CÁC VỊ THẦN OLYMPUS MUỐN ĐẬP VÀI NGƯỜI
ZEUS CÓ MỘT THỜI THƠ ẤU TUYỆT VỜI TRÊN NÚI IDA. Ông dành cả ngày chơi đùa với các nữ thần sông và thần rừng khắp miền quê, học chiến đấu với những người bạn ồn ào Kourestes, ăn đến no mật ong và sữa dê ma thuật (yum!), và dĩ nhiên khong bao giờ phải đến trường bởi vì trường học chưa được phát minh ra.
Khi là một vị thần trưởng thành, ông là một gã đẹp trai – tất cả các cơ bắp nâu bóng từ việc ở trong rừng và trên bãi biển. Mái tóc ông ta đen ngắn, râu được cắt tỉa gọn gàng, và đôi mắt xanh như bầu trời, mặc dù chúng có thể nhanh chóng phủ mây khi ông ta giận dữ.
Một ngày kia mẹ ông, Rhea, đến thăm trên chiếc xe kéo bởi sư tử.
“Zeus,” bà nói, “con cần một công việc hè.”
Zeus gãi râu. Ông thích từ
mùa hè. Ông không chắc lắm về từ
công việc. “Mẹ nghĩ gì vậy?”
Đôi mắt Rhea lấp lánh. Bà đã lên kế hoạc trả thù Kronos từ rất lâu. Bây giờ, ngắm nhìn con trai bà – rất tự tin, khỏe mạnh và đẹp trai – bà biết thời điểm đã đến.
“Có một vị trí trong cung điện cho người mang ly,” bà nói.
“Nhưng con không có kinh nghiệm mang ly,” Zeus đáp.
“Dễ thôi,” Rhea hứa hẹn. “Bất cứ khi nào vua Kronos yêu cầu đồ uống, con mang đến cho ông ta. Lương thưởng không quá tuyệt, nhưng công việc có những mặt tốt, như là phế truất cha con và trở thành chúa tể của vũ trụ.”
“Con sẵn sàng,” Zeus đáp. “Nhưng Kronos sẽ không nhận ra con là một vị thần chứ?”
“Ta đã nghĩ về điều đó,” Rhea đáp. “Các anh chị con đã sống sót trong bụng Kronos những năm qua, như con, giờ chúng đã trưởng thành. Điều đó có nghĩa là chúng có sức mạnh thay đổi hình dáng và kích thước. Con cũng có sức mạnh đó. Nhìn xem nếu con có thể khiến hình dáng bản thân ít thần thánh hơn, nhiều… Titan hơn.”
Zeus cân nhắc điều đó. Ông đã khám phá ra khả năng thay đổi hình dáng của mình rồi. Một lần, ông đã dọa các nữ thần sông chăm sóc ông bằng cách biến thành gấu. Lần khác ông thắng một cuộc chạy đua với vài thần rừng bằng việc biến thành sói. Các thần rừng khẳng định rằng ông gian lận, nhưng ông hoàn toàn không. Đó là một cuộc chạy đua. Sói chạy trên chân của chúng. Nó không giống như ông biến thành một con đại bàng (điều mà ông cũng có thể làm).
Titan duy nhất mà Zeus từng thấy gần nhất là mẹ ông, nhưng ông biết các Titan lớn hơn ông rất nhiều. Họ không phát ra năng lượng như cách ông làm. Họ tỏa ra một cảm giác hơi hung dữ và thô lỗ hơn bên ngoài. Ông tưởng tượng mình là một Titan. Khi ông mở mắt, lần đầu tiên ông cao hơn mẹ. Ông cảm thấy như thể sẽ ngủ say như chết sau một ngày vất vả bóp cổ kẻ thù.
“Làm tốt lắm!” Rhea nói. “Giờ thì đi đến buổi phỏng vấn của con nào.”
Khi Zeus thấy núi Othrys lần đầu tiên, ông há hốc kinh ngạc. Cung điện thật đồ sộ. Những tháp đen tỏa sáng của nó dựng đứng giữa các đám mây giống như những ngón tay tham lam tóm lấy các vì sao.
Pháo đài được định nghĩa là gây ra nỗi khiếp sợ. Zeus nhận ra điều đó ngay lập tức. Nhưng nó cũng có vẻ cô độc và u sầu – không phải là một nơi thú vị để trở thành vua. Zeus quyết định rằng nếu ông có cung điện của riêng mình, nó sẽ tuyệt hơn Othrys rất nhiều. Ông sẽ không bước quá nặng nề trên toàn bộ cái nhìn “Chúa tể của bóng tối”. Cung điện của ông sẽ rực rỡ ánh sáng.
Ông tự nói với bản thân, giờ nào việc nấy. Mình phải mang ly trước.
Rhea hộ tống con trai vào sảnh đường hoàng gia, nơi vị Vua già ăn thịt người đang ngủ gà ngủ gật trên ngai.
Năm tháng không tử tế với Kronos, mỉa mai thay, vì ông là chú tể thời gian. Chính xác, ông không có tuổi nhưng ông ta có vẻ mệt mỏi và bơ phờ. Việc khiến đời sống phàm trần già và chết đi không còn làm ông thích thú. Bước đi trên con người không làm ông cười như nó đã từng, mặc dù những tiếng kêu la nhỏ bé dễ thương của họ.
Ông ta lên cân vì ăn uống quá nhiều. Năm vị thần trong dạ dày ông chẳng giúp gì.
Họ trở nên lớn hơn và nặng hơn qua nhiều năm. Họ đang luôn cố gắng trèo thoát ra khỏi cổ họng của Kronos. Cố gắng của họ không thành công, nhưng chúng gây ra cho Kronos dòng axit ngược kinh khủng.
Rhea tiến tới ngai vàng. “Chúa tể của tôi, tôi giới thiệu với ông một người!”
Kronos khịt mũi và mở mắt. “Ta không ngủ!” Ông ta nháy mắt với chàng trai Titan xinh đẹp đứng trước mặt mình. “Ai…?”
Chàng trai bất tử cúi đầu chào. “Thần là Zeus thưa chúa tể.” Zeus quyết định dùng tên thật của mình, bởi vì – tại sao không? Kronos chưa bao giờ nghe thấy nó. “Thần muốn là người mang ly cho ngài.”
Kronos nghiên cứu khuôn mặt người mới đến. Điều gì đó về ông ta có vẻ ngờ ngợ như thân thuộc – sự sắc sảo trong đôi mắt, sự nham hiểm trong nụ cười. Dĩ nhiên tất cả các Titan đều là họ hàng. Có lẽ đó là lý do.
Giờ đây, Kronos có rất nhiều cháu trai và cháu gái, ông không thể biết hết tất cả bọn chúng. Ông vẫn không an tâm về chàng trai trẻ này…
Ông nhìn xung quanh, cố nhớ chính xác ai đã giới thiệu ông ta, nhưng Rhea đã tan vào bóng tối. Dạ dày Kronos quá no và suy nghĩ của ông quá chậm chạp để ông nghi ngờ quá lâu.
“Ồ,” ông nói với ông ta, “ngươi có kinh nghiệm mang ly không?”
Zeus nhe răng. “Không, thưa chúa tể. Nhưng tôi là một người học hỏi nhanh. Tôi cũng có thể hát, nhảy và kể những câu chuyện cười của thần rừng.”
Zeus bật ra một bài hát các nữ thần sông đã dạy. Sau đó ông biểu diễn vài bước nhảy Kourete. Đó là điều thú vị nhất xảy ra trên núi Othrys trong một thời gian dài. Các Titan khác tập trung tại phòng ngai để xem. Họ nhanh chóng cổ vũ và cười đùa. Thậm chí Kronos có một nụ cười trên môi.
“Ngươi được thuê,” Kronos nói. “Thực ra, ta khát.”
“Một ly, đang tới!” Zeus hối hả tìm nhà bếp, nơi mà ông rót đầy một ly đầy rượu tiên lạnh.
Không lâu sau, Zeus trở thành người hầu nổi tiếng nhất trong cung điện. Ông mang ly như chẳng phải công việc của ai. Tiếng hát của ông trong suốt như những dòng suối trên núi Ida. Những câu chuyện cười thần rừng của ông rất sắc nét, tôi không thể kể chúng trong một cuốn sách gia đình-thân thiện được.
Ông luôn biết chính xác thứ Kronos muốn uống – rượu tiên nóng cay, rượu tiên lạnh với một lát chanh, rượu tiên sủi bọt với một ít nước nam việt quất. Ông cũng giới thiệu với các Titans cuộc thi uống rượu, điều rất phổ biến với các thần rừng trên núi Ida. Mọi người tại bàn bắt đầu phát ra tiếng ực ực cùng lúc. Người uống nhanh nhất thắng. Họ sẽ thắng cái gì? Ồ, không gì cả - nhưng đó là một cách tuyệt vời để thể hiện, bởi vì không gì trông nam tính (hay Titan tính) hơn có một dòng rượu tiên chảy xuống cằm bạn và cả áo sơ mi.
Những cuộc thi này nhen nhóm lại chút ít tinh thần cạnh tranh của Kronos. Chắc chắn, ông ta là vua của vũ trụ, như ông vẫn là đứa nhỏ nhất trong mười hai đứa trẻ. Ông không thể cho phép các anh hay cháu trai giỏi hơn ông ở bất cứ điều gì. Mặc dù dạ dày lúc nào cũng no căng, ông biết nơi ông có thể uống ừng ực một ly rượu tiên đầy trong ba giây, và ly của Titan có kích thước của một bình lọc nước.
Ông tin tưởng Zeus rót đầy ly ông với bất cứ thứ gì có thể xuống trôi chảy nhất. Điều mà chính xác là kế hoạch của Zeus.
Một đêm khi Kronos đang dùng bữa tối với những tướng lĩnh ưa thích, Zeus trộn vài loại đặc biệt cho cuộc thi uống rượu. Các nữ thần sông trên núi Ida đã dạy ông rất nhiều về thảo mộc và các thứ. Ông biết cây nào có thể làm bạn uể oải, cây nào có thể làm bạn choáng váng, và cây nào có thể khiến bạn cảm thấy rất kinh khủng, dạ dày của bạn sẽ muốn thoát ra khỏi cơ thể.
Đối với các vị khách của nhà vua, Zeus trộn giờ-ngủ thêm-choáng ngủ ngon[1] rượu. Đối với Kronos, câu trộn một hỗn hợp đặc biệt của rượu tiên và mù tạc. Một số phiên bản của câu chuyện sẽ nói rằng Zeus dùng rượu vang, nhưng điều đó không thể đúng được, bởi vì rượu vang vẫn chưa được phát minh. Chúng ta sẽ biết điều đó sau.
Dù sao thì, thứ trong ly của Kronos là hỗn hợp-khó chịu[2]. Zeus đặt nó qua một bên và đợi đúng thời điểm.
Bữa tối bắt đầu như thường lệ, với hàng tá đồ ăn, thức uống và bắt kịp tin tức về các Titan trong ngày. Zeus tiếp tục rót rượu. Ông chiêu đãi các vị khác những câu chuyện đùa và tiếng hát của mình. Trước khi bữa tối kết thúc, khi mọi người hài lòng và thư giãn và buồn ngủ, Zeus bắt đầu khoe khoang về kĩ năng uống rượu của nhà vua.
“Kronos là vua uống rượu!” ông tuyên bố. “Mọi người nên thấy ngài ấy. Ngài ấy mất trí rồi. Ý tôi là kỉ lục của ngài ấy, gì cơ – ba giây?”
“Urg,” Kronos đáp. Ông ta đã quá no rồi và hi vọng tránh được cuộc thi uống rượu.
“Nếu ngài ấy muốn,” Zeus nói, “ngài ấy có thể uống nhanh hơn tất cả mọi người! Tôi cá là ngài ấy sẽ thiết lập một kỉ lục mới tối nay. Mọi người có muốn xem điều đó không?”
Atlas, Hyperion, Koios, và những người khác cổ vũ và yêu cầu một cuộc thi.
Kronos thực sự không có tâm trạng, nhưng ông ta không thể từ chối. Niềm tự hào là một kẻ siêu-ực-ực của ông bị đe dọa. Ông ra hiệu Zeus mang thêm một chầu nữa.
Zeus chạy vào bếp và đem về món đồ pha chế đặc biệt của mình. Ông đề nghị các vị khác rượu giờ-ngủ, sau đó phục vụ Kronos cuối cùng, để cho vị vua không có thời gian ngửi ly rượu của mình trước khi hét lên, “Sẵn sàng, bắt đầu!”
Các Titan nuốt ừng ực thức uống thơm ngon của mình. Kronos ngay lập tức nhận ra rượu của ông có vị lạ, nhưng nó là một cuộc thi. Ông không thể ngừng uống ừng ực. Toàn bộ vấn đề là uống cạn cái ly! Có lẽ vị giác của ông chỉ hơi bị mất. Xét cho cùng, Zeus đã không làm ông ta sai lầm.
Kronos uống cạn ly rượu trong vòng hai giây rưỡi. Ông ném phịch cái ly xuống bàn và hét lên: “Ta thắng! Ta -”
Âm thanh tiếp theo phát ra từ miệng ông giống như một con hải mã đang xoay sở với phương pháp Heimlich[3].
Không có cách dễ chịu nào để nói ra điều đó. Kronos nôn mửa. Ông ta nôn một đống xứng đáng với nhà vua của vũ trụ. Nó là một vụ nôn hoàng gia.
Dạ dày của ông cố gắng đẩy lên khỏi cổ họng ông. Khớp nối miệng ông mở rộng hết cỡ - tốt hơn để nôn mửa bạn với, bạn của tôi – và nhả ra năm vị thần, một tảng đá nhầy nhụa, rất nhiều rượu tiên, vài cái bánh quy, và một tờ giấy đăng kí kéo xe ngựa. (Không, tôi không biết làm sao tất cả những thứ đó chui vào được.)
Cả năm vị thần được phun ra ngay lập tức lớn trở lại nguyên kích thước ngay trên bàn ăn tối. Các khách mời Titan nhìn chằm chằm trong kinh ngạc, trí óc họ làm việc chậm chạp vì rượu mạnh.
Về phần Kronos, ông ta vẫn đang cố gắng catapult his guts across the throne room.
“Bắt -” ông nôn ọe. “- chúng!”
Atlas là người đầu tiên phản ứng lại. Ông la lên, “Lính đâu!” và cố gắng đứng lên, nhưng ông quá choáng váng, ông ngã ngay vào lòng Hyperion.
Zeus muốn nhào tới cái lưỡi hái của cha. Ông muốn băm kẻ ăn thịt người kia thành từng mảnh, nhưng các Titan khác đang bắt đầu hồi phục lại sau cơn sốc. Họ có lẽ chậm chạp và buồn ngủ, nhưng họ có vũ khí. Trong khi đó, vũ khí duy nhất của Zeus là một cái khay phục vụ. Đội quân của ông gồm năm vị thần nhầy nhụa và không có vũ khí những người mới trải qua rất ngắn thời gian bên ngoài dạ dày, và còn ít hơn trong chiến đấu.
Binh lính bắt đầu xông vào phòng ngai.
Zeus quay sang những anh chị đang bối rối. “Ta là em trai mọi người. Hãy theo ta, và ta sẽ cho mọi người tự do và trả thù. Cả mật ong và sữa dê nữa.”
Điều đó đủ tốt đối với các vị thần. Trong khi Kronos nôn mửa và các ngón tay của ông lóng ngóng với vũ khí của họ, Zeus và các anh chị biến thành đại bàng và bay khỏi cung điện.
“Giờ sao?” Hades hỏi.
Sáu vị thần đã tập trung tại hang bí mật của Zeus trên núi Ida, nơi mà các anh chị từ chối gọi là Zeus Động. Zeus tóm tắt cho họ điều gì đang xảy ra trên thế giới, nhưng họ đều biết họ không thể ở lâu trên núi Ida được. Các nữ thần câu đã nghe được những tin đồn thì thầm trong lòng đất: Kronos đang phái các Titan của ông đi sục sạo những kẻ vượt ngục. Ông muốn họ được mang về, hoặc bị xích lại hoặc bị cắt thành từng mảnh nhỏ. Ông không quá cầu kì.
“Giờ thì chúng ta chiến đấu,” Zeus nói.
Poseidon càu nhàu. Vị thần chỉ mới thoát khỏi dạ dày của Kronos một ngày, nhưng ông đã bắt đầu không thích đứa em út của mình – Zeus kẻ mới nhất này, người nghĩ ông ta nên lãnh đạo chỉ vì ông ta đã giải thoát cho họ.
“Ta đồng ý chiến đấu với Cha,” Poseidon đáp, “nhưng cần có vũ khí. Cậu có không?”
Zeus gãi tai. Ông chẳng nghĩ xa đến thế. “Ồ, không…”
“Có lẽ chúng ta nên giải hòa,” Hestia đề nghị.
Những người khác nhìn chằm chằm bà như thể bà bị điên. Hestia là người lớn nhất và hiền lành nhất trong số các vị thần, nhưng các em của bà không quan tâm bà. Bạn phải tự hỏi thế giới sẽ khác như thế nào nếu Hestia được phụ trách, nhưng cuối cùng, bà không.
“Ừm, không.” Demeter đáp. “Em sẽ không bao giờ tha thứ cho cha chúng ta. Có lẽ chúng ta có thể ăn trộm lưỡi hái của ông. Chúng ta có thể băm ông như ông đã làm với Ouranos! Sau đó em có thể dùng lưỡi hái vào việc gì đó tốt hơn – giống như cắt lúa mì! Mọi người đã thấy những cánh đồng xinh đẹp chúng ta đã bay qua chứ?”
Hera quắt mắt với chị gái. “Có chuyện gì với chị và ngũ cốc? Tất cả những năm trong bụng của Kronos, tất cả những thứ chị từng nói là về cây cối, thứ mà chị chưa bao giờ nhìn thấy trước hôm nay!”
Demeter đỏ mặt. “Chị không biết. Chị luôn luôn mơ về những cánh đồng xanh ngát. Chúng thật yên bình, xinh đẹp và -”
“Các con của ta!” một giọng nói vọng lên từ cánh rừng.
Mẹ Rhea bước ra rõ ràng. Bà ôm từng đứa con trai và con gái quý báu của mình, rơi những giọt nước mắt hạnh phúc vì sự tự do của chúng. Sau đó bà kéo chúng lại với nhau và nói, “Ta biết nơi các con có thể lấy vũ khí.”
Bà kể chúng nghe câu chuyện về Người Trăm Tay và Cyclops Lớn, những người bị Kronos tống khứ xuống Tartarus lần thứ hai.
“Người Trăm Tay là những thợ xây đá không tưởng,” Rhea nói. “Họ đã xây cung điện của Kronos.”
“Nó hoàn toàn tuyệt vời,” Zeus thừa nhận.
“Họ khỏe mạnh, và họ ghét Kronos,” Rhea tiếp tục. “Họ sẽ giỏi trên chiến trường. Về phần Cyclops, họ là những thợ rèn tài năng. Nếu bất cứ ai có thể luyện được những vũ khí hùng mạnh hơn lưỡi hái của cha con, họ có thể.”
Đôi mắt đen của Hades lóe lên. Cái ý tưởng thừa kế phần nguy hiểm nhất, ghê gớm nhất của vũ trụ bằng cách nào đó hấp dẫn ông. “Vậy chúng ta đến Tartarus, và mang các Cyclops và Người Trăm Tay về.”
“Dễ như ăn bánh,” Hera nói. Bà biết về bánh, bởi vì Kronos ăn rất nhiều bánh. Những mảnh vụn và đá luôn luôn dính trên đầu bà. “Đi thôi.”
Một cuộc vượt ngục Tartarus có lẽ không nghe như một việc dễ dàng với bạn hay tôi, nhưng sáu vị thần có thể thực hiện hàng tá lần khi họ chung sức với nhau. Hades tìm thấy một hệ thống hang động dẫn sâu xuống Âm phủ. Ông dường như có tài trong việc đánh dấu đường ngầm. Ông dẫn các chị em đi theo hướng của một dòng sông ngầm gọi là Styx cho đến khi nó đổ ra một vách đá hướng vào miệng Tartarus. Các vị thần biến thành dơi (bạn có thể tranh luận rằng họ đã là dơi rồi, nhưng bạn biết ý tôi là gì) và bay vào vực sâu.
Ở đáy vực, họ tìm thấy một khung cảnh ảm đảm nào những tháp đá, những vùng đất bỏ hoang xám xịt, những vực sâu bốc cháy, và màn sương độc, với tất cả những loạt quái vật bẩn thỉu và những linh hồn quỷ dữ lang thang. Nhìn bên ngoài Tartarus, linh hồn của vực, đã nuôi dưỡng nhiều vị thần nguyên thủy dưới đây trong bóng tối, và họ tự sinh con đẻ cái.
Sáu vị thần trẻ rón rén xung quanh đến khi họ tìm thấy vùng bảo vệ-tối đa, bao quanh bởi một bức tường đồng thau cao và được tuần tra bởi lũ quỷ. Trong hình dạng dơi các vị thần có thể bay qua bức tường dễ dàng; nhưng một khi vào trong, họ nhận ra tên cai ngục và gần như mất hết can đảm.
Kronos đã tự thuê con quái vật kinh khủng nhất ở Tartarus để đảm bảo những tù nhân có giá trị cao của ông không bao giờ trốn thoát.
Tên của bà ta là Kampê.
Tôi không biết liệu Kronos tìm thấy bà ta ở Craigslist[4] hay ở đâu, nhưng nếu những sinh vật từ cơn ác mộng của bạn gặp ác mộng, chúng có lẽ sẽ mơ thấy Kampê. Nửa thân trên bà là một người có hình dáng phụ nữ với mái tóc rắn. (Nếu điều đó nghe có vẻ quen thuộc, là bởi vì cái kiểu tóc đó thực sự được ưa chuộng với những con quái vật sau này.) Nửa thân dưới bà ta là một con rồng bốn chân. Hàng ngàn con rắn mọc ra từ chân bà ta như một cái váy cỏ. Eo bà ta được bao quanh với những cái đầu của năm mươi con quái vật – gấu, lợn rừng, gấu túi, bạn đặt tên cho nó – cắn xé, gầm gừ và cố ăn cái áo của Kampê.
Đôi cánh bò sát đen lớn mọc lên trên bả vai bà. Cái đuôi trông giống đuôi bọ cạp của bà ta quất tới quất lui, nhiễu nọc độc. Về cơ bản, Kampê không có nhiều lời mời hẹn hò.
Các vị thần xem xét từ phía sau đống đá khi tên cai ngục kì quái bước tới lui nặng nề, trói các Cyclops Lớn với một sợi dây lửa và đốt Người Trăm Tay với cái đuôi bọ cạp của bà ta bất cứ khi nào chúng ra khỏi hàng.
Những tù nhân đáng thương bị bắt làm việc hai tư trên hai tư – không có nước, không ngủ nghỉ, không thức ăn, không gì cả.
Người Trăm Tay dành thời gian của họ ở phía xa cuối sân, khai thác những khối đá từ nền núi lửa cứng.Các Cyclops làm việc ở gần cuối sân. Mỗi người có một lò rèn nơi họ đun chảy kim loại và đập mỏng những miếng đồng và sắt. Nếu các Cyclops cố gắng ngồi xuống, hay thậm chí dừng lại lâu hơn cần thiết để hít thở, Kampê sẽ để lại vết nung sợi roi cháy trên lưng họ.
Thậm chí tồi tệ hơn, các tù nhân không được cho phép hoàn thành bất cứ gì họ bắt đầu. Ngay khi Người Trăm Tay có những khối đá xây dựng đẹp, Kampê buộc chúng làm vỡ những khối đá thành đá vụn. Bất cứ khi nào Cyclops sắp hoàn thành một vũ khí hay một cái khiên hay thậm chí một thanh công cụ có thể nguy hiểm, Kampê tịch thu và ném nó vào những hố mắc-ma bong bóng.
Có lẽ bạn đang nghĩ: Này, có sáu gã khổng lồ và chỉ một Kampê. Tại sao chúng không chế ngự bà ta?
Nhưng Kampê có cái roi. Nọc độc trên đuôi bà ta thậm chí có thể làm tê liệt các Cyclops Lớn hàng giờ, để chúng quằn quại trong đau đớn. Quý bà rồng thực sự rất đáng sợ, và các tù nhân bị xích chân vì thế chúng không thể chạy xa được.
Bên cạnh, Người Trăm Tay và Cyclops có môt tâm hồn lương thiện. Mặc dù hình dáng của chúng, chúng là những người xây dựng chứ không phải chiến binh. Đưa chúng một thùng Lego, chúng sẽ hạnh phúc cả ngày.
Zeus chờ đến khi Kampê đi đến phía xa cuối sân tù. Sau đó ông thì thầm với Cyclops gần nhất.
“Psst!” Ông gọi.
Cyclops hạ thấp búa xuống. Hắn quay sang Zeus, nhưng con mắt to của hắn phải nhìn vào ngọn lửa quá lâu, hắn không thể thấy ai đang nói chuyện.
“Ta không phải Psst,” Cyclops đáp. “Ta là Brontes.”
Ồ, ông bé, Zeus nghĩ. Điều này có lẽ mất một ít thời gian.
“Này, Brontes.” Zeus nói chậm và cỗ vũ, như thẻ ông đang cố dỗ ngọt một chú cúng ra khỏi cái hộp của mình. “Ta là Zeus. Ta đến để giải thoát ngươi.”
Brontes cau có. “Ta đã nghe thấy điều đó trước đây. Kronos đã lừa chúng ta.”
“Đúng, tôi biết,” Zeus đáp. “Kronos cũng là kẻ thù của ta. Cùng nhau, chúng ta có thể trả thù và ném ông ta xuống đây. Điều đó nghe thế nào?”
“Nghe hay đấy,” Brontes đáp. “ Nhưng bằng cách nào?”
“Đầu tiên chúng ta cần vũ khí,” Zeus nói. “Ngươi có thể làm cho chúng ta vài món không?”
Brontes lắc đầu. “Kampê luôn luôn quan sát. Bà ta sẽ không để bọn ta hoàn thành bất cứ dự án nào.”
“Thế mỗi người các ngươi làm một phần khác nhau của mỗi thứ vũ khi?” Zeus đề nghị. “Sau đó các ngươi có thể lắp ráp lại vào phút cuối và ném chúng cho bọn ta. Kampê sẽ chẳng biết được.”
“Ngươi thật thông minh.”
“Ta biết, đúng chứ? Nói lại với các bạn của ngươi.” Zeus bò lại phía sau đống đá.
Brontes thì thầm kế hoạch với các anh em Arges và Steropes. Sau đó chúng gõ nhẹ búa trên đe với một mật mã bí mật chúng đã phát triển, gửi tin nhắn qua bên kia sân cho Người Trăm Tay – Briares, Kottos, và Gyes.
Tôi biết đó là một mớ những cái tên kinh khủng, nhưng nhớ cho là, Gaea không có nhiều thời gian giữ ba đứa con quái vật trước khi Ouranos liệng chúng vào Tartarus. Ít nhất chúng không mang tên là Huey, Dewey và Louie.
Các vị thần đợi trong bóng tối trong khi các Cyclops rèn các bộ phận của những vũ khí mới, làm cho mỗi thứ trông như vô hại, một thứ lỗi [5] không thể hoàn thành. Tôi không biết liệu những thứ có có thể vượt qua bảo an ở sân bay không, nhưng nó đủ tốt để đánh lừa Kampê.
Lần tiếp theo khi bà-rồng quay ra sau và đi về phía xa của sân, Brontes nhanh chóng lắp ráp vũ khí pháp thuật đầu tiên và ném nó cho Zeus. Nó trông như một cái tên lửa bằng đồng, dài khoảng mét hai, với mũi nhọn ở hai đầu. Bàn tay của Zeus hoàn toàn phù hợp với phần giữa. Ngay khi ông nâng nó lên, cả cơ thể ông náo nức với năng lượng.
Poseidon cau mày. “Cái gì đấy? Nó không phải là một lưỡi hái.”
Tia điện bay ra từ hai đầu. Cung lửa điện từ đầu này sang đầu khác. Zeus nhắm vào vật gần tảng đá, và ngàn tua xoắn ánh chớp biến nó thành bụi.
“Ồ, tuyệt,” Zeus nói. “Ta có thể sử dụng cái này.”
May mắn, Kampê có vẻ không chú ý tiếng nổ. Có lẽ mọi thứ phát nổ quá nhiều ở Tartarus.
Vài phút sau, Brontes ném cho họ vũ khí thứ hai – một cái thương với ba nhánh. Poseidon tóm lấy nó.
Ông ngay lập tức hứng thú với cái đinh ba. Ông thích những thứ có mũi nhọn! Ông cũng cảm thấy năng lượng của những cơn bão kêu vang trong cây đinh ba. Khi ông tập trung, một cái vòi rồng nhỏ lượn xung quanh ba mũi nhọn, trở nên càng nhanh và lớn hơn khi ông càng tập trung. Khi ông đặt cái đinh ba xuống đất, nền nhà bắt đầu hơi rung lắc và nứt nẻ.
“Vũ khí tuyệt nhất,” ông thông báo. “Ngay đây.”
Brontes ném cho họ món đồ thứ ba. Hades tóm lấy cái này – một cái mũ chiến đấu bằng đồng lóe sáng được trang trí với khung cảnh của cái chết và sự phá hủy.
“Hai ngươi có vũ khí, “Hades càu nhàu. “Ta có một cái mũ.”
Ông đội nó lên và biến mất.
“Anh trai, anh đang vô hình,” Zeus nói.
“Đúng vậy.” Hades thở dài thườn thượt. “Ta quen với việc đó rồi.”
“Không, ý em là anh thực sự vô hình.”
“Hả.” Hades muốn hiện hữu lại.
“Đó là một cái mũ đáng sợ,” Demeter nói.
“Đúng,” Hades đồng ý. “Đúng, đúng vậy.”
Ông quyết định thử điều gì khác. Ông nhìn chằm chằm hai đứa em trai, và những làn sóng kinh hoàng tỏa ra từ cái mũ. Zeus và Poseidon trở nên nhợt nhạt. Họ bắt đầu đổ mồ hôi. Zeus suýt nữa đánh rơi tia chớp mới được làm của mình.
“Ngừng lại!” Zeus rít lên. “Anh đang dọa chết ta đấy!”
Hades nhăn răng. “Được thôi, có lẽ cái mũ này không quá tệ.”
Hera khoanh tay và khịt khịt khinh khỉnh. “Những cậu bé và đồ chơi của chúng. Ta không cho là
bọn ta có khí phải không? Bọn ta chỉ nên đứng phía sau và trở thành người cỗ vũ trong khi ba người chiến đấu chứ?”
Zeus nháy mắt với cô. “Đừng lo, chị yêu. Ta sẽ bảo vệ chị.”
“Ta nghĩ ta sắp ốm mất thôi,” Hera đáp.
Có thể các Cyclops sẽ hoàn thành vũ khí cho những người phụ nữ. Nhưng ngay lúc đó Kampê quay lại và tiến về phía các Cyclops. Có lẽ bà ta nhận thấy khói bốc lên từ vụ nổ từ tia chớp của Zeus, hay những đám mây cuộn xoáy từ cái đinh ba của Poseidon. Có lẽ bà ta có thể nếm được dư vị sợ hãi trong không khí từ cái mũ của Hades.
Dù cho điều gì mách nước cho bà ta, bà ta nhận ra sự có mặt của các vị thần.
Bà ta giơ roi và gầm lên, “RAWRGGGGWRRR!”
Bà ta xông tới chỗ họ ẩn nấp, cái đuôi của bà quất mạnh, hàng ngàn con rắn vipe[6] quanh chân bà ta nhiễu độc. dripping poison.
“Tuyệt,” Herea lẩm bẩm.
“Để ta,” Zeus hứa hen.
Ông đứng dậy và giơ tia chớp đồng của mình lên. Ông tập trung tất cả năng lượng trong người lên vũ khí.
KA-BLAM!
Một luồng sức mạnh trắng-nóng bắn về phía Kampê – ánh sáng chói lòa nhất từng được trông thấy dưới Tartarus.
Kampê chỉ đủ thời gian để nghĩ
Ố-ồ, trước khi tia sét làm nổ tung bà ta thành hàng triệu mảnh lèo xèo của bông hoa giấy bò sát.
“ĐÓ là những gì ta đang nói!” Zeus hét lên hạnh phúc.
Poseidon hạ cây đinh ba của mình xuống. “Em trai, cho bọn ta một cơ hội nào.”
“Anh đi thả các Cyclops và Người Trăm Tay,” Zeus đề nghị.
Poseidon càu nhàu, nhưng ông dùng cây đinh ba đập vỡ xiềng xích bóng đêm khỏi chân các tù nhân.
“Cảm ơn,” Brontes nói. “Chúng ta sẽ giúp các người chiến đấu với Kronos.”
“Tuyệt vời!” Zeus đáp.
Hera thông giọng. “Đúng, nhưng về phần vũ khí cho các quý cô -”
Bên ngoài những bức tường đồng, những tiếng gầm ghê rợn vọng lại qua vực. Mỗi linh hồn và quái vật ở Tartarus có lẽ đã thấy ánh sáng của tia chớp, và giờ chùng đang đến để điều tra.
“Chúng ta nên rời khỏi,” Demeter nói. “Như là, ngay bây giờ.”
Đó là ý tưởng không-liên-quan-ngũ-cốc tốt nhất Demeter từng có, vì thế Hades dẫn các chị em trở lại thế giới bên trên, theo cùng với sáu người bạn khổng lồ mới.
Kronos không phải là một kẻ dễ bị đánh bại.
Theo hầu hết các báo cáo, cuộc Chiến tranh Titan mất mười năm – hoặc có lẽ Kronos dùng khả năng đánh lừa thời gian của ông ta để khiến nó
trông có vẻ lâu như thế, hi vọng các vị thần sẽ từ bỏ. Nếu vậy, nó không hiệu quả.
Rhea Người Mẹ Vĩ đại đến thăm mỗi Titan bà có thể, cố gắng thuyết phục họ đứng về phe Zeus. Nhiều người đồng ý. Sau tất cả, Kronos không phải là người chỉ huy nổi tiếng nhất. Hầu như tất cả các nữ Titan hoặc giúp đỡ Zeus hoặc đứng ngoài. Prometheus, đấng sáng tạo của con người, đủ thông minh để duy trì sự trung lập. Oceanus giữ bản thân ở sâu dưới đáy đại dương. Helios và Selena, mặt trăng và mặt trời, đồng ý không tham gia miễn là giữ được công việc của mình.
Điều đó để lại Kronos với hầu hết các nam Titan khác, với Atlas là tướng quân và chiến binh vô địch.
Các vị thần và Titan đụng độ qua lại – thổi tung một hòn đảo chỗ này, làm bốc hơi một đại dương chỗ kia. Các Titan hùng mạnh và được trang bị tốt. Ban đầu, họ nắm lợi thế, Thậm chí với những vũ khí phép thuật của Cyclops, các vị thần không quen với chiến đấu. Thật khó để không đánh rơi cây đinh ba của bạn và bỏ chạy khi Atlas đang chạy vòng vòng quanh bạn, la hét và vẫy cây kiếm của ông ta.
Nhưng các vị thần
đã học được cách chiến đấu. Các Cyclops thậm chí còn trang bị cho tất cả đồng minh của Zeus nhứng vũ khí hàng đầu. Người Trăm Tay học được cách ném những khối đá như những cái súng cao su sống.
Bạn đang nghĩ,
ném đá khó ra sao?
Được thôi,
bạn cố ném những khối đá với cả hai tay cùng lúc và trúng mục tiêu. Nó không dễ như nghe đâu. Bây giờ, tưởng tượng liên minh trăm tay – tất cả ném những khối đá có kích thước của một cái tủ lạnh. Nếu bạn không cẩn thận, bạn sẽ ném chúng khắp nơi và đập vào chính bạn và đồng minh của bạn.
Từ khi các vị thần học cách chiến đấu, cuốn chiến
vẫn mất một thời gian dài, bởi vì không ai trong các chiến binh ở phe nào có thể chết. Bạn không thể chỉ đâm một gã, hạ gục hắn, hay ném một ngôi nhà vào hắn và gọi đó là một ngày. Bạn thực sự phải bắt từng kẻ thù, và đảm bảo hắn bị thương nghiêm trọng, hắn sẽ không bao giờ lành lại. Sau đó bạn phải biết làm gì với cơ thể tàn tật này. Như Zeus biết, thậm chí ném ai đó và Tartarus không là một sự đảm bảo hắn sẽ ra đi mãi mãi.
Những cuộc đụng độ nhỏ không giải quyết được gì cả.
Cuối cùng Zeus đi đến kế hoạch lớn của mình.
“Chúng ta phải chiếm lấy núi Othrys,” ông nói với các anh chị vào cuộc gặp mặt chiến tranh hàng tuần. “Một cuộc tấn công trực diện vào sở chỉ huy của họ. Nếu chúng ta làm thế, những kẻ thù Titan sẽ tập hợp lại để bảo vệ Kronos. Sau đó chúng ta có thể hạ gục chúng một lần duy nhất.”
“Nói cách khác,” Hades nói, “cậu muốn bọn ta
tự sát.”
Poseidon dựa vào cây đinh ba của mình. “Lần này, ta đồng ý với Hades. Nếu chúng ta tiến quân lên dốc núi Othrys, Atlas sẽ sẵn sàng cho chúng ta. Đám người của ông ta sẽ ở trên vùng đất cao. Chúng sẽ đập bẹp chúng ta. Nếu chúng ta cố gắng bay lên, chúng ta sẽ được bắn khỏi bầu trời. Chúng có rất nhiều tên lửa chống-thần.”
Đôi mắt Zeus lóe lên. “Nhưng ta có một kế hoạch khác. Chúng ta sẽ làm yếu chúng bằng cách tấn công từ ngọn núi bên cạnh.”
“Làm gì, bây giờ?” Demeter hỏi. Cô trông không thoải mái trong bộ áo giáp, mặc dù cô tự thiết kế nó. Cô vẽ một bó lúa mạch và một bông cúc trên khiên của mình, và với vũ khí chính cô chọn một cái xẻng làm vườn đáng sợ.
Zeus lôi ra một tấm bản đồ của vùng đất liền Hy Lạp trong màn bụi. Cạnh núi Othrys là một ngọn núi Hy Lạp khác – không quá cao, không quá nổi tiếng. Nó được gọi là núi Olympus.
“Chúng ta leo núi Olympus,” Zeus đáp. “Chúng sẽ không mong chờ điều đó, nhưng Othrys sẽ nằm trong phạm vi vũ khí tên lửa của chúng ta. Sau đó Người Trăm Tay sẽ bắn ra hàng loạt đá. Ta sẽ gây sấm sét. Poseidon sẽ triệu tập bão và động đất.”
“Và ta sẽ tàng hình,” Hades lẩm bẩm.
Zeus vỗ vai anh trai. “Anh cũng có một công việc đặc biệt. Anh gửi những làn sóng khiếp sợ đến với đánh binh lính kẻ thù. Một khi chúng ta tiêu diệt hàng phòng thủ, tất cả chúng ta sẽ bay vào đó -”
“Gồm cả chúng ta ba nữ thần à?” Demeter gợi ý. “Chúng ta cũng có thể chiến đấu, ông biết mà.”
“Chắc chắn!” Zeus cười lo lắng. “Chị nghĩ là ta quên mất chị ư?”
“Đúng,” Demeter đáp.
“À, dù sao thì,” Zeus tiếp tục, “chúng ta bay lên núi Othrys, đập bẹp bất cứ ai còn đang đứng, và bắt tất cả làm tù binh.”
Hestia bọc mình trong một cái khăn choàng nâu trơn. “Chị vẫn nghĩ là chúng ta nên hòa giải.”
“KHÔNG!” những người khác hét lên.
Hera gõ lên tấm bản đồ. “Đó là một kết hoạch điên cuồng. Ta thích nó.”
Vậy là đêm đó, dưới màn đêm, các vị thần và đồng minh trèo lên núi Olympus lần đầu tiên.
Sáng hôm sau, khi Helios cưỡi con gà lôi cuốn của mình lên bầu trời, vua Kronos thức giấc bởi một âm thanh nghe như tiếng sấm. Có lẽ bởi vì nó
là sấm.
Mây bão cuộn lại từ các hướng. Zeus ném mạnh tia chớp làm nổ tung tòa tháp cao nhất thành những mảnh vỡ đá cẩm thạch đen. Người Trăm Tay ném rất nhiều đá về núi Othrys điều đó làm lúc Kronos nhìn ra ngoài cửa sổ, trông như cơn mưa các thiết bị gia dụng chính.
Những cái mái vòm cung điện đẹp đẽ nổ tung trong những đám mây nấm bụi. Tường đổ nát. Cột trụ ngã như đô-mi-nô. Người Trăm Tay đã xây dựng núi Othrys, và chúng biết cách chính xác để phá hủy nó.
Khi cung điện rung lắc, Kronos chụp lấy lưỡi hãi của mình và gọi quân lính tấn công. Nhưng có điều là a) lưỡi hái không thực sự làm được gì chống lại đá tảng và sấm chớp, b) không ai có thể nghe thấy ông ta qua tiếng ồn, và c) cung điện đang đổ nát quanh ông. Chỉ khi ông đang nói, “Các Titan, đi thôi!”, một phần trần nhà ba tấn đổ sụp xuống đầu ông.
Trận chiến như một cuộc thảm sát, nếu bạn có một cuộc thảm sát nơi mà không ai chết cả.
Một vài Titan cố gắng phản công, chỉ để bị chôn vùi trong hàng loạt gạch vỡ và đá.
Sau cuộc tấn công ban đầu, các vị thần bay lên và càng quét sự chống đối. Poseidon triệu tập động đất. Hades xuất hiện ở những nơi ngẫu nhiên và hét lên, “Boo!” Cái mũ sắt nỗi sợ của ông (hay cái Mũ Boo của ông, như những người khác gọi) làm các Titan chạy thẳng đến hai bên vách đá, hoặc xông vào những cánh tay chờ đợi của các Cyclops Lớn.
Khi bụi lắng xuống, và bão đám mây tan đi, thậm chí các vị thần cũng ngạc nhiên về những gì họ đã làm.
Không chỉ cung điện của Kronos biến mất, mà cả toàn bộ đỉnh núi Othrys đã bị xén đi với nó.
Tôi đã nói với bạn Othrys là ngọn núi cao nhất Hy Lạp chưa nhỉ? Không còn nữa. Ngày nay núi Olympus,
từng là ngọn núi nhỏ hơn, cao gần ba ngàn mét. Núi Othrys chỉ hơn một ngàn năm trăm mét và thay đổi. Zeus và Người Trăm Tay cơ bản đã cắt đôi ngọn núi.
Các Cyclops đào các Titan lên từ đống đổ nát và bắt đầu xích họ lại. Không ai trốn được. Tướng Atlas và bốn anh trai cai quản bốn góc của trái đất bị lôi ra trước Zeus và bắt quỳ xuống.
“A, các bác thân mến của ta!” Zeus cười thầm. “Koios, Krios, Hyperion, Iapetus – bốn người các bạn sẽ đi thẳng xuống Tartarus, nơi mọi người sẽ ở đó mãi mãi!”
Bốn anh em cúi đầu trong sự xấu hổ, nhưng tướng Atlas cười vào những người bắt ông.
“Những vị thần yếu đuối!” ông gầm lên. Thậm chí bị xiềng xích, ông vẫn đang đe dọa. “Các ngươi chẳng biết gì về việc vũ trụ này vận hành thế nào. Nếu các ngươi ném bốn người này vào Tartarus, toàn bộ bầu trời sẽ sụp đổ! Chỉ với sự hiện diện của bốn bọn họ ở bốn góc của trái đất mở rộng khoảng cách với Ouranos khỏi đè bẹp chúng ta.”
“Có lẽ.” Zeus nhăn răng. “Nhưng may mắn thay, Atlas, ta có một biện pháp. Ngươi luôn khoe khoang ngươi mạnh khỏe thế nào. Từ bây giờ, ngươi sẽ tự nâng bầu trời!”
“Cái gì?”
“Brontes, Arges, Steropes,” Zeus gọi. “Ông ta là của các người.”
Các Cyclops Lớn kéo Atlas đến một đỉnh núi xa nơi bầu trời rất gần. Tôi không biết làm thế nào họ làm thế, nhưng họ làm cho bầu trời biến thành một cột trụ trung tâm – một cột đám mây hình phễu duy nhất, giống như đáy của một con quay. Họ trói Atlas trên núi và đẩ toàn bộ trọng lượng của bầu trời lên đôi vai ông.
Giờ bạn đang nghĩ,
Tại sao ông ta không từ chối giữ nó, và để bầu trời rơi xuống?
Tôi đã đề cập đến xiềng xích, đúng chứ? Ông ta chẳng thể chạy đi đâu mà không bị bẹp dí. Nó cũng khó để đánh giá cao trừ trừ bạn đã nâng nó (tôi đã làm thế), nhưng việc giữ bầu trời là một thứ giống như là trở nên dính chặt dưới một quả tạ nặng trong suốt quá trình nâng tạ. Tất cả sự tập trung của bạn là để giữ vật đó khỏi đè nát bạn. Bạn không thể thả nó ra, bởi vì nó sẽ đè bẹp bạn khi nó rơi xuống. Tất cả những gì bạn có thể làm là giữ nó đúng chỗ, đổ mồ hôi, căng thẳng và rên rỉ “Giúp tôi!” hi vọng ai đó sẽ đi qua từ phòng gym, chú ý bạn dần bị nén thành một cái bánh kếp, và nâng cái khối lượng đó ra khỏi bạn. Nhưng nếu không ai làm thì sao? Hãy tưởng tượng bị dính vào tình huống đó
vĩnh viễn.
Đó là hình phạt của Atlas. Tất cả các Titan khác chiến đấu trong trận chiến thoát khỏi trừng phạt dễ hơn. Họ đều bị ném vào Tartarus.
Điều này để lại cho chúng ta một câu hỏi triệu drac-ma[7]: Điều gì đã xảy ra với Kronos?
Có rất nhiều câu chuyện khác nhau. Hầu hết đều tán thành Đứa Còi Cọc được đào lên từ đống gạch vỡ và mang đến trước Zeus. Hầu hết đều nói ông bị trói bằng xích giống các Titan khác và bị ném xuống Tartarus.
Theo vài tín ngưỡng gần đây – và tôi khá thích phiên bản này – Zeus lấy lưỡi hái của cha và băm ông ta theo cách Kronos đã làm với Ouranos. Kronos bị ném vào Tartarus với từng mảnh nhỏ. Cứ cho là, đó là nơi chúng ta có cái ý tưởng với Thời gian của Cha với lưỡi hái của ông, bị phế truất mỗi tháng Một đầu tiên bởi Đưa Trẻ Năm Mới – mặc dù khó để tưởng tượng Zeus trong cái tã lót và mũ tiệc tùng.
Một số phiên bản cho rằng Zeus giải phóng Kronos khỏi Tartarus nhiều năm sau đó – hoặc sống sót nghỉ hưu ở Italia, hoặc cai trị Hòn đảo Phúc lành nhỏ ở Elymsium. Về phần tôi, tôi không mua nó. Không có lý nếu bạn tin rằng Kronos bị băm thành từng mảnh. Và nếu bạn biết Zeus, bạn biết đó không phải là loại người tha-thứ-và-quên-đi.
Dù sao thì, Kronos đã xong. Thời đại của các Titan đã qua.
Các Titan
không chiến đấu chống lại các vị thần được cho phép ở lại. Một số, như Helios và Selena, giữ được công việc của họ. Một số thậm chí kết hôn với các vị thần.
Zeus tự cho mình là vị vua mới của vũ trụ, nhưng ông thông minh hơn Kronos. Ông ngồi cùng các anh chị và nói rằng,” Nhìn xem, ta muốn công bằng về việc này. Chúng ta thảy súc sắc để cai trị những phần khác nhau của vũ trụ thì sao nhỉ? Số lớn nhất được lựa chọn đầu tiên.”
Hades cau mày. “Ta có vận may vô giá trị. Chúng ta đang nói về những phần nào?”
“Bầu trời, Đại dương, và Âm phủ,” Zeus đề nghị.
“Ý ông là Tartarus?” Poseidon hỏi. “Kinh tởm!”
“Ý ta là Âm phủ
phía trên,” Zeus đáp. “Anh biết đấy, phần
xinh đẹp gần mặt đất hơn. Nó không quá tệ - những hang động lớn, rất nhiều đá quý, bờ sông bất động sản trên Styx.”
“Hả,” Hades đáp. “Thế còn mặt đất? Hy Lạp và tất cả những vùng đất khác?”
“Đó sẽ là lãnh thổ trung lập,” Zeus đề nghị. “Tất cả chúng ta đều có thể hoạt động trên mặt đất.”
Các anh trai đồng ý. Chú ý như thế nào mà các chị gái không được mời trò súc sắc này? Tôi biết. Hoàn toàn không công bằng. Nhưng đó là cách nó được thừa nhận.
Không ngạc nhiên, Zeus có số cao nhất. Ông chọn bầu trời cho lãnh thổ của mình, có lý bởi vì tia chớp, và tất cả mọi thứ. Poseidon có kết quả cao thứ hai. Ông chọn đại dương và trở thành vị thần tối cao của nước, ngoài Oceanus, người bị đẩy xa hơn về biên giới của vũ trụ, và Pontus, người hầu như luôn ngủ trên đống rác.
Hades có kết quả tệ nhất, như ông chờ đợi. Ông đảm nhận Âm phủ như lãnh địa, nhưng nó giống như phù hợp với tính cách u buồn của ông, vì thế ông không phàn nàn (lắm).
Người Trăm Tay xây cho Zeus cung điện ánh sáng ông luôn mơ về trên đỉnh núi Olympus. Sau đó Zeus gửi chúng trở lại Tartarus – nhưng lần này như cai ngục canh gác các Titan. Người Trăm Tay không quan tâm. Ít nhất giờ
chúng là những người cầm sợi roi.
Các Cyclops lớn làm việc cho các vị thần. Chúng xây dựng một xưởng ở đáy đại dương gần hòn đảo Lemnos, nơi có rât nhiều nhiệt núi lửa để cung cấp cho lò rèn của chúng. Chúng tạo ra hàng tấn vũ khí đặc biệt và những thứ đồ sưu tập thú vị, và có một gói chăm sóc sức khỏe tốt với một tuần nghỉ lễ được chi trả mỗi năm.
Về phần các vị thần khác, Zeus mời tất cả sống cùng với ông trên núi Olympus. Mỗi người có một cái ngai ở chính điện, vì thế mặc dù Zeus cai trị, nó giống một hội đồng hơn là một nền độc tài. Họ gọi mình là các vị thần Olympus.
Ồ… tôi
nói tất cả bọn họ được chào đón trên Olympus: trừ Hades, không nhiều lắm. Vị thần này luôn làm các chị em hoảng sợ. Giờ ông là chúa tể của Âm phủ, ông có vẻ như mang theo sự bất hạnh và cảnh tối tăm bất cứ nơi nào ông đến.
“Anh hiểu,” Zeus nói chuyện riêng với ông, “chúng ta không thể có một ngai vàng Âm phủ ở đây trên đỉnh Olympus. Nó sẽ làm các vị thần khác cảm thấy khó chịu, và những cái đầu lâu cùng đá đen thực sự sẽ không hợp với trang trí.”
“Ồ, chắc chắn,” Hades càu nhàu. “Ta thấy nó như thế nào.”
Dù sao thì, đó là cách bắt đầu với các vị thần trên đỉnh Olympus. Cuôi cùng sẽ có mười hai ngai vàng trong phòng hội đồng, và toàn bộ các vị thần khác
không có ngai.
Các vị thần Olympus phát hiện ra giờ họ có thể xử lí và cai trị thế giới trong hòa bình.
Chỉ có duy nhất một vấn đề. Nhớ là Mẹ Đất Gaea đang chợp mắt lúc này chứ? Ồ, cuối cùng bà ta sẽ thức giấc. Và khi bà ta về nhà và thấy những đứa con yêu quý của bà, các Titan, đã bị ném vào Tartarus, cháu trai Zeus[8] sẽ có vài lời giải thích.
Nhưng đó là một câu chuyện vào một ngày khác.
Giờ là lúc gặp các vị thần, gần hơn và cá nhân hơn. Chỉ là cảnh báo, một số câu chuyện sẽ khiến bạn cảm thấy như Kronos sau một ly rượu mù tạc.
=o0o=
Chú thích
[1] nguyên văn sleepy-time extra-dizzy nighty-night
[2] nguyên văn uber-nasty.
[3] nguyên văn Heimlich maneuver: là một phương pháp giúp người bị nghẹt thở, gồm một số bước cơ bản.
[4] một website quảng cáo công việc, nhà cửa, buôn bán…
[5] doohickey: phần sai, phần lỗi.
[6] một trong những loài rắn độc.
[7] drachma: tiền tệ.
[8] nguyên văn Zeusie.
Tag:
bupbecaumua chương mới nè.
