì vẫn nên giữ lại. Ví dụ trong các câu thoại của nhân vật là người địa phương, hoặc trong các thể loại yêu cầu tính thực tế, xác thực cao như Bút ký - Ký sự.
![happy :) :)](/styles/yahoo/1.gif)